Sau Khi Bắt Đầu Học Online, Tôi Chuyển Đến Sống Chung Với Hoa Khôi Số Một Của Lớp!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

29 25

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

(Đang ra)

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

Elise

Một tân binh cấp Thiên Tai hoàn toàn không tự nhận thức được sức mạnh của mình, người luôn xông pha nơi tiền tuyến, đã ra đời như thế!!

5 2

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

(Đang ra)

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

Myojin Katou

Đây là câu chuyện fantasy về một cô gái tùy hứng dùng sức mạnh vô song để kết bạn!

4 4

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

51 312

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

217 772

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

40 341

Tập 02 - Nhật Ký Bí Mật Của Haruka ①

Tuyên bố Tình trạng Khẩn cấp được kéo dài, khiến cuộc sống chung của tôi và Yoshino-kun cũng theo đó mà tiếp tục.

Tuyên bố kéo dài một tháng... nghĩa là sẽ kéo dài đến cuối tháng Sáu.

Nếu các chuyên gia nhận định là khả thi, có thể lệnh cũng sẽ được dỡ bỏ sớm hơn.

Ba tôi, và tất cả những người làm trong ngành y tế, đều đang nỗ lực để kiểm soát dịch bệnh.

Thế giới có nhiều biến động lớn, kinh tế, xã hội, đều chao đảo theo dịch bệnh.

Người đi làm không thể đến công ty.

Học sinh chúng tôi cũng không thể đến trường.

Dù thế giới có nhiều thay đổi như vậy, nhưng thật lòng xin lỗi... tôi lại cảm thấy vui vì điều đó.

Nếu có thể sớm kiểm soát được dịch bệnh, đương nhiên là tốt nhất rồi.

Nhưng, tôi không muốn cuộc sống chung của tôi và Yoshino-kun──với người tôi yêu nhất, phải kết thúc.

Trước đó tôi còn tưởng mình đã dương tính... lúc đó tôi thực sự rất sợ hãi.

Giả sử tôi dương tính, vậy có nghĩa là Yoshino-kun, người sống cùng không gian với tôi, cũng sẽ bị lây nhiễm.

Lỡ như tôi lây cho cậu ấy thì phải làm sao? Lỡ như tôi làm hại Yoshino-kun... Sự bất an và tự trách gần như khiến tôi phát điên.

Nhưng, trong lúc tôi sốt cao khó chịu, qua tầm nhìn mờ ảo, tôi đã thấy Yoshino-kun.

Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến tôi an lòng.

Vì vậy tôi muốn ở bên cậu ấy.

Xin lỗi nhé, Yoshino-kun lúc đó chắc hẳn đã rất sợ hãi...

Thế nhưng, tôi đã nghe Natsuki kể lại.

Cậu ấy đã vì tôi mà chạy đi tìm bệnh viện.

Bên ngoài đang có virus bí ẩn lan tràn, vậy mà cậu ấy vẫn chạy ngược chạy xuôi khắp nơi, thậm chí còn nghĩ cho tôi, quyết định ngủ ngoài đường.

Sự dịu dàng và lòng tốt quên mình ấy khiến tôi vô cùng cảm kích.

Tôi lại một lần nữa nhận ra, Yoshino-kun quả nhiên rất ngầu.

Có thể tiếp tục sống cùng một người như vậy... khiến tôi vui mừng từ tận đáy lòng.

Có lẽ những người xung quanh sẽ nghĩ tôi quá ích kỷ.

Nhưng, đời người chỉ có một lần.

Khoảng thời gian "hiện tại" này, cũng chỉ có một lần mà thôi.

Đây là cuộc sống cao trung đầu tiên và cũng là cuối cùng của chúng tôi... không thể làm lại được.

Nếu đã vậy, tại sao không vui vẻ mà trải qua chứ.

Tôi làm đủ những việc cần làm, tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc xã hội đặt ra, đeo khẩu trang, súc miệng rửa tay khử trùng kỹ lưỡng, tránh xa "Ba Điều Cần Tránh". ──Nếu đã làm đến mức này mà vẫn yêu cầu tôi từ bỏ nguyện vọng của mình... thì dù là tôi, cũng sẽ chọn cách phản kháng.

Ngay cả khi phải phản kháng lại chính cha mẹ mà tôi kính trọng.

──「Hay là con chuyển về nhà ở đi?」

Sau khi kiểm tra ở bệnh viện xong, mẹ đã nói với tôi như vậy.

Dù không phải dương tính, mà là nhiễm khuẩn, bố mẹ vẫn rất lo lắng cho tôi.

Nói thì nói vậy, nhưng họ lại tỏ ra khá do dự.

Bố mẹ tôi là bác sĩ, cũng có khám cho bệnh nhân bị sốt. Mà bệnh nhân sốt, nghĩa là có khả năng đã nhiễm loại virus kia.

Có lẽ họ lo lắng bản thân trở thành người mang mầm bệnh không triệu chứng, rồi lại lây cho tôi khi sức đề kháng của tôi đang yếu đi.

Không chỉ có tôi.

Họ dường như còn lo sẽ lây cho cô em gái nhỏ hơn tôi sáu tuổi──Mayu, hiện đang học lớp bốn tiểu học.

Bố mẹ tôi nghĩ vậy, cũng là điều khó tránh khỏi.

Dù sao thì cho đến tận bây giờ, vẫn chưa rõ loại virus này lây qua đường giọt bắn hay không khí...

Cho nên ở một nơi khác ngoài nhà có lẽ lại an toàn hơn, cũng khó trách họ lại phân vân như vậy.

Tôi đã lợi dụng sự do dự của bố mẹ, khiến họ từ bỏ ý định đưa tôi về nhà.

Tôi nói rằng bây giờ ở một mình, tuyệt đối an toàn hơn.

...Thực ra, tôi không hề ở một mình.

Tôi là một đứa con gái hư hỏng.

Tôi giấu gia đình, thầy cô, các bạn cùng lớp ngoại trừ Natsuki, dù có rất nhiều người lo lắng cho tôi, tôi vẫn chọn sống cùng Yoshino-kun.

Vì vậy, tôi không kìm được mà suy nghĩ.

Hay là cứ để mọi chuyện vỡ lở luôn cho rồi.

Làm như vậy đối với những người xung quanh, và cả Yoshino-kun, có phải sẽ thành thật hơn không...

...Nhưng mà, đây chỉ là mong muốn của riêng tôi.

Tôi muốn mọi người biết mối quan hệ của tôi và Yoshino-kun.

Cũng muốn mọi người biết rằng, tôi mới là người ở gần Yoshino-kun nhất.

Đây quả là một... ham muốn nông cạn.

Tuy nhiên, nếu tôi thực sự làm vậy──sau khi tôi thỏa mãn được cái ham muốn thể hiện của mình.

Yoshino-kun, cậu ấy sẽ nghĩ sao?

Cuộc sống, mối quan hệ giữa chúng tôi, liệu có thể tiếp tục như cũ không?

Cuộc sống thường nhật hạnh phúc mới mẻ được nuôi dưỡng giữa thế giới đầy nguy hiểm này.

...Hiện tại tôi rất sợ hãi, rằng tất cả sẽ thay đổi.

Vì thế tôi chỉ có thể cầu nguyện.

Cầu cho những tháng ngày tôi và Yoshino-kun trải qua cùng nhau, ngày mai vẫn sẽ tiếp tục không đổi...

"Ba Điều Cần Tránh" : Khẩu hiệu phòng dịch được Phủ Thủ tướng, Bộ Y tế Lao động và Phúc lợi Nhật Bản, v.v. đưa ra trong thời gian dịch COVID-19, kêu gọi người dân tránh các địa điểm Kín gió, Tập trung đông người, và Tiếp xúc gần.