Trans: KuroShi
Edit: Katsuki
--------------------------------------------------------------
Sau khi nghe xong hoàn cảnh của Haurvatat, Norn và Kanon nhìn nhau rồi cùng gật đầu quyết định sẽ giúp Haurvatat.
Và họ bắt đầu hướng đến ngôi làng ẩn của Cath Sith.
“Cũng lâu rồi nhỉ, Kanon-san.”
“Lâu rồi không gặp, Stella-san. Cô vẫn còn mua Rượu Nho Bạc chứ?”
“Tôi chẳng cần phải làm thế nữa vì giờ tôi có thể tự làm ra loại Rượu Nho hảo hạng nhất rồi.”
Từ lúc Stella và Kanon quen nhau, họ lúc nào cũng nói mấy cái chuyện vặt như này cả.
Đối với bọn Norn và Kanon, việc họ chịu giúp đỡ vì có thời gian rảnh chỉ là một cái cớ. Norn thì lo cho Ichinojo còn Kanon thì lo cho Malina. Quan trọng hơn là Norn muốn Ichinojo tái hợp lại với Miri.
“Chúng ta phải nhanh tìm cho được Onii-san và... Ểhh?
Khi lẩm bẩm điều đó, miệng Norn cử động mà chả phát ra âm thanh gì khiến cô khá sốc. Cô nghiêng đầu bối rối vì chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra.
Cô không chắc liệu mình không thể nói ra những lời ấy hay đơn giản là do cô chẳng hề nói gì.
“Norn và tôi hiện đang theo hầu chủ nhân mới và theo giao ước nên bọn tôi không đuược phép tiết lộ thêm bất cứ thông tin gì về ngài ấy.”
“Thế à. Vậy liệu có ổn không nếu hai người đi mà chưa hỏi chủ nhân mình?”
“Không vấn đề. Vì chủ nhân đã bảo bọn tôi có thể tự do trong một lúc mà.”
Kanon vừa nói vừa cười hạnh phúc.
Dù cô không nên vui vẻ thế này, dẫu thế thì nụ cười kia vẫn trông vô cùng hạnh phúc.
“Nhưng đừng có chạm mặt Malina thì hơn. Nhỏ lúc nào cũng tự tiện.”
“Chắc không đâu. Malina cũng lớn rồi mà.”
“Thật à? Nếu vậy thì được. Thế, giờ ta tiến thẳng đến làng Cath Sith chứ?”
“Được rồi. Bám chắc vào nhé.”
Đối với nét mặt không cảm xúc của Haurvatat thì đã đành, nhưng Kanon khó mà hình dung được làm sao Malina, người thích những thứ dễ thương, đặc biệt là mèo, có thể bình tĩnh được trước mấy cô Cat Siths. Và dự đoán của cô đã chính xác.
“Vậy thì, nhanh lên nào.”
Nói xong, Haurvatat cõng Stella lên rồi chạy đi. Dĩ nhiên cô đã lường trước tốc độ của Norn và Kanon nên mới không chạy hết sức. Vì cô biết sức mạnh của mình là do Ichinojo cung cấp. Ngược lại, cô thấy lo cho Kanon hơn. So với Norn, người hằng ngày đều vào mê cung như một thành viên của đội cảnh vệ, thì Kanon, chức nghiệp thợ rèn, chắc sẽ chẳng có đủ khả năng chiến đấu.
Tuy nhiên, theo cô thấy thì không giống cơ thể đang run rẩy vì say xe của Norn, Kanon lại trông có vẻ phởn đời hơn hẳn.
(Ra là thể lực cô ấy tốt hơn Norn-san... Có lẽ thợ rèn là nghề đòi hỏi phải có thể lực tốt.)
Nếu vậy thì, có lẽ Kanon sẽ theo kịp dù cô có chạy nhanh hơn — Haurvatat nghĩ vậy rồi bảo Norn lên lưng mình (Stella, lên nữa, nằm trên lưng Norn) trước khi bắt đầu tăng tốc.
Tất nhiên, cô không thể chạy hết sức khi Norn còn ở trên lưng mình, nhưng nếu Kanon có thể theo kịp tốc độ này — Haurvatat muốn xem tốc độ tối đa của cô nàng hơn là thể lực. Nếu thợ rèn thường dùng búa thì cô cũng nên có chút sức mạnh thuần túy.
“Haurvatat-san, nếu muốn kiểm tra tôi thì cô vẫn có thể tăng tốc thêm chút nữa. Tôi cũng khá là tự tin về thể chất của mình mà.”
“Arhh... Được cõng như này làm tôi nhớ lại lúc ngồi trên lưng Fenrir quá... Haru-san, làm ơn chậm lại với.”
“Fenrir...? Con quái vật trong truyền thuyết đấy ư? Cô từng cưỡi nó rồi à?”
Dù có lớn giọng hơn bình thường, Haru vẫn điềm tĩnh hỏi. Tuy nhiên, trong lòng cô thì hiện đang vô cùng ngạc nhiên.
Haurvatat cũng chỉ nghe kể về con quái vật trong truyền thuyết Fenrir ấy từ người đã phong ấn nó mà.
Người ấy — Quỷ Vương Raritei Famiris, đã cho cô biết chuyện đó.
Ngài kể rằng có thể một tay mà đánh bại Fenrir. Haurvatat biết đấy là cách mà ngài đề cao sức mạnh của nó. Bình thường thì, ngài chắc sẽ nói mình đánh bại nó chỉ với một ngón tay, mà không... thậm chí là không cần dùng đến bất kì ngón tay nào.
(Trans: Bá thế ai chơi hả? Imouto-san?)
Sau vài câu trò chuyện như thế, cô có thể đoán được chủ nhân Kanon và Norn là người có khả năng phá vỡ phong ấn và điều khiển Fenrir như một hạ cấp.
“Đúng vậy... Khá nhiều chuyện đã xảy ra trong chuyến hành trình của bọn tôi.”
Norn nói một cách mơ hồ. Cô cũng chẳng thể nói gì khác nữa.
Vì cô không thể tiết lộ gì thêm về chủ nhân của mình mà.
Và rồi, Haurvatat tiến đến làng Cat Sith với 70% tốc độ.
Sau khi gắng hết sức chạy, rồi trở về với 70% tốc độ, chân Haurvatat bắt đầu thấy đau đớn tột cùng nếu bị chạm vào. Mà không, nó đã đến mức dù chả đụng chạm gì nhưng vẫn sẽ thấy đau.
Song, bằng cách nào đó, họ đã vượt qua được.
“Kanon? Kanonnn!!”
Malina chạy lại ôm chầm lấy Kanon.
“Chờ chút đã, bĩnh tĩnh lại nào Malina. Nè, chẳng phải cô nói nhỏ trưởng thành rồi sao? Sao vẫn hệt như hồi mới gặp vậy hả?”
“Chả công bằng tí nào, bỏ đi một mình như vậy. Em còn chưa có cơ hội để cảm ơn chị nữa. Nên giờ em sẽ nói. Cảm ơn, cảm ơn chị, cảm—”
Bỗng Malina ngừng nói rồi đẩy Kanon, người cô đang ôm trong lòng mình, ra.
“Quan trọng hơn... có chuyện rất khủng khiếp đã xảy ra!”
“Không ngờ cuộc hội ngộ của chúng ta sẽ như thế này... Em đã trưởng thành hơn rồi đấy, Malina.”
Kanon nói với giọng buồn bã.
Bỏ qua những lời khen của Kanon, Malina nói với họ về vụ việc nghiêm trọng kia.
“Jofre-san với Elize-san đã bị ai đó tấn công ... và hiện đang bị thương rất nặng…”
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại