“Aa”
2 ngày sau khi rời khỏi Muson.
“Cuối cùng cũng về rồi”
Những người lính Austin còn lại cuối cùng cũng có thể trở về thủ đô Wynn.
“Mẹ ơi, mẹ !”
“Oo, vậy là con vẫn an toàn, Yacht”
Tại cổng chính của thủ đô Wynn, hàng chục người dân đã tập trung sẵn để chào đón những người lính.
Có lẽ là gia đình hoặc người quen của họ.
Trong số những người lính về đến nơi đây cũng có nhiều kiểu khác nhau. Có người rơi nước mắt vui mừng khi được đoàn tụ với gia đình, có người chỉ lặng lẽ ôm nhau, hay có người lại ngồi khóc.
“…… đây là thủ đô à, tráng lệ thật đấy”
“Ừm đúng vậy, Rodley-kun”
Mặt khác, cả tôi và Rodley-kun đều không phải xuất thân từ thủ đô nên không hiểu được cảm xúc đó.
Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn qua thì đây rõ ràng là một thành phố thịnh vượng hơn Mashdale.
Vì bản thân có kí ức từ kiếp trước nên chỉ có một cảm nghĩ, kiểu là <à, không hổ là thủ đô> mà thôi
.
Gần cổng chính của Wynn có một quảng trường lớn được dựng lên.
Ban đầu, nơi đây được coi là khu vực để kiểm tra xe chở hàng của các thương nhân du lịch, lính đánh thuê và những người khác có nhu cầu vào thủ đô.
Chúng tôi đã được thiếu tá Renvel ra lệnh đứng đợi ở đó, trong khi ngài ấy vào trong báo cáo với cấp trung ương.
Theo lời của thiếu tá <mọi người sẽ được thưởng hậu hĩnh>, vậy nên nếu đợi một lúc hẳn sẽ được ban thưởng gì đó thì phải.
“Rodley-kun, từ giờ cậu tính làm gì ?”
“Về nhà ở phía Nam …… quê nhà của tôi chắc vẫn chưa bị tàn phá”
“Vậy à”
Có vẻ như Rodley-kun quyết định sẽ trở về nhà khi chiến tranh kết thúc.
Cậu ta vốn sinh ra trong một gia đình làm nông ở miền Nam với đông anh chị em, vậy nên cậu đã tình nguyện đi lính để phụ giúp gia đình thoát cảnh nghèo khó.
“Thế Lùn, cô tính sao ?”
“…… ừm, tôi dự tính sẽ nhờ người giới thiệu rồi tham gia vào lĩnh vực y tế”
Tôi đang định nghe theo lời khuyên của thiếu tá Renvel, rồi thử đi thương lượng với Kuma-san để xem liệu ông ấy có thể thuê mình hay không.
Theo được biết thì Kuma-san có phụ trách một bệnh viện lớn ở thủ đô. Tôi dự định sử dụng kinh nghiệm làm quân y của mình để làm việc như một y sĩ chữa trị ngoại thương tài giỏi ở đó.
Mà ngay từ đầu ma pháp hồi phục đã rất hiếm rồi, vậy nên họ chắc không để bỏ mặc cho người có trình độ như tôi rời đi đâu.
Rồi trong khi kiếm sống bằng công việc này, tôi cũng sẽ cố gắng tìm kiếm tung tích của những người bị ly tán tại trại trẻ mồ côi và bệnh viện dã chiến luôn.
“Vậy đây hẳn là nơi chúng ta từ biệt”
“Ừm, chắc vậy”
Khi nghĩ về điều đó, người mà tôi đã trở nên thân thiết nhất trong 6 tháng qua chính là Rodley-kun.
Cậu ta đã cứu mạng tôi nhiều lần, và vì gần bằng tuổi nhau dễ nói chuyện, nên tôi cảm thấy cả 2 dường như đã có rất nhiều cơ hội ở bên nhau.
Sẽ không quá lời khi nói rằng cậu ta chính là người quan trọng nhất đối với tôi bây giờ, kể từ sau khi đã mất đi quê hương và gia đình.
“…… trước đây cậu đã cứu mạng tôi không biết bao nhiêu lần rồi. Vậy nên nếu như sau này cần sự giúp đỡ, xin hãy liên lạc bất cứ lúc nào”
“Ờ, ngược lại nếu bên đó mà gặp khó khăn thì hãy đến thăm một ngôi làng tên là Dokpori. Với tư cách là một người đồng đội cũ, tôi sẽ cung cấp cho cô chỗ ở và ít đồ ăn”
Thành thật mà nói, phải chia tay với cậu ta khiến tôi có chút buồn.
Tuy nhiên chiến tranh đã kết thúc rồi.
Tiểu đội trưởng Garback chết và toàn đội đã bị giải tán.
