Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Khi những câu truyện truyền đến đời con thì chắc có nhiều hiểu lầm lắm rồi, Đệ Thập Nhị - Lá thư

Hoàng cung Rusworth.

Tôi và May hướng đến nội cung, dựa theo lời kể lại của Thám Hiểm Giả đã bàn giao lại công việc đưa thư, nhìn thấy phòng của Elza Rusworth.

Cảm giác được tồn tại của người ở gần đó, tôi sử dụng Skill… Dimension và Spec… để xác nhận đó là ai.

(May mà lần trước nhìn cô ta ở trên chiến trường đã ghi nhớ lại cảm giác tồn tại)

Xác nhận là Elza-san, tôi kéo mũ trùm lên, ném một viên sỏi vào cửa sổ.

Ngay lúc đó, rèm cửa kéo qua, cửa sổ mở ra. Elza-san đang đứng đó mặc đồ thường phục, nhìn thấy tôi đang cưỡi trên lưng May, cô ta nắm chặt trượng phép của mình trên tay phải.

Nhìn có vẻ như cô ta đang cảnh giác, phản ứng từ Skill đổi từ vàng thành đỏ.

Tôi lấy ra một lá thư từ túi áo.

.

“Thư của Gracia-san. Từ nay trở đi, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm đưa thư”

.

Nghe thế, vẫn cảnh giác, Elza-san lấy tay hơi vuốt mái tóc xanh biển của mình, nhìn chúng tôi với đôi mắt tím của cô ta.

.

“Đưa lá thư trước đi. Có cử động nào đáng ngờ thì… ta sẽ giết ngươi”

.

Ánh mắt sắc bén đó chứa đầy ác ý, nên chỉ trong một thoáng, tôi đã suýt theo phản xạ đưa tay đến thanh Katana trên hông rồi.

Tôi ném lá thư trên tay cho cô nàng Nữ Hoàng có bầu không khí khác hẳn với Gracia-san này.

Lá thư vừa xoay vừa bay đi, vừa đến trước mặt thì cô ta chụp nó lại bằng hai ngón tay, rồi xé mở niêm phong của nó.

Vẫn không bớt cảnh giác, cô ta nhìn lướt thử nét chữ, rồi thở dài.

.

“…Hiểu rồi. Vậy là chúng ta không thể tiếp tục sử dụng Thám Hiểm Giả kia nữa. Nhưng mà ta lại nghe rằng ngươi cũng là một Thám Hiểm Giả danh tiếng không kém đây”

.

Nữ Hoàng bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt đầy khiêu khích, nên tôi bỏ mũ trùm xuống.

.

“Trong lá thư cô ấy có nhắc đến tôi sao?”

.

Nghe thế, Elza-san cười.

.

“Không. Nhưng mà nghĩ đến Kì Lân, trừ Thánh Chiến Sĩ Lyle vừa mới nổi danh gần đây không là ai khác được. Ta sẽ viết thư trả lời ngay lập tức. Đi vào đây chờ đi”

.

Trước cánh cửa sổ lớn, có lan can, nên sau khi để May đáp xuống đó tôi cũng định ở đó chờ.

Nhưng Elza-san…

.

“Đi vào đi. Đứng ở ngoài dễ bị phát hiện lắm”

.

Nghe thế, tôi bước vào trong, đưa mắt nhìn May rồi gật đầu. May cũng nhảy vào, xoay một vòng trên không rồi biến thành hình người.

Thấy cảnh đó, Elza-san.

.

“…Vậy ra Kì Lân có thể biến thành hình người sao?”

.

Đi vào căn phòng, tôi liền thấy nó hơi âm u. Cảm giác như nó ngoài những vật dụng cơ bản nhất cần cho sinh hoạt ra không còn gì khác, và mặc dù số đồ nội thất ở đây rõ ràng là mắc tiền, nhưng chúng lại quá vô vị so với phòng của một cô gái trẻ. Chỉ riêng một lọ thuốc nhỏ được trang trí đẹp đẽ trên bàn là khác.

(Là món quà kia từ Gracia-san, đúng không?)

Tôi đùa nhẹ.

.

“Thực sự cho một người đàn ông vào phòng cô không có vấn đề gì sao?”

.

