Tôi phải thừa nhận rằng: Tôi đã đánh giá thấp ShangriLa Frontier.
Rốt cuộc, vì nó đã được công chúng đón nhận vô cùng nhiệt liệt, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ dễ dàng vượt qua mọi chướng ngại vật mà trò chơi này tạo ra.
Vậy nên, kể cả khi tôi không có một lọ Potion nào, tôi vẫn nghĩ rằng mình sẽ có cửa solo lại với con rắn khổng lồ đang chình ình giữa đường này. Hơn thế nữa, phải không nhận một chút sát thương nào từ con rắn đó cả! Phá đảo "Shit Chronicles Online" chính là lí do đã khiến tôi trở nên chủ quan để rồi mất cảnh giác.
Nhưng đồng thời, dù biết là có không chính đáng nhưng tôi vẫn cố tìm một lời bào chữa cho mình.
「Làm thế quái nào mình có thể biết được một con quái vật giống rắn bình thường lại mạnh khủng khiếp như vậy chứ!?」
Cái thứ quỷ tha ma bắt này trông giống như một con rồng vậy, như thế thì chính xác hơn so với một con rắn.
Tôi mở bảng trạng thái và kiểm tra lượng HP còn lại của mình...chỉ còn 28. Đã được khoảng 20 phút từ khi tôi lãnh trực tiếp đòn tấn công bằng độc, và dường như tôi sẽ nhận 1 điểm sát thương vào mỗi 10 giây. (Hầu hết sát thương độc tố đều được tính dựa trên phần trăm lượng HP tối đa trong một khoảng thời gian nhất định.) HP của tôi chỉ còn đúng 28 điểm thôi. À không, giờ là 27 rồi. Điều đó có nghĩa Sanraku chỉ còn khoảng 277 giây nữa để sống.
Tốn bao nhiêu thời gian để đến được Secandill đây? Vì tôi có thanh Stamina (Thể Lực) có nghĩa là tôi cần phải sử dụng nó hợp lí. Và lượng HP của con rắn này đã giảm đến đâu rồi cơ chứ? Chết tiệt, thật khó chịu khi không thể thấy được thanh HP của đối phương trong những lúc thế này!
「Khốn nạn, mình phải nhanh lên, sắp ngỏm đến nơi rồi!!」
Tôi có thể chưa có kính nghiệm về RTA (Real Time Attack) , nhưng nếu là TA (Time Attack) thì lại là một câu chuyện khác.
Cặp dao trong tay tôi, tiêu chí để đạt sát thương chí mạng trong ShanFro, cả sức bền lẫn lớp phòng thủ của con rắn khổng lồ... Câu trả lời nằm ở đâu đó trong mớ thông tin mà tôi nắm giữ.
Trong game này, sát thương chí mạng không phải là thứ được quyết định ngẫu nhiên hay là dựa vào nhân phẩm, mà dựa vào tốc độ và độ chính xác trong đòn tấn công của bạn.
Và nếu tính tới chỉ số Luck (May Mắn) của tôi, hẳn là cũng sẽ có đôi chút thay đổi tích cực trong hệ thống.
Ví dụ, giả sử một đòn chém thẳng nhanh được coi là một đòn chí mạng, thì với Luck cao đòn tấn công của bạn vẫn sẽ được tính là chí mạng dù cho có bị lệch vài độ đi chăng nữa.
Giờ thì nói đến con rắn.
Thông thường, quái vật sẽ có điểm yếu nằm ở phần đầu. Bởi chúng có thể lao vào từ một khoảng cách xa với tốc độ cao, nhưng nếu muốn húc đầu hay cắn, chúng sẽ phải dừng lại một khắc để hồi sức.
Điều đó có nghĩa thời điểm tấn công lí tưởng là buộc phải tấn công vào đầu khi chúng dừng lại để chuẩn bị.
Nhưng nếu bạn không thể tấn công vào điểm yếu của nó bằng mọi cách và bạn không biết nó còn bất kì điểm yếu nào khác hay không, bạn sẽ chỉ có một phương án duy nhất: Tự mình tạo ra một điểm yếu!
「Đây rồi!!」
Cặp dao tôi dùng trông giống loại đao của Trung Quốc, nên tôi cần phải thấy được chúng sẽ vận hành những đòn tấn công của tôi như thế nào, đặc biệt là những đòn chí mạng.
Tôi rạch một đường dài dọc theo cơ thể con rắn bằng mũi dao, mở ra một vết thương lớn khiến những khối đa giác như máu phun trào ra ngoài.
