Quay trở lại tiền tuyến thôi. Chuyện này xảy ra 2 ngày sau khi tôi trở lại dưới quyền chỉ huy của Thiếu tá Renvel.
Trước cầu sông Tar, quân đội của Sabbat và Austin tiếp tục nhìn nhau chằm chằm, nhưng sự tan của băng mùa xuân như thể báo hiệu một tín hiệu về trận chiến quyết định sắp sửa bắt đầu.
"Việc bố trí lực lượng đã hoàn tất.”
"Tốt"
Chúng tôi, Austin, là những người khơi mào cuộc tấn công.
Vào ngày hôm đó, khi nhiệt độ tăng lên và có thể tiến hành các hoạt động chiến đấu, Austin đã sử dụng nguồn lực khan hiếm của mình để bắn phá các chiến hào phía trước.
.
Tất nhiên, tổng bộ tham mưu, trong đó có Bern, đều hiểu rằng đây là một trận chiến mà bên tấn công sẽ gặp bất lợi.
Tuy nhiên, để phe Austin giành chiến thắng, họ nhất định phải tấn công trong khi vẫn còn đạn dược và lương thực.
Mặc dù không thể tấn công một cách thiếu suy nghĩ, nhưng chúng tôi vẫn phải hành động.
Chứ nếu cứ tiếp tục ngồi yên, dần dần sẽ rơi vào tình cảnh đói kém và suy yếu.
<Cuối cùng Austin cũng đã hành động>
<Trận chiến quyết định bắt đầu rồi>
Vào ngày cuộc pháo kích bắt đầu.
Sự căng thẳng nhanh chóng lan truyền ra khắp binh lính của cả 2 quân đội, tự hỏi "cuối cùng cũng bắt đầu rồi ư"
Người ta kể rằng các đơn vị địch đã phải ẩn náu trong chiến hào chờ đợi cuộc tấn công của chúng tôi, trong khi nhấm nháp khẩu phần ăn nguội lạnh.
Tuy nhiên, ngày hôm đó, quân của Austin đã không tấn công, mà chỉ lãng phí đạn dược và ma thạch cho đến lúc màn đêm buông xuống.
Vào thời điểm đó, quân đội Sabbat cũng vô cùng khó hiểu, tự hỏi rằng chúng tôi đang muốn làm gì với nguồn tài nguyên quý giá của mình,
<Gì cơ, trạm chuyển tiếp liên lạc đã bị phá hủy ?>
Tuy nhiên sau đó, lực lượng Sabbat đã nhận được báo cáo rằng một số điểm liên lạc với cây cầu phía Bắc đã bị tấn công.
Đúng vậy, cuộc bắn phá vào ngày đầu tiên của chúng tôi này chỉ là để đánh lạc hướng, và mục tiêu chính là phá hủy cứ điểm chuyển tiếp liên lạc với cây cầu phía Bắc.
.
<Vậy ra, Austin đang định phá hủy cây cầu phía Bắc trước>
Lúc này, quân Sabbat đã nhận ra điều mà Austin nhắm tới.
Cứ điểm chuyển tiếp là cơ sở liên lạc được xây dựng trong chiến hào để kết nối 2 cây cầu.
Dù có bị tiêu diệt thì cũng chỉ mất một tiểu đội thôi, xét về thiệt hại thì là không lớn.
Tuy nhiên, trạm chuyển tiếp này là vô cùng cần thiết cho việc liên lạc giữa 2 nơi.
Vào thời điểm đó, công nghệ liên lạc chỉ có thể hoạt động trong khoảng cách từ 2-3km, vậy nên để liên lạc trên khoảng cách xa hơn thì vẫn cần có một cứ điểm để chuyển tiếp thông tin liên lạc.
Mặc dù tên gọi cứ điểm, nhưng khả năng phòng thủ của nó lại không cao, vì cứ cách mỗi vài km đều sẽ có một tiểu đội với cứ điểm như thế ẩn náu trong hào.
Và dù cho nó bị phá hủy, vẫn có thể được thiết lập lại dễ dàng bằng cách mang đến một thiết bị mới và phái tiểu đội khác đến.
Vấn đề duy nhất là sẽ rất khó để phối hợp giữa 2 cây cầu cho đến khi được liên lạc được nối lại.
