Đêm đó.
Trong lúc mọi người đang ngủ say, tôi yêu cầu Monica thức canh gác.
Mọi người đang nằm trong khoang chất hàng của Porter, nhưng tôi bị Đệ Ngũ gọi vào viên Đá Quý, nên tôi đi gặp ông ấy.
Đệ Tam, Đệ Thất và cả Milleia-san đều đang ở một bên nhìn chúng tôi. Nói đúng hơn, họ đang nhìn như nhìn một trò chơi.
.
『 Là vậy đúng không? Hóa ra Đệ Ngũ cũng từng gặp vấn đề với harem sao? A~ thật mừng là ta chỉ có một vợ mà thôi 』
『 Đúng vậy. Đây là thuộc phạm trù mà chúng ta không thể hiểu được. Nếu như phải nói thì, tôi thậm chí cưới được vợ là nhờ tình yêu nữa. Mà, lúc đó địa vị của Zenoire cao hơn so với gia chủ của Gia tộc, nên thực tế lúc đó hôn nhân lại còn có lợi cho chúng ta nữa 』
『 Nhưng mà hồi đó phụ thân tổ chức harem của mình tương đối ổn định mà. Không biết theo quan điểm của ông ấy thì có vấn đề gì nhỉ? Nếu như là con thì vừa thấy chồng dám chuẩn bị vợ bé là con về nhà ngay. Dù là cưới nhau vì tình yêu như thế, nhưng mà vợ của anh cả lúc đó chịu đựng nổi cũng thật là đáng khâm phục 』
.
Tôi mặc kệ những khuôn mặt đầy hứng thú đang nhìn Đệ Ngũ, lắng nghe lời giải thích của ông ấy về Aria. Mới đầu người khuyến khích tôi với cô ấy là Đệ Nhất, còn Đệ Nhị lại ghét bỏ cô ấy. Những tổ tiên khác thì không có ý kiến gì chính xác về cô ấy cả.
Nhưng chợt bây giờ, khi Aria nói là không muốn lấy tôi, chợt Đệ Ngũ lại lên tiếng.
.
『 Nghe rõ đây, Lyle! Aria đó… Aria Lockwarde là một cô gái cực kì quan trọng với con 』
“Không, chỉ là trước giờ ông không hề nói gì liên quan đến việc đó cả mà? Nếu như Aria thực sự muốn như thế thì, con cũng không…”
.
Đệ Ngũ đang ở trong viên Đá Quý. Trong phòng họp bàn tròn, ông ấy chợt triệu hồi vũ khí của mình, thanh roi kiếm kia, quay qua phần sống kiếm rồi gõ lên đầu tôi.
Thấy cảnh đó, Milleia-san bị sốc.
.
『 Ôi chao, phụ thân nổi giận với một đứa trẻ. Đúng là một cảnh hiếm thấy 』
.
Tôi lấy tay xoa đầu chỗ bị đánh dính. Ông ấy không đánh quá mạnh, nên tôi cũng trở lại nghe ông ấy nói tiếp.
.
『 Nghe và học cho kĩ đây, Lyle. Phụ nữ đôi khi cũng sẽ nói dối nếu như chuyện đó có lợi cho họ. Họ cũng sẵn sàng trao cơ thể của mình cho con vì tiền. Có rất nhiều lúc con sẽ không hiểu chính xác được dưới nụ cười tươi của họ có mục đích sâu xa gì hay không. Không biết bao nhiêu lần ta đã ước là họ học hỏi sự ngây thơ của những con thú rồi… nhưng mà bỏ qua thú vật đã. Nói chung là, phụ nữ nói dối dễ hơn so với đàn ông 』
“Ừm, con có thể hiểu chuyện đó. Con làm Thám Hiểm Giả suốt thời gian qua, nghe ngóng không ít chuyện, và những câu như thế là con nghe nhiều nhất”
.
Phụ nữ giỏi nói dối. Tôi biết chuyện đó, nhưng tôi không hiểu được Đệ Ngũ tại sao lại nhắc đến chuyện đó với tôi bây giờ. Vì tôi không hiểu được, nên tôi nghe Đệ Tam lẩm bẩm ở một bên.
.
『 Hơ? Hóa ra Lyle không hiểu thật 』
.
Milleia-san cũng nhìn cực kì bực bội.
.