Nghe tôi nói thế, cô ta mặt không đổi sắc lấy giấy ra từ ngăn bàn rồi ngồi xuống.

.

“Là vấn đề lớn đó chứ. Nếu ngươi mà bị phát hiện thì sẽ là tra tấn rồi tử hình, không nhất thiết theo thứ tự đó. Nên cứ cẩn thận bản thân đi”

.

Theo cách cô ta cười, tôi đoán là cô ta đã quen với những cuộc nói chuyện dạng này rồi. Có khi trước kia cô ta đã từng nói chuyện với Thám Hiểm Giả kia một cách tương tự.

Dùng một công cụ trên bàn thắp sáng nó lên, cô ta đọc lại lá thư vài lần.

.

“…Có chuyện ta muốn xác nhận. Em trai của Gracia-ch… Gracia đã thành công khai phát một vùng đất, là do ngươi ủng hộ mới làm được đúng không?”

.

Khi lỡ miệng định gọi Gracia-san với ‘–chan’, cô ta hơi đỏ mặt một chút, rồi nhìn tôi hỏi xác nhận.

Xem ra danh tiếng của Leold-kun đến ở Rusworth cũng lan đi không ít. Tốc độ truyền tin này rõ ràng là có những kẻ dự mưu ở Galleria.

.

“Đúng là lan truyền đi nhanh nhỉ. Đúng vậy. Tôi chính là người ủng hộ cậu ta”

.

‘Ra vậy’, cô ta gật gù rồi nói.

.

“Ta cho rằng ngươi đã dùng chuyện lá thư lần trước để đe dọa cô ấy, nhưng mà hai quốc gia chúng ta đang đứng trên một cán cân hết sức dễ đổ. Ta yêu cầu ngươi đừng có động vào nó quá nhiều. Ta không muốn phải đối mặt với ngươi đâu, Thánh Chiến Sĩ”

.

Cô ta nở một nụ cười nhạt, nhưng tôi cũng vậy.

Gracia-san và Elza-san cả hai đều là những người chiến đấu gây thiệt hại phạm vi lớn. Dĩ nhiên chiến lực của bản thân họ cũng không yếu, nhưng phiền phức nhất chính là Ma Pháp đặc trưng của họ.

Nếu như tôi mà phải đối mặt họ, nếu tôi không thu thập tất cả thông tin mình có thể, rồi phòng chống đầy đủ, họ đều sẽ trở thành kẻ địch cực kì nguy hiểm.

.

“Đừng nói như thể tôi đang cố kéo hai quốc gia xuống nước chứ. Với lại, tính đến những gì sắp xảy ra thì, có lẽ tôi còn giải quyết được cả vấn đề chiến tranh liên miên ám hai bên suốt thời gian qua đấy”

.

Nghe tôi nói thế, Elza-san khúc khích cười. Không như Gracia-san, cô ta vẫn giữ thái độ lạnh như băng của mình, nói chuyện với tôi đang nhìn từ trên cao xuống.

.

“Cái đó là không khả thi rồi. Rusworth và Galleria đều như nhau, cả hai bên đều thèm khát chiến tranh. Ở Rusworth, dù có thiệt hại nào thì cũng là ở vùng biên giới bị. Con những người được lợi lại là hiệp sĩ ở trung tâm… những quan chức. Cướp bóc, rồi được thăng chức… không phải Galleria cũng tương tự sao? Nếu như họ mà không khai chiến thì bên đó sẽ ngay lập tức nội chiến đến sụp đổ. Cũng như thế, lí do vùng biên giới của chúng ta hiện tại chưa nổi loạn chỉ là vì mối đe dọa mang tên Galleria kia”

.

Vậy nên những cuộc chiến tranh mà cả hai bên mong muốn lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác.

Đối với tôi, tình huống này không ổn. Bởi vì tôi không lạm dụng nó được.

.

“Sao không đánh sụp cái cán cân bấp bênh đó cho rồi đi. Trong 2-3 năm nữa thì sức mạnh quốc gia của Galleria sẽ được gia cố triệt để. Nếu như không có vấn đề gì thì, dù là không phải gấp đôi bây giờ cũng không ít hơn là bao nhiêu. Để yên 10 năm nữa thì tôi không nghĩ lấp được sự chênh lệch giữa hai bên sẽ còn khả thi nữa”

.

