Rakuin no Monshou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 325

Tập 03 - Chương5: Hội kiến (part1)

Chương 5: Hội kiến

Part1

Ax Bazgan nhận được tin báo khi đang đến thăm Điện thờ tưởng niệm Taulia.

“Ngươi vừa nói gì? Hoàng tử Gil của xứ Mephius đề nghị tổ chức hội đàm á?”

“Dạ đúng ạ.”

“Hắn phái sứ giả đến chứ gì. Đừng hòng có chuyện ta chấp nhận.”

Ax trừng mắt nhìn nhóm binh sĩ và nô lệ xung quanh mình. Ông rất hay nổi nóng mỗi khi xảy ra việc gì ngoài ý muốn.

“Dạ thưa...không ạ.” Người lính báo tin trả lời, mặt múi tái nhợt đi. Đám nô lệ rùng mình sợ hãi chủ nhân sẽ nổi giận. “Một bộ phận quân lính của Taulia bị bắt làm tù binh đã được trả tự do. Họ mang thư của hoàng tử về đây ạ.”

Sao không nói sớm? Vẻ bực tức hiện rõ rành rành trên mặt Ax khi ông giật lá thư khỏi tay người lính.

Ax Bazgan, bốn mươi mốt tuổi, thủ lĩnh đời thứ mười bảy của gia tộc Bazgan, thành chủ của thành bang Taulia. Ngoài ra còn có một danh xưng tự phong mà ông vẫn luôn cố chấp bám lấy: nhà vua đời thứ tám của Zer Tauran, người kế thừa Jasch Bazgan. Tạng người ông to lớn, mày cao trán rộng với những vết gân máu nổi rõ. Mắt Ax màu xám đục, nét đặc trưng ở những người mang dòng máu lai giữa Zerdia và Mephius. Tuy rất có thần thái nhưng ánh mắt ông vẫn có chút gì đó không nổi trội.

“Đề nghị hội đàm tại bình nguyên Gajira. Thậm chí còn không đả động gì đến cuộc đột kích. Hừm, ta đang bị coi thường đây.”

Ax quay sang nhìn nhóm binh sĩ đang quỳ gối như thể đan đổ trách nhiệm thất bại lên đầu họ. Quân sư Ravan Dol – người đang ở sát bên Ax –nhanh tay chộp lấy và cẩn thận rà soát nội dung thư. Ax dữ tợn ngoảnh lại nhìn ông lão.

“Sách lược của ông chẳng được tích sự gì hết. Xem ra ông cũng không ngờ là bọn Mephius lại cấu kết với quân Garbera và đón lõng quân ta bằng trò cạm bẫy hèn hạ của chúng. Nhờ vậy mà ta đã mất không ít quân lính cùng với hai khẩu pháo tầm xa quý giá!”

“Thần dám chắc là mình đã cảnh báo Người rồi, thưa Chúa công.” Ravan vẫn tiếp tục đọc thư mà không mảy may lay động trước cơn giận dữ của chủ nhân mình. “Hãy còn quá sớm. Thần đã khuyên Người nên kiên nhẫn chờ thêm ít nhất một tuần sau khi quân Garbera rút lui. Quân số của địch rõ ràng là quá ít nên chúng ta phải đề phòng trường hợp bọn chúng đã bố trí sẵn mai phục. Thần đã nhắc đi nhắc lại là nếu không cẩn thận dò xét, khả năng quân ta bị trúng kế của địch là rất cao. Thế nhưng Chúa công vẫn quyết ý hành động, còn nói rằng đây là thời cơ có một không hai.”

“Bôi tro trát trấu vào mặt chúa công của mình ngay trước mắt quân sĩ như thế, ông chắc hẳn đang đắc ý lắm nhỉ.”

Miệng Ax méo xệch đi vì tức giận. Rất nhanh sau đó, ánh mắt dữ tợn của ông cũng dịu đi đôi chút.

“Sao? Ông nói thử xem hoàng tử Mephius đang có mưu mô gì?”