『 Con thì ủng hộ Miranda và Shannon hơn, cũng không quan tâm mấy cô còn lại, chỉ là thấy nó như thế thực sự không biết phải nói gì nữa 』
.
Riêng Đệ Thất thì cũng không hiểu gì y chang tôi. Ông ấy đang nghiêng đầu, hết nhìn Đệ Tam lại nhìn Milleia-san.
Đệ Ngũ nhìn tôi, cúi xuống, rồi có lẽ hơi nhức đầu nên lấy tay ôm nhẹ đầu mình rồi nghĩ một chút. Khi ngẩng mặt lên lại, ông ấy nói cho tôi.
.
『 Lyle, Aria đã nói dối. Vì lợi ích của bản thân. Con có hiểu lợi ích đó là gì không? 』
.
Nghe đến ‘lợi ích của Aria’, tôi liền nghĩ đến việc đó là vì bản thân cô ấy. Thay vì cưới tôi, tôi chắc chắn rằng cưới một người đàn ông khác thì cô ấy sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều. Không chỉ nói về Aria. Tôi khá chắc chắn chuyện đó cũng đúng với bất kì cô gái nào khác đang theo tôi nữa. Khi người đàn ông họ yêu lại không phải của một mình họ thì liệu có được bao nhiêu hạnh phúc chứ?
Nhưng mà Đệ Ngũ nhấn mạnh nó như thế, có nghĩa là câu trả lời là một cái gì đó khác hẳn.
.
“Vậy tức là lợi ích của Aria không phải là vì chính cô ấy sao?”
.
Đệ Ngũ nhìn tôi, rồi nói tiếp.
.
『 Aria đang rút lui chính là vì con. Cô bé đó nói dối quá dở. Đầu óc chưa nghĩ xong thì tay chân đã hành động rồi, nên cô bé mới nghĩ gì nói đó. Nghĩ thử đi, khi bị con hôn cô bé đó có bao giờ ghét việc đó chưa? 』
.
Tôi lắc đầu, rồi Đệ Ngũ lại ôm đầu mình. ‘Nó vẫn chưa hiểu được’, ông ấy nói, rồi tôi nghe tiếng lẩm bẩm khác nữa. Là Milleia-san.
.
『 Tại vì Lyle nó như thế. Nó nhắm đến cô gái nào cô gái đó liền đổ, nên nó không hiểu được khái niệm bị ghét là gì 』
.
Nghe vậy, Đệ Ngũ ngẩng mặt lên cứ như nhớ ra gì đó, rồi búng tay.
.
『 Đúng rồi! Con, lúc còn ở dinh thự Walt con bị đối xử như thế nào!? Nhớ lại vẻ mặt của họ. Mỗi khi con nói gì đó, họ phản ứng lại thế nào!? 』
.
Tôi nhớ lại. Khi tôi vừa mới bắt đầu bị ghét bỏ ở dinh thự, mỗi khi tôi nói gì với bất kì ai, họ đều than phiền không dứt. Nhưng rồi họ bắt đầu đối xử như tôi là cái gì đó vướng tay vướng chân. Tệ nhất là khi họ đối xử như thể tôi không hề tồn tại nữa.
.
“Ánh mắt họ lạnh lùng. Cứ như là nếu như con không có ở đó thì tốt…”
『 Ta biết. Ta cũng hiểu được cảm giác đó. Nếu như Aria ghét gì đó, cô bé sẽ nói thẳng chuyện đó ra. Nhưng mà cô gái đó lại đi theo con đến tận Beim. Cô bé đã quyết định sẽ cùng con đối mặt Celes. Con nghĩ thử xem tại sao? Con nghĩ rằng đó chỉ là vì tương lai của bản thân cô bé sao? Bao nhiêu người thực sự tin rằng con sẽ nắm được lục địa trong tay mình trong tương lai? Ngay cả hiện tại, đó vẫn là một mục tiêu nói ra là khiến người khác cười nhạo. Vậy còn Aria lúc con nói cô bé trước khi đến Beim thì sao? Ta chắc chắn cô bé đã phải cực kì quyết tâm. Thậm chí còn quyết tâm sẽ chết nữa 』
.
Nghe đến đó, tôi chợt không thể hiểu được lợi ích của cô ấy có thể là gì. Cũng như hạnh phúc của cô ấy là gì…
.
“…Đệ Ngũ, con rất yêu thương Aria. Con muốn cô ấy được hạnh phúc. Nhưng đi theo người như con đến hiện tại, chuyện cô ấy cuối cùng có tìm được hạnh phúc hay không… những người khác cũng thế!”
