「……Cơ sở cho nhận định đó là gì?」
「Nhìn vào là biết thôi. Nếu anh thực sự đang tận hưởng, thì... sẽ không có cái vẻ mặt ngái ngủ như thế đâu」
「Nhắc nhẹ là hiện giờ đang là ban đêm đấy」
Thật ra, cảm thấy buồn ngủ vào lúc này mới là biểu hiện đúng của con người. Mà cũng đúng, có thể nói là đang nửa tỉnh nửa mê rồi nên về bản chất là đang khỏe mạnh. Game thủ full-dive thì ai cũng có lúc phải tự thuyết phục bản thân kiểu đó...
「Em không nói đến sự mệt mỏi về mặt sinh học đâu. Mà là... đúng rồi, động lực của anh đấy」
「…Nói chuyện lý trí dữ ha, đó mới là con người thật của mày à?」
「Nếu anh muốn, em có thể vừa rên rỉ vừa nói bằng giọng và tính cách anh thích, rên rỉ trên giường cũng được đấy? Trong các phim kinh dị, lúc tình huống căng thẳng tột độ mà làm chuyện đó thì cũng không hiếm trong đâu nhỉ ne?」
「Tám phần là death flag rồi còn gì」
Vẫn màu hồng phấn à, chắc nên nướng sơ qua nhỉ?
「Nào nào, chỉ là thêm chút không khí vào cuộc trò chuyện thôi mà. Với lại, cái gọi là 「bản chất con người thật của em」 thì em có thể ngụy tạo bao nhiêu lớp cũng được... đúng không?」
「………」
Deepslaughter vừa cười vừa liên tục thay đổi giọng nói, khiến tôi thở dài và lại phải giục nó nói tiếp. Dù gì đi nữa, nhỏ chỉ ra rằng tôi đang thiếu động lực, chứ tôi vẫn chưa hiểu rốt cuộc nó muốn nói điều gì.
「Em muốn thấy toàn bộ sức mạnh của anh. Thấy anh nôn ra máu, hao mòn cả thân thể... vậy mà vẫn cười thật lòng và không ngừng tiến về phía trước. Em muốn thấy anh như thế đấy, Sunraku-kun...」
Deep Slaughter nhẹ nhàng đưa tay ra chạm vào má tôi. Chắc chắn chỉ đang chạm vào mặt nạ chim của tôi thôi.
Mà này, đừng có sờ. Nếu tôi mà cảm thấy phiền nữa là sắp bị dính "cờ quấy rối" rồi đấy.
「Nhưng mà có quest, chưa chuẩn bị gì tử tế đã phải chiến với raid boss, còn bị kéo theo kiểu chơi hỗ trợ... Chẳng có tí hứng nào cũng phải thôi, em hiểu mà, hiểu lắm luôn ấy~」
「Mày còn quên lý do đơn giản nhất: vì có mày ở đó.」
Bị lơ luôn, ừ đấy, biết rồi.
Deepslaughter vẫn mỉm cười, tay bị tôi gạt ra như thể còn luyến tiếc.
Nhỏ không ngừng cười, như thể cả việc bị từ chối cũng là một phần niềm vui vậy, môi cong lên như muốn nói: “Thế này mới vui chứ”.
「Vậy nên, em đã nghĩ ra một kế hoạch nhỏ khiến anh sẽ muốn bung hết sức.」
「Hủy kế hoạch đó rồi chôn luôn vào hố đen lịch sử đi.」
「Ôi, lạnh lùng quá… nhưng mà em vẫn sẽ giải thích nhé.」
Không hề biết nản, đúng là kiểu không dễ gì bỏ cuộc.
Dù sao thì, trong một game mà rủi ro chết luôn cận kề, cẩn trọng là lựa chọn duy nhất, cho nên dù có vùng vẫy đến đâu, cái hứng khởi trong tôi cũng...
「Đầu tiên, Sunraku-kun sẽ phải mở khóa giới hạn cấp độ nhé」
「Nói chi tiết ra nào」
…Hả!? Không thể nào, Tôi vừa sập bẫy ngay tức thì như vậy sao…!!
