Seijo Futari no Isekai burari Tabi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 323

Arc Lãnh thổ người Dwarf - Chương 04 - Ngày giã rượu là ngày húp miso

Chiharu là người đầu tiên thức dậy. Cơn nhức đầu nhẹ còn sót lại là chứng cứ cho việc tối hôm qua nàng đã uống quá nhiều.

"Mình có còn là gái đại học nữa đâu, chơi ngu thật... Rượu là để thưởng thức chứ."

Nàng làu bàu. Rồi rúc rích cười dù cảm thấy có lỗi ông chú đã đỡ nàng tối qua.

"Đúng rồi!"

Nàng bật dậy đột ngột.

"Á, ááaa!"

Rồi ôm đầu và nhìn xung quanh phòng. Diện tích căn phòng này gấp khoảng 3 lần phòng của nàng, và nàng đang ngự trên một cái giường bành ki. Nhìn sang bên, nàng thấy Maki vẫn đang ngủ. Chiharu ngả người lại trên giường và đánh giá tình hình.

Đáng buồn thay, Chiharu chưa bao giờ quên được những chuyện đã xảy ra khi say xỉn, bất kể nàng có quá chén thế nào. Đền thờ. Thánh Nữ. Hai người. Thú nhân. Elf. Nếu mà là đùa thì cũng không làm quá trớn thế này.

"Bọn mình chắc là đã bị triệu hồi đến thế giới khác rồi. Hẳn là vậy..."

Nhưng thế thì hai nàng phải làm gì? Hãy sắp xếp lại mọi việc theo thứ tự quan trọng nào. Với lại, chừng nào thì bà Maki này mới chịu dậy chứ hả? Chiharu cảm thấy hơi bực mình, nên nàng lấy tay bóp mũi Maki.

"Bu Haaa. Au! Đầu mình hơii đau!"

"Chỉ hơi thôi hả! Chào buổi sáng, Maki-chan."

"Chào buổi sáng. Hửm?"

Sắc mặt Maki thay đổi liên tục. Chiharu biết ngay mà. Maki cũng không bao giờ quên dù có uống say thế nào. Nên nàng nhỏ nhẹ.

"Rasche."

"Aaaa! Thôi đi, Chiharu! Bà muốn tôi chết vì xấu hổ hả."

"Ờ, bà không chết được đâu. Chuyện hay còn ở đoạn sau mà."

"Aaaaa. Ước gì tôi có cây viết xóa ký ức..."

Maki chán nản chìm vào giường. Rồi nàng lấy tay che mắt và thì thầm.

"Nè, Chiharu."

"Ừ."

"Con người không có tai và đuôi như vậy đúng không?

"Không."

"Tôi nghĩ là người đó cao đến 2 mét lận đó.

"Ừ. Còn người kia thì có một đôi tai dài."

"Thật hả?"

Cả hai chìm vào im lặng. Hai nàng nằm yên trên giường và nhìn lơ đãng lên trần nhà.

"Chiharu."

"Ừ?"

"Bà nghĩ tụi mình về nhà được không."

"Không biết nữa."

"Chiharu."

Giọng Maki run lên.

"Maki-chan."

"Hả?"

"Mấy chuyện buồn để dành cho buổi tối đi. Bọn mình nên tập trung vào việc nên làm gì khi trời vẫn còn sáng."

"Ồ, mấy lúc thế này bà thật là đẹp trai."

Maki nói và khịt mũi nhẹ.

"Có một ngôi đền. Thánh Nữ. Hai người. Những người ngoại quốc nói vậy bằng giọng Nhật chuẩn. Và còn, Rasche."

"Không, đó là thú nhân chứ."

"Tôi cảm thấy ông ấy có đôi mắt thật hiền dịu."

"Chà, tôi vẫn chưa thấy điểm trừ nào cả."

Đột nhiên giọng Chiharu càng lúc càng nhỏ lại khi nàng nói tiếp.

"Thật ra thì, bọn mình đã tự chứng tỏ cho bản thân biết rằng, gu chọn bạn trai của bọn mình dở ẹc."

"À, phải."

