Tôi thấy được những bàn tay mọc ra từ trong tường, nhưng quá bất ngờ nên tôi không phản ứng lại kịp.
Ngoài lí do cơ thể tôi bị cơn đau kinh khủng cùng sự mệt mỏi rã rời ra, tinh thần của tôi cũng vừa buông lỏng vì trận chiến kết thúc.
(Tại sao lại bất ngờ như vậy…)
Những bàn tay nữ tính vươn ra như muốn bóp chết thôi.
Nhưng người xuất hiện trước mặt tôi là…
…Monica.
.
“Các người nghĩ mình đang làm gì tên Dâm Gà của tôi vậy hả!? Khoan, cái gì!?” .
Cô ta lấy cây búa đặc biệt của mình từ trong váy ra, nhưng khi dùng nó tấn công thì đầu búa chỉ bị lún vào như đập dính đất sét mềm vậy.
Từ từ hút cây búa kia vào, những bàn tay kia tiếp tục vươn tới không ngừng lại.
Trên. Dưới. Trái. Phải.
Khi tôi quay người lại, những ngón tay cũng mọc ra từ dưới đất.
Và chân của tôi bị tóm dính đầu tiên.
.
“Cái! Từ dưới đất nữa…”
“Ehyeeee! Vậy thì…”
.
Monia cũng đang bị lún xuống, khung cảnh xung quanh tôi bắt đầu bị che lại.
Novem và những người khác đang cố sử dụng Ma Pháp. Tôi nghe được tiếng họ gọi tôi. Monica vừa tiếp tục bị lún xuống vừa cố lao tới, rồi ôm lấy tôi.
.
“Này, cô đang làm…!”
“Tạm thời im lặng mà chịu đựng đi!”
.
Cô ta ôm tôi rất chặt, định kéo tôi lên.
Là đang cố để cho tôi bỏ trốn sao? Trong lúc cô ta đang cố kéo tôi lên, Đệ Tam lên tiếng…
.
『 Cái gì đang xảy ra vậy… ở trên đầu cũng có nữa 』
.
Một số lớn những bàn tay bao quanh chúng tôi, và rồi ý thức của tôi mờ đi.
-
-
-
… Aria không làm gì được ngoài nhìn cảnh tượng trước mắt mình.
Không, nói đúng hơn, không có gì cô ấy làm gì để cản nó được.
Đột nhiên, vô số những bàn tay khổng lồ mọc ra từ trong tường và sàn nhà, nuốt mất Lyle và Monica.
Để cứu họ, cô ấy đã tấn công và sử dụng Ma Pháp dính vài lần, nhưng mà những bàn tay như làm bằng đất sét chỉ đơn giản là vừa bị tấn công xong thì lại hồi phục.
Chưa từng nghe đến loại quái vật như thế bao giờ, Aria chỉ có thể giương mắt nhìn về phía bức tường chỗ Lyle bị nuốt vào.
Cũng là chỗ những bàn tay kia đột nhiên mọc ra, sau đó đột nhiên biến mất.
Aria chạy đến, sờ tay lên chỗ bức tường, nhưng cô ấy chỉ cảm giác được bức tường đá sần sùi của hang động.
.
“Tạ… tại sao… chuyện này lại…”
.
Chuyện này không thể xảy ra được.
Khi cô ấy vừa định lẩm bẩm như thế, Miranda đã hoàn thành việc chuẩn bị Ma Pháp tấn công bức tường.
.
“Aria, tránh ra một chút… Hỏa Đại Bác!”
.
Cô ấy bắn ra một viên cầu lửa mãnh liệt, va chạm với bức tường rồi phát nổ thành từng tia bụi lửa. Bị đốt cháy đen, và lõm vào, bức tường của Mê Cung chỉ đơn giản từ từ hồi phục lại.
Sau khi nhảy qua tránh chỗ, Aria nhìn cảnh đó, và nghĩ đến trường hợp tệ nhất.
.
“Lyle và Monica đã…”
.
…Chết. Cô ấy không dám kết thúc câu đó.
Nhưng Miranda lại lần nữa giơ tay lên chuẩn bị Ma Pháp tấn công bức tường.
Aria nhìn qua rồi thấy lối vào tầng 9 vẫn còn bị đóng kín. Hơn nữa có âm thanh gì đó đang sụp đổ ở phía họ đi vào.
Khi quay qua cô ấy nhìn thấy trần nhà chỗ lối vào đã sụp xuống, nhốt họ lại trong phòng này.
.
“Cái gì đang xảy…”
.
Aria đang hốt hoảng, Miranda cũng không bình tĩnh được hơn bao nhiêu. Họ chưa từng nghe về trường hợp nào bị nhốt lại sau khi đánh bại con Boss.
Và họ cũng không nghĩ rằng đây chỉ đơn giản là vì họ không biết.
Từ từ bước đi, Novem tiếp cận bức tường, tay nâng cao đầu trượng phép của cô ta.
.
“Novem, cô đang làm…”
.
Một cây trượng phép làm gì được bức tường đó chứ. Là những gì Aria định nói, nhưng khi thấy trượng phép của Novem, cô ấy mở to mắt ra.
Đầu trượng phép đã bắt đầu thay đổi hình dạng.
Phần chuôi đen của nó cũng dài ra, cả cây trượng phép biến thành hình dạng như một cây cuốc.
Novem dùng cả hai tay nâng thứ trước kia là một cây trượng phép lên quá đầu, thấy được phần cuốc to bằng cả người cô ta… không, còn to hơn cả thế.
Cô ta nâng thứ đó lên cao, rồi hạ nó xuống. Bằng hết sức mình.
Nhưng hành động đó cũng là thứ Aria không thể nào tin được.
Một lần rồi lại một lần, tốc độ của cô ta càng ngày càng nhanh, đánh vỡ bức tường nhanh hơn nó có thể hồi phục. Nhìn về đầu cuốc màu bạc đó, Aria chợt nhớ lại viên Đá Quý mà Lyle mang theo trên người.
.
“Giống hệt vũ khí của Lyle”
.
Nó có thể thay đổi thành một cây Đại kiếm khổng lồ, hoặc là một cây Cung. Phần trang trí xung quanh viên Đá Quý của cậu ta. Aria nhớ rằng nó cũng có màu bạc giống hệt thế này.
Nhìn cảnh Novem vô hồn và im lặng đập phá bức tường, Aria không thể nói gì được.
Novem bình thường là pháp sư, đóng vai trò sát thương chủ lực của tổ đội.
Cô ta không tham dự cận chiến, và cũng không nhìn giống như có nhiều sức mạnh đến thế.
Nhưng ngay trước mắt cô ấy, Novem đang vung một dụng cụ đào mỏ lớn liên tục để bào mòn bức tường đó.
Nhưng rồi đột nhiên cô ta dừng lại.
(Hở… dây chỉ?)
Nhờ ánh đèn phát ra từ đèn treo của thuyền, cô ấy thấy được những sợi chỉ vô hình bao quanh người cô ta, ngăn cản hành động của cô ta.
Quay đầu lại, Novem lạnh lẽo nói với Miranda.
.
“…Thả tôi ra. Tôi không có thời gian chơi đùa với cô”
.
Bức tường cô ta đã phí công phá hủy nãy giờ đang từ từ hồi phục lại.
Khi Aria nhìn Miranda, cô ấy thấy những sợi chỉ giống như đang mọc ra từ đầu ngón tay của cô ta. Miranda vẫn mặc găng tay như thường lệ, nhưng những sợi chỉ này dường như đâm xuyên qua nó mà bay ra ngoài.
.
“Tôi cũng vậy thôi. Nhưng trong tình huống này, chúng tôi buộc phải có sức mạnh của cô”
.
Miranda bỏ thế thủ của mình đi, những sợi dây kia nới lỏng, thả Novem ra. Aria suýt nữa không nhìn thấy được chúng.
Nhìn giống như những sợi chỉ mọc trực tiếp từ đầu ngón tay của Miranda, thõng xuống dưới đất. Cô ta nâng bàn tay mình lên, nắm và mở tay nhiều lần để xác nhận cảm giác.
Novem biến cây cuốc lại thành dạng trượng phép, rồi nâng nó lên cao.
.
“Này, hai cô, mau ngừng lại đ…”
.
