Vào ngày đó, Flamel và Aerys tuyên bố tham gia cuộc chiến, đây không còn là cuộc chiến một chọi một đơn giản với Sabbat nữa.
Tên của cuộc chiến này đã được đổi từ Chiến tranh Đông Tây giữa Sabbat và Austin thành <Chiến tranh thế giới>, liên quan đến nhiều quốc gia.
Đây là lần bùng nổ chiến tranh thế giới đầu tiên tại thế giới này.
Trước đây, đúng là có những quốc gia đã tham gia vào các cuộc chiến tranh trong một thời gian dài, nhưng chưa bao giờ xảy ra một <cuộc xung đột quy mô thế giới>, thứ mà khiến cho sự sống còn của nhiều quốc gia đang bị đe dọa cả.
Đối với Austin, thế giới đang ngày càng biến thành một nơi giống như địa ngục tràn ngập mùi máu và chết chóc.
.
Vào ngày hai quốc gia này tuyên chiến, đại uý Aria tin chắc rằng Austin đã bị đánh bại.
Sau đó, cô bắt đầu các hoạt động dàn xếp để đưa càng nhiều cấp dưới của mình trốn thoát đến địa điểm an toàn càng tốt.
Có vẻ như cô ấy nghĩ đây là công việc cuối cùng của mình.
Tuy nhiên, vẫn có một số chỉ huy không muốn bỏ cuộc và tự hỏi liệu có cách nào để tiếp tục chiến đấu hay không.
Có một số chính trị gia thậm chí còn nhịn nhục, liếm giày quan chức 2 nước trong hoạt động ngoại giao để đạt được lệnh ngừng bắn nữa.
Tuy nhiên, có một người, chỉ duy nhất người đàn ông đó.
“——— Hehh ?”
Sau khi nhận được tin này, đã thốt lên vui mừng.
“Fuu, cảm ơn đã báo cáo”
“Eh, đại uý Bern ? Tại sao ngài lại làm ra vẻ mặt vui mừng đến thế ?”
“Đó là vì”
Những điều tôi nói vừa nãy, có thể nhiều người sẽ cảm thấy không đồng tình.
Liệu một cuộc chiến, nơi mà nhiều quốc gia cùng tập hợp lại để đánh một nước, có thể gọi là chiến tranh thế giới hay không.
Thông thường, đó sẽ chỉ không gì khác là một hành động xâm lược.
Austin chỉ đơn giản là bị bắt nạt do đã bại trận mà thôi.
Tuy nhiên, chính vì người đàn ông đó …… Bern vẫn đang ở Austin.
“Thì là, số lượng món đồ chơi mà tôi có thể phá huỷ, đã tăng lên rồi đó”
Anh ta đã biến cuộc xâm lược này leo thang thành một <cuộc chiến tranh thế giới>
.
.
Lời tuyên chiến của Flamel và Aerys đã khiến ban lãnh đạo Austin lúc đó bị sốc.
Chỉ một mình Sabbat đã không biết có thắng nổi hay không rồi, nếu cùng lúc phải chiến đấu với cả 3 nước thì quá liều lĩnh.
Hầu hết các chính trị gia đều từ bỏ việc giành chiến thắng, và bắt đầu tìm cách thua để có lợi cho người dân Austin.
Fogman, lúc đó đang là thủ tướng, đã vội vã chạy đến bộ tư lệnh của quân đội tiên phong của Flamel để đàm phán ngừng bắn.
Người ta nói rằng ông đã sẵn sàng trả bất kì khoản bồi thường nào, và sẵn sàng chết để có được hoà bình.
Tuy nhiên, thứ chờ đợi ông chỉ là một cơn mưa đạn chì.
Mặc dù đã bước đến với lá cờ đàm phán và không mang theo vũ khí, ngay lập tức ông đã bị bắn chết.
