Tôi vừa nuốt nước bọt, vừa nghĩ cách chinh phục pháo đài bất khả xâm phạm mang tên Kaede này. Làm sao để giảm số lần tiếp xúc mà vẫn hoàn thành sứ mệnh kì cọ cơ thể. Bộ não của tôi hoạt động hết công suất hệt như những điều phối viên chuyên nghiệp đang vắt óc tìm kiếm giải pháp. Được rồi, triển thôi nào.
“Vậy... anh bắt đầu nhé.”
Phải hết sức bình tĩnh. Đầu tiên là phần bụng xung quanh rốn. Tôi vòng tay qua eo cô ấy rồi chầm chậm vừa xoa vừa kì.
Chạm vào cơ thể Kaede khiến tôi một lần nữa nhận thức được rằng cơ thể đó chẳng hề có cái gọi là khuyết điểm. Cảm giác đàn hồi vừa mềm mại vừa dẻo dai. Làm tôi chỉ muốn rúc đầu vào và xoa bụng cô ấy. Hẳn là sướng lắm đây.
Xong vùng bụng rồi tới phần hông. Nhưng khoảnh khắc tôi vừa chạm vào thì một giọng rên rỉ vang lên.
“Y-Yuuya! Phần hông lau sơ qua là được rồi! Anh không cần phải làm kĩ thế đâu!”
Chà! Tiếng rên rỉ của Kaede nghe dễ thương phết. Ra là vậy sao. Hiểu rồi.
“Yuuuya!? K-Không được! Hông em... Á! N-Nhột quá. Dừng lại đi mààà!”
Kaede vừa cười vừa ngọ nguậy người. Đúng như tôi đoán, điểm yếu của cô ấy chính là phần hông. Phản ứng đáng yêu đó khiến tôi chỉ muốn trêu chọc mà thôi. Hết chọt rồi lại xoa, cứ mỗi lần như thế thì Kaede lại rên rỉ bằng giọng đầy khêu gợi. Thôi xong, có vẻ như tôi đã nghiện mất rồi.
“Y-Yuuya! Đủ rồi đó! E-Em giận bây gi... Á! Em giận thiệt đó!? Có nghe không hả!?”
“Ể―――? Em định làm gì nào? Tính cù lét anh hả? Nhưng mà tiếc quá, cơ bắp anh cứng lắm nên không có cửa đâu nhé.”
“Không! Không phải cù lét! Mà là thế này cơ!”
Trước khi tôi kịp hỏi cô ấy định làm gì thì Kaede đã quay người lại và ôm lấy tôi. Cảm giác mềm mại và êm ái như tấm nệm được truyền trực tiếp qua làn da. Lượng thông tin quá lớn khiến não tôi gần chạm đến ngưỡng quá tải.
“Yuuya hư lắm. Đã bảo dừng lại rồi mà anh cứ...”
“Biết rồi mà. Xin lỗi vì đã được đà làm tới nhé. Anh biết lỗi rồi nên là em bỏ anh ra được không?”
“Không! Nếu bỏ ra thì Yuuya sẽ tiếp tục cù lét em.”
“Không đâu! Anh hứa đấy, nên là hãy bỏ ra nào!”
“Không, em muốn ôm anh cơ. Với lại, có bỏ ra thì anh cũng chẳng chịu kì cọ toàn bộ người em. Vậy nên...”
Vẫn trong tư thế ôm chặt lấy tôi, Kaede xoay người lại rồi với lấy chai sữa tắm. Lại định làm gì nữa đây. Đang nghĩ như thế thì cô ấy đột nhiên mở nắp rồi đổ thẳng vào khe hở nằm giữa hai quả đồi.
“Kaede!!?? Làm vậy không ổn đâu! Chuyện này vốn đã tệ theo nhiều nghĩa rồi, giờ còn vậy nữa là hết cứu luôn đó!”
“Sao vậy? Cứ đổ ra thế này rồi xoa đều thì sẽ nhiều bọt và sạch hơn chứ...?”
“Không được! Tuyệt đối không! Chỉ cần em chịu ngồi yên thì anh sẽ kì cọ thật cẩn thận cho em!”
Tôi đẩy Kaede ra, xoay người cô ấy lại rồi đặt xuống ghế. Tiếp đó đổ sữa tắm vào chiếc khăn lau để tạo thêm bọt, đây là món trang bị cơ bản nhưng cũng đồng thời là thứ vũ khí tối thượng. Tôi trải rộng chiếc khăn rồi đặt lên hai trái dưa gang của Kaede, chầm chậm xoa nhẹ từ trái sang phải để không làm đau cô ấy, rồi làm tương tự với phần phía dưới.
Ha ha ha! Quá ư là đơn giản! Đây chính là cách kì cọ cho Kaede mà không cần chạm trực tiếp vào cơ thể cô ấy. Nhưng sao cô nàng lại há miệng như cá nóc với ánh mắt đầy phản đối thế kia? K-Không lẽ tôi đã làm gì sai sao?
“...Yuuya tệ quá. Đồ chết nhát. Chim non.”
Lạ thật đấy. Tại sao tôi đã lau sạch rồi mà vẫn bị Kaede mắng thế nhỉ? Đúng là chẳng thể nào hiểu nổi mà.
“Rồi đó, vậy là xong. Giờ anh sẽ dùng vòi để dội qua bọt nên hãy ngồi yên nhé.”
Dù vậy thì công cuộc đánh bại ma vương cũng đã thành công mỹ mãn.
Tôi xối nước nóng lên lưng cô ấy để rửa trôi bọt. Haaa, Kaede phát ra một âm thanh khó tả thành lời. Nếu là tôi thì chắc cũng sẽ phát ra âm thanh tương tự.
Cuối cùng cũng xong vụ kì cọ, giờ tôi có thể ngâm mình trong bồn tắm. Nhưng trước đó phải làm một việc cái đã.
“Kaede này, em chỉnh lại bộ đồ bơi được không?”
Dĩ nhiên là tôi không thể nào vào chung bồn tắm với nữ thần Kaede vốn chỉ đang che một nửa cơ thể bằng bộ đồ bơi kia. Chắc hẳn cô ấy cũng hiểu ẩn ý trong câu nói của tôi mà đúng không. Tôi đã chạm ngưỡng giới hạn theo nhiều nghĩa rồi đó. Đừng bắt thằng này phải nói ra chứ.
“...B-Biết rồi mà. Chờ một chút nhé, em sẽ mặc lại ngay.”
Kaede, khoảng dừng đó là sao hả? Vừa huýt sáo vừa sửa áo thế kia thì chắc dự tính ban đầu là nhảy thẳng vào bồn nếu tôi không lên tiếng đúng không!? Chắc chắn là vậy rồi!
“L-Làm gì có chuyện đó chứ. Ahahaha.”
“...Cảm ơn vì đã trả lời bằng giọng như tụng kinh nhé.”
Tôi thở dài ngán ngẩm, thả người vào bồn tắm và duỗi hai chân ra. Chà, đây chính là khoảnh khắc đáng mong chờ sau khi đã trải qua một ngày đầy mệt mỏi.
“Vậy, em xin phép. Hây.”
Sau khi sửa xong đồ bơi, Kaede nhẹ nhàng đặt lưng xuống bồn tắm. Nước trào ra khỏi bồn tạo thành âm thanh ào ạt. Nhưng cái đó không quan trọng. Vấn đề là―――
“N-Này... Kaede? Tại sao em lại chen vào đây, bồn tắm vẫn còn chỗ mà?”
Kaede đẩy hai chân của tôi ra rồi ngồi vào giữa. Bồn tắm khá lớn nên có thể ngồi ở phía đối diện và duỗi chân ra mà vẫn cảm thấy thoải mái, thế thì tại sao phải chen chúc vào một chỗ như này hả!?
“Không phải đã quá rõ ràng rồi sao, tại vì em muốn được Yuuya ôm từ đằng sau đó. Bộ không được à?”
“À, dĩ nhiên là được... nhưng tư thế này không được thoải mái cho lắm...”
“Riêng em thì sẽ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc nếu được Yuuya ôm trong lúc tắm chung đó. Em muốn được ôm cơ.”
Kaede vừa nói vừa xoa xương quai xanh của tôi như một chú mèo làm nũng. Trong đôi mắt ươn ướt hiện lên vẻ khẩn cầu cùng mong chờ tha thiết. Bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm khiến tôi chỉ muốn ôm lấy cô ấy thôi.
“Phư phư, em vui lắm. Cảm ơn anh nhé, Yuuya.”
Kaede thả lỏng vào giao phó toàn bộ cơ thể cho tôi. Được cô ấy tin tưởng như vầy khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi vòng tay qua eo Kaede và ôm chặt nàng vào lòng, rồi cứ thế để mặc cho thời gian lặng lẽ trôi qua.
Mặc dù lý trí của tôi đã gần chạm đến bờ vực sụp đổ, nhưng đôi khi thế này cũng không tệ.