Một vài lời tâm sự của trans:
-Đây là bộ đầu tiên mình dịch cùng với bạn mình nhân thời gian rảnh do cũng thích bộ này và thấy nó drop nên khá tiếc, vậy nên sẽ không tránh khỏi những lỗi lặt vặt do trình độ tiếng Anh của bọn mình có hạn, mong các bạn sẽ đóng góp ý kiến ở phần dưới, thêm vào đó thì ngay cả ở bản này bản Eng cũng có rất nhiều từ khó hiểu hoặc do cách dùng từ cá nhân của trans Eng, nên mình cũng mong mọi người thông cảm. Thôi, không dài dòng nữa, mời mọi người đọc truyện. :D
_________________________________________________________
"Hmm, cuối cùng thì cũng đã tới nơi rồi."
Tôi có thể nghe được tiếng sóng biển vỗ vào bờ.
Cả ba thành viên của gia đình Falma đều đã xuống xe ngựa. Một người là cha của Falma, Bruno; một người là mẹ cậu, Beatrice và cuối cùng là cô em gái, Blanche. Mỗi người họ đều mang một biểu cảm cho thấy họ đang rất mong chờ ngày hôm nay. Falma là người cuối cùng xuống xe. Cậu hít một hơi thật sâu cái không khí mát mẻ và đậm mùi muối của biển, rồi bước đi vững vàng trên nền cát trắng. Họ dừng xe gần Medioccasean Sea.
Sau khi đi bằng xe ngựa suốt một ngày bắt đầu từ Thủ đô Hoàng gia, họ đã đến lãnh địa của Đại công tước, Marseille.
True Era 1146, đã nửa năm trôi qua kể từ khi thành lập Diversis Mundi Pharmacy, Falma đã 11 tuổi.
Một tầm nhìn toàn cảnh 360o tuyệt vời trải ra trước những thành viên của gia đình Médicis.
Đập vào mắt là bãi biển cùng những đồi cát trắng thuần khiết, tương phản một cách hoàn hảo với biển xanh tạo nên những tia sáng lấp lánh. Những ngôi nhà bằng đá của làng chài gần đó nằm rải rác dọc theo bờ biển, những mái nhà sơn đỏ cùng những bức tường trắng tinh (pure white) của chúng hướng dọc theo ngọn đồi. Trên mặt biển màu xanh lục bảo, những con tàu buôn bán, trao đổi đang ra vào tấp nập. Có thể nhìn thấy được cả một con tàu neo tại cảng thương mại lớn. Phong cảnh này chắc chắn giống với miền Nam nước Pháp.
"Chúng tôi đã và đang đợi ngài, Lãnh chúa, Tân Đại công tước của Marseille." (Trans: New Archduke, có lẽ là dịch như thế này)
"Hmm, ta thấy rằng ngươi đã làm tốt công việc của mình, Adam. Ngươi vẫn bị cháy nắng nhỉ."
"Vâng, tôi đã không bỏ bê việc tuần tra khu vực cả ngày lẫn đêm."
Bruno chào người quản đốc - Adam, người đang làm việc như một quyền Thị trưởng, còn được biết đến là người quản lý của vùng đất và giám sát viên của nông dân. Bruno cũng nhận được lời chào trang trọng từ các hiệp sĩ, những người dẫn đường cho ông đến dinh thự của Lãnh chúa trên đỉnh đồi, một cách nồng nhiệt. Ở đó, gia đình Falma được chào đón và phục vụ với một bữa ăn nhẹ.
Vì Bruno không phải là một lãnh chúa bản địa của vùng Marseille, nên ông đã giao cho Adam: một quản đốc trẻ tuổi, có thiện chí và có khả năng từ gia đình Médicis, với tư cách là quyền Thị trưởng.
Adam có mái tóc nâu sẫm, da ngâm, và nét mặt góc cạnh.
‘Tôi tự hỏi liệu anh ấy có phải người gốc Tây Ban Nha (Hispanic) không?’
Đó là ấn tượng của Falma đối với Adam.
