Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128 và Docln, không reup dưới mọi hình thức)
Các giám khảo đang chuẩn bị nói mấy câu đại loại như "Vậy là theo lời mấy cậu thì RaeBin là người đã làm hỏng mọi thứ?" Nên tôi phải lựa lời cho thật tốt.
"Mình không định bênh vực hay đổ lỗi cho thằng bé, nhưng mình phải làm rõ mọi chuyện."
-Dạ, RaeBin…em ấy đã làm việc với staff phụ trách cải biên lại bài hát, nhưng chính cả nhóm chúng em quyết định và đồng ý hướng đi của bài là như thế ạ.
-...!
Kim Rae Bin run lên.
"Lúc này hy vọng cậu đừng có mở mồm nói gì cả."
May thay, Ryu CheongWoo cũng lên tiếng.
-Mọi chuyện là thế ạ. Chúng em sẽ bàn bạc lại và giải quyết những vấn đề các thầy cô đã đề cập. Chúng em đảm bảo sẽ mang đến cho mọi người một màn trình diễn hay nhất trong ngày thi đấu chính thức.
-...
Tôi nghĩ chúng tôi đã kịp gỡ lại một bàn thua gần ngay trước mắt. Cheongwoo và tôi cùng ăn ý không nói gì nữa. Các giám khảo có vẻ trầm ngâm, nhưng ngay sau đó cũng gật đầu.
"Giờ thì chả còn cớ nào để trách móc thằng bé nữa"
Nhẹ hết cả lòng.
-Mấy đứa sẽ phải bắt đầu lại từ đầu, có nghĩa là cả nhóm sẽ bị các team khác bỏ xa, các em cũng đang không đủ thời gian. Các em làm được chứ?
-Chúng em sẽ làm điều đó. Chúng ta có thể làm được, phải không?
-Vâng ạ!
-Chúng em có thể!
Nếu không phải vì cái tên nào đó quăng não vào sọt rác, tôi đã không phải ở đây, mặt dày hô hào như này. May mắn thay, lần này cái tên ngu đần đó đã lụm lại được não và trả lời cùng cả team một cách mạnh mẽ.
YoungRin gật đầu và tiếp tục.
-Được rồi, nhưng mấy đứa cũng nên biết quyết định này hoàn toàn là một hành động liều lĩnh vì thời gian có hạn, nếu mọi chuyện lệch hướng tự mấy đứa sẽ phải gánh lấy hậu quả.
-Đúng vậy. Sửa lại cũng không có gì đảm bảo kết quả sẽ tốt hơn hiện tại cả.
Nhưng nếu chúng tôi không thay đổi và rồi diễn không tốt, kiểu gì chả có người nghĩ, "Tại sao lại không chịu thay đổi dù rằng đã bị phê bình từ trước rồi?" Cũng sẽ có người nói “Những đứa này không có tinh thần cầu tiến, chẳng chịu thử thách bản thân tý nào”, vì vậy rõ ràng là chúng tôi nên tìm giải pháp tốt hơn chứ không phải là bỏ cuộc.
Cuối cùng, dù chúng tôi làm bất cứ điều gì đi chăng nữa, cả chặng đường hay quá trình đều sẽ qua chỉnh sửa và chỉ được đánh giá dựa trên kết quả. (Trans: nghĩa là dù thí sinh có luyện tập chăm chỉ nhưng kết quả không tốt thì cả quá trình gian khổ đằng trước đều không đáng một đồng). Đó là luật ngầm mà tất cả những thí sinh tham gia đều biết, nên hiện tại team của tôi đang rất căng thẳng và lo lắng.
-Vâng, chúng em sẽ nhớ kỹ và quyết tâm thử thách bản thân ạ.
Khi chúng tôi nghĩ rằng câu trả lời của Ryu CheongWoo đã kết thúc mọi chuyện, một giọng nói vang lên.
- Tôi có thể nói một điều được không?
Là ca sĩ gốc của bài hát.
-À vâng, anh nói đi ạ.
Giám khảo đáp lời vị ca sĩ đột ngột cắt lời cô. Anh ấy cầm micro và nhìn chúng tôi một cách nghiêm túc...
-Tôi không cảm nhận được sức cháy của “Burning like the sun” trong màn trình diễn của các em.
-...?
Tôi không biết tại sao anh ta lại nói điều đó lúc này, khi mà mọi chuyện đã ngã ngũ rồi.
Thấy chúng tôi ngơ ngác, vị ca sĩ nói tiếp.
