Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.
______________________________________________________________________________
“Cậu bị đuổi! Tôi không muốn ở chung đội với cậu thêm một giây phút nào nữa!”
“...Ế?”
…..Đúng rồi đó, tôi là Raust, người vừa mới bị Margulus, thủ lĩnh của tổ đội Lôi Kiếm, đuổi ra khỏi đội.
Nếu quả thực là thế thì, đây là lần đầu tiên mà tôi được nghe về chuyện này.
Đó là lý do mà tôi không thể giấu nổi sự lúng túng của mình...
“Xin hãy đợi một chút! Có phải là, tôi đã làm điều gì sai...”
“Hở, cậu đang giỡn mặt tôi đấy à? Cậu vẫn chưa nhận ra sao?”
...Tuy nhiên, Margulus đáp lại sự lúng túng của tôi bằng thái độ giận dữ.
Chẳng hề cố gắng che giấu vẻ tức giận của mình, anh ta mở miệng.
“Chính vì cậu mà nhiệm vụ lần này mới thất bại! Cái thứ trị liệu sư bất tài vô dụng!”
“Đúng vậy! Tất cả là lỗi của cậu!”
Hùa theo cơn nóng giận của Margulus, một trong những người phụ nữ của anh ta, đạo tặc Sarveria cũng giận dữ thốt lên.
“——Ơ!”
Và thế là, nhờ có lời buộc tội của hai người này mà tôi bỗng nhiên nhận ra lý do họ đuổi mình.
...Đúng vậy, đây chỉ là hành động phát sinh mỗi khi họ bộc phát cơn giận.
Nhưng phải thừa nhận là chúng tôi đã thất bại nhiệm vụ thảo phạt hydra lần này.
Mặc dù đây là nhiệm vụ có độ khó rất cao, nhưng người ta nói rằng một tổ đội hạng nhất thì sẽ có khả năng đánh bại một con hydra, và trong trường hợp này thì đó chính là tổ đội Lôi Kiếm.
Tuy vậy, thất bại lần này chắc chắn không phải bắt nguồn từ sai sót của tôi, trị liệu sư của đội.
Tất nhiên là tôi vẫn chưa làm tốt công việc của mình, nhưng ít nhất thì tôi cũng đã làm tròn vai trò của một trị liệu sư trong nhiệm vụ lần này.
...Thật lòng mà nói, tôi nghĩ rằng nhiệm vụ lần này thất bại là vì Margulus và Sarveria đã vui vẻ quá độ với nhau đêm qua, chính vì thiếu ngủ cho nên chuyển động của họ mới trở nên chậm chạp.
Mặc dù biết rõ là phải làm nhiệm vụ vào ngày hôm sau, nhưng họ vẫn vui vẻ với nhau cho tới tận khuya.
Và kết quả là, chuyển động của hai người họ trở nên cực kỳ tệ hại.
Nếu là bình thường, Margulus có thể tung ra những cú chém có lực công kích lớn bằng thanh trường kiếm nặng nề của mình, và Sarveria có thể trêu ngươi đối thủ bằng tốc độ di chuyển cực nhanh.
...Nhưng lần này, bởi vì mất sức nên thanh trường kiếm của Margulus không thể xuyên qua lớp phòng ngự của hydra, trong khi Sarveria thì lại không còn được nhanh nhẹn như thường ngày, dẫn đến việc cả người cô ta bị nhấn chìm trong độc tố của con hydra, và đó chính là thời điểm mấu chốt mà chúng tôi quyết định rút lui.
“Nếu như cậu có ích hơn một chút thì nhiệm vụ này đã có thể được giải quyết dễ dàng rồi.”
Thậm chí ngay cả Armia, nữ pháp sư đứng ở tuyến sau trong đội giống tôi, người biết rõ những việc tôi làm nhất, cũng nhìn tôi bằng ánh mắt giống như đang nhìn kẻ có tội.
Mặc dù vẫn chưa có một mối quan hệ chính thức với Margulus, nhưng bởi vì có tình ý với anh ta nên Armia không hề có ý định đổ lỗi cho Margulus.
