Tôi thức dậy trên chiếc giường cứng ngắc. Với kí ức như bị phân thành nhiều mảnh, nhưng tôi chắc chắn mình vẫn tỉnh táo.
Sự luân hồi có vẻ khá thành công.
Tôi nhảy khỏi chiếc giường trong khi nhìn vào cánh tay trái của mình.
"--Được rồi! Thành công tốt đẹp!"
Đây không phải là First Crest mà tôi từng có, mà là Fourth Crest.
Fourth Crest là một Crest thiên về cận chiến và như tôi biết, nó rất hợp cho những cuộc chiến phép thuật.
Tôi hét lớn lên trong khi việc đó không thích hợp với tuổi của tôi. Khi kí ức của quá khứ và hiện tại trộn lẫn với nhau, tôi ngạc nhiên là giác quan của tôi cũng trở nên non trẻ.
Không. Nói chính xác hơn thì tôi bị ảnh hưởng từ cuộc sống quá khứ. Những kí ức của tôi chỉ đơn giản hiện lên, vì vậy nó không giống như tôi đã chiếm lấy cơ thể và ý thức của người khác. Tôi nghĩ là một cậu bé 6 tuổi.
Tôi quyết định không để quá khứ của chính mình gây ảnh hưởng hoặc là hành động như một ông chú. Dù sao thì tính cách của tôi cũng không như thế ở thế giới đầu tiên.
Tôi hiện tại không phải là tôi, người được gọi là Sage. Để tôi tự giới thiệu lại.
Tôi tên là Mathias Hildesheime 6 tuổi.
Tôi là Baronet Hildesheimer's....
Tôi sởn da gà khi nghe những gì mình vừa nói. Tôi thật sự không nên cưỡng ép bản thân. Để tôi bắt đầu lại.
Tên của tôi trong kiếp này là Mathias Hildesheimer.
Như cái tên cho biết, tôi là con trai thứ ba của Baronet Hildesheimer.
Tôi không quen với việc được gọi là "Baronet" này, nhưng theo sự hiểu biết ít nhất là hiện tại tôi có, có vẻ như đây là một loại chính phủ với hệ thống dòng dõi, điều hành những khu vực nhất định. Mọi người thường gọi họ là “Lord” hoặc “Master”. Nếu tôi không nhầm, thì nó là một hệ thống quý tộc hay cái gì đại loại thế.
Baronet xếp hạng hai, nhưng nó xếp hạng nhất trong khu vực này. Theo lập trường của đất nước này thì nó nên đứng ở dưới đáy của xã hội.
--Ít nhất thì tôi tin là thế.
"Chuyện gì đã xảy ra với thế giới này vậy?"
Tôi không thể tưởng tượng được thế giới của tôi hiện tai so với thế giới trước kia của tôi.
Tôi chưa từng thấy một Dụng Cụ Ma Thuật được gọi là cần thiết trong cuộc sống trước của tôi.
Không có những vật thể bay tưởng tượng do con người làm nên phục vụ cho nông nghiệp, không có máy gia tốc phân tử để nấu ăn(White: cái này hiện đại hơn mình rồi), không có những cỗ máy sản xuất vi diệu.
Tôi ngạc nhiên là sao họ có thể sống như vậy. Họ sống bằng cách trồng cây, sử dụng sức người là chính. Hơn nữa, người đứng đầu hiện tại của Hildesheimer và chúa tể của vùng này, cha tôi cũng đang làm việc trong đó.
Đó là một cảnh tượng không thể tưởng tượng trong Kỉ Nguyên Ma Thuật 12700.
Đó chỉ là những gì xảy ra trong khi tôi tái sinh.
…Thí, đúng là tôi không thể than vãn gì với môi trường hiện tại.
May mắn thay, tôi cũng có những kí ức của thời đại này, tôi cũng có kinh nghiệm về cuộc sống ở rừng trong nhiều năm.
Tôi sẽ không gặp khó khăn khi thích ứng.
Thứ nhất, tôi phải thu thập kiến thức về thế giới này.
Có vẻ cho đến bây giờ, tôi sống như trong mơ, một cuộc sống không cần phải lo toan mọi việc, hay quan tâm đến những nghiên cứu mà cha tôi để lại.
Con người quá khứ của tôi thích việc thực hành để nghiên cứu, nhưng tôi đoán hiện tại không có bổn phận phải như vậy.
"Hey, Mathi, em có cần gì cho buổi học không?"
Reich - người con trai cả gọi tôi khi đang đi nghiên cứu.
Reich là người nghiêm túc nhất trong số hai người anh của tôi và anh ấy 15 tuổi.
Crest của anh ấy là Second Crest, nó đặc biệt hiệu quả cho phép thuật tầm trung, Crest cần thiết trong các trận đánh nhóm.
Hiện tại thì anh ấy không luyện tập phép thuật, tôi thì nghĩ anh ấy sẽ trở thành một pháp sư tốt chỉ cần anh ấy tập luyện thôi.
"Em muốn đọc sách".
Tôi yêu cầu anh trai tôi với thái độ như bình thường.