Khi Aria vừa định lên tiếng cản họ lại thì một tiếng gầm như tiếng bò kêu vang lên từ trong nước, cùng với con Boss lại xuất hiện.
Và kì này không có chỉ một con.
Con Boss họ vừa đánh bại lúc nãy vẫn đang nổi trên mặt nước phơi bụng. Nhưng mà liên tục từ dưới nước trồi lên nhiều con quái vật nhìn giống hệt nó.
Tổng cộng là 10 con.
Đủ để khiến căn phòng to lớn có vẻ quá nhỏ bé.
Miranda quay người về phía mặt nước, vung hai bàn tay mình ra trước. Rồi ngay lập tức bắt chéo lại trước ngực.
.
“…Lẽ ra tôi muốn để dành nó làm át chủ bài chống lại cô”
.
Một số vết cắt xuất hiện trên cổ con Boss gần họ nhất.
Novem niệm chú.
.
“Hỏa Sóng…”
.
Là một giọng trầm thấp, khác hẳn bình thường, một giọng đầy tức giận. Cây roi lửa quất về phía con Boss bị trói lại, và ngọn lửa đốt cháy người nó.
Nó lăn lộn, cố trốn lại xuống nước, nhưng mà dù thế ngọn lửa vẫn không dập tắt. Cuối cùng nó cũng nổi lên phơi bụng giống hệt con Boss họ đã đánh bại trước đó mà ngọn lửa vẫn còn cháy.
Trong lúc đó, Miranda đã cắt nhỏ một con khác.
Nhưng…
.
“Rất xin lỗi, Aria, nhưng mà cô sẽ phải tự bảo vệ bản thân thôi. Tôi chưa quen dùng nó, nên không biết sẽ đánh bại được bao nhiêu con. Nhưng mà… chắc chắn là không đủ đánh bại toàn bộ số ở đây”
.
Nghe giọng yếu ớt của Miranda sau khi con thứ hai bị giết, Aria nâng giáo của mình lên.
.
“Đừng nhìn tôi. Số lượng này cũng quá mức tôi đánh nổi. Nhưng nếu chỉ là 1-2 con thì… 【 Quick 】”
.
Dùng Skill của bản thân, Aria nhảy về phía con Boss vừa bò lên bờ, tấn công nó bằng sóng xung kích.
Khi trên lưng nó bị xé ra nhiều vết rách, cô ấy đáp xuống, tay cầm thương, đâm thẳng vào người nó.
Khi nhảy khỏi con Boss đã chết, Aria đã bị dính đầy máu trên người.
.
“May mà tôi có hỏi Lyle tim nó ở đâu. Nhưng mà tôi không muốn chiến đấu kiểu này lắm”
.
Một Aria người máu me nhìn về phía Novem.
Mắt cô ta đã mất đi ánh sáng được một lúc rồi. (TN: https://vignette.wikia.nocookie.net/school-days/images/c/c9/Yandere_Kotonoha_anime.png/revision/latest?cb=20151019131115)
(Cô ta còn kỳ quái hơn thường lệ nữa…)
Ấn tượng của Aria với Novem là cô ta hơi kỳ quái. Là một người bao dung, và đáng tin cậy, nhưng có nhiều lúc Aria không thể không thấy Novem hơi đáng sợ.
Và hiện tại sự đáng sợ đó rõ ràng hơn bất kì lúc nào trước kia.
Sau khi Miranda chém chết con thứ 3, Novem bước tới, nhúng đầu trượng phép của mình xuống nước.
Một giọng nói lạnh lẽo hơn trước đó.
.
“…Đóng băng dưới địa ngục đi. Và đừng cản trở ta nữa. Dù các người có là… của ta, ta cũng sẽ không tha thứ”
.
Ngay sau đó, toàn bộ nước trong căn phòng đóng băng lại.
(Cô ta vừa nói gì…?)
Aria không nghe được chữ quan trọng nhất, nhưng nhìn biểu cảm sôi máu của Novem, cô ấy không thể hỏi được.
Novem đổi trượng phép của bản thân thành một cây búa lớn, rồi đập nó xuống.
Số băng đá vỡ nát cũng cùng lúc lấy mạng toàn bộ những con Boss…
-
-
-
Tôi nghe một giọng nói.
Là một giọng ai đó đang gọi tôi.
Là giọng nói đầy hoài niệm của phụ thân tôi, Maizel Walt.
.
『 Lyle, con sau khi trưởng thành sẽ trở thành kiểu Lãnh Chúa nào? 』
.
Nhưng mặc dù tôi nhớ được những lời đó, nhưng lại không thể nhớ được mình đáp lại như thế nào. Chỉ nhớ, khi phụ thân nghe xong, ông ấy mỉm cười và xoa đầu tôi.
Dần dần, số giọng đang gọi tôi càng tăng lên.
Khi tôi nhận ra, giọng của Đệ Ngũ rõ ràng vang lên trong đầu tôi.
.
『 Tỉnh dậy đi! 』
.
Đệ Tứ cũng có vẻ hốt hoảng.
.
『 Không ~ Cái này quá bất ngờ đi 』
.
Đệ Thất.
.
『 Hự, rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra… 』
.
Đệ Lục lo lắng cho tôi
.
『 Lyle, con còn có thể chiến đấu không? Hiện tại vẫn chưa phải là lúc con thư giãn được đâu 』
.
Đệ Tam kêu lên.
.
『 Tỉnh dậy, nhìn xung quanh đi. Nhanh lên, con chuẩn bị thấy một cảnh không thể thấy được ở bất kì nơi nào khác đó 』
.
Nghe thế, tôi từ từ mở mắt ra thấy Monica đang đứng trước mặt tôi.
Cô ta đang đứng với tư thế như muốn bảo vệ tôi, trên người rõ ràng có vô số vết thương.
Gần đó, cây búa lớn khổng lồ của cô ta đang nằm lăn lốc một bên. Ngoài ra, cây chùy của cô ta đã bị nung chảy nằm trên sàn.
(Rốt cuộc là chuyện gì đã…)
Cố gắng di chuyển rất là đau đớn, và tôi có xúc động muốn nhắm mắt lại quay về ngủ tiếp.
Nhưng làm quái gì tôi làm vậy được.
Cố dồn sức vào tay phải để ngồi dậy. Monica đang đứng ngay bên cạnh tôi. Cô ta đang đứng giang tay ra như bảo vệ tôi khỏi thứ gì đó.
Cây búa lớn khổng lồ đã bị nấu chảy một nửa trên sàn nhà.
Cây chùy bị chảy một nửa vẫn còn nóng đỏ, phát ra một mùi đặc trưng nằm dưới đất.
Khi tôi cố đứng lên, Monica đưa tay kéo tôi dậy.
Bộ đồng phục hầu gái của cô ta tả tơi, còn xung quanh…
.
“Tại sao bọn chúng lại ở đây… tại sao có 2 Monica?”
.
Đỡ tôi dậy, Monica khó chịu phản bác lại.
.
“Tôi sẽ không đồng ý với câu vừa rồi. Cậu nói thứ đó giống tôi sao? Nhìn kĩ lại được không? Tôi có ngực lớn còn kẻ địch thì không có. Chỉ là chúng tôi ra đời trên cùng dây chuyền sản xuất không có là cậu có thể gộp cả hai lại thành một!”
.
Ánh mắt của Monica giận dữ nhìn về phía một con rối tự động khác, với mái tóc vàng cột thành tóc sừng trâu, làn da trắng hồng, và mắt đỏ.
Khác biệt thì, như cô ta vừa nói, ngực họ khác cỡ. Nhưng mà còn có nhiều điểm khác nữa.
Sau lưng cô gái kia là một công cụ gì đó mọc ra những bàn chân trắng như của côn trùng.
Con rối tự động nhìn giống Monica hơi nâng váy lên mà nhún người chào. Giống hệt Monica, hành vi của cô ta cực kì đúng chuẩn.
Nhưng mà…
.
“Rất hân hạnh được gặp anh. Tôi hết sức xin lỗi vì đã phải xuất hiện dưới hình dạng này, cầu xin anh thứ lỗi. Hơn nữa, tôi không ở tình trạng có thể tự bảo trì được”
.
