Redoing My Youth A Second Time, A Cheery Summer With A Lonely Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 10

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 77

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7409

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 357

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 18

Tập 01 - Chương 1.5: Du hành thời gian

5.

Tôi vẫn nhớ như in nơi em thường lai vãng.

Dù trong lớp em lúc nào cũng trò chuyện vui vẻ với mọi người, nhưng hễ đến giờ giải lao là lại biến mất tăm, để lui tới nơi em dành phần lớn thời gian khi ở trường.

Thay giày xong, tôi bước ra khỏi dãy nhà.

Ánh nắng tháng Bảy nóng như thiêu như đốt.

Mồ hôi chảy ra khiến tóc mái rối tung, bết hết vào trán.

Thế nhưng tôi vẫn cứ chạy, chẳng hề quan tâm.

Trong lòng tôi chợt trào dâng lên dòng cảm xúc khó tả, tựa hồ những lo lắng, những bồi hồi không sao kiềm chế được khi nghĩ rằng em đang ở đó…

“Haa… haa…”

Thở hổn hển, cuối cùng tôi cũng tới nơi.

Cảnh tượng trước mắt tôi nhuộm trong sắc vàng rực rỡ.

Cánh đồng hoa hướng dương trải dài mênh mông như một bức họa.

Hiện hữu trong con ngươi tôi là hàng chục, hàng trăm đóa hướng dương đang khoe sắc dưới ánh mặt trời.

Và ngay giữa cánh đồng ấy… chính là em.

“A…”

Mái tóc sáng màu nổi bật giữa sắc vàng của những đóa hoa mặt trời.

Làn da trắng láng mịn như sứ dưới nắng hạ.

Đôi mắt màu hổ phách đầy dụ hoặc.

Em vẫn là em trong ký ức của tôi… không hề thay đổi.

“... Akimiya…?”

Tôi tiến đến một bước.

Cất tiếng gọi tên em, cổ họng khô khốc thốt lên từng thanh âm nghẹn ngào.

Như thể nghe thấy giọng nói của tôi, em từ từ quay lại.

Em nhìn tôi, chớp mắt vài lần.

Đoạn khẽ nghiêng đầu, cất tiếng nói:

“----Fujigaya-kun?”