Hai nàng lại nhìn lên trần nhà. Bạn trai của Chiharu là một đào tạo viên. Người ấy làm cùng chi nhánh với nàng. Đó là một người rất đáng tin cậy, và mặt dù có phần hơi quá nghiêm túc, nàng thật sự đã rất thích người đó. Rất, rất thích. Trần nhà bắt đầu nhòe đi.

"Chiharu."

"Hửm?"

"Mấy chuyện buồn để dành cho buổi tối đi."

Chiharu cũng sụt sịt mũi.

"Ừ."

"Vậy, bọn mình nên làm gì đây?"

"Chúng ta không thể làm gì cho đến khi biết được chính xác chuyện gì đang xảy ra."

"Bọn mình nên chú ý không được nói gì, cho đến khi có đủ thời gian để lắng nghe và suy nghĩ thật cẩn thận."

"Phải."

"Nói trước. Tôi không muốn đánh nhau với Đại Ma Vương gì gì đó đâu."

"Đúng! Đúng!"

"Và tôi cũng sẽ không chống lầy gì hết."

"Vì có vẻ như chúng ta đã bị đưa đến một thế giới khác rồi."

"Có vẻ vậy!"

Cả hai nàng nhìn nhau.

"Rượu và đồ ăn ngon."

"Phong vị của đất nước lạ."

"Không thể bỏ lỡ được." "Không thể bỏ lỡ được."

Cả hai rúc rích cười.

"Rồi, nhưng trước hết bọn mình nên đi tìm việc đã."

"Bà thích làm việc ghê đó, Chiharu. Đầu tiên hãy tìm hiểu tại sao chúng ta lại ở đây đã. Hãy đi hỏi những người đó và thu thập thêm thông tin nào."

"Bà nói đúng."

Chiharu rung cái chuông đặt cạnh gối. Cánh cửa bật mở ra đúng 1 giây sau, và hai nữ hầu hôm trước bước vào phòng. Chiharu điếng người, tay vẫn còn cầm chuông. Nhanh dữ bei. Hai nữ hầu mỉm cười và hỏi.

"Sáng nay hai tiểu thư cảm thấy thế nào?"

"À, tôi cảm thấy hơi nhức đầu chút, nhưng nói chung là ổn. Ừm..."

"Tì nữ là Sera."

"Tì nữ là Hanna."

"Rất hân hạnh được biết hai chị. Em là Asou, còn đây là Aida."

"Assoo và Aiiida ạ."

"...Gần gần vậy."

Theo thói quen, Chiharu dùng họ của nàng để giới thiệu.

"Chúng em rất xin lỗi về chuyện tối hôm qua."

Mặt Maki đột ngột xuất hiện bên cạnh Chiharu khi nàng tham gia vào.

"Không sao cả. Chúng tôi rất mừng vì sáng nay hai người đã thấy khỏe hơn. Hai người có muốn ăn sáng chưa?"

"Vâng, xin nhờ chị."

Súp miso là món ăn tốt nhất sau mỗi trận chè chén, nhưng giờ hai nàng không kén chọn được. Khoan, cái này là súp miso mà!

"Ngài Thánh Nữ tiền nhiệm đã tạo ra món ăn này sau nhiều lần thử nghiệm và thất bại."

"Thánh Nữ..."

"Đức Vua sẽ giải thích cho chi tiết hơn cho hai người."

Nói đoạn, hai nữ hầu dọn ra súp miso, cơm nắm, trứng và đồ góp cho hai nàng. Món súp miso có một hương vị mộc mạc, như món súp của bà ở quê nhà. Nước dùng có vị của cá mòi khô, tảo bẹ, và thêm chút nấm hương nữa. Chiharu và Maki ăn sáng, sau đó nhâm nhi món trà đen.

"Người tiền nhiệm của hai Tiểu thư nói rằng ngài muốn uống trà sanh, nhưng chúng tôi không biết cách làm món này. Bù lại người biết cách làm ra miso, vì lúc còn ở nhà người đã từng làm món này."

"Trà sanh?

"Theo như người nói, món đó có một màu xanh lục nhẹ và là món trà thơm nhất."

"À, trà xanh. Món đó phải ủ thay vì lên men."

"Ủ?"

"Phải. Em nhớ người ta sẽ trần một chút với nước sôi, sau đó vắt và sấy khô nhiều lần."

Maki như chị G**gle ấy, bất ngờ thật.

