Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

4 16

Sau Khi Trọng Sinh, Thanh Mai Trúc Mã Mỗi Ngày Đều Cố Gắng Tán Đổ Ta

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

261 2060

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

(Đang ra)

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

Anh sẽ trả đủ lên họ, y hệt như cách chúng đã làm.

12 168

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

100 1071

Chính truyện - Phần Năm - If ~Nếu như Shimotsuki-san chưa từng gặp 『nhân vật nền』~ 9

Có vẻ như cú ngã mạnh hơn Shiho tưởng.

Không chỉ bàn tay đầy vết trầy xước, đầu gối cô cũng rách da tới độ chảy cả máu ra.

Cô lấy khăn tay cậu thanh niên cho mượn để lau đi những vết bẩn.

Sơ cứu khẩn cấp vậy là đã đủ, ấy thế mà người con trai vẫn lấy băng cá nhân băng thêm cho cô.

「Xong, thế này là được rồi」

「......Anh mang theo cả băng cá nhân luôn sao?」

「Thì tính tôi hay lo mà. Tuy chỉ có vài cái, tôi vẫn bỏ vào ví để có thể lấy ra dùng bất cứ lúc nào」

「......Tôi cũng từng gặp bọn con trai thích gạ gẫm có mang theo băng cá nhân trong người như anh rồi đấy, mục đích của họ chủ yếu là chớp mấy cơ hội kiểu này đây」

「Hê, không ngờ lại có thủ đoạn đó đấy...... Thế gian đúng là rộng thật mà」

「......Mục đích của anh cũng là thế à?」

「Ahaha. Nếu mà gạ gái được, tôi đã có thể thành một người sáng sủa hơn chút rồi」

Người con trai cười nhẹ.

Nhìn thấy thế, Shiho nhận ra thái độ của bản thân vừa thô lỗ quá thể.

(Không được...... Mình không được thuận theo thói quen)

Hễ cứ đối diện người khác là cô lại cư xử lạnh nhạt.

Vì nếu không hạ nhiệt độ xuống như thế, cô sẽ không giảm bớt được nỗi đau mình chịu đựng.

Nhưng có nói gì thì thái độ đó vẫn thô lỗ.

Tự giác được mình đang nói năng hành xử đầy khả nghi với người con trai, Shiho cúi mặt xuống.

(Mình đâu có ý muốn nói vậy đâu......)

Shiho cắn môi trong sự nóng ruột.

Cô không muốn người con trai này có ấn tượng xấu về mình.

Chính suy nghĩ đó cũng là nguyên nhân khiến cô chán nản.

Nhưng người con trai, hình như lại chẳng chút để bụng.

「Vết thương này tuy không sâu lắm, cô về nhà vẫn nên rửa lại đàng hoàng rồi sát trùng thì hơn」

Sau khi xác nhận lại tình trạng, người con trai đứng dậy như muốn nói rằng việc đã xong.

Quả nhiên cậu ta chẳng có chút ý đồ nào khi bắt chuyện với Shiho.

Mà chỉ đơn thuần là lo lắng, để rồi khi đã ổn thỏa...... cậu ta thấy thế là đủ rồi.

「Tôi gọi taxi cho cô nghe? Ừ thì vết thường cũng không tệ tới mức không đi đứng được, chỉ là...... nếu thấy đau thì đừng cố quá」

Người con trai nói thế rồi giữ khoảng cách với Shiho.

Thấy vậy, Shiho mơ hồ suy nghĩ.

(Không lẽ vì mình cảnh giác, mà cậu ấy...... giữ khoảng cách để mình yên tâm?)

Vì không nghe được tiếng lòng nên Shiho chẳng rõ thật tâm cậu ta nghĩ gì.

Nhưng sau khi nghe những lời lạnh nhạt của Shiho, cô thấy người con trai như đang cố giữ khoảng cách với mình vậy.

Ưu tiên Shiho trước, cậu ta quyết định hành động của bản thân.

Người như vậy Shiho chưa gặp bao giờ.

「............」

Cô vô thức chìm vào im lặng.

Từ trước đến giờ quanh Shiho chỉ toàn những kẻ coi bản thân là trung tâm.

Để bảo vệ bản thân khỏi họ, cô đã tự đóng băng chính mình.

Nhưng làn khí lạnh kia là con dao hai lưỡi, và giờ đây...... nó đang trở thành rào cản khiến cô từ chối chấp nhận cậu thanh niên.

(Nếu cứ thế này, cậu ấy sẽ......)

Sẽ đi đâu mất thôi.

Lòng lo sợ nhưng chẳng biết nên làm gì, Shiho đến một lời cũng chẳng thốt ra nổi.

Lại lần nữa, cô lại sắp lạnh tựa như băng.

「C-cho tôi xin lỗi nhé? À, ừm...... chắc không sao đâu nhỉ...... À không phải, tôi không có gạ gẫm hay gì cô đâu. Miễn cô ổn là được. Chỉ là tôi không khỏi lo lắng ấy mà...... Ờmmmm, tôi biết cô cảnh giác vì tôi là con trai. Dù sao thì cô cũng, dạng như, vô cùng xinh đẹp ấy. Chuyện đó tôi hiểu, có điều...... bộ dạng của cô làm tôi có hơi bận tâm......」

Nhưng người con trai...... quả nhiên vẫn rất là ấm áp――