-Bài hát này đáng nhẽ ra phải khơi dậy trong chúng ta dũng khí và ngọn lửa đam mê, đúng không? Nhưng mà các em ấy...không phải chỉ cần tỏ ra đẹp trai và nhảy tốt là có đủ để truyền tải được thông điệp của bài hát đâu.
-...
Ờm, anh ta nói đúng ...
-Khi tôi quảng bá bài hát này với ban nhạc của mình, chúng tôi đã thực sự cố gắng truyền tải cảm xúc. Các em, bây giờ đừng chỉ vì mình nổi tiếng một chút mà quên mất phải tôn trọng bài hát nhé.
Anh ta không thấy xấu hổ khi nói điều đó với các thí sinh của chương trình sống còn chưa ra mắt hả? Có phải anh ta đang nhầm lẫn mấy cái khuyên nhủ vớ vẩn cho trẻ nít thành lời khuyên không vậy.
Tôi nghĩ cái tôi của anh ta quá cao rồi.
Tuy vế sau là cái nhận định nhảm ruồi anh ta tự suy luận nhưng vì nghĩ cho cái việc chỉnh sửa trên show sau này, chúng tôi phải nhịn. Ngoài ra, anh ta cũng đúng khi đề cập đến một thứ mà chúng tôi cần chú ý.
Tôi phải nghĩ ra một hướng đi mới cho team, nhưng tôi còn phải để tâm đến cả mấy cái nhận xét vô nghĩa đó nữa á ?
Tôi đang cực kỳ khó chịu, nhưng tôi cũng không phản bác lại khi nghĩ rằng sẽ có ý kiến cho là chúng tôi cố tình kiểm soát bài hát của “ca sĩ thần tượng kém tên tuổi tội nghiệp”, vì vậy tôi ngoan ngoãn trả lời.
-Vâng ạ!
-Chúng em sẽ ghi nhớ điều đó!
Thôi thì…đó là cách mà xã hội vận hành mà.
__________________________
Nhóm chúng tôi đã nghe xong nhận xét, chúng tôi phải thảo luận về cách khắc phục, đột nghiên thằng phá bĩnh ngập ngừng rồi nói với RaeBin.
- Này, cho mình xin lỗi ...
Thằng này nó xin lỗi trước camera luôn kìa, mày nghĩ là có ổn không?
Vì chúng tôi đều ủng hộ RaeBin bằng cách nói đấy là quyết định của cả team chúng tôi, nên việc xin lỗi và sửa sai là trách nhiệm của tên nhóc kia.
RaeBin im lặng một lúc, nhưng ngay sau đó cũng gật đầu.
-Không, không sao đâu. Đúng là tôi chịu trách nhiệm việc soạn nhạc mà.
Thực ra ấy, nếu cậu ấy trả lời đại loại như "Không hề, là mấy người bắt tôi phải làm thế, chết tiệt" cũng không có gì lạ.
Cuối cùng, Ryu CheongWoo vỗ nhẹ vào lưng cả hai và kết thúc cuộc trò chuyện.
- Tốt rồi mấy đứa. Họp bàn về việc cải biên lại khi mọi thứ đã sẵn sàng nhé.
Nhân tiện, từ "sẵn sàng" ở đây chỉ mấy cái camera đang quay phim chúng tôi.
-Vâng!
Thời gian nghỉ giải lao khá ngắn ngủi, chúng tôi đều tản ra và cố gắng lấy lại tinh thần. Do những lời phê bình chúng tôi nhận được trong lúc đánh giá, mọi người đều có vẻ không ổn lắm, nhưng có vẻ cả đám vẫn còn hy vọng rằng sẽ có cách giải quyết được vấn đề.
"Nếu không đưa ra nổi một phương án tốt hơn thì đi tong cả đám. Hy vọng đâu có mài ra ăn được."
Thoạt nhìn, chẳng ai buồn nghĩ phương hướng mới. Đúng hơn thì, có lẽ mấy người này đang chờ đợi kỳ tích đột nhiên xuất hiện. Muốn có thành công mà không cần cố gắng hả, không dễ thế đâu.
"Sao thấy cái tiền đồ tối đen như mực vậy ta ơi."
-Ừm, Park Moon Dae hyung này.
-Anh đây, chuyện gì thế?
Khi tôi còn đang ngồi trong góc suy nghĩ vvẩn vơ, Kim RaeBin bắt chuyện với tôi.
"Ngạc nhiên ghê."
Tôi không nói chuyện với cậu ấy mấy ba ngày qua…Không đúng, nghĩ lại thì tôi gần như chẳng nói chuyện với ai những ngày qua. Tập vũ đạo khó với mệt đến nỗi tôi chẳng có thời gian để tám chuyện.
Kim RaeBin trông có vẻ hơi lúng túng, nhưng cách cậu ấy nói chuyện với tôi rất nghiêm túc.
-Cám ơn anh rất nhiều.
-Không vấn đề gì.
Tôi đoán cậu ấy cảm ơn tôi vì đã đỡ lời giúp cậu ấy tình huống khó xử lúc đó.
“ Đây là lần đầu tiên có người đứng ra giúp em trong tình cảnh như thế...
Đúng như tôi đoán, cậu ấy hoàn toàn hiểu hoàn cảnh của mình. Đó cũng là điều RaeBin lo ngại. Nếu cậu ấy bắt đầu một trận cãi vã khác, cậu lo sợ dư luận sẽ bàn ra tán vào là cậu ấy lại không hòa hợp với đội và có thể vì cậu ấy mà chúng tôi sẽ không đạt được kết quả tốt. (Trans: em bé tốt tính thật sự)
"Chẳng trách vì sao thằng nhỏ điệu thấp mình đến thế "
RaeBin tiếp tục câu chuyện.
-Em đã lo rằng em sẽ lại bị chỉ trích vì thiếu tinh thần đồng đội sau chuyện mà em gặp phải với team trước, nhưng nhờ có Park MoonDae hyung, em đã vượt qua được khủng hoảng. Em đã đúng khi lựa người có tinh thần teamwork là thành viên đầu tiên của nhóm
-...?
Vậy cậu ta chọn tôi vì tôi có “tinh thần đồng đội tốt” hả?
Tôi hỏi lại và cậu ấy xác nhận.
-Dạ. Em đã được thấy cách anh đối nhân xử thế với team cũ đỉnh như thế nào ạ. À tất nhiên, em chọn anh cũng vì vocal của anh nữa.
- Ừm, anh cảm ơn.
Cách cậu nhỏ này tư duy rất độc đáo. Cậu ta tin những gì chương trình cho công chúng thấy, dù cho bản thân cậu ấy là nạn nhân cũng bởi những thứ giả tạo đã qua chỉnh sửa đó.
Làm sao mà cậu ấy lại tin tưởng khả năng làm việc nhóm của tôi…trong khi rõ ràng lúc đầu chương trình tôi bị cho là tên phản xã hội?
Tuyệt đấy. Nếu cậu ấy chọn Keun SeJin, tôi còn có thể hiểu được.
"Ồ, vậy ra cậu ta cũng chọn Ryu CheongWoo về là để làm leader nhóm này?"
Hóa ra cậu ấy cũng có tiêu chuẩn riêng cho mình.
Khi anh ấy nhận thấy tôi bối rối và xấu hổ, RaeBin đã nói chuyện với tôi một lần nữa.
-Hyung. Anh cứ nói chuyện với em thoải mái đi ạ. (Trans: Moondae lớn hơn RaeBin, nhưng luôn sử dụng từ ngữ mang tính lịch sự nên RaeBin mới nói vậy)
-... Hừm, được thôi.
Thì, nói chuyện với một chàng trai có tiêu chuẩn cao cũng không tệ.
Khi tôi đáp lời cậu nhỏ, tôi nhớ ra mình cũng có câu hỏi cho cậu ấy.
- Mà, nhóc đã có ý tưởng gì cho vụ cải biên chưa?
-Thực ra thì, em nghĩ là hơi khó.
Ấn tượng “badboy” của Kim RaeBin dịu đi một chút và trông cậu nhỏ có vẻ chán nản.
- Ngay cả giờ chúng ta bắt đầu làm lại bản phối mới thì vấn đề ở đây là ta cần sửa đến mức độ nào kể từ đây trở đi.
Về cơ bản thì chúng tôi không biết chúng tôi sẽ phải sửa bao nhiêu phần nữa, chúng tôi cũng phải kiểm tra xem tổng thể có ổn không. Ngoài ra, chúng tôi cũng cần luyện tập cho tốt để không mắc lỗi. Tất cả phải làm xong trước deadline là ngày biểu diễn chính thức.
-Cá nhân em thì nghĩ là chẳng cần chỉnh sửa quá nhiều đâu…Những thứ mọi người muốn đổi hỗn loạn đến mức em còn không biết phải đụng đến cái gì vì chẳng có tý đồng nhất nào cả.
-Đúng vậy.
