Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Khi không còn gì để đùa nữa thì đến lúc phải nghiêm túc đúng không, Đệ Thập Lục!? - Kết thúc 16

TN: chặng đường sắp kết thúc rồi các bạn, chỉ còn lại 2 vol nữa thôi, cố lên và chúc các bạn đọc vui vẻ

--------------

...Vương quốc Bahnseim, Centralle

Trong một căn phòng riêng của lâu đài… một căn phòng quá lớn để có thể được gọi như thế, Celes đang lựa chọn một chiếc váy đầm. Ôm bộ váy đầm ưa thích nhất của mình trong lòng, cô ta đang chuẩn bị để đón phụ thân cô sắp đến Centralle.

Nhưng nghe những lời của hầu gái vừa chạy vào phòng để thông báo, Celes khựng lại. Mẹ của Celes là Claire, đang chọn một bộ váy đầm khác bên cạnh cô cũng lấy cả hai tay che miệng vì sốc.

Celes, vẫn đang nắm chặt bộ váy đầm bằng cả hai tay

.

“…Ngươi vừa nói gì? Ngươi vừa mới nói gì!?”

.

Bộ váy đầm yêu thích nhất đó bị xé rách, cô ta liền nắm lấy thanh Liễu kiếm giả làm trượng phép từ tay con rối tự động tên Burt đang đứng gần đó. Viên Đá Quý vàng được khảm ở chuôi kiếm hơi phát ra ánh sáng nhẹ.

Hầu gái kia run rẩy.

.

“T-theo báo cáo, đội quân Walt đã xâm lược Beim. Nhưng… gia chủ của Gia tộc Walt, Bá Tước Maizel đã tử trận. Đội quân đã đầu hàng, và bị đ…đánh bại!”

.

Nhìn hầu gái đang quỳ sát đất đó, Celes bắt đầu run rẩy không ngừng.

(Không thể nào… tại sao… phụ thân, mạnh mẽ như thế. Không thể nào ông ấy lại thua một thứ đồ thừa như hắn. Không thể nào tên tép riu đó lại… Novem. Ra vậy, là Novem làm. Con đĩ cái đó!)

Nghiến chặt răng lại, cô ta nắm cây trượng phép của mình càng chặt hơn. Chợt, cô ta nghe giọng của Agrissa.

.

『 …Cô bé tội nghiệp. Con đã mất cha mình rồi? Nhưng mà không thể nào cứ nổi giận mãi được. Muốn ta đoán thử xem con đang nghĩ gì không? Để xem… là do Novem đã làm. Đó là những gì con đang nghĩ 』

.

Celes đánh cô hầu gái đến thông báo tin tức đáng giận đó văng đi bằng trượng phép của mình. Cô ta bay đi, kéo những bộ đầm rải rác trên sàn nhà theo, bay thẳng vào tường.

Mặc dù miễn cưỡng còn sống, cô hầu gái đó cũng đã sắp chết rồi. Celes hít thở không thông, mắt trợn tròn lên.

.

“Không… Maizel đã… ông ấy không thể nào…”

.

Thấy mẹ cô ta quỵ hẳn xuống đất, lấy cả hai tay ôm mặt mà khóc, Celes ôm bà ấy.

.

“Mẫu thân. Con… con…!”

“Celes!”

.

Claire ôm lấy Celes, cả hai người họ bắt đầu cùng nhau khóc. Nhìn cảnh đó, Bert hạ lệnh xung quanh.

.

“Đưa người bị thương đi chữa trị. Và cho di tản khu vực này đi”

.

Các hầu gái còn lại nhanh chóng làm theo lệnh, còn con Kì Lân đang ngồi trong phòng, Rummel chỉ ngồi dưới đất ngước lên nhìn trần nhà.

Agrissa nói với Celes

.

『 Thật tiếc, ta không nghĩ Novem đã làm gì Maizel đâu. Có lẽ có quan hệ gián tiếp, nhưng mà thứ đó thì một ngón tay cũng không dám động vào ông ta. Nếu đã thế, người đã đánh bại Maizel phải là… 』

.