「Kh—khốn kiếp, Deep Slaughter…!」
「Nè nè, anh thấy kiểu người mới hai giây trước còn nghiêm túc xong quay ngoắt 180 độ rồi đổ lỗi một cách tự nhiên như thế nào? Em thì thấy tuyệt lắm đấy! Trời ơi, vừa rồi em cứ như mấy bà vợ phụ thuộc vào ông chồng vũ phu vậy! Mà đúng ra thì ‘vợ người ta’ là nghĩa đen của từ ‘vợ của người khác’ mà nhỉ, tức là thuộc sở hữu của người khác, chính vì thế nên nó mới gợi cảm giác tội lỗi, đầy tính cấm kỵ đến vậy..」
Ara (bỏ giữa đoạn) — Nướng.
「Thật ra thì nói cho cùng, HP có tụt đi thật, nhưng cũng không nóng đến thế đâu」
「Vẫn là nên dùng kiếm mà chém…」
「Fuu~ Cái đó là PK bình thường rồi còn gì~ Mà như thế cũng có cái quyến rũ vô đạo đức của nó, nhưng lần này em có lời mời lãng mạn hơn nhiều cơ…」
Ánh nhìn của Deepslaughter ánh lên sự mê hoặc, cám dỗ, như thể muốn kéo người khác vào vực thẳm, đôi mắt lấp lánh cùng nụ cười quyến rũ.
Vừa mỉm cười vừa dụ dỗ, cô cọ má vào thanh Ardaval của Sunraku, và thì thầm âm mưu của mình.
.
.
「Đuổi theo hai con thỏ và hạ gục cả hai… Đánh bại cả 「Đại Xích Tham Lam」 và 「Scar Đầy Thương Tích」 chơi hết cả đôi luôn nhé~?」
.
.
「Sanraku-san, anh thật sự có ổn không vậy desuwa...?」
「Bực mình thật đấy, nhưng cô ta có năng lực thật… Ít nhất có thể duy trì trận tuyến được đến khi tôi hoàn thành việc của mình」
Tôi không phải chưa từng trải nghiệm việc nghe theo kế hoạch của người khác, mà đúng hơn là đã rất nhiều lần như vậy.
Chúng tôi từng theo mưu kế của Ma vương Pencilgon để triệt hạ phe địch một cách triệt để, mà nói chung trong MMO thì việc nghe theo chỉ đạo của ai đó là chuyện quá bình thường.
Nhưng lần này thì, không hiểu sao… Tôi cảm thấy như mình đang ngồi trên một con tàu chở thuốc nổ vậy. Và bên cạnh thuốc nổ ấy, là Deepslaughter cười nham hiểm với điếu thuốc trên môi.
Nhỏ đó còn có một chút xu hướng tự hủy hoại bản thân, thỉnh thoảng còn phẩy điếu thuốc cháy đỏ sát bên thuốc nổ ấy kèm theo mấy câu tục tĩu.
「Nếu nghĩ về tương lai, quả nhiên thiên tru vẫn là lựa chọn tốt nhất…」
Nhưng khi nhìn vào tình hình hiện tại thì lựa chọn đó lại là nước đi sai lầm. Chúng tôi phải tiếp tục “đi chung tàu” với quỷ dữ.
Dù vậy, cái “kế hoạch” nhỏ đưa ra, nếu bỏ đi mọi định kiến và nhìn khách quan, cũng có thể chấp nhận được.
Trong các phép thuật chuyển dịch, có một phép được xem là đỉnh cao — 「Đại Vương Diệt Vong Đến Từ Gió Đông Euros Baberire Angorumoa」. Tóm lại, đó là phép chuyển dịch một thiên thạch khổng lồ...Nhỏ định dùng phép này để tiêu diệt cả 「Đại Xích Tham Lam lẫn 「Scar đầy thương tích」.
Đó chính là kế hoạch mà Deepslaughter đề ra. Phép 「Eurus Baberi… tuy có sức mạnh cực đại, nhưng đổi lại là không thể huỷ bỏ niệm chú và sẽ thu hút thù hận rất mạnh.
Để đảm bảo việc thi triển thành công, tôi cần mở khóa giới hạn cấp độ của mình.
Về kế hoạch, tôi không cảm thấy có gì bất thường, ngoại trừ việc tin tưởng vào phép 「Eurus Baberi… là có thật thì hơi khó…
「Nè Emul, thực sự phép chuyển dịch có thể làm được chuyện đó hả?」
「Mmm... phép của em là tự học mà! Nên không chắc lắm desuwa...」
「…Khô…thế à」
「Anh định nói ‘không dùng được’ desuwa! Định nói ‘Không dùng được’ đúng không desuwa!!」
「Thôi thôi, đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!」
Giờ đây, tôi đang bị Emul đập đầu liên tục. Chúng tôi đang chạy ngược chiều nhau từ cánh đồng trống ít nhà cửa về trung tâm khu dân cư.