Có vẻ như Flamel kiên quyết từ chối chấp nhận bất kỳ cuộc đàm phán hòa bình nào.
.
Người kế nhiệm Thủ tướng là Fogman Jr, khi đó chỉ mới 18 tuổi.
Hệ thống chính phủ của Austin là cha truyền con nối. Điều này là do <truyền thống>, chứ không phải được bổ nhiệm vào hay gì cả.
Về cơ bản, Fogman là gia đình thủ tướng qua nhiều thế hệ và khi con trai cả của họ trưởng thành, cậu ta cũng sẽ trở thành thủ tướng.
Trong trường hợp nếu người gia chủ còn quá trẻ, những gia đình quý tộc khác thường sẽ tạm thời đại diện vị trí đó ……
Với lòng nhiệt huyết tột độ, Fogman Jr đã vượt qua sự phản đối của những người xung quanh và trực tiếp trở thành thủ tướng.
Vào thời điểm khẩn cấp đó, có rất nhiều ý kiến lo ngại vì người đứng đầu nội chính chỉ mới 18 tuổi.
Trên thực tế, cũng trong thời kỳ hỗn loạn này, nhiều người nắm giữ chức vụ quan trọng đã cố gắng chạy trốn khỏi đất nước và biến mất.
Nhìn thấy điều này, nhiều quan chức cảm thấy rằng sự huỷ diệt của đất nước mang tên Austin đã trở thành hiện thực.
Tuy nhiên, trái với hầu hết dự tín của mọi người, Fogman Jr đã có những hành động rất tích cực.
Chàng trai trẻ và non nớt này hoá ra lại chính là người lãnh đạo đáng tin cậy nhất trong trường hợp khẩn cấp đó.
Một số chính trị gia bị choáng ngợp bởi nhiệt huyết tuổi trẻ của cậu, và quyết định ở lại Austin để đấu tranh vì người dân.
Mặc dù Fogman Jr. không trực tiếp tham gia vào cuộc chiến, nhưng sự đóng góp của cậu trong việc hỗ trợ Austin trong hoàn cảnh khó khăn từ hậu trường đã được đánh giá cao trong những năm sau đó.
.
.
Hãy đề cập ngắn gọn về hệ thống chính trị của Austin tại đây.
Ở Austin không có hệ thống bầu cử và chính trị được điều hành bởi hệ thống quý tộc cha truyền con nối.
Mặc dù vẫn tồn tại hoàng đế nhưng lại không can thiệp vào chính trị, việc đó được giao lại cho các quý tộc.
Nhiệm vụ bình thường của hoàng đế chỉ là ăn, ngủ và hưởng thụ xa hoa, thỉnh thoảng xuất hiện trước mặt dân chúng để phát biểu.
Chà, đây không phải là một điều xấu, đúng hơn là có thể nói là đúng người, đúng việc.
Thay vì để hoàng đế can thiệp vào chính trị và làm bất cứ điều gì ông ta muốn, sẽ ổn định hơn nhiều nếu giao việc đó cho những quý tộc có học thức về chính trị.
Hoàng đế của đất nước này ngoài ra còn có một vai trò khác. Đó là cuộc thanh tra các quý tộc thực hiện các công việc chính trị.
Hoàng đế tuy là bù nhìn nhưng lại là người có quyền lực nhất, nên có quyền kỷ luật bất kỳ quý tộc nào làm việc bất chính.
Ông thường sẽ phái cử thuộc hạ của mình đi thanh tra, hoặc đôi khi là trực tiếp đến các đơn vị để kiểm tra đột xuất.
Nói cách khác, hoàng gia về cơ bản hoạt động như một bộ phận kiểm toán chính trị.
Người ta nói rằng tính khí của hoàng đế, người phụ trách bộ phận kiểm toán, luôn <cực kỳ nghiêm túc và chuyên tâm> trong suốt nhiều thế hệ.
Vậy nên nền chính trị của Austin được cho là khá trong sạch mặc dù có hệ thống cha truyền con nối ở quý tộc.
Mà tất nhiên, vẫn ít nhiều tồn tại những nạn tham nhũng.
.
.
Quay lại chủ đề, Fogman Jr này ……
May mắn thay, dù có đôi phần thiển cận, nhưng lại khá ưu tú.
Ngay sau khi cha mình bị bắn chết, cậu đã đến thăm tổng bộ tham mưu rồi đưa ra chỉ thị “để có thể giảng hoà và có được hoà bình, trước tiên cần phải có một chiến lược phòng thủ chống lại sự tấn công của cả 3 nước”
Sau đó, cậu tự mình biên soạn lại các chính sách hậu cần một cách quyết liệt, làm việc suốt đêm để phân bổ lại nguồn lực và xây dựng tuyến phòng thủ chống lại Flamel.
Ngoài ra, còn huy động toàn bộ người dân gần biên giới Flamel đào hào, đồng thời chiêu mộ, huy động thêm thanh niên nữa.
Những người lính nhập ngũ tại địa phương sau đó đã chỉ được dạy cách bắn súng và ngay lập tức được đưa vào chiến hào.
Điều đáng sợ của súng ống là ngay cả những người nghiệp dư cũng có thể đạt được ít nhiều kết quả. Biết được điều này, Fogman Jr đã vận chuyển một lượng lớn súng và đạn dược đến biên giới Flamel, nơi bấy giờ gần như không có binh lính.
Austin đã áp dụng những kinh nghiệm và bí quyết chiến tranh chiến hào trong suốt 10 năm chiến tranh Đông Tây, đồng thời huy động tất cả các cựu chiến binh còn ở lại thủ đô để xây dựng mạng lưới phòng thủ chống lại Flamel.
Người ta nói rằng tinh thần của người dân địa phương, những người với quê hương sắp bị thiêu rụi là rất cao, thậm chí cả phụ nữ và người già cũng ẩn náu trong chiến hào và liều mạng chống trả.
Mặt khác, mặc dù quân đội của 2 nước Flamel và Aerys có những đơn vị được trang bị súng, tuy nhiên, phần lớn họ đều là những <hiệp sĩ> được trang bị kiếm và áo giáp, và không có kinh nghiệm trong chiến tranh hiện đại.
Trong trận chiến đầu tiên, họ bước vào cuộc chiến một cách hết sức hăng hái và lao thẳng vào mạng lưới phòng thủ mà Austin đã xây dựng ——— ngựa bị giật mình bởi tiếng đạn nên kỵ binh trở nên vô dụng, binh lính mặc áo giáp dày thì di chuyển chậm chạp nên là mục tiêu lý tưởng cho lựu đạn, liên tiếp những đồng đội phía trước ngã xuống chắn đường khiến cho đội hình phía sau không thể tiến lên, dần dần dẫn đến thiệt hại lớn.
Một số lính xạ thủ mà Flamel mang theo cũng được trang bị những khẩu súng bắn một phát lỗi thời.
Đây là phiên bản cải tiến của súng trường OST-1 mà Austin sử dụng trong những ngày đầu của cuộc chiến tranh Đông Tây. Tuy nhiên, hiệu suất của nó kém đến 2 phiên bản so với loại súng mà quân đội Austin và Sabbat sử dụng vào thời điểm đó.
Sự khác biệt về kinh nghiệm và kĩ thuật này là không thể bàn cãi được.
Đội quân Austin được huy động vội vàng này chỉ bao gồm khoảng 3 nghìn lính nhập ngũ tại địa phương, chưa đến 1/20 trong con số 8 vạn của đội quân tiên phong Flamel.
Tuy nhiên, bất chấp sự chênh lệch quá lớn về sức mạnh, Flamel không thể xuyên thủng dù chỉ một lớp chiến hào, và bị đánh cho tan tác.
Phía Austin rất vui mừng trước chiến thắng lịch sử này, quân tình nguyện bắt đầu lần lượt đổ về biên giới.
Kết quả là họ đã có thể ngăn chặn được cục diện mà không cần đợi quân chủ lực của Austin xuất hiện.
Sau đó, phía Flamel vì đã hiểu được tầm quan trọng của lính xạ thủ nên đã thay đổi chiến thuật và mặt trần dần bị đẩy lùi lại, tuy nhiên ít nhất thì họ đã tránh được việc tiền tuyến bị bất ngờ chọc thủng.
.
.
Việc một chàng trai trẻ vừa mất người thân lại có thể hành động nhanh chóng như vậy là điều thật đáng khen ngợi.
Việc đưa ra quyết định nhanh chóng của cậu ta một phần là do sự liều lĩnh của tuổi trẻ. Ngoài ra cũng có một số sai lầm.
Ví dụ, do việc sắp xếp lại quân nhu đột ngột nên không có đủ đạn dược để sử dụng trong trận chiến quyết định ở phía Bắc, dẫn đến chiến lược của Bern đã bị cản trở.
Kết quả, Bern buộc phải xem xét lại kế hoạch của mình vào thời điểm cực kì cấp bách này.
Ngoài ra, vì bản thảo của cậu khá khó đọc nên đã xảy ra sai sót và việc vận chuyển bị trì hoãn trong vài ngày.
Có vẻ như Fogman Jr cũng không phải là một người anh hùng hoàn hảo.
Tuy nhiên, trong những tình huống yêu cầu tốc độ, cậu vẫn có thể đưa ra những chỉ dẫn hợp lý trong thời gian gần như ngắn nhất.
Việc thiếu đạn dược ở một mức độ nào đó là không thể tránh khỏi, và nếu cậu ta không hành động nhanh chóng, lực lượng Flamel sẽ còn gây ra thiệt hại lớn hơn rất nhiều.
Thật là một điều may mắn cho Austin khi Fogman Jr là một người ưu tú đến vậy.
.
Mặt khác, tại tổng bộ tham mưu của Austin.
Ngay cả sau khi nhận được lệnh từ Fogman Jr là “đưa ra chiến lược nhằm tạo dựng hòa bình với cả 3 nước”, đã không hề suy nghĩ hay làm gì cả.
Thật không may, tôi phải nói rằng tổng bộ tham mưu của Austin tương đối kém cỏi hơn so với các nước khác.
Rốt cục, trong trường hợp cực kì khẩn cấp đó, họ đã giao phó lại mọi việc ra quyết định cho Fogman Jr và không hề hành động.
Mặc dù đúng là muốn tỏ ra có ích.
Tuy nhiên, ngay cả khi được yêu cầu nghĩ ra chiến lược, không có cách nào để có thể giành chiến thắng trước sự chênh lệch sức mạnh vô lý như vậy cả.
Hơn nữa, một số ít <kẻ thông minh> ở đó, đã lập tức đào tẩu ngay khi nghe tin về cuộc xâm lược của Flamel rồi.
Những người còn ở lại quê hương Austin, hoặc là do tràn đầy tinh thần yêu đất nước hoặc là do có đầu óc chậm hiểu.
Và đúng như dự đoán, phần lớn người trong bộ tham mưu là các quý tộc cha truyền con nối.
Mặc dù có cấp bậc cao, nhưng họ lại là một nhóm nghiệp dư khi nói đến chiến tranh hiện đại.
Họ đã học cách sử dụng kỵ binh và kiếm thuật từ cha mẹ mình, nhưng những kiến thức đó đã lỗi thời.
Kết quả, họ không thể đương đầu với chiến tranh hiện đại, không còn cách nào khác ngoài việc giao phó cuộc chiến cho những người chỉ huy tiền tuyến chỉ là thường dân.
Nhiều người có thể tự hỏi tại sao tổng bộ Tổng tham mưu đó vẫn còn tồn tại, nhưng lý do cho điều này là bởi hình thức chiến tranh đã liên tục thay đổi rất nhiều trong 10 năm qua, nên cũng có thể nói là họ khá đen đủi ở một khía cạnh nào đó.
.
Điều duy nhất mà tổng bộ tham mưu này giỏi là biết cách cư xử đúng mực.
Trên thực tế, họ cũng đã tham gia vào nhiều cuộc chiến trong giai đoạn đầu và nắm quyền chỉ huy ở mặt trận.
Tuy nhiên điều họ làm, chẳng qua chỉ là tiêu tốn một lượng lớn tiền để tổ chức các đơn vị kỵ binh và liên tục xông thẳng vào chiến hào địch.
Kết quả là ngựa không thể thích ứng với sự chênh lệch độ cao trong chiến hào, đành dừng lại hoặc bị ngã, dẫn đến bị biến thành tổ ong.
Do đã thường xuyên chiêu đãi những người lính Sabbat bằng thịt ngựa bít tết, cuối cùng bị loại khỏi chiến trường trong vòng 6 tháng.
.
Vì quá khứ đó, họ không muốn tham gia vào cuộc chiến bất chấp tình trạng khẩn cấp này.
Theo một nghĩa nào đó, họ đã hoàn toàn từ bỏ không chút vương vấn, tin rằng bất cứ điều bản thân làm sẽ chỉ vướng chân người khác.
Đó là lý do tại sao họ chuyển yêu cầu của Fogman Jr tới các sĩ quan tham mưu tiền tuyến.
Họ yêu cầu những tham mưu tiền tuyến cấp dưới vốn đã rất bận rộn của mình, đưa ra một <chiến lược chống lại Flamel>
Tuy nhiên, không thể xây dựng một chiến lược chiến tranh tổng thể chỉ với thông tin hạn chế từ tiền tuyến được.
Kết quả, nhưng tham mưu vô cùng bối rối tại tiền tuyến …… Nói đúng hơn, là đại úy Bern đã viêt thư phản hồi ngắn gọn chỉ sau 5 phút, là.
“——— có thể huy động phụ nữ và trẻ em, vì vậy hãy chuẩn bị một lượng bộ binh để huấn luyện họ”
Có vẻ như tổng bộ tham mưu thậm chí còn chưa bắt đầu tuyển quân cho đến khi họ nhận được lời phản hồi đó.
Ít ra, việc có được một Fogman Jr ưu tú cũng là một niềm an ủi cho Austin.
.
.
.
Quay trở lại câu chuyện, sở y tế.
Một lúc sau khi nghe câu chuyện của đại uý Aria, tôi đã phải cố gắng hết sức để điều chỉnh lại biểu cảm của mình.
Tuyệt đối không thể để lộ những thông tin vô vọng như vậy trong quân đội được.
Trận chiến quyết định với Sabbat sắp sửa diễn ra rồi, vậy nên sẽ là một thảm hoạ nếu như quân đội Austin sụp đổ.
“…… Arnoma-san, anh ổn chứ”
“À, vâng, tiểu đội trưởng bé nhỏ. Đã khá lâu không gặp”
Vài ngày sau đó, với sự hướng dẫn của đại uý Aria. tôi đã có thể gặp được Arnoma-san.
Anh ta bị nhốt trong một chiếc lồng tù nhỏ chỉ với mỗi bộ đồ lót, ngồi xếp bằng vơi vẻ mặt thẫn thờ.
Hai má anh trông hơi hốc hác, có lẽ là do ăn uống thiếu điều độ.
“Chà, tệ thật đấy. Đang yên đang lành thì đột nhiên quân cảnh ập đến, rồi còn bị bắt vì tình nghi gián điệp nữa chứ”
“…… chuyện đó, xui thật đấy”
“Haizz, thật là. Sau khi lục lọi hành lý thì đáng ra họ phải biết anh không phải gián điệp rồi chứ, muốn được sớm thả ra quá”
“Tôi cũng chỉ gần đây mới nghe tin anh bị bắt giữ. Xin lỗi vì đã đến thăm muộn như vậy”
“Không sao đâu …… với lại, việc tiểu đội trưởng bé nhỏ đến gặp như vậy, tức là anh sắp được thả ra rồi đúng không ?”
“………”
Arnoma-san dường như chưa từng nghe về việc quốc gia Flamel tham gia vào cuộc chiến.
Và việc đột nhiên bị nghi ngờ là gián điệp khiến anh ta rất khó chịu.
“Tôi tin vào Arnoma-san. Tôi cũng đã thuyết phục đại uý Aria là anh vô tội.”
“Thực sự cảm ơn”
“Tuy nhiên, việc thả anh ra vẫn chưa được chấp thuận. Điều nhiều nhất tôi có thể làm, là đến thăm như thế này thôi”
“Aa, chẳng muốn nghe những lời đó đâu …… vậy à, tình trạng này vẫn sẽ tiếp tục à”
“……”
Khi Arnoma-san nghe tin mình vẫn chưa được thả, biểu cảm anh ấy trông khá chán nản.
Quả nhiên, sau chuỗi ngày dài bị tra tấn thì anh ấy hẳn đã đến giới hạn rồi.
“Arnoma-san hãy yên tâm đi. Tôi sẽ tìm cách gì đó”
“…… tiểu đội trưởng ??”
“Xin hãy đợi thêm một thời gian nữa. Tôi không có ý định để anh ở lại nơi tồi tàn như này lâu nữa đâu”
Tôi đưa mặt mình lại gần và thì thầm điều đó.
Dù có đợi bao lâu chăng nữa, nhiều khả năng là anh ấy cũng sẽ không được thả ra.
“…… Cho dù có đợi bao lâu đi nữa thì việc họ đồng ý thả anh ra là rất khó. Tuy nhiên, vẫn có nhiều cách khác để rời khỏi chiếc lồng này”
Không đời nào họ có thể để một người dân nước địch được đi lại tự do trong cuộc chiến với Flamel.
“Tôi tin vào Arnoma. Vì vậy, Arnoma-san, xin anh cũng hãy tin tưởng vào tôi”
“…… tiểu đội trưởng bé nhỏ, em chẳng lẽ”
Theo câu chuyện tối qua, đại uý Aria cũng sẽ giúp anh ấy trốn thoát.
Nói cách khác, đó hoàn toàn là một vở kịch trốn thoát.
Vậy nên it nhât thì tôi thông báo điều này để có thể trấn an tinh thần anh ấy.
“Đừng có làm liều, tiểu đội trưởng. Đối với anh, mức độ đau khổ này chẳng là gì cả”
“Arnoma-san ……”
“Thử thách là điều không thể tránh khỏi đối với nhân vật chính. Ngược lại, chính những lúc như thế này mới là điểm nhấn cho một tác phẩm trước khi nó trở nên thành công lớn. Vậy nên em không cần phải làm gì liều lĩnh đâu”
“Nhưng chuyện đó”
Tuy nhiên, Arnoma-san dường như đãn nhận ra được việc mà tôi sắp sửa làm.
Và khiến trách với một giọng điệu hơi gắt.
“Yên tâm đi, việc tình nghi này sẽ sớm được làm rõ thôi”
Nói xong, anh ấy nhắm mắt lại và giữ im lặng giây lát.
Dù có chờ đợi bao lâu cũng sẽ không được thả ra, anh ấy hẳn biết được điều đó.
“Tiểu đội trưởng à, anh dù có ở lại đây bao lâu cũng chẳng sao cả. Tuy nhiên, anh muốn em phải luôn trong sạch”
Nhưng vẫn nói với tôi như vậy.