Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 225

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7474

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Chính truyện - Phần Năm - Chương 388 - Nakayama Koutarou thực sự

Chiếc khóa của lý trí.

Thứ đã bị đóng khóa lại trong vô thức - dục vọng của bản thân.

Và sự thật lâu nay bị làm lơ như không hay không biết - sự xấu xí trong con người mình.

Tôi đã diễn vai một bản thân đẹp đẽ.

Tôi muốn Shiho thích mình.

Mang theo mong muốn đó, tôi đã ra vẻ tốt đẹp trong vô thức.

Nakayama Koutarou là một người có ít ham muốn.

Nên dù có đụng chạm Shiho đi chăng nữa, lý trí của Nakayama Koutarou vẫn giữ được nguyên trạng.

Bởi lòng này trân trọng Shiho nên phải biết giữ chừng mực...... như quá trình điêu khắc đồ thủy tinh ấy, tiếp xúc với cô ấy cũng phải thật cẩn thận nữa.

Một bức tượng công chúa sẽ vỡ tan nếu bị chạm vào.

Có lẽ chính là hình ảnh Shiho dưới con mắt của tôi.

Nhưng khi đã cảm nhận tình yêu của Shiho cũng như biết được biểu hiện của bản thân quả thực chẳng ra gì, trong đầu tôi phát ra một âm thanh.

――Choang.

Âm thanh giống như thủy tinh vỡ đó, liệu có phải là của bức tượng Shiho không.

Hay cũng có khi...... là tiếng khóa lý trí của tôi vỡ tan cũng không chừng.

「Shiho này」

Tôi gọi tên cô ấy.

Rồi sau đó nắm lấy hai vai Shiho trước khi cô kịp mở miệng nói 「Sao vậy?」.

「............Ể?」

Shiho ngạc nhiên trước hành động chẳng ra dáng Nakayama Koutarou của tôi.

Cô đứng chết trân nhìn tôi không chớp mắt với đôi đồng tử giờ đã thu lại thành chấm nhỏ.

Nếu là bình thường thì có khi tôi đã buông tay ra, cười gượng trốn tránh với cái cớ 『Xin lỗi nhé, chẳng hiểu sao tự dưng tớ lại......』.

Cái hành động đó đã lặp đi lặp lại suốt.

――Đừng có kiềm chế nữa.

Tôi cười khinh bỉ trong thâm tâm, khinh bỉ cái bản thân đang cố diễn vai một Nakayama Koutarou đẹp đẽ.

――Cậu nghĩ cậu đã là nhân vật chính rồi à?

Nếu tôi là nhân vật chính trong một bộ romcom, có lẽ tôi sẽ nói ra mấy câu như 『vì cậu quan trọng với tớ mà』 rồi kiềm chế lý trí lại.

Nhưng buồn thay, tôi lại chẳng phải nhân vật chính.

À đâu, ngay từ đầu―― thế gian này vốn đã không tồn tại nhân vật chính.

Con người không phải vai diễn, chúng tôi cũng chẳng phải những nhân vật. Không lý nào lại phải tuân theo luật của ai đó đặt ra, như là nên làm gì hay không nên làm gì.

Tôi đã mang gông cùm cho chính bản thân mình.

Tôi đã luôn sống như thế.

Vì là nhân vật nền.

Vì Nakayama Koutarou là một kẻ chỉ có lòng tốt là điểm tốt.

Và vì Shiho đã chấp nhận khía cạnh điềm tĩnh của tôi.

Cân chỉnh lý do, che đậy cảm xúc...... liệu có thực sự là ý hay không?

――Đã đến lúc thật lòng rồi đấy.

À, phải.

Tôi cũng nên thật lòng với bản thân thôi nhỉ.

――Sai rồi, không phải chuyện 『nên』 hay không nên......mà vấn đề là cứ『thành』 là được mới đúng chứ?

Ơ, nhưng mà......

――Cứ làm đi.

Nakayama Koutarou trong tim tôi đã đưa ra mệnh lệnh cho Nakayama Koutarou đang khoác lên lớp vỏ nhân vật nền.

Vào giây phút đó―― cơ thể tôi đã tự ý hành động.

「――Tớ yêu cậu lắm」

Tôi kéo người cô ấy về phía tôi, rồi đặt môi mình lên đôi môi đó.

Không có sự cho phép, cũng chẳng có tín hiệu gì. Chỉ là nhất thời bốc đồng mà hôn Shiho thôi.

Tôi không làm vậy vì đó là điều nên làm.

Tôi làm vậy vì tôi muốn, có thế thôi.

――Phải rồi, thế là được.

Đứa tôi trong thâm tâm mỉm cười.

Nụ cười đó...... nó sảng khoái và rất là thoải mái.

――Ngày nào đó tôi sẽ giết cậu.

Và sau đó là lời tuyên chiến đến tôi.

――Vì một tôi cố làm nhân vật nền, đã không còn cần thiết nữa rồi.

À phải.

Ra là vậy...... tôi cuối cùng cũng đã tìm thấy rồi.

Nếu không được vào vai gì đó mọi lúc, Nakayama Koutarou sẽ không thể bảo vệ bản thân mình.

Nhưng cuối cùng...... tôi nghĩ tôi đã tìm thấy 『Nakayama Koutarou』 thực sự.

À mà đâu, thay vì tìm thấy, gọi là đã xuất hiện thì thích hợp hơn nhỉ.

Không bao lâu nữa cậu ta sẽ giết tên nhân vật nền là tôi, rồi sau đó sống cuộc đời của 『Nakayama Koutarou』.

Cho đến khi đó, nhỉ.

Nhân vật nền được yêu bởi nữ chính là bạn thuở nhỏ của nhân vật chính

Xem ra, câu chuyện đó của tôi...... có lẽ không lâu nữa là kết thúc rồi――