Hiện nay đã còn mối liên kết nào giữa tôi và Rodley-kun nữa rồi.
“……..”
Như vậy, cuộc chiến tranh Đông Tây, một sự kiện và trải nghiệm đau thương đối với tôi, đã kết thúc với thất bại của Austin.
Mặc dù đúng là đã mất đi nhiều thứ trong chiến tranh, nhưng ngược lại tôi cũng nhận được nhiều thứ quan trọng khác từ Salsa-kun, Gray-senpai và tiểu đội trưởng.
Dựa trên những kinh nghiệm đó, tôi sẽ tiếp tục sống cuộc sống tiếp cuộc đời mình.
“Chào nha”
——— Tôi nắm chặt lấy bàn tay Rodley-kun đưa ra.
Cho đến ngày hôm nay, khoảnh khắc này, tôi đã luôn tin tưởng và chờ đợi một tương lai như thế.
.
.
.
“——— Thông báo đến các thần dân thân mến”
Ngay cả đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn mơ về ngày hôm đó.
Nếu chiến tranh thực sự đã kết thúc theo cách đó, mọi chuyện sẽ tốt hơn biết bao.
“Hmm, gì vậy, cái âm thanh này ?”
“Truyền phát âm thanh (đài loa phát thanh), đúng không nhỉ”
Đó là thời điểm hơn nửa ngày sau khi tôi đến Wynn.
“——— cảm xúc của chúng ta, đã bị chà đạp”
Trong lúc chúng tôi, những người lính bại trận đang nói lời chia tay với các chiến hữu của mình ở gần cổng chính.
Một âm thanh vô hồn như máy móc của đài phát thanh công cộng đột nhiên vang lên.
“——— văn bản đầu hàng mà chúng ta vứt bỏ hết sự hổ thẹn nộp vào ngày hôm trước, đã bị từ chối”
Phải mất một lúc tôi mới hiểu được ý nghĩa của lời phát thanh đó.
Không hổ là thủ đô, hệ thống phát sóng trong khu vực nội thành phố rất phát triển.
“——— quân địch đã bắt đầu tiến quân trở lại, các thần dân xin hãy cầm vũ khí lên, sẵn sàng chiến đấu”
Tuy nhiên, khi dần dần hiểu được nội dung của bài phát sóng, tôi cảm thấy mặt mình bắt đầu tái nhợt lại.
Cùng lúc đó, tiếng la hét và tiếng khóc cũng bắt đầu lan rộng khắp thủ đô Wynn.
“——— tuyên bố đầu hàng của chúng ta, đã không được chấp nhận”
Đúng vậy.
2 ngày sau lời tuyên bố, Liên bang Sabbat đã quyết định từ chối sự đầu hàng vô điều kiện của Austin.
“Từ chối đầu hàng ư !!”
“……”
Hành động này tàn bạo đến mức không thể lý giải được, thậm chí nếu xét theo tiêu chuẩn đạo đức thời bấy giờ.
Trên thực tế, người ta nói rằng hành động tàn ác nhằm tấn công một quốc gia đã cúi đầu cầu xin sự tha thứ này, đã bị chính người dân Sabbat vào thời điểm đó chỉ trích gay gắt.
“Bọn chúng lại tấn công nữa hả !? Chúng ta rồi sẽ phải chiến đấu tiếp hả !?”
“…… a, aa”
Tôi bàng hoàng ngồi phịch xuống tại chỗ, trong khi mặt Rodley-kun đỏ bừng và trở nên vô cùng phẫn nộ.
Chiến tranh vẫn sẽ tiếp tục.
Quân địch rất nhanh sẽ đến đây để giết chúng tôi.
Nỗi sợ hãi đó cứ quẩn quanh trong đầu đã khiến tôi chóng mặt và ngã gục xuống đất.
“Nếu vậy, vì lý do gì mà tiểu đội trưởng Garback phải chết chứ !!”
Tôi đã tin rằng chiến tranh đã thực sự kết thúc, không đời nào ai có thể nghĩ đến việc đầu hàng lại bị từ chối cả.
Tuy nhiên nó lại một lần nữa bắt đầu rồi.
Bị choáng ngợp trước sự thật phũ phàng và tàn khốc này đã khiến toàn thân tôi rơi vào trạng thái tê liệt.
Tại sao chính quyền Liên bang Sabbat vào thời điểm đó lại có bước đi tàn bạo đến mức như thế ?
Về vấn đề này, các quan chức cấp cao của chính phủ Sabbat sau chiến tranh đã đưa ra lời giải thích đến 2 lần.