Ánh sáng còn sót lại trong đôi mắt xanh biếc của Celes biến mất hẳn, đôi lông mày cô ta nhăn tít lại.

.

“Thứ con hoang đó. Ta đã tha mạng hắn vì Novem rồi mà. Hắn lại dám giết cha của ta… chỉ là thứ đồ thừa phế vật… rác rưởi không đáng cho chó ăn…”

.

Agrissa cố nén cười lại mà tiếp tục nói với Celes.

.

『 Con ghét hắn sao, Celes? Vậy sao con không cho hắn nếm thử tất cả đau đớn nhất trên đời đi? Nhưng mà trước đó… con sẽ phải làm lễ tang cho người cha yêu quý của con. Con sẽ cần làm một ngôi mộ tuyệt vời cho ông ấy đúng không. Ừm… để đảm bảo cha con không cô đơn, con nên chôn một vài người cùng ông ấy. Hãy chôn 10 ngàn người đi. Nếu như thế, cha con sẽ không bao giờ cô đơn nữa 』

.

Nghe những lời không ai nghĩ là tỉnh táo đó, Celes nhận ra.

.

“Đ-đúng rồi. Con sẽ phải làm lễ tang cho phụ thân. Con sẽ phải cố tình bĩnh, nếu không… mẫu thân?”

“Hãy cho mẹ một vài phút, Celes. Chỉ một chút thôi cũng được. Hãy tạm để mẹ khóc đã”

.

Thấy mẹ mình như thế, những lời tiếp theo của Celes làm bất kì ai cũng giật mình.

.

“C-con hiểu. Con sẽ chờ. Celes sẽ chờ tới bất kì lúc nào mẹ muốn”

.

Nếu bất kì ai trừ cha mẹ cô ta yêu cầu Celes chờ đợi, kết quả đều sẽ cực kì thảm khốc. Và cô ta cũng không có cảm giác bất mãn gì khi bị yêu cầu như thế bởi mẹ mình cả.

…Tại sao?

Rất đơn giản. Tồn tại mang tên Celes này có xu hướng bám dính lấy cha mẹ mình. Đối với Agrissa cũng như thế. Nhưng mà vì Agrissa và Celes bị nhuốm màu sắc của sự điên cuồng, cách bọn họ suy nghĩ lại khác hẳn với người bình thường.

.

『…Celes, con có muốn ở với mẹ mình mãi mãi không? 』

“Dĩ nhiên là muốn. Nếu như chúng tôi không ở với nhau mãi… con, con sẽ…”

.

Agrissa trong viên Đá Quý bật cười. Miệng bà ta cong lên thành một nụ cười, nói với Celes.

.

『 Vậy hãy giữ bà ấy ở bên con mãi mãi đi. Maizel không thể đến kịp, nhưng chỉ cần con lấy được xác của ông ấy thì cũng sẽ không có vấn đề gì. Con đã hoàn toàn nắm giữ được “Skill đó” rồi. Chỉ cần con sử dụng nó, con sẽ được ở với mẹ mình mãi mãi. Ta thật ghen tị với con, Celes 』

.

Agrissa, thực sự đang cảm thấy ghen tị, cũng là một sinh vật bị ám ảnh với khái niệm ‘cha mẹ’ giống thế. Không phải chỉ có Celes mới có sự bám víu bất thường này.

Celes nhìn mẹ đang ôm lấy bản thân.

.

“…Đúng rồi. Đúng là như thế! Mẫu thân, như thế này, chúng ta sẽ được ở bên nhau mãi mãi! Phụ thân cũng sẽ sớm trở về với chúng ta!”

“Celes, con đang…”

.

Celes cố gắng hết sức cho mẹ mình không cảm giác được bất kì đau đớn nào, rút thanh Liễu kiếm ra chém rời cổ của mẹ mình. Ôm chặt đầu của mẹ, cô ta để máu đang chảy xuống dính khắp người mình mà mỉm cười đầy vui sướng.

.

