Saikyou Onmyouji no Isekai Tensei-ki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1285

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7542

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 392

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 564

Vol 1: Chuyển sinh và nhập học - Chương 18: Âm dương sư mạnh nhất, tham dự kì thi.

Ngày thi tuyển sinh.

Khi đến Học viện Ma thuật Đế quốc Rodnea lần đầu tiên, chúng tôi ngạc nhiên về quy mô của nó.

"Ồ…"

Bên cạnh tôi, Ifa thán phục.

Dù sao, nó cũng rất lớn. Diện tích rộng bao nhiêu ấy nhỉ ?

Nó rộng gần bằng Daidairi ở Kyoto, nhưng có vẻ như khu rừng phía sau Học viện cũng là một phần khuôn viên của trường, và nếu bao gồm cả khu vực đó thì nó còn lớn hơn nhiều.

Các tòa nhà của Học viện giống như một lâu đài vậy.

“……Hở?”

“Có chuyện gì vậy, Seika-kun?”

"… Không có gì."

Cảm giá có sự dồn nén sức mạnh ở đâu đó quanh đây

Chắc do đây là Học viện ma thuật, vì vậy mọi thứ đều có thể xảy ra ?

Nhìn quanh lần nữa, có rất nhiều người cũng đang chuẩn bị tham gia kỳ thi tuyển giống như chúng tôi.

“Nào, những ai đã đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh, xin hãy đi lối này!”

Bàn tiếp tân xuất hiện dưới bầu trời xanh, và mọi người bắt đầu xếp hàng về hướng đó.

Chúng tôi làm theo hướng dẫn.

"Tên của em là gì"

“Seika Lamprog.”

"Wow! Em có phải con trai của Bá tước Lamprogue không?”

Người phụ nữ ở quầy lễ tân lên tiếng khiến xung quanh xôn xao.

"Thật đó hả?" “Gia tộc Lamprogue nổi tiếng đó sao?” “Có nên làm quen luôn bây giờ khi còn có thể không?”

Hả, nhà mình nổi tiếng thế này sao?

“Bây giờ, đưa tay cho tôi.”

Sau khi được hỏi một số câu hỏi.

Tôi được đưa cho một quả cầu pha lê có khắc ma pháp trận trên đó.

"Cái này là cái gì?"

“Đó là một công cụ ma thuật dùng để đo ma lực. Đây là lần đầu tiên tôi được tiếp đón hậu duệ của gia tộc ma thuật Lamprogue nổi tiếng đó, vì vậy tôi rất mong chờ xem kết quả sẽ ra sao. Nhân tiện, nếu em có tiềm năng mạnh mẽ về tất cả các hệ, nó sẽ tỏa sáng màu trắng. Nhưng tôi chưa thấy chuyện đó bao giờ.”

"Hmm"

Như hướng dẫn, tôi đặt tay lên quả cầu pha lê.

Nhưng không có gì xảy ra.

“… Tôi xin lỗi, thử một lần nữa đi.”

"Vâng"

Một lần nữa, không có gì xảy ra.

“À, em có khả năng dùng quang hay ám hệ không? Cái này chỉ hỗ trợ bốn hệ cơ bản thôi…”

“Không, em không nghĩ vậy. Chắc chắn là do em không có ma lực.”

"Hở"

Những người xung quanh tôi lại ồn ào.

Tôi bắt đầu lo lắng.

“Nếu em không có ma lực thì không thể tham gia kỳ thi sao?”

“Đây chỉ là xác nhận sơ bộ, nên em vẫn có thể tham gia bình thường… nhưng có một bài kiểm tra thực hành buộc phải thực hiện nên….”

“Vậy thì không có vấn đề gì. Em sẽ làm bài kiểm tra đó”

Khi tôi rời khỏi khu vực tiếp tân, tôi có thể nghe thấy tiếng thì thầm xung quanh mình.

“Không có ma lực?” “Không đời nào. Cậu ta là người nhà Lamprogue sao?” “Tên nghĩ mình có thể làm cái quái gì vậy?”

Tại một quầy lễ tân khác, Ifa đang nói chuyện với tiếp tân.

"Tên của em là gì"

“Em là Ifa. Em không có họ.”

“Em có phải là thường dân không?”

“Không, em là…… nô lệ của ngài Seika.”

Xung quanh lại ồn ào.

Không, quá ồn ào. Bàn tiếp tân bên cạnh chật cứng.