Tuyên bố đầu tiên như sau <Ngôn ngữ của Austin là không thể dịch được, phía Sabbat đã hiểu nhầm từ ngữ đầu hàng thành hoà bình. Vậy có nghĩa, bọn họ không phải có ý định từ chối đầu hàng mà là từ chối cầu hoà>
Tuy nhiên, tuyên bố này rõ ràng đã bị chính chỉ huy tiền tuyến bác bỏ vào thời điểm đó.
Điều này là do người chỉ huy đó nói, đã nghe rõ rằng mệnh lệnh từ cấp trên là <ngừng tiến công vì phía địch đã đưa ra tuyên bố đầu hàng vô điều kiện>.
Lời giải thích này đã nhận được rất nhiều sự chỉ trích, nên giữa chừng đã được thay đổi thành: <Do có sự đánh chặn ở pháo đài Muson, chúng tôi xác định rằng việc đầu hàng vô điều kiện là một hoạt động tuồn ra thông tin sai lệch từ phía kẻ địch>
Điều này về sau cũng nhận lại sự chỉ trích rất gay gắt, vì nếu xét theo tình hình chiến sự của Austin lúc đó thì việc phát tán thông tin giả là rất vô lý. Tuy nhiên, lời giải thích đó lại là quan điểm chung của các nhà lãnh đạo Sabbat lúc bấy giờ.
Tuy nhiên, mặt khác lại có rất nhiều <tin đồn đen> lan truyền trong người dân.
Một số đó có thể kể đến như, việc từ chối đầu hàng vô điều kiện là ý muốn của các quan chức chính phủ sau khi nhận hối lộ từ các tập đoàn.
Nói cách khác, tin đồn là <chiến tranh kết thúc quá nhanh nên các công ty sản xuất vũ khí và đạn dược yêu cầu phải tiếp tục>
Theo các nguồn tin, người dân Sabbat thời điểm đó đã bị đánh thuế rất nặng nề, và các nguồn thu từ đó đã được sử dụng để sản xuất vũ khí và đạn dược.
Điều đó đã tạo ra sự bất mãn trong người dân, nhưng mặt khác thì tất cả vật tư quân sự sản xuất ra vẫn luôn được hấp thụ hết, khiến cho các tập đoàn doanh nghiệp thu được các khoản lợi nhuận khổng lồ.
Dù sao số lượng binh lực của họ cũng gấp đôi Austin nên về cơ bản dù có sản xuất bao nhiêu cũng không đủ.
Vậy nên tất cả sản phẩm do các tập đoàn sản xuất ra đều sẽ được chính phủ mua bằng tiền công (ý là tiền của chính phủ)
Nhờ những điều kiện thuận lợi đó, các tập đoàn đã tiếp tục mở rộng dây chuyền sản xuất của họ trong suốt 10 năm chiến tranh kéo dài.
Tuy nhiên, nhờ có chiến dịch Sylph mà cuộc chiến lại kết thúc quá nhanh chóng.
Từ góc độ của một doanh nghiệp, sẽ là vấn đề rất nghiêm trọng nếu việc họ đầu tư một số tiền khổng lồ để thiết lập một dây chuyền sản xuất và rồi đột nhiên không có nhu cầu về nó nữa.
Việc này sẽ khiến cho doanh thu về bữa tiệc chiến tranh giảm đi đáng kể.
Vậy nên họ đã hối lộ phía chính phủ để yêu cầu <hãy tiếp tục chiến tranh, ít nhất cho đến khi chúng tôi bán hết vũ khí>.
Tin đồn là như thế.
Ngoài ra cũng có giả thuyết cho rằng chính Sylph Nova là người muốn tiếp tục chiến tranh.
Cô ấy đã đưa ra một đề xuất tàn khốc là <chúng ta đã gieo rắc quá nhiều thù hận lên người dân Austin rồi, vậy nên để tránh rủi ro bọn chúng dám nổi dậy phản kháng, phải tiêu diệt bớt chúng đi>, và phía quân đội đã đồng ý nghe theo.
Tuy nhiên, chính bản thân cô ấy đã phủ nhận điều này.
Hơn nữa, lúc đó cô chỉ bị coi như một người phụ tá cho tướng quân Brustaf mà thôi nên về cơ bản không có loại quyền lực đó.
Dựa trên những ấn tượng của người ở hậu thế về Sylph, giả thuyết này dường như được tạo ra bởi vì người ta cho rằng sẽ không có gì lạ nếu một người như cô nói điều như thế cả.
Dù thế nào đi chăng nữa, lý do tại sao chính phủ Sabbat khi đó lại đưa ra quyết định như vậy vẫn còn là một bí ẩn.
Tuy nhiên, nếu tin đồn về việc họ <nhận hối lộ từ các tập đoàn để tiếp tục chiến tranh> là sự thật, thì đó đúng là một quyết định quá mức tàn nhẫn và kiêu ngạo rồi.
