Saikyou Girudo Masuta No Ichi Shuukan Kenkoku Ki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 01 Web Novel : Sau khi được dịch chuyển đên thế giới khác, tôi lập quốc trong một tuần - Chương 28 : Tiệc mừng thành lập quốc gia

Chương 28 : Tiệc mừng thành lập quốc gia

Lời mở đầu

Có lẽ Bá Tước sẽ trở nên rất bình thường một lần.

Chẳng nghĩ ra nổi lời thoại hay với thủ lĩnh!

Bởi vì đầu óc tác giả đang trở thành...!

————————————

Sử dụng phòng ăn được chuẩn bị đầy đủ, tôi nghĩ ra cách để cho hiệp sĩ đoàn cũng có thể tham gia yến tiệc.

Đây là yến tiệc kiểu đứng.

Cũng không có cách nào cả, dù sao tôi chưa từng nghĩ họ sẽ mang theo nhiều binh lính như vậy.

"Muu, món ăn ngon nhiều như vậy sao."

"Rất ngon."

Miễn cưỡng chỉ có tôi và Bá Tước được bố trí chỗ ngồi trong khi những người còn lại đều đứng ăn ở bên trong phòng ăn chật chội. Nhân tiện, High Human Eleanor , Ma Tộc Cartas làm hộ vệ và đứng ở bên cạnh tôi.

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh phòng ăn và thấy căn phòng này có thể nhét vào khoảng 2000 người. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ lúc mình xây dựng phần này kinh ngạc ra sao.

"Thứ này, thứ rượu này cũng là thức uống ngon đến kinh ngạc... Bất kể là rượu vang hay bia nhẹ đều có nồng độ cồn khác nhau."

"Là rượu chưng cất. Chỉ có nơi này có rượu này."

Tôi ném lo lắng sang một bên trong khi thấy Bá Tước và hiệp sĩ đoàn, từng người một đều mang tâm trạng tận tình hưởng thụ ở đây.

Chẳng biết tại sao mà đến ngay cả hiệp sĩ phát khóc cũng có.

Mặc dù đội hồi gái đang đi xung quanh mang lên các món ăn và rượu cho hiệp sĩ đoàn như vậy nhưng họ đang đối mặt với tình trạng không đủ nhân lực.

"Ồ — Ừm... Bất kể là tòa lâu đài này hay nhân viên phục vụ đều như vậy, thậm chí ngay cả món ăn cũng đều là món ăn cao cấp nhất... Ái chà, cho dù Nam Tước Bowarei không có mặt ở đây có thể thúc đẩy kế hoạch một cách trọn vẹn . À, không đúng, tất nhiên là chúng tôi sẽ dốc túi trợ giúp ngài thành lập một quốc gia."

Một góc phòng ăn trở nên ồn ào vào lúc Bá Tước vừa nói vừa cười như vậy.

Phần ồn ào ầm ĩ kia chậm rãi lan truyền ra bốn phía nhưng lại trở nên yên tĩnh vào lúc truyền tới nơi này.

Hơn nữa, sau khi đám người đứng dạt sang hai bên thì nhân vật xuất hiện là người có gương mặt quen thuộc.

"Nam, Nam Tước Bowarei..."

Chẳng biết ai lẩm bẩm như vậy. Thanh âm giống như thấy âm hồn lảng vảng vậy nhưng Nam Tước Bowarei ở trước mặt hoàn toàn không chú ý tới điều đó.

Nam Tước Bowarei cũng không bận tâm tới ánh mắt xung quanh và cất bước đi về phía bên này một cách bình thản không hề lo lắng chút nào.

"Ái chà chà, tôi đến trễ ha! Ha ha ~ Ha ha! Ren-sama, tôi là người đầu tiên tán đồng với kế hoạch của Bá Tước-sama! Thúc đẩy kế hoạch mà không có tôi sẽ khiến cho tôi gặp rắc rối đó!"

Chẳng biết tại sao Bowarei hào sảng cười lên và có tâm tình vui vẻ sau khi nói như vậy.

"Nam, Nam Tước Bowarei? Rốt cuộc chuyện này là sao...?"

Bá Tước cảm thấy hoảng sợ và nói như vậy khi ông thấy dáng vẻ kỳ quái của Nam Tước Bowarei.

"Ái chà ~! Cứ như bừng tỉnh từ trong mơ vậy! Nhân tiện, hiệp sĩ đoàn của tôi có khoảng 2000 người! Nếu chúng ta có thể tập hợp toàn bộ mạo hiểm giả và lính đánh thuê xung quanh thì có thể gom góp binh lực đến 10.000 người! Còn những lãnh chúa khác, mỗi người có thể phái ra 5000 người là được rồi! Dù sao toàn bộ đại quân cộng lại cũng là 100.000 người! Cho dù không mượn danh nghĩa Đế Quốc Galland thì vẫn có thể thực hiện được điều đó! Ha ha ~ Ha ha ha!"

Bowarei nhìn một vòng xung quanh thì phát hiện một cái ghế bên tường và sau đó tự kéo ghế cho bản thân sau khi hắn ta nói như vậy.

Thực sự thì chuyện này là thế nào vậy, cái tên này?

Tôi phát hiện bóng dáng của Hồ Thú Nhân Soerer đi ra ngoài với Bowarei lúc trước trong lúc tôi đang nhìn hắn ta với ánh mắt nghi hoặc.

Soarer chỉ để lại nụ cười hớp hồn và nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng với không chút tiếng động nào.

Cô đã làm gì với hắn ta?

"À, ừm. Thế nhưng, nếu như binh lực là 100.000 người thì phía vương đô chắc chắn sẽ phái quân đi trấn áp. Cho dù là quyết thắng, hợp lực với Đế Quốc Galland là điều cần thiết phải làm."

"Đúng vậy. Nếu như có quân của Đế Quốc Galland và phía vương quốc phái ra quân đi trấn áp thì đây chính là một cơ hội để cho Đế Quốc Galland tấn công. Nếu điều đó xảy ra, nó sẽ trở thành một cuộc tấn công gọng kìm 3 hướng từ phía đông, tây, bắc. Kết quả, lực lượng biên giới vốn làm nhiệm vụ kiềm chế Đế Quốc Galland sẽ cùng tấn công. Sự việc như vậy có thể không diễn ra thuận lợi."

"Cái này, không phải điều này quá rõ ràng rồi sao... Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Bá Tước đang bối rối vì Nam Tước đang cư xử giống như một người khác vậy.

Tôi vừa nghe cuộc đối thoại của hai người vừa suy nghĩ đến cách lợi dụng phe phái các quý tộc độc lập.

...

Dạ tiệc kết thúc, ban ngày dẫn toàn bộ họ đến lâu đài G.I.Jou và sau đó đưa quay trở về Ramblas vào ban đêm. Cuối cùng thì tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ tôi quay trở lại phòng ngai vàng thực sự và hỏi Eleanor, Cartas sự việc ngày hôm nay.

"Vậy thì, chuyện gì đã xảy ra với Nam Tước Bowarei? Em có biết rõ tình hình cụ thể ra sao không, Eleanor?"

"Em đã nắm được rõ ràng sau khi nhận được báo cáo. Có vẻ như là Soarer đã sử dụng mấy ma pháp để tẩy não hắn ta. Bây giờ hắn ta sẽ làm việc cho chúng ta cho đến chết. Không, cho dù chết cũng được phục sinh và sau đó bắt hắn làm việc tiếp."

Tôi cứng họng sau khi nghe được lời giải thích của Eleanor.

"Không phải là đã làm quá mức cần thiết sao?"

Eleanor giận dỗi lắc đầu và sau đó mái tóc vàng rất dài của cô ấy đung đưa theo khi tôi nói như vậy xong.

"Không hề, Goshujin-sama. Nhiêu đó vẫn còn chưa đủ. Đối với kẻ như vậy, cần phải khiến cho hắn ta nhận thức được Goshujin-sama là tồn tại vượt qua của thần linh."

"Ha ha ha! Maa, để cho hắn ta sửa chữa lại lỗi lầm của mình. Thần nghĩ đó cũng là một chuyện tốt đấy! Dù sao, nếu cứ tiếp tục như vậy thì một trong chúng ta sẽ giết hắn ta mất!"

"Maa, cũng tốt sao? Dù sao Bowarei cũng là Nam Tước."

Tôi bỏ cuộc giữa chừng trong khi lắng nghe cuộc đối thoại của hai người họ.

Nếu lấy theo tiêu chuẩn văn hóa của thế giới này để đánh giá thì đó lại là một hình phạt khá nhẹ nhàng. Thông thường là kết thúc ở chặt đầu.

Một tiếng gõ cửa nặng nề vang lên trong phòng ngai vàng vào lúc chúng tôi đang thảo luận.

Bởi vì bên ngoài cửa có hai người canh gác cho nên không có ai cần phải cố ý làm hành động gõ cửa như vậy.

Rốt cuộc là ai vậy? Tôi, Eleanor, Cartas đều nhìn chằm chằm vào cánh cửa khi chờ đợi xem ai muốn đi vào.

Mở cửa tiến vào, đó là Soarer và Nam Tước Bowarei.

Hai người họ nhìn thẳng vào chúng tôi đang sững sờ trong khi đi về phía bên này.

"Thưa chủ nhân của em, người cảm thấy như thế nào?"

Soarer cúi thấp đầu xuống khi em ấy nói như vậy. Bowarei ở phía sau cô ấy thì hơi thấp thỏm.

"À, à, cũng không tệ lắm nhưng mà... Thế này là sao? Với lại Nam Tước Bowarei cũng..."

Nam Tước Bowarei cũng quỳ ngay tại chỗ và cúi gập đầu xuống sàn nhà sau khi tôi hỏi như vậy.

"Thành thật xin lỗi, thưa ngài!"

"... Ngài?"

Tôi chớp mắt nghiêng đầu và cảm thấy nghi vấn đối với việc Bowarei quỳ lại và nói ra lời thoại kia.

Bowarei nghe thấy giọng của tôi cũng không nhấc đầu lên khỏi sàn nhà mà mở miệng nói trong khi người đang run rẩy.

"Một nhân vật vĩ đại như ngài đã cho thấy sự độ lượng của mình. Thêm nữa, chính tôi mới là kẻ thô lỗ từ đầu đến giờ...! Tôi, Bowarei, sẵn sàng chấp nhận bất cứ hình phạt nào!"

"Vậy, vậy à. Maa, hãy ngẩng đầu lên đi."

"Không! Hãy cho phép tôi quỳ như vậy! Bất kể như thế nào, xin hãy giẫm đạp lên đầu tôi!"

Không, không, ta không có loại sở thích đó!

Tại sao tôi lại phải giẫm đạp lên đầu một Oji-san (ông chú) béo ú khiến người ta bi ai chứ?

Soarer gật đầu và mỉm cười sau khi tôi nhìn về phía cô ấy với ánh mắt không biết xử trí như thế nào.

"Xin hãy giao cho em."

Soarer dùng chân ra sức giẫm lên đầu Bowarei đng quỳ dưới sàn nhà khi em ấy đáp lại với âm thanh mang tâm tình vô cùng vui vẻ.

"A, vô cùng đội ơn!"

Ế, cái gì thế này, cái Play này.

Công khai SM Play in phòng ngai vàng sao?

"Vậy thì, hãy úp mặt xuống đất và sau đó nâng cái mông lên. Nếu ngươi có thái độ tốt thì chủ nhân của ta sẽ ban cho người hình phạt thích đáng."

"À, vâng! Vô cùng đội ơn!"

"Không, đừng làm vậy."

Tôi bị cảnh tượng địa ngục sắp được vẽ lên trước mặt làm cho choáng váng đầu óc.

Soarer giẫm đạp lên đầu Bowarei với vẻ mặt đầy vui vẻ trong khi cô ấy ngửa mắt lên nhìn tôi.

"Thưa chủ nhân của em, người cảm thấy như thế nào? Em đã làm được một chuyện tuyệt vời vì tối nay..."

Thái quá. Kinh khủng.

"Được rồi, Eleanor. Đi ngủ thôi."

Eleanor gật đầu và nở nụ cười rạng rỡ sau khi tôi nhắc đề tài đó với Eleanor.

"! Đúng, đúng vậy! Em rất vui vì hầu hạ người!"

"Không, chỉ là ngủ cùng, ngủ cùng thôi."

"Ế?! Nhưng còn mục tiêu hàng đầu của chúng ta..."

"Không cần phải làm."

Tôi vừa đi vừa nói với Eleanor đang đi đến như vậy trong khi chuồn ra khỏi phòng và mặc kệ Soarer vẫn còn đang giẫm đạp lên Bowarei.

"Ôi trời, chuyện đó là không thể tránh được. Cho dù là thần cũng cảm thấy mất hứng."

Lúc đi ra khỏi phòng ngai vàng, tôi nghe thấy Cartas ở sau lưng nói như vậy.

Không, Cartas. Tôi sẽ không mất hứng vì Donbiki đâu!

[Donbiki (ドン): chạy khỏi ai đó vì lời nói và hành động của họ ]

—————————

Bowarei đã giác ngộ?

Chẳng lẽ Bowarei đã trở thành bộ dạng hiện tại này!?

Bowarei đã trở nên mạnh mẽ hơn...