Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức). Vốn tui chỉ hoạt động bên watppad nhưng do sự cố bên đó nên phải chuyển nhà sang đây, hoan nghênh các độc giả mới và chào các bồ ngừi cũ quay lại.
Tôi nhớ có một quy tắc quốc dân nói rằng nếu khi mở mắt và bạn nhìn thấy một trần nhà xa lạ, thì có nghĩa là bản thân bạn đang ở một thế giới khác rồi?
Trường hợp này có vẻ không áp dụng với tôi. Tại sao tôi lại thức dậy trong một căn phòng trọ ẩm mốc cơ
- Ư...
Đầu như muốn vỡ ra, tôi bấu chặt trán và cố nâng người ngồi dậy. Tấm chăn có mùi nấm mốc rơi xuống dưới chân. Để xem nào...sau khi nhận được kết quả mình đã trượt kỳ thi công chức, tôi nghĩ mình đã ngủ quên khi ngồi uống rượu một mình. Có nghĩa là tôi tự bò từ phòng mình đến nhà nghỉ này hả?
- Điên thật...
Tôi nguyền rủa bản thân khi bước vào phòng tắm. Tôi muốn gột bớt hơi rượu và kiểm tra lại bản thân. Mà dù không cần xem cũng đoán được bộ dạng bây giờ của tôi y hệt mấy tên công chức say xỉn. Sau đó, tôi ngã ngửa sau khi nhìn vào gương.
- Ư! ... F * ck
Tôi buột miệng chửi thề vì cái tình huống không tưởng này. Tôi dùng bàn tay đang run rẩy phủi mặt rồi kiểm tra gương một lần nữa. Trong gương, vẫn chỉ là một gương mặt xa lạ.
Một thanh niên trẻ, hơi gầy và ưa nhìn. Tôi đã hít một hơi để không hoảng loạn. Tự nhiên muốn hút một điếu thuốc nhưng chợt nhớ ra bản thân đã bỏ thuốc rồi.
-...Huh.
Tôi nhận ra giọng nói của mình nghe có vẻ quá xa lạ, tự nhiên muốn cắn vào lưỡi của mình ghê.
Cái loại tình huống gì thế này?
Chưa kịp định thần, tôi lê tấm thân xa lạ của mình đi kiểm tra căn phòng trọ.
Tôi tìm thấy một lá thư trông giống như thư tuyệt mệnh và một lọ thuốc trống rỗng. Có vẻ như anh chàng này đã cố gắng tự sát bằng cách uống thuốc ngủ quá liều.
Lướt qua di chúc, nội dung kể về chủ cơ thể này là một đứa trẻ mồ côi, đã bỏ học cấp 3, cậu ta cảm thấy cô đơn và bất công nên muốn rời bỏ thế giới này. Tôi thấy cay đắng thay. Ngay cả sau khi chuyển đổi cơ thể, tôi vẫn là một đứa trẻ mồ côi.
Trên chiếc bàn trang điểm rẻ tiền, tôi thấy chiếc ví mà cậu ấy để lại. Bên trong có một ít tiền giấy và thẻ căn cước của cơ thể này.
[Park Moondae 0X1215 - 3XXXXXX]
- Chữ số hàng cuối là 3...
Thật trẻ. Cảm thấy nản lòng, tôi kiểm tra hình ảnh trên thẻ. Có vẻ đẹp hơn khuôn mặt tôi nhìn thấy qua gương, nhưng trông vẫn có vẻ u ám. Ngay cả khi trông có vẻ u uất, gương mặt của cậu ta vẫn rất điển trai và trẻ trung. Bây giờ hẳn là cậu ấy 23 tuổi. Tôi cảm giác khuôn mặt này trông trẻ hơn ảnh thẻ.
-....
Không, đây không phải là lúc để nghĩ về điều này. Tôi đã rất cố gắng bình tĩnh suy nghĩ về tình huống này.
Sau khi đã phần nào hiểu được tình hình hiện tại, tôi tĩnh tâm lại. Giờ cần phải tìm ra nơi ở của cơ thể ban đầu và nghĩ tiếp biện pháp đối phó. Có thể cái tên đã cố gắng tự sát này bây giờ đã nhập vào cơ thể thật của tôi.
Lấy ví, tôi mở cửa phòng trọ.Và sững người: Tuyết đang rơi ở ngoài khung cửa sổ.