Lông mày Elza-san hơi giật một chút.

Đệ Tứ cười lớn trong viên Đá Quý. Nhưng mà giọng nói của ông ấy chỉ mình tôi nghe được.

.

『 Không được rồi. Dù biết cô ta chỉ là bù nhìn nhưng mà phải giải thích rõ chỗ đó chứ! Rằng trên thế giới này, không chỉ trên chiến trường mới quyết định được kết cục của một cuộc chiến tranh 』

.

Mặc kệ lời nói đầy vui sướng của ông ấy, tôi mỉm cười nhẹ.

.

“Vậy thì, tôi nhận lấy thư trả lời của cô nha? À với lại…”

“Còn chuyện gì?”

.

Tôi lấy một chai nhỏ đựng nước hoa từ trong túi áo mình ra.

.

“Là một loại nước hoa dạo này đang phổ biến ở Beim. Tặng cô coi như lễ gặp mặt đi”

.

Khi tôi đưa nó, Elza-san hơi không hiểu cho lắm. Nhưng mà có vẻ không phải là tại cô ta không quen nhận quà.

.

“…Dù ta có nhận thì ta cũng không sử dụng nó được ngươi biết không?”

.

Nếu đột nhiên cô ta có mùi khác thường thì chắc chắn ông Đại Tể Tướng lạc lối quản lí hết mọi thứ kia sẽ nghi ngờ.

.

“Ha, tôi không nghĩ ông tể tướng kia xấu tính đến mức lục lọi phòng cô đâu. Hơn nữa mùi nó cũng không nồng cho lắm. Chỉ là một món quà gặp mặt mà thôi, nếu cô không thích thì cứ việc ném nó đi”

.

Elza-san gấp lá thư lại bỏ vào một phong bì, rồi đưa nó cho tôi. Nhận lấy nó, tôi cùng May bước ra ban công. Đệ Tứ nói một cách đầy hoài niệm.

.

『 Không ngờ Lyle cũng có ngày tặng quà cho một cô gái tự nhiên được như thế… xem ra ta không dạy nó được gì nữa rồi 』

.

(Ủa mà, không phải từ đầu đến cuối ông chỉ có chỉ trích con thôi chứ có dạy dỗ gì đâu? Thôi kệ đi)

Cảnh giác xung quanh, tôi cưỡi lên lưng May dạng Kì Lân, rồi bay đi trên trời.

-

-

-

Trở về Galleria, ngày thứ 2 sau khi tôi đưa thư cho Elza-san.

Miranda trước đó đã gợi ý tôi nên đưa một chai nước hoa kèm theo lá thư kia.

Đổi lại, tôi không quên mua quà lưu niệm cho Miranda và những cô gái khác. Tôi không có quên, nhưng Miranda thì…

.

“Nước hoa tặng cô gái mới của anh, còn chúng tôi chỉ được kẹo thôi sao? …Nợ này tôi không quên đòi đâu”

.

Nghe cô ấy mỉm cười nói thế, tôi cười lại, rồi bỏ trốn.

May thì nói.

.

“Ta thấy kẹo tốt hơn mà. Hay là, tại ngươi đưa không đủ nhiều?”

.

Cô ấy nói như thế. Nếu được, tôi muốn May cứ thế đừng thay đổi.

Trở về ngôi làng ở Lorphys, tôi nhận báo cáo từ Novem và Eva.

Tôi đã nhờ Eva lan truyền tin đồn khắp Galleria và Rusworth.

Trong căn nhà mượn đã dc xây lại, tôi đang ngồi trên ghế đối diện họ trong phòng chính rồi hỏi kết quả.

.

“Tôi đã lan truyền tin về Leold-kun khắp Galleria rồi. Nhưng mà thay vì phần làm việc nội vụ thì họ lại hứng thú hơn với việc cậu ta dọn được đám quái vật gần đó. Cái này gọi là đặc tính của quốc gia sao? Mặc dù nói chứ, dù là kể chuyện hay là ca hát thì mấy trận chiến hoành tráng vẫn được ưa chuộng hơn”

.

Tôi hỏi về Rusworth.

.

“Còn Đại Tể Tướng kia?”