Con rắn đột ngột dừng lại, quay sang tấn công tôi, nhưng đã quá muộn rồi. Tôi đã hiểu được toàn bộ đường đi nước bước của nó.
Tôi sử dụng "Tap Step" ngay lúc ấy để tránh đòn của con rắn, đồng thời cứ nhằm vào vết thương của nó mà đánh.
Và khi vết thương bị mở rộng hết cỡ vào cuối đợt công kích của con rắn, tôi bồi thêm vài nhát chém.
「Thể Lực! Năm điểm mỗi đòn!」
Tôi cần nghỉ một nhịp sau mỗi 3 đòn đánh, nếu không tôi sẽ không còn đủ sức tránh đòn lúc cần thiết nữa.
Do vết thương tôi liên tục công kích vào trên cơ thể con rắn chỉ tồn tại vài giây sau khi tấn công, tôi không thể để mất sức được, bởi điều đó sẽ làm chuyển động và đòn đánh của tôi chậm đi.
Mở rộng vết thương sâu trên cơ thể đối phương sẽ được tính là đòn chí mạng, và tấn công trực tiếp vào vết thương ấy cũng sẽ được tính là đòn chí mạng. Con rắn cố gắng tấn công tôi, nhưng tôi chỉ việc xác nhận đòn ấy là gì rồi tránh né thôi.
「Ăn này!」
Đủ Thể Lực để tấn công bằng cả hai con dao.... Được rồi.
Tôi tấn công bằng cả hai con dao trong một đòn... Cả hai đều gây sát thương chí mạng.
Những khối đa giác màu máu phun ra từ cơ thể con rắn, dính vào cặp dao của tôi.
Ngay sau đó, cơ thể con rắn rung lắc dữ dội, để rồi nổ tung, tan vỡ thành những mảnh đa giác trắng xóa.
「N-NGON!!! LÀM ĐƯỢC RỒI!!!」
Tôi cảm thấy mệt rã rời sau khi chiến thắng.... Khoan! Tôi nghĩ cái gì thế này! Phải ưu tiên vật phẩm rơi! HP! Thể Lực! Không có thời gian. Không có thời gian. KHÔNG CÓ THỜI GIAN!
Tôi nhặt sạch đống vật phẩm mà con trùm rơi ra mà không cần biết đó là gì, kiểm tra thanh Thể Lực đã được phục hồi đủ hay chưa, rồi vắt chân lên cổ mà chạy.
Không ổn rồi, không ổn rồi, KHÔNG ỔN RỒI.
「Chạy, chạy, chạy, chạy, CHẠY……!!!」
Phong cảnh xung quanh cây cầu ,thực sự đẹp, và nếu như trong trạng thái bình thường thì tôi sẽ nán lại đôi chút để tận hưởng vẻ đẹp này đôi chút (và chụp một tấm ảnh nữa) nhưng giờ không phải lúc để thư giãn! Tôi băng qua cây cầu bằng tất cả sức mạnh của mình.
Tôi còn đúng 6 HP thôi. Khoảng 50 giây nữa tôi mới tới thị trấn... Tôi có kịp mua được thuốc giải độc không!? Không không không. Thế còn hơn là bị hệ thống trừng phạt sau khi chết.
Chết tiệt, tôi không còn đủ Stamina nữa rồi. Thật bực mình khi phải dừng lại để phục hồi Thể Lực. Cứ thế này, tôi sẽ chết trước khi đến mất... À khoan đã.
「Đánh bại boss khi vực sẽ cho đủ điểm Kinh nghiệm để…… Uầy! Ngon! Trúng mánh rồi!」
Tôi đã lên cấp! Tôi đã có thể tăng thêm điểm vào bảng trạng thái rồi.
Tôi có thể phân bố 30 điểm vào bảng trạng thái, và tôi cộng nửa số điểm vào STM (Điểm Thể Lực), và nửa còn lại là AGI (Nhanh Nhẹn) mà không nghĩ ngợi gì.
「UUUUUUUUUOOOOOOOOOHHHHHHHHH!!!!!!!!!」
Với thanh HP và Thể Lực được tăng lên, tôi cắm đầu chạy thẳng đến Secandill.
Thuật ngữ của Speedrun, có nghĩa là phá đảo trò chơi hay thử thách trong thời gian nhanh nhất. Vẫn là một thuật ngữ, có nghĩa là phá đảo một tựa game hay thử thách trong khoảng thời gian nhất định.