Quân đội Sabbat ngoài ra cũng có thiết lập một tuyến liên lạc khác đi vòng về phía sau xuyên qua lãnh thổ Sabbat.
Tuy nhiên, với cách làm đó do quãng đường khá dài nên sẽ có độ trễ khoảng 30 phút.
Khoảng thời gian đó thì thừa đủ để quyết định thắng bại cuộc chiến rồi.
Ngoài ra, các cứ điểm này còn đóng vai trò là "điểm tuần tra giữa 2 cây cầu'' và bằng cách phá hủy chúng, an ninh giữa hai bờ sông Tar sẽ bị suy yếu đi tương đối.
Rõ ràng việc Austin sử dụng lượng lớn tài nguyên quý giá như vậy để phá hủy căn cứ chuyển tiếp, là một sự chuẩn bị cho cuộc tấn công bất ngờ vào cây cầu phía Bắc.
.
.
Như đã được đề cập trước đó, có 2 cây cầu bắc qua sông Tar.
Cụ thể thì đó là một cây cầu nhỏ hẹp ở phía Bắc và một cây cầu lớn được canh giữ bởi quân chủ lực Sabbat ở phía chính diện.
Cây cầu ở phía Bắc rất hẹp, đến mức mà trừ khi các binh lính xếp thành 1 hàng duy nhất thì sẽ không thể qua nổi. Vậy nên cây cầu phía Nam này quan trọng hơn rất nhiều và Sabbat phải thật nghiêm túc bảo vệ.
Vì thế, họ đã xây dựng nhiều chiến hào kéo dài vài km ngay phía trước cây cầu.
Tầm bắn của pháo ma thuật thông thường trong thế giới này là chỉ khoảng vài trăm mét.
Để có thể tiến đến gần đạt được mục tiêu phá hủy cây cầu như vậy, chúng tôi sẽ phải đột phá qua hơn 10 lớp chiến hào.
.
Mục tiêu của quân Austin là tiêu diệt chủ lực của địch.
Để làm được điều đó, chúng tôi phải giữ lại quân Sabbat ở phía lãnh thổ Austin trong khi phá hủy tất cả những cây cầu bắc qua sông Tar.
Ngay cả khi cố gắng hết sức để phá hủy cây cầu lớn phía sau, sẽ thật lãng phí nếu địch vẫn có thể rút lui bằng cây cầu phía Bắc.
Vậy nên việc chúng tôi can thiệp vào cây cầu phía Bắc là điều không thể tránh khỏi.
<Lực lượng chính của địch có thể sẽ di chuyển về phía Bắc, hãy giám sát bí mật>
Phía Sabbat không thể khoanh tay đứng nhìn cây cầu phía Bắc bị phá hủy được.
Họ liền mở rộng quy mô binh lính tuần tra và tăng cường trinh sát.
Theo nhiều báo cáo trinh sát được gửi đến, có vẻ như quân đội của Austin đúng thật là đang dần dần di chuyển lực lượng chủ lực đến cây cầu phía Bắc.
<Chúng ta nên làm gì bây giờ, tấn công quân chủ lực địch trước mắt sau khi chúng đã phân bổ đi bớt số lượng?>
<Là bẫy chăng>
<Có thể là kế đánh lạc hướng đó, đừng tấn công bất cẩn. Hãy gửi tiếp viện lên cây cầu phía Bắc để giúp bọn họ cầm cự qua khỏi>
Nhận thấy sự bất thường này, quân Sabbat cũng điều động lực lượng, bám sát theo sự di chuyển của quân chủ lực Austin.
Đối với Sabbat thì chỉ cần ngồi đợi thôi cũng có được lợi thế rồi, vậy nên không cần tấn công bất cẩn.
Họ đã trải nghiệm chiến lược ưa thích của Bern là <tấn công rồi bị tấn công ngược lại> nhiều lần và trở nên cảnh giác.
Vậy nên thay vì phát động một cuộc tấn công bất cẩn, họ dự định sẽ chỉ gửi quân tiếp viện thôi, nhưng ......
<Những đơn vị vừa huy động đã hoàn toàn bị tiêu diệt bởi một cuộc pháo kích bất ngờ>
<......>
Ngày hôm sau đó, đơn vị Sabbat được cử đi tiếp viện đã bị tấn công bất ngờ và bị tiêu diệt.
Có vẻ như những hành động đó đã hoàn toàn bị Bern nhìn thấu.