Họ dung túng cho việc thảm sát người dân Austin chúng tôi chỉ vì tiền. Điều đó là hoàn toàn không thể tha thứ được.
“Aaa, thấy rồi”
Lúc này tại Wynn hầu như đã không còn sức chống cự nữa.
Nếu tính gộp cả quân chính quy và những tàn quân chúng tôi thì cũng không có đến 500 người.
Mặc dù vũ khí và đạn dược đã được ít nhiều vận chuyển đến từ Mashdale, nhưng số người có kinh nghiệm sử dụng chúng lại không nhiều.
“——— đội quân ác quỷ đó đến đây để giết chúng ta rồi”
Đối với công dân của Wynn.
Cảnh tượng quân đội chính quy của liên bang Sabbat đang chen chúc tiến đến từ xa, trông đáng sợ đến mức nào?
“Không thể trốn thoát được, dù có chạy đâu cũng vậy ư ?”
“Nếu ai muốn báo thù lũ ác quỷ đó, hãy tiến lên !”
“Câu giờ cho lũ trẻ chạy trước đi !!”
Một số người dân đã dũng cảm đứng lên.
Họ nhặt vũ khí và đạn dược được những người lính bại trận chúng tôi mang đến rồi hỏi về cách sử dụng.
“Nếu có chết, ta sẽ chết cùng nhau”
“Khi quân địch đến, hãy đốt nhà”
Cũng có những gia đình cảm thấy tuyệt vọng về mọi thứ và có ý định tự tử.
Cho đến những giây phút cuối cùng, họ vẫn cố gắng ôm nhau trong ngôi nhà đầy kỷ niệm đẹp đẽ của mình.
“Phải mau chạy trốn, thậm chí là đến tận cùng trái đất”
“Hãy mang theo mọi thứ có thể và làm mọi thứ để đảm bảo bản thân sống sót”
Và rồi, nhiều người khác thì cố gắng chạy trốn đến một nơi thật xa, một nơi mà có lẽ bản thân họ cũng không biết đến.
Họ chạy trong điên loạn, trong ánh mắt hiện lên sự tuyệt vọng sâu sắc.
Giữa sự hỗn loạn đó, tôi không thể cử động dù chỉ một inch.
Tôi cảm thấy như mình đang ở trong một giấc mơ bồng bềnh và không có cảm giác thực tế.
“Này Lùn, đừng đơ người ra nữa !!”
Lúc này, nhờ có Rodley-kun lắc mạnh vai mới kéo tôi được trở về thực tại.
“Giờ không phải lúc để ngạc nhiên đâu !”
Chắc hẳn rằng khuôn mặt của tôi lúc đó trông rất thảm hại.
Tất cả những gì tôi có thể làm là mở to mắt ra và nhìn chằm chằm vào những binh sĩ Sabbat đang đến gần đó mà không thể suy nghĩ gì.
.
.
.
Sylph Nova chắc chắn là một trong những người đóng vai trò quan trọng nhất trong cuộc chiến tranh Đông Tây này.
Sẽ không quá lời khi nói rằng cô gái này chính là người đã phá vỡ sự cứng nhắc lâu đời của tiền tuyến và mang về chiến thắng trọn vẹn cho Sabbat, là một thiên tài đã làm thay đổi lịch sử.
Nếu chiến tranh thực sự có thể kết thúc vào thời điểm này, cô sẽ được coi là anh hùng của dân tộc.
Tuy nhiên, trên thực tế, tên của Sylph luôn được so sánh với <một người đàn ông> trong những cuốn sách sau này.
Và đánh giá về cô, lại chính là <vị ngu tướng tồi tệ nhất lịch sử>.
Quả thực đúng là sau chuyện này cô đã phạm phải rất nhiều sai lầm chết người.
Tuy nhiên, có rất nhiều khía cạnh của cô đã bị đánh giá thấp hơn rất nhiều, chính vì có <người đàn ông> này là đối tượng so sánh.
Nói cách khác, có thể nói là <một đối thủ quá mạnh>
.
.
Có rất nhiều trường hợp chỉ một người có thể thay đổi được lịch sử.
Và cũng giống như Sylph, những thiên tài có khả năng năng lực đi trước thời đại sẽ xuất hiện ở bất kỳ đâu với xác suất nhất định.
Tuy nhiên, phần lớn những thiên tài như vậy đều không được người thường hiểu rõ và không thể được toả sáng.
Đó là bởi vì một khi không được hiểu rõ, khả năng của họ sẽ không được phát hiện, và rồi mạng của họ sống kết thúc.
Lý do mà Sylph Nova có thể toả sáng với thế giới là kết quả của sự may mắn. Cha cô, Brustaf, tình cờ là một trong những người đàn ông quyền lực nhất trong quân đội Sabbat, và cũng có thể hiểu được tài năng của con gái mình.