.
Đệ Ngũ lần nữa lại dùng sống kiếm đập đầu tôi. Lần này thì nó rất đau. Tôi lấy cả hai tay ôm đầu, mắt hơi ngấn nước.
.
『…Lyle, con cần sức mạnh của phe nữ để đánh bại Celes. Con đã quyết định mình sẽ chấp nhận họ rồi không phải sao? Nghe rõ đây, ta sẽ nói thẳng. Cô bé liệu có hạnh phúc hay không? Đó không phải là câu để con hỏi. Con phải làm cô bé hạnh phúc! Không chỉ nói về vợ của con mà thôi, những người con sẽ giết từ đây trở đi, có không ít là không có tội gì cả. Con đã nghĩ về những gì sẽ xảy ra với Beim rồi đúng không? Con giết người vì lí do gì? Con chà đạp họ để tiến lên là vì lí do gì? Vốn từ đầu đó không phải chỉ để bản thân con hạnh phúc, đúng không 』
.
Đệ Ngũ ném thanh roi kiếm của mình lên không. Nhìn nó tan thành những tia sáng rồi biến mất, tôi lắng nghe kĩ lời của ông ấy.
.
『 Ta đã không làm được chuyện đó, nên ta không có quyền nói như thế này. Nhưng dù biết rõ điều đó, ta vẫn sẽ nói. Những người khác sẽ không để ý việc Aria có rời đi hay không. Thậm chí, chỉ cần cô bé tiếp tục giúp đỡ con, họ thậm chí sẽ còn kêu con đôi khi chiếu cố cô bé một chút nữa. Nhưng mà ta sẽ không chấp nhận chuyện đó. Vì đây là chuyện quan trọng, nên ta đã muốn con tự mình nhận ra, nhưng nếu đến giờ con vẫn không hiểu được, thì ta sẽ nói thẳng 』
.
Không như Đệ Ngũ, chỉ cần tôi vẫn còn được Aria giúp đỡ, các tổ tiên khác chắc chắn sẽ nói chuyện cô ấy có thành vợ của tôi hay không không có vấn đề. Nhưng mà họ sẽ muốn tôi đáp trả lại cô ấy vì đã hợp tác. Nếu như đó là những gì Aria muốn, nếu như đó là lựa chọn của cô ấy, tôi muốn tôn trọng nó.
Nhưng mà Đệ Ngũ lại nói cho tôi biết, với một sự tự tin mãnh liệt.
.
『 Lợi ích của Aria là… con đó, Lyle. Là hạnh phúc của con 』
-
-
-
Sáng hôm sau.
Rời khỏi Porter, tôi thấy Aria đã đang cầm Giáo của mình luyện tập buổi sáng.
Bầu không khí sáng hơi se lạnh. Bãi cỏ xung quanh còn hơi ẩm ướt, nên mỗi bước tôi đi đều làm giày bốt của tôi hơi ướt thêm một chút. Tôi thậm chí còn nghe được tiếng côn trùng kêu. Mặt trời vẫn chưa mọc.
Mọi thứ xung quanh đang là một sắc xanh đen nhạt.
Trong lúc đó, Aria đang đổ mồ hôi vung cây Giáo của mình lên. Dường như cô ấy nhận ra tôi đang ở đó, nhưng không quay lại nhìn, cô ấy chỉ nói
.
“Gì vậy? Anh làm tôi mất tập trung quá, nên nếu muốn vận động một chút thì đi chỗ khác được không?”
.
Thái độ lạnh lùng thẳng thắn đó của cô ấy hơi khác bình thường. Thực sự lúc quyết định rời đi là cô ấy đang nghĩ cho tôi sao? Có lẽ nào Đệ Ngũ hiểu nhầm không? Đủ thứ ý nghĩ khác nhau nhảy vào đầu tôi, rồi tôi giang tay trái qua một bên.
Một vòng tròn Ma Pháp hiện lên, từ đó xuất hiện một chiếc rương gỗ. Là Skill của Đệ Thất… Box. Từ trong đó chợt bay ra, một trong những thanh đoản kiếm cuối cùng của tôi.
Một trong những thanh được sản xuất hàng loạt. Vẫn còn một ít sót lại trong chiếc rương.
