Sau khi nhận được ý kiến đóng góp từ quý vị độc giả, tôi đã quyết định chỉnh sửa một phần đáng kể nội dung chương trước đó. Nội dung gần như đã trở thành một phiên bản khác, nên nếu tiện, mong quý vị có thể đọc lại chương trước để hiểu rõ hơn.
————————————
NPCN: Emul
LV: 56
JOB: Pháp Sư
Vorpal Bunny Du Hành
HP (Thể lực): 125
MP (Ma lực): 655
STM (Thể lực): 80
STR (Sức mạnh): 30
DEX (Khéo léo): 71
AGI (Nhanh nhẹn): 50
TEC (Kĩ năng): 70
VIT (Sức bền): 35
LUC (May mắn): 85
Kỹ năng
・Best Step
・Tap Step
・Critical Focus
Phép thuật
・【Coordinate Transfer】
・【Coordinate Transfer Gate】
・【Coordinate Transfer 「Triumphal Arch Gate」】
・【Random Encounter Lv.2】
・【Magic Edge Lv.7】
・【Add Spell Lv.5】
Trang bị
・Vũ khí: Hiền Giả Du Hành Wise Gang
・Đầu: Kính Đơn Của Quan Sát Giả
・Thân: Lễ Phục Kiểu Thỏ
・Eo: Lễ Phục Kiểu Thỏ
・Chân: Lễ Phục Kiểu Thỏ
・Phụ kiện: Bí Hoàn Thỏ Vorpal
————————————
Dù là game thì chuyện lạ cũng chẳng hiếm, nhưng cái sự thật là mình gần như thua kém con thỏ bé tí này về mọi chỉ số khiến tôi hơi chán một chút. Thôi kệ đi, chỉ cần nhanh chóng vượt qua nó là được.
Dù cách một lớp mặt nạ, Emul có lẽ đã nhận ra ánh mắt sầu não của tôi nên nghiêng đầu với vẻ mặt ngơ ngác. Tôi vẫy tay xua đi ra hiệu không sao, và nó có vẻ đã hiểu, lại tiếp tục nhìn quanh Đầm Lầy Hoang Dã vắng vẻ.
「Nhưng Sunraku-san tính làm sao đây desu wa? Lời nguyền đó khiến các quái vật khác phải tránh xa anh desu wa.」
「Về chuyện đó thì ta đã có biện pháp rồi.」
「Biện pháp gì ạ? Ồ, ở đằng kia có con Mud Frog kìa…… Oa!?」
Con Mud Frog đó đã nhận ra chúng tôi. Trước khi bước vào cái gọi là phạm vi cảm nhận của nó, tôi đã dốc toàn lực lao đi.
Vừa xông vào phạm vi cảm nhận, tôi đã rút ngắn khoảng cách một cách nhanh chóng. Con Mud Frog định chui xuống bùn để bỏ chạy nhưng— quá muộn. Tôi dồn hết điểm vào Nhanh nhẹn đâu phải để trưng bày đâu!
「Đượcccc rồiiiii!」
「Quạc!?」
Cứ bước chân vào đầm lầy thì sẽ không thể chạy được, vậy nên tôi nhảy từ mép đầm lầy, rút ngắn khoảng cách đến con Mud Frog chỉ trong một động tác.
Sau đó, tôi đạp gối vào mông con Mud Frog — đang trong tư thế chỉ chui đầu xuống bùn, dùng quán tính có được từ hơn 10 mét chạy lấy đà để bù đắp cho chỉ số STR đang thiếu hụt. Một game mà vật lý hoạt động chính xác là một Game Thánh, nhớ kĩ đó nha.
Bị buộc phải ngừng chạy trốn và bị ăn một cú đầu gối vào mông, con Mud Frog lăn lộn trên vũng bùn. Tôi tiếp tục áp sát trước khi con Mud Frog kịp đứng dậy, rồi thẳng tay đâm phập hai cây Đoản Kiếm Đầm Lầy đang cầm vào người nó.
「Gueee!?」
Tôi cảm nhận được sức nặng rõ rệt trong tay nắm chặt con dao. Sau khi tung đòn kết liễu vào con Mud Frog đang phát ra tiếng thét hấp hối, nó biến thành những khối polygon và nổ tung.
「Phù… À thì, đại khái là vậy đó, tôi đã kết luận rằng chiến thuật ‘đuổi kịp và đấm bay kẻ địch trước khi chúng kịp bỏ chạy’ là cách tốt nhất có thể làm ở thời điểm hiện tại.」
「Ư, ôi… Sunraku-san, anh cứ như một con quái vật thật vậy desu wa…」
「Thật là bất lịch sự.」
Dù may mắn hay xui xẻo— không, phải nói là xui xẻo đến mức không ai sánh bằng mới đúng—nhưng may mắn thay, tôi không phải lo lắng về việc bị chậm chạp do trọng lượng trang bị. Vậy nên, tôi dùng tốc độ và thể lực bá đạo để ngăn chặn kẻ địch bỏ chạy, sau đó nhắm chính xác vào điểm yếu để gây chí mạng và rút cạn HP của chúng.
Chiến thuật săn mồi như một loài thú ăn thịt hoang dã này chính là lựa chọn tối ưu nhất của tôi hiện giờ. Tuy nhiên, nếu có vấn đề gì thì có lẽ là phương pháp này mệt mỏi hơn tôi tưởng.
「Phải chạy nước rút hết tốc lực rồi sau đó vừa quản lý thể lực vừa nhắm chí mạng….」
Cảm giác cứ như vừa chạy hết 50m lại phải đi chơi kendama vậy. Nếu lơ là, sự tập trung có thể bị ngắt quãng. Dù vậy, ít nhất thì chiến thuật này đã được chứng minh là hiệu quả đối với những quái vật có AGI thấp.
「Vậy nên, tôi xin công bố lịch trình sắp tới!」
「Woa woa yanyayanya~」
「Lao thẳng đến Trùm Khu Vực, hết!」
「Anh cứ qua loa thế ư!?」
Tôi đã nói rồi mà, đây là hành quân cưỡng bức đấy.
「Các con quái vật nhỏ trên đường —trừ những con rõ ràng là Rare Enemy— chúng ta sẽ bỏ qua tất cả. Dù đau lòng lắm, nhưng tôi muốn vượt qua Secondale —nơi mà Newbie sẽ mắc kẹt— càng nhanh càng tốt.」
Điểm khác biệt lớn nhất giữa loại game thực tế ảo toàn phần này và các game màn hình truyền thống của thời đại trước là việc người chơi phải tự mình di chuyển.
Dù không phải là phản ánh trực tiếp tốc độ phản xạ ngoài đời, nhưng cũng không có nhiều game thủ VR thứ thiệt mới bắt đầu chơi mà có thể nhanh chóng thích nghi với các quy tắc vật lý trong game. Như vậy, hầu hết những người mới chơi sẽ tập trung ở thành phố đầu tiên, hoặc lắm thì là thành phố tiếp theo sau khi đã may mắn vượt qua.
Việc thành phố đông đúc có thể là điều đáng mừng, nhưng nếu tất cả đều có cùng một mục đích, thì điều chờ đợi sẽ là sự tắc nghẽn ở các cơ sở cụ thể. Về mặt đó, các biện pháp đối phó là gì nhỉ…? À, mà thôi, bây giờ không quan trọng. Tóm lại, nếu muốn thật sự đối mặt với Kịch Bản Độc Nhất, thì đến một thành phố có 「tầm cỡ」 sẽ là nơi phù hợp nhất. Điển hình là Thirdrema, một đô thị rộng lớn hơn Secondale nhiều lần.
「Vậy nên, chúng ta sẽ đi thẳng đến Thirdrema không ngừng nghỉ. Em cũng có AGI ngang tôi mà, đừng có chậm trễ đấy nhé?」
「Em không giỏi chạy vòng quanh đâu desu wa…」
「Đó không phải là lời một con thỏ nên nói đâu đấy.」
Tiến lên nào. Đến đích sau Trùm Khu Vực, đến Thirdrema!!
Chiến thuật tập trung vào AGI để lấy tốc độ, với việc truy đuổi và săn lùng quái vật đang bỏ chạy, chỉ thực sự hiệu quả một cách chật vật ở giai đoạn đầu và giữa game.
Dù không phải là không thể áp dụng ở tiền tuyến, nhưng vì có rất nhiều quái vật nhanh hơn tốc độ tối đa của người chơi, nên kết quả là chiến thuật phổ biến hơn là phục kích và dồn ép, thay vì cứ mãi đuổi theo.