Chính vì thế mà những thiên tài đứng được ở trung tâm lịch sử quả thực rất hiếm.
Một thiên tài không may mắn sẽ chỉ đơn giản là bị chôn vùi trong thế giới trần tục như một kẻ lập dị mà thôi.
——— và kiểu người là thiên tài như thế, ở thời đại này thực ra vẫn còn 1 người nữa.
.
Mọi việc quay trở lại 1 ngày trước khi chúng tôi đến Wynn.
Trên thực tế, có một khoảng thời gian trễ trong việc truyền tải thông tin về thủ đô, và ngay đúng lúc quân Sabbat tuyên bố không chấp nhận đầu hàng vô điều kiện rồi tiếp tục xâm lược.
Liên bang Sabbat đã hào phóng đổ toàn bộ vũ khí và đạn dược dồi dào của mình và bắt đầu một cuộc tấn công trên mọi mặt trận, nhưng ……
“Tôi xin phép vào phòng”
“Đến rồi à”
Tuy nhiên, khoảng 10 ngày trước khi cuộc tấn công bắt đầu.
Một nam sĩ quan nào đó được gọi đến phòng chỉ huy ở chiến tuyến phía Nam.
“Lần đầu gặp mặt, trung tá Henri”
“Cậu vất vả rồi, Bern”
Tên anh ta là thiếu úy Bern Vallow.
Sĩ quan này tên Bern này đã tốt nghiệp học viện quân sự với điểm loại giỏi và được phép làm học việc cho một sĩ quan tham mưu.
Tuy nhiên, vì một số <lý do nhất định>, khoảng 1 năm trước, anh ta đã bị coi là không đủ tiêu chuẩn của sĩ quan và bị giáng xuống một vị trí hành chính.
Lý do nhất định cho việc đó, chính là
——— Đó là bởi vì anh ta đã đề xuất chính xác <chiến lược đột phá đa điểm đồng thời trên mọi mặt trận> giống như Sylph Nova tại 1 năm trước, và đã bị coi là một sĩ quan tham mưu không có khả năng hoạch định các chiến lược thực tế.
Vì có khả năng đảm đương công việc văn phòng ở một mức độ nhất định nên anh đã tiếp tục làm các công việc ở chiến tuyến phía Nam trong năm qua, nhưng không phải với tư cách là sĩ quan tham mưu mà là sĩ quan hậu trường.
Tuy nhiên 2 tuần trước.
Sau khi nghe tin quân Austin đã bị tiêu diệt bởi chính <chiến lược đột phá đồng thời nhiều điểm> của Sylph Nova, trung tá Henry, người chỉ huy chiến tuyến phía Nam, đã nhớ đến Bern và vội vàng triệu tập anh ta về sở chỉ huy.
“Bọn ta đã bị làm cho mờ mắt. Trước hết, hãy cho phép ta xin lỗi vì sự thô lỗ trước đó. Kế hoạch chiến lược mà cậu từng đưa ra hoàn toàn không sai”
“Uwaa, cảm ơn nha”
“……. Và một lần nữa ta muốn ý kiến của cậu. Từ bây giờ chúng ta nên hành động như thế nào”
Chỉ huy Henri xin lỗi vì đã giáng chức Bern xuống vị trí hành chính và muốn hỏi cậu ta về ý kiến.
Bern, mặt khác, dường như không bận tâm đến việc bị giáng chức và cười một cách vô tư, nói <Tôi đã có một năm rất vui>
“Chà, đến nước này rồi thì tôi không nghĩ sẽ thắng được. Nhưng nếu nói là một kế hoạch chiến lược tốt thì tôi có”
“Thật không đó”
Khi được hỏi về chiến lược khắc phục tình trạng hiện tại, anh ta trả lời như sau.
“Ngài có biết không thiếu tá Henri, cách để dễ dàng thắng liên tiếp trong trò chơi bao búa kéo”
“……. Ta không biết”
Khi giải thích về kế hoạch của mình, anh ta nói chuyện thản nhiên với chỉ huy, như thể đang nói chuyện phiếm vậy.
“Thông thường, con người có xu hướng sẽ ra hình dạng tay để thắng hình dạng trước đó” (kiểu nếu ván 1 ra búa, thì ván 2 sẽ ra giấy, ván 3 ra kéo)
“…… rồi sao ?”
“Trước đây đối phương đã ra gì? Nếu có thể nhớ được thứ tự đó, chẳng phải cơ hội thắng trò oẳn tù tì của tôi sẽ tăng lên sao?”
“…… Xin lỗi, cậu có thể cụ thể hơn được không? Rốt cục cậu muốn nói gì?"
“Tuy nhiên, đó chỉ là câu chuyện về những người bình thường mà thôi, còn kẻ mà chúng ta đang phải đối mặt, lại không phải là người bình thường."
