Saikyou Girudo Masuta No Ichi Shuukan Kenkoku Ki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 01 Web Novel : Sau khi được dịch chuyển đên thế giới khác, tôi lập quốc trong một tuần - Chương 24 : Một ngày chủ động của Ren-Ren ( Một ngày bị động của Bá Tước)

Chương 24 : Một ngày chủ động của Ren-Ren ( Một ngày bị động của Bá Tước)

Lời mở đầu

Tâm tình của nhân vật chính đang phát triển theo hướng tích cực!

Tâm tình của Bá Tước đang phát triển theo hướng tử hình của Bowarei.

Vị trí tối cao của các phe cánh cũng được phân biệt rõ ràng!

Nếu như bạn cảm thấy mệt mỏi vì tác phẩm dài dòng thì hãy quất mạnh tác giả!

Nó sẽ trở thành sự khích lệ!

—————————————

Buổi sáng của Ren-Ren đến hơi trễ.

Vì bât kể nói như thế nào, xác suất bị bóc lột đến tận nửa đêm mới dừng lại cao đến 66%.

Mặc dù như vậy nhưng Ren-Ren vẫn uống sạch thuốc hồi phục cao cấp (High Potion) thay cho thức uống dinh dưỡng và sau đó nhíu mày lại.

"Không tồi, thêm một bình nữa."

Ren-Ren nở nụ cười sảng khoái khi cậu nói như vậy.

"Anh đang làm cái quái gì vậy?"

Ý thức của tôi bị kéo trở lại thực tại khi thình lình được đáp lời.

Khi tôi quay mặt sang, tôi nhìn thấy Proudia đứng nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng như thể sắp đóng băng đến nơi.

Tôi với Proudia đang ở trong một căn phòng kiểu Nhật Bản duy nhất ở trong thành G.I.Jou và nó ở sâu phía sau phòng ngai vàng.

Bảo Eleanor gọi toàn bộ thành viên của Guild tập hợp tại đây trong khi tôi đến căn phòng mang phong cách Nhật Bản gọi là phòng lánh nạn để trốn thoát khỏi thực tại.

Bởi vì vậy, Proudia nhìn chằm chằm vào tôi như thể cô ấy đang kinh thường tôi và ngẩng đầu lên cùng với lên tiếng với vẻ mặt như thể cô ấy đã nghĩ ra diệu kế nào đó.

“Goshujin-sama, dường như người đã rất vất vả nhỉ. Mặc dù tối nay hơi vượt quá bổn phận nhưng xin người hãy cho phép tất cả hầu gái chúng em được làm công việc chăm sóc cơ thể của người...”

“Xin cho ta được miễn cái đó!”

Phớt lờ đề nghị của Proudia và sau đó tôi quay trở về phòng ngai vàng.

“A, Goshujin-sama. Tất cả thành viên đều đã tập hợp đủ.”

Eleanor báo cáo cho tôi biết điều đó với giọng nói dường như rất hồ hởi sau khi tôi quay trở lại phòng ngai vàng.

Liếc qua một lượt, tất cả thành viên của Guild đang đứng xếp hàng chỉnh tề ở trong phòng ngai vàng.

Tôi đứng trước ngai vàng và đưa mắt nhìn xuống tất cả mọi người.

Theo một cách nào đó, tôi lại luôn cảm thấy bọn họ trông giống như một quân đoàn ác quỷ ở đâu đó vậy.

Tôi mở miệng lên tiếng trong khi suy nghĩ đến chuyện lỗi thời như vậy.

“Hình như đã xảy ra một vài vấn đề ngày hôm qua, phải không?”

Tôi nhìn về phía mọi người sau khi nói như vậy xong. Hơn một nửa không biết quyết định lúc trước nhìn lẫn nhau với vẻ mặt khó hiểu.

Tôi đưa mắt nhìn xung quanh một lượt và tiếp tục nói thêm một lần nữa.