"Vùng này có 21 làng, 47 hiệp sĩ, 635 nông dân và 938 người trồng cây thuốc... "
"Xin hãy xem bản đồ của vùng. Từ đây tới đây là khu vực sẽ trở thành vườn cây dược liệu, trong khi đất nông nghiệp và đồng cỏ sẽ ở đây. Vụ thu hoạch của mỗi khu vực nhỏ sẽ được thu thập ở đây. "
"Lao động là bắt buộc, nghĩa vụ sẽ được thực hiện luân phiên trên mỗi làng…”
Và còn nhiều điều khác nữa, Adam đã báo cáo với Bruno cùng lúc trình bày nhiều tài liệu với 1 tốc độ chóng mặt. Dường như ông đã cẩn thận thực hiện bài thuyết trình này. Mặc dù trông ông ta cũng có vẻ căng thẳng.
"Tình trạng của bến cảng ra sao?"
Trong khi Bruno đang chơi đùa với ria mép của mình, ông chỉ vào bến cảng Marseille.
Có 14 tuyến thương mại, kết nối với bến cảng từ 31 quốc gia và 3 thuộc địa.
"Vâng, như ngài biết, bến cảng Marseille là niềm tự hào của đế chế do sự nổi tiếng như là cổng thương mại lớn thứ hai trên cả nước. Tình hình thương mại trong năm nay cao hơn so với năm ngoái, 10 đối tác thương mại hàng đầu trước đó vẫn tiếp tục chuyển hàng nhập khẩu và xuất khẩu sang chúng ta hàng năm. "
"Hmm. Không tệ. Cả khối lượng thương mại và doanh thu thuế đều tăng ".
"Như ngài đã nói, đặc biệt là thương hội Nederground East Indai đã thể hiện một vị thế to lớn của mình. Vì trước đây là lãnh thổ của một hầu tước, nhưng bây giờ là của một Đại công tước, Lãnh chúa, ngài nên ghi nhớ mối quan hệ này của chúng ta với họ. Bởi vì họ là một công ty đã được quốc gia Nederground cấp giấy phép của hoàng gia nên họ không cần phải tuân thủ việc thu thuế, họ có quyền gây chiến tranh và thương lượng các hiệp ước.
"Đối với ngoại thương, thật là đáng ghen tị nếu họ có quyền tự do làm như vậy. Giảm mức thuế, nhưng nếu họ vẫn không tuân theo các quy tắc của chúng ta, thì hãy đuổi chúng đi."
"Điều này có ổn không thưa ngài, Lãnh chúa của tôi?"
"Nếu chúng ta giảm thuế suất thì cả người và hàng hóa cũng sẽ tăng lên mà thôi. Đối với dịch vụ hậu cần. . .
Con vẫn còn làm gì ở đây vậy Falma? Ra ngoài chơi đi, bãi biển đầy cát ở đây rất tuyệt vời đó. "
Bruno nhận thấy Falma, người đã che dấu đi sự hiện diện của mình và trộn lẫn với bức tường để
nghe lén. Ông trông có vẻ nghiêm trọng khi đuổi Falma ra ngoài.
"Waa, mình có thể nhìn thấy biển!"
Sau khi bị đuổi, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ra ngoài
và cao hứng như một đứa trẻ.
"Đừng xuống biển!"
"Vâng!!"
‘Thương hội Nederground East Indai. . . Không phải nó giống như là bắt chước Dutch East India Company à...?’
Cuối cùng Falma cuối cùng đã thuyết phục bản thân rằng không có nghi ngờ gì về sự tương đồng về địa lý của thế giới này với thế giới cũ.
Cậu đã phải chịu đựng ý tưởng rằng đây là một thế giới thời trung cổ song song khi nghĩ về điều đó, bất kể cậu đã bị mắc kẹt trong thế giới này.
"Aaa, phong cảnh chỉ có thể nói là quá đẹp, tới mức tôi cảm thấy ngỡ ngàng! Em có nghĩ vậy không, quý cô Blanche !? "
"Mịn quá! mịn quá!"
Khi Bruno đuổi Falma ra khỏi dinh thự của Lãnh chúa trên ngọn đồi, ông đã thấy Lotte và em gái cậu, Blanche, phấn khích sau khi nhìn thấy bãi biển trắng trải dài trước mắt họ. Họ chạy xuống từ trên đồi, cả hai đang quay vòng và nhảy múa trên bãi biển.
