Góc dịch giả: Yo! Katsuki đây!
Thế thì vãi lol!
Mọi ý kiến đóng góp của các bạn về bản dịch đều được chào đón dù gạch đá hay ko và những lời comment của các bạn là động lực mình dịch truyện. H xin mời bạn đọc truyện
Trans: Asakura
Edit: Katsuki
---------------------------------------------------------------------------
Sau khi đã đi được một quãng đường, tôi nhìn thấy một con suối nhỏ và giảm tốc độ của xe ngựa. Tôi nghĩ họ sẽ không đuổi theo nữa vì chúng tôi đã đi được một quãng khá xa rồi. Mặt trời đã bắt đầu lặn, nên tôi quyết định dừng xe ngựa lại. Tôi hơi gắt với Fuyun rồi.
Haru tháo Fuyun ra khỏi xe hàng và mang nó đến con suối nhỏ để uống nước.
“Nhân tiện, Cat Sith có vấn đề gì với tên của nước Dakyat thế?”
Sau khi xuống khỏi toa xe và kiểm tra bánh xe không có vấn đề gì, câu hỏi đó bỗng nhiên xuất hiện trong tôi.
Vì tôi nghĩ đó là một điều khá trùng hợp khi nơi mà Cat Sith sống được gọi là Da-Kyat.
“Em nghe rằng ‘Da’ trong Dakyat là lấy từ ‘Deka’(To lớn) nên có nghĩa là mèo lớn, nói cách khác nói về lượng lớn mèo Cat Sith. Cat Sith thường được thấy tại Dakyat nên em nghĩ đó là lí luận đúng.”
Đây rồi! Carol người giải đáp thắc mắc. Quả đúng là kiến thức phong phú của em ấy có khác.
Nói cách khác, Cat Sith đã sống ở vùng đất đó trước khi Dakyat được thành lập.
Khi tôi nghĩ thế,
“Điều đó không đúng nya. Tên của đất nước này, từ rất rất rất lâu trước đây…erm, Vua từ thời xa xưa đã giao phần lớn lãnh thổ cho con người với điều kiện giữ lấy cái tên đó nya.”
Stella xen vào.
“Thật sao? Điều đó.”
“Em chưa từng nghe thông tin này trước đây.”
Carol phủ nhận nhưng Stella lắc đầu.
“Thật đó nya! Đó là kiến thức bình thường trong Cat Sith.”
Stella cứ khăng khăng như vậy. Bất chấp điều đó có đúng hay không, nhưng nhìn như nó không có hồi kết, ngay cả khi nếu hai người họ tranh cãi tại đây. Vì đất nước nào cũng sẽ giả tạo lịch sử để làm mình trông tốt hơn. Còn những thông tin không tốt sẽ bị xóa bỏ. Tất cả những gì tôi rút ra được đó là Cat Sith đã sống trong đất nước đó trước khi tên của nó được quyết định.
Yup, nếu tôi mà có sức mạnh, có thể tôi sẽ làm một cái lịch sử nói rằng ‘Ichinosuke’ đã được rất nhiều lời mời công việc trong hiệp hội việc làm Nhật Bản, nhưng anh ta đã từ chối tất cả và đi đến thế giới khác?...Không, thật là ảo tưởng. Tôi không làm giả quá khứ của mình đâu.
“Nhân tiện, Stella. Làng của Cat Sith còn xa không?”
“…Còn một chút nữa thôi nya. Nó nằm tại trung tâm của khu rừng nya.”
Cái khu rừng mà Stella đề cập đến – tôi không thể nào nhìn thấy rõ từ đây, nhưng quả thực tôi có thấy hình bóng khu rừng mờ nhạt ở xa…chắc vậy.
“Nhưng, tôi mong được dừng ở đâu đó trước khi chúng ta vào làng.”
“Ah, là nơi cây Nho Bạc đặc biệt mọc sao?”
Cái nhiệm vụ mà tôi đã nhận không gì khác ngoài bảo vệ trong lúc thu hoạch cả. Tất nhiên, tôi không hề quên nó.
“Đúng thế nya. Đó là Thánh Địa có thể nói là Vùng đất Linh thiêng của tộc Cat Sith.”
“Đợi chút đã.”
Ngoài câu hỏi của tôi thì không phải ‘Thánh Địa’ với ‘Vùng đất Linh thiêng’ đều như nhau sao, tôi phải hỏi vài thứ mới được.
“Không có vấn đề gì khi chúng tôi vào nơi như thế chứ?”
Nếu nó là Thánh Địa đối với Cat Sith, thì điều đó tức là ngăn cấm người ngoài. Chúng tôi có cần quyền đặc biệt như sự cho phép của Vua để vào hay không?
Maa, nếu Thánh Địa đó đổi thành nơi tham quan thì lại khác.
“Có vấn đề đấy nya. Nhưng mà cũng chẳng có vấn đề gì nya.”
Cái sự đối lập gì thế?
“Ngay từ đầu, chẳng ai có thể vào Thánh Địa cả ngàn năm rồi nya.”
“…Tại sao?”
“Có một con rồng làm tổ ngay cửa vào của Thánh Địa nên không có ai có thể vào được cả nya.”
Ra là thế.
Đây là nhiệm vụ bảo vệ thu hoạch và tiêu diệt quái vật à, yup.
“Vậy thì, về thôi.”
“Tại sai nya!?”
“Cô bị ngốc à! Rồng là một con quái vật kinh khủng phải không! Tại sao chúng tôi phải đối mặt với cái thứ nguy hiểm như thế vì thu hoạch Nho Bạc chứ!”
Nếu mà tôi là một anh hùng RPG, thì tôi sẽ tiêu diệt con rồng ngay cả khi nếu chỉ vì lợi ích của một quả táo. Vì nó sẽ mở ra một flag nào đó. Nhưng đây là hiện thực. Tôi không phải là một người đàn ông can đảm hay là anh hùng. Tôi đã từ chối ngay từ đầu khi được Koshamar-sama bảo, vì tôi không hề muốn làm cái công việc đó. Cái đó chỉ hợp với những người giống như Suzuki thôi.
“Nó là thứ mà ngay cả Ichino-sama không thể đánh bại sao?”
“Điều đó không đúng nya! Với khả năng của Haru-san với thanh gươm và chủ nhân của cô người còn mạnh hơn, thì không kẻ thù nào hai người không thể đánh bại nya!”
“Vấn đề nyông phải việc có nyánh bại được nó hay không!”
“Ichino-sama, cách phát âm của anh thay đổi kìa.”
“Vấn đề không phải việc có thể đánh bại nó hay không! Cái phần thưởng quá nhỏ so với nguy cơ. Phần thưởng cho nhiệm vụ còn chẳng phải là vàng nữa.
Haru cũng đã trở về và khi tôi giải thích tình hình, em ấy nhìn lướt qua Stella và cũng đồng ý quan điểm của tôi mặc dù có chút do dự. Tuy cảm thấy có lỗi với Stella nhưng tôi không phải là loại sẽ làm việc nặng lương thấp chỉ vì lòng tốt.
“Chờ chút, anh sẽ mang Marina về.”
Tôi nghĩ chắc MP của cô ấy đã hồi phục xong, nên tôi tránh ánh nhìn của mọi người và chuyển vào Thế giới của Tôi.
Càng ngày, tôi càng cảm thấy sợ hãi khi chấp nhận công việc này.
Nyanto Lục Tinh, Vua Cat Sith và Ác quỷ. Không gì ngoài những cái tên đáng nghi xuất hiện, nên tôi cảm thấy đây không phải là một công việc dễ dàng. Vì không có đủ thông tin nhiệm vụ, chắc chắn chúng tôi sẽ không bị phạt vì bỏ nhiệm vụ.
Trong khi nghĩ như thế, tôi vào Thế giới của Tôi và thấy Malina thay vì Marina cùng với Pionia.
Vì lí do nào đó, Pionia không mặc bộ đồ cotton mà tôi đưa cho em ấy mà là bộ đồ hầu gái.
“Đúng thế. Em giống như con mèo mà chị có trong quá khứ. Bạn của chị chỉ có mèo và búp bê thôi nên chị có hơi quá khích.”
“Ra vậy, Chủ nhân Malina.”
“Yup, đúng thế Pionia-chan. Quả đúng là Pionia-chan, chị nghĩ em cũng sẽ hợp với bộ đồ này nữa.”
“Vậy em sẽ thay.”
Khi Malina lấy bộ gothic lolita , Pionia ngây ra rồi đặt tay lên chiếc váy và -
“Đợi một chút! Tôi đây, tôi đây rồi nên dừng lại đi!”
Tôi la lên ngăn cô ấy lại. Nhìn cứ như Malina đang đối đãi và chơi đùa với Pionia như con búp bê ấy.
Tôi đang nghĩ từ đâu mà cô ấy chuẩn bị được đống đồ đó, thì nhận ra ngôi nhà đã hoàn thành và cả cái máy kì cục đang quay và dệt nữa, ngay cả bồn thuốc nhuộm cũng đã được chuẩn bị. Pionia quả là làm việc rất nhanh.
Em ấy đã hoàn thành nhiều như thế này chỉ trong có một đêm.
“I, Ichino-chan…chào mừng.”
“Ou, tôi chỉ mới về thôi. Chúng ta đã đến phía tây bắc để làm nhiệm vụ, nhưng cuối cùng tôi sẽ hủy bỏ nhiệm vụ. Chúng ta sẽ trở về Ferruit. Một vài tên ngu ngốc có thể cản trở đường về của chúng ta, nên Malina hãy đi với chúng tôi.”
“Đ…Được rồi…rồi. Er, không phải sẽ tốt hơn nếu Marina đi thay vì tôi sao?”
“Không, bây giờ xin hãy cứ là cô, trừ khi chúng ta gặp kẻ địch. Chúng ta sẽ luôn quan sát với kĩ năng Phát hiện Ke rđịch và Ưng Nhãn cũng như mũi của Haru.
Gần đây, thời gian Malina không cần mặt nạ đã tăng lên nhiều rồi. Nếu mà cô ấy cứ tiếp tục như thế này, thì sẽ đến một ngày cô ấy có thể nói chuyện với chúng tôi như với Pionia…hoặc dù không thế thì ít nhất cũng không còn lắp bắp khi nói chuyện với chúng tôi mỗi ngày nữa.
Vậy thì, chúng ta đi thôi?
“Pionia có muốn đi cùng không? Anh nhận thấy em cũng muốn hít thở không khí bên ngoài nữa.”
“Không, em không thể ra ngoài được. Một khi ra ngoài, ma năng của em sẽ bị rút ra khỏi cơ thể và không thể nào di chuyển được trong một giờ.”
“…Nghiêm túc à?”
“Vâng.”
Pionia nói mà không có biểu cảm gì.
… tôi đã không biết việc đó.
Homunculus, người lùn trong bình vậy.
Với em ấy, có thể thế giới này không có gì hơn là cái bình khổng lồ?
Tôi…tạo ra Pionia không biết có phải là lựa chọn đúng hay không?
Không khí im lặng trong một lúc.
“I…Ichino-san.”
Có lẽ không chịu được bầu không khí này, Malina lên tiếng.
“Pionia-chan…khi em ấy ăn nho…ah…em ấy đã thay đổi nét mặt…giống như là khó chịu.
“Eh?”
Cái thông tin ẩu tả gì thế? Em ấy ghét nho sao?
“Mấy trái nho đó…là để dùng làm rượu…nên chúng không hề…ngon tí nào.”
“…Er.”
“Nhưng, sau đó…em ấy có làm một vẻ mặt vui vẻ một chút khi ăn táo.”
“Hiểu rồi, vậy chắc tôi sẽ làm vài thứ như bánh táo lần sau.”
“…Pionia-chan…cũng có thể vui vẻ ở đây nữa.”
Lời của Milina vượt xa cả mong đợi của tôi và tôi nhận ra rằng cô ấy thật sự nhận ra được cảm xúc của tôi và Pionia.
Thật xấu hổ vì tôi đã tự cho rằng em ấy sẽ chỉ có thể buồn bã vì không thể ra khỏi đây.
“Thật vậy sao? Đúng ha. Xin lỗi, Pionia.”
“…Chủ nhân.”
Pionia nhìn tôi,
“Em rất mong chờ bánh táo đó.”
“Ou, cứ để cho anh. Đổi lại, em hãy tạo ra cái lò nung đi.”
“Đã hiểu.”
Chắc tôi sẽ để Carol vào thể giới này để nói chuyện với em ấy trên đường về nhà.
Tôi nghĩ thế rồi ra ngoài cùng Malina.
Rồi,
““Ah.””
Malina và Stella nhìn nhau và ngay lập tức-
“Stella-chaaaaaaaaaaaaan!”
“Ác quỷ! Ác quỷ xuất hiện rồiiiiiii!”
Cái phản ứng hóa học bí ẩn xuất hiện và Malina tóm chặt Stella đang cố chạy trốn bằng tất cả sức mạnh.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Gothic Lolita là một tiểu văn hóa thời trang đến từ Nhật Bản bị ảnh hưởng bởi quần áo và phong cách của trẻ em Victoria và Edwardian từ thời kỳ Rococo (một phong cách châu Âu thế kỷ 18). Một đặc tính rất đặc biệt của thời trang Lolita là tính thẩm mỹ của sự dễ thương. Phong cách này phát triển thành một văn hóa con được theo dõi rộng rãi trong Nhật Bản và các nước khác trong những năm 1990 và 2000 và có thể đã suy yếu ở Nhật Bản vào những năm 2010 khi thời trang trở nên chủ đạo hơn.