Eh - , chào mọi người. Yashiro Yuu đây.
Tôi phải nói trước với mọi người nhé, tôi chỉ là một nam sinh cao trung bình thường, không có một chút tố chất chung nào với mấy tên nhân vật chính trong mấy bộ harem anime gần đây đâu.
Tôi không có bạn thời thơ ấu nào, không có cô em gái xinh xắn nào, và tôi cũng chưa từng đâm sầm phải cô nàng tsundere nào khi cô ấy đang chạy vội với miệng ngậm lát bánh mì.
…………Buwah (Nức nở)
Hức, sau khi không thể chịu nổi sự thật phũ phàng, nước mắt cứ trào ra…
Mà thôi, quay lại chủ đề chính nào.
Đúng vậy, bình thường. Tôi là một người bình thường.
Tôi có thể tự tin tuyên bố rằng nếu tôi có một khoản tiền lớn, tôi chắc chắn sẽ trở thành một hikimori do chứng nghi ngờ người lạ của mình. Tôi cũng rất tự tin rằng nếu tôi bị rơi vào mấy cái như harem các kiểu thì tôi sẽ bỏ chạy vì sợ hãi ngay và luôn.
Kể cả những cuốn sách ecchi tôi giấu gia đình cũng được cất dưới gầm giường. Và nếu một cô gái đối xử tốt với tôi, tôi sẽ yêu cô ấy.
Tôi là thế đó, một chàng trai phổ thông, bình thường gấp ba lần tụi nam sinh cấp ba.
Vậy tại sao một người bình thường như tôi lại lâm vào tình cảnh như thế này?
Nhìn kĩ chung quanh, tôi nhận ra chỗ này cũng không hẳn là căn phòng, phải là một cái nhà thờ mới đúng. Ở giữa trần nhà là một cái cầu thang. Trần nhà được đỡ bằng sáu cây cột lớn.
Thậm chí trên trần nhà còn được khắc hình trận đồ ma thuật sao sáu cánh bằng tiếng Ishreel cổ.
Và thậm chí bên dưới sàn nhà cũng có trận đồ sao sáu cánh cùng tiếng Ishreel.
Có vẻ như đây là một trận đồ ma thuật dùng để dịch chuyển không gian và thời gian, nói cách khác là một trận đồ để triệu hồi, dùng để kết nối thế giới thực và thế giới ma thuật này, [Reinbulk]
Tuy nhiên, không phải đây vốn là một phép thuật cần mấy điều kiện phức tạp bỏ cha đi được sao? Kiểu như có mấy ngôi sao xếp thành hàng ấy?
Nhưng theo tôi thấy thì cái ánh sáng đó chắc chắn là ánh sáng của ma thuật triệu hồi… … … Đây là kết luận mà Yashiro Yuu tự đưa ra.
Ehh, bạn nói 'cái khi nãy rõ ràng là lời giải thích về ma thuật không-bình-thường một chút nào á'…. Tôi, bản thân tôi đúng là một nam sinh cấp ba bình thường thật, nhưng trong quá khứ tôi từng lạc tới một thế giới khác.
Đó là vào năm tôi học lớp tám ở thế giới thật. Cái thời mà tôi còn chơi bời với mấy trang phục ngầu lòi và đeo cả áo choàng sau lưng ấy.
Và khi ánh sáng đột nhiên phủ xuống và bao lấy tôi, tôi đã bị triệu hồi tới một cái điện thờ tương tự thế này.
Rồi sau đó, sau khi làm vài việc linh tinh, tôi đã đánh đuổi Ma Vương Hỗn mang, kẻ muốn thâu tóm thế giới lúc đó, và trả lại hòa bình cho thế giới.
… … … Nói cách khác, tôi là một anh hùng. Ah, không phải. Chính xác hơn, tôi từng là một anh hùng.
Nào, giờ quay trở lại câu chuyện chính.
Tại sao tôi lại bị gọi lại tới thế giới khác nhỉ… …?
Hừm? Bạn hỏi rằng đây có đúng là cái thế giới mà tôi từng tới không á?
À à, về cái đó thì tôi có thể đảm bảo.
Lý do tôi tự tin như vậy là vì sự tồn tại của những ma pháp tự trong tiếng Ishreel.
Mỗi một kí tự trong đó chứa đựng sức mạnh ma thuật và khi kết hợp chúng lại, chúng tạo ra "ma thuật". Đại khái thế.
Đây là kiến thức đến từ thời tôi mới đặt chân tới thế giới khác này, tức là ba năm trước. Khi tôi còn là một anh hùng. Tam công chúa đã nhồi nhét đống kiến thức này vào đầu tôi nên không có sai đâu.
… …Hm? … … Chờ đã - Vậy đây thật sự là cái thế giới khác, Reinbulk, mà tôi từng tới ba năm trước à?
Đây mà ma thuật triệu hồi, cái này thì tôi hiểu, nhưng đây thật sự là thế giới mà tôi từng được triệu hồi tới làm anh hùng.
… … … … huh? Có gì đó không ổn ở đây á?
「Tại sao các người lại cần anh hùng thế?」
Tôi hay có thói quen tự nói chuyện với chính mình, nói thẳng ra mồm luôn.
Không chỉ hò hét, còn cả phàn nàn và chửi bới nữa. Chà, cũng không hẳn là tôi luôn nói tất cả những gì tôi nghĩ, nhưng hôm nay cái thói quen kia lại xuất hiện trở lại.
「Haa? Cậu có nghe những lời công chúa vừa nói không thế?」
Những từ ngữ mạnh mẽ và đầy tính công kích kia liền xuyên thẳng vào màng nhĩ tôi.
「Xin, xin lỗi nhé. Khi nãy tôi mải nghĩ ngợi linh tinh……」
「Đừng có ngắt lời người khác bởi mấy thứ ngớ ngẩn như vậy nữa.」
Cùng với công chúa, người vừa nãy van xin Đẹp trai-kun ở phía bên đầu chiếc bàn lộng lẫy đến thừa thãi, bốn người cả nam cả nữ nhìn chằm chằm về phía tôi.
Một trong số họ là Amagi Kaito của chúng ta. Một cô nàng tóc đỏ hai đuôi bạo lực. Một mỹ nhân lạnh lùng với tóc kiểu công chúa và một cô bé loli mặc đồng phục nam.
Trông họ có vẻ như đều được triệu hồi cùng nhau.
… …Thật là một tổ hợp tuyệt vời. Đừng nói cả ba người họ đều trong harem của Đẹp trai-kun nhé?
「Bình tĩnh đi, Akane. Cậu ta.. … Yuu đúng không? Yuu-kun có được triệu hồi cùng bạn thân của cậu như chúng ta đâu.」
Đẹp trai-kun la rầy Amagi Kaito, cô nàng vừa hùng hổ sủa nhặng xị như chó từ cái ghế gần sát chỗ của công chúa.
「C, cái gì! Cậu muốn nói gì!?」
「Ít nhất là nhờ có các cậu nên tớ mới có thể bình tĩnh lại chút ít. … … Nếu không có các cậu ở đây, tớ chắc chắn sẽ bị hoảng loạn và lâm vào tình cảnh ai nói gì cũng không nghe thấy.」
「Ugh………」
「Vậy nên bình tĩnh lại đi nhé.」
「……Tớ hiểu rồi. ……jeez, cậu thật không công bằng tí nào… Nếu cậu nói như vậy thì tớ……」
Hai má của cô nàng tóc đỏ hai đuôi tên Akane ửng hồng lên trước những lời tên Đẹp trai-kun nói. Cái quái gì vậy, sao lại có cô nàng tsundere kiểu mẫu như thế này……
Cô ấy tsundere đến mức tôi phải lặng cả người. Thật không thể tin nổi có người lại có thể tsundere như thế này. Và như mọi khi, phần quan trọng nhất trong những lời mà cô nàng cáu kỉnh kia nói không tới được tai tên Đẹp trai-kun.
