Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sử Ma của Zero

(Đang ra)

Sử Ma của Zero

Yamaguchi Noboru

Ông Saito bị cuốn vào thế giới khác và được chủ nhân triệu hồi - Louise tiếp đãi một cách cực kỳ "dễ thương". Tiếp sau đó, cậu được gặp Siesta (không phải bên Thám Tử đã chết), Tabitha (nàng Kuudere l

73 4133

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

(Đang ra)

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

Moyo Kazami

Này... Em vẫn chưa chết à, Sofia?

1 1

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

不知常而妄作

Bằng một cách nào đó, cậu ấy đã biến thành một cô bé loli?!

0 1

Junior High School DxD

(Đang ra)

Junior High School DxD

Shinonome Rippu

*Các sự kiện trong vol 1 Junior High diễn ra sau vol 10 chính truyện.

0 1

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

(Đang ra)

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

Nãi Bình Chiến Đấu Cơ (Chiến Đấu Cơ Bình Sữa)

Anh không phải là phi công át chủ bài có số lượng máy bay địch bị bắn hạ nhiều nhất, chỉ riêng phần lẻ trong tổng số máy bay mà một số át chủ bài người Đức bắn hạ còn nhiều hơn tổng số của anh. Anh cũ

1 1

Web novel - Chương 46: Chuyện gì đã xảy ra thế này!?

Enjoy!

------------------------

Chuyện gì đã xảy ra thế này!?

"M-m-m-m-m-mẹ đang nói cái gì vậy hả⁉ Bọn con vẫn còn là học sinh cao trung mà⁉ V-với lại, chuyện kết hôn thì quá vội vàng rồi đó!"

Hinami phản đối với đôi má đỏ bừng.

Tuy nhiên, mẹ cô ấy hoàn toàn không có vẻ gì là để tâm đến điều đó.

"Con đang nói cái gì thế? Mấy chuyện như vậy thì cứ theo đà mà làm tới thôi!"

Quá vô lý rồi mà…

Từ ánh mắt sáng rực khi nhìn thấy phần thân trên của tôi, không còn nghi ngờ gì nữa, mẹ cô ấy chắc chắn là một người mê cơ bắp.

Bà ấy thích cơ bắp đến mức đáng kinh ngạc.

Không ngờ việc luyện tập do từng học võ thuật lại phản tác dụng theo cách này.

"Keido-kun, con gái cô hơi ngốc nghếch và hậu đậu, nhưng là một đứa trẻ nghiêm túc và ngoan ngoãn. Trông cậy vào con nhé!"

"Không, thưa mẹ, vẫn còn quá sớm để nói mấy chuyện này… Với lại, bọn con còn chưa hẹn hò nữa kia mà."

"Ế— Nhưng nếu một cậu con trai vào phòng của một cô gái đang ở độ tuổi này, chẳng phải là có chút tình ý gì đó sao?"

Quả thật, có thể nói vậy.

Nhưng bọn tôi chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh để học mà không làm phiền ai, và vì thế đã chọn nơi này thôi.

Nếu thực sự là một cặp đôi, thì có lẽ sẽ chọn ngày mà bố mẹ không có ở nhà rồi.

"M-m-m-mẹ à! Chuyện đó dừng lại ở đây đi! Mau ra ngoài nhanh lên!"

Hinami đỏ mặt đến mức khói gần như bốc ra từ tai, rồi cố sức đẩy mẹ mình ra khỏi phòng.

Có vẻ cô ấy thực sự rất xấu hổ.

Mặt đỏ bừng như vậy, lại còn bốc khói nữa chứ.

"Rồi rồi, mẹ hiểu rồi mà— Nhưng mà, Keido-kun này. Dù không nói đến chuyện kết hôn, con hãy đối xử tốt với con bé nhé. Nhờ con đó!"

Trước khi rời khỏi phòng, mẹ cô ấy còn nháy mắt nhìn tôi.

Ugh… Cảm giác bà ấy như một onee-san vậy.

Có một người mẹ vẫn giữ được nhan sắc thế này dù đã có con gái học cấp ba sao…

Cả hai mẹ con đều là mỹ nhân, đúng là đáng sợ.

"Haa… Mẹ lúc nào cũng hưng phấn quá mức. Mẹ là đồ ngốc màaaa…"

Sau khi mẹ ra khỏi phòng, Hinami dựa vào cánh cửa, thì thầm với giọng buồn bã.

Có lẽ do quá xấu hổ, cô ấy cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn về phía tôi.

Thế này thì…

Có một người mẹ có cá tính mạnh mẽ như vậy cũng vất vả thật.

"À-À này… Ryo-kun…"

Hinami khẽ lên tiếng, giọng nhỏ đến mức gần như không nghe được.

Nhưng tôi vẫn không bỏ sót lời cô ấy.

"Hửm? Sao thế?"

Sau vài giây im lặng, Hinami ngước mắt lên nhìn tôi với gương mặt đỏ ửng như quả táo, lúng túng mở lời.

"C-c-chuyện này… tuyệt đối không được nói với ai đâu đấy. Làm ơn…"

"Ừ, yên tâm đi. Tớ sẽ không nói với ai đâu. Với lại, tớ cũng không quá để ý chuyện này lắm."

"Thật… thật chứ?"

"Ừ."

"V-Vậy à… May quá. Cảm ơn cậu."

Nghe câu trả lời của tôi, Hinami khẽ đặt tay lên ngực, trông có vẻ nhẹ nhõm hơn.

Tôi cũng thấy vui vì cô ấy đã bình tĩnh lại.

Nếu cứ tiếp tục không khí kỳ lạ thế này mà học thì cũng hơi khó chịu.

"Nhưng mà, tớ thực sự bất ngờ khi biết mẹ cậu lại thích cơ bắp đến mức đó đấy. Bố cậu có phải là một người cực kỳ vạm vỡ không?"

Sau khi mọi chuyện lắng xuống, tôi không kìm được mà hỏi điều mình đang thắc mắc.

Nghe vậy, Hinami nhẹ nhàng lắc đầu.

"Không đâu. Bố tớ không có thân hình khổng lồ như cậu tưởng tượng đâu. Ông ấy có vóc dáng bình thường thôi. Với lại, mẹ tớ không phải là người thích cơ bắp, mà là thích những người đã rèn luyện bản thân đến cùng cực."

"Ể? Vậy sao? Nhưng tại sao lại thế?"

"Tớ nghĩ là do những chuyện đã xảy ra thời mẹ còn đi học."

"Thời còn đi học?"

"Ừ."

Rồi, Hinami bắt đầu kể về quá khứ của mẹ mình.

"Mẹ tớ hồi đi học được rất nhiều người theo đuổi. Một nửa số con trai trong lớp đã tỏ tình với mẹ tớ, và bà ấy còn được bầu chọn là hoa khôi của trường ba năm liên tiếp."

"Chà, đúng là nổi tiếng thật đấy!"

"Đúng vậy. Nhưng mà, những người xinh đẹp thì cũng hay gặp phải rắc rối. Khi còn là học sinh cấp ba, mẹ tớ từng bị nhiều kẻ biến thái tiếp cận và suýt bị tấn công."

"G-gì cơ? Chuyện thật à?"

"Ừ. Khi mẹ tớ nghĩ rằng mọi chuyện đã hết hy vọng, có một người bạn cùng lớp đã xuất hiện và cứu bà ấy. Một mình người đó đã đánh bại tất cả những tên kia."

"Đừng nói với tớ là… người đó chính là…"

"Ừ. Đó chính là bố tớ."

C-cái kiểu gặp gỡ này… ngầu quá vậy!?

Bố cậu đúng là đỉnh thật!

"Mẹ tớ đã hoàn toàn rung động trước hình ảnh mạnh mẽ của bố. Đó chính là khởi đầu cho mối quan hệ của họ. Nhưng điều khiến bố tớ thật sự đáng ngưỡng mộ chính là những gì xảy ra sau đó. Khi mẹ tớ có bạn trai, không có gì lạ khi sẽ có những kẻ ghen tức và có thể làm điều gì đó điên rồ. Vì vậy, để có thể luôn bảo vệ mẹ, bố tớ đã không ngừng rèn luyện bản thân. Lúc nào cũng ở bên bà ấy. Tớ nghĩ đó là lý do mẹ thích những người đã rèn luyện bản thân đến mức tối đa."

"Th-thật sao? Nghe cứ như trên phim ấy."

"Đúng thật? Nhưng mà, cậu có thấy khó hiểu khi mẹ tớ lại có suy nghĩ như vậy không?"

Sau đó, Hinami đặt tay lên ngực.

"Nếu có một người luôn ở bên cạnh bảo vệ mình… thì chắc chắn sẽ cảm thấy an tâm và muốn ở bên người đó mãi mãi."

Khi nói những lời đó, môi Hinami khẽ cong lên một chút.

Cứ như thể cô ấy vừa được người mình yêu nói lời "Anh yêu em" vậy.

Với một người con gái, nếu có một người đàn ông lý tưởng như thế, thì đương nhiên sẽ rung động rồi.

"Bố cậu thực sự rất ngầu. Tớ thực sự ngưỡng mộ ông ấy đấy."

"Ừ! Tớ cũng vô cùng ngưỡng mộ bố!"

Cuối cùng, Hinami nở một nụ cười rạng rỡ.

Một nụ cười thuần khiết và đáng yêu đến mức tôi không biết phải nhìn đi đâu.

Nhưng mà… không ngờ bố mẹ Hinami lại gặp nhau theo cách đó.

Ông ấy đã bảo vệ bà khỏi kẻ xấu và tiếp tục ở bên để bảo vệ bà mãi về sau.

……

À rế?

Cách mà bố mẹ cậu ấy gặp nhau… có gì đó giống với cách bọn tôi gặp nhau thì phải!?

C-chuyện này có phải là định mệnh không vậy?

Không, không, không, không, không đời nào!

Chỉ là trùng hợp thôi!

Chắc chắn chỉ là trùng hợp thôi!

Chỉ là tình cờ gặp nhau theo cách giống nhau thôi, đúng không hả ông trời!?

Chắc là vậy rồi nhỉ!?

Main vẫn gọi là Okaa-san :v