Nắm lấy vỏ thanh đoản kiếm bằng tay trái, tay phải nắm chuôi kiếm, tôi rút thanh kiếm ra.
Vẫn cầm vỏ kiếm trên tay trái, tôi chĩa mũi kiếm về phía Aria.
.
“…Cùng một điều kiện như hồi trước đi. Lần trước tôi đã thắng tuyệt đối. Nhưng mà từ đó đến giờ cả hai chúng ta đều trưởng thành rất nhiều rồi. Cô không nghĩ chúng ta nên kiểm tra thử hiện giờ ai mạnh hơn sao?”
.
Aria chợt dừng lại, cắm cây Giáo xuống đất rồi quay qua nhìn tôi. Hơi bối rối, nhưng quyết tâm… một vẻ mặt phức tạp.
.
“Gì chứ? Không cần một cô gái không điên đảo vì anh sao? Nếu vậy lẽ ra anh đuổi tôi đi từ đầu cho rồi”
.
Tôi không biết phải đáp lại cô ấy như thế nào. Tôi không biết, nên không nói gì cả. Chợt, Đệ Ngũ từ trong viên Đá Quý lên tiếng.
.
『 Lyle, đừng nghĩ rằng những gì con đang lo lắng chỉ có mình con gặp phải. Con… không nên mắc cùng một sai lầm với ta trước kia 』
.
Thở nhẹ ra, tôi bước lên một bước rồi đâm thẳng về phía cô ấy.
Sử dụng thân Giáo chặn lại được đòn đó, có vẻ như vũ khí của cô ấy cũng là một món có chất lượng tốt, rất rắn chắc.
Nếu như tôi đã sử dụng một trong những thanh Katana được làm sau này thì có lẽ kết quả đã khác.
.
“Phản ứng nhanh lắm”
.
Ánh mắt Aria sắc bén lên. Có vẻ như đầu óc cô ấy đã đổi số. Từ Aria bình thường đến Aria trong chiến đấu…
.
“Coi thường tôi quá mức thì anh… đừng hòng không bị thương tổn mà thoát được”
.
Ngay lập tức sức tấn công của cô ấy tăng lên, đẩy lui được tôi. Có vẻ như một trong những Skill trong viên Ngọc đỏ của cô ấy vừa kích hoạt.
Tôi hơi nhảy lui lại, rồi đáp xuống, nhưng chân bị trượt nhẹ trên bãi cỏ còn ẩm ướt. Aria trước mặt tôi hơi nghiêng người một chút, rồi biến mất khỏi tầm mắt tôi.
.
“Quick!? Không, là tầng hai!”
.
Skill của bản thân Aria. Cho phép cô ấy ngay lập tức tăng tốc độ của bản thân lên rất nhiều, sức bật của nó hơn hẳn so với Speed của Đệ Tứ. Nhưng mà thời gian có tác dụng của nó lại tương đối ngắn.
Đã sử dụng nó thuần thục, Aria ngay lập tức xuất hiện ở bên phải của tôi.
.
“Là nhử đòn… Trái!”
.
Dù đã sử dụng Skill của Đệ Nhị và Đệ Lục để xác nhận vị trí của cô ấy, cô ấy vẫn quá nhanh khiến tôi khó mà tìm được ngay.
Bằng vỏ kiếm trên tay trái, tôi đỡ thanh Giáo cô ấy vung xuống tấn công. Cơ thể của tôi được Full Over của Đệ Nhất cường hóa vẫn không đủ chịu đựng đòn đó, nên tôi gạt nó qua một bên.
Nhưng cô ấy lần nữa lại biến mất… sau lưng tôi.
Tôi ngay lập tức nhảy qua một bên tránh đi, mặt đất chỗ tôi đứng bị cào trống một lỗ, cỏ bay khắp nơi.
Đệ Ngũ thúc giục tôi.
.
『 Đừng nương tay. Cho cô bé một câu trả lời thật lòng. Không thể cứ để mọi chuyện tiếp diễn mãi như thế này được 』
.
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi nghiêm túc sử dụng tất cả Skill mình có.
Aria nhận ra bầu không khí của tôi thay đổi, rồi lao đến. Cỏ trên đường chạy của cô ấy nhanh chóng dạt ra hai bên như cố tình tạo đường đi.
Tôi bắt chéo vỏ kiếm và thanh đoản kiếm lại để chặn đòn của cô ấy. Vũ khí được cường hóa, sức mạnh cô ấy cũng tăng lên, tốc độ cũng cao hơn, chịu đựng được đòn đó không dễ chút nào.