"Sách,huh. Anh nghĩ là còn quá sớm đối với em, Mathi.... Mà em muốn đọc loại sách nào vậy?"
"Em đoán là sách về chiến đấu và phép thuật."
Không có gì quan trọng hơn cái này để được tìm hiểu trước.
Tôi cũng sẽ phải xem lại lịch sử để xem cái gì đã xảy ra với thế giới, nhưng cái này có thể làm sau.
Vì có thể là khi không có tôi thì có một vài cái kĩ thuật chiến đấu và phép thuật mới được tạo ra.
"Anh sẽ đưa em một cuốn sách về chiến đấu."
Dường như anh ta cố tình né tránh không nói về ma thuật
Tôi cảm ơn đề nghị của anh ấy, nhưng tôi ổn khi tự mình kiếm sách.
"thôi khỏi, em sẽ tự tìm ...'
Tôi mở cửa phòng nghiên cứu ra và tìm xem có cuốn sách nào mình cần không.
"… Nó viết cái gì vậy?" Tôi vừa hỏi vừa cầm mấy cuốn sách mới trong phòng thí nghiệm lên.
Phần gáy sách, tôi không đọc được chúng.
Tôi đã biết 27 ngôn ngữ trước khi tôi nhận ra nó khi tôi tiếp tục chiến đấu trong vài trăm năm, nhưng ngôn ngữ được viết trên các gai sách không khớp với bất kỳ ngôn ngữ nào.
Tôi có thể đọc nó nếu tôi sử dụng phép thuật dịch, nhưng nó cần một lượng sức mạnh ma thuật và thông lượng tương đối lớn. Tôi bây giờ không thể sử dụng nó.
Mặc dù tôi có kiến thức, tôi không có nguồn lực để thực hiện nó.
"Haha, anh hình dung đủ rồi, anh sẽ đọc nó cho em"
Sau khi nói thế, anh trai tôi Reich rút ra một quyển sách từ phòng nghiên cứu của cha tôi.
Cuốn sách đó dường như là một câu truyện cổ tích, những con quái vật quái vật có thể phá hủy cả một quốc gia, và anh hùng xuất hiện để tiêu diệt chúng.
Thật tuyệt vời. Những con quái vật như thế cũng xuất hiện trong quá khứ của tôi, nhưng chúng vẫn còn rất bí ẩn.
Chia sẻ cho tôi một nửa trong số chúng.
Những cuốn sách này rất hay nhưng không thể là thật. Cuốn sách này chỉ là một câu truyện vì vậy nó không giúp tôi hiểu được những thứ diễn ra trong giới này.
Tuy nhiên, tôi đã có thể hiểu được ngôn ngữ bằng cách so sánh những gì anh tôi nói và những từ được viết trong cuốn sách. Tôi phải cảm ơn Reich.
Tuy nhiên, có vẻ như nó sẽ mất thời gian trước khi tôi có thể đọc sách về nghệ thuật chiến đấu nên tôi sẽ đọc nó sau.
Và tôi có thể tập luyện cho đến khi tôi có thể sử dung phép dịch. Nhân tiện, ngôn ngữ nói ở đây không khác gì nhiều so với cuộc sống cũ của tôi, vì vậy tôi không gập khó khân trong giao tiếp.
Có một số thuật ngữ tôi không hiểu như “Disqualified Crest” hay nhiều thứ khác.
Sau khi đọc cho tôi xong, anh trai tôi, Reich, trở lại làm việc ở đồng ruộng.
Trong làng này, bạn sẽ có được một cánh đồng riêng của mình khi bạn bước sang tuổi 11, và bạn có nghĩa vụ phải làm việc ở đó.
Cả hai anh tôi đều có những cánh đồng riêng theo quy định này.
Tuy nhiên, có một chút khác nhau trong trường hợp của tôi.
Ngay bây giờ tôi không có một thửa ruộng nào do tuổi của tôi, nhưng có khả năng cao là tôi sẽ không được nhận nó khi 11 tuổi.
Lý do dường như là do không có đủ diện tích.
Chắc chắn, làng này có diện tích đồng ruộng đủ cho điều này, vì vậy tôi không thể hiểu và tán thành trước lý do đó.
Tuy nhiên, xét theo hành vi của người dân, bố mẹ tôi và anh trai khác của tôi, Biffgel, tôi cảm thấy có nhiều điều hơn.
Bố mẹ tôi nhìn tôi như thể họ cảm thấy tiếc nuối, trong khi Biffgel đang nhìn tôi.
Rõ ràng, nó liên quan đến“Disqualified Crest”, nhưng anh trai tôi và bố mẹ tôi không muốn nói về những điều đặc biệt, và tôi không muốn hỏi Biffgel. Tôi có lẽ sẽ không nhận được câu trả lời thích đáng nhưng tôi vẫn hỏi anh ta.
Bây giờ thì. Vẫn còn thời gian cho đến bữa tối.
Trước hết, tôi nên tập luyện.
Điều quan trọng là tập luyện sức chịu đựng và sức mạnh hàng ngày.