“Ở trung tâm thì không ổn. Danh vọng ông ta quá cao nên dù có tung tin đồn cũng không ai tin tưởng. Dù có tin thì nói cũng không có lợi gì nên không ai làm. Nhưng mà những vùng biên thì lại hưởng ứng rất nhiệt liệt. Giờ người ta đang kêu là ‘tên khốn đó giật dây Nữ Hoàng từ trong bóng tối’ hay gì đó… mà, nói chứ Lyle, anh càng ngày càng xấu tính đó nha. Trước kia đâu có bắt chúng tôi phải làm triệt để đến mức này”

.

Tôi đã nhờ cô ấy tung tin đồn về tể tướng. Dĩ nhiên, đa số tin đồn là thật. Nào là biến Nữ Hoàng thành bù nhìn, nào là muốn làm gì với Rusworth thì làm. Mấy tin đồn như thế.

Và nhân tiện tung luôn tin rằng Galleria đang kết nối ngoại giao chặt chẽ hơn với Zayin và Lorphys.

.

“Nói gì thì nói, không bao giờ lo là là một biện pháp chắc chắn. Nếu như không có gì sai lầm thì họ sẽ liên lạc với chúng ta trong tương lai gần thôi”

.

Lí do chúng tôi cố tình lập trụ sở ở nơi nổi bật như thế này là để chờ có người từ Rusworth liên lạc.

Nghe thế, Novem báo cáo.

.

“Lyle-sama, gần đây ở làng có những người giả dạng làm gánh hàng rong hỏi thăm về chúng ta. Chắc chắn họ đến từ Rusworth, theo lời Rauno-san mới gần đây ghé qua là vậy”

.

Xem ra họ đã đang điều tra chúng tôi rồi

.

“Nhanh thế nhỉ. Eva?”

“Tôi đảm bảo làm đúng hết mà. Đã cố tình chỉ tung tin đồn vừa đủ để ý kiến của họ chia đôi không quả quyết được. Chỉ là chắc do danh vọng của anh cao quá nên họ mới cắn câu nhanh như thế”

.

Làm việc với giả sử rằng ý kiến về chúng tôi không quá nghiêng về một bên, cô ấy đã tung tin đồn rằng chúng tôi sẽ không rời khỏi ngôi làng đang tan hoang này trong thời gian ngắn. Tôi đã nghĩ là nếu họ cắn câu thì tốt, nhưng không ngờ họ ngay lập tức hành động như thế.

Xem ra chúng tôi sẽ không cần phải đi rêu rao ý tưởng đó.

Tôi đưa tay lên cằm suy nghĩ.

.

“Eva, cô cũng đã tung tin đồn về việc Đại Tể Tướng có quan hệ với các Lãnh Chúa của bên Galleria rồi đúng không? Chúng ta giờ có thể tung thêm tin đồn về hành động của họ trong cuộc chiến tranh kế tiếp nữa…”

.

Novem nhìn tôi với một vẻ mặt nghiêm túc mà tiếp lời.

.

“…Liệu họ có hành động như anh dự đoán không, Lyle-sama?”

.

Hành động. Cũng không hẳn, chỉ cần có một mức độ rối loạn nhất định thì tôi định sẽ lợi dụng nó. Rusworth là một quốc gia khó thâm nhập vào hơn so với Galleria. Vì cả nước đều được quy hết dưới quyền quản lí quanh Đại Tể Tướng kia, nên dù Thám Hiểm Giả như chúng tôi có xin được việc thì cũng chỉ là một vài việc nhỏ không đáng kể.

Nhưng chỉ cần quấy lên một chút hỗn loạn… là kế hoạch của tôi.

Từ trong viên Đá Quý, tôi nghe giọng Đệ Ngũ.

.

『 Cứ làm hết sức có thể đi. Chỉ có vậy. Giờ thì, không biết họ sẽ hành động ra sao đây… 』

.

Vài ngày sau Rusworth bắt đầu hành động.

-

-

-

Vài ngày sau, một lá thư từ Rusworth được gửi đến ngôi làng ở Lorphys nơi chúng tôi đang ở.

Như muốn tận lực che giấu bản thân, những người đến căn nhà mượn này của tôi chỉ có 1 cán bộ trung cấp và vài cán bộ hạ cấp, nếu thêm cả hộ vệ thì chỉ có 8 người.

