Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

21 61

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

26 64

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

315 513

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

256 4545

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

556 1763

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

95 365

Tập 3: Chương Nam Vực – Nguyệt Ảnh Kiếm Tông - Chương 236: Nhân vật chính, chim nhỏ?

Ầm ầm.

Dưới linh quang trận đồ, vô số địa mạch linh khí bị cưỡng ép kéo ra từ lòng đất, hóa thành từng đạo tinh quang bắn lên trời, tụ lại. Trên hồ nước sôi sục, Bùi Liên Tuyết cầm Tuyết Quỳnh Vạn Linh Kiếm, nhẹ nhàng nhảy từ phi kiếm của Diệp An Bình xuống mặt hồ.

Mũi chân lướt nước, một đạo băng lam linh quang khuếch tán ra. Hồ nước bốc bọt sôi trào lập tức đông thành băng, hóa thành một phiến băng trôi nổi, làm chỗ đứng cho Bùi Liên Tuyết.

Nàng bước đến trung tâm hồ, ngẩng đầu nhìn Diệp An Bình trên phi kiếm, gật đầu: “Xong!”

“Bắt đầu đi, sư muội.”

“Ừ.”

Diệp An Bình gật đầu, ngự kiếm bay lên trời. Bùi Liên Tuyết nhìn theo bóng sư huynh xa dần, khẽ ngửa đầu, nhắm mắt, trầm tĩnh, điều động linh khí, tụ vào đầu ngón tay trái. Nàng lập kiếm trước song mi, tay trái kết kiếm chỉ, lướt từ đầu kiếm đến đuôi, rồi giơ kiếm chỉ thiên.

Băng lam linh vụ lập tức bùng ra quanh người. Toàn bộ hồ nước đông cứng, ngọn lửa xung quanh bị băng bao bọc, như những ngọn đèn băng cháy bên trong. Sương trắng tràn ngập, một cột sáng băng lam phóng lên, đâm thẳng vào trung tâm trận ấn trên trời.

Ầm ầm.

Sóng xung kích khiến núi non rung chuyển, đá lăn từ đỉnh núi. Sáu vị Nguyên Anh trưởng lão trên trời run lên vì luồng linh khí này.

Thiên Tinh Chân Nhân, chủ trận nhãn, nhìn cột sáng băng lam từ Quỳnh Phong, kinh ngạc: “Đây là…”

Một trưởng lão khác vội hỏi: “Thiên Tinh trưởng lão, không phải… Kiếm Tổ chứ?”

“Không phải.”

Thiên Tinh phủ định, nhắm mắt, thi triển xa mục thuật pháp.

Đôi mắt lóe kim sắc linh quang, xuyên qua linh hỏa, vòng qua núi cao, đến hồ nước nơi Bùi Liên Tuyết đứng.

Thấy thanh huyền băng kiếm dài bốn thước rưỡi trong tay nàng, gương mặt già nua của ông ánh lên niềm vui, quát:

“Chư vị! Biến trận! Nhường chủ trận nhãn cho nàng!”

Năm người còn lại kinh ngạc, nhìn Thiên Tinh.

Họ không dùng xa mục thuật để kiểm tra, nhưng Thiên Tinh là tiền bối cao nhất, nếu ông ra lệnh nhường trận nhãn, ắt có lý do.

Sáu Nguyên Anh tu sĩ biến hóa phù đồ, trận ấn lục giác che trời phân giải, tái cấu trúc, để lại một vị trí trung tâm cho Bùi Liên Tuyết.

Bùi Liên Tuyết thấy trận đồ thay đổi, theo hướng dẫn của Diệp An Bình, kết bảy ấn ký, truyền linh khí qua Tuyết Quỳnh Vạn Linh Kiếm vào trận ấn.

Sau đó, thần trí nàng như lạc vào không gian lưu quang, nơi sáu thần hồn Nguyên Anh tu sĩ vây quanh. Bọn họ, trẻ có, già có, nam có, nữ có, đều nhìn nàng.

Nữ tu mặc áo ướt át nhướn mày: “Hử? Nha đầu này chỉ là Trúc Cơ kỳ. Thiên Tinh lão đầu, ngươi nghĩ gì, để sáu người chúng ta phụ trợ nàng kết trận?”

“Lại còn tam linh căn…”

“Còn nhỏ thế…”

“Nhưng… trông rất ngoan.”

Nghe câu cuối, năm người, kể cả Thiên Tinh, nhìn nữ tu vừa khen Bùi Liên Tuyết. Nàng trừng lại: “Nhìn gì? Thật sự ngoan, các ngươi không thấy sao?”

“... ...”

Bùi Liên Tuyết hoảng, cảm giác bị đám đại lão vây quanh, đứng ngây, rụt đầu, chớp đôi mắt cam. Thiên Tinh thở dài, nhìn nàng:

“Nha đầu, đừng lo. Biết kết trận không? Chỉ cần truyền linh khí qua thanh kiếm vào trận pháp, còn lại để chúng ta lo.”

Bùi Liên Tuyết ngẩn ra, hét lớn: “Vâng!!”

“... ...”

Sáu người híp mắt, cảm giác lỗ tai đau, trừng nàng, nhưng không nói gì thêm.

“Nha đầu! Vào linh thức vào Thiên Xu, từ từ thôi, đừng gấp, đừng căng thẳng.”

“Vâng!!”

“... ...”

...

Cùng lúc, trong rừng tuyết, Hồ Thiên Nguyệt, đang ngồi cạnh Vân Y Y, Vân Tịch, và Vân Tửu Tửu, thấy trận ấn trên trời thay đổi, thắc mắc. Nàng biết Thiên Tinh dẫn người đến dập lửa, nhưng trận ấn sáu người đột nhiên đổi thành bảy người, và cột sáng băng lam vừa xuất hiện.

“Thiên Tinh lão đầu làm gì thế?” Nàng lẩm bẩm, quay sang Trương Nhất Hạc: “Tiểu tử, đi xem cột sáng băng lam kia. Ngươi ở đây cũng chẳng làm gì.”

Trương Nhất Hạc giật mình, rụt cổ, lắc đầu: “Hồ trưởng lão, ta… ta bị thương.”

“Thương gì?”

“Chân… chân đau.” Hắn ôm mắt cá, lăn lộn.

“... ...”

Hồ Thiên Nguyệt nhíu mày, biết hắn sợ nguy hiểm, tham sống sợ chết, rồi nhìn Phượng Vũ Điệp đang ôm Vân Tửu Tửu: “Phượng cô nương, ngươi đi xem. Bên này ta lo được.”

Phượng Vũ Điệp định đáp, nhưng sững lại, chỉ vào mặt mình: “Ta… không phải cô nương.”

“... ...”

Hồ Thiên Nguyệt nhíu mày, liếc xuống đũng quần nàng, híp mắt: “A, vậy ngươi thật… nhỏ.”

?

Phượng Vũ Điệp không hiểu, nghiêng đầu: “Hử? Cái gì nhỏ?”

“Con chim nhỏ.”

“Con chim? Hử?”

“... ...”

Hồ Thiên Nguyệt trừng nàng, quay sang Trương Nhất Hạc: “Trương tiểu tử, đi cùng Phượng tiểu tử. Có gì báo ta, ta không rảnh.”

“A?” Trương Nhất Hạc ngẩn ra, liếc Phượng Vũ Điệp, gật đầu: “Được, Phượng huynh, ngươi đi trước…”

Phượng Vũ Điệp thầm nghĩ chim nhỏ là gì?, đứng dậy, vỗ mông, gọi phi kiếm. Trước khi bay, nàng liếc cây tùng nơi Diệp An Bình từng đứng, xác định hắn không ra tín hiệu, rồi ngự kiếm bay về phía hồ nước của Bùi Liên Tuyết.

Đáng lẽ tên chap sẽ là Tước Tước (雀雀), nhưng để nguyên thì không hiểu, mà để con chim sẻ không hay. Nên vừa để giữ nguyên 2 tầng nghĩa, nên mới dịch thành con chim nhỏ