Reincarnated as a Villager ~ Strongest Slow-life

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

(Đang ra)

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Oteteponta

Cảm thấy được giải thoát sau khi rời khỏi hiệp hội, Rust đã làm việc ở vùng biên giới với sự nhiệt tình và sức sống mới tìm thấy.

12 181

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

(Đang ra)

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

夏乃実

Chuyện tình học viện đầy hài hước và ngọt ngào, chính thức bắt đầu.

1 4

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

(Hoàn thành)

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

そらどり

Đây là phần ngoại truyện của Oneshot:https://docln.net/truyen/20550-oneshot-sau-nam-sau-loi-to-tinh-toi-van-chua-noi-voi-anh-ay-rang-do-chi-la-tro-dua-va-gio-thi-chung-toi-da-nop-don-dang-ky-ket-hon

1 4

Dưới Tán Cây Anh Đào

(Đang ra)

Dưới Tán Cây Anh Đào

星光かける

Với cô, những giây phút bình dị thường nhật ngày trước giờ đã trở thành một điều quá đỗi đặc biệt.

2 5

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

15 28

Web Novel - Chương 04

~ Translator : Masa

~ Edit : Dantalian 

__________________________________________________________

Tôi luôn có hai thói quen vào mỗi buổi sáng..

Thói quen thứ nhất là cầu nguyện hai lần dưới ánh nắng ban mai.

Đây không phải là cách sống ở kiếp trước của tôi. Tôi chỉ bắt đầu nó khi mình lên sáu.

Nơi đây là thế giới mà kẻ yếu không có quyền được sống và cái chết luôn rình rập ở mọi nơi. Có thể gọi đó là quy luật mà kẻ mạnh sẽ tồn tại.

Không hề có cảnh sát và vấn đề chăm sóc y tế rất lạc hậu. Mà quy chuẩn của thế giới kiếm và ma thuật, quái vật xuất hiện như một điều thường tình và cũng không bất thường khi thấy bọn cướp xuất hiện. Nạn đói rất dễ xảy ra nếu thời tiết cứ tệ hại. Ấy vậy mà, thuế khóa lại triền miên. Đấy là chuyện trước trước thời của tôi, nhưng tôi nghe rằng, rất bình thường khi phải bán con gái của bạn đi để sống sót.

Dù tôi có ba năng lực, cuộc sống không hề thuận buồm xuôi gió. Tôi đã suýt chết một, hai lần và tôi đã nhìn thấy sáu người chết thật dễ dàng và lãng xẹt.

Thế giới này thật tàn khốc. Tôi biết thế nhờ ký ức kiếp trước, nên tôi hiểu. Tôi nên hạnh phúc vì còn sống, được sống là cả một phước lành.

Tôi luôn biết ơn khi tôi nghĩ về điều này. Tôi muốn bày tỏ nó. Tôi thể hiện rằng tôi đang sống mà không quên đi quá khứ, nhưng vẫn sống cho hiện tại.

Uỳnh!

“Tạ ơn đã ban cuộc sống của chúng tôi và cho chúng tôi sống đến ngày hôm nay.”

Tôi dập đầu thật sâu.

Điều nữa là, không phải không có mưa hoặc bão nhưng không có bất kỳ vấn đề nào cả vì tôi có thể điều khiển tùy ý kết giới.

Thói quen thứ hai của tôi là thăm ngôi mộ của Oton.

Mộ của cha tôi nằm ở phía trước ngôi nhà và dưới gốc cây liễu lớn.

Đó là một ngôi mộ được khắc lên cái tên Oton, tấm bia đá có hình dạng như chiếc bánh kamaboko với một thanh kiếm tràn đầy uy thế cắm lên nó.

(hình ngôi mộ : http://media.istockphoto.com/vectors/blank-tombstone-vector-id472277479

hình thanh kiếm: http://www.blind.com/assets/uploads/2012/09/02b.jpg )

So với những ngôi mộ ở kiếp trước, nó khá giản dị, nhưng ở kiếp này thì nó lại là ngôi mộ dành cho ‘anh hùng nhân từ’ (theo những cuộc nói chuyện giữa thương nhân và mạo hiểm giả).

Thì, Oton là anh hùng, nên tôi không có gì để than phiền cả.

Oton từng là mạo hiểm giả duy nhất của dân làng. Ông ấy sử dụng kiếm và ma thuật, thậm chí ông có đủ sức mạnh để chiến đấu một con Ogre.

Nhưng mà, ông không thể thắng khi đấu lại một nhóm Orc. Ông đã đuổi được chúng ra khỏi làng nhưng ông đã qua đời sau khi bị thương nặng.

Ông ấy là một chàng trai trẻ tuổi hơn tôi ở kiếp trước, nên tôi không thể nghĩ ông ấy như cha mình nhưng ông là người đã nuôi dạy tôi và bảo vệ chúng tôi. Tôi biết ơn vì được sống và giữ những thứ cảm xúc dành cho ông ấy. Tôi muốn xóa bỏ từng cơn mưa, từng cơn giông tố để chứng tỏ điều đó.

Uỳnh!

“Tôi thực sự rất hạnh phúc khi được sinh ra là con của Oton.”

Tôi không dập đầu, nhưng lại nở một nụ cười.