...Lúc tôi đang uống rượu, là tháng Bảy.
- Cái quái gì thế?!
Tôi nuốt nước bọt. Sau đó tôi lao vào phòng trọ và kiểm tra tờ lịch trên bàn.
[202X tháng 12]
...Lịch từ 3 năm trước.
Tầm nhìn của tôi trở nên mờ mịt. Không mất nhiều thời gian để bình tĩnh lại. Vì phát hiện ra chuyện này còn làm tôi sốc hơn cả việc quay lại quá khứ. Tôi ngồi trên giường và hít thở sâu. Tại sao giờ này tôi lại không nhớ nổi bất kỳ số xổ số trúng giải nào chứ?
...Thành thật mà nói, có thể đây không phải là quá khứ, mà là một thế giới hoàn toàn khác. Mặc dù đó là một suy nghĩ điên rồ của riêng bản thân tôi thôi nhưng trong tình huống quái đản này, có vẻ như lại thuyết phục hơn. Đây hẳn là tình huống hay xuất hiện trong mấy bộ webtoon hoặc webnovel mà tôi thỉnh thoảng đọc. Hình như người ta gọi nó là tiểu thuyết Thợ săn thì phải?
Tôi lầm bầm một cách ngớ ngẩn. Khá chắc chắn về việc tôi đã đến dị giới, nhưng vậy vẫn chưa đủ.
-Cửa sổ trạng thái...?
Không có gì xuất hiện.
Chết tiệt.
Tôi xấu hổ đấm tay xuống giường. Tất nhiên sẽ không xuất hiện cái gì rồi. Đồ ngu này.....
Tên: Park Moondae (Ryu Gunwoo)
Level : 0
Title : Không có
Vocal : C
Dance : -
Visual : C
Overall : -
Thuộc tính : Tiềm năng vô hạn
Nó xuất hiện thật này?
Tôi lăn lộn ngã ra khỏi giường.
-Ực!
Ngay cả khi đang càu nhàu vì lưng bị tổn thương, tôi vẫn nhận ra được, nội dung trong cửa sổ trạng thái...có hơi khác với những gì tôi mong đợi?
___________________________
-...........
Giờ thì cửa sổ trạng thái cũng đã xuất hiện, tôi có thể bình tĩnh hơn. Cái thứ bỏ qua quy luật vật lý này đã khiến tôi nhận ra đây không phải là một trò đùa.
Tôi ra khỏi nhà nghỉ và đến một quán cà phê PC gần đó. Tôi muốn kiểm tra xem có những thay đổi nào khác trên thế giới này ngoài việc mình đã quay trở lại 3 năm trước hay không. Để chắc cú, tôi cũng yêu cầu người ở quầy tiếp tân gọi thử vào số điện thoại ban đầu của tôi và nhận được phản hồi là số không khả dụng. Tôi không thể đăng nhập vào tài khoản đại học của mình và tài khoản SNS tôi tạo cho các môn học đã biến mất. Kết luận cuối cùng, có vẻ như trong thế giới này, "Tôi" ban đầu không tồn tại.
Không phải là tôi có nuối tiếc gì về cuộc sống cũ. Bố mẹ đã mất trong một vụ tai nạn khi tôi học cấp hai, tôi cũng đã cắt đứt mọi liên lạc với họ hàng khi vào đại học. Tôi không có bất kỳ mối liên hệ thân thiết nào và các kèo quan hệ xã giao khác tôi có cũng dần biến mất khi tôi chuẩn bị cho kỳ thi công chức.
Khi đang hồi tưởng về quãng thời gian phung phí để chuẩn bị cho kỳ thi công chức, thành thật mà nói, không có gì lạ khi tôi từ bỏ các mối quan hệ giữa con người với nhau.
- Mì ramyun thịt nguội mà bạn đã order đây.
- Cảm ơn ạ.
Vừa ăn, tôi vừa nhìn chằm chằm vào thanh công cụ tìm kiếm.
Ừm, bản thân của 3 năm trước đang đặt mình vào chế độ 'học tập nghiêm túc'. Đó là khi tôi bỏ dùng smartphone, tắt cáp internet, vì vậy những trang web này không quen thuộc với tôi cho lắm. Nhưng tôi không cảm thấy khó khăn gì với nó cả.
Cảm giác như cách đây 3 năm, những loại hình phổ biến hồi đó rất rõ ràng. Trò chơi, phim ảnh, bài hát...và idol.
Lại nói về điều này, Idol.
- Hừm
Tôi đặt đũa vào bát ramyun đã hoàn thành, sau đó khoanh tay. Cái cửa sổ trạng thái đó, bất kể nhìn từ góc độ nào, cái đó chắc chắn là những đặc tính riêng cho một thần tượng.
Tôi không biết tại sao mình lại vào nhập vào cơ thể này, liệu cửa sổ trạng thái có liên quan gì đến việc này không? Chủ nhân ban đầu của cơ thể này, 'Park Moondae', có muốn trở thành một thần tượng không? Hay là vì những hành động trong quá khứ mà tôi đã làm khi còn học đại học? Tất cả đều không rõ. Nhưng tôi nên sử dụng những thứ mà tôi có thể sử dụng.
Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad và Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
"Cửa sổ trạng thái."
Ngay chỉ với một tiếng lầm bầm lặng lẽ gần như là hơi thở, cửa sổ trạng thái nửa trong suốt lại xuất hiện trong tầm nhìn của tôi.
Vocal là hạng C, Visual cũng hạng C. Phần còn lại trống rỗng.
Đó có phải là vì những thứ này chưa từng được thử trước đó không?
Tôi đột ngột nghĩ đến, nhưng trước tiên hãy gạt chúng sang một bên. Không có lý do gì tôi muốn thử Dance và Visual ngay trong tình huống này. Tôi nên xem xét nội dung khác trong cửa sổ trạng thái. Và tôi nhớ đến biển hiệu karaoke mà tôi đã nhìn thấy khi bước vào quán cà phê PC.
___________________________
-Ồ
Sau khi kiểm tra kết quả, có vẻ như hạng C không phải là hạng thấp.
Tôi có thể hát khá tốt. Giọng hát tốt và âm lượng đủ chuẩn. Phát âm đủ rõ ràng. Có thể nói rằng các mặt cơ bản khá tốt. Tôi sẽ nói rằng bản thân mình có tài năng.
Đáng ngạc nhiên hơn là cửa sổ này xuất hiện.
[Hoàn thành thành tựu! <Lần thử đầu tiên>]
Level 0 -> 1
Bạn đã nhận được 1 điểm!
- Thành tựu?
Tôi chỉ lẩm bẩm thế thôi, nhưng một cửa sổ khác lại xuất hiện.
[Thành tựu đang thực hiện]
10 lần thử (0/10)
100 lần thử (0/100)
Trải nghiệm đầu tiên (0/1)
10 kinh nghiệm (0/10)
......
Bên dưới là thanh cuộn kéo dài vô tận. Về cơ bản, hệ thống yêu cầu tôi thực hiện các nhiệm vụ lặp đi lặp lại. Hơn nữa, khi kéo xuống, số lần thử trở nên cao đến mức nực cười. Một nửa trong số đó cũng là khoảng trống không thể xác định được. Tôi chán nản và đóng cửa sổ lại.
Nhưng vì đã nhận được một điểm, vì vậy tôi nên thử sử dụng nó giống như trong trò chơi. Tôi mở cửa sổ trạng thái. Phía dưới, có một màn hình mới được viết. "Điểm còn lại: 1"
- Thêm 1 điểm cho Vocal
Và nội dung của cửa sổ trạng thái đã thay đổi.
Tên: Park Moondae (Ryu Gunwoo)
Level : 1
Title : Không có
Vocal : C+
Dance : -
Visual : C
Talent : -
Đặc điểm : Tiềm năng vô hạn
Giọng hát của tôi đã trở thành C +.
Cái này cũng được ấy hả?
Ngay sau đó tôi chọn hát cùng một bài tôi đã hát trước đó. Sau đó hát lại theo cùng một cách.
-...Khá tốt đấy chứ?
Chắc chắn có sự khác biệt. Giọng hát trở nên dễ nghe hơn, âm thanh cũng trau chuốt hơn, cảm giác như giọng hát của tôi tự động có được kỹ thuật để hát như vậy.
Và 'Thuộc tính' xuất hiện trong cửa sổ trạng thái.
- Nó nói là tiềm năng vô hạn
Thông thường, tài năng bẩm sinh của một người sẽ thay đổi thành quả nhiều hơn khi so với nỗ lực của một người. Và nỗ lực cũng có giới hạn của nó. Mức tối đa mà một người có thể phát triển là giới hạn tiềm năng của họ.
Nhưng trong cửa sổ trạng thái này, nó cho thấy rằng cố gắng cũng cần rất nhiều đồng thời có thể đạt hiệu quả cao, cùng với đó tôi cũng không có giới hạn trong việc phát triển.
Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
Và khi tôi thử, tôi khẳng định khả năng của mình đã thực sự phát triển.
Tôi vuốt cằm và nghĩ.
Idol à...
Điều này có nghĩa là tôi phải đi theo một con đường mới với cơ thể mới này?
Và ngay lúc đó, phía trên cửa sổ trạng thái, một cửa sổ mới xuất hiện.
-... !!
[Bùng nổ bất thường!]
Hiệu ứng trạng thái: 'Ra mắt hoặc chết' phát sinh!
Bên dưới dòng chữ màu đỏ thẫm, theo sau là nhiều từ hơn.
['Ra mắt hoặc ra đi']
Nếu bạn không ra mắt với tư cách là một Idol trong thời gian đã định, bạn sẽ chết
Thời gian còn lại: D-365
- Gì cơ?
Tuy đột ngột nhưng tôi đã cảnh giác trước. Tình hình đã bắt đầu trở nên điên rồ kể từ khi tôi tỉnh dậy trong cơ thể của người khác, không có gì đảm bảo rằng những điều kỳ cục khác không xảy ra. Sau khi tôi đọc xong mọi thứ, cửa sổ kỳ lạ biến mất. Và để chắc kèo, một điều khoản kỳ lạ đã được thêm vào trong cửa sổ trạng thái.
Tên: Park Moondae (Ryu Gunwoo)
Level : 1
Title : Không có
Vocal : C+
Dance : -
Visual : C
Talent : -
Đặc điểm : Tiềm năng vô hạn
Trạng thái bất thường: Ra mắt hoặc ra đi
Thật luôn á?
- F * ck...
Tôi vừa chửi thề vừa lau trán. Những giọt mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng trên mặt tôi. Tôi xác nhận rằng cửa sổ trạng thái là có thật. Tôi cũng không thể bỏ qua sự thật rằng những câu chữ này có thể trở thành hiện thực.
Tại sao việc như thế này lại xảy ra với tôi? Tôi bật cười trước tình cảnh khó tin này. Nhưng đồng thời, tôi cũng nghĩ đến một điều.
-...Đừng nói đây là hình phạt cho việc bán dữ liệu (hình ảnh và video) của idols trong kiếp trước nhé?
Hừm, idols à...
Thật ra, vì hoàn cảnh cá nhân mà idols đã thành một lĩnh vực quen thuộc với tôi. Khi còn học đại học, tôi đã kiếm được một số tiền kha khá để trang trải cuộc sống bằng cách trở thành người chụp ảnh và quay video thần tượng. Tôi đã nhìn thấy mọi thứ và nghe đủ loại tin đồn. Họ nói rằng môi trường tạo nên một con người. Khi tôi đi theo để chụp ảnh các idols, vào thời điểm đó, tôi đã vô tình trở nên quá ham hố công việc này một cách không cần thiết. Lúc đó, tôi tự mình tìm hiểu về điều này điều kia nên đây là lĩnh vực mà tôi khá am hiểu.
Tôi nhìn chằm chằm vào cửa sổ trạng thái. Tôi không biết nữa. Điều này thật vô lý và đáng giận. Nhưng tôi không có ý định đi chết. Đó là lý do tại sao tôi cần bình tĩnh suy nghĩ về nó.
Trans và edit: GàX1128 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad Docln NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)
Đúng vậy, tôi đã từng có một cuộc sống hoàn toàn vô giá trị và bây giờ, họ đang trao cho tôi một cơ hội để bắt đầu một cuộc sống mới. Với các điều kiện thuận lợi này. Ngoài ra, để tìm lý do tại sao tôi xuyên vào cơ thể này, tôi cần sử dụng cái cửa sổ trạng thái vô thực này nhiều hơn và kiểm tra xem nó hoạt động như thế nào.
- Hừm.
Tôi đã hoàn thành việc phân tích và hợp lý hóa tình huống của chính mình. Và cười toe toét như thể bị điên. Trong khoảng thời gian này, hình như là có một chương trình sống còn cho thần tượng trở thành hit nhỉ?