Và cứ như vậy, đánh giá của tôi về tên Đẹp trai Amagi Kaito này đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tên này, hắn không chỉ là một tên Đẹp trai thông thường …… Cậu ta là tên đẹp trai vừa theo kiểu được lòng mọi người lại vừa theo kiểu phiền toái.
Ý tôi là, đến cả kẻ-ghét-những-tên-đẹp-trai như tôi cũng đã nghĩ "Ah, đây là một gã tốt bụng đấy chứ", bạn biết đấy. Phù, may quá, xém tí nữa thì… Chà, thực ra cái 'level' được lòng mọi người của tên kia cũng không cao đến thế, có lẽ là do cái harem của hắn ta.
Tôi có quen với một kẻ Đẹp trai được lòng mọi người y như vậy, nhưng tên đó cực kì nguy hiểm. Nhiều lúc đến tôi cũng nghĩ 'chắc tới ôm cậu ta cũng không vấn đề gì đâu nhỉ?'
Mặc dù ngay sau đó tôi lập tức muốn tự sát vì tự hận bản thân do đã có cái suy nghĩ đó.
「Ah~,um. …….Xin lỗi. Cứ tiếp tục đi.」
Cô công chúa vốn đang cúi đầu liền cười khẽ và gật đầu.
「Vậy cho phép tôi nói tiếp. ……Vị anh hùng ba năm trước vẫn chưa hạ gục được Ma Vương, chỉ mới đẩy lùi được hắn ta. Vậy nên sau một thời gian, sau khi đã hồi phục vết thương do anh hùng kia gây ra, thế giới Reinbulk này lại một lần nữa bị bóng đêm xâm chiếm.」
Dù tôi không tập trung nghe cho lắm, chỉ nghe kĩ đoạn đầu tiên nhưng tôi đã hiểu rõ bốn người cạnh tôi đây đều là những người từ thế giới thực.
Và không còn lầm lẫn gì nữa, đây chính là Reinbulk và vị anh hùng ba năm trước chắc chắn là tôi.
………Nhưng thật sự tôi rất khó chịu khi những lời cô công chúa nói khác hẳn so với kết quả mà tôi biết.
Đẩy lùi? Không thể nào…… Tôi chắc chắn đã hạ gục hắn, nhưng thực ra cũng không hẳn là hạ gục, tôi đã phong ấn hắn bằng cách trả một cái giá rất đắt.
Vậy mà xã hội lại tưởng rằng tôi chỉ mới đẩy lùi hắn, và nay hắn đã hồi sinh?
…………Không thể nào. Nếu phong ấn bị gỡ bỏ thì họ phải gọi tôi về ngay lập tức chứ.
…………Có gì đó thật sự đáng ngờ ở đây.
「Cô không định triệu hồi cái vị anh hùng gì gì đó ba năm trước à?」
Ngay lúc tôi đang chìm đắm trong suy tư, cô nàng mĩ nhân lạnh lùng với tóc kiểu công chúa hỏi vị công chúa kia.
Ohh, thanh âm của cô ấy cũng lạnh lùng y như vẻ bề ngoài, nghe thích thật. ……Nếu cô ấy mặc đồ miko và mang kiếm nhật thì chắc hợp thôi rồi.
「Nếu được thì chúng tôi đã triệu hồi anh ấy rồi, nhưng…… Vương quốc Leezalion đã giấu giếm nghi thức triệu hồi nên chúng tôi không thể triệu hồi anh ấy được.」
Công chúa ủ rũ cúi gằm xuống sàn và đáp. Không, mặc dù bạn có thể nói là việc tôi bị kéo tới đây chỉ là vô tình, nhưng quả thực bọn họ đã triệu hồi được tôi ---.
Chờ đã,
「Chờ đã nhé, giấu giếm nghi thức triệu hồi á? Ở đây dùng phương thức triệu hồi khác với cái Leezalion dùng à?」
Tạm gác chuyện giấu giếm gì đó đi đã, Triệu hồi Anh hùng là nghi thức triệu hồi những người có tố chất của anh hùng ở thế giới thực đúng không? Vậy thì tôi có thể hiểu tại sao mình bị triệu hồi, nhưng….
