Do không đều đặn nên có những ngày tôi cập nhật ba chương trong một ngày.
___________________________________________
Tiến hóa, nói một cách đơn giản, là sự thay đổi phát sinh từ bên trong. Không thể nói là hoàn toàn không có ảnh hưởng từ bên ngoài, nhưng rốt cuộc, tiến hóa là quá trình mà chính bản thân chủ thể thay đổi từ bên trong, khiến ngoại hình cũng biến đổi theo.
Lớp da thịt chi chít vết thương bắt đầu nứt toác ra từng mảng, rơi xuống mặt đất kèm theo âm thanh răng rắc. Vậy liệu chỉ cần lột bỏ lớp da ngoài là sẽ trở nên xinh đẹp chăng? Không hề. Thứ hiện ra từ bên dưới lớp da bị lột bỏ đó là…một 「vết thương」 rõ ràng đang tỏa ra sức nóng như ảo ảnh giữa trưa hè, nhuộm một màu đỏ rực như đang rỉ máu.
「O, ồ………」
Ra vậy, ra vậy………Đây chính là cái mà người ta thường gọi là cực kỳ nguy hiểm nhỉ? Nó mang lại cảm giác nguy hiểm không kém gì Kim Tinh Độc Hạt Goldie Scorpion, nhưng nếu bên đó là một biến thể trong loài, thì con này là dạng tiến hóa độc nhất vô nhị, mang danh hiệu riêng. Xét theo nghĩa rộng thì đúng là một quái vật độc nhất.
「N-này Sunraku……」
「Đợi đã, đừng rút vũ khí……chuyện này cứ để tao lo, Tottori」
「Thật sự là ổn chứ……!?」
Có vẻ không ổn lắm nên tạm thời không đưa theo Emul.
Tiếng răng rắc vẫn vang lên. Cơ bắp của 「Scar đầy thương tích」…không, phải gọi là thứ từng là 「Scar Đầy Thương Tích」 đang căng phồng từ bên trong, khiến cơ thể nó ngày càng to lớn hơn. Cái đầu bên trái từng chịu tổn thương nặng vẫn mang những vết sẹo đau đớn, nhưng chính điều đó lại càng tăng thêm vẻ kinh hoàng bất đối xứng và làm nổi bật khí thế áp đảo.
(art by @OrMyplace)
「「「GRRRRRRRRRRRRRRR………」」」
「Hello, a……Gì thế, đến mùa thay đồ à?」
Khoan đã, đừng nói là 「Scar Đầy Thương Tích」 cũng nhận được kinh nghiệm nhé? Ờ thì đúng là nếu hỏi ai là người đóng góp lớn nhất trong trận raid vừa rồi thì gần như chắc chắn là nó rồi, nhưng mà, đi đến mức tiến hóa luôn thì……ê, khoan, mặt mày áp gần quá… nóng! Chờ đã, nóng quá!
「B-bình tĩnh nào, người anh em, Big Bros……tụi mình kiểu như, có sự gắn kết tâm linh đúng không?」
Vừa thở ra hơi nóng (theo nghĩa đen), thừ từng là「Scar Đầy Thương Tích」 giờ đây áp sát đầu vào tôi. Trời đã nóng, đằng này lại có đến ba cái đầu, nghĩa là ba cái miệng, sáu lỗ mũi….nói sao nhỉ, cảm giác cứ như tôi đang bị nhét vào máy sấy công suất lớn vậy.
Hiện giờ HP của tôi chỉ còn đúng số 1, chỉ cần bị chọc nhẹ một cái cũng đủ đi chầu trời. Lỡ cử động sai… là chết chắc!
「「「GRRRRR……」」」
「Ờ, ờm……tụi mình… bạn bè… tình bạn… quan trọng…」
Sáu con mắt cứ chớp chớp, nhấp nháy lớp màng mắt đặc trưng của loài bò sát. Một lúc sau, ba cái đầu từ từ lùi ra, rồi hít một hơi thật sâu. Chết mẹ, định thiêu sống tao à!?