‘Hai người đó thực sự là trẻ con’.
Falma cảm thấy dễ chịu.
‘Mình cũng là một đứa trẻ, phải không?’
Cảm thấy thỏa mãn, Blanche dừng lăn qua lăn lại trên kè cát, thử phủ đầy mặt em ấy với cả cát và rong biển.
"Quý cô trẻ tuổi! Hãy làm một lâu đài cát nào! "
Gió biển khô nhẹ thổi và mùi mặn của nước biển hòa trong không khí thật dễ chịu. Làn gió nhẹ nhàng nâng mái tóc hồng của Lotte lên khi nó biến mất. Falma cũng theo họ xuống bãi biển không lâu sau. Cậu ta quan sát Lotte và Blanche làm lâu đài cát. Trong khi Lotte khéo léo đến nỗi thậm chí lâu đài của cô ấy còn có một tầng thứ hai, lâu đài của Blanche đã chẳng còn gì ngoài một đống cát, và cô nhìn chằm chằm vào lâu đài của Lotte một cách ghen tị
"Anh hai! Em muốn bắn tung tóe trên đó! "
Blanche dường như đã cảm thấy mệt mỏi vì chơi cát khi cô kéo áo của Falma.
"Cậu chủ Falma, liệu chúng ta có thể tới gần mặt nước và ngắm những con sóng không!?"
Lotte nhảy vội vã ngay tại chỗ. ‘Liệu họ có nên khởi động trước khi nhảy xuống biển không?’, là điều mà Falma nghĩ.
"Tôi không nghĩ rằng nên xuống biển, vì cả hai đều không biết bơi. Ngoài ra, có ai trong hai người mang quần áo để thay không?"
Tuy nhiên, cả hai đã cởi đôi giày của họ và điên cuồng lao dọc theo bãi cát mà không quan tâm đến những lời của Falma.
"Thật đúng là Lottelita, luôn tràn đầy năng lượng. Có thể là do cô ấy chưa từng nhìn thấy biển trước đây... "
Đối với Ellen đang mỉm cười, người đã đi cùng họ, cô lấy áo khoác của cô và nghỉ ngơi dưới bóng cây trong khi uống rượu.
"Nóng quá. Đổ mồ hôi khắp người rồi. Tôi có nên lao xuống chung không nhỉ? "
Lotte và Blanche đuổi theo những con sóng mà không quan tâm đến thế giới xung quanh, họ dường như khá vui vẻ khi chân họ ngập trong nước biển.
Với một tiếng động, phần còn lại của bộ váy của Ellen rơi xuống đất. Thay vì một bộ đồ bơi, cô đang mặc một bộ áo dài thắt ngang lưng trong suốt. Điều này làm Falma, người nhìn chằm chằm vào những đôi chân trần đã phô trương trước mặt cậu, bối rối. Liệu Ellen có ý thức rằng nó trong suốt? Falma rõ ràng đang gặp rắc rối về nơi để nhìn vào vì thân hình cân đối của cô ấy.
"Đi nào, nhóc Falma!"
Blanche và Lotte chơi trong sóng, không quá xa bãi biển. Gần đó, Falma đang nhìn Blanche hét lên "Khônggggg!" trong khi em ấy bị tạt nước, trò chơi vui vẻ của họ nhanh chóng biến thành một trận chiến tạt nước.
"Haa, hahaha, thật vui quá!"
"Khôngggg!"
"Bây giờ tôi đã hoàn thành, quý cô Blanche!"
Ngay lúc đó, một đợt sóng lớn đột ngột tạt vào bờ. Blanche, người không đủ trọng lượng để chống lại, đã bị những con sóng cuốn đi và biến mất vào mặt biển. (Edit: ai nói mập bất lợi nào)
"Trường hợp khẩn cấp!"
Falma chỉ thị cho Ellen và Lotte di chuyển ra khỏi bờ, rồi cậu nhảy xuống biển. Nhưng những con sóng thì cao, và cậu ta không thể nhìn thấy cơ thể nhỏ bé của Blanche.
"Master Falma!"
