Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Chính truyện - Phần Năm - Chương 431 - Một Ryuuzaki-kun đáng thương dù chẳng hề liên quan

Vì màn cãi cọ bỗng trở nên sôi nổi mà nhân viên thư viện đang nhìn nhìn tụi tôi.

Cứ để im vầy thêm tí nữa là sẽ bị chú ý, tôi bèn vội vàng kéo hai người này ra bên ngoài.

Trời đang hè nên bên ngoài thư viện khá là nóng.

Nếu được thì tôi muốn vào trong hơn, nhưng khổ nỗi hai người này hình như chẳng quan tâm mấy tới chuyện nhiệt độ.

「Này nha Asakura-san, hiện tại tui với Koutarou-kun đang có một buổi hẹn ở thư viện đấy? Cô không biết nhìn bầu không khí à?」

「Pffff, ai lại nói là 『nhìn』, phải là 『đọc』 bầu không khí hoặc cùng lắm cũng là 『đoán chừng』 chứ. Cố mình dùng mấy từ không biết là thế này đây chứ đâu」

「N-nhưng vốn dĩ người ta 『thở』 không khí mà đúng không? Nếu là để thở thì đọc kiểu gì? Asakura-san nói cứ như có thể thấy được thứ gì đó tui không thấy ấy」

「Haiz, đây là lý do mấy đứa ngốc tưởng mình thông minh lên chỉ với việc đeo kính đều vô vọng cả. Cô bớt hộ mớ lý sự cùn kia được không? Làm như học sinh tiểu học không bằng」

Lời qua tiếng lại, ăn miếng trả miếng.

Tôi dời mắt khỏi hai cô nương đang hăm dọa nhau như chó mèo gây sự này rồi nhìn lên trời.

Bầu trời hôm nay thật thoáng đãng.

Một tiết trời đúng là đẹp ghê.

Hình như họ không để ý là tôi đang trốn tránh thực tại.

Màn đấu khẩu giữa hai người vẫn cứ tiếp diễn không hồi kết.

「Tóm-lại-là! Hôm nay tui bận hẹn hò rồi, cô phắn đi chỗ khác giùm cái!」

「Hảa? Có sao đâu chứ. Kou-kun đâu phải là không chịu, để tôi nhập hội tí cũng được mà?」

「......Cái 『Kou-kun』 kia cũng cấm tiệt luôn! Tui vẫn phải dùng 『Koutarou-kun』 cơ mà, mỗi cô gọi thế là chơi xấu!」

「Hửm? Hê~? Ái chà, nói thân mà vẫn chưa thể gọi biệt danh nhau sao~? ......Thế mà cứ tưởng quan hệ của hai người đã đến giai đoạn tình tứ chụt chụt các kiểu rồi chứ」

「C-chụt chụt thì...... lâu lâu, cũng có nhá」

「Vậy tình tứ thì sao?」

「Tình tứ thì...... mỗi ngày luôn」

「Cho ví dụ coi nào?」

「Thì ôm tay nè, xoa đầu qua lại nè, hay là ôm nhau...... chẳng hạn?」

Nói xong, Shiho quay qua nhìn tôi để kêu gọi sự đồng tình.

Thôi mà, đừng có kéo cả tớ vào thế chứ.

「Tớ ngượng lắm rồi Shiho à, hay là mình tém tém lại đi」

「N-ngượng là ngượng gì cơ. Ý cậu là tình tứ với tớ ngượng lắm hả!?」

「Thôi thôi, kích động làm gì. Ý Kou-kun là cậu ấy thích tình tứ với cô nên không muốn cô đi rêu rao cho người khác biết ấy mà. Nói tóm lại thì đó là tính chiếm hữu theo phong cách Kou-kun đấy? Tại sao cô lại thế này, áp đặt cảm xúc khi chưa hiểu được trái tim con trai vậy hả?」

「......Đừng có mà nói lý lẽ. Tớ ghét cái người này quá Koutarou-kun ơi! Yaaaaaa!」

Vì đầu óc nhanh nhạy nên Kirari là một người mạnh ở khoản cãi nhau.

Tuy điểm số chỉ tầm tầm, cậu ấy vẫn rất giỏi trong việc hạ bệ đối phương bằng lý lẽ.

Tôi nghĩ ta có thể miêu tả một người như này là 『thông minh』 theo đúng nghĩa.

Dù từng mù quáng hồi còn yêu Ryuuzaki...... gần đây Kirari đã hoàn toàn về lại bản thân khi trước, một người thông minh, khó nắm bắt và ung dung tự tại.

「Người gì đâu mà trẻ con thật. Nếu đó không phải Kou-kun thì cô đã bị ghê sợ rồi biết không? Trưởng thành lên đi, chuyện cần thiết đấy」

「Hự」

「Cũng may là Kou-kun chịu đựng giỏi, chứ bình thường với cái ngữ như cô, người ta đã xin kiếu vì cái sự phiền phức này rồi, bất kể vẻ ngoài của cô có đáng yêu bao nhiêu đi nữa」

「Ựa」

「Nếu cô sáng suốt thêm chút thì Kou-kun chắc đã yêu cô nhiều hơn rồi biết không? Chí ít thì cũng nên trưởng thành tới một mức nào đó, vừa đủ để không hành động nhõng nhẽo khi cậu ấy chỉ là đang nói chuyện với người con gái khác xem?」

「......Uwaaaaaaa! Ghét quá! Quá ghét đi! Chẳng hợp tí nào hết!! Cái kiểu dạy đời với cái mặt nghiêm túc này có khác gì Ryuuzaki-kun mà tớ không ưa đâu, ghét quá đi mất!!」

Thôi nào. Đừng giận cá chém thớt tới cả Ryuuzaki thế.

Cậu ta cũng đã thay đổi đôi chút rồi...... nhưng thôi, dù sao tớ cũng hiểu cậu muốn nói gì mà――