Cũng như tôi, cậu chàng không có bất kỳ ý tưởng cụ thể nào và vì vậy cậu ấy không thể quyết định được những gì cần sửa những gì không. Có vẻ như một khi Kim RaeBin bắt đầu lo lắng thì cậu ta sẽ không thể ngừng lẩm bẩm.
-Chúng ta cũng cần để tâm đến lời khuyên của ca sĩ gốc, nhưng em không chắc "khơi dậy dũng khí và niềm đam mê" nghĩa là gì.
-Em cũng chịu.
Rất chuẩn. Chẳng biết nên hiểu lời khuyên đó như nào giờ.
Làm thế nào để thần tượng có thể khơi dậy lòng dũng cảm và đam mê? Nghe cứ như chúng tôi là siêu anh hùng trong truyện tranh Mỹ mà tôi đã đọc khi tôi 8 tuổi ấy. (Trans: Avengers, assemble)
-...?
Chờ tý. Tôi nghĩ...tôi vừa mang máng nhận ra một cái gì đấy.
Sắp xếp lại mớ suy nghĩ của mình và rồi tôi nảy số ra một ý tưởng kỳ quặc ra. Càng nghĩ tôi lại càng thấy ý tưởng đó…phù hợp cực kỳ với tình huống lúc này.
Đó là một ý tưởng concept giải quyết được tất cả các vấn đề chúng tôi bị nhắc nhở . Cũng không cần phải thay đổi vũ đạo của concept cổ động mà chúng tôi đã trước giờ chúng tôi miệt mài luyện tập, và nó cũng có thể truyền tải thông điệp về “lòng dũng cảm và niềm đam mê”.
Có lẽ đấy là một giải pháp tuyệt vời. Nhưng vấn đề là ...
"...Nó hơi bị quá trớn."
Chắc chắn luôn. Vấn đề không phải cái sự thật rằng concept này có hơi quá mức, mà là việc nó sẽ dễ bị xem là quá trẻ trâu. Vậy thì tôi thà không đụng tay gì vào bài hát. Rõ ràng là chỉ cần ai đó mắc lỗi trên sân khấu, chúng tôi sẽ bị giết nguyên team.
Hử?
-...Không đâu.
-Uh, hyung?
- Chờ anh một tý.
Tôi phớt lờ Kim RaeBin và gọi to trong đầu khi nhìn thấy các thành viên trong nhóm từ từ trở về sau khi kết thúc thời gian nghỉ xả hơi.
“Cửa sổ trạng thái!”
Và tôi nhanh chóng xem cửa sổ trạng thái của các cậu trai.
-...!
Tôi không xem xét chi tiết tất cả các chỉ số của mọi người, nhưng hầu hết chỉ số Talent của họ đều trên hạng B. Nói cho dễ hiểu thì những người có chỉ số Talent từ B trở lên có trình độ năng lực đủ làm vị trí main (vocal, rap, dance)
Thực tế là cái đội này đã được lập với những con người quá đẳng cấp.
"Có lẽ cái này...có thể thì sao?"
Vì lý do nào đó, ban giám khảo không mấy để tâm đến việc concept của chúng tôi là kiểu hoạt náo cũ mèm. Tôi quên béng mất đó.
-RaeBin, anh có ý tưởng về việc ta nên làm gì.
-Ừ-vâng?
Tôi nói ý tưởng của mình cho một RaeBin đang bối rối nghe.
-Ơ…?
Lúc đầu cậu ấy có vẻ rất ngại, nhưng sau khi tôi giải thích, câu nhỏ bình tĩnh lại và ngay sau đó mắt cậu ấy bắt đầu sáng lên. Phản hồi tốt hơn tôi mong đợi.
-Chờ em một phút.
RaeBin chạy đến cây đàn điện tử được đặt ở góc phòng tập rồi bắt đầu chơi thử vài giai điệu nào đó.
Làm tôi nhớ đến thứ mà tôi thấy trước đó trong cửa sổ trạng thái của Kim RaeBin.
[Thuộc tính: Maestro (A)]
Tất cả những gì bạn cần là một chút cảm hứng.
→ Khi được truyền cảm hứng, tốc độ sáng tạo của bạn sẽ tăng lên 120%
Trans: “Maestro” là “bậc thầy” hoặc “chuyên gia”. Nó được viết bằng hangul theo phát âm của từ này trong tiếng Tây Ban Nha.
-...
Cũng giống như Seon AhHyun, cậu chàng cũng có cả một kho báu trong cửa sổ trạng thái, cái tính từ chuyên dùng để mô tả khả năng của mình.
“Không có cái gì có thể được sao chép thuộc tính của người khác sao…? Rõ là trong web novel hay có mấy thứ đó mà"
Tôi muốn đập đầu vào gối lắm, nhưng tôi cũng cần làm thứ mình có thể. Tôi nhanh chóng gọi lên cửa sổ trạng thái của mình và thêm điểm vào phần Talent.
Thế là tôi cũng đạt điểm B- giống như các đồng đội của mình.
"Tuyệt, giờ mình quá ổn rồi."
-MoonDae-ya, sao đột nhiên RaeBin lại ngồi đánh đàn thế?
CheongWoo đến chỗ RaeBin để hỏi han tình hình nhưng không được vì cậu chàng kia quá tập trung vào mấy phím đàn nên anh phải hỏi tôi lý do.
Nghe vậy, tôi chỉ biết nhún vai.
- Em có nói ý tưởng concept cho cậu ấy nghe, em nghĩ cậu ấy thích nó.
-Ý tưởng gì?
-Concept biến hình siêu anh hùng.
-...!?
Phía sau Ryu CheongWoo đang bối rối, Cha YooJin thì thầm với người bên cạnh.
- Concept về việc biến lưỡi thành nước á hả?
Còn năm ngày nữa là đến ngày thi đấu.
Trans: Những gì MoonDae nói là: 변신 히어로 물 이요 (byeonsin hieolomul-iyo)
Những gì YooJin nói là: 변신 혀로 물 이 뭐예요 (byeonsin hyeolomul-i mwoyeyo)
YooJin gặp khó khăn với một số câu cú của tiếng Hàn do sống ở nước ngoài nhiều năm. Như mọi người thấy đó, chỉ cần thay đổi một hoặc một số âm tiết là có thể làm thay đổi toàn bộ ngữ cảnh và ý nghĩa của một câu, vì vậy cậu chàng luôn dễ nhầm lẫn và sẽ nói ra đủ "thứ kỳ lạ".
____________________________
Đã qua năm ngày, ngày thi đấu đã đến. Đang có quá nhiều người tụ tập trước cửa sân khấu nơi diễn ra trận team battle lần 2 của "Công ty Cổ phần Thần tượng". Không có nghĩa là số lượng người xem show đã tăng lên. Do xếp hạng và mức độ phổ biến tăng vọt làm tăng số lượng người qua đường tò mò, lang thang trước tòa nhà, hy vọng có thể nghe được âm thanh các phần thi diễn ra ở đây...
Đây thậm chí còn chẳng phải là buổi phát sóng cuối cùng của chương trình, nhưng đã có những fans đi phân phát slogans hay standee cầm tay, có người thì bán ảnh và các loại fangoods của các thí sinh, làm mọi sự trở nên bất thường .
“Uầy. Này không đùa được đâu”.
Cô gái trẻ đang đứng xếp hàng ở lối vào tòa nhà, né tránh đám đông với vẻ mặt ủ rũ.
Cô ấy gửi thư apply tham dự với tư cách khán giả vì bạn cô tha thiết khẩn cầu, nhưng cuối cùng có mỗi cô có vé. Rồi cô nàng nghĩ “Tội gì không đi?'', nên đã quyết định bùng học để đi coi.
"Không hiểu sao dạo này cái show này lại nổi như cồn."
Tất nhiên, yêu cầu từ cô bạn thân vẫn là then chốt trong quyết định của cô. Cô nhỏ đã cất công mời cô đi ăn rồi khóc lóc van xin "Mài làm ơn làm phước đi coi rồi về kể tau nghe biểu hiện em trai MoonDae của tau như thế nào nhé". Dù vậy, trong đầu cô gái này vẫn quẩn quanh một suy nghĩ.
“Cậu nhóc đó có gì hay chứ?”
Cô đã thấy hình ảnh Park MoonDae với mái tóc nâu vàng trên mạng xã hội. Cậu ta cũng hấp dẫn đấy, nhưng cô thấy chưa đủ đẹp để mọi người thích cậu ta đến thế. Dù nghĩ thế nhưng cô gái vẫn bước vào tòa nhà với suy nghĩ rằng coi cậu chàng đó một chút cũng chẳng sao, đổi lại nhờ cậu ta cô cũng đã được khao một bữa ngon. Cô gái này chắc sẽ không thể ngờ rằng bản thân trong tương lai sẽ ăn vạ bạn mình như thế nào để có được một bức ảnh của Park MoonDae sau khi lầm thi đấu này kết thúc.