.
<Dùng cây cầu phía Bắc làm mồi nhử thì sao>
Brustaf, Tổng tham mưu trưởng, đề xuất phương án vứt bỏ cây cầu phía Bắc.
<Hãy cứ để chúng tấn công cây cầu phía Bắc như mong muốn, rồi chúng ta sẽ giả vờ thất bại>
<Sau đó rồi sao>
<Hãy bao vây khu vực quanh cây cầu phía bắc trong lúc đang bị phá huỷ, rồi tập kích bất ngờ>
Ông hoàn toàn không coi trọng cây cầu ở phía Bắc.
Bởi vì nó cũng khá nhỏ và không phù hợp cho việc di chuyển của một đội quân lớn.
Nên dù có mất cũng không gây ra nhiều thiệt hại.
Thay vì phân tán lực lượng để bảo vệ cả hai cây cầu, ông cho rằng nên tập trung bảo vệ triệt để một nơi thì tốt hơn.
<Xin hãy đợi đã, thưa cha>
<Ồ, Sylph>
Đó chính là cô con gái duy nhất của ông, Sylph Nova vừa lên tiếng.
Cô kiên quyết phản đối việc từ bỏ cầu Bắc.
<Chúng ta có số lượng quân vượt trội nên hoàn toàn có thể bảo vệ được cả 2 cây cầu. Điều quan trọng là phải có lối thoát trong trường hợp khẩn cấp>
Sylph cố gắng thuyết phục cha cô về tầm quan trọng của cây cầu Bắc.
Cô đã giải thích rằng nếu nơi đó bị đánh sập, khả năng Sabbat sẽ thất bại.
<Nếu con là chỉ huy Sabbat, vào ngày phá huỷ được cây cầu Bắc kia, con cũng sẽ có thể phá được nốt cây cầu còn lại>
<Sao cơ, làm thế nào được>
<Tập kích bất ngờ bằng đường thuỷ>
Điều cô lo sợ chính là một cuộc tấn công bất ngờ của biệt đội cảm tử trên một con tàu.
Cầu Bắc nằm ở thượng nguồn so với vị trí của Sabbat.
Nếu chẳng may nơi đó bị chiếm, quân đội Sabbat sẽ phải đề phòng một cuộc tấn công bất ngờ lợi dụng dòng chảy của nước nữa.
Sylph giải thích rằng để đối phó với một biệt đội chất một đống thuốc súng trên tàu và sẵn sàng tự huỷ thì hoàn toàn không phải chuyện đơn giản.
<Tuyệt đối không thể bỏ cây cầu Bắc được>
Trên thực tế, chỉ việc có khả năng quân địch sẽ sử dụng chiến lược đó thôi, cũng đã đủ để cân nhắc rồi.
Phía Sabbat nếu muốn bảo vệ cây cầu chính, cũng như như tồn vong của mình, nhất định phải bảo vệ được cả thượng nguồn con sông nữa.
Dựa trên lời khuyên của Sylph, Sabbat quyết định phân tán lực lượng và bảo vệ cả hai nơi.
Tuy nhiên, chính điều này,
“Đúng như Bern-sama dự đoán, quân địch đang phân tán lực lượng về phía Bắc”
“Thật là ngu ngốc. Ngay từ đầu tôi đã thông báo rằng cuộc tấn công chính sẽ là cây cầu trước mặt, thậm chí cũng đã bố trí sẵn đội hình rồi mà”
Đã giúp Austin giải quyết được vấn đề bị chênh lệch gấp đôi lực lượng.
Và thế là họ đã mở được cánh cửa đầu tiên để đột quá qua các chiến hào xung quanh cầu sông Tar, thứ vốn đang bị đóng chặt.
.
“Giờ thì, hãy chuẩn bị mở cánh cửa thứ 2 thôi”
.
Bern sau đó đã bất ngờ tấn công binh lính Sabbat nhiều lần khi họ di chuyển về phía Cầu Bắc.
Thay vì chiếm cứ điểm, chiến lược này nhằm mục đích chính tiêu hao quân và vật tư quân sự của đối phương.
Đây là lãnh thổ của Austin và chúng tôi có thể sử dụng kiến thức địa phương của binh lính về khu vực này.
Kẻ địch đang di chuyển qua các chiến hào dài.