.
“Vậy là cô dùng Quick… và Slash chung với nhau. Đúng là nguy hiểm thật”
.
Mặt của Aria đang rất gần với tôi. Cô ấy mỉm cười nhẹ.
.
“Anh là người yêu cầu trận đấu này mà, Lyle!”
.
Lần nữa cô ấy biến mất trước mắt tôi.
Để nhìn môi trường xung quanh thành một tấm bản đồ 3D, tôi sử dụng Skill của Đệ Ngũ… Dimension… cùng với của Đệ Lục… Real Spec… để tiếp nhận nhiều thông tin hơn.
Thậm chí dùng cả Select của Đệ Nhị, tôi bắn Ma Pháp về phía cô ấy. Bắn nhiều viên cầu lửa đuổi theo cô ấy xong, tôi lầm bầm.
.
“Full Burst… rồi thẳng đến Full Drive!”
.
Sử dụng cả tầng 3 Skill của Đệ Nhất và Đệ Tam cùng lúc, tôi nhanh chóng tiếp cận cô ấy. Khiến tôi ngạc nhiên là, dù trong tình huống đó mà Aria vẫn nắm bắt rõ được tôi đang ở đâu.
Trong thế giới mọi thứ đang di chuyển chậm chạp đó, chỉ riêng Aria là di chuyển nhanh hơn mọi thứ còn lại. Môi cô ấy hơi mấp máy. Từ đó tôi đọc được là...
【 Boost 】
…Cô ấy nói như thế.
Sau sau đó, từ Aria, một ánh sáng nhỏ khó nhận ra xuất hiện, rồi Aria chính thức bước vào thế giới tốc độ của Đệ Tứ. Cô ấy đã bắt kịp Skill của ông ấy.
.
“Chỗ đó!”
.
Aria vung Giáo lên, vì không chịu nổi nên vỏ kiếm của tôi cũng bị phá hủy. Cô ấy đang đi nhanh hơn cả tôi, và đánh mạnh hơn tôi.
.
“Trước đây tôi từng nói rồi, nhưng mà Skill Tiên Phong đúng là bất công hết sức”
.
Đặc điểm của Skill Tiên Phong là khả năng bộc phát sức mạnh nhất thời của nó. Dù là cường hóa cơ thể thì chúng vẫn kinh khủng hơn so với của Đệ Nhất rất nhiều. Vì chúng bắt cơ thể chịu gánh quá nặng, nên thường không thể sử dụng được trong thời gian kéo dài, nhưng mà sức bộc phát nhất thời của chúng không thể coi thường được.
Khi Aria dùng sóng xung kích tấn công, tôi chạy qua một bên né nó đi. Mặt đất lại bị đào lên. Bởi vì bùn đất bay khắp nơi, cả hai chúng tôi vừa bị ướt vừa bị dình bùn đầy người.
Thấy cô ấy nghiêm túc như thế, tôi lên tiếng.
.
“Cô đã trở nên mạnh mẽ rồi. Cô thực sự rất mạnh, Aria!”
.
Khi tôi vung đoản kiếm lên chém cô ấy, thân Giáo được cường hóa của cô ấy đỡ lại và làm gãy lưỡi kiếm sản xuất hàng loạt của tôi. Nhìn những mảnh kiếm vụn chậm chạp bay khắp nơi, tôi vung một tay về phía cô ấy.
Nắm ngay cổ áo cô ấy, tôi lao thẳng vào tầm cô ấy không thể vung Giáo tấn công được.
Tiếp tục chạy đến, tôi đè cô ấy xuống đất.
Thời gian tăng tốc xung quanh trở lại bình thường, tôi cảm giác được gió thổi trên mặt mình. Cơn gió sáng lạnh lẽo cảm giác rất khó chịu trên người tôi đang đẫm mồ hôi.
.
“Tôi thắng”
“…Ừ. Tôi lại thua rồi. Vậy sao anh lại…”
…Tại sao tôi lại làm chuyện như thế? Trước khi cô ấy kịp hỏi xong, tôi đáp lại.
.
“Là câu trả lời của anh cho việc hôm qua. Em thua rồi, nên em phải nghe lời anh. Ở bên anh đi. Anh cần em”
.