Sau khi Ellen xác nhận sự an toàn của Lotte, cô ấy cũng bắt đầu tìm kiếm Blanche, mặc dù Falma không muốn cô ấy làm vậy. Vì Ellen là người sử dụng Water Divine Arts, giống như Blanche bé nhỏ, cô biết bơi. Rất hiếm khi các quý bà bơi được, nhưng những người như cô không còn cách nào khác ngoài việc học.
Falma cuối cùng đã phát hiện ra Blanche bị cuốn theo dòng nước biển và có vẻ như cố bé đã bất tỉnh. Mặc dù cậu ta bơi về phía cố bé, gió thổi và dòng chảy mạnh hành động của cậu trở nên khó khăn. Cố bé dần dần trôi ra xa, và tốc độ bơi của cậu không thể theo kịp…
‘Mình nên làm gì đây!?’
Falma cảm thấy một cảm giác đau từ dấu ấn trên cánh tay phải của mình, thứ đang được ngâm trong nước.
Nó đang bị kích động? Nó phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.
‘Mình có nên thử nó không...!?’
Cậu quyết định, rồi lặn xuống càng gần đáy đại dương càng tốt.
‘Mình sẽ bỏ cuộc nếu phải lặn xuống quá sâu, nhưng may mắn thay nó vẫn còn khá nông ở đây, dù ở xa bờ…!’
[Erase]
Cậu tưởng tượng ra những chi tiết về nước của cả nước và nước biển trong tâm trí, cậu cảm nhận được kết cấu của nước trên da mình, và cuối cùng đã có thể hiểu được dung dịch nước.
Falma đã kích hoạt kỹ năng này ở tay phải của mình trong khi xem xét những tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
‘Có lẽ toàn bộ biển sẽ biến mất nếu mình sử dụng toàn bộ sức mạnh’, đó là suy nghĩ ngu ngốc đã vuột qua tâm trí của cậu ta.
Ngay sau đó, trí tưởng tượng của Falma đã được thực hiện với tình hình là nước biển trong bán kính 10 mét xung quanh cậu ta biến mất. Trong khoảng không gian mà chính mình đã tạo ra, Falma ngã xuống đáy biển. Ban đầu, một lỗ hổng ở biển xuất hiện dưới dạng một miệng núi lửa, sau đó là một cột không gian mà không hề có nước.
Trên bãi cát trần ở đáy biển, cá vẫy vây và mất thăng bằng, trong khi rong biển đang đứng ở đó thì trở nên khập khiễng và rơi xuống.
‘Được rồi!... Nhưng cái quái gì thế này !?’
Falma đã rất ngạc nhiên, và mặc dù đã tự mình làm điều đó, nó vẫn rất vô lý đối với cậu.
Cậu tóm lấy Blanche, người cũng nằm trong phạm vi trong kỹ năng của mình, và mang cô bé trở lại bờ. Để ngăn chặn dòng nước chảy vào, Falma đã tạo ra một bức tường bằng sức mạnh Thần linh để loại bỏ nước biển trên con đường của mình. Cậu bước đi từng bước một trong khi rẽ biển, cho đến lúc trở lại bờ.
‘Cậu trông giống như Moses chia rẽ Biển Đỏ’, một người Kitô giáo từ Trái Đất sẽ nói vậy.
Sau khi cậu đặt Blanche xuống bờ cát, cô bé bắt đầu ho ra nước.
"Blanche! . . . "
Cả Ellen và Falma đều tiến đến điều trị. Sau khi áp dụng CPR (Hồi sức tim phổi ), Blanche bắt đầu thở lại và khóc nức nở. Falma vẫn lo lắng, vì vậy cậu đã kiểm tra bằng cách sử dụng [Diagnosis Eye] để xem liệu có bất thường nào hay không. Cô bé có thể bị phù phổi, nhưng may mắn là em không uống quá nhiều nước biển.
‘Cảm ơn Chúa...với cơ thể trẻ con này, nó là bất khả thi để cứu em ấy chỉ bằng cách bơi lội’
Falma cảm thấy nhẹ nhõm và kiệt sức khi ngồi xuống bãi biển. Lotte, người chứng kiến hàng loạt các sự kiện, đã run lên vì sợ hãi. Blanche nhào tới Falma và rên rỉ.
Tuy nhiên, Falma nhận thấy một cái gì đó.