“Ở bên nhau mãi mãi. Mãi mãi… a, đúng ồi. Chúng ta sẽ cần phải lấy lại xác của phụ thân nữa”

『 Vậy chúng ta có nên tạm hoãn tang lẽ lại không? A, nhưng mà lâu rồi ta chưa thấy được một tang lễ như thế. Celes, lấy lại xác Maizel cũng quan trọng, nhưng con có thể cho chuẩn bị tang lẽ giúp ta được không? Ta… có hứng muốn thấy 10 ngàn Nhân loại kêu gào đau khổ 』

.

Tắm trong máu của mẹ mình, Celes hơi vuốt nhẹ môi bản thân. Cô ta muốn than phiền với Agrissa, nhưng bà ta là một người Celes không dám chống lại quá mạnh mẽ.

.

“Ừ ừ, biết rồi. Con sẽ làm, hầy. Nhưng mà, trước hết sẽ là lấy lại xác của phụ thân. Con muốn nhanh chóng để cha người chúng con ăn tiệc cùng nhau”

『 Một bữa tiệc sao? Con đúng là không làm người khác chán được mà 』

.

Celes nâng niu ôm lấy đầu của mẹ mình rồi kích hoạt một Skill.

.

“Mẫu thân… hãy trở về với con nào”

.

Đầu của mẹ cô ta lơ lửng trên không, cơ thể và máu chảy xung quanh cũng nhanh chóng thu ngược lại, trở về như cũ. Không, không thể gọi là như cũ được. Bà ấy hiện tại không còn sống nữa.

Nhưng thể xác Claire thì trở về như ban đầu.

.

“Celes, tại sao con dơ bẩn quá vậy? Ôi, thật là. Hãy cùng nhau đi tắm cho con sạch sẽ lại nào”

.

Mẹ cô ta đang đứng đó, mọi thứ đều như cũ trừ việc không còn sống nữa. Celes mỉm cười.

.

“Con xin lỗi, mẫu thân. Nhưng như thế này, chúng ta sẽ sớm được gặp lại phụ thân rồi. Thật là đáng mừng”

.

Claire cũng mỉm cười.

.

“Đúng vậy. Thật là đáng mừng, Celes”

.

Agrissa cũng lên tiếng từ trong viên Đá Quý.

.

『 Làm việc tốt thật đúng là thoải mái mà. Ta đang thấy thèm một chút chết chóc và đau khổ đó, Celes. Và… Lyle đúng không? Leo lên được đến tận đây, đúng là, tên đó cũng có cái gì đó đặc biệt 』

.

Celes giả bộ không nghe những lời Agrissa vừa nói…

-

-

-

“Ông sẽ không đổi ý sao?”

.

Trong hầm ngục dưới lòng đất của Rhuvenns, tôi đang đối mặt Beil. Một người tôi đã từng coi trọng với tư cách một hiệp sĩ, nhưng hiện tại đã ốm đi không ít.

Trong nhà giam của mình, ông ta đang quỳ xuống một cách nghiêm trang.

.

“…Thể xác này của tôi không thể phục vụ được cậu nữa rồi. Tôi không thể quên hết mọi thứ mà giả bộ như mình không biết gì trong lúc làm việc dưới trướng chủ nhân. Nhà Randbergh đã thề trung thành là trung thành đến hết đời. Tôi chắc chắc Baldoir cũng sẽ phục vụ cậu hết lòng mình”

.

Có vẻ như không thể thay đổi quyết tâm của ông ta được.

Ông ta đã nói hết cho tôi về nội vụ của Bahnseim, cuối cùng là đến những thông tin về tôi. Nhưng khi tôi đề nghị đổi tên để ông ấy tiếp tục phục vụ tôi, ông ấy từ chối.

.

“Baldoir đúng là làm việc rất tốt. Tôi cũng hiểu được ý tốt của Nhà Randbergh, và…”

“Không cần thiết làm thế! Và với địa vị hiện tại của cậu, nếu như không trừng phạt những người có trách nhiệm, cậu sẽ tạo ra xích mích không cần thiết. Tôi không thể làm phiền cậu thêm nữa. Dù như thế nào!”

.

Tại sao ông ấy lại hối hả muốn chết như thế?