“Không thể tránh khỏi chuyện chúng ta không biết nhưng ta và Sainos, Sedeia, Sunny hơi bị xem thường khi đến Ramblas.”

Âm thanh hoảng sợ vang lên sau khi tôi nói như vậy. Không, không phải, tôi nghĩ điều đó cũng là đương nhiên nếu nói từ lập trường của đối phương.

“Maa, bốn người chúng ta đến Ramblas và họ nhìn thấy chúng ta là những lính đánh thuê không rõ lai lịch với mất tư cách làm mạo hiểu giả. Từ quan điểm của quý tộc, nói không chừng họ cho rằng chúng ta chẳng khác gì đám người thấp kém với chút tự tin về tài năng của mình.”

Mặc dù đây là lời nói đùa bình thường nhưng đảo mắt có thể thấy ngọn lửa phẫn nộ ở trong mắt tất cả thành viên ở đây.

Đối với bầu không khí này, tôi ho khan một tiếng và quyết định đổi thành vẻ mặt nghiêm túc.

“Tuy chúng ta là tân mạo hiểm giả nhưng cũng là mạo hiểm giả ưu tú. Từ góc nhìn của quý tộc, chúng ta chính là những công dân của đất nước. Dù sao họ cũng cho rằng chúng ta sống ở trên lãnh địa của Bá Tước. Bất kể suy xét như thế nào thì họ đánh giá rằng mình có địa vị ở trên chúng ta. Thành thật mà nói, nói không chừng bọn họ sẽ nghĩ đến việc thuê chúng ta vì không muốn để chúng ta chạy đến những nơi khác.”

“Thuê, Goshujin-sama sao?”

Có lẽ em ấy có cảm tưởng gì đó đối với lời thoại này của tôi, tôi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng lẩm bẩm nhỏ bé của Eleanor đứng chéo tôi phía sau.

Vậy sao. Bởi vì cô ấy nói rằng tôi gần giống như Thần và bất kể cân nhắc như thế nào đều là bất kính khi tôi làm thuộc hạ của Bá Tước sao?

Mặc dù trong lòng bọn họ chỉ có mỗi tôi thế nhưng tôi cảm giác sát khí nổi lên bốn phía trước ngai vàng trong chớp mắt.

Tôi vội chuyển đề tài trước khi đám thuộc hạ bắt đầu nổi giận và ầm ĩ cả lên.

“Gác chuyện đó sang một bên trước đã, đối phương là một Bá Tước được giao phó quản lĩnh lãnh thổ biên giới của vương quốc Rembrandt, một quốc gia rộng lớn. Mặc dù ông ta là một quý tộc ở mức thượng cấp nhưng không thèm quan tâm đến đối thủ thấp kém hơn mình... Là quý tộc có địa vị ngang hàng hoặc cao hơn, liệu hắn có thể phớt lời hoàng tộc của vương quốc khác hay không?”

Sự khuếch trương sát khí ở phía trước ngai vàng thu bớt lại một chút sau khi tôi nói như vậy xong.

Bằng cách nào đó, họ đã có thể hiểu được điểm mấu chốt trong lời nói của tôi.

Đi theo dòng chảy đó, tôi vội vàng thông báo cho mọi người biết mục tiêu đã được quyết định xong.

“Nói tóm lại, chúng ta thành lập một quốc gia nên mọi thứ đều được giải quyết. Đúng không?”

Âm thanh cảm khái không ngừng vang lên ở trong phòng ngai vàng sau khi tôi đưa ra thông báo như vậy.

Eleanor lặng lẽ tiến đến bên cạnh tôi và sau đó cô ấy quỳ một chân về phía tôi.

“Đấng sáng tạo của chúng thần, người đã sáng tạo ra Guild này, sáng tạo ra đủ loại vũ khí với vật phẩm. Ngay cả việc sáng tạo ra lâu đài này, cũng là do Ren Ren-sama. Cuối cùng, ngài đã đi đến quyết định trở thành vua của một nước và cảm xúc của chúng thần đang tràn ngập trong đó.”

Eleanor phủ phục khi em ấy nói như vậy.

Tôi làm tư thế cong đầu gối và cúi thấp xuống rồi vỗ nhẹ vào vai Eleanor.

“Chúng ta sẽ trở nên bận rộn từ bây giờ, nhưng nhờ cậy ở em.”

“Vâng, dúng vậy! Xin người hãy giao cho em!”

Eleanor đứng lên sau khi em ấy nghe được câu trả lời của tôi và quay mặt về phía các thuộc hạ đang xếp hàng.

“Trước tiên, chúng ta tiến về phía làng Grado. Chúng ta có thể gặp được Bá Tước đang trên đường đi từ đó đến Ramblas. Chúng ta có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ hiệp sĩ đoàn của Bá Tước nhưng điều đó chỉ dẫn đến một sự hỗn loạn vô nghĩa quá mức mà thôi. Ta sẽ mời Bá Tước, quý tộc và hiệp sĩ đoàn đến lâu đài G.I.Jou. Mục tiêu là mời họ đến phòng ngai vàng dưới tầng hầm.”

Tất cả thuộc hạ đều đồng loạt gật đầu như cố ý chấp nhận mệnh lệnh này sau khi tôi nói xong.

...

Góc nhìn của Bá Tước Villiers

“Vẫn còn đang tập hợp sao?"

Zackson, hiệp sĩ cao cấp bên cạnh tôi trả lời ngắn gọn với bộ dạng hết sức lo sợ sau khi nghe thấy tôi lẩm bẩm như vậy.

"Vâng! Hiệp sĩ đoàn của tôi thường trú ở Ramblas đã tập hợp xong rồi nhưng hiệp sĩ đoàn của Nam Tước Bowarei theo kế hoạch là sẽ đến trước buổi sáng vẫn còn chưa đến!"

"Cũng gần trưa rồi à... Cái tên ngu ngốc đó. Có lẽ tên khốn đó còn đang làm cái gì đó để củng cố địa vị ở vương đô lúc này..."

Tôi thở dài khi nói như vậy.

Cảnh vật bên ngoài có thể nhìn thấy từ cửa sổ, tôi thấy đội hiệp sĩ đoàn đã chuẩn bị xong thể hiện bộ dạng bắt đầu trở nên buồn chán theo thời gian.

Nam Tước Bowarei đến từ chi tộc của một gia đình quý tộc vĩ đại có lịch sử sâu xa. Mặc dù hắn ta là Nam Tước nhưng lại là lãnh chúa nổi tiếng có vùng lãnh địa tương đối giá trị.

Bởi vì Bowarei là Nam Tước duy nhất trong vương quốc tôi có lãnh địa cho nên tôi cũng biết rõ thế lực của tên khốn đó đến từ đâu.

Tại sao, dưới tình hình đó mà Bowarei vẫn là một Nam Tước?

Bởi vì hắn ta không có năng lực và không có đầu óc giành được công lao với thành tích.

Thế nhưng do tên đó có dã tâm nên khoe khoang quyền lực của mình ở nhiều nơi và kết quả là bị đuổi ra khỏi vương đô.

Cho dù hắn ta là một tên quý tộc vô dụng và bị vứt bỏ điển hình nhưng hắn ta vẫn là một tên đàn ông có giá trị lợi dụng đối với tôi.

Hiện giờ, tôi đang có một kế hoạch phải tiến hành một cách bí mật. Mặc dù hắn chẳng phải là nhân vật quan trọng ở trong kế hoạch này nhưng tôi không cho phép hắn phạm một sai lầm nào ở trong này.

Thế nhưng tôi luôn cảm thấy giá trị lợi dụng của tên đó không đáng để làm việc dư thừa.

"Thật là...Thực sự ổn khi giao cho tên khốn đó ... Không, dù sao cũng đủ người rồi..."

