Hasumi Touka là một học sinh năm hai của một trường sơ trung ở tỉnh Saitama. Đây là độ tuổi mà chuunibyou thường nghiêm trọng nhất. Kaburagi-san dường như đã điều tra lịch sử cá nhân của cô bé bằng cách thuê một thám tử tư theo dõi cô bé trên SNS, nhưng để chắc chắn, tôi cũng đã điều tra thông qua 'psychokinesis'. Không có gì là quá khi điều tra lịch sử cá nhân của một người được mời gia nhập tổ chức bí mật 'Amaterasu' cả.
Dù tôi có là một kẻ nguy hiểm khi làm những việc như đi rình mò các nữ sinh sơ trung đi nữa, thì cũng chẳng còn cách nào khác nếu muốn trao cho người ấy siêu năng lực. Ví dụ, từ kết quả điều tra một trong những ứng cử viên của tôi, một cậu bé tên Satou ở tỉnh Kanagawa, tôi phát hiện ra rằng, mỗi đêm khi bố mẹ đi ra ngoài, cậu ta đều bóp cổ con mèo cưng của mình cho đến khi cob mèo chỉ vừa gần chết. Hay tôi cũng phát hiện ra từ một ứng cử viên khác là một cô gái tên Nakamura ở Chiba, thay vì học, cô ta đã viết trong quyển sổ của mình vô số những cách khủng khiếp để giết chết những người mà cô ta ghét. Tôi không thể trao siêu năng lực cho những người nguy hiểm như thế này.
Bởi vậy, cần phải theo dõi họ để tìm hiểu ra bản chất ẩn của họ và xác định xem bản chất ẩn đó có nguy hiểm hay không. Tuy nhiên, Kaburagi-san đã cấm tôi nhìn trộm khi họ đang ở trong phòng tắm hay đang thay quần áo. Cô ấy cứ khăng khăng như vậy. Dường như dù không nói ra, nhưng Kaburagi-san thực sự rất khó chịu bởi việc bị tôi nhìn trộm ngay trước lúc tôi tiếp cận cô ấy. Hãy tha thứ cho tôi.
-
Kết quả điều tra của tôi cho thấy không có vấn đề nào cụ thể nào trong lịch sử cá nhân của Touka-chan cả. Hasumi Touka 14 tuổi. Một cô bé nhỏ nhắn, có mái tóc đen được cắt ngắn. Cô bé sống tại một căn hộ cùng với cha, mẹ. Cô bé không có anh chị em, nên gia đình cô bé chỉ có ba người. Kết quả học tập của cô bé gần trên mức trung bình. Dường như, bằng cách nhồi nhét ngay trước khi thi, mà không hiểu sao, cô bé đã vượt qua được kì thi. Cô bé không giỏi thể thao cho lắm. Tuy nhiên, cô bé lại có cảm giác cân bằng tuyệt vời và một cơ thể linh hoạt, vì vậy những chuyển động của cô bé trong khi nhảy hay tập Calisthenics trong P.E thực sự rất tốt.
Gia đình của Touka-chan bắt đầu gặp vấn đề khi lương của bố cô bé giảm. Cha của Hasumi là một người đàn ông siêng năng và trung thực, nhưng chú ấy lại không hiểu rõ về các yếu tố cần thiết chung trong kinh doanh. Và kết quả là, chú ấy không được thăng tiến trong công ty nên không thể tích lũy được nhiều tài sản. Chú ấy giỏi làm những công việc thường ngày, vậy nên vẫn có thể duy trì tốt vị trí của mình trong công ty, tuy nhiên chú ấy lại rất tệ trong việc xử lý các tình huống bất ngờ hay những thách thức mới.
