Saijaku Hakugai Made Sareta Kedo, Chou Nankan Meikyuu de 10 Mannen Shuugyoushita Kekka, Tsuyoku nari Sugite teki ga inakunatta~Bocchi Seikatsu Nagai Tame, Saikyou Dearu Koto no Jikakunaku Musouitashimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Act 2: Giải đấu võ thuật thiêng liêng - Act 2-1- Đăng ký trở thành thợ săn.

Act 2-1- Đăng ký trở thành thợ săn.

Trans: Midz

Edit: Snökari Walküre 

Cuối cùng chúng tôi quyết định ở lại thành phố Barse này một thời gian do Fracton và lũ kỵ sĩ của hắn làm phản.

Hiện tôi có nhiều thời gian rảnh, tôi đương nhiên là sẽ ghé thăm hiệp hội thợ săn.

Để sống được ở thế giới này, tiền là thứ không thể thiếu. Và cách nhanh nhất để kiếm tiền chính là trở thành thợ săn và hoàn thành những nhiệm vụ được yêu cầu.

Trở thành thợ săn là một điều bắt buộc đối với tôi khi muốn đi ngao du khắp thế giới. Hơn nữa, một trong số nguyện vọng lớn nhất của tôi trước khi bị ngục tối nuốt chửng chính là giấc mơ trở thành một thợ săn sau này. Do đó, tôi quyết định nhân cơ hội này để lấy một cái chứng chỉ.

Thành phố này, Barse, là một trong năm thành phố lớn nhất thuộc vương quốc Amelia. Lý do là bởi vì hang ổ của quái vật tại nơi này nằm gần khu vực biển rừng Silke. Bởi chính vùng thuộc khu rừng Silke này, có vị trí bao phủ rộng khắp khu vực phía nam của Đại Lâm Silke,nơi mà chúng tôi băng qua trước khi đến được thành phố này.

Các thợ săn trên khắp thế giới ghé thăm thành phố này để săn lùng những con quái vật cấp cao sống biển rừng Silke. Tóm lại, nơi đây chính là bãi săn lớn nhất của các thợ săn. Sau khi đi bộ dọc con phố hướng về phía trung tâm thành phố Barse, tôi bước vào một tòa nhà bốn tầng nào đó. Vâng, tòa nhà ấy chính là tòa nhà hiệp hội thợ săn.

Khi tiến vào bên trong, tôi phát hiện ra rằng nửa bên trái là một quán bar, và nửa còn lại là một bảng thông báo, nơi mà các nhiệm vụ được công bố chính thức ở đó.

Tôi đi thẳng về phía quầy tiếp tân, quản lý bởi một cô gái sở hữu mái tóc vàng hoe buộc đuôi ngựa một cách gọn gàng.

「Tôi muốn đăng ký trở thành thợ săn. Chuyện này ổn chứ, nhỉ?」

Tôi hỏi thẳng vào vấn đề mà không vòng vo. Người phụ nữ đó ném cho tôi một cái nhìn khá khó chịu trong một khoảng thời gian, nhưng sau đó…

「Anh sẽ phải trả 10000 đồng Oars làm phí đăng ký.」

Biểu cảm kia của cô ấy được thay thế ngay lập tức bằng một nụ cười công nghiệp.

Mười ngàn đồng oars. Nếu tôi nhớ không nhầm, thu nhập bình quân tháng của một gia đình bình thường vào khoảng 8000 oars.

Tôi đã nhận được 100k oars từ ông tôi để làm tiền quỹ cho những hoạt động ở thủ đô hoàng gia thay cho một món quà chia tay. Tiền chính là thứ hữu ích hơn cả những vật phẩm vô dụng.

Số tiền này được giữ ở trong hộp vật phẩm. Tôi nhớ ràng vị trí của nó bởi tôi đã sắp xếp lại chúng sau khi nhận được kỹ năng ghi nhớ hoàn hảo. Vì vậy, tôi biết tôi đã đặt túi tiền của mình ở đâu bên trong hộp vật phẩm. Khoảnh khắc tôi đưa tay vào hộp vật phẩm và lấy cái túi ra―

「Đó có phải là hộp vật phẩm không?」

Cô tiếp tân tóc vàng há hốc mồm. Điều này khiến tôi nhớ ra rằng hộp vật phẩm là một kỹ năng hiếm. Tôi bị ép buộc phải trở thành cận vệ hoàng gia do một lần bất cẩn của chính mình. Nếu mọi người biết tôi sở hữu khả năng sử dụng được hộp vật phẩm, tôi sẽ trở nên quá nổi bật.

