Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (Web Novel)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 28

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 229

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7476

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Arc 4: Giao ước vĩnh cửu - Phụ lục: Tái xuất

.

.

.

.

.

.

――Trong không gian âm u và lạnh lẽo, tiếng chân trần đều đặn vang lên.

Khoảng không mà ánh sáng không thể soi rọi khiến cho việc bước đi giống như đang xuyên qua màn đêm.

Ấy vậy mà, những bước chân kia lại không hề do dự, băng qua bầu không khí ngào ngạt thứ mùi kỳ dị tựa như lẽ tự nhiên.

Thong thả hệt như đang bước đi trong chính căn phòng của mình.

“――――.”

Tiếng nước nhỏ giọt, cùng tiếng côn trùng bò luậy nguậy.

Cảm giác của bùn đất và sỏi dưới lòng bàn chân trần trụi. Ở nơi đáng lẽ chỉ mang lại đầy những thứ khó chịu, nhưng bóng người lại không để lộ dù chỉ một lời bất mãn.

Tựa như cố tránh bóng người đang bước đi, lũ côn trùng hối hả né đường. Dòng nước dịu dàng chảy dọc theo các dấu chân, dẫn ra một sườn dốc thoải.

Những bước chân cuối cùng cũng dừng lại, bóng người ngước đầu lên, để mái tóc dài bay phấp phới sau lưng.

Mới vài phút trước, ánh sáng dường như không tồn tại.

Nhưng bây giờ, ánh sáng lóe lên trong tròng nhãn của cô là niềm tin vững chắc.

Ánh sáng lam nhạt dịu dàng nhảy múa, làn gió cũng bắt đầu cuộn tròn quanh đôi chân cô.

Vạt áo choàng và mái tóc dài đỏ nhạt tung bay theo gió. Cùng với những làn gió, một trận đồ hình tròn đột nhiên xuất hiện.

“Xem ra thuật thức khởi động vẫn còn dùng được nhỉ.”

Sau tiếng lẩm bẩm, bóng người đứng trên ma pháp trận đang phát sáng ―― cơ thể của thiếu nữ ấy bị nhấc bổng lên.

Như thể đứng trên một sàn nhà vô hình đang dần cao lên, cô phóng thẳng về phía trần nhà tối đen như mực. Cô xuyên qua lớp đá cứng phía trên để bay ra bên ngoài.

Bị ánh nắng làm bỏng mắt, cô gái nhắm mắt lại.

Phải mười giây sau, mí mắt nhắm nghiền mới bật mở. Ánh sáng mặt trời xuyên qua mí mắt và chiếu thẳng vào tròng mắt. Có lẽ để kháng cự lại cảm giác đó, cũng như một chút nóng nảy, nên cô đã mở mắt ra.

――Trước mắt cô chính là mặt trời đang dần ló rạng.

“...Không đến nỗi cảm động như mình nghĩ.”

Cô gái nghiêng đầu trước ánh nắng ban mai.

Quả đúng như cô nói, không một gợn sóng cảm xúc nào khuấy động trong lòng cô cùng giọng nói và ánh mắt thờ ơ. Bấy lâu nay đã quen với mặt trời giả, cô vẫn mong việc được tái ngộ mặt trời thật sự sẽ lay động được trái tim mình, nhưng kết quả không khả quan như cô tưởng.

“Mà dù sao đi nữa, có vẻ như mình đã vượt qua kết giới an toàn. Đáng buồn thay, điều này có nghĩa là ‘cái thứ đó’ đã hoàn thành hết các Thử Thách bình an vô sự. Riêng chuyện này, mình sẽ cảm ơn con nhãi ấy.”

Nếu chuyện đó không xảy ra, sẽ cực kỳ khó để cô có thể rời khỏi Thánh Địa. Cứ như thể gậy ông lại đập lưng ông vậy. Nghĩ đến người con gái đã giải quyết mớ lộn xộn đó hộ mình, cô không khỏi cảm thấy bất mãn.

“Mà, thôi bỏ đi. Mình không thể đánh liều với cơ thể này được, đành tản bộ một chút để lấp đầy khoảng trống vậy.”

Uốn rồi giãn hai tay, cô kiểm tra thể trạng của bản thân.

Một bản sao với thể xác là vật chứa cơ sở, được truyền vào bản sao linh hồn có cùng tính chất. Linh hồn đã được định hình, nhưng cần thời gian để thích nghi hoàn toàn.

“Cậu ta cũng đã cho mình một cái tên rồi nhỉ. Vậy mình sẽ sử dụng cái tên Omega vậy.”

Môi cô giãn ra, qua những kẽ hở giữa các hàng cây, bước chân của cô in dấu trên thảm cỏ, và thoát ra khỏi khu rừng.

Hành trình đó có hơi quá sức với đôi chân của thiếu nữ, nhưng không sao hết. Sự mệt mỏi và đau đớn chỉ có thể cảm thấy khi cơ thể và linh hồn được gắn kết với nhau. Cô sẽ tận hưởng cảm giác được sống trọn vẹn lâu rồi mới xuất hiện này.

“Beatrice đã rời khỏi Thư Viện Cấm, Roswaal đã để mất Phúc Âm. Nhưng ngọn lửa vẫn đang cháy âm ỉ, như việc cậu thanh niên kia thu thập phần sách chưa cháy hết, cũng như việc Garfiel vẫn chưa thể thể quên đi cơn giận của mình. Mình sẽ theo dõi từ trong bóng tối, để xem cậu ta sẽ đối đầu với những việc sắp tới như thế nào.”

Cố ý không nhắc tới cô gái khiến mình khó chịu, thiếu nữ lại bắt đầu bước đi.

Điểm đến của cô là thế giới. Với cô, đó là nơi luôn ngập tràn màu sắc, trù phú, luôn có thể thỏa mãn sự hiếu kỳ vô hạn của cô, của Hiện Thân Của Khát Khao Tri Thức đã chết.

“Cứ như vậy, có thể ngày nào đó mình sẽ hiểu được.”

Dọc đường đi, thiếu nữ trông thấy một bông hoa và khẽ mỉm cười.

Cô ngắt một cánh hoa, ngửi mùi của nó, và cho vào miệng.

Đến cả những bông hoa tuyệt đẹp, một ngày kia rồi cũng sẽ úa tàn. Tại sao hoa lại phải úa tàn cơ chứ?

Liệu những ký ức đẹp đẽ giữa người với người vào một ngày kia rồi cũng sẽ phai nhạt sao?

“――A~~, tại sao tình yêu lại luôn nhạt phai vậy ta?”

.

.

Cô lẩm bẩm và bước đi, khiến mái tóc dài màu đỏ nhạt bay phấp phới.

.

.

Một lần nữa, Phù Thủy lại tái xuất trên thế giới này.

.

.

____________________________________________________________________________

*Tuần này mình bận viết báo cáo đồ án nên chỉ có một chương ngắn như vầy thôi nhé :(((