Họ để lại lời nhắn ở căn nhà trước đó, nói rằng sẽ đến, và tối đó ba người cán bộ đại diện cùng với 1 hộ vệ đi vào trong căn nhà.

Đối mặt 4 người mặt e dè, tôi chỉ mặc thường phục và không có mang theo vũ khí.

Dĩ nhiên, căn nhà được xây lại hoàn toàn này có bẫy rập khắp nơi, ở những chỗ trống trong tường là các Valkyrie cầm sẵn vũ khí sẵn sàng bước ra bất kì khi nào.

May và Eva đang ở ngoài, canh chừng những hộ vệ còn lại.

Tôi và Novem đang nói chuyện vỡi những đại diện kia.

.

“…Tôi vốn đã nghe đồn, nhưng cậu đúng là quá trẻ. Thậm chí còn trẻ hơn cả Nữ Hoàng của chúng tôi…”

.

Người cán bộ trung cấp nhìn tôi nhận xét một câu như thế. Thực tế mà nói, tôi muốn đáp là ‘ừ tôi biết mà, khổ lắm đó’, nhưng bầu không khí này không cho phép, nên tôi chỉ ngồi trên ghế mà cười một cách thoải mái.

.

“Vậy các người muốn gì?”

.

2 người cán bộ hạ cấp và người hộ vệ đứng yên không ngồi xuống. Có vẻ như họ khá căng thẳng mà nhìn tôi chằm chằm. Cán bộ trung cấp kia lên tiếng.

.

“…Là về Galleria. Đồng bạn của cậu đã nhận việc trong chính phủ của họ, còn cậu thì ở đằng sau giật dây hỗ trợ. Nếu như một Thám Hiểm Giả có danh hiệu, còn là một Anh Hùng quốc gia, làm chuyện như thế thì những người như chúng tôi cực kì nghi ngờ. Nên tôi muốn hỏi về mục đích thực sự của cậu. Đã có nhiều tin đồn trong nước về việc cậu muốn tạo một liên minh bao gồm Galleria, Zayin và Lorphys. Thậm chí còn có người nói cậu khiến Beim tài trợ được cho việc đó nữa”

.

Nụ cười của tôi giữ nguyên không đổi. Đối phương uống một ngụm trà do Novem pha rồi thở đều lại, Nửa sau câu nói của ông ta tương đối kích động, nên ông ta bị hụt hơi.

Dưới ánh sáng do một chiếc đèn trên bàn cung cấp, tôi nhìn lên trần nhà.

.

“Tất cả việc đó đều là thật. Bởi vì tôi không thể cứ để những quốc gia đầy đe dọa như thế ở bên Lorphys được. Tôi biết tình hình nội bộ của cả Rusworth và Galleria. Nên gia nhập một bên để đè chết bên còn lại đâu phải ý tồi, đúng không?”

.

Thực tế thì, Lorphys chưa hề đưa yêu cầu nào như thế cho tôi, và cả Zayin lẫn Lorphys đều không có ý định tham dự chiến tranh. Nếu tôi mà kêu gọi thì có lẽ họ sẽ làm vậy, nhưng lợi ích của việc đó cho cả hai nước đều gần như không tồn tại. Lorphys đã bận rộn hết mức để quản lí được lãnh thổ mới có của nó rồi. Tôi mà lại dồn thêm nữa không suy nghĩ thì họ sẽ sụp đổ chứ không đùa.

.

“…Tức là ngươi nói ngươi không quan tâm nếu Rusworth bị tiêu diệt sao?”

.

Khi một trong những cán bộ hạ cấp bước lên, người hộ vệ cản ông ta lại. Ánh mắt anh ta nhìn chăm chăm về phía một Valkyrie đang đứng. Xem ra anh ta nhận ra họ đang bị bao vây rồi.

.

“Galleria dễ chấp nhận chúng tôi hơn. Chỉ có thế. Hay ý các người là Rusworth sẵn sàng đình chiến mà ngồi xuống đàm phán? Tôi đã nói bản thân biết rõ về tình hình nội bộ cả hai bên không phải sao? Tôi cũng biết các người đang rơi vào tình trạng khó lòng mà đình chiến được”

.