「Đúng vậy. Nghi thức triệu hồi của Leezalion và của Luxeria chúng tôi là hai nghi thức khác nhau. Nghi thức triệu hồi của Leezalion sử dụng trận đồ triệu hồi của Leezalion cổ đại, bằng cách sắp xếp các điều kiện thích hợp. Họ tận dụng nguồn ma lực hội tụ khi các vì sao xếp thành hàng, tạo ra một lượng ma lực lớn và dùng lượng ma lực đó để mở một cánh cổng giữa hai thế giới. Ngược lại, nghi thức triệu hồi của Luxeria chúng tôi triệu hồi anh hùng bằng cách rót ma lực được rút ra từ mạch máu của rồng vào trong vòng tròn ma pháp, tạo ra một cánh cổng ổn định.」
Hou hou, vậy nói cách khác, Leezalion…… quốc gia triệu hồi tôi ba năm về trước đã cưỡng ép mở một cánh cổng bằng phương thức như kiểu quăng bomb trong khi Luxeria thì bỏ thời gian ra cẩn thận lựa chọn. Tôi đoán bạn cũng không thể gọi cách đấy là an toàn cho được.
「Tôi có thể hiểu nghi thức triệu hồi của hai bên là khác biệt. ……Nhưng nếu đã biết về nghi thức của Leezalion, đáng lẽ cô nên triệu hồi vị anh hùng tiền nhiệm (tôi) chứ? Cái vụ các vì sao xếp thẳng hàng gì gì đó, ba năm trước chúng chắc chắn đã xảy ra, đúng không?」
「Đúng vậy. Chúng tôi không thể sử dụng phương thức triệu hồi của Leezalion. Tuy nhiên, có một nghi thức ma thuật gọi là [Mã hiệu] chuyên dùng để triệu hồi vị Cựu anh hùng-sama. Nghi thức đó là một phần trong lễ triệu hồi của Leezalion. Do nó cũng có thể được gắn vào trận đồ triệu hồi của Luxeria chúng tôi, chỉ cần chúng tôi có cái "Mã hiệu" đó thì chúng tôi có thể triệu hồi vị Cựu anh hùng-sama nọ. ......Tuy nhiên.」
Vậy ý cô là Leezalion không muốn tiết lộ nghi thức triệu hồi của mình chứ gì.
Không, chà~, thực ra đó là do lỗi của tôi đấy ~.
Ngay khi tôi còn đang nghĩ ngợi thì cô nàng hai đuôi tsundere bắt đầu nhặng xị.
「Cái lũ Leezalion kia nghĩ cái quái gì thế!? Đáng lý ra họ phải nên gọi ngay cái vị anh hùng tiền nhiệm kia đi chứ. Nếu vậy thì chúng tôi đã không bị gọi tới thế giới này. Và quan trọng hơn, tại sao chúng tôi lại phải hạ gục thứ mà anh hùng tiền nhiệm không thể hạ gục!? Argh~ geez! Tôi mặc kệ cái vị anh hùng tiền nhiệm kia là gì nhưng cái này thật sự là phiền toái mà!!」
Cô nàng tóc đỏ đập mạnh xuống bàn kêu cái 'bang" và nói toẹt ra những gì ả muốn nói, khiến Đẹp trai-kun phải lườm cô ấy một cái mới khiến cô ngồi xuống ghế trở lại.
đau tai quá. ………… Không, nhưng lại nói, hắn ta hồi sinh à…………
「Vậy rốt cuộc chúng tôi nên làm gì bây giờ?」
Cô bé mặc đồ giả trai bồn chồn lên tiếng.
「Đúng vậy. Chúng tôi đều là dân nghiệp dư cả. ……Mọi người có kể hết thông tin về Ma vương ra thì chúng tôi cũng có cách gì chống trả đâu.」
Cô nàng lạnh lùng tiếp tục.