Do cha Hasumi không được thăng chức, nên mẹ Hasumi vô cùng bất mãn trước tình trạng hiện tại và không thể tránh khỏi việc phải đi làm bán thời gian vào các ngày trong tuần tại siêu thị. Mỗi đêm, sau khi đi làm về, cha của Hasumi đều vô cùng mệt mỏi và phun ra những lời chửi rủa, điều này làm bữa tối của gia đình cô bé mất ngon và khiến căn phòng khách luôn trở nên ảm đạm. Những trận cãi vã thì xảy ra một cách thường xuyên. Họ hay nói những điều như, “Đừng bao giờ trở nên giống mẹ mày”, hay, “Đừng bao giờ dính líu đến một thằng đàn ông vô dụng như cha mày”. Touka-chan không bị bạo hành trực tiếp. Nhưng thật đau đớn khi nhìn và nghe nó, thậm chí Touka-chan còn đã quá quen với việc cô bé đọc được những dấu hiệu cho thấy một cuộc cãi vã sẽ diễn ra và luôn phải nhanh chóng trốn về phòng của mình.
-
Do được nuôi dưỡng trong một gia đình như vậy, nên tính cách của Touka-chan cũng có phần bị sai lệch. Nếu cô bé hòa thuận với mẹ, thì cha cô bé sẽ không vui; nếu cô bé hay dành thời gian với cha mình, thì mẹ cô bé sẽ cố gắng tách hai người họ ra. Điều này đã gây khó khăn cho cô bé khi ở nhà, vậy nên cô bé luôn cố gắng tránh về nhà. Mặt khác, cô bé cũng không thể giết thời gian bằng cách chơi với bạn. Touka-chan chỉ có một mình.
Hồi học tiểu học, vào lần cha cô bé đã nghỉ làm một ngày để đến thăm lớp cô bé thay vì mẹ cô, người đã bị cảm lạnh. Khi đó cha cô đã có những hành vi kỳ lạ, và kể từ đó, những hành vi kỳ lạ của cha cô bé đã trở thành trò đùa tiêu khiển trong toàn bộ trường học. Điều này đã dẫn đến việc cô bé không có bạn bè. Ảm đạm và lặng lẽ, Touka-chan trở nên không hòa đồng, ít nói và né tránh mọi người.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận được rằng cô bé có một khuôn mặt xinh đẹp. Dù chưa đến mức cực kỳ xinh đẹp, nhưng cô bé cũng đã đủ dễ thương để có thể cạnh tranh với những mĩ nhân top 1, top 2 trong lớp hoặc thậm chí còn có thể là trong cả khối nữa. Cô bé trông rất hợp khi ngồi đọc một quyển sách ở gốc cây và được bao quanh bởi những con vật nhỏ. Và khi các cậu học sinh nam dường như đã nhận thức được sự hiện diện của cô bé và bắt đầu hay đi ngang qua cô, thì điều này đã càng làm những học sinh nữ càng gia tăng sự kì thị nhiều hơn đối với Touka-chan. Con gái thật đáng sợ.
-
Một cô bé chán nản và rầu rĩ.
Cha mẹ không đáng tin cậy.
Không có bạn bè.
Không thể lệ thuộc vào giáo viên.
Stress cứ tích tụ dần dần. Sự thúc đẩy để tìm kiếm lối thoát cho những cảm xúc tiêu cực ngày càng tăng lên.
Và hiện tại, Touka-chan, người đã đi đến giới hạn của mình, đã thức tỉnh và đến với Phật giáo.
⋯⋯⋯.
Tôi cảm thấy như thể một bước nhảy vọt vào lúc cuối cùng đó. Tuy nhiên, theo như tôi có thể rút ra từ cuộc điều tra thông qua việc rình rập và dò xét ngôi nhà bằng psychokinesis, thì đó là sự thật.
-
Touka-chan bắt đầu mỗi buổi sáng với bài tụng kinh. Có vẻ như cô bé đã luôn làm như vậy với giọng nhỏ nên bố mẹ cô bé, những người đang ngủ ở phòng bên cạnh, không thể nghe thấy, đồng thời cô bé cũng không bỏ sót một hôm nào. Một trong những lời dạy của Phật giáo là 'không bao giờ nói dối', vì vậy Touka-chan hoàn toàn không bao giờ nói dối. Cũng có lúc bạn buộc phải nói dối trong mối quan hệ giữa người với người, tuy nhiên trong những tình huống kiểu vậy, Touka-chan chỉ biết giữ im lặng.
Thói quen sau giờ học của cô bé đặc biệt rất thú vị. Sau giờ học, Touka-chan làm tượng Phật bằng cách chạm khắc những tảng đá nằm bên bờ sông Arakawa. Mặc dù chỉ ở mức độ điêu khắc nghiệp dư, nhưng dẫu vậy có mưa hay gió đi nữa cũng không thể ngăn cô bé nỗ lực hết mình vào việc này. Từ những gì tôi nghe được lúc cô bé tự nói chuyện với chính mình, thì có vẻ như cô bé làm điều này với “lợi ích là để gia tăng đức hạnh”.
Dường như hẳn là cô bé rất có đức hạnh (tôi còn có cảm giác cô bé có thể tự mình đối đầu với chính cả Phật tổ). Cũng có thể không hoàn toàn ngu ngốc khi tin vào 'sự bảo vệ thần thánh' của Đức Phật, và lý do Touka-chan được mời là vì Kaburagi-san đã tinh mắt phát hiện ra một bức ảnh về bức tượng Phật bên bờ sông của cô bé lưu hành trên SNS và truy ngược lại. Nếu Touka-chan, người hoàn toàn tin tưởng vào Phật giáo, bị loại, không được gia nhập tổ chức ngầm do kết quả điều tra lịch sử cá nhân của cô bé, thì những học sinh sơ trung và cao trung Nhật Bản hoàn toàn thiếu đức hạnh cũng sẽ bị loại.
Nhưng tất nhiên, kết quả điều tra của cô bé hoàn toàn ổn.
-
Khoảng giữa trưa vào một ngày hè, chúng tôi kết thúc cuộc thảo luận, chốt lại kế hoạch gặp mặt và Kaburagi-san đang mặc một chiếc váy gothic đen yêu thích của mình, lo lắng bước vào xe. Cô ấy sẽ đến tỉnh Saitama, rồi sau đó giả vờ 'vô tình' tiếp xúc với Touka-chan. Với điều này, cô ấy sẽ có thể trôi chảy trong việc đưa ra lời mời. Còn tôi thì ở lại 'Amanoiwato', và đưa ra các chỉ thị bằng cách dùng psychokinesis để duy trì liên lạc từ xa.
Ngoài ra, nhiệm vụ chính là quay video tại nhà một cách rõ ràng. Rốt cuộc, đó sẽ là cảnh mở màn của tổ chức bí mật siêu nhiên đầu tiên trên thế giới, vậy nên điều quan trọng là phải quay lại cảnh này. Nếu không ghi lại ký ức của mình, thì có khả năng sẽ nhớ sai.
-
Ngay trước khi Kaburagi-san lên xe và thắt dây an toàn, cô ấy đã ngập ngừng một chút rồi nói,
“Tôi đã tự hỏi có nên nói với anh hay không, nhưng tôi đoán tôi sẽ nói. Thật ra, Touka-chan là ứng cử viên thứ hai của tôi.”
"Cô nói gì…?"
Nói cách khác, có ai đó còn là sự lựa chọn phù hợp hơn với một tổ chức ngầm hơn cả Touka-chan sao? Kaburagi-san tiếp tục nói,
“Anh có biết về 'Mrs. Malik’ không? Bà ta là một nhà ngoại cảm tự xưng. Vài năm trước, nhà bà ta đã sụp đổ một cách không tự nhiên chút nào. Tôi chắc rằng đó không phải do bom mìn hay do một trận động đất nào đó gây ra, và chính sự kiện này đã làm ngôi nhà của bà ta phải xây mới; cách ngôi nhà sụp đổ, giống như thể bị nghiền nát bởi một lực khủng khiếp vậy. Ngay trước khi sự việc xảy ra, dường như đã có một vị khách giấu mặt. Tôi nghĩ rằng người đó có thể là ngoại cảm giả tự nhiên thứ hai sau Sago-san, nhưng do tôi đã điều tra nhưng vẫn không thể tìm thấy danh tính của người đó——”
Tôi đã rất kinh ngạc để có thể nghe hết, vậy nên tôi đã ngắt lời cô ấy giữa chừng,
“Xin lỗi, đó là tôi. Bởi vì sự kỳ vọng của tôi đã bị phá vỡ hoàn toàn khi nhận thấy cái mánh khóe tạo ra ánh sáng ESP đó, nên tôi đã nổi điên lên và nghiền nát ngôi nhà trong cơn thịnh nộ.”