Tiếng bước chân lộn xộn mà thô lỗ vang lên vào lúc tôi đang lẩm bẩm về việc thay đổi chiến lược với giọng nhỏ đến mức mà xung quanh không thể nghe thấy được.

"Vâng, thành thật xin lỗi! Thật là, mặc dù vất vả lắm mới được bổ nhiệm là chỉ huy hiệp sĩ đoàn nhưng lại hơi vô dụng..."

Bowarei thể hiện thái độ dường như hắn chẳng có tí trách nhiệm nào cả và chạy đến trước mặt tôi.

Tên khốn này, chém đầu hắn chứ?

Thế nhưng kế hoạch của tôi sẽ bị chậm lại rất nhiều cho dù tôi có thể ngụy tao cái chết của hắn thành tai nạn.

"... Mà, được rồi. Tập hợp đến thành tây đi. Chúng ta phải di chuyển ngay lập tức."

"Ừm... Đúng, đúng vậy! Bây giờ phải di chuyển ngay lập tức!"

Tên Bowarei đã nhận ra được tâm tình của tôi từ trong giọng nói trầm thấp và ra khỏi phòng như thể chạy trốn vậy.

Tôi nhìn bóng lưng tên Bowarei rời đi mất dạng và vẫn mang suy nghĩ rằng phải chém rơi đầu tên khốn này.

...

540 người thuộc nhóm hiệp sĩ đoàn thường trú ở Ramblas đã tập hợp ở thành tây.

Tên Bowarei nói rằng mình có thể chuẩn bị ra đội hiệp sĩ đoàn lên đến 1820 người.

Tôi thở dài khi nhìn chăm chú vào đội quân mà cho rằng có thể thảo phạt nổi nhóm lính đánh thuê chưa đến 100 người.

"Tên đó thực sự là một gã đàn ông ngu ngốc sao."

"Đúng là như vậy... Thật sự, thật sụ xin lỗi."

Zackson đồng ý với xin lỗi trước giọng nói kinh ngạc của tôi. Thông thường, bất kính với quý tộc là một tội lớn nhưng trong trường hợp này thì hắn ta không hổ là tùy tùng của quý tộc.

Tôi bật cười vì câu trả lời của Zackson. Tôi nhìn về nhóm hiệp sĩ đoàn mà Bowarei chuẩn bị vừa mang cảm giác khó mà giải thích được.

Mặc dù đi theo vị chủ nhân đáng khinh nhưng chỉ huy hiệp sĩ đoàn của Bowarei vẫn là người có năng lực tương đối khá.

Binh lính được huấn luyện rất tốt đặc biệt tự tin và cảm giác căng thẳng. Xếp hàng cũng rất chỉnh tề và không hề phát ra một chút âm thanh nào cả.

Cho dù tên Bowarei phải bỏ mạng vì tai nạn thì tôi vẫn không hề muốn hiệp sĩ đoàn của tên đó chịu chút tổn thất nào.

Xung quanh đột nhiên hỗn loạn trong lúc tôi đang lo lắng đến chuyện đó.

"Là thứ gì vậy?"

Zackson vẫn há hốc miệng và chết lặng khi đang nhìn về phía sau tôi cho dù tôi hỏi như vậy.

Cảnh tượng kinh ngạc đập vào mắt tôi khi ôi quay đầu lại nhìn theo tầm mắt của Zackson.

Có vô số người bay xuống từ bầu trời.

——————————

Tôi cũng nhận được lời than phiền 'tệ quá mức' !

Tôi đang tìm phương hướng để khiến cho tác phẩm của tôi trở nên tinh tế hơn một chút!

Nếu như có thể thì xin hãy hỗ trợ tôi!

Nói không chừng, có lẽ sẽ khiến cho Js-sama tức giận...

Thật đáng sợ ~ ————

Đặc biệt chờ đến khi bạn nào đó trên mạng hiểu tiếng Nhật hỏi hoặc không biết thì tôi không có cách nào cả (đầu hàng).