“Nô lệ phải không? Đã có trường hợp các tùy tùng cũng được nhận, nhưng nô lệ thì không quá phổ biến. Về mặt pháp lý, thì họ được coi là tài sản, nhưng nhà trường không chịu trách nhiệm quản lý các trường hợp bỏ trốn. Hãy thông báo cho chủ nhân của em. Nào, đưa tay đây cho tôi.”

Ifa cũng đặt tay lên quả cầu pha lê.

Nhưng, không giống như lúc của tôi, ánh sáng màu vàng nhạt xuất hiện.

“Em có vẻ như có năng khiếu về phong và hỏa hệ, nhưng……rất yếu.À mà này, cũng có một bài kiểm tra thực hành, em có muốn tham gia không……?”

"Vâng. Làm ơn ạ."

Khi Ifa quay lại, tiếng ồn trở nên to hơn.

"Mấy tên này nghĩ gì mà dám đăng ký kiểm tra vậy?" “Nghe nhất hậu duệ nhì quan hệ chưa?” “Chắc là do gia tộc Bá tước kia cũng mới nổi” “Đúng là thứ thấp hèn, nhìn như đàn bà và còn có một nô lệ sống chung, tên này đến đây để chơi hay học vậy ?…..”

Tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, và khi tôi nhìn Ifa, tôi thấy ngọn lửa màu cam lập lòe xung quanh cô ấy.

Đôi mắt cô trở nên kiên định.

"Ifa. Bình tĩnh lại đi.”

"Hể?”

Ifa xua tay và xóa nó đi.

Tôi cười rồi thở dài.

Tôi cảm thấy như thành kẻ địch của tất cả trước cả khi bắt đầu. Nhưng thế này mới là tôi chứ.

"Câm miệng."

Một giọng nói trang nghiêm vang lên.

Trước mặt tôi, mái tóc đỏ như lá mùa thu nhẹ nhàng lướt qua.

“Mấy người đang cản đường tôi đấy. Nếu muốn đăng ký, hãy tránh đường cho tôi.”

Trước khi tôi nhận ra, đám đông đã im lặng và nhường chỗ cho cô gái xinh đẹp.

“Amiyu. Thường dân.”

"À, đây"

Nhân viên lễ tân vội vã làm thủ tục.

“Vậy tiếp theo là…”

“Hừm”

Cô gái đặt tay lên quả cầu pha lê trước khi nó được đưa ra trước mắt.

Tại thời điểm đó.

Ánh sáng trắng chói lóa chiếu sáng xung quanh.

Đôi mắt của nhân viên tiếp tân mở to.

"Hả. Màu này, tức là toàn bộ các hệ…”

“Thế là đủ rồi phải không?”

“A, chờ một chút.”

Cô bỏ tay ra và quay gót như thể không có gì xảy ra.

Xung quanh lại xôn xao.

“Nghe thấy chưa? Toàn bộ các hệ đó” “Và ánh sáng rất mạnh…… cô ta là thường dân, phải không?” “Tôi nghĩ cô ta là con ngoài giá thú của hoàng gia.” "Không đời nào ……"

"Chào"

Tôi bất giác gọi cô ấy.

Cô gái tóc đỏ dừng bước.

Tim tôi đột nhiên đập mạnh. Biết ngay mà. Giống y hệt người đó.

“Ừm, cảm ơn.”

"Hả? Vì sao lại cảm ơn?"

"À, là vì……"

“Nói thẳng ra nhé. Tôi không có ở phe cậu đâu. Chỉ là do quá ồn ào thôi. Hơn nữa."

Cô chỉ vào tôi.

“Cậu mới là người làm tôi khó chịu nhất. Thật khó chịu khi một kẻ thậm chí không thể sử dụng ma thuật lại đến Học viện. Tôi biết cậu sẽ vượt qua kỳ thi tuyển sinh với sự giúp đỡ từ gia đình, nhưng ít nhất thì đừng có mà cản đường tôi ”.

Cô quay lưng đi, chỉ để lại những lời đó.

Tôi nhìn bóng lưng đó thêm một lúc nữa.

“Có chuyện gì vậy, Seika-kun?”

"Không, không có gì……"

Tôi chỉ hơi ngạc nhiên thôi.

Màu tóc khác, nhưng khuôn mặt rất giống với người mà tôi biết ở kiếp trước.

Khuôn mặt của người chị đã chết từ khi tôi còn rất nhỏ.

Khuôn mặt người đệ tử mà tôi tâm huyết nhất.

Và cả khuôn mặt đứa trẻ đã giết tôi.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage