Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

21 60

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

26 64

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

315 513

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

256 4545

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

556 1759

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

95 365

Tập 1: Chương Huyền Tinh Tông - Chương 22: Giảm tám phần

“Bạch Duyệt Tâm… Bạch Duyệt Tâm…”

Rời khỏi văn phòng Huyền Tinh Tông, Diệp An Bình vừa tìm địa điểm cho tiệm lý liệu, vừa lẩm bẩm tên vị sư tỷ lúc nãy.

Nghĩ một lúc, cậu chợt nhớ ra, chẳng phải nàng là sư tỷ phụ trách kiểm tra kiếm pháp và pháp thuật của tân đệ tử trong kỳ tuyển chọn sao?

Trong game, nàng là một phần của hướng dẫn chiến đấu cho người chơi chọn gia nhập Huyền Tinh Tông.

Huyền Tinh Tông còn có một nhiệm vụ phụ liên quan đến nàng, tên là “An ủi Bạch sư tỷ bị tổn thương”.

Bạch Duyệt Tâm, với tư cách đệ tử Huyền Tinh Tông, chịu trách nhiệm thử kiếm với các tân đệ tử muốn nhập môn, tức là đấu kiếm từng người một.

Nàng ở Trúc Cơ trung kỳ, kiếm thuật không tệ, nhưng xui xẻo thay, kỳ tuyển chọn lần này nàng bị phân vào nhóm có Phượng Vũ Điệp.

Khi Phượng Vũ Điệp bước lên thử kiếm, mặt cười tươi rói, Bạch Duyệt Tâm thấy vậy, cho rằng nàng ỷ thiên linh căn mà kiêu ngạo, khinh thường mình, liền buông vài lời mỉa mai.

Kết quả thử kiếm không cần nói cũng biết, nàng bị Phượng Vũ Điệp đánh đến tự bế.

Hơn nữa, vì thử kiếm diễn ra trước mặt các trưởng lão, tân đệ tử và hàng trăm nội môn đệ tử, nên gần như cả tông đều biết nàng thua một tiểu sư muội Luyện Khí kỳ trong kỳ tuyển chọn.

Bạch Duyệt Tâm về phòng, ôm gối trùm chăn khóc mấy ngày, thậm chí còn nghi ngờ cả cuộc đời mình.

Cũng dễ hiểu, một người khổ luyện mấy chục năm, kết quả bị kẻ chỉ tu luyện chưa đến mười năm dễ dàng đè bẹp. Trừ phi vô tâm vô phế, không ai tránh khỏi cú sốc này.

Khoảng cách do tư chất và thiên phú tạo ra, trong thế giới tu tiên, gần như được phóng đại vô hạn.

Nghĩ đến đây, Diệp An Bình đột nhiên dừng bước, ngoảnh nhìn văn phòng Huyền Tinh Tông vừa rời khỏi.

Cậu hơi muốn quay lại giúp Bạch Duyệt Tâm dựng một hàng rào tâm lý trước.

Nhưng lý trí suy xét, cậu quyết định để sau rồi an ủi nàng.

Trong game, nếu hoàn thành nhiệm vụ an ủi nàng, sau này mua đồ ở khu chợ Huyền Tinh Tông được giảm giá tám phần, tiết kiệm được kha khá linh thạch.

Cậu vốn định dựa vào tiệm lý liệu kiếm tiền, mua đan dược và sách tu luyện cần thiết cho mình và Bùi Liên Tuyết. Giảm giá tám phần là khoản lớn.

Vậy là, Diệp An Bình gác chuyện Bạch Duyệt Tâm, bắt đầu nghiêm túc nghĩ về kế hoạch cho tiệm lý liệu.

Từ phản ứng của Bạch Duyệt Tâm khi cậu xoa bóp chân, kỹ thuật lý liệu của cậu rõ ràng không có vấn đề, tu sĩ dưới Nguyên Anh đều có thể phục vụ. Nhưng phản ứng của nàng cũng cho thấy lý liệu vẫn là thứ mới mẻ, khó chấp nhận với tu sĩ.

Vấn đề chính là, để một nam nhân xa lạ chạm vào chân trần hay lưng, nam tu sĩ thì không sao, nhưng nữ tu sĩ phần lớn không chịu nổi.

Ngay cả Bạch Duyệt Tâm vừa nãy, có lẽ chỉ vì cậu là thiếu niên mười lăm tuổi nên mới cho phép chạm chân nàng.

Để giải quyết, chiêu mộ một nữ tu sĩ làm học việc là ổn.

Nhưng nữ tu sĩ nào chịu đến tiệm lý liệu của cậu làm học việc?

Hơn nữa, cậu vốn không thích nhờ vả người khác.

“Ừm… hơi khó đây.”

Diệp An Bình chống cằm nghĩ, chợt thấy một tiệm bán y phục gần đó.

Cậu khựng lại, đầu như sáng lên, lập tức bước tới.

Một nữ tu sĩ trong tiệm quan sát cậu, vội đón tiếp: “Tiểu công tử, muốn may y phục à?”

“Ừ.”

“Ngài có yêu cầu gì về chất liệu hay kiểu dáng không? Hồng Y Lâu chúng ta làm được hết, từ yến phục, hỉ phục, đến tang phục, thọ y.”

“Ta không rành chất liệu hay kiểu dáng, cứ theo…” Diệp An Bình nhìn quanh, cuối cùng chỉ vào y phục của nữ tu sĩ, “Bộ ngươi mặc mà làm.”

“Hả?” Nữ tu sĩ ngơ ngác, nhìn la quần mình, “Tiểu công tử, đây là y phục nữ tử, ngài bảo ta làm sao đây?”

“Đúng thế, ta đâu nói là may y phục nam.”

… …

Cùng lúc, trước điện môn Huyền Tinh Tông.

Bùi Liên Tuyết che mặt, lê bước nặng nề, cuối cùng vượt qua bậc thang cuối của con đường núi ngàn thước.

Khóe mắt nàng giật giật, liếc nhìn Phượng Vũ Điệp vẫn ôm chặt cẳng chân nàng, cơn giận tan biến.

Bùi Liên Tuyết chẳng hiểu Phượng Vũ Điệp muốn gì.

Công khai giả chó sủa “gâu gâu”, bị nàng kéo lê ít nhất ngàn bậc thang, ngực và bụng cọ vào bậc đá, vậy mà chẳng kêu ca.

“… …”

Thấy Bùi Liên Tuyết nhìn, Phượng Vũ Điệp nheo mắt cười: “Gâu! Gâu gâu~~”

Bùi Liên Tuyết há miệng, thở dài ngao ngán, hỏi: “Rốt cuộc ngươi muốn gì? Buông ra!!”

“Ta chỉ muốn làm muội vui thôi, Bùi sư muội, cười một cái đi.”

Bùi Liên Tuyết nắm chặt tay, giơ chân kia định đá nàng văng, nhưng Phượng Vũ Điệp lanh lẹ, thấy chân kia đá tới, lách người né, ôm luôn chân còn lại.

Bùi Liên Tuyết đá thêm vài cái, nhưng Phượng Vũ Điệp lần nào cũng khéo léo né mà không buông cẳng chân nàng.

Bùi Liên Tuyết hết cách, thấy đệ tử Huyền Tinh Tông tiếp đón tân đệ tử phía trước đã nhìn sang, nàng vội một tay che mặt, hỏi: “Ngươi muốn gì mới buông?”

“Muội cười một cái, cười là ta buông ngay.”

“… …” Bùi Liên Tuyết nghiến răng, miễn cưỡng nở nụ cười đầy sát ý, “Xong chưa?”

Phượng Vũ Điệp mím môi, lắc đầu: “Chưa ngọt, cười lại cái.”

Được voi đòi tiên!!

Bùi Liên Tuyết không nhịn nổi, tay phải làm kiếm chỉ, rút kiếm từ túi trữ vật, xoẹt một tiếng, nhanh như muốn đâm xuyên Phượng Vũ Điệp, đâm mạnh vào lưng nàng.

Phượng Vũ Điệp giật mình, vội buông chân Bùi Liên Tuyết, lăn mấy vòng trên đất né thoát.

Nàng lau mồ hôi, đứng dậy, nhìn thanh kiếm cắm sâu mười tấc vào mặt đất, hỏi: “Bùi sư muội, muội định giết ta à?”

“Hừ.” Bùi Liên Tuyết hừ lạnh, thu kiếm vào túi trữ vật.

“Thôi thôi.” Phượng Vũ Điệp chắp tay sau lưng, cúi đầu, “Ta sai rồi, sau này không thế nữa. Chẳng phải muội nói ta giả chó là muội vui sao? Muội cả đường không cười cái nào, cười lên đẹp lắm mà.”

Bùi Liên Tuyết chẳng thèm đáp, lúc này, một đệ tử Huyền Tinh Tông tiếp đón bước tới.

Thấy Phượng Vũ Điệp tóc tai bù xù, y phục đầy bụi và lá cây, hắn nghĩ nàng là nha hoàn của Bùi Liên Tuyết, liền hỏi: “Vị tiểu đạo hữu, đến dự tuyển chọn à?”

Bùi Liên Tuyết vội chắp tay hành lễ, chỉ sang Phượng Vũ Điệp: “Tiền bối hiểu lầm, ta là bồi học của nàng.”

“Hả?” Người kia ngẩn ra, nhìn Phượng Vũ Điệp, ngạc nhiên hỏi, “Ngươi đến dự tuyển chọn?”

“Đúng đúng!” Phượng Vũ Điệp chớp mắt, “Ta đến dự tuyển chọn.”

“Huyền Tinh Tông chỉ nhận đệ tử đơn linh căn, dị linh căn, hoặc xuất thân đại thế gia.”

—“Gọi hai người kia qua!”

Lúc này, giọng Vương trưởng lão vang lên từ phía sau.

Hắn quay lại, vội chắp tay: “Vâng, trưởng lão.”

Vương trưởng lão bước đến trước Phượng Vũ Điệp và Bùi Liên Tuyết, thấy nàng lôi thôi, nhíu mày hỏi: “Ngươi sao thế này?”

“Ta ôm…”

Bùi Liên Tuyết vội ngắt lời: “Nàng lên núi không cẩn thận, lăn xuống.”

Giảm tám phần: giảm 20%, bán giá 80%