Tuy nhiên, chỉ có xung quanh khu vực cầu là được xây dựng chiến hào dày đặc và khó tiếp cận để bắn phá thôi, một khi các đơn vị địch di chuyển ra khỏi đó thì mọi thứ lại khá dễ dàng.
Sau khi liên tục lặp lại các cuộc tấn công bất ngờ quy mô nhỏ như vậy, tuy tốn kém chi phí nhưng Austin đã thành công gây ra những thiệt hại khiêm tốn cho đối phương.
<Không cần phải miễn cưỡng di chuyển trong hào bên phía lãnh thổ Austin làm gì cả, chỉ cần di chuyển bên phía Sabbat thôi>
Không còn cách nào khác, quân Sabbat bắt đầu sử dụng bờ ở phía đối diện để di chuyển.
Cho đến nay, hàng tiếp tế đã luôn được chuyển về phía Bắc thông qua các chiến hào dài đào bên bờ sông. Tuy nhiên, do không muốn lại bị tập kích bất ngờ nên họ đã di chuyển dọc theo bờ sông bên phía lãnh thổ Sabbat để đến được cầu phía Bắc.
Đây, lại một lần nữa là sai lầm chí mạng của Sabbat.
Do thay đổi lộ trình di chuyển nên binh lính tuần tra bờ sông bên này ít hơn, khiến lính công binh của Austin có thể dễ dàng lọt vào khoảng trống giữa cầu Bắc và trận địa chính.
Không bỏ lỡ cơ hội này, Bern đã ra lệnh đặt một số lượng lớn bẫy trong các chiến hào giữa các vị trí.
Nhờ đó, những cái bẫy ma thuật đã được giăng khắp mọi nơi trong chiến hào mà quân Sabbat không hề hay biết.
Những thứ đó tạm thời sẽ bị vô hiệu hóa và ẩn giấu cho đến thời điểm diễn ra trận chiến quyết định.
.
Kịch bản mà Bern hình dung cho đến nay đã được diễn ra một cách hoàn hảo.
Anh ta dùng chiêu đánh lạc hướng lực lượng địch, giăng bẫy giữa các vị trí của chúng, quân Sabbat giống hoàn toàn chỉ là đang nhảy múa trong lòng bàn tay anh.
Đây là thành tích có thể nói là minh chứng cho tiềm năng thực sự của Bern, người để lại dấu ấn là một vị tướng vĩ đại hiếm có.
Nếu mọi chuyện tiếp tục như Bern đã hình dung, dù không biết Sylph sẽ hành động như thế nào ——— nhưng tôi nghĩ khả năng rất cao là Austin sẽ thắng.
.
Tuy nhiên, đó là nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra.
.
.
Chuyện này xảy ra vào một ngày nọ. Đó là vào chưa đầy một tháng kể từ khi một chiến dịch quân sự toàn diện bắt đầu.
Đột nhiên, Arnoma-san biến mất khỏi sở y tế.
“Tất cả hành lý của Arnoma vẫn còn đây. Giống như thể đã bị ai đó đã bắt cóc đi vậy."
“…… ừm, Touri-chan. Tôi đã nhận được thông tin rồi”
“Trung uý Verdy, có dấu hiệu nào của kẻ xâm nhập không ?”
“Xin lỗi, chuyện đó bây giờ vẫn đang được điều tra”
Austin, những người đang trên bờ vực tuyệt vong, đã xây dựng được một sợi dây <chiến thắng> mỏng manh nhưng chắc chắn, bằng quyết tâm hi sinh.
Tuy nhiên, dường như có điều gì đó giống như đang chế nhạo nỗ lực của chúng tôi.
Mọi chuyện bắt đầu với sự biến mất của cấp dưới của tôi, Arnoma-san.
“……”
Kể từ ngày đó, Giám đốc sở y tế ông Dolman chỉ hành động như một chiếc mặt nạ với biểu cảm không đổi.
Và dù có hỏi gì đi nữa, ông ấy chỉ liên tục nói với chúng tôi là “hãy cứ làm việc như bình thường”, lặp đi lặp lại như một cái máy.
.
Tôi nghe nói rằng các hoạt động ở tiền tuyến đang diễn ra tốt đẹp.
Quả thực, từ khi giao tranh nổ ra, sở y tế cũng bắt đầu đông đúc hơn trước rất nhiều.