Người đàn ông da nâu già cả đáp. “Thần không cho rằng hoàng tử sẽ đem quân đến đánh úp chúng ta. Hắn ta đề xuất hội đàm là để tìm cách ngăn cản Chúa công, hoặc không thì cũng là muốn tự mình xác minh xem thất bại vừa rồi gây ra cho chúng ta thiệt hại ở mức độ nào.”

“Hừ, ta cũng đã tính đến mấy trường hợp này rồi. Nhờ quân Garbera can thiệp kịp thời nên thằng lỏi con non choẹt đó mới thủ thắng và giờ thì nó lại bắt đầu giở thói ngông cuồng.”

“Thần thấy quân Garbera sẽ không thể ở lại thành Apta lâu hơn nữa. Garbera hiện đang có tranh chấp chưa giải quyết với Ende. Trong tình trạng thiếu binh lực như vậy, hoàng tử Gil chắc hẳn sẽ muốn dùng chiến thắng vừa rồi để đặt dấu chấm hết cho mọi xung đột phát sinh với chúng ta. Suy ra là hắn sẽ không chỉ trích hành động gây hấn của chúa công, thậm chí còn đề nghị đàm phán là đằng khác.”

“Quân Mephius không gửi thêm chi viện cho thằng lỏi à?”

“Đúng là các động thái của hoàng tử cho thấy hắn gần như đã đoán trước được cuộc tấn công của quân ta, nhưng đạo quân đến giải nguy cho Apta lại là của Garbera chứ không phải Mephius. Xem ra các báo cáo về mối bất hòa trong quan hệ giữa hoàng đế Guhl với hoàng tử Gil là đáng tin cậy.”

“Hừm...”

Ax đi đi lại lại trong nội điện. Nỗi bực dọc trên nét mặt ông biến mất dần theo từng nhịp chân bước. Nơi đây – Điện thờ tưởng niệm Taulia – lưu giữ những báu vật và chứng tích được tích lũy qua nhiều thế hệ của gia tộc Bazgan. Hàng núi châu báu, hình mẫu điện thờ, áo giáp mạ vàng, những chiếc hòm với họa tiết điêu khắc tinh xảo... tất cả đều được trưng bày treo hình vòng tròn trong nội điện. Đến tận bây giờ người ta vẫn còn truyền tai nhau về sự phồn hoa cũng như vinh quang ngắn ngủi của xứ Zer Tauran cũng như của gia tộc Bazgan. Tuy nhiên, những bảo vật này nếu không phải là chiến lợi phẩm sau chiến tranh thì cũng được tổ tiên Ax mua lại bằng tiền.

“Gil... thằng hèn. Biết là mình đã mất hậu thuẫn nên nó mới quay sang xun xoe với bọn Garbera chứ gì.”

Ax đập mạnh cái quạt gấp vào lòng bàn tay. Chiếc quạt này cũng là một món đồ được truyền lại từ thời đại Zer Tauran, nó thậm chí còn quý giá hơn toàn bộ những bảo vật khác trong điện thờ. Bên trong phần cán quạt dày chứa đựng Long Trảo, thứ còn được biết đến với cái tên Vương Ấn của vương triều ma thuật. Gia tộc Bazgan đã bảo toàn được báu vật này trên đường trốn chạy khỏi Zer Illias. Ax đặc biệt coi trọng cây quạt, ông luôn mang nó theo người mà không rời nửa bước.

Ax ôm mối mộng tưởng nội trong thế hệ của mình sẽ phục hưng vinh quang và quyền lực cho gia tộc Bazgan bằng bất cứ giá nào. Ông cho tuyển binh sĩ, thu mua vũ khí từ phương bắc và miệt mài huấn luyện rồng mỗi ngày. Trải qua nhiều năm trong những cuộc xung đột nhỏ lẻ với các thành bang khác, cuối cùng ông cũng đã sẵn sàng cho một chiến dịch quân sự quy mô lớn cùng với thành bang đồng minh Eimen ở phía bắc. Eimen là một trong số ít những bề tôi cũ vẫn còn coi trọng gia tộc Bazgan sau ngày Zer Tauran tan rã. Chị gái Ax hiện đang làm dâu ở đó.

Tuy nhiên, cách đây nửa tháng, mọi liên lạc với thành bang Eimen đều đột ngột bị gián đoạn. Những lời đồn thổi lan đi khắp vùng sa mạc và thảo nguyên, rằng Eimen cùng với hai thành bang khác đã bị một thế lực đang lên thâu tóm. Thủ lĩnh của thế lực này là một gã ma thuật sư có tài vận dụng những phép thuật cổ xưa. Cùng với thứ quyền lực lố bịch kia, hắn ta tự xưng bằng những cái tên báng bổ, tuyên bố mình sẽ phục hưng Zer Tauran với chính hắn làm trung tâm. Hắn còn nói ‘mọi sinh linh của Zerdia đều có số mệnh phải về quy phục dưới chân ta.’

Nhưng quả thực là thế lực này đang càng lúc càng mạnh lên.

Một tên thuật sư nhãi nhép dám cả gan dựng lên đất nước vốn dĩ thuộc về gia tộc Bazgan!

Tin tức lan truyền khiến các thành bang rúng động. Bản thân Ax cũng suýt không kìm được lửa giận. Các thành chủ người thì hoảng sợ trước sức mạnh vừa thôn tính ba thành bang chỉ trong chớp mắt của tên thuật sư, kẻ lại nổi dã tâm muốn chiếm lấy để vượt lên trên địch thủ của mình, thống nhất miền tây, ghi danh vào trong sử sách đến muôn đời.

Còn Ax, động thái của ông lại khác hẳn. Đúng như phán đoán của Noue, ông muốn lập tức đem quân đi hủy diệt tên thuật sư gớm ghiếc kia. Tuy nhiên, Ravan Dol lại có ý kiến khác.

“Đây chính là cơ hội trời ban cho Chúa công.”

Dĩ nhiên là các thành bang đều muốn chống lại thế lực đang nổi lên này. Có điều, bọn họ đều đang ôm trong lòng một mối ngờ vực, không biết liệu mình có thể đơn độc đối đầu với một kẻ địch như vậy hay không. Đây chính là thời cơ để ngài Ax Bazgan, người kế thừa hợp pháp của gia tộc Bazgan, đứng lên làm minh chủ, liên kết các thành bang lại, cùng hợp sức đánh tan quân thù. Khi đại công cáo thành, ngài sẽ có đủ quyền lực để biến khối liên minh tạm thời trở thành vĩnh cửu, đặt dấu mốc khai sinh cho một xứ sở Zer Tauran mới.

“Nhưng...” Ravan dằn giọng cảnh báo. “...trước hết Chúa công phải chứng tỏ sức mạnh của mình. Sức mạnh của Ax Bazgan. Sức mạnh kiểu mẫu của người sẽ khai sinh ra đất nước Zer Tauran mới. Tên tuổi có thể chỉ ra dòng dõi cao quý, nhưng trong thời buổi loạn lạc này, người ta không dễ tin theo những kẻ chỉ có hư danh không thôi.”

Đó chính là nguyên do khiến Ax tấn công thành Apta. Dùng vũ lực đoạt lấy thành trì này chính là bước đệm cho ông thiết lập một khối liên minh giữa các thành bang miền tây. Khi đã hợp lực lại, họ có thể đẩy lui bất cứ sự công kích nào đến từ Mephius, đồng thời vạch kế hoạch đối phó với tên thuật sư. Cũng có thể ý chí kiên cường của Ax sẽ khiến những người đã chịu khuất phục tên thuật sư thay đổi thái độ, quay sang phản kháng hắn.

“Hẳn rồi. Nếu Garbera và Ende xảy ra chiến tranh, toàn vùng trung tâm lục địa sẽ bị xáo động, tạo điều kiện thuận lợi cho chúng ta. Tuy nhiên, bọn Mephius vẫn chưa chịu điều một binh một tốt nào rời Solon hết. Ta cứ tưởng bọn chúng sẽ hợp sức cùng Garbera, đem quân đến uy hiếp Ende mới đúng chứ. Có khi nào chúng đang đề phòng ta không?”

“Thần không dám chắc, nhưng nói gì thì nói, ở thành Apta nhất định chỉ có quân lính của hoàng tử Gil mà thôi. Ba ngày đã trôi qua và thám tử vẫn báo về là Solon không có động tĩnh gì. Chúa công, Người nên chấp nhận đề nghị hội kiến. Nếu có thể trực tiếp thăm dò ý đồ của hoàng tử Gil thì chúng ta sẽ càng có thêm lợi thế.”

