Sau khi bị bạn gái cắm sừng, tôi mặc kệ cô người mẫu nổi tiếng lắm chuyện bên cạnh — ai dè cô ấy hóa thành Yandere ~ Và rồi, tất cả những cô gái liên quan đến tôi cũng biến thành Yandere ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

13 17

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

49 54

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

403 2047

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

409 1732

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

716 1649

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

51 147

WN: 31-60 - Chap 34: Ý Nghĩa

" 'Anh yêu em’...có nghĩa là gì vậy nhỉ?”

Em ấy thốt ra câu đó trong khi tôi đang chăm sóc vết thương cho em ấy như mọi khi.

Ngày nào em ấy cũng đến với những vết thương mới, và những lời em lẩm bẩm luôn mang theo một sức nặng mà tôi không thể hiểu hết, dù có cố gắng đến đâu.

“Mọi người hay nói câu đó, nhưng sensei đã từng nghe ai nói chưa?”

“Cô từng nghe qua rồi. Bạn thân cô từng nói. Người đầu tiên cô yêu cũng từng nói. Còn lại là cha mẹ cô, ngày nào cũng nói cả.”

“Cha mẹ cô…?”

“Ừm. Cha mẹ cô có hơi nồng nhiệt chút. Nói mãi riết mà ám ảnh.”

Em ấy khẽ rên lên khi tôi đặt miếng gạc thấm thuốc sát trùng lên vết thương. Dù đã trưởng thành trong suy nghĩ, em ấy vẫn còn chút gì đó rất trẻ con.

“...Em chưa từng được cha mẹ nói vậy bao giờ.”

Khuôn mặt cậu lúc ấy buồn và cô đơn đến mức tôi cũng cảm nhận được rõ ràng. Ở tuổi này mà đã có thể mang một vẻ mặt như vậy... Rốt cuộc đứa trẻ này đã trải qua những gì? Tôi thậm chí không muốn tưởng tượng.

“...Cô nghĩ, câu ‘anh yêu em’ không chỉ đơn thuần mang nghĩa yêu thương. Nó có thể là sự công nhận, là một lời động viên cho người sắp rời đi. Cũng có thể là nỗi tiếc nuối cho một lời chia tay không thể tránh. Nó có nhiều tầng ý nghĩa, và mỗi người dùng nó theo một cách khác nhau.”

“Vậy à… Sensei, nếu em bị lạc lối, sensei sẽ giúp em đi chứ?”

Giọng em ấy yếu ớt lạ thường, như một đứa trẻ đang chịu đựng tổn thương. Em ấy đã kiệt sức đến vậy rồi.

“...Ừm. Cô sẽ luôn nói với em nếu điều đó trở thành sự thật. Cô yêu em, Reito-kun.”

▼▽

“Xin lỗi đã làm phiền... …… Mao-sensei, yoohoo!”

Đang lúc tôi hồi tưởng chút chuyện xưa, thì một gương mặt quen thuộc khác lại xuất hiện. Cậu ta chạy tới, mái tóc đã nhuộm vàng rực.

“Lâu rồi không gặp nhỉ? Cô nghe nhiều về hoạt động của em lắm đấy. Có bị thương chỗ nào không?”

“Không ạ, mà Sendo-kun không đến sao? Em tưởng cậu ấy ở đây chứ…”

“Reito-kun vừa mới rời đi thôi. Em tìm em ấy có chuyện gì à?”

“À thì… Lâu rồi mới thấy cậu ấy nổi điên như vậy, nên em cũng tò mò chút. Em trốn khỏi phòng hội học sinh để hỏi sensei… Nhưng xem ra là công cốc rồi.”

Một người đàn ông thép trong lớp vỏ của một gyaru. Em ấy cũng biết về quá khứ của Reito. Với những người hiểu chuyện, vụ việc lần này thực sự rất đáng quan tâm.

Bởi vì khi em ấy tự mình ra tay, thì chắc chắn là phải có lý do chính đáng. Lần này cũng vậy, chắc chắn có điều gì đó khiến em phải làm thế.

“Tsukishiro-san dạo này thế nào rồi? Có hoảng loạn gì sau chuyện đó không?”

“Cậu ấy không thay đổi gì mấy. Nhưng mà, người xung quanh mới là người đang hoảng loạn.”

“Là sao…?”

“Tụi em tranh luận rất sôi nổi về lý do vì sao lại thích Sendo-kun. Nói nhỏ thôi nhé, Sendo-kun dạo này hot lắm đấy.”

“Cô cũng nghe đồn. Nghe nói em ấy thu hút được cả đống gái xinh.”

“Thế thì sensei cũng nên ghé qua xem đi. Biết đâu nghe được chuyện gì thú vị về các bộ phận của Sendo-kun đó nha?”

“Cô xin phép không tham gia. Cô là người hiểu Reito-kun nhất mà.”

“Ra vậy… Sensei với Sendo-kun có quan hệ thật kỳ lạ. Không phải mẹ con, nhưng lại thân thiết đến vậy, mà cậu ấy cũng hay dựa dẫm vào sensei nữa.”

“Reito-kun và cô hay nâng đỡ lẫn nhau lắm... kiểu quan hệ như vậy đó.”

Những lời tôi nói bằng khuôn mặt nghiêm túc nhất dường như chẳng khiến người đàn ông kia mảy may lay động, em ấy chỉ khúc khích cười. Hiếm khi thấy em ấy cười như vậy.

“Sensei đang đọc gì đấy?… Tạp chí kết hôn à?”

“Đúng rồi đó. Cô đang bàn với Reito-kun xem tổ chức lễ cưới ở đâu.”

“Ể, sensei định kết hôn à?!”

“Ừm, với Reito-kun.”

“…Sendo-kun còn dính líu với cả giáo viên luôn á?”

Có vẻ đang bị hiểu nhầm khá tai hại, nhưng mà… cũng đành chịu thôi. Em ấy chắc sẽ giải quyết được chuyện kiểu này.

Tôi nhớ lại bóng lưng em, đầy vết sẹo, dưới bầu trời chiều đỏ rực.