「「「GROAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!」」」
Tiếng gầm…..Đó có lẽ là lời tuyên bố 「Kẻ thống trị khu rừng này chính là ta」Mà thật ra thì… tai tôi chỉ nghe thấy một tiếng kiiiinn chói tai thôi, nên cũng chẳng hiểu gì mấy.
Tiếng gầm dài, vang dội và tràn đầy khí thế tan biến vào không trung.
「Scar Đầy Thương Tích」 hay đúng hơn là phiên bản mới của nó nhìn tôi chằm chằm bằng sáu con mắt tròn xoe. Trong đó có một tia ý chí rõ ràng, khác hẳn với sự tham lam hung bạo của Đại Xích Tham Lam. Dù không nói được ngôn ngữ nhân loại, tôi vẫn cảm thấy như hiểu được điều nó muốn truyền đạt.
Không phải chúng tôi thân thiết gì đâu. Cũng không phải là nảy sinh tình cảm, càng không đến mức nó chịu khuất phục và đi theo tôi. Lần sau gặp lại hoàn toàn có thể là kẻ địch….không, gần như chắc chắn là vậy. Chính vì thế, lần hợp tác lần này mới có giá trị đặc biệt đến thế. Dù chỉ là trong khoảnh khắc, tôi và 「Scar Đầy Thương Tích」đã cùng nhìn về một hướng.
「Coi như quà chia tay đấy, cầm lấy đi」
Như vậy thì không cần phải trở mặt ngay bây giờ làm gì. Cái cảm giác muốn đắm mình trong dư vị chiến thắng ấy… con người hay quái vật đều như nhau cả thôi. Mà nghĩ lại, chắc cả tôi và「Scar Đầy Thương Tích」 đều đang cảm thấy mệt rã rời ngang ngửa với cảm giác thoả mãn thôi. Chúng tôi đã đánh nhau bao lâu rồi nhỉ? Trời vẫn chưa sáng nữa…
Tôi ném lọ Mystic Soma cuối cùng trong kho đồ vào miệng 「Scar Đầy Thương Tích」 như một món quà chia tay. Ờ thì là quái vật mà, chắc nuốt thủy tinh cũng ráng tiêu hóa được.
「「「…………」」」
Quái vật từng là 「Scar Đầy Thương Tích」 lắc lư thân hình khổng lồ rồi quay lưng bước đi một cách chậm rãi.
Bất chợt ngẩng lên nhìn, tôi thấy một mảnh vảy lớn bong ra từ cơ thể nó đang rơi thẳng xuống chổ đang đúng . Nói là vảy chứ nó trông giống như vỏ con sò khổng lồ phóng to gấp mấy lần vậy. Nếu không để ý mà bị cái đó nện thẳng vào đầu thì chết chắc rồi……Khoan, đồ khốn đó , chẳng lẽ nó cố…không, bình tĩnh, chỉ là trùng hợp thôi, trùng hợp thôi.
Mà khoan… cái vảy này là gì vậy? Drop item à!?
.
.
・Cổ Lân Lịch Diệu của Vết Sẹo Đỏ Thẫm – Scarlet
Một chiếc vảy cỗ xưa thuộc về Draculs Dinosaberus Vết Thương Đỏ Thẫm.
Những chiếc vảy của Vết Thương Đỏ Thẫm, sinh vật không ngừng trở nên cứng cáp cho đến tận khoảnh khắc chết, càng cỗ xưa thì càng ẩn chứa sức mạnh to lớn.
Chiếc vảy mang danh hiệu 「Lịch Diệu」 này là một trong những chiếc cổ xưa và hiếm có nhất….từng luôn sát cánh từ khoảnh khắc ba thủ lĩnh Huyết Sắc ra đời và qua vô số lần hư tổn rồi tái sinh, nó thậm chí đã thấm nhuần sự thần bí..
.
.