Bern Vallow tiếp tục trình bày ý tưởng của mình theo nhịp điệu riêng của mình với giọng nhàn nhã.
Tuy nhiên, dù có chờ đợi bao lâu thì nội dung về chiến lược quan trọng cũng không bao giờ được nhắc tới.
“Những kẻ mà chúng ta đang chơi bao búa kéo với, là tham mưu của địch, vậy nên suy nghĩ của chúng khác hẳn người bình thường”
“…… xin lỗi, cậu vẫn định tiếp tục chuyện này à ?”
“Vâng !”
Tuy nhiên, Bern thậm chí còn không tỏ ra chút bận tâm mào trước vẻ khó chịu của những người xung quanh.
Bài phát biểu của anh ta tiếp tục, như thể là đang nói về kế hoạch dã ngoại của mình, chỉ để vui vẻ thôi.
“Tóm lại, ý của cậu muốn nói là phải cố nghĩ xem tham mưu của địch sẽ làm gì.
“Hahaha, không cần phải suy nghĩ về những chuyện như thế đâu. Suy cho cùng thì suy nghĩ của chúng còn đơn giản hơn cả người thường nữa”
“…….”
“<Tôi đã thắng với nước đi này trước đây nên có lẽ cũng sẽ thắng với nước đi này vào lần sau nữa>. Bản chất của một sĩ quan tham mưu là nói những điều ngu ngốc như vậy một cách nghiêm túc với vẻ tự mãn”
Nói như vậy xong, chàng trai trẻ Bern cười toe toét rồi nói tiếp.
“Đây là một chiến thắng lớn. Đó là một trải nghiệm thành công. Đối thủ nhất định sẽ lặp đi lặp lại cùng một bài như thế”
“……..”
“Vậy thì sao lại không chờ đợi? Đến khi đối thủ lặp lại bằng cùng một cách thức tấn công”
Liên bang Sabbat lẽ ra phải nghĩ đến khả năng đó nhiều hơn một chút.
Giống như họ có Sylph Nova, một anh hùng sẽ xây dựng nên một kỷ nguyên mới cũng đã xuất hiện ở Austin.
Một Sylph thiên tài đã đẩy chiến tranh Đông-Tây diễn ra nhanh chóng và đưa cuộc chiến đến bờ vực chiến thắng.
Như để đáp lại cô, Bern, một chàng trai trẻ có tài năng xuất chúng cũng đã xuất hiện và được lựa chọn.
Trong các cuộc chiến tương lai, cả hai sẽ liên tục so tài trí thông minh của mình và cạnh tranh để xem chiến lược của họ sắc bén đến mức nào.
.
.
Ngày đầu hàng vô điều kiện bị từ chối.
Tại chiến tuyến phía Nam, nơi mà cả 2 bên đã không có động tĩnh gì trong suốt một thời gian. Sáng sớm hôm đó, liên bang Sabbat đã bắt đầu tiến công.
Thay cho chỉ huy Evem đã từ chức trước đó, Nivem, người vừa trở thành chỉ huy mới của phe Sabbat phía Nam, đã nói rằng <ta cũng phải ghi được dấu ấn của mình trong cuộc chiến>, rồi phát động tấn công.
Hãy sử dụng mọi nguồn lực cần thiết để tiêu diệt Austin một cách triệt để.
Quân đội Austin giờ đã không thể duy trì ý chí chiến đấu nữa rồi, đây nên đây chắc chắn sẽ là một chiến thắng dễ dàng giống như đùa giỡn với đám trẻ con thôi.
Lúc này, cả Nivem và tổng bộ tham mưu Sabbat chắc hẳn đều rất lạc quan về điều đó.
Cuộc bắn phá sơ bộ kết thúc chỉ sau vài phút. Sau đó không chút chậm trễ, quân đội Sabbat hô to tiếng hét xung trận và tấn công thẳng vào những người lính Austin đang ẩn nấp trong chiến hào.
Đúng như dự đoán của họ, phía Austin nhanh chóng sụp đổ, phải từ bỏ chiến hào và vội vã chạy trốn.
Chiến lược được tướng địch Nivem áp dụng là sự tái diễn của <chiến thuật đột phá đa điểm> giống như cuộc tấn công Sylph, bao gồm việc xâm chiếm một khu vực rộng cùng lúc trong một khoảng thời gian ngắn.
Kết quả là kẻ địch phải từ bỏ chiến hào và bắt đầu một cuộc tổng rút lui. Đây chính xác là một sự tái diễn của cuộc tấn công Sylph.
“Đó thấy chưa, ra cùng một chiêu trò luôn”
Họ không còn xem quân đội của Austin nữa như là kẻ địch nữa.
Với ý nghĩ như vậy, quân đội Sabbat tiến vào lãnh thổ Austin với tinh thần cao độ.