“Được.”

Ax dứt khoát gật đầu. Việc thỉnh thoảng tỏ ra bực dọc và khó chịu chính là bằng chứng cho thấy ông hết mực tín nhiệm Ravan Dol.

“Bất luận kết quả hội đàm như thế nào, chúng ta vẫn phải chuẩn bị cho chiến tranh. Ravan, giống rồng mới mà ông...”

Ax chưa kịp nói hết câu thì bỗng một tiếng hét thất thanh vang lên. Ông ngay lập tức rút thanh kiếm đeo bên hông ra, ngoảnh lại đã thấy một thị nữ chạy xộc vào trong nội điện.

“Chúa công! Công chúa...Esmena-sama!”

Cô gái mặt mũi tái xanh, hốt hoảng nói.

“Mau theo ta!”

Ax ra lệnh cho quân sĩ rồi khẩn trương rời khỏi điện thờ, đi thật nhanh qua các hành lang trong lâu đài Taulia. Vượt qua hai, ba lớp cửa đồng, ông tìm đến khu vườn nằm ẩn sau những bức tường cao. Một thiếu nữ đang lững thững đi theo con đường có mái che dẫn ra vườn, mặc cho ba người thị nữ ra sức ngăn cản trong vô ích. Cô gái vẫn tiến bước, dễ dàng kéo lê cả ba người kia theo.

“Esmena!”

Ax gọi to lên cô gái, nhưng Esmena Bazgan không trả lời. Cô không trang điểm, trên mình chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, ánh mắt đờ đẫn.

“Chúa công!”

Binh sĩ đi theo níu tay Ax lại khi thấy ông toan chạy đến bên con gái mình.

“Nguy hiểm lắm. Đây có thể là trò ma thuật bẩn thỉu của tên thuật sư. Chúng ta không biết liệu-“

“Buông ta ra! Ta không quan tâm! Phải ngăn con bé lại trước đã, cứ dùng vũ lực nếu cần thiết.”

Nhận lênh, nhóm binh sĩ cùng hợp sức với thị nữ khống chế Esmena. Lần này thì cô gái bị giữ chặt không động đậy được nữa. Ax cũng vùng ra và chạy đến bên con gái mình.

“Esmena, tỉnh lại đi con. Esmena!”

“...sama...sama...”

Đôi môi màu đào tự nhiên của Esmena giờ đây đang tái ngắt, cô mấp máy nói như đang mê sảng.

“Phải phải, phụ thân(*) của con đây. Esmena, con bình-“

(*)Trans: ở đây Ax tưởng cô đang gọi otou-sama, nghĩa là phụ thân.

“...da...da...sama, da-sama, Garda-sama!”

Cả binh sĩ lẫn thị nữ đều thét lên kinh hãi khi Esmena cất giọng kêu lớn.

Không thể nào!

Ax nghiến chặt răng. Ông ôm lấy con gái mình. Trái ngược với bờ môi tím tái, gương mặt Esmena lại đỏ ửng, đôi mắt lim dim đầy vẻ đắm say. Hơi thở cô dồn dập. Thiếu nữ hồn nhiên thường ngày bây giờ đang toát lên vẻ nữ tính mê hoặc.

“Garda-sama, Esmena ở đây. Garda-sama, ngài có nhìn thấy không? Garda-sama...”

“Đủ rồi!”

Cơn phẫn nộ pha lẫn chút ghen tưc bùng nổ khiến Ax dang tay tát con gái mình. Esmena chớp chớp mắt như thể có thứ gì đó vừa bị đánh văng khỏi cô. Cô giơ tay lên xoa má.

“P...Phụ thân? Tại sao con...?”

Cô gái đã trấn tĩnh lại, mắt nhìn trân trân vào Ax, người đang nắm vai mình. Ax thở hắt ra một cái nhẹ nhõm. Ngược lại, đôi mắt giống cha như đúc của Esmena lại nhuốm đầy nỗi bất an.

“Có lẽ nào...lại nữa? Đúng rồi. Con lại mơ thấy giấc mơ đó. Mọi thứ đều đen kịt, một giọng nói vang đến, gọi tên con. Vô số cánh tay vươn ra, kéo con vào trong vòng xoáy hắc ám...”

Esmena bưng mặt khóc. Ax ôm lấy cô.

“Con đừng sợ. Đã ổn cả rồi. Vì trái tim con nhạy cảm quá nên mới bị tin đồn Garda hồi sinh làm cho kinh động đó thôi.”

Ax liếc mắt ra hiệu cho thị nữ đưa con gái mình về phòng.

Tuy Esmena đã đi khuất nhưng cảm giác bất an vẫn còn lởn vởn trong bầu không khí. Ax mím môi.

Chậc.

“Ta hi vọng sẽ không có thêm tin đồn quái gở nào nữa.”

“Nó sẽ không dừng lại ở mức [đồn đại] thôi đâu.”

Người vừa lên tiếng là Đại công tước Hergo Tedos, một bề tôi hàng đầu của Taulia với vai trò không khác gì cánh tay phải của Ax. Gương mặt nghiêm nghị của ông cũng tái nhợt đi.

“Thần được biết Garda là tên của một giáo sĩ theo đạo Long Thần trong thời đại Zer Tauran. Khi lãnh tụ Jasch Bazgan qua đời, ông ta đã bảo vệ kinh thành Zer Illias đến tận giây phút cuối cùng rồi sau đó biến mất cùng với chiếc Long Trảo còn lại...”

“Ngài định nói gì đây? Y đã tái sinh sau hai trăm năm trời à? Thật nực cười!”

Ax quát. Ông đang tỏ ra cứng cỏi nhưng lúc tận mắt trông thấy ánh mắt vô hồn của con gái mình, chính bản thân ông cũng không khỏi cảm thấy lạnh toát người.

Đây đã là lần thứ ba rồi.

Esmena Bazgan đột nhiên tỉnh dậy, đờ đẫn bước đi như người mộng du, miệng mấp máy gọi tên Garda. Trong lần đầu tiên, cô đã cố đi khỏi lâu đài, thậm chí còn tìm cách mua chuộc lính canh cổng.

Khi biết tin này, Ax đã giận điếng người. Ông đã toan giết sạch những kẻ biết chuyện nhằm ngăn không cho tin tức rò rỉ ra ngoài, tuy nhiên Ravan Dol đã ngăn ông lại. Điều đáng sợ ở đây là những sự việc tương tự đang diễn ra trên khắp miền tây. Những thiếu nữ con nhà danh giá đều ra khỏi giường vào ban đêm với nét mặt như mất hồn, đều lẩm bẩm cái tên Garda, đều đi về hướng phế tích Zer Illias như những con chiên đến hành hương.

Nghe thật khó tin nhưng chỉ ma thuật mới có thể tạo nên những hành vi bất thường như thế.

“Cái gì mà [ma thuật cổ đại]...”

Ax nghiêm mặt lại, tay lần tìm chiếc quạt đang giắt bên hông.

“Đao kiếm chém được tuốt. Hãy vững tin lên, ngài Tedos. Ta tin tưởng vào binh sĩ của mình. Họ không yếu nhược đến mức bị mấy trò đồn đại tầm xàm làm cho phân tâm, dù cho đôi lúc vẫn có vài kẻ cá biệt. Thân là bậc lãnh đạo thì càng phải tỏ rõ lòng can đảm.”

“Ngoài ra, kẻ địch hiện tại của chúng ta là lũ Mephius. Hoàng tộc Mephius vẫn tự ví mình là hậu duệ của Long Thần đấy thôi. Họa có là đồ ngu si tận mạng mới đi tin vào mấy lời khoác lác như thế.”

Ax khịt mũi. Một người từng trải chiến loạn như ông sẽ không dễ gì sợ hãi, mà nếu có thì cũng không dại dột gì mà để lộ ra ngoài mặt.

----------------------

Trans note: định bụng sẽ cố quăng bom cho an hem nhưng chap này dịch thời gian quá, thôi thì coi như đây là quà tết muộn nha.

Chúc mừng năm mới.