「…………Không không, vừa mới tiến hóa xong thì làm gì có cổ với chả xưa」
Quà chia tay này thì đúng là hạng thượng phẩm, nên tôi vui mừng lắm chứ… …Nhưng sao nhỉ, cái cảm giác khó tả này là gì đây. Kiểu như được bảo 「Đây là rượu vang tươi mới… đã ủ 50 năm đấy!」vậy. Hiện tượng trước mắt và đoạn flavor text miêu tả có cái gì đó lệch nhịp một cách vi diệu… Không phải mâu thuẫn đến mức phá hỏng logic, nhưng mà…
「Thôi kệ đi, tình bạn là trên hết… vậy đi.」
Nếu đã cho thì tôi xin nhận, và tạm biệt nhé「Scar Đầy Thương Tích」… Không, phải gọi là 「Vết Sẹo Đỏ Thẫm Scarlet」. Lần tới gặp lại có lẽ là địch thủ, hoặc cũng có thể mày sẽ chết trước khi tái ngộ… Dù thế nào đi nữa, tao chỉ mong rằng mày sẽ ngã xuống sau một trận chiến vinh quang.
Lũ elf rừng yếu đuối thì làm gì đủ gan dạ để ngăn bước tiến của 「Vết Sẹo Đỏ Thẫm Scarlet」 chứ. Chỉ biết đứng tiễn bước con khủng long ba đầu đang dần rời đi, đất rung chuyển theo từng bước nó đi.…Thôi, đến lúc chuyển sự chú ý sang vụ việc tiếp theo rồi. Không có mặt ở quảng trường, vậy thì… chắc là quanh khu cư trú?
「……? Mà này, Sunraku-san, anh làm sao thế ạ desuwa?」
「À, chuyện đó à... Này, thôi giả chết được rồi, ra đây mau!!!!」
「Uhehehehe… bị lộ rồi hả~」
「Gyaaaa!! C-còn sống kìa desuwaaa!?」
Từ sau đống tàn tích của ngôi nhà đổ nát, kẻ tưởng như đã chết Deepslaughter thò mặt ra cười toe toét. Tại sao nó vẫn còn sống? Câu trả lời nằm trong chính hành động mà tôi đã thực hiện ngay trước khi nhỏ kịp dùng Castling hay gì đó, rồi giả chết đến tận bây giờ.
「Số lượng người tiêu diệt được vẫn giữ nguyên ba người, hơn hết là… mày đã thay tao chịu đòn hồi nãy đúng không?」
「Đây không còn là ngẫu nhiên hay kỳ tích nữa đâu… mà là tình yêu đấy, Sunraku-kun~」
「Im đi cho tao nhờ」
「C-chuyện này là sao vậy ạ desuwa!?」
Không có gì phức tạp cả. Khi đó, tôi đã dùng một biện pháp để đối phó với đòn Hơi thở Tử thần x7”. Ấy vậy mà cái tên ngu này lại cố ý đổi vị trí bằng một màn diễn sâu, nên cuối cùng chính hắn lại là người thực hiện kế hoạch đó thay tôi.
Nói trắng ra là tự hồi sinh một kỹ thuật tôi từng hoàn thiện trong trận chiến với Wezaemon. Ném một vật phẩm hồi sinh lên không trung, để nó rơi trúng xác mình sau khi chết, một phương pháp hồi sinh hoàn chỉnh chỉ với một người. Sử dụng vật phẩm hồi sinh được tặng từ Thánh Nữ-chan để sống lại có độ trễ, đồng thời tận dụng khoảng trống đó để tránh đòn. Dù có qua cái chết, về nguyên lý thì nó cũng giống như kỹ thuật Inventory Escape, chỉ là biến tấu tại chỗ mà thôi.
Và tất nhiên, nếu Deepslaughter đổi chỗ vào đúng vị trí tôi đứng, thì vật phẩm hồi sinh tôi đã ném lên lúc trước sẽ rơi trúng nhỏ thay vì tôi.