‘Điều đó. . . Mặc dù mình muốn loại bỏ nước, muối đã không tách rời và rơi xuống đáy biển. mình đã không chỉ loại bỏ các phân tử nước.’
Bây giờ khi nghĩ về nó, cậu có thể đã không chỉ định là "các phân tử nước", có vẻ cậu đã vội vàng. Cậu không chắc chắn rằng cậu có thể hoàn toàn xóa nước biển, vì vậy cậu nghĩ rằng nó sẽ là tự nhiên khi một lượng lớn muối và khoáng chất tách ra khỏi nước biển. Nói cách khác, muối và khoáng chất không tích tụ trên đáy biển, vậy...
‘Điều đó không thể được, làm thế nào mình có thể hoàn toàn loại bỏ nước biển, kể cả muối trong đó?’
"Master Falma. Cậu có nghĩ rằng đó là khả năng của thuộc tính [Negative] không?"
Ellen hỏi một cách nhút nhát.
"Tôi nghĩ đó có thể là một trường hợp, nhưng. Nhưng chị nghĩ nó thực sự là gì, Ellen? "
"Không phải thuộc tính [Negative], điều đó là chắc chắn. Khả năng loại bỏ hoàn toàn nước biển không tồn tại. Điều này là do khả năng của thuộc tính [Negative] chỉ có thể làm giảm số lượng. Đại ý là, phép [Erase] đơn giản là không tồn tại."
Ellen đã luyện tập Divine Arts cùng với Falma, nhưng cô ấy chưa bao giờ thấy khả năng [Negative]. Như thời gian cậu xóa bỏ một số hòn đảo không có người ở, cậu làm ngập những hòn đảo với thuộc tính [Positive] của nước . Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thuộc tính [Negative], và cô không thể hiểu được sự thật của vấn đề. Khuôn mặt cô đang co giật.
Cô càng ngày càng tin tưởng rằng Falma không phải con người nữa là đúng.
"Sẽ dễ hiểu nếu em có thể đưa ra một lời giải thích tốt hơn, nhưng em thậm chí không hiểu nó, xin lỗi."
"Cuối cùng nó cũng không thành vấn đề, em đã cứu con bé."
Không còn dấu vết nào về khả năng của Falma, ngoài một cái xoáy nước khổng lồ có thể nhìn thấy ngoài biển.
Một cái bóng nhỏ có thể thấy được ở trên đỉnh đồi, nhìn xuống bãi biển
_
Ngày hôm sau Falmar được mang tới với cha của cậu bởi Cedric, với các Hiệp sĩ (Knight) đi kèm theo họ trên 3 cỗ xe. Họ đi kiểm tra rừng trồng cây thuốc gần với dinh thự của Lãnh chúa nhất. Ở đó, nhiều loại dược liệu được trồng trên đất trồng trọt, được chia thành nhiều phần. Những người nông dân đang làm việc trên đồng ruộng đã dừng lại để kính trọng chào mừng tân Lãnh chúa và quý tộc trẻ tuổi.
"Việc sản xuất các loại dược liệu có tốt không?"
"Ôi vâng, có chứ. Chúng tôi đã có thể cung cấp cống phẩm hàng năm của chúng tôi như thường lệ. "
Có vẻ rất bất thường khi một ông chủ phong kiến đến kiểm tra trực tiếp, nông dân cảm thấy vô cùng biết ơn.
"Rất tốt, hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ. Cedric. "
"Vâng, thưa ông chủ."
Cedric bước xuống từ chiếc xe ngựa với một cây đũa phép và cuộn lại tay áo, sau đó anh đặt cả hai tay lên đất. Sau khi anh nhẹ nhàng tinh thần với một Hmph, hai tay anh bắt đầu phát ra ánh sáng cam ấm.
"[Blessings of Mother Earth] (Bénédiction de la terre nourricière)"
Những âm thanh vỡ vụn có thể được nghe thấy khi mặt đất nổi lên để hình thành các vòng tròn đồng tâm, giống như một phản ứng dây chuyền.
"Giờ thì xem nào, có lẽ. . . "
Falma nhận thấy sự uốn cong của đất khi nó di chuyển dọc theo mặt đất.
"Falma, đừng nói với cha rằng con đã quên nó rồi chứ?"