-
Thật hoài niệm làm sao. Điều đó đã xảy ra hồi tôi còn học đại học khi đang tìm kiếm các ngoại cảm gia khác. Nó đã trở thành một tin đồn sao? Có hơi xấu hổ khi những sai lầm tuổi trẻ của tôi bị lộ ra như thế này.
“*Eh~*... vậy ra, đó là anh à?”
Tuy nhiên, Kaburagi-san mới người phải xấu hổ hơn khi đã thú nhận một cách nghiêm túc trước mặt tôi. Kaburagi-san, thật dễ thương!
“Uh, umm, được rồi, tôi đi đây!”
Tôi nồng nhiệt tiễn Kaburagi-san, người đang lái xe đi như thể để thoát khỏi tình huống này vậy, rồi quay vào 'Amanoiwato'. Lấy lại tinh thần, đã đến lúc bắt đầu 'mở cửa' hoạt động rồi.
-
-
-
-
Hoàng hôn vào một ngày hè và những đám mây lơ lửng được nhuộm một màu đỏ thẫm. Cũng sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, và Hasumi Touka đã hoàn thành thói quen chạm khắc tượng phật hàng ngày của mình, đang trên đường về nhà. Touka-chan luôn chỉ đi một con đường khi trở về nhà, đó là một con đường hẹp, vắng bóng không có bất kỳ một ai cả. Tuy nhiên đường đi lại khá ngắn, chỉ mất một phút nếu đi bộ, nhưng những cái cây trong công viên lại tạo ra một điểm mù, khiến nó trở thành một điểm tấn công tuyệt vời, không thể bị nhìn thấy từ những ngôi nhà gần đó. Do Touka-chan không thực sự muốn trở về nhà, nên cô bé cứ bước đi một cách nặng nề cùng với bầu không khí ảm đạm, tuy nhiên sau đó cô bé nhận thấy một cái bóng dài đột nhiên trườn về phía mình. Và rồi, cô bé nhìn lên—và bắt gặp bóng tối của thế giới.
Touka-chan trở nên bối rối. Bóng tối của thế giới dường như có kích thước tương đương với một con chó lớn, trông như một cái túi(bao) cao su đen dày được đổ đầy nước, đặt trên mặt đất. Nếu quan sát kỹ, bạn có thể sẽ thấy lõi đá nằm trong bề mặt trong suốt của nó, tuy nhiên bạn sẽ không có thời gian để quan sát khi mà một vật lạ đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống hàng ngày bình thường của bạn. Tôi cho bóng tối của thế giới di chuyển về phía Touka-chan. Touka-chan vẫn đang chết lặng, và chỉ nhìn vào nó bằng đôi mắt của mình.
*Fumu*. Tôi đã nghĩ rằng nhiều khả năng cô bé sẽ hét lên và bỏ chạy, nhưng Touka-chan thực sự khá bình tĩnh. Điều này khác với những gì tôi đã lên kế hoạch. Tôi chỉ chưa thể hiểu được tình huống này. *Maa*, thậm chí tôi còn chưa tấn công nữa. Theo tôi, thì có vẻ như thế hệ này đã quá quen với việc nhìn thấy những con quái vật nhầy nhụa CG trong phim hay trên TV đến mức phản ứng như thế này, như là một điều tự nhiên vậy. Chà, ngay cả khi cô bé không chạy trốn, thì vẫn sẽ ổn thôi.
-
Tôi cho 'bóng tối thế giới-kun' di chuyển một cách chao đảo về phía cô bé, tạo ra sơ hở, rồi tấn công Touka-chan. *Ora~*, là một [Cú đấm xúc tu] nặng nề! Nếu bị trúng phải, thì đó sẽ là một cú đánh trực tiếp vào dạ dày, dù cho tôi đã luyện tập hơn 100 lần để điều chỉnh cho nó không phải là một vết thương lớn hay cực kỳ đau đớn. Và cuối cùng, Touka-chan đã ngã tiếp mông xuống đất. Tôi cũng ngừng lại một lát.