Ông ấy không thể sống dễ dàng hơn được sao?

Đệ Tam trong viên Đá Quý lên tiếng.

.

『…Thật tình, Nhà Randbergh thực sự quá nghiêm túc. Cậu ta lẽ ra phải sống thong thả hơn chứ 』

.

Ông ấy có vẻ buồn bã hơn bình thường.

.

“…Tôi không có thù oán gì với cá nhân ông cả. Celes đơn giản là một mối nguy hiểm mãnh liệt đến thế. Và cô ta cũng là em gái tôi. Một người của Gia tộc Walt. Thực sự tôi thấy ông mới là người bị chuyện riêng trong gia đình tôi làm phiền”

.

Beil đáp lại.

.

“Những lời đó của cậu hoàn toàn phí phạm với tôi rồi. Tôi đã quyết tâm. Dù là tra tấn, hay là xử tử một cách khốc liệt nhất…”

.

Tôi muốn nghĩ rằng chúng tôi rất khác nhau, nhưng có khi nào đến cuối cùng thì chúng tôi sẽ như nhau? Tôi đã luôn có một câu hỏi như thế. Tôi luôn thắc mắc, nhưng tôi vẫn quyết tâm phải đối mặt với Celes.

.

“…Tôi xin lỗi vì đã không thể cứu được ông. Là trách nhiệm của tôi”

.

Cuộc đời của tôi không phải là cuộc đời duy nhất bị Celes bóp méo. Bao gồm cả Beil đang ở trước mặt tôi, có không biết bao nhiêu người đã bị đẩy đến điên cuồng.

.

“Tôi thực sự xin lỗi, Lyle-sama!”

.

Beil bật khóc một cách nức nở.

-

-

-

Đi ra lan can trong phòng mình, tôi nhìn lên bầu trời buổi sáng.

Không khí lúc sáng sớm rất lạnh lẽo, nhưng hiện tại tôi lại muốn sự lạnh đến tê tái đó đâm thẳng vào làn da của mình. Thường thì, tôi sẽ run rẩy vì nhiệt độ này, nhưng bây giờ tôi lại không cảm giác gì cả.

Sau lưng tôi chợt cảm giác được sự ấm áp. Có một chiếc áo khoác được trùm lên sau lưng tôi.

.

“Ô, là cô, Monica”

.

Nghe tôi nói thế mà không quay lại nhìn, Monica nói một cách ngạo mạn.

.

“Cố gắng tỏ ra ngầu lòi, tự đắm mình trong cảm xúc vớ vẩn gì đó không hợp với một con Gà như cậu. Tôi không ngại một vài lời yêu thương vì đã giúp che chở cậu trước khi cậu tự lộ mình ra ngoài đến mức bị cảm đâu nhé. ‘Tôi yêu cô’ là đủ rồi. Chỉ cần như thế là tôi sẽ đáp lại tình yêu đó với tất cả những gì mình có! Monica này luôn sẵn sàng đón lấy toàn bộ tình yêu của con tên Dâm Gà bất kì lúc nào”

“…Im đi. Bởi vì cô cứ kêu tôi nói mình yêu cô mãi nên tôi mới không nói được. Sao không tự học cái gì gọi là ‘tế nhị’ trước đi”

.

Chợt, hai lọn tóc của Monica tung bay trong gió mà nhìn tôi với một vẻ mặt nghiêm túc.

.

“Là ‘dere’, cuối cùng Dâm Gà cũng để lộ bộ mặt ‘dere’ của mình rồi! Tôi thắng rồi! Đúng như tôi nghĩ, Monica này chắc chắn sẽ là người thắng cuối cùng mà!”

.

Giang rộng hai tay ra, Monica vui sướng quay vòng trên lan can.

.

“Người thắng? Cô đang nói gì thế?”

.

Chợt, Monica tỏ ra ngượng ngùng.

.

“Ôi cậu hẳn là đang đùa. Ý tôi là mấy bé gà con. Người mà cậu yêu nhất, cũng như người cậu sẽ tin tưởng mà giao cho việc chăm sóc mấy bé gà con. Các Valkyrie đang có một cuộc tranh chấp phe phái, tranh cãi không hề ít về việc ai sẽ chăm sóc lũ trẻ”

.

