Redoing My Youth A Second Time, A Cheery Summer With A Lonely Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Amalgam Hound

(Đang ra)

Amalgam Hound

Midori Komai

Một con chó trung thành hay một cỗ máy tàn bạo? Amalgam: những vũ khí chiến lược đáng sợ được phái tới tiền tuyến của các cuộc chiến. Là chỉ huy của một đơn vị điều tra đặc biệt với nhiệm vụ săn lùng

9 230

Make Dark Fantasy Great Again

(Đang ra)

Make Dark Fantasy Great Again

제팹가격인상니은

Tại sao lại là trò chơi ấy nhỉ? Chắc không thể nào thế giới này là cái trò chơi chó chết ấy đâu ha…

4 49

Thay đổi cuộc đời: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

(Đang ra)

Thay đổi cuộc đời: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

D

Trong lúc tuyệt vọng nhất, Eiji lên sân thượng để tránh ánh mắt soi mói. Ở đó, cậu gặp một nữ sinh khóa dưới đang đứng bên mép lan can, có ý định kết thúc cuộc đời mình.

2 0

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

41 6215

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

270 3604

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

76 3567

Tập 01 - Giao đoạn 1: Hoa hướng dương và người con gái ấy

Ký ức thuở ban sơ, âu cũng là lần đầu gặp em.

Ngót nghét hai tháng trôi qua sau khi trở thành học sinh lớp 7, hình như lúc đó đang là giờ nghỉ trưa, vì không muốn ở trong lớp nên tôi lang thang đi tìm một chốn yên tĩnh trong trường, để rồi lạc chân vào góc khuất ẩn sau các dãy nhà, nơi được bao quanh bởi những bồn hoa rực rỡ.

Nơi đây yên tĩnh lạ thường, không một bóng người lai vãng, song lại rực rỡ sắc màu, tựa hồ tách biệt khỏi thế giới ngoài kia. Điều này khiến tôi rất lấy làm ngạc nhiên.

“Cậu thích hướng dương à?”

“!”

Không ngờ lại có người ở đây, tôi giật mình nhảy dựng lên.

Quay đầu nhìn lại, hiện hữu trong con ngươi tôi khi ấy là bóng hình người con gái đứng dưới hoa mặt trời.

Mái tóc vàng nhạt nổi bật giữa sắc hoa rực rỡ.

Làn da trắng láng mịn như sứ dưới nắng hạ.

Đôi mắt màu hổ phách đầy dụ hoặc.

Khuôn mặt thanh tú tựa búp bê ấy, chẳng hiểu vì sao mà rất đỗi thân quen.

Hình như đó là…

“Akimiya…?”

Trước câu nói vừa thốt ra khỏi miệng tôi, em mỉm cười rồi gật đầu.

“Cậu là bạn học Fujigaya nhỉ?”

“À, ừm. Cơ mà…”

Tôi bỗng nhiên lúng túng.

Mặc dù học cùng lớp với em, nhưng hầu như chúng tôi chẳng chuyện trò với nhau.

Mà kể ra, tôi cũng không có bạn bè để tán gẫu hay tâm sự gì cả.

“À, sao Akimiya lại ở đây thế…?”

“Tớ là thành viên của câu lạc bộ Làm vườn mà. Thế còn Fujigaya-kun thì sao? Nơi này hiếm khi có người đến lắm.”

“À, thì, tớ chỉ…”

Vì ngại tiết lộ lí do, tôi chỉ biết đáp lại như thế.

Có lẽ đã hiểu ra được điều gì qua giọng nói ấp úng của tôi, Akimiya cũng không muốn đào sâu thêm.

“Cậu có thích hoa hướng dương không?”

“Hả?”

“Vì cậu cứ nhìn chằm chằm vào chúng nên tớ mới nghĩ vậy đó.”

“... Ừm, cũng không hẳn là thích. Nhưng mà…”

“?”

“Tớ… khá thích nơi này.”

Đó là cảm xúc chân thành của tôi.

Nơi đây yên tĩnh, thanh bình và mang đến cảm giác dễ chịu lạ thường.

Hơn nữa, tôi cũng khá thích hướng dương nên mới lấy loài hoa này làm nguồn cảm hứng(?).

Nghe thấy vậy, Akimiya liền bật cười.

“Thật sao! Tớ vui lắm đó. Nơi này tuyệt vời thật nhỉ?”

Nụ cười của em cũng chẳng kém cạnh gì so với những đóa hướng dương nở rộ sau lưng, tươi sáng, rạng rỡ, và tràn đầy sức sống.

Tôi bất giấc thốt lên:

“À, ừm…”

“?”

“Tớ… có thể đến đây lần nữa không?”

Tôi đã phải gom hết dũng khí để hỏi em như vậy.

Nghe thấy thế, Akimiya lại nở nụ cười rồi gật đầu.

“Tất nhiên rồi! Cậu cứ đến bất cứ khi nào mình muốn nhé! Tớ nhất định sẽ đợi.”

—- Và đó là lần đầu tiên tôi gặp Akimiya Hazumi.