Pompous and Cute Mamiya-San ~ The Beautiful PR Person in the Company Sits Next to Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 28

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 232

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7478

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

WN Vol 1 - Chương 10: Dùng bữa tối cùng cô nàng PR xinh đẹp!

Làm nhẹ 2 chap thôi nhé, giờ lặn tiếp :v

__________________________

“Đây chị, nếu dùng filter với tông màu ấm sẽ làm cho nó ngon hơn đúng không?”

“Ưm.”

“Nhấn và giữ để chụp liên tục nhé…”

Vì dùng ứng dụng nên không có âm thanh chụp ảnh. Tôi cũng đã được anh mình kiêm chủ nhà hàng cho phép chụp rồi.

Sự cho phép là rất cần thiết khi đăng ảnh bữa ăn lên mạng, đặc biệt là ở các nhà hàng tư nhân. Nhiều khi một số nơi còn không muốn thực khách giơ điện thoại lên bàn như lẽ thường.

“Ăn thôi nào.”

Mamiya-san nhíu mày nhìn chiếc điện thoại của mình. Dễ thương thật.

Lớp trang điểm của cô ấy có bong ra đôi chút, hoặc là mỏng hơn so với buổi sáng. Không hiểu sao tôi lại thấy vui trong lòng. Làn da rất đẹp, cả đôi môi dày kia nữa. Chết tiệt, không được suy nghĩ kì lạ.

“Nhưng chị không biết là chụp đã ổn chưa nữa.”

“Không sao đâu, ăn trước đi không đồ ăn nguội mất, việc đấy để sau đi ạ.”

Tôi lấy dao dĩa ra khỏi hộp và bắt đầu thưởng thức đĩa tôm chiên trên bàn. Những con tôm ngon đến đáng ngạc nhiên từ đầu tới đuôi. Nước sốt tartare phủ lên cá trắng chiên với nguyên liệu có cả dưa chua lẫn sữa chua đặc biệt của anh tôi càng làm nó ngon hơn.

Nhưng vấn đề chính ở đây không phải là món ăn, mà là cô gái đang ngồi trước mặt tôi kia.

Mamiya-san gọi món ăn phổ biến nhất, omurice thêm nước sốt cà chua đặc biệt. Khẩu vị tốt thật.

“Woa…Ngon quá.”

Cách cô ấy ăn không khác gì nhân vật hoạt hình. Tôi thực sự chưa thấy một ai xinh đẹp như cô ấy cả.

Tôi liếc về phía nhà bếp, thì cả anh tôi lẫn Makiko-san nhìn chằm chằm vào tôi mà đứng cười toe toét. Dừng lại đi hai người, em đây xấu hổ lắm đấy!

“Cho chị một miếng gà rán nhé.”

“Được thôi ạ.”

Mamiya-san chọc cái dĩa vào miếng gà rồi lấy nó ra. Có hơi nóng một chút, nhưng cô ấy vẫn ăn ngon lành.

Món gà rán của anh tôi đặc biệt giòn, gia vị ngấm sâu vào cả bột lẫn thịt, đến nỗi tôi ước rằng giá như có món này trong hộp cơm trưa mỗi ngày có phải tốt không.

“Ngon quá đi.”

Đúng nhỉ, em cũng ưa món này không kém đâu.

Biểu cảm và lời nói của Mamiya-san không có chút nào tán tỉnh trong đó. Chắc là cô ấy không xem tôi là một đối tượng để yêu đâu nhỉ. Mà thôi, càng nghĩ càng sầu thêm.

“Chị muốn ăn như thế này mỗi ngày quá đi à.”

“Từ lúc tới đây em tăng tận ba cân rồi đấy. Giờ thì phải đặt chỗ trước, nhưng vì phát mệt với mấy lời mời chào nên để lần sau quay lại nhé chị.”

Mamiya gật gật đầu mà nói ‘Ưm, ưm” rồi tiếp tục với món salad kia. Chúng tôi vừa thưởng thức những món ăn phương Tây đầy tinh tế vừa nhấm nháp ly rượu vang hồng Mariko đã chọn cho cả hai.

Sao thế này. Ngồi ăn tối với một cô gái xinh đẹp, rất xinh đẹp là đằng khác, mà sao tôi lại không cảm thấy gì. Hay là tại vì cô ấy không coi mình là thằng đàn ông đây?

Tôi liếc Mamiya-san.

Cô ấy ăn từ omurice, gà rán đến súp hành tây mà miệng vẫn không quên mỉm cười.

“Sao thế?”

Có vẻ cô ấy nhận ra ánh nhìn của tôi.

“À không, em chỉ nghĩ là món đó ngon thật thôi.”

“Đúng không, chắc là trưa mai chị sẽ dùng món này tiếp nè.”

Và thể nào cũng tranh nhau trả tiền cho xem.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại