Buổi sáng của tiểu đội y tế Touri, một đơn vị thuộc đại đội Aria bắt đầu từ rất sớm.
Tuỳ thuộc vào thời gian bắt đầu cuộc họp của bộ binh, chúng tôi phải bắt đầu kiểm tra các trang thiết bị của mình 30 phút trước đó để kịp thời xuất phát.
Vì bộ y tế có rất nhiều vật dụng, nên chúng tôi cần phải thức dậy sớm hơn các bộ binh để kiểm tra thật kĩ.
“Sáng rồi mọi người, dậy đi thôi. Đến giờ chúng ta giờ phải kiểm tra trang thiết bị rồi”
“Ano, đêm qua bệnh nhân cứ đến liên lục làm tôi chỉ ngủ được có 3 tiếng à”
“Thế là tốt rồi. Cô thật may mắn khi ngủ được nhiều như vậy”
Hơn nữa, vì cuộc hành quân chiếm thời gian vào ban ngày nên việc điều trị y tế của chúng tôi chỉ giới hạn vào ban đêm.
Chạy vào ban ngày và làm việc vào ban đêm. Kể từ bây giờ chúng tôi sẽ phải liên tục trải qua những tháng ngày như thế.
Điều đó không khỏi khiến chúng tôi luôn phải đối mặt với tình trạng thiếu ngủ trầm trọng.
"Đầu quay cuồng ......"
"Rakya-san, bí quyết để vượt qua sự thiếu ngủ là nhìn nhận lại bản thân một cách bình tĩnh và khách quan để tránh việc nổi nóng. Khi phải thức trắng 3 đêm liền, ngay cả người hiền lành nhất cũng sẽ thay đổi tính nết. Vậy nên, cũng là để tránh mâu thuẫn xảy ra trong mối quan hệ giữa các cá nhân nữa, điều quan trọng nhất là phải luôn nhận thức được lời nói và hành động của mình ───"
"Không thể cứ ngủ thêm tí cho tỉnh à"
"Chúng ta là quân y đó, cô nghĩ có thời gian để ngủ à"
Đêm qua, do vẫn chưa chạm trán quân địch nên chúng tôi vẫn may mắn ngủ được 3 tiếng.
Tuy nhiên, đối với Rakya-san và đồng bọn, việc bị đánh thức vào ban đêm dường như rất nghiệt ngã.
"Yên tâm đi. Dần dần sẽ quen thôi, thật đấy"
"......"
Nếu có thêm một chút nhân lực, tôi nghĩ có thể áp dụng hệ thống ca luân phiên để đảm bảo thời gian nghỉ ngơi ......
Nhưng hiện tại, nhân sự chính chỉ có mỗi tôi và Kale-san thôi.
Vậy nên hẳn phải cho đến khi Rakya-san và Arnoma-san trở thành nhân sự cứng thì mới có thể thay phiên nhau được.
"Nào, hôm nay hãy cố gắng di chuyển thôi. Không còn quên gì chứ"
"Vânnng"
Không có gì phải lo lắng cả.
Tuy là từng chút một, nhưng tân binh vẫn đang phát triển theo đúng hướng.
Trong tương lai, khi chiến đấu nổ ra và những người bị thương bắt đầu lũ lượt kéo đến, tôi hy vọng rằng 2 người này sẽ tiếp tục nỗ lực hết mình.
.
“…Ồ, pháo đài đã ở trong tầm mắt rồi.”
.
Buổi tối ngày thứ 2 sau khi rời thủ đô.
Một pháo đài làm bằng đá phủ rêu được xây dựng giữa những ngọn núi hiện ra trước mắt chúng tôi.
Đây chính là pháo đài Muson ...... nơi mà tiểu đội trưởng Garback đóng vai trò là chốt chặn cuối cùng trong cuộc rút lui khỏi Mashdale.
"Mục tiêu chiến lược đầu tiên của chúng ta là chiếm lại pháo đài đó"
"...... Eh, vậy hôm nay sẽ có chiến đấu sao ?"