"Nhưng em nghĩ là trà đen thì khó làm hơn vì phải lên men."

Maki nói trong lúc nghiêng đầu sang bên.

"Ồ! Người phải chia sẻ kiến thức này với người chế biến trà mới được!"

Sera yêu cầu một cách vồ vập.

"Ừm, em có biết cách làm thật. Nhưng không chắc là kết quả sẽ..."

"Những người thợ sẽ lo phần đó bằng cách thử nghiệm nhiều phương pháp khác nhau!"

Và có vẻ như chuyện này đã được quyết định xong. Maki đã có được công việc đầu tiên của nàng ở thế giới khác.

Để chuyện đó sang một bên, hai nàng cần phải tắm rửa và thay đồ sau khi ăn sáng đã. Hai nàng có thể lấy nước chỉ bằng một nút nhấn ở đây. Toa-lét không có hệ thống dội, nhưng "chất bẩn" sẽ ngay lập tức được phân hủy và biến thành phân bón. Nên rất là thân thiện với môi trường. Mọi việc có vẻ tiến triển tốt.

Dường như bộ đồ hai nàng mặc hôm qua đã bị đem đi giặt, nên người ta chuẩn bị một bộ đồ khác cho hai nàng mặc hôm nay. Đầu tiên, hai nàng tròng vào một bộ áo liền quần màu kem. Phần ống tay được may rộng và phần gấu kéo dài đến mắt cá chân. Bên ngoài, hai nàng mặc một chiếc váy một mảnh có màu sắc tươi sáng, trông giống như yukata mà không có phần ống tay vậy. Món này kéo dài xuống quá gối. Thêm một cái thắt lưng quấn quanh hông nữa, và thế là xong.

default.png

Tóc của hai nàng được chải sơ và để xõa tự nhiên. Chiharu và Maki nhìn nhau.

"Bộ đồ này làm tôi nhớ đến truyện đó."

"Ừ, là truyện đó."

Hai nàng không thể nhớ được.

"Trong đó có lâu đài! Và có cá tráp và cá bơn nhảy múa!"

"Không. Đó là truyện về Otohime-sama mà."

"À, phải ha!."

Sera đang mặc một bộ đồ kiểu dành cho nữ hầu. Nhưng hình như có thêm chút phong cách Tây phương? Chiharu nghĩ.

Nhìn kỹ hơn, bộ đồ hai nàng đang mặc được làm từ nhiều lớp vải, và mang màu sắc trang nhã. Chính nó, phong tục và tập quán của đất nước xa xôi đây rồi! Chiharu liền trở nên vui vẻ.

"Bộ quần áo này được thiết kế dựa theo trang phục đến từ đất nước của Thánh Nữ tiền nhiệm."

Ồ, ra vậy! Người đó thật là bận rộn nhỉ? Mà, thế có nghĩa là cô ấy được đối xử rất tử tế. Tốt tốt.

"Việc chuẩn bị đã xong. Hai tiểu thư muốn làm gì tiếp theo?"

Sera hỏi.

"Ý chị là sao?"

"Tôi chắc là các tiểu thư rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Hai tiểu thư có thể gọi Nhà Vua đến đây, hoặc đi đến phòng làm việc để gặp ngài. Hoặc các tiểu thư có thể chọn việc nhốt mình trong phòng và không gặp ai cả cho đến khi nào trong lòng cảm thấy sẵn sàng. "

"Không gặp ai cả?"

"Theo như ghi chép, Thánh Nữ mà tôi nhớ là của 5 đời trước là một người sợ thú nhân, và kết cuộc là không thể làm quen được với cuộc sống ở đây. Người tiền nhiệm của các Tiểu thư cũng không cảm thấy thoải mái khi ở gần thú nhân..."

"Ồ, là Rasche! Có nhiều người như ông ấy không?"

"Vâng, họ chiếm khoảng một phần mười dân số."

Maki liền cảm thấy thích thú.

"Những thú nhân đó, có phải là có rất nhiều chủng..."

"Maki-chan, cái đó để sau đi."

Maki liền xụ mặt xuống.

Xin lỗi. Nhưng đành vậy thôi.

Nơi đây không phải là đất nước của hai nàng. Họ đang ở một vị thế bất lợi. Cho nên...

"Chúng em sẽ đến gặp nhà vua."