Đệ Tam trong viên Đá Quý bị sốc, tôi cũng lấy tay trái mà che mặt mình lại.

.

『 Ể ~ rối tự động cũng có tranh chấp phe phái nữa sao? Đúng là phiền toái 』

“…Mấy cô có thôi gọi con của tôi là ‘gà con’ được không? Hơn nữa, tại sao chưa gì đã nói đến việc đó rồi? Nếu như tôi mà dám động bất kì ai bây giờ thì cũng đều sẽ đưa đến kết quả tệ nhất”

.

Monica vừa nhảy cẫng lên sung sướng mà đáp lại.

.

“Thật đáng tiếc thay, con đường đó không có đường vòng để vượt qua. Mà, vì tôi là số 1 của cậu, đêm đầu tiên cũng như việc chăm sóc bé gà con hiển nhiên sẽ là để…”

.

Những lời của Monica khiến tôi chỉ nhìn mà không đáp lại được, nhưng thực sự con đường đó là chỗ tôi không né được. Nhưng mà, tôi muốn né tránh cuộc chiến thảm khốc sau đó. Nắm chặt lấy viên Đá Quý.

Có vẻ như Đệ Tam đoán được cảm xúc của tôi mà bật cười.

.

『 Xin lỗi, ta không có lời khuyên nào đâu. Ta cuối cùng cũng nhận ra được… harem của con đã vượt quá mức chỉ định cho phép rồi. Ta khuyên con nên đi tìm bác sĩ 』

.

…Bây giờ mới nhận ra có trễ quá không? Từ rất lâu rồi tôi đã cảm giác được giới hạn của mình mà bây giờ ông ấy mới ‘nhận ra’ là trò đùa ‘vui nhất’ trên đời đó.

Đệ Tam nói như thể hiểu lòng tôi.

.

『 Ta đã được sáng mắt. Đúng như ta nghĩ, thay vì harem gì đó, yêu một người đàn bà duy nhất vẫn tốt hơn. Động tay động chân với nhiều hơn một cô gái là chuyện chỉ có ngốc mới làm 』

.

Mấy người mới là người ép tôi có harem! Tôi vừa cố gượng không gào lên như thế vừa cố bình tĩnh lại.

Bình tĩnh đi, hiện tại tôi không còn quay lại được nữa rồi. Tôi cũng không thay đổi được xu hướng này nữa. Innis-san đã nói cho tôi biết. Né tránh việc cháy hậu cung là không thể nào. Quan trọng nhất là làm sao để giới hạn đám cháy nhỏ nhất có thể.

…Chết tiệt! Dù có làm gì đi nữa, đi đâu cũng sẽ có nhà cháy chờ sẵn, đúng là cuộc sống tươi đẹp!

Ngay lúc đó

Tôi có một dự cảm cực kì xấu. Cảm giác… như lúc tôi mất đi phụ thân mình vậy…

.

“Đây là?”

.

Tôi nhìn xung quanh nhưng không cảm giác được gì khác. Skill của tôi cũng không có phản ứng gì. Monica nhìn tôi.

.

“Có chuyện gì? A! Nếu như cậu đang lo lắng về đêm đầu tiên của mình, hãy cứ an tâm đi. Monica này được trang bị với rất nhiều…”

“Đừng có đùa nữa. Không, tôi đang cảm giác sự mất mát kì lạ. Có lẽ là tôi đang hơi thấy buồn vì phụ thân qua đời. Tôi đi nghỉ đây”

.

Nói xong, tôi quay về phòng mình. Monica cúi đầu xuống.

.

“…Đối xử như thể tôi là trò đùa? Không thèm khát gì tôi nhưng vẫn giữ tôi bên cạnh? Đúng là tuyệt vời hết sức!”

.

Thấy cô ta vẫn dai sức như mọi khi, tôi nhìn ra ngoài lan can. Thực sự cảm giác vừa rồi là gì?