"Có thể ...... nhưng khả năng sẽ khá thấp"
Nếu pháo đài Muson nằm dưới sự kiểm soát của địch, đồng nghĩa với việc thủ đô luôn ở trong tình trạng chiếu bí.
Vậy nên, mục tiêu chiến lược đầu tiên của cuộc viễn chinh này là phải chiếm lại được nó.
Nếu có đơn vị địch nào đó ở lại đây nhằm cầm chân chúng tôi như tiểu đội trưởng Garback khi đó thì nhất định sẽ xảy ra chiến đấu .......
"....... Vâng, xin tuân lệnh"
"Có chuyện gì vậy, tiểu đội trưởng Touri"
"Các đơn vị tiên phong đã chiếm lại được pháo đài Muson rồi"
Có vẻ như toàn bộ binh lính Sabbat ở pháo đài Muson đã rút lui nên chúng tôi đã có thể dễ dàng đạt được mục tiêu đầu tiên.
Tuy nói là cuộc chiến ở phía Nam đã thành công, nhưng trên thực tế thì địch vẫn đang chiếm thế thượng phong.
Vậy nên bọn chúng mới không cần phải quá mạo hiểm để duy trì một cứ điểm giữa lãnh thổ địch (Austin) làm gì cả.
"Với đà này, có vẻ đơn vị tiên phong sẽ sớm chiếm lại được cả những khu vực lân cận Muson luôn"
"Ồ"
"Sau đó, đại đội Aria chúng ta đã được lệnh tiếp tục chiếm giữ pháo đài này cho đến khi lực lượng phòng thủ từ thủ đô đến tiếp quản"
"Vậy có nghĩa ?"
"Ừm. Hôm nay sẽ dừng tiến quân ở đây. Chúng ta sẽ nghỉ qua đêm tại pháo đài Muson này"
Quãng đường giữa Wynn và Muson, nếu đi nhanh có thể đến được trong 1 ngày.
Ngay cả đơn vị bộ binh mang vác nặng của chúng tôi, cũng có thể đến được nơi chỉ sau 2 ngày hành quân cấp tốc.
Vậy nên giờ nếu lập tức gửi thông báo điều động quân từ thủ đô, chúng ta có thể bàn giao lại cho họ ngay trong sáng mai.
"Vậy, hôm nay được ngủ ở nơi có mái nhà à. Tuyệt vời"
"Tuy nhiên, bên trong hẳn sẽ rất đẫm máu đấy. Tôi không nghĩ quân Sabbat khi phải vỗi vã rút lui sẽ dọn dẹp hay xử lý xác chết đâu"
"....... Heh?"
Đại đội Aria mà chúng tôi trực thuộc có một số lượng lớn các thành viên phi chiến đấu như lính giặt.
Việc chúng tôi được trao quyền nghỉ ngơi một đêm tại pháo đài Muson này, có nghĩa là
"Vấn đề hiện tại, nơi đây sẽ không thể được dùng làm chỗ ngủ trừ khi được dọn dẹp. Việc nó được bàn giao lại cho đơn vị hậu phương chúng ta, có nghĩa là các đơn vị tiên phong sau khi chiếm giữ được pháo đài, đã không muốn sử dụng nó làm chỗ ngủ"
"Eee ......"
Tiểu đội trưởng Garback đã ẩn náu trong pháo đài này và nghênh chiến với quân Sabbat.
Dù bị áp đảo bởi số lượng nhưng hẳn ngài ấy vẫn đã chống cự rất quyết liệt.
Nhiều khả năng là trong đó giờ cả xác đồng minh lẫn quân địch đều đang chất đống như núi rồi.
"Những ai yếu tim thì hãy chuẩn bị sẵn tinh thần trước khi bước vào pháo đài đi"
"......"
Đúng vậy.
Vậy có nghĩa, tại pháo đài này .......
.
.
"Ờ, chào nhóc"
Là nơi mà một trong những Ace mạnh nhất ở chiến tuyến phía Tây đang yên nghỉ.
.
.
Khi bước qua cổng pháo đài, tôi nhận thấy nó ở trong tình trạng sạch sẽ hơn nhiều so với những gì mình mong đợi lúc đầu.
Tuy nhiên, phần sạch sẽ đó chỉ là ở khu vực cổng dẫn đến thủ đô Wynn do không bị tấn thôi.
Khi tiến sâu hơn vào pháo đài, tôi bắt đầu nhìn thấy các bức tường bị hư hại nghiêm trọng, ngoài ra còn có dấu vết của các vụ nổ và vết máu khô ở khắp nơi.
Thi thể của các binh sĩ đã được gom lại ở một mức độ nào đó và ném vào một nhà kho.
Các bức tường bị sụp đổ, bụi bẩn bay khắp nơi và bầu trời sao đầy mây có thể nhìn thấy được qua các vết nứt trên mái nhà nữa.
"Trận chiến đó căng vậy à ?"
"...... Đây là vết tích của việc bắn phá bằng ma pháp. Hẳn kẻ địch nhận thấy rằng quân đội Austin của chúng ta đang ẩn náu trong pháo đài và chọn cách bắn phá trước”
"Ngạc nhiên thật đấy. Tôi nghe nói rằng anh hùng Igel đã sử dụng phép thuật để biến một tòa lâu đài thành bãi đất trống ...... Nhìn vào sức mạnh này, có vẻ như chuyện đó thực sự khả thi"
Trong tình trạng này, có thể nói pháo đài Muson gần như đã mất đi khả năng phòng thủ.
Chính phủ nhiều khả năng sẽ phải cấp tốc tiến hành tu sửa lại kể từ bây giờ.
"Kho lương thực và vũ khí có vẻ vẫn ổn"
"Thì nơi đó nằm dưới lòng đất mà. Có lẽ nó được thiết kế để ít chịu ảnh hưởng của pháo kích hơn"
Tuy nhiên, chỉ có một số ít cơ sở vật chất còn nguyên vẹn và có thể sử dụng được.
Tiểu đội y tế chúng tôi được giao cho một kho lương thực tương đối nguyên vẹn.
Vì bộ y tế nhận được sự ưu ái lớn hơn ....... không phải vậy.
"Chúng ta ngủ ở đây được không"
"Ừm, nếu không có bệnh nhân nào đến"
Mà chỉ đơn giản là để phục vụ cho công việc thôi.
Tối nay, chúng tôi sẽ phải sử dụng nó như một phòng khám tạm thời để xử lý các trường hợp khẩn cấp vào ban đêm.
...... Hôm nay dù sao vẫn không có chiến đấu, nếu có ai đến thì hẳn chỉ là do chịu nhục hình thôi.
"Cái kho này …… chẳng phải kho lương à ? Nhưng sao chẳng còn lại gì kia"
"Không còn lại gì có vẻ ăn được à ?"
"Trong cuộc rút lui khỏi Mashdale, hầu hết lượng lương thực đều được mang đi hết rồi. Chỉ để lại phần ăn 1 ngày cho đơn vị tử thủ ở đây khi đó thôi. Vậy nên có lẽ hầu như không còn lại gì đâu"
"....... Dù biết chết nhưng họ vẫn quyết định ở lại à"
Có lẽ vì tầm quan trọng của chúng nên kho lương thực và vũ khí được đặt ở vị trí sâu nhất của pháo đài.
Nhờ vậy mà nó mới có thể duy trì được tình trạng tương đối tốt.
"Không có gì. Hầu hết các hộp đều rỗng ...... Aa, những viên kẹo"
"Vì là bữa ăn tối cuối cùng. Nên họ đã được phát cho thứ gì đó ngon lành đó mà"
"....... Có một chai rượu hảo hạng nữa này. Hẳn người đó đã làm một ly trước khi chết"
"Không biết cảm giác lúc uống thứ này sẽ ra sao. Tôi đoán anh ấy đã khóc"
Rakya-san nhặt một chai rượu bị vứt ở góc tủ đựng thức ăn.