Tuy nhiên, một nửa những y sĩ mới được phái đến đến từ thủ đô đều có ít nhiều kinh nghiệm, vậy nên chúng tôi vẫn có thể xoay sở được.
Vậy tại sao giám đốc sở y tế Dolman lại có vẻ mặt dữ tợn đến vậy?
Nhiều quân y, trong đó có tôi, đều lắc đầu khó hiểu.
.
.
“Binh trưởng y tế Touri. Tôi muốn hỏi cô một số thông tin về vụ của Arnoma”
Đã 3 ngày trôi qua kể từ khi bầu không khí trong quân đội thay đổi.
Tôi nhận được giấy triệu tập từ bộ phận trị an của quân đội và chấp nhận trình diện.
“Đã tìm được Arnoma-san rồi sao”
“……”
Người đến tiếp đón tôi là một sĩ quan kiểm soát quân sự trung niên với vẻ mặt đáng sợ.
Anh ta hoàn toàn không trả lời câu hỏi, chỉ ……
“Anh ta hiện tại đang bị tình nghi là gián điệp. Vì cô chưa biết nên tôi sẽ thông báo”
“Ehh !”
Thông báo với tôi như vậy.
Tất nhiên, tôi tin tưởng anh ấy vô tội.
Arnoma-san là một người chân thành và thẳng thắn. Tuy chỉ mới quen nhau chưa được bao lâu nhưng tôi hoàn toàn không có ấn tượng xấu về anh ấy.
“Nếu Arnoma-san là gián điệp của Sabbat, thì biến mất vào lúc này sẽ là rất kỳ lạ. Khả năng cao là anh ấy không bỏ trốn, mà chỉ là gặp nạn hoặc bị ai đó bắt cóc thôi. Nhanh, phải nhanh đi tìm ……”
“Anh ta không bỏ trốn, mà đã bị chúng tôi bắt giữ, yên tâm đi”
“G-gì !”
Lúc đó, tôi mới biết được rằng Arnoma-san không hề biến mất mà đã bị <đồng minh giam giữ>
Theo lời anh kiểm soát viên, Arnoma-san vẫn còn sống và đang bị thẩm vấn trong lồng.
“Chuyện đó, các anh có căn cứ gì mà làm vậy !”
“……”
Khi nghe thấy điều đó, giọng tôi đã trở nên rất dữ dội.
Nếu một trong những cấp dưới quý giá của mình đột nhiên phải chịu đựng điều như vậy, tất nhiên tôi sẽ cảm thấy tức giận.
“Căn cứ cho việc đó, tôi không có nghĩa vụ phải chia sẻ với cô”
“Tôi không thấy có gì khả nghi ở Arnoma-san cả. Rất có khả năng vụ bắt giữ được thực hiện do nhầm lẫn. Tôi đưa ra ý kiến rằng anh ta nên được thả ra ngay lập tức !”
“…… bình tĩnh đi. Cô hiện giờ chỉ cần phối hợp cung cấp những thông tin chính xác là được”
Tại sao Arnoma-san lại bị nghi ngờ, liệu giờ anh ấy có an toàn không ?
Tôi đã tạo áp lực với viên kiểm soát quân sự để hỏi về điều đó.
"Tôi không có thẩm quyền tiết lộ thông tin. Nếu cô muốn nghe chi tiết tình hình, hãy nói chuyện trực tiếp với người đã ra lệnh bắt giữ và thẩm vấn anh ta đi.”
"Là ai, người đã ra lệnh là ai ?"
Cuối cùng, tôi đã được tiết lộ về danh tính của người đã ra lệnh bắt giữ Arnoma-san.
"Là con gái của thiếu tá Renvel, đại uý Aria"
.
.
Thông thường, việc một quân y thấp kém yêu cầu một cuộc gặp với một sĩ quan cấp chỉ huy sẽ khônh bao giờ được chấp thuận. Về cơ bản, người đó sẽ bị chặn ở ngoài cửa thôi.
Tuy nhiên, vì là đại uý Aria nên đó là chuyện khác. Giữa tôi và chị ấy có quan hệ giám hộ, nên yêu cầu vào thăm viếng được thông qua khá dễ dàng.
Mặt khác, mặc dù công việc rất bận rộn nhưng chị ấy vẫn dành thời gian đến gặp tôi.