"Hahaha, bởi vì tôi chưa làm điều này trước mặt cậu chủ Falma trước đây, chủ yếu là vì tôi đã quên mất. Vì tôi là một người sử dụng [Divine Art] với thuộc tính của Đất, tôi có thể sử dụng [Blessings of Mother Earth]"
Cedric Luneau cũng là một người sử dụng [Divine Art] đáng kính trọng.
"Cha đã giao phó anh ta với nhiệm vụ quan trọng là thúc đẩy sự phát triển của khu vườn thảo mộc trong biệt thự của chúng ta."
"Con hiểu rồi."
‘Mình không thể ngửi thấy bất cứ mùi phân chuồng nào được sử dụng làm phân bón, và dược liệu cũng đang phát triển với tốc độ tuyệt vời như vậy, có thực sự là vậy không?’ Falma đã rất ngạc nhiên. Cậu nghĩ rằng một số hình thức bón phân sẽ được thực hiện nhưng...
Người nông dân bày tỏ lòng biết ơn đối với Cedric, vì ông! công việc của họ đã trở nên dễ dàng hơn. ‘Vụ thu hoạch năm nay sẽ khá dồi dào, bạn cũng đồng ý mà phải không?’, dân làng nói nhiều điều lạc quan như vậy. Rất ít quý tộc có thuộc tính của Đất, và những người như thế khá là có giá trị.
"Có vấn đề nào khác không?"
Bruno hỏi họ.
"Chúng tôi đã có một đợt hạn hán nhẹ trong năm nay do thiếu mưa."
"Vậy sao?"
"Vậy thì, đây là món quà của tôi dành cho tất cả mọi người."
Bruno đã vẽ một ma trận [Divine Art] đơn giản bằng đũa phép của mình và sau đó bắt đầu làm điệu nhảy đáng nghi của mình, gây ra một đám mây như ảo ảnh để bao phủ toàn bộ cơ thể của mình.
"[Blessed rain of healing (Pluie bénie de la guérison)"
Với một làn sóng từ đũa thần của mình, kỹ năng thần thánh của Bruno đã tạo ra những đám mây mưa để ban ơn cho mảnh đất. Nó mang lại sức sống cho các loại thảo mộc dược liệu, dường như các loại thảo mộc này sẽ phát triển khá mạnh. Bruno đã chứng tỏ điệu nhảy của mình, tăng cường hiệu quả của cả sức mạnh thiêng liêng và kĩ năng thần thánh, đó là khả năng cá nhân hiếm có của ông ấy. Người ta nói rằng các loại dược liệu dưới tác dụng của [Divine Art] của Bruno sẽ có một mức giá cao.
"Với điều này, mọi thứ sẽ tốt đẹp."
Falma theo dõi Bruno, người đã mang mưa tới. Đó chắc chắn là công việc của một kỹ năng thần thánh.
"Chúng tôi vô cùng cảm ơn người, Lãnh chúa của chúng tôi!"
Nông dân nhảy lên vui mừng trong khi cảm ơn trời mưa, ca hát và nhảy múa.
‘Tôi cũng phải xác minh tính hiệu quả của [Divine Art]’.
[Divine Art] tồn tại trong thế giới này, và Falma đang cân nhắc liệu chúng có thể được áp dụng cho dược phẩm hay không. Đối với [Divine Art] của Falma, nếu cậu ta không biết hậu quả của việc sử dụng nó có thể là gì, cậu ta sẽ không sử dụng nó.
Nếu cậu giải thể thuốc trong nước được tạo ra bởi [Divine Art], hiệu quả điều trị sẽ tăng lên? Cậu bắt đầu nhận ra sự hiểu biết của cha mình. Vì Bruno là một người sử dụng [Divine Art] tuyệt vời, nên ông đã tạo ra các loại thuốc có hiệu lực cao bằng cách trộn các dược thảo.
‘Có khi nào [Divine Art] sẽ làm tăng hiệu quả, và thay đổi các thuộc tính vật lý, và bản chất của một đối tượng?’ Đây là giả thuyết mơ hồ mà cậu đã nghĩ đến.
Sau khi cơn mưa ban phước kết thúc, một cầu vồng sống động chứa năng lượng thần linh đã tạo thành một vòm lớn.
"Nhìn kìa."
Bruno