Đó là loại rượu có nhãn hiệu rất được ưa thích bởi một người mà tôi biết khá rõ.
“…….. không, tôi lại nghĩ ngài ấy hẳn đã cười rất vui vẻ”
“Tiểu đội trưởng Touri ??”
Trong một góc ký ức của mình, tôi nhớ lại lần xuất hiện cuối cùng của tiểu đội trưởng Garback.
Có lẽ, chai rượu đó cũng chính là chai ngài ấy cầm trên tay vào ngày từ biệt đó.
"........"
Tuy không tài nào hiểu được cảm xúc của tiểu đội trưởng là gì.
Nhưng lúc đó, tâm trạng ngài ấy lại vui vẻ khác thường với khuôn mặt đỏ ửng.
Dù tôi có đoán sai đi chăng nữa, nhất định ngài ấy đã không khóc.
"Tiểu đội trưởng nhỏ, ngài sao vậy, đột nhiên nhắm mắt lại ?"
“À không, chỉ là mặc niệm một chút thôi. Gửi đến những người đồng đội của tôi đã chết ở đây”
“……. Aa, hiểu rồi”
Giờ nghĩ lại, những lúc thế này tôi nên đứng ra nói gì đó.
Giờ bản thân đã là tiểu đội trưởng rồi. Nhân cơ hội này, hãy cùng những thành viên trong đội cầu nguyện cho những người đã khuất mới được.
“Nếu được, mọi người cũng hãy giúp một tay đi”
“Oya, sao vậy”
“Đó là một nghi lễ nhỏ”
Nửa năm trước.
Khi lần đầu tiên nghe những lời mặc niệm đó, tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng được.
“Mạng sống của 54 người lính bảo vệ pháo đài Muson đã trở thành nền tảng cho chiến thắng của chúng ta. Nhờ sự hi sinh của họ mà hôm nay ta mới có thể đoạt lại được nơi này”
“…….”
“Hãy cùng hành lễ tưởng nhớ tới những người đồng chí quả cảm”
Rằng mình, với tư cách là một tiểu đội trưởng, lại có lúc phải gửi tặng một khoảnh khắc mặc niệm cho trung sĩ Garback.
“Nghiễ kết thúc. Nếu có ngày tôi chết trong nhiệm vụ, nhờ mọi người mặc niệm hộ nha”
“Oii, đừng có nói điềm gở chứ”
“……. Vậy cũng đúng”
Khi tham gia vào cuộc chiến này, tôi cảm thấy sinh mạng của mình ngày càng trở nên nhẹ hơn bao giờ hết.
Thậm chí ngày mai có gặp địch và bị giết chết thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
“Bây giờ chúng ta hãy bắt đầu dọn dẹp và sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị cho việc khám bệnh thôi”
Ngày hôm nay có ít bệnh nhân hơn hẳn so với hôm qua.
Ngay cả những tân binh hôm nay cũng bận rộn chôn cất di thể còn sót lại tại pháo đài, vậy nên không thể làm ra những hành vi bị trách mắng được.
Nhớ lại hình tượng chói loà của vị tiểu đội trưởng đấy, đêm hôm đó tôi đã có thể ngủ rất ngon.
…….. ngày sau đó, tôi nghe được tin từ Alan-san.
Đó là anh ấy đã không thể tìm thấy thi thể tiểu đội trưởng Garback tại pháo đài Muson này.
Tuy nhiên, những mảnh thịt vụn bị khắc đầy những lời chửi thô tục bằng ngôn ngữ Sabbat nằm rải rác phía ngoài cổng pháo đài, có lẽ là của ngài ấy.
Phần còn lại thi thể ngài ấy sau đó đã được các lính bộ binh chôn cất cẩn thận.