Chúng tiến hành cướp bóc, giẫm đạp lên lãnh thổ Austin trong khi tiến về phía trước, phấn khích trước “phần thưởng” của một bữa tiệc chiến trường.
Sau đó, giống như trong cuộc tấn công Sylph, chúng đã đột phá qua được chiến hào cuối cùng và chuẩn bị xông đến các ngôi làng xung quanh ……
“Chẳng phải đã đến lúc rồi sao ?”
“Ừm”
Cuộc tiến công của địch, đã bị quân phía Nam Austin sau 10 ngày chờ đợi tập trung hỏa lực bắn phá, từ đó đã phải chịu thiệt hại vô cùng nặng nề.
Quả thực, chuyến đi câu cá hoàn hảo đã được định sẵn.
Đợi sau khi quân địch vượt qua được chiến hào, bọn họ sẽ tập trung toàn bộ hỏa lực và binh lực để đánh chặn những binh lính địch không còn chỗ ẩn nấp đó.
Đây là kết quả đầu tiên mà thiên tài trẻ Bern đã nhìn thấy được, người biết rằng kẻ địch sẽ cố gắng vượt qua nhiều điểm cùng một lúc.
Đúng như chính Bern đã nói, không có câu trả lời nào hoàn toàn đúng trong chiến tranh chiến hào cả. Cũng giống như trò chơi oẳn tù tì, cái quan trọng là phải đọc vị và thi đấu với nhau.
Có nhiều chiến lược tấn công và phòng thủ khác nhau, mỗi chiến lược đều có ưu và nhược điểm.
Nói cách khác, chiến thuật <đột phá đồng thời đa điểm> chỉ có hiệu quả đối với những đội hình phòng ngự được thiết kế để đối phó với chiến thuật <đột phá một điểm> thôi, chứ không phải là chiến thuật đa năng, bất khả chiến bại.
Vì chiến lược này vốn dựa vào các cuộc tấn công nhanh và bất ngờ, nên nếu kẻ địch chủ động lùi lại để bảo toàn lực lượng và chuẩn bị cho việc phục kích, chiến lược sẽ mất phần lớn hiệu quả.
“∎∎∎∎!?”
“∎∎ !!”
Nhận ra mình đã mắc bẫy, quân Sabbat bắt đầu rút lui, nhưng ……
“Mấu chốt của chiến lược đột phá đồng thời đa điểm là hiệu quả tức thời và khả năng tấn công bất ngờ”
Từ giờ chính là lúc anh ấy thực sự tỏa sáng.
Ngoại trừ Bern ra thì không một ai có thể tận dụng những cơ hội mang tính chất quyết định giỏi như vậy cả.
“Bây giờ là cơ hội hoàn hảo để tấn công bất ngờ.”
Đáng ngạc nhiên thay, anh ta đã nhắm vào đơn vị địch đang rút lui, và sử dụng chính xác chiến lược đột phá đồng thời đa điểm để phản đòn.
.
.
Đó đúng thật là một sự tái diễn của cuộc tấn công Sylph.
Những người lính Sabbat ở phía Nam, những người lẽ ra có lợi thế về số lượng, đã bị tiêu diệt hoàn toàn theo đúng nghĩa đen.
Lúc này sẽ là vô cùng khó khăn để bảo quân lính Sabbat, những người đang bị hỏa lực tập trung trên một đồng bằng không có chiến hào, bình tĩnh đối phó với cuộc tấn công của Austin.
Kết quả, giống hệt như cuộc tấn công Sylph nhưng với vai trò của kẻ tấn công và quân phòng thủ đã bị đảo ngược hoàn toàn, Austin đã đột phá qua được phần lớn chiến tuyến phía Nam.
Trong trận đó, với hơn 40.000 người thương vong, phía Sabbat đã không thể duy trì mặt trận phía Nam, và bị buộc phải rút lui hoàn toàn.
Tuy thiệt hại này được cho là đã vượt quá số lượng thương vong của phía Austin trong cuộc tấn công Sylph.
Nhưng điều này là bởi quân số bên Sabbat rất đông, còn nếu xét về tỷ lệ thiệt hại thì Austin vẫn là bên chịu thiệt hại lớn hơn.
Tuy nhiên, chỉ kết quả này thôi đã đủ để lật ngược cục diện cuộc chiến rồi.
“Tổng tư lệnh Henri, tiếp theo ngài biết phải làm gì rồi chứ”
“Ừ, tất nhiên”
Đây là một kết cục chết chóc và ác mộng đối với quân đội Sabbat.
Nó giống như một cuộc chiến gần như đã chắc chắn sẽ thắng nhưng lại bị lật kèo và kéo ngược trở lại ban đầu vậy.