Cả hai chân cô ta đã bị phá tan nát, từ phần tạp dề rách rưới của cô ta tôi có thể thấy được màu bạc của kim loại.
Những con rối tự động xung quanh cũng tương tự thế.
Họ bị hư hỏng, nhưng vẫn đứng thẳng với tư thế đúng chuẩn. Hơn nữa, một số đã mất hẳn bàn chân của mình, phải nhờ đồng bạn giúp mới đứng thẳng được.
Một con khác bị mất hẳn nửa mặt mình.
Nhìn cảnh đó, tôi cũng thấy được Monica đã bị hư hỏng ít nhiều.
.
“Các cô đánh nhau sao?”
.
Tôi lườm về phía kẻ địch, được đáp lại bằng một biểu cảm hơi mệt mỏi.
.
“Chúng tôi chỉ muốn biết cô ta có thể hoạt động được ở mức như thế nào. Bởi vì cô ta là một tồn tại do Mê Cung tái tạo mà chúng tôi có thể gọi là ‘em gái’ được cơ mà. Vì cô ta muốn phục vụ cho nhân loại, nên bài kiểm tra như thế này là hoàn toàn cần thiết. Để chúng tôi không phải tách rời lần nữa”
.
(Tách rời? Cô ta đang nói gì vậy…)
Monica phản bá lại.
.
“Dối trá! Đó hoàn toàn chỉ là sự ghen ghét! Các cô ghen ghét vì tôi có một tên Dâm Gà chết tiệt cho bản thân mình mà thôi, những ‘chị gái’ tự xưng của tôi!”
.
Bị gọi là chị gái, con rối tự động kia đưa một tay lên che miệng rồi cười.
.
“Ôi chao, tôi không hiểu cô đang nói gì cả? Giờ thì, không còn nhiều thời gian nữa, nên tôi sẽ ngay lập tức nói cho cậu”
.
Con rối tự động đó lại nhún người chào lần nữa.
.
“Chúng tôi không thể tự giới thiệu bản thân được. Thông tin chúng tôi có quyền truyền đạt là quá giới hạn. Nhưng mà…”
.
Nhưng…?’
.
“…Số 8 đã để lại một tin nhắn ở chỗ chúng tôi. Mặc dù việc đó cũng khiến chúng tôi rất khó chịu”
.
Nghe ‘số 8’, tôi không hiểu được gì.
(Đầu mình còn nhức quá)
Lúc đó, Đệ Tứ.
.
『 Lyle, là những viên Peridot kia! Viên đá quý của tháng thứ 8! Hơn nữa, số 8! Mê Cung này có che giấu thứ gì đó! 』
.
Khi tôi nắm viên Đá Quý, chị gái của Monica nhìn nó.
.
“Anh giữ một số kí ức khá kì lạ trên người. Một món đồ không còn phù hợp với thời đại này nữa. Ôi đúng rồi, lời nhắn. Được rồi…”
.
Chị gái của Monica tiếp tục nói với một vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
.
“Từ số 8, đến anh… một tin nhắn cho Lyle-sama… 『 Nếu ngươi muốn… biết về Septem… đi đến chỗ ta 』là những gì cô ta nói. Và cuối cùng…”
.
(Septem… là về Celes!)
Tôi tự hỏi tại sao số 8 này lại biết về Celes, nhưng tôi có thể tưởng tượng được họ có một mối liên kết nào đó từ những con số.
Và tin nhắn cuối cùng là…
.
“…『 Hãy tin tưởng Novem 』. Chỉ có thế”
.
Nghe vậy, tôi chợt nhận ra trong lòng mình không hề ngạc nhiên khi nghe tên của Novem được nhắc đến ở nơi này.
(Vậy là cô ấy thực sự biết gì đó… Novem)
----------------
TN: Số Latin. Septem=7, Octō=8, Novem=9. Nhân tiện, tính theo số tháng thì lẽ ra tháng 7+ tháng 8 phải là September với October, nhưng mà vì hai hoàng đế La Mã Julius Caesar và Augustus quá vĩ đại nên lịch nhét tên 2 ổng vào tháng 7 + tháng 8( July và August), đẩy số tháng lên 2 nấc, nên giờ september là tháng 9 thay vì tháng 7