"Ta cũng đoán được là cô sẽ tới. Dù sao cô cũng có quan hệ khá tốt với cậu binh nhì Arnoma đó”
“Đại uý Aria. Tại sao, lại ra lệnh bắt giữ anh ta vậy”
“…… nếu tôi nói ra mọi việc, cô sẽ hứa là sẽ tuyệt đối giữ kín bí mật chứ”
Lúc này, Aria-san không coi tôi là <người quen> mà là <cấp trên>
Chị ấy là kiểu người rất biết phân biệt giữa công và tư. Vậy nên khi nói với tư cách cấp trên như lúc này, chị ấy gọi tôi là <cô>
"Vâng, thưa đại uý. Rốt cục Arnoma-san đã làm chuyện gì, xin hãy nói cho tôi biết"
"...... Không, anh ta chẳng làm gì cả. Cho dù có thẩm vấn và điều tra đến mức nào, ta cũng không thể tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào cho thấy anh ta là gián điệp. Ngay cả ta cũng không nghĩ thế."
"Vậy, có thể thả Arnoma-san ra được không ?"
"Chuyện đó sẽ rất khó"
"Tại sao vậy. Khả năng anh ấy là gián điệp là rất thấp chẳng phải sao"
Đại uý Aria hiện đang đóng vai trò là một người chỉ huy, nói chuyện với cấp dưới của mình.
Ngay cả sau khi nhận được lời đề nghị mạnh mẽ của tôi, chị ấy vẫn từ chối thả người với vẻ mặt nghiêm nghị.
Lý do là,
"────Flamel và nước đồng minh Aerys đã tuyên chiến với Austin."
"......"
"Trong tình hình hiện tại, chúng ta không thể để người Flamel đi lại tự do được. Anh ta đến từ nước địch.”
Đó là một lời tuyên bố, cho thấy hy vọng sống sót của Austin vốn bắt đầu le lói đã bị dập tắt bởi yếu tố từ bên ngoài.
.
Có vẻ như những người dân Austin lưu vong đã trở thành các nhóm cướp bóc và tấn công người dân Flamel.
Coi đây như là một hành động gây hấn, họ tuyên chiến với Austin nhằm mục đích trả thù và tự vệ.
─── Đó là lập luận của Flamel.
Với tình hình hiện tại, một số người dân Austin hẳn đã lựa chọn trốn khỏi đất nước.
Và vì họ không có kế sinh nhai, chẳng có gì lạ khi họ chuyển sang hoạt động tội phạm và cướp bóc cả.
Trên thực tế, khả năng người dân Austin thực hiện các hành vi cướp bóc trên lãnh thổ Flamel đúng là rất cao.
Và với lời tuyên chiến như vậy, Flamel bắt đầu xâm lược Austin.
Với sức mạnh quân sự được cho là 8 vạn quân tiên phong, cùng với quân của nước đồng minh Aerys nữa là sẽ có quân lực tổng cộng khoảng 13 vạn.
Đó là con số gấp 4 lần số lượng của Austin hiện tại.
Dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì đây cũng không phải là một lực lượng quân sự có thể được huy động trong một sớm một chiều được.
Trước mùa đông ——— trừ khi được chuẩn bị ngay từ sau khi cuộc xâm lược Sylph đột phá qua chiến tuyến phía Tây, tuyệt đối sẽ không thể huy động được số lượng lớn quân đến thế.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một hành động xâm lược.
.
Tuy nhiên, có thể họ cũng có lý.
Nếu liên bang Sabbat xâm lược và có được lãnh thổ Austin, có thể dễ dàng tưởng tượng được rằng mục tiêu tiếp theo của chúng sẽ là Flamel.
Vì vậy người ta cho rằng Austin sẽ trở thành <bước đệm> để Sabbat tiếp tục xâm lược những vùng đất tiếp theo.
Cụ thể hơn, chúng sẽ lên kế hoạch sử dụng lãnh thổ Austin như một bức tường thành để bảo vệ đất nước và sử dụng những người Austin bị bắt làm lính nô lệ để chiến đấu.
Có lẽ đó chính là lý do tại sao Flamel bắt tay với Aerys.
Flamel dường như cũng hiểu rằng chỉ một mình họ thì không thể đối đầu được với Sabbat được.
Vậy nên đã lên một kế hoạch xâm lược cùng với quốc gia đồng minh Aerys trong một thời gian dài.
Mà, cũng có thể Aerys chỉ tham gia vì muốn có thêm thuộc địa.
Dù trường hợp nào đi chăng nữa, sự thật là họ đã tuyên chiến với Austin để chống lại sự xâm lược của Sabbat.
Tiến hành xâm lược ngay sau khi Austin bị đánh bại bởi cuội tân công Sylph, xét về chiến lược cấp quốc gia, có thể nó hoàn toàn không hề sai.
Tuy nhiên …… trong đó lại không có một chút sự cảm thông nào đối với quốc gia Austin cả.
“…… giờ phải làm sao đây”
“Không thể làm gì đâu”
Vậy ra đó chính là thông tin đã khiến ông Dolman trông có vẻ cau có suốt 3 ngày qua.
“Các yếu tố để giành chiến thắng trước Sabbat đã được tập hợp đủ. Chiến lược mà người đàn ông tên Bern đã lập ra không thể nào tốt hơn được nữa."
“……”
“Nhưng. Thật đáng tiếc, chúng ta nhất định không đủ sức để đẩy lùi 10 vạn lực lượng Sabbat và 20 vạn lực lượng các nước đồng minh cùng lúc”
Bởi Flamel đang tiến đến để đến cướp đi đất đai và mạng sống của chúng tôi như thể đang bắt nạt kẻ yếu.
“Austin, thất bại rồi”
Sự hủy diệt của Austin gần như đã được định đoạt, ngay cả trước khi trận quyết chiến phía Bắc bắt đầu.
.
.
Tôi không biết mình đến nay đã trải qua cảm giác tuyệt vọng đó bao nhiêu lần.
Thật là một hành động quân sự tham lam của những kẻ ích kỷ.
Đúng là Austin đã để lộ sơ hở trong cuộc tấn công Sylph.
Bởi vì để lộ sơ hở như vậy nên các quốc gia láng giềng đã liếm mép và lăm le chuẩn bị vũ khí.
Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, đất nước Austin sẽ biến mất …… đất đai và người dân của chúng ta sẽ bị phân tán khắp nơi và bị áp bức.
Sự tham gia của 2 nước này vào cuộc chiến đồng nghĩa với sự thất bại.
Nếu những thông tin đó được chuyển đến binh lính, quân đội sẽ không thể duy trì được phong độ.
Vậy nên lệnh cấm tiết lộ đã được đưa ra và các binh sĩ không có một ai hay biết về điều này cả.
“…… Touri, hãy đi thu dọn đồ đạc đi”
“Ehh ?”
“Nếu chỉ là một mình, chị sẽ dùng những biện pháp phù hợp để khiến em bị trục xuất. Hãy chuẩn bị cho việc lưu đày”
Đại uý Aria thở dài, nói vậy với vẻ mặt nghiêm túc.
“Bức tranh là như thê này. Để giúp đỡ cấp dưới Flamel của mình, Touri đã lấy trộm chìa khóa và hướng dẫn anh ta cách trốn thoát. Vì tội đó, chị sẽ trục xuất Touri khỏi quân đội.”
“A-aria-san ??”
“Sau đó hãy gặp nhau với Arnoma rồi nhờ anh ta giới thiệu để trốn sang Flamel. Với cách đó ……”
“C-chị đang nói cái gì vậy, đại uý Aria ?”
“Với cách đó, đồng bào Austin của chúng ta sẽ có thể sống sót, dù là ở nơi đất khách quê người”
Chị ấy tự nhủ điều này, nói nhanh và lặng lẽ.
“Thế thôi, chị không còn gì để nói với em nữa”
“Đ-đợi đã, chuyện đó ……”
“Tuyệt đối đừng hé lộ nửa lời với ai về chuyện vừa rồi đấy. Hãy giữ bình tĩnh và đừng bao giờ để những người xung quanh nhận ra cô đang buồn”
“……”
“Chị không thể rời bỏ đội quân này. Có rất nhiều thứ trên lưng mà chị phải bảo vệ. Tất nhiên bao gồm cả em nữa”
Cuối cùng, chị ấy mỉm cười, nhìn một cách buồn bã.
“Chị sẽ lại liên lạc. Chi tiết hãy đợi đến lúc đó”
“……”
Liệu tôi thật sự có thể,
Duy trì bình tĩnh và nghe theo mệnh lệnh của đại uý Aria được hay không ?