Yup. Tôi cũng nghĩ y chang như vậy. Nếu họ cũng là chủ nhân của kiếm thánh như tôi thì tôi còn có thể hiểu được, nhưng trên thế giới này chỉ có một thanh kiếm thánh duy nhất.
Do tôi hiện giờ là người giữ nó nên chắc chắn không còn thanh thứ hai nào trên thế giới này.
Eh? Bạn nói gì, lại thêm một từ lạ hoắc được đưa ra á? … …Chà, cứ bình tĩnh, sắp tới tôi sẽ giải thích ngay, cứ lưu câu hỏi đó lại chờ một lát nhé.
「Xin đừng lo về chuyện đó.」
Cô nàng công chúa mỉm cười nói.
「Nghi thức triệu hồi chỉ triệu hồi những vị anh hùng sở hữu ma lực cao tới thế giới của chúng tôi. ……Mọi người đều sở hữu một lượng ma lực cao tới mức cả đời chúng tôi cũng không thể nào đạt tới được.」
「Sở hữu ma lực cao? ……Tôi có thể hiểu nó theo nghĩa đen không?」
Đẹp trai-kun hỏi.
「Vâng. Tôi chắc chắn mọi người sẽ biết được con số cụ thể sau khi đo đạc ngay thôi, nhưng tạm thời tôi tin chắc rằng mọi người phải nắm giữ ma lực gấp trăm tới gấp nghìn lần Ma pháp sư Hoàng gia.」
Eh?
Eh, ehh~?
Cái đó rõ ràng là gian lận còn gì? Tôi chắc rằng bạn nghe cứ tưởng là họ yếu lắm, nhưng nói thật, một Ma pháp sư Hoàng gia đáng sợ ngang ngửa cả bầy quái vật đấy. Ít nhất đám Ma pháp sư Hoàng gia bên Leezalion là như vậy.
Vậy nên nếu bạn có ma lực gấp trăm tới nghìn lần họ, bạn có thể xem như là vô địch rồi.
Chuyện này tệ rồi đây…… Phải chăng tôi thật sự đã bị vô tình cuốn vào?
Bởi vì cơ thể tôi không có chút ma lực nào.
Một chút cũng không luôn. Vì vậy nên tôi không thể sử dụng ma thuật.
Và trên hết là tình cảnh của tôi vào thời điểm được triệu hồi.
Ngay trước khi tôi bị triệu hồi, tôi đang cầm một bộ sưu tập ảnh gravure 18+ để mang về nhà, miệng thở dốc một cách kì quặc.
Đây là ngôi sao mới nổi, Chiharu-chan. Sự quyến rũ của cô ấy bắt nguồn từ bộ ngực bùng nổ cỡ 95 cùng đôi chân vừa đầy đặn mà lại thanh mảnh lạ thường ở ngay dưới eo. Và trên hết, vẻ quyến rũ ngọt ngào có thể hấp dẫn bất kì ai, bất chấp giới tính.
Yup, cô ấy là người xứng đáng được gán với từ "lạnh lùng gợi cảm".
Bộ sưu tập ảnh của cô ấy đang ở trong cặp tôi, bên trong một lớp niêm phong được khóa kín (buộc bằng dây) và được tôi ôm bằng cả hai tay. Và ngay lúc đó, tôi nghe thấy có người đang trò chuyện rôm rả trước mặt tôi và khi đánh mắt nhìn sang, tôi thấy đằng đó là Đẹp trai-kun bị ba cô gái xinh xắn vây lấy.
Trong lúc lòng tôi thầm chửi bới tên Đẹp trai kia, bọn họ gặp đèn đỏ và dừng lại. Tôi đang đi phía sau họ cũng dừng lại theo, chỉ đứng cách họ một chút. Và rồi khắp chung quanh đột nhiên ngập tràn ánh sáng.
………… Trời ạ, mình thật sự bị vô tình cuốn vào nghi thức triệu hồi này đúng không?