Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7368

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 197

Chính truyện - Phần Ba - Chương 186 - Vết xước của tội lỗi

「Quả nhiên là tớ chẳng thể hôn được」

Đôi môi vừa chạm vào má tôi đã buông ra.

Trong lúc đang hoang mang, tay tôi đã bị cô nắm lấy.

Mới nãy tôi còn đang ngủ ngon lành.

Và dĩ nhiên là chẳng có ai ở đây lúc tôi đi ngủ. Thế nên chắc là vào lúc đó, Kurumizawa-san đã vào phòng và lén lên giường tôi.

Chưa kể, cô không chỉ ngủ chung mà còn hôn lên má tôi.

Thêm vào đó, vì đang áp người vào tôi mà tư thế giờ trông cứ như đang ôm nhau vậy.

Bị nắm lấy tay như thể là người yêu khiến tôi cứng đờ cả người ra.

Cả mùi hương đậm đến nồng nặc của Kurumizawa-san lại càng nhấn mạnh thêm sự tồn tại của cô ấy.

「Bị cướp lấy nụ hôn đầu thì đến cả Nakayama cũng sẽ bực đúng không? Tớ ấy, tớ chẳng muốn bị cậu ghét, vậy nên tớ sẽ không làm đến vậy đâu. Nhưng, tớ sẽ để lại một vết sẹo nho nhỏ, vì bị lãng quên cũng đâu phải điều tớ mong muốn」

Những lời như thể thì thầm đó rõ ràng là đang hướng thẳng vào tôi.

Chuyện tôi thức giấc, có lẽ cô cũng đã biết rồi.

「Sẽ chẳng sao nếu cậu muốn giả vờ ngủ. Và cũng chẳng vấn đề gì nếu ngày mai cậu ra vẻ là không nhận ra. Tớ cũng vậy, về chuyện này, tớ sẽ không bao giờ đề cập đến đâu」

Cười lên tinh nghịch, cô chuyển từ nắm tay sang chạm vào môi tôi. Những chuyển động tựa như theo vết của ngón tay cảm giác cứ như một con rắn đang trườn vậy.

「Thế là những gì làm được đều đã được làm hết. Giờ chỉ còn có cầu nguyện và nguyện cầu...... mong rằng tớ sẽ được Nakayama chấp nhận―― nhỉ?」

Đòn công kích cuối cùng quá là dữ dội đi.

Việc đang thức đã bại lộ. Nhưng, tôi lại chẳng muốn mở mắt ra. Để vượt qua được cảnh này, tôi phải vờ như mình đang ngủ.

Cũng tại tôi đâu có biết phản ứng như nào là được.

Nên nổi điên? Nên đau khổ? Hay là nên cự tuyệt?

――Không thể.

Tuy đã nói không biết bao lần, nhưng tôi đâu có phải một kẻ đần độn.

Tôi hiểu, hiểu cảm xúc 『thích』 của Kurumizawa-san đến đau đến đớn người.

Phản hồi thiện ý bằng chán ghét, thật sự rất khó khăn.

Đây chính là thời điểm mà bản tính của tôi được thể hiện ra.

Một thói xấu luôn thụ động và toàn để bị cuốn đi, để rồi chẳng thể thể hiện rõ ra được ý chí của bản thân mình.

Chính vì vậy mà khi thời điểm quyết định đến thì tôi lại chẳng làm được gì cả.

Đúng là, một kẻ thảm hại.

(Shiho...... thật sự, xin lỗi cậu)

Dù có xin lỗi trong lòng bao lần thì tâm trạng tôi vẫn chẳng khá lên được.

『Vết sẹo』 từ mặc cảm tội lỗi đúng như những gì Kurumizawa-san nói đã in hằn vào trong trái tim tôi.

Nhắc mới nhớ, trước đây―― Mary-san cũng đã suýt thực hiện điều tương tự.

Đó là sau khi lễ hội văn hoá kết thúc. Giây phút lời chốt 『Đáng đời』 được hét lên trong lớp học trống, cô gái vừa tự huỷ đã định hôn lấy tôi.

Tuy là lúc đó tôi đã được Shiho cứu trong đường tơ kẽ tóc.

Nhưng lần này, điều tồi tệ nhất đã trở thành hiện thực.

「Nè Nakayama...... tớ chẳng phải là muốn trở thành số một đâu. Tuy đã nói nhiều rồi, nhưng làm người thứ hai cũng không sao cả. Tớ sẽ mang cho cậu thật nhiều niềm vui, miễn là được san sẻ dù chỉ một ít tình yêu của cậu. Cậu cũng biết rồi đó, cha tớ chỉ có mỗi tiền thôi...... thế nên, tớ sẽ sử dụng lấy nó. Nếu cậu thích thì có nghĩ tớ là cái ví cũng không sao. Với cậu, tớ có là một đứa con gái tiện lợi cũng được. Tớ ấy, tớ chẳng phải một người tham lam quá đâu. Tớ chỉ muốn có được quyền để sát cánh cùng cậu thôi. Ngoài điều đó ra, tớ chẳng cần gì nữa hết」

Kurumizawa-san thì thầm những lời ngọt ngào chỉ trong một hơi.

Sau đó cô đứng dậy, và cuối cùng là bước ra khỏi phòng.

Rốt cuộc, tôi cũng chẳng nói được lời nào cả.

Dù con tim đang đau đớn từng cơn, thế mà tôi lại chẳng làm được gì.

(Thật sự...... Thật sự xin lỗi cậu)

Từ miệng vết thương trong tim tôi, những giọt máu trào ra chẳng dừng lại được.

Vết sẹo tội lỗi được chính Kurumizawa-san khắc vào, sẽ mãi mãi lưu lại nơi đó――

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại