Trước tiên cứ để việc dẫn đường cho Leaf nhỉ.
Hiện giờ trừ Automata ra thì nó là quân cờ duy nhất có thể hoạt động ngoài Hầm ngục.
Việc dẫn đường không cần sức chiến đấu nên Leaf cũng sẽ đảm nhận được.
Thế nên tôi tái khởi động Automata và đưa chỉ thị.
"Leaf. "
"V, vâng! "
"Từ giờ Ma vương sẽ dẫn Thống lĩnh đến Hầm ngục của ta.
Ta sẽ đưa ngươi bản đồ, hãy dẫn ngài đến Vương đô. "
"Ế!? "
Mà, ngạc nhiên là phải.
Thế nhưng vẫn phải làm.
"Ra lệnh nhé. "
"... Vâng. Em hiểu rồi. "
"Ngoài ra tuyệt đối không được tỏ thái độ thất lễ. Nếu dám làm thế trước mặt Ma vương thì… "
Tôi cho Automata đến gần Leaf hơn.
Rồi hướng tay về phía bộ hạ của Leaf và nắm tay lại nhẹ nhàng.
"Hya!? "
"Không chỉ mỗi nát thôi đâu đấy. "
"V, vâng! "
Mặc dù đỏ mặt rưng rưng nước mắt nhưng Leaf vẫn trả lời rõ ràng.
Tốt lắm.
Ngoài ra nếu nó làm gì thất lễ thì không đến lượt tôi đâu, Ma vương hoặc là Thống lĩnh ở đó có khi sẽ làm gỏi nó trước nên không dặn trước thì phiền lắm.
Thế nhưng, ừ thì nếu chỉ phạt không thôi thì khó làm việc tốt lắm, phải thưởng nữa nhỉ.
"Đổi lại nếu làm đàng hoàng thì sẽ có thưởng. "
"Ơ. "
"Vì thế, cố lên. "
Sau khi thông báo xong, tôi gửi Leaf đến Tầng một.
Mở bức tường chắn trước Phòng liên lạc Ma vương và cho Hình nhân Mamori-chan nói 'Vào đi' để cho nó đi vào.
Từ giờ cho đến khi rời khỏi Hầm ngục, tôi sẽ ra lệnh cho nó bằng Hình nhân Mamori-chan.
Còn khi ra ngoài thì là việc của Leaf.
Nỗ lực phấn đấu nhé.
Và Automata sẽ hoạt động độc lập.
Để lấy được thông tin của kẻ thù hoặc là địa lý khu vực ít nhiều gì cũng được, tôi sẽ đi vòng quanh trong Vương đô.
Biết đâu lại được dòm qua mặt của Thập nhị sứ đồ hay Anh hùng nào đó thì tuyệt.
Còn gặp được ai có khả năng nhìn thấu cơ thể thật đằng này thì tạch.
Chuyện là vậy đó.
Đầu tiên hãy đến xem qua Giáo hội của Nữ thần giáo, nơi khả năng cao sẽ thành chiến trường.
Ừm.
Bự khiếp.
Không to bằng lâu đài có thể nhìn thấy đằng kia nhưng cũng là một tòa kiến trúc rất lớn.
Bên ngoài phủ trắng tinh mang lại cảm giác thần thánh cho nơi này.
Theo như chuyện của Leaf, Nữ thần giáo là một tổ chức có quy mô cực lớn phủ chi nhánh trên toàn thế giới nên chắc cũng khá thế lực trong đất nước này.
Ít nhất là chúng có đủ sức mạnh để xây nên tòa kiến trúc này.
Khi đi vòng quay Giáo hội và đến một nơi giống cửa sau thì thấy một đám đang lén lút đi ra.
Có bốn tên.
Toàn bộ đều mác đồ không khác mấy so với người sống xung quanh đây.
Thế nhưng lén rút ra khỏi Giáo hội thì không thể là người bình thường được.
Chắc là sai được ấy. .
Khi tôi nghĩ vậy và xác nhận khuôn mặt bị ấn đi của bốn người, -- tôi đã ngạc nhiên.
Đầu tiên cả bốn người bọn chúng đều tóc đen mắt đen.
Đấy cũng không phải là quá hiếm.
Con người ở thế giới này có màu tóc và màu mắt rất đa dạng nhưng không có nghĩa là không có ai tóc đen mắt đen.
Thế nhưng tôi đã từng chạm mặt chúng.
Hồi trước khi đến thế giới này.
Và trước cả khi tôi thành Hikikomori.
Ba trong bốn người có ấn tượng rất mờ nhạt nhưng người còn lại tôi còn nhớ rất rõ.
Tôi cho Automata rón rén tới gần đến để chúng lọt vào phạm vi 10m của Chế tác Hầm ngục ảo và dùng Giám định lên người đó.
ーーー
Người đến từ thế giới khác Lv20
Tên: Sorano Akane
HP: 100/100
MP: 800/800
Tấn công: 42
Phòng thủ: 31
Ma thuật: 711
Kháng phép: 201
Linh hoạt: 29
Kỹ năng đặc biệt
[Không gian thuật]
Kỹ năng
[Tự động hồi phục MP Lv30] [Hỏa thuật Lv15]
Danh hiệu
[Anh hùng] [Người đến từ dị giới]
ーーー
Sorano Akane
空野茜
Không Dã - Thiến.
Là tên của giáo viên chủ nhiệm đảm nhiệm lớp trước khi tôi thành Hikikomori.
Tôi không biết quá rõ nhưng tôi thấy cô là một người tốt, ít nhất là ngoài mặt.
Cô cản những đứa bắt nạt tôi và rất nhiều lần ghé qua nhà khi tôi đã thành Hikikomori.
Cơ nhưng cái sau lại khiến tôi vô cùng tức giận.
Một giáo viên như thế tại sao lại ở thế giới này.
Ngay khi nghĩ vậy, một phán đoán nảy ra trong não tôi.
Trong Bảng chỉ số cử tôi có danh hiệu [Kẻ bị dịch chuyển nhầm].
Từ trước đến giờ, tôi đã nghĩ là tồn tại tên Nữ thần đã triệu hồi tôi nhưng thất bại.
Thế nhưng, nếu không phải như vậy thì sao?
Không phải là muốn triệu hồi tôi, mà muốn triệu hồi cả lớp nhưng khi đó tôi lại không ở trong lớp học nên bị dịch chuyển lệch sang chỗ Lõi hầm ngục.
Nếu nghĩ sang hướng đó, tôi nhận ra mọi chuyện liên kết chặt chẽ với nhau
Vậy là các Anh hùng mà tôi khổ sở lo lắng lại là tụi cùng lớp sao?
Tụi bắt nạt tôi, tụi gây thương tích cho tội, tụi đã dồn tôi đến mức thành Hikikomori và giờ đây lại qua thế giới này làm kẻ địch của tôi sao?
"... Hah. "
Tôi cười khinh bỉ.
À, ra là vậy, hóa ra là như vậy.
Anh hùng chính là chúng sao.
Chúng biến tôi thành Hikikomori còn chưa thỏa mãn và lần này lại muốn cướp luôn cả Thánh địa Hikikomori của tôi sao.
Nếu tôi cứ làm Thống lĩnh quân đoàn Ma vương và chiến đấu, khả năng đụng bọn chúng rất cao.
Và nếu chỗ ở của cơ thể thật bị lộ thì chắc chắn chúng sẽ kéo đến tấn công.
Rồi đột nhập vào.
Chúng mang theo thứ hung khí mang tên Kỹ năng đặc biệt và rồi sẽ giống như tên bám đuôi lúc đó, bước chân vào Thánh địa của tôi.
"Làm như ta cho phép ấy. "
Trước khi đấy, phải giết.
Chúng được triệu hồi cùng lúc với tôi nên không thể nào quá mạnh được.
Thế nên phải giết.
Trước khi chúng mạnh lên, phải giết.
Tôi bây giờ sẽ hết sức bảo vệ bản thân khỏi bạo lực của chúng.
"Bắt đầu từ tụi nó. "
Và như thế, tôi bắt đầu tiêu diệt côn trùng gây hại.