Chẳng có gì sai khi tích trữ mấy phần thịt trong túi đồ, nhưng tôi cần quái gì những 30 miếng thịt khi mà tôi thậm chí còn không thể ăn chúng cơ chứ?
Tôi quyết định di chuyển về hướng phát ra âm thanh, đi bộ với tốc độ nhanh nhất mà cái trạng thái quá tải này có thể cho phép.
「Còn cái này thì sao…… Aha, nhận lấy!」
Tôi không thể nhìn thấy rõ do họ đang ở trong bãi cỏ cao, nhưng dựa theo cái thẻ tên trên đầu, mấy người này hẳn phải là người chơi như tôi.
「Kỵ Sĩ, Đạo Tặc và Nữ Pháp Sư…… Một tổ đội khá cân bằng đấy.」
Nếu tôi nhớ không nhầm, những Pháp Sư luôn luôn bắt đầu với chiêu "Fire Ball" (Hỏa Cầu) như một phép tấn công cơ bản. Vì một lý do nào đó, những tựa game khác cũng như vậy.
Tổng kết đống nguyên liệu tươi mà tôi có trên người lúc này, có khoảng chừng 70 miếng , nên nếu tôi đưa vài miếng cho họ, có thể họ sẽ chia sẻ nguồn lửa cho tôi.
Khi tôi vẫn đang mải suy nghĩ, dường như tổ đội kia đã chạm trán với một con quái vật trên đường.
「Uwah, thật dễ thương quá đi!」
Dễ thương á? Có con quái dễ thương nào ở đây ngoài mấy con Orc hay Goblin à?
「Nó trông như một chú thỏ dễ thương…… Nhưng chắc chắn nó là một con quái vật đấy.」
Fumu, mô tả như vậy khá đúng với con Thỏ Vorpal. Ai mà biết được tại sao loại quái hiếm như thế lại sinh ra nhanh đến mức này chứ.
「Con thỏ này đang đi bằng hai chân kìa.」
Chắc chắn đó là Thỏ Vorpal rồi.
Tôi cúi đầu xuống bụi cỏ cao và thấy được nữ Pháp Sư chẳng hề lo lắng mà tiếp cận Thỏ Vorpal, trong khi những người đồng đội đang di chuyển thận trọng và bảo vệ cô. Nhưng hãy nhìn con thỏ kìa, nó đang bẻ cổ răng rắc trông rất kì lạ. Tôi chắc chắn điều đó có nghĩa là nó đang chuẩn bị tấn công, nhưng hình như những người kia chẳng hề biết điều đó.
「Khoaaaaaaannnn!!」
「Hể?」
「Hử?」
「Hả?」
Cả nhóm trông thấy một tên bán khỏa thân đeo chiếc mặt nạ chim lao ra khỏi bụi cỏ trong khi vung cặp song kiếm của hắn.
Tôi biết đây không phải một ấn tượng đầu tuyệt vời, nhưng tôi đã nhảy ra trước mặt họ, cùng lúc kích hoạt "Flash Counter" (Phản đòn nhanh).
Di chuyển chắn giữa con Thỏ Vorpal và nữ Pháp Sư, tôi xoay sở để phản công lại trước đòn đánh của nó, tung ra một đòn chém thẳng vào cổ.
Ngay sau đó, tôi xoay người rạch một đường từ giữa bụng lên đến tận đầu con Thỏ Vorpal bằng thanh kiếm bên tay trái, không chừa cho con vật chút thời gian nào để phản kích.
Đòn tấn công của tôi chắc chắn đã gây sát thương chí mạng, làm cho thanh HP của con thỏ tụt về 0, khiến nó tan ra thành nhiều mảnh khối pixel, rơi ra một số vật phẩm ở phía sau. Sau khi lướt mắt một vòng những chiến lợi phẩm, tôi quay đầu lại hướng tổ đội kia.
Dường như họ cần một lúc để có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
.... Và chuyện này có thể nói một cách ngắn gọn như: "Một gã người chim bán khỏa thân lao ra từ bụi cỏ và tàn sát chú thỏ dễ thương."
「Kyaaaaaaaaahhhhhhhhh!!!」
「Iyaaaaaaaaahhhhhhhhh!!!」
「Uwaaaaaaaaahhhhhhhhh!!!」
Ba người chơi hét lên thật to trong khi giơ cao vũ khí lên không trung, vào tư thế chiến đấu.
「Ê này này, mấy cậu làm vậy nguy hiểm lắm đấy có biết không!?」
Tôi cuống cuồng la lên khi mấy người đó xông lên tấn công toàn lực về phía mình.