「Để tao đoán nhé, mày ra vẻ ngầu lòi lao ra đỡ đòn thay thì hay đấy, nhưng rồi lại được hồi sinh như bình thường nên chẳng biết phải xử lý sao, thế là trốn biệt luôn chứ gì」
「Ôi ôi, tâm linh tương thông à… Đến mức này thì gọi là Soul Friend cũng không quá đâu nhỉ〜?」
「Trốn tránh đóng góp DPS á? Thất vọng quá. Hủy kết bạn nha」
「Không còn cách nào khác màaa! Đâu thể bước ra bình thường rồi nói kiểu 「Thực ra em vẫn sống sờ sờ ra nè」 được đâu mà!!」
Trời ơi im đi, im đi, im ngay cho tao nhờ! Đừng có dựa người vào, đừng quấn tay quấn chân! Harassmeeeent! Quấy rối kìa! Gọi cảnh sát đi!
「Uwaa, Deepslau-san còn sống thật à!?」
「Ya, Tottori-kun, cú Last Attack đẹp lắm đấy〜」
「A… cảm ơn」
Dù sao cũng phải công nhận là chính nhờ con nhỏ này mà tụi tôi có thể đi đến kết quả này. Dù có lười biếng ở giai đoạn cuối, thì công sức ban đầu coi như bù lại cũng được. Xét về mặt cảm xúc thì tôi cũng muốn Vết Thương Đỏ Thẩm quay lại xử lý giùm luôn cho rồi, nhưng mà, không đòi hỏi quá đáng nữa.
「Thế thì… đến lúc thưởng thức món chính rồi nhỉ」
「Công nhận, cái đó đúng là khiến người ta để ý thật…」
Mà cũng phải thôi, không nhận ra mới là lạ. Vì ngay nơi Đại Xích Tham Lam gục ngã, đã xuất hiện một vũng máu khổng lồ.
Và trong vũng máu đó, ba hiệu ứng ánh sáng đang lấp lánh… Như đang gào lên rằng「Ở đây có item nèeeee!! Mau nhặt điiii!!」 Còn gì gây chú ý hơn thế nữa? Số lượng ánh sáng đúng bằng số người tham gia trận chiến, tức là…
「Thế thì, ai sẽ nhặt cái nào… quyết định bằng oẳn tù tì nha」
Tôi thua bét... RNG đúng là rác rưởi mà.
__________________________________________________
Q. Sau khi trở thành Vết Sẹo Đỏ Thẫm thì có gì thay đổi?
A. 70% chiến lược mà Đội Quân 10 Giờ Tối đã vắt óc nghĩ ra sau giờ làm việc đều thành rác.
Q. Vết Sẹo Đỏ Thẫm có công nhận Sunraku không?
A. Mức gắn bó cỡ viên sỏi bị đá liên tục từ cổng trường về tới nhà.
.
.
Chiếc vảy là phần thưởng game… Hay đúng hơn là một hệ thống kiểu 「Khi chiến đấu chung với quái vật một khoảng thời gian nhất định, có xác suất rơi vật phẩm」.
Nhân tiện, chiếc vảy là vật phẩm hiếm thứ nhì trong số những gì Vết Sẹo Đỏ Thẫm có thể rơi. Còn vật phẩm hiếm nhất chỉ rơi khi hạ được nó, nên tất nhiên sẽ không rớt chỉ với mỗi hợp tác chiến đấu.
Kiểu như Comaqchi Carapace hay Heavenly Scale vậy, mà nói thật thì đi Annihilating Greathorn còn mệt hơn mấy cái đó cơ. (tên các drop item của quái vật trong monster hunter)
-Katarina-
オンリーワン – onrīwan - only one: duy nhất, độc nhất vô nhị,.. 「歴燿」(rekiyo) (Lịch Diệu) = Hào quang lịch sử / biểu tượng vinh quang mang dấu ấn thời gian “ソウルフレンド” (Soul Friend) cách đọc gần giống “セフレフレンド “ (Sex Friend)