“Chẳng lẽ cô bé đã run rẩy trong sự sợ hãi đến mức thậm chí còn không thể di chuyển, la hét, hay chạy trốn chăng? Chà, sao cũng được,” tôi đã nghĩ vậy ngay khi đột nhiên nhận thấy Touka-chan nhanh chóng thò tay vào túi áo và lấy ra những tờ giấy có chữ viết trên đó và giữ chặt lấy nó. Cô bé định sử dụng để đánh tan 'bóng tối của thế giới-kun' sao!
Wow, tôi rất ấn tượng! Hẳn là, nếu đối phương có vẻ kỳ lạ hay xấu xa, thì [Thuộc tính Phật giáo] sẽ có thể có tác dụng! Cô bé đã nhận thấy điều này! Tôi cũng thừa nhận rằng, cô bé này khá xuất sắc trong việc đưa ra quyết định ngay lập tức! Tuy nhiên, thật không may, [Cú đấm kinh sách] sẽ không hiệu quả với 'bóng tối của thế giới-kun'. Nắm tay của cô bé giơ lên. *Fuhahaha*, tôi sẽ đáp trả! Bằng một [Cú đấm xúc tu] khác!
Cú đấm thứ hai trúng vào vai cô bé, khiến Touka-chan từ từ bắt đầu bỏ chạy. Có vẻ như cô bé đang vừa khóc vừa lẩm bẩm câu thần chú trong Bát Nhã Tâm Kinh, và đồng thời loạng choạng chạy đi. Nếu quay lại, hẳn cô bé sẽ có thể thấy 'bóng tối của thế giới-kun' đang trườn theo ngay sau lưng mình, dần dần tiến gần hơn.
Khuôn mặt của Touka-chan biến dạng trong sự sợ hãi. Tốt, tốt lắm, hết sảy. Cô bé bối rối đến mức quên mất cả những biện pháp đối phó cơ bản với kiểu tình huống như thế này; la hét hay kêu cứu chẳng hạn.
-
Hiện tại! Tôi gửi cho Kaburagi-san tín hiệu 'LÀM Đi' thông qua psychokinesis. Do Touka-chan cứ nhìn về phía sau trong khi chạy trốn khỏi 'bóng tối thế giới', nên cô bé đã không chú ý gì đến những thứ ở trước mặt mình, rồi cuối cùng va vào Kaburagi-san, người đã xuất hiện đúng lúc từ một bên đường. Kaburagi-san nhẹ nhàng ôm lấy cô bé. Touka-chan không thể thấy gì ngoài màu đen trắng! Rồi sau đó, Kaburagi-san nói với Touka-chan, người vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra,
“Em là... ra vậy, em vẫn chưa thức tỉnh. Hãy ở phía sau chị. Chị sẽ xử lý thứ này.”
Oh, cô ấy nói rồi! Là một câu nói có ý nghĩa như một đặc trưng của cảnh mở màn cho những điều phi thường! Tôi đã quá mải mê với tư cách là khán giả tại 'Amanoiwato' đến nỗi bị cuốn theo tâm trạng và vô tình nâng một lon bia lên đầu. Tôi cũng muốn có một cuộc sống phi thường như vậy. Tuy nhiên, những điều phi thường đã không đến. Nhưng hiện tại! Lần đầu tiên, tôi đã tham gia vào điều phi thường, cùng với Kaburagi-san và Touka-chan! Thật là thú vị!
Kaburagi-san che cho Touka-chan ở sau lưng, sau đó tiếp cận bóng tối thế giới để cuối cùng đối mặt với nó. Và rồi. Khi thế giới đang được bao trùm bởi ánh mặt trời lặn. Từ đôi môi gợi cảm của Kaburagi-san được tô son đỏ tươi, đã đến lúc nói ra cụm từ quyết định.
“Thời gian, ngưng đọng.”