Tôi đành phải sử dụng kĩ năng "Tap Step" (Bước chân gió) để kéo giãn khoảng cách, cố gắng giải quyết xung đột bằng lời nói chứ không phải bằng vũ lực. Sẽ tốt biết mấy nếu họ có thể hiểu ý của tôi.
「DỪNG LẠI, DỪNG LẠI, DỪNG LẠI ĐÃ!!!」
「Tên biến tháiiiiiiii!!!」
「Được, được rồi! Tôi biết là vẻ ngoài của mình nó hơi kì lạ, nhưng mà nhìn cái thẻ tên đi! Thấy chưa!? Tôi cũng là người chơi giống mấy cậu đấy! Tôi là người chơi đấy, lạy hồn!」
「Chết điiiiii!!!」
Tôi không phản đối PvP trong game nhưng tôi kịch liệt phản đối trải nghiệm PvP đầu tiên của mình trong game lại là tình huống này.
Thế nên tôi cố hết sức bình sinh để tránh khỏi đợt công kích của mấy người này. Tôi né đi né lại cho đến khi cô gái dần lấy lại sự bình tĩnh và ngăn hai người còn lại.
「Cái này...ừm …… Cảm ơn rất nhiều vì đã giúp chúng tôi thoát khỏi con quái vật ……」
「Ồ, không thành vấn đề, nếu tôi nhìn thấy điều này ngay khi vừa mới bắt đầu cuộc hành trình, tôi chắc chắn cũng cho rằng đó là một kẻ biến thái thôi……」
Khi mà trạng thái của tôi thay đổi từ "Tên biến thái đầu chim" sang "Người chơi đầu chim biến thái Sanraku", cả nhóm vội cúi đầu xin lỗi tôi.
Chàng trai Kị Sĩ tên Soma, cô gái Đạo Tặc tên Kaho và nữ Pháp Sư là Lina.
Bạn có thể chỉnh sửa một số thiết lập trong phần thiết kế nhân vật, nhưng điều duy nhất bạn không thể thay đổi được chính là giọng nói.
Đó là lí do ba người tuy có ngoại hình là những thanh niên trẻ tuổi, nhưng tôi có thể phán chắc nịch rằng họ chỉ là những học sinh sơ trung.
Tôi bỗng cảm thấy có lỗi khi làm cho những đàn em của mình sợ hãi như vậy, nhưng hẳn là họ chưa hề nhìn thấy cái mặt nạ trông thế này bao giờ, thế nên mới sinh ra hiểu lầm.
「À, ừm, anh đã luôn cày cấp ở xung quanh khu này sao, Sanraku-san?」
「Hm? Ồ đúng, chắc là vậy? Ban đầu tôi vốn định quan sát hành động của những con quái ở khu này thôi, nhưng xảy ra một vài vấn đề nên tôi đã ở lại đây và cày cấp.」
Tôi đoán rằng một thói quen xấu từ hồi còn chơi mấy thứ game rác đã nổi lên.
Đó là thói quen tận dụng những nơi xuất hiện những quái vật có lượng điểm Kinh nghiệm cao và vật phẩm rơi tốt, giúp cho việc vừa di chuyển từ nơi này sang nơi khác vừa tiện thể dọn dẹp bãi quái trong khu vực ấy.
Xin hãy tha lỗi cho tôi vì đã cắm chốt ở mấy bãi quái nhé.
---------------------------------------------------
Về cơ bản, có rất ít hay thậm chí là chẳng có chút ích lợi gì khi không mặc bất kì mảnh giáp nào trong game.
Kết quả là khi nhận ra hiện thực đắng lòng ấy, đám người chơi bán khỏa thân muốn mua một bộ giáp rẻ nhất có thể, chỉ để tăng thêm chút điểm phòng ngự.
Đó là lí do nếu bạn muốn nhìn thấy những nhân vật bán khỏa thân, bạn chỉ có thể thấy ở nơi này, vì bạn sẽ chẳng thấy được ở đâu khác đâu. Nhưng nếu bạn CÓ thấy, thì hẳn là do những lí do này.
–> Họ thích bị mọi người nhìn thấy trong khi bán khỏa thân.
–> Họ thích ăn một lượng sát thương to khổng lồ, giống như mấy tên khổ dâm.
Cơ mà, nhân vật chính không hề thuộc một trong hai loại đấy. Cậu ta là một tên chẳng hề bình thường chút nào cả.