Aria nhìn mặt tôi có cảm giác như sắp khóc đến nơi. Không đúng, cô ấy thực sự đang khóc, nhưng lấy tay che mặt mình lại.
.
“…Tôi không tuyệt vời như mọi người. Tôi yếu hơn anh, tôi cũng không có tiền! Tôi không thể cho anh nhân lực gì được! Tôi không cần thiết nữa! Có rất nhiều cô gái xinh đẹp hơn tôi! Tôi… em không muốn làm gánh nặng của anh”
.
Tôi có cảm giác mình vừa nghe được tiếng lòng của cô ấy. Thật sự là thế, Aria đã nói dối.
.
“Dù thế đi nữa… hãy ở bên anh” (TN: và Aria chính thức thành second best girl, ai muốn Aria được buff đâu rồi, ăn mừng đi!)
-
-
-
…Nhìn Aria và Lyle như thế, Đệ Ngũ vỗ ngực nhẹ nhõm.
.
『 Thật tình, mặc dù ta không cần thằng bé phải hiểu mọi thứ về cô bé suốt gần 2 năm qua ở cùng nhau nhưng… thằng bé đúng là phiền toái quá 』
.
Nhìn Đệ Ngũ nhẹ nhõm ngồi trên ghế mình như thế, Milleia lên tiếng.
.
『 Không phải phụ thân đã từng có thể làm được ít nhất như thế với chúng con sao? 』
.
Đệ Ngũ cúi xuống, nói một cách đầy buồn bã.
.
『 Làm gì ta làm nổi. Ta là loại người tệ hại nhất, con cũng biết mà. Ta đã đặt gia đình của mình và lãnh thổ lên bàn cân. Ta đã mở rộng gia đình mình chỉ vì lãnh thổ, khiến con cái mình khổ cực như thế. Ta biết hết. Ta biết là sai. Nhưng mà… đó vẫn là lựa chọn duy nhất của ta. Vì thế, ta… 』
.
Thời của Đệ Ngũ có đủ loại vấn đề. Bởi vì mọi người xung quanh đều e ngại Gia tộc Walt. Chỉ bốn đời mà đã lên được chức Nam Tước. Theo biện pháp bình thường chuyện đó là không thể nào
Hơn nữa, Đệ Tứ đã cai trị rất thành công. Ông ấy đã khiến nó phải thành công. Nên những người xung quanh đều thấy sợ hãi.
Anh hùng Sleigh Walt là một người anh dũng đã đối mặt một đội quân 10 ngàn người chỉ với vài tá binh lính, cũng như là một tướng quân ngay thẳng.
Không ai đảm bảo được là tinh thần đó của họ sẽ không hồi sinh được. Họ đều e sợ Walt. Milleia buồn bã nói.
.
『 Người lẽ ra có thể nói với chúng con nhiều hơn… dù chỉ là một chút chuyện phiếm… cũng đã đủ rồi. Nhiều lúc con thậm chí chỉ cần một chữ duy nhất từ phụ thân mà thôi 』
.
Ma Nhãn của Milleia cho phép cô ấy nhìn thấu tình huống tinh thần của người khác. Cô ấy có thể nhìn ra điều đó thông qua dòng chảy Mana của họ. Cô ấy biết rằng Đệ Ngũ luôn luôn thờ ơ, luôn luôn vô cảm với con cái của mình, lúc nào cũng đang buồn rầu.
Việc ông ấy dựa dẫm vào thú vật như thế là bởi vì nếu không thì tinh thần ông ấy sẽ sụp đổ.
Milleia nói với Đệ Ngũ. Đứng thẳng dậy, hơi nhún người xuống một cách thanh lịch.
.
『 Xin hãy dạy Lyle mọi thứ. Con khẩn cầu người, phụ thân. Đứa trẻ đó cần sự dạy dỗ của người. Những kí ức người cho là không cần thiết kia lại rất cần cho Gia tộc Walt. Không thể sao? Bị bắt nạt, bị cho là ngu ngốc. Rằng Gia tộc Walt có thể từ vị trí đó, lên đến địa vụ Bá Tước hiện tại, chắc chắn đều là nhờ cống hiến của người 』
.
Đệ Ngũ tiếp tục nhìn xuống, không đáp lại…
----------
TN: ai thấy aria buff ít thì chịu khó nhá :v, tác giả buff đến đây thôi, còn lần cuối là tận ngoại truyện, còn hơn 90 chương mới tới =))