「Không, cô nhìn nhầm rồi. Đây là cái túi… mà luôn ở trên thắt lưng của tôi.」

「N-Nhưng, không có gì ở chỗ đó một lúc trư…」

「Cô có chắc là cô không nhìn thấy nó không? Tôi không có kỹ năng như vậy đâu. Cô sẽ biết rõ về điều đó ngay sau khi kiểm tra tôi. Ý tôi là, không có bất cứ khả năng nào có thể che giấu được. Liệu chăng là do tôi nhầm lẫn à?」

「Điều đó có lẽ đúng, nhưng mà….」

Yup, ít nhất là cô ấy đã bắt đầu tin vào những lời mà tôi đã bịa ra. Đúng quả thật, những con người biết vâng lời luôn luôn là người tuyệt vời nhất.

「Đây là 10000 oars cho phí đăng ký của tôi. Làm ơn hãy kiểm tra.」

「Vâng. Tôi xác nhận rằng số lượng đã chính xác 10000 oars. Chà, bây giờ thì chúng ta sẽ bắt đầu quá trình kiểm tra trạng thái và phước lành.」

Trước mặt tôi là quả cầu pha lê cùng loại mà tôi đã chạm vào khi nhận được phước lành ở điện thờ. Phước lành chính là một sự phán xét giả dối khiến cho nhiều người tự kiềm chế khả năng của bản thân. Bên cạnh việc đo lường giá trị chỉ số, tôi thà công bố sự thật việc mà là một kẻ “ vô năng” hơn là tham gia vào những trò hề rắc rối như thế này.

Vấn đề còn sót lại chính là, kết quả của việc đo lường sau khi thủy tinh đã quét chỉ số cũng như phước lành của tôi.

Khoảng cách giữa yếu và mạnh ở thế giới này giống như sự khác biệt về khoảng cách giữa trời và đất. Sau khi tôi nhận được những ký ức cũ của bản thân, người mà đã thành công phá hủy hầm ngục được hợp nhất với nhau, tôi nhận ra rằng, toàn bộ sức mạnh hiện tại của mình, không bị kìm hãm hết bởi 【Găng tay phong thần】, vật phẩm thuộc hàng cấp cao của thế giới này. Tôi đã nhận ra vấn đề này sau khi suy nghĩ một cách sâu sắc khi đưa ra thử một số gợi ý cho Kiếm Đế non nớt kia. Dù cho anh ta có tài năng đến mức nào đi chăng nữa, Ashburn,ông ấy, không nên trao danh hiệu Kiếm Đế cho một kiếm sĩ có khả năng tầm thường, mặc dù chưa trưởng thành, nhưng lại thiếu thốn về mặt kỹ năng. Đó chính là lý do tại sao mặc dù tôi có một khoảng thời gian khó khăn trong việc chấp nhận tin vào chuyện đó, tôi cảm thấy rằng Kiếm Đế hiện tại, tên non nớt đó, là một trong những người mạnh nhất ở thế giới này.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa rằng thế giới này chỉ có đám tép riu. Ý tôi là, có cả vị anh hùng huyền thoại, tứ đại quỷ vương, và vô số các sinh vật mạnh nhất đang tồn tại ở thế giới này; những con rồng, cùng với vô số chủng loài mạnh mẽ khác. Đó là những thông tin được cho như vậy. Bởi vì tôi quá thiếu nhiều thông tin hiểu biết về thế giới này, điều đúng đắn nhất chính là tôi không nên nổi bật.

Đó là những gì mà tôi có thể nhận định được, nó vẫn là một con số không rõ ràng rằng ngưỡng chỉ số 100 trung bình của tôi sẽ đem lại ý nghĩa gì ở thế giới này. Thay vào đó, tôi không thể biết được liệu kết quả này có ảnh hưởng đến sự đánh giá của một cá nhân có giống như những gì mà tôi đánh giá ra hay không. Ý tôi là, Ma Linh tự xưng là Tinh Linh Vương kia đã nói rằng tôi khá mạnh khi sở hữu chỉ số sức mạnh trung bình là 100.

Nếu đã rơi vào tình huống như vậy, để giữ được sự nhất quán giữa chỉ số giả cùng phước lành của bản thân, có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi tự mình hạ thấp điểm chỉ số thấp hơn nữa. Bây giờ thì, hãy cùng quan sát xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi giảm xuống chỉ số sức mạnh của mình xuống còn một nửa đầu tiên của một phần mười đơn vị với sự giúp đỡ của【Găng tay phong thần】. Những chỉ số đó có lẽ không gây ra sự bất thường đối với một thợ săn tân binh. Được rồi, hãy tiến hành với điều đó trước đã.

Sau khi điều chỉnh chỉ số trung bình của tôi xuống còn 12 với 【Găng tay phong thần】, tôi chạm vào viên pha lê thẩm định.

「K-kẻ vô năng nhất thế giới?」

Giọng nói chói tai của cô tiếp viên tóc vàng cáu kỉnh kia thốt lên và nhanh chóng ngậm miệng lại.

Sau khi nhìn xung quanh một lượt, cô ta nhận ra rằng mình đã trở thành tâm điểm chú ý của toàn bộ thợ săn trong hội. Họ tò mò về những gì mà cô vừa nói.

Những thợ săn đó bắt đầu thì thầm với nhau. Nó là điều quá rõ ràng khi họ đang thảo luận về vấn dề gì.

「T-Tôi rất xin lỗi!」

Tôi định nói tiếp với cô tiếp tân tóc vàng, người đang vội vàng cúi đầu vì sai lầm của mình, rằng điều đó không thực sự quá quan trọng, nhưng…

「ÂY, NGHE NÀY! Phước lành của thằng nhóc đó là 【Kẻ vô năng nhất thế giới】!」

Một gã đàn ông tóc vàng với đôi mắt chứa ý đồ xấu tiếp cận đến chỗ tôi.Sau khi nhìn vào viên pha lê từ phía sau, anh ta hét lên. Khi những thợ săn khác nghe thấy vậy, họ đồng loạt chế nhạo tôi. Người đàn ông mặc một bộ quần áo chiến binh màu đỏ và trắng. Anh ta đeo trên mình một thanh đại kiếm ở phía sau lưng. Về ngoại hình tổng thể, anh ta dường như cũng giống như tôi, một kiếm sĩ.

「Chờ chút đi đã, Raiga-kun!!」

Mặc cho cô lễ tân trừng mắt hìn người đàn ông này, tôi vẫy tay phải của mình hướng về phía cô ấy.

「Không sao cả. Tôi không cảm thấy phiền khi mà mọi người biết đến điều đó.」

Bản thân tôi trước khi bị mắc kẹt trong hầm ngục chắc chắn sẽ bị sốc với tình huống này. Tuy nhiên, tôi dã dành hơn 100 nghìn năm trong hầm ngục đó. Tôi không xấu tính đến mức phải quan tâm trò đùa cợt của cậu thanh niên này.

「Raiga-kun, tôi chắc chắn sẽ báo cáo hành vi mà cậu làm hôm nay với trưởng chi nhánh!」

「Wooah! Thật đáng tiếc, cô đã quá tận tâm với công việc hiện tại của mình rồi đấy, Mia-chan. Tại sao cô lại đứng về phía tên bội giáo này chứ?」

Người đàn ông trở lại cùng với đồng đội của mình kia thể hiện ra một vẻ mặt ủ rũ.

Bây giờ thì tôi đã hiểu rồi. Cậu thanh niên trẻ được gọi là Raiga này có lẽ đang thích quý cô Mia này đây.

Vậy ra đây là tình yêu giữa những người trẻ sao, huh! Đúng vậy, chắc chắn là không thú vị chút nào! Thành thật mà nói, tôi không quan tâm đến nỗ lực tán tỉnh quý cô Mia của anh ta chút nào.

Dù sao thì, nhờ vào cậu thanh niên gọi là Raiga, toàn bộ thợ săn ở trong hiệp hội đã hoàn toàn đối xử với tôi như một kẻ vô năng.

Yup, điều này có lẽ lại là một chuyện tốt. Ý tôi là, tôi có thể sử dụng cơ hội này để tuyên bố phước lành của tôi và để cho họ nhận ra rằng loại người nào mà Rose đang lựa chọn để trở thành hộ vệ hoàng gia của cô ấy. Bằng cách đó, tôi có thể tận dụng mọi thứ xung quanh để đem lại vị thế có lợi cho mình.

「Tôi xin gửi lời xin lỗi sâu sắc nhất vì đã nói ra bí mật của quý khách.」

Do đó, khi Mia liên tục thực hiện động tác cúi mình và lặp lại lời xin lỗi, tôi giơ ngón tay cái của mình lên với cô ấy cùng với biểu cảm đắc thắng.

「Không sao cả. Thay vào đó, tôi mong cô có thể để nhiều người biết chuyện hơn..」

Trước phản ứng không ngờ tới của tôi, Mia cứ thế mà chết lặng trong một lúc lâu.

「Cậu có phải tình cờ là một kẻ cuồng bị ngược đãi không?.」

Cuối cùng, cô ấy hỏi tôi một câu hỏi điều mà có thể tổn hại vô cùng hình tượng của tôi trước công chúng.

===