Người cán bộ trung cấp cúi đầu xuống. Ánh mắt của ông ta sắc bén lên, trừng tôi. Không có ác ý. Cũng không có sát ý.

.

“…Vậy tôi nghĩ cậu đã biết chính sách hiện tại của quốc gia chúng tôi tập trung hóa về trung tâm đúng không? Và cũng biết vì thế nên các vùng biên đang bị bỏ rơi, những điểm bị dùng làm chiến trường bị lờ đi không tu sửa, và toàn bộ lợi nhuận chiến tranh gây nên đều chảy hết về trung tâm đúng không?”

“Dĩ nhiên là biết. Ông Đại Tể Tướng kia ở trung tâm danh vọng khá là cao. Thực sự phiền phức lắm”

.

Mặt tôi không thay đổi chút nào. Novem đứng bên cạnh tôi cầm trượng phép, vô cảm quan sát những người khách này của chúng tôi. Chỉ cần họ hành động đáng ngờ một chút, các Valkyrie liền sẽ được cô ấy chỉ huy chiến đấu.

.

“Hiện tại, phe phái của Đại Tể Tướng Redl đang phát triển rất mạnh ở trung tâm. Tậm chí có thể nói rằng toàn bộ quan chức cấp cao là thuộc phe ông ta rồi. Không có phe nào khác dám chống lại họ. Trong các quan chức cấp cao cũng có quý tộc, nhưng không ai thay đổi được tình hình hiện tại”

.

Tôi chỉ mỉm cười nghe ông ta nói.

.

“Nghe khổ quá nhỉ. Nhưng chuyện đó không liên quan gì đến tôi”

.

Người cán bộ trung cấp nhìn tôi.

.

“…Chúng tôi biết rằng một mình Nữ Hoàng bệ hạ khó lòng mà chống lại được nhiều quốc gia cùng lúc. Cậu có thể cân nhắc hành động mà chừa đường sống cho Rusworth không?”

“Như thế thì hơi khó. Bởi vì tôi cũng có mục đích của riêng mình nữa. Với lại, Đại Tể Tướng vẫn còn đó như thế, không phải làm vậy rất khó khăn sao?”

.

Nói rằng ông ta tồn tại gây khó khăn hết lần này đến lần khác, tôi đang ám chỉ rằng ‘Đại Tể Tướng của các người đang cản đường quá, xử lí ông ta trước đi’.

Sau một lúc, người cán bộ làm một vẻ mặt quyết tâm. Ông ta ngồi thẳng dậy, mặc kệ những người xung quanh cố gắng ngăn cản ông ta lại.

.

“Trong các cán bộ chính phủ, một số xuất thân từ thủ đô, một số khác lại đến từ các vùng biên. Đa số là đến từ các vùng biên, lại bị một cái trần nhà vô hình ngăn không cho họ ngóc đầu quá nổi chức vụ trung cấp. Tể tướng quá thiên vị vùng trung tâm không được bất kì nơi nào khác ưa thích. Vì Nữ Hoàng nằm trong lòng bàn tay ông ta, nên cô ấy không thể hành động được, nhưng… nếu cô ấy có sự hỗ trợ từ anh hùng quốc gia của Zayin, thì sẽ có một cơ hội. Cậu có thể giúp sức chúng tôi được không?”

.

Tôi với tay lấy ly trà của mình, nhấp một ngụm. Khi nghe rằng sẽ có một người cán bộ trung cấp được gửi đến thì tôi đã đoán được xem ra mình đã liên hệ được với những người bất mãn với Đại Tể Tướng.

Tôi biết là họ có tồn tại, nhưng mà tự tìm đến như thế quá tốt. viên Đá Quý, liền trở nên náo nhiệt.

Đệ Tam hoan hô.

.

『 Đây là mời đảo chính đúng không? Ta là chuyên gia về vấn đề này đây! 』

.

Đệ Tứ có vẻ như đang tính toán này nọ.

.

『 Vậy sẽ là một tập hợp của các cán bộ trung và hạ cấp… nếu đủ nhiều người thì con có thể sẽ quét gọn một mẻ được 』

.

Đệ Ngũ, vẫn với giọng nói không chút động lực nào của mình, bắt đầu khởi động.