...Và kết quả là, bọn họ đổ hết lỗi lầm từ thất bại của nhiệm vụ thảo phạt hydra lên đầu tôi và khiến cho bầu không khí hiện tại nặng nề đến mức này đây.
Rõ ràng đó chỉ là hành động giải tỏa cơn giận mà không hề có lý do chính đáng.
“...Xin lỗi.”
Cho dù là vậy, tôi vẫn không hề mở miệng phàn nàn một lời nào về thái độ của những thành viên trong đội.
Tất nhiên, không phải là vì tôi không muốn phàn nàn đâu nhé.
Dù sao thì đây cũng không phải là lần đầu tôi trở thành mục tiêu để họ giải tỏa cơn giận.
Phần thưởng tôi nhận được chỉ bằng một phần tư so với những thành viên khác trong đội, họ còn lấy lý do là trị liệu sư có thể chữa thương ngay tức khắc để sử dụng bạo lực với tôi.
Nhưng tôi hiểu được rằng đó là điều không thể tránh khỏi.
...Bởi vì tôi là một tên trị liệu sư bất tài vô dụng chỉ có thể dùng được ma thuật trị liệu cơ bản – hồi phục.
Dĩ nhiên là thái độ của Margulus và những người khác chắc chắn sẽ có vấn đề đối với một trị liệu sư bình thường.
Nhưng, đối với một tên trị liệu sư bất tài như tôi thì chẳng ai lên tiếng phản đối cả.
Dẫu sao thì cũng chẳng có tổ đội nào muốn nhận tôi làm thành viên.
Cho dù là thế, tôi vẫn miệt mài học hỏi từ nhiều người khác nhau để cải thiện kỹ năng của mình.
Giờ thì tôi có thể tăng hiệu quả trị thương bằng cách sử dụng《Hồi phục》liên tục, mặc dù không phải là một kỹ năng hoàn hảo, nhưng bằng cách này tôi có thể trở thành một thành viên dự bị cho tuyến đầu của đội, tôi còn có thể dò bẫy mặc dù không hiệu quả bằng một đạo tặc vì họ có kỹ năng riêng của mình.
Dù thế nào đi nữa thì cũng không thể tránh được một sự thật hiển nhiên là tôi thiếu khả năng của một trị liệu sư.
Lúc mà Sarveria bị nhận chìm trong chất độc của con hydra, tôi đã phải mất khá nhiều thời gian để thanh tẩy cho cô ta.
Tất nhiên, độc của hydra không phải là thứ có thể bị thanh tẩy bởi một trị liệu sư bình thường, nếu xét tới điều đó thì đáng lý ra tôi phải được xếp ngang hàng với những trị liệu sư bình thường.
Nhưng đó cũng chưa đủ để vươn tới hạng nhất, cùng lắm thì tôi chỉ được xếp ở hạng trung bình.
Nói cách khác, tôi chính là thành viên yếu nhất của tổ đội hạng nhất Lôi Kiếm này.
Mặc dù vậy, Margulus vẫn để tôi vào đội.
Đó là lý do mà tôi luôn biết ơn Margulus và tổ đội của anh ta, cho dù có bị đối xử thế nào đi nữa.
“...Hiểu rồi, tôi sẽ rời khỏi đội.”
Tôi quyết định rời khỏi đội Lôi Kiếm.
“Cuối cùng cậu cũng hiểu ra à!? Hiểu rằng cậu là một gánh nặng đối với tôi đến nhường nào!?”
“Thật nhẹ nhõm làm sao! À đúng rồi, nhớ để lại trang bị đấy. Tôi sẽ bỏ qua cho cậu mà không lấy tiền.”
“Hãy xem như đó là phí bù đắp cho chúng tôi vì đã phải chịu đựng một kẻ như cậu từ đó đến giờ.”
Trang bị của tôi, những thứ mà tôi đã mua bằng tiền mình khổ cực dành dụm chỉ với chút phần thưởng nhỏ nhoi nhận được, với tất cả lòng biết ơn từ trước đến giờ, tôi lặng lẽ đặt chúng xuống đất.
Và thế là, tôi rời khỏi căn nhà trọ vốn được dùng làm nơi ở chung của cả đội, từ nay về sau tôi không còn là một thành viên của tổ đội Lôi Kiếm nữa.