-
Do đang ở quá xa, nên tôi không biết chuyện gì đã xảy ra trong "thế giới khoảng thời gian ngưng đọng". Tuy nhiên, nếu cô ấy làm giống như cách mà cô ấy đã làm trước đây, thì Kaburagi-san hẳn sẽ cắt một cách sành điệu 'thế giới của bóng tối-kun' thành từng mảnh với thanh kiếm giấu trong người mình. Nhưng thật bất ngờ, trong khoảnh khắc ngay sau khi Kaburagi-san vừa nói lời thoại của mình đồng thời cũng là ngay trước khi cô ấy kích hoạt năng lực, thì Touka-chan đã chạy ra. Cô bé dường như đang tiến về phía 'bóng tối của thế giới-kun' để bảo vệ nó khỏi Kaburagi-san. Dù còn đang run rẩy, nhưng Touka-chan vẫn dang tay ra, cản đường của Kaburagi-san, và nói,
“Sát sinh là làm trái với Đức Phật. Em không biết đây là cái gì. Có lẽ là một thứ xấu xa. Nhưng dẫu vậy, làm ơn, ít nhất xin hãy tha mạng...”
“Umm -... Ah, yeah... cô bé này là một tín đồ của Phật giáo...”
“Chúng ta nên làm gì đây…”
-
Kaburagi-san tỏ vẻ bối rối. Cô ấy khéo léo di chuyển đôi môi của mình và hỏi “Này, tôi phải làm gì đây?”, nhưng đến cả tôi cũng chẳng biết nên làm gì. Làm ơn bằng cách nào đó chuyển hướng dòng chảy đi, Kaburagi-san. Hiện tại, tôi đang phải đọc bầu không khí – do cái tình huống 'không sát sinh' này – đồng thời vẫn tiếp tục duy trì 'bóng tối của thế giới-kun', nhưng nếu cần, tôi sẽ tấn công từ phía sau. Rồi tiếp đó, lựa chọn từ ngữ một cách thật cẩn thận, Kaburagi-san sẽ phải cố gắng thuyết phục Touka-chan,
“Thật đáng tiếc nhưng chị không thể không tránh khỏi việc này. Không có sự sống trong bóng tối của thế giới đâu. Nó chỉ là một khối tập hợp các ham muốn xấu xa mà thôi, tương tự như một thảm họa tự nhiên ấy.”
“Oh, vậy ra nó không phải là một sinh vật sống sao? Được rồi, ngay cả khi chị trừ khử nó, sẽ không có đức tính nào bị mất cả. Chị hãy làm đi.”
Touka-chan nhanh chóng di chuyển sang một bên. Cô bé thực sự ổn với điều này sao?! Em đang làm anh mắc cười đấy, biết không.
-
Một lần nữa, Kaburagi-san ngưng đọng thời gian và cuối cùng bóng tối của thế giới cũng bị xé ra thành từng mảnh. Nhưng thật không may, ngay tại thời điểm đó, trời bắt đầu đổ mưa và không ai trong số hai người là mang theo ô cả. Kaburagi-san và Touka-chan liếc nhìn nhau. Kaburagi-san cúi xuống người một chút và nắm lấy tay của Touka-chan. Cô ấy nhìn vào khuôn mặt của Touka-chan, nhận thấy tâm trạng của cô bé, và nói,
“Chị biết em đang rất bối rối. Nhưng một khi đã bị bóng tối của thế giới nhắm đến, thì em đã không còn không liên quan đến những điều này nữa rồi. Chị muốn giải thích mọi thứ cho em. Em sẽ đi cùng chị chứ?"
Touka-chan suy nghĩ một lúc. Rồi sau đó, cả hai cùng chạy vào chiếc ô tô đang đỗ gần đó trong khi trời vẫn đang mưa. Những tàn dư của bóng tối thế giới cũng đã bị cuốn trôi đi và nhanh chóng mất hết dấu vết.
-
*Umu*, và đó là kết thúc của động thái đầu tiên. Ok. Bây giờ, khi Kaburagi-san cùng Touka-chan tới 'Amanoiwato', thì sẽ đến lượt tôi phải biểu diễn. Làm thôi nào.
.... Liệu tôi có thể làm được không nhỉ?
Tôi đang rất lo lắng. Dù đã thực hành trước, nhưng tôi sẽ chuẩn bị thêm thẻ gợi ý, chỉ là để đề phòng thôi.
polyetylen education: môn thể dục uốn dẻo kiểu váy giống của Kurumi ấy, chắc vậy computer graphic Sutra Punch