.

『 Đừng để lỡ cơ hội tấn công lâu đài 』

.

Đệ Thất đang vui vẻ. Dù rằng ông ấy suốt thời gian làm nội vụ kia im lặng không nói gì, nhưng khi nhắc đến đánh nhau là ông ấy liền cao hứng.

.

『 Nếu Đại Tể Tướng đột nhiên bị loại bỏ thì sẽ rất dễ gây nên phản đối ở trung tâm. Nếu vậy thì hãy xử lí những thành viên nòng cốt trước đi. Bằng cách đối ngoại tuyên bố rằng họ có móc nối với Lãnh Chúa bên Galleria thì sao nào? Cũng không phải là nói dối mà! Sau đó, cứ tiếp tục vạch trần những hành động xấu xa của hắn, làm giảm danh tiếng của hắn xuống rồi đem ra phán xét! 』

.

Milleia-san cũng đang gào lên vui mừng…

.

『 Rồi, tạm giới hạn hành động của Đại Tể Tướng kia, đồng thời kiếm thêm đồng mình ở vùng biên nữa. Tiện tay cho những Lãnh Chúa xấu ở Galleria biến mất luôn 』

.

Nghe Milleia-san nói thế, Đệ Tam cười.

.

『 Sai rồi. Không có cái gọi là Lãnh Chúa xấu hay tốt. Chỉ có Lãnh Chúa mắc sai lầm mà thôi. Dĩ nhiên là họ đúng là ngồi mát ăn bát vàng suốt thời gian qua như thế, cũng cân nhắc đến nguy cơ trước khi làm rồi, nên ừ cứ để họ biến mất. Mặc dù không thể một lượt xử lí hết, nhưng mà chọn ra những tên dễ chắn đường nhất thì quá dễ! 』

.

Đệ Ngũ, như nhớ lại gì đó.

.

『 Nếu như để Leold dẫn đầu đoàn trừng phạt của Galleria thì sẽ có phản động… ừ, cứ để đó cho Gracia làm đi. Hãy một lượt xử lí cả hai bên nào 』

.

Tôi bắt đầu hơi nhức đầu một chút. Thấy tôi thở dài, người cán bộ trung cấp nhìn hơi lo lắng.

.

“Lyle-dono?”

.

Tôi mỉm cười, rồi tuyên bố mình chấp thuận đề nghị đó.

.

“Thôi được, tôi nhận lời. Bởi vì như thế nghe dễ hơn là đi tiêu diệt hẳn một quốc gia. Nhưng mà sẽ cần các người theo kế hoạch của tôi”

.

Các cán bộ hạ cấp đang cao hứng đến mức hoan hô. Phản ứng của họ từ Skill… Search… biến thành xanh dương. Là biểu thị đồng mình.

(Ê, cái đó là quá nhanh rồi. Sao không cảnh giác hơn chút đi?)

Tôi mỉm cười nói với mọi người.

.

“Chỉ là, tên Đại Tể Tướng đó sẽ phải ở lại lâu một chút. Ông có thể viết ra một danh sách những thành viên cán bộ cao cấp không? Mới đầu sẽ phải tạm cắt bỏ phần lớn lực lượng của ông ta đã”

.

Người cán bộ trung cấp hơi thắc mắc quyết định của tôi.

.

“Nếu không hạ gục tể tướng, phe phái của ông ta sẽ lại phát triển nữa”

.

Hơi cúi mặt xuống một chút, tôi căng rộng miệng ra cười hình trăng khuyết.

.

“Tôi không ngại chuyện đó. Chỉ cần trong thời gian đó nắm giữ thủ đô là được. Hơn nữa ngài tể tướng danh vọng ở trung tâm quá cao… được người dân thủ đô quá yêu quý. Nếu đột nhiên bị gạt bỏ như thế, sẽ có đủ loại vấn đề nổi lên”

.

Ông ta làm một vẻ mặt khó xử.

.

“Đ-đúng là thế”

.

Tôi ngẩng mặt lên lại, mỉm cười như thường lệ mà nói.

.

“Thôi thì… cứ thoải mái chút đi. Kế hoạch chi tiết để hôm khác chúng ta bàn lại”

.

Nói xong, tôi kết thúc cuộc đàm phán.