Điểm đến là Bàn Thờ Thức Tỉnh, nơi cho phép giải phóng giới hạn cấp độmà theo lời những người quen biết thì cả Kyotimet cũng đã đến.
Nghe nói, khi mở khóa vượt mức Level 99 Extend, sẽ dùng kinh nghiệm tích luỹ để thăng cấp ngay lập tức.
「Tên đó, chắc là đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng rồi nhỉ.」
Ừm, thật sự tôi cũng bắt đầu có động lực rồi.
Nếu như tình hình xng quanh không khiến tôi hào hứng, thì nhỏ muốn thay đổi chính bản thân tôi để tăng động lực như một “lần thử sức”.
Sự kiện mở khóa cấp độ cùng raid battle, hai sự kiện lớn gộp lại, nhỏ đó muốn tôi phải chơi hết mình.
Tôi cũng nghe được từ Kyotimet, người đã phần nào thích nghi với lối chơi 「Bakumatsu」, rằng bộ kỹ năng ba chữ số không phải mở khi thoả mãn điều kiện đặc biệt, mà đơn giản là nhóm kỹ năng mở khi lên cấp trên 100.
Có lẽ khi lên cấp, những kỹ năng tôi dùng đến giờ sẽ phát triển mạnh mẽ hơn.
「Thêm vào đó, còn có điều khiến tôi mong đợi」
Tôi đã chiến đấu với rất nhiều đối thủ mạnh. Liệu kinh nghiệm tích luỹ được che giấu trong chữ Extend có đủ để tôi đánh bại cái đầu đuôi chết tiệt kia hay không… Ừm, tôi bắt đầu có động lực thật rồi.
「...Đã đến nơi rồi, à」
Dù đã nhìn thấy từ lâu rồi... thì cũng chỉ có thể là nó thôi.
Ví dụ nhé, trong 「thế giới fantasy」 để dễ dàng thể hiện tính siêu khoa học, thì cần làm gì?
Tôi sẽ nêu một ví dụ là 「biện pháp chống phong hóa」.
Kiểu như “cho dù trăm năm trôi qua cũng không sao cả”… Nếu giữa những công trình xung quanh đang dần bị phong hóa theo dòng thời gian, chỉ duy nhất thứ đó vẫn giữ được ánh kim loại bạc xỉn không một vết rỉ sét nào—
Một vật thể duy nhất chống lại dòng chảy thời gian, nằm trong ngôi làng của tộc elf rừng bị bao phủ bởi gỗ, đất và thực vật—
Đó là một cái đĩa tròn có móng vuốt cắm xuống đất, được chế tác bằng công nghệ luyện kim siêu tiên tiến, hơi lệch tâm, trông như thể cắm sâu xuống đất một cách không tự nhiên., không thể nhầm được.
「Đây là… bàn thờ thức tỉnh… desu wa?」
「Chắc vậy rồi…」
Không biết diễn tả sao cho đúng nữa, kiểu như chân của một con sứa bị lật ngửa được xếp đều nhau… vì hơi nghiêng, nên không hẳn là được cố định chắc chắn vào mặt đất, mà đúng hơn là 「đĩa và móng vuốt」 được đặt trực tiếp lên mặt đất.
Cứ như là có ai đó từ trên cao đã thả cẩu thả một chiếc đĩa tròn khổng lồ xuống vậy… không, có lẽ chính vì thế nên mới gọi là 「Tấm đĩa nước mắt – Tearplatten」 chăng? Nếu vậy thì dù có gọi chiếc đĩa này là nước mắt hay không cũng không quan trọng, rốt cuộc là cái gì đã… không, bây giờ chưa phải lúc để suy xét chuyện đó.
「Nào, đã đến lúc lên cấp rồi.」
_________________________________________________________________________
Tham khảo thêm, chiến tích gần đây của nhân vật chính (trích một phần):
・Phân thân của Dạ Tập Lycaon
・Arctus Regarex
・Slaegiven Carryangler
・Atlantix Repnolca
・Thâm Uyên Ktharnid
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
・Đàn Bọ Cạp Pha Lê
(v.v…)
DV夫 (DV otto) = “chồng bạo hành” (DV = Domestic Violence); (人妻 (hitozuma) = “vợ người ta”, hoặc “phụ nữ đã có chồng”; 人の妻 (hito no tsuma) = “vợ của người khác”