“Tiếp tục với đà này tiến thẳng về phía Bắc, đánh tan hậu phương của địch”
Do sự sụp đổ của chiến tuyến phía Nam, các tuyến tiếp tế của Sabbat đang trong tình trạng không có phòng bị.
Dù sao lực lượng chủ chốt của họ đang vững vàng bao vây thủ đô Wynn rồi.
Nói cách khác, phía Sabbat lúc bấy giờ đã tiến quá sâu vào lãnh thổ của địch với tuyến tiếp tế vô cùng mong manh.
Nếu mất đi đường tiếp tế đó, họ sẽ bị mắc kẹt giữa lãnh thổ của kẻ thù, Austin.
Vậy nên trừ khi từ bỏ mặt trận ở thủ đô và lập tức rút lui, quân chủ lực có khả năng sẽ bị tiêu diệt.
.
Bản báo cáo về kết quả trận chiến này đã khiến cho tất cả các chỉ huy tiền tuyến Sabbat, những người đang dẫn đoàn tiến quân, rơi vào nỗi sợ hãi sâu sắc.
Bởi vì họ luôn nhận được nguồn tài nguyên dồi dào từ các tuyến tiếp tế nên hầu như không hề tiết kiệm lương thực và đạn dược.
Ở phía trước thủ đô, những người dân bị bao vây đang đứng lên cầm súng sẵn sàng chiến đấu, đồng thời từ phía sau, quân đội Nam Austin trong tình trạng bình an vô sự đang tiến đến.
Vị thế của họ như một kẻ xâm lược vượt trội áp đảo, đột nhiên rơi vào bế tắc.
Sabbat đã dại dột buông bỏ sự đầu hàng vô điều kiện, hai chữ chiến thắng mà họ gần như đã đạt được.
Sai lầm này gây ra nhiều phẫn nộ đến mức, sau chiến tranh hầu hết các quan chức cấp cao thời đó đều bị chính người dân Sabbat đem ra hành quyết.
Mặt khác, phía Austin lại vui mừng khôn xiết trước sự xuất hiện của người hùng mới của họ và ca ngợi anh ta bằng những tràng pháo tay lớn.
Kể từ ngày mà phần lớn tiền tuyến của họ bị chọc thủng bởi cuộc tấn công Sylph, Quân phía Nam của Austin đã không ngừng nhắm tới cuộc phản công một đòn chí mạng này.
Đây có thể nói là một chiến lược kỳ diệu giúp vực dậy sự sống còn của đất nước Austin.
Anh ta chính là vị cứu tinh của Austin, có nói vậy cũng không sai.
.
Tuy nhiên, tôi vẫn đã luôn hi vọng rằng nếu vào ngày hôm đó phía Sabbat thực sự chấp nhận đầu hàng vô điều kiện thì thật tốt biết bao.
Đúng là nhờ có sự xuất hiện của thiên tài kiệt xuất Bern Vallow đã giúp Austin vực dậy trước sự suy vong, nhưng nói một cách khác, cũng chính tại anh ta đã khiến cho kết cục của cuộc chiến bị đẩy lùi lại xa hơn.
Ngày hôm đó, nếu chiến tranh thực sự kết thúc.
Nếu phía Sabbat thực sự chấp nhận đầu hàng.
Tôi chắc chắn rằng Sylph Nova đã để lại tên mình trong lịch sử như một cô gái thiên tài hiếm có, và mặc dù Austin sẽ được coi như một quốc gia chư hầu, rất nhiều người có lẽ vẫn sống sót mà không phải chết.
Tuy nhiên hiện thực không có ngọt ngào như vậy.
Có vẻ như con quái vật mang tên chiến tranh vẫn đang vô cùng khát máu.
Địa ngục thực sự vẫn đang chờ đợi, với cái miệng há hốc ra và cười lớn khi chúng tôi rơi xuống một vũng lầy thậm chí còn sâu hơn.
.
.
“____ ehh ??”
Tuy nhiên vào khoảnh khắc này đây.
“ủa, có chuyện gì vậy ?”
“Lũ Sabbat đó, chẳng phải đang ít đi rồi sao ?”
Trong tình trạng thủ đô Wynn bị bao vây và không có cơ hội chiến thắng, trong lúc tôi đang tuyệt vọng nghĩ rằng bản thân chỉ có thể ngồi chờ chết,
“Nhìn kìa, rút lui rồi, lũ khốn Sabbat đó rút lui rồi !!”
“ooo, ooooooouuu ……”
Trên bình nguyên vốn đang phủ kín binh lính Sabbat đang gầm thét phía trước, đột nhiên biến mất dần.
“Bọn chúng bỏ chạy rồi !!”
“Chúng ta làm được rồi !!”
__________________________
Tập 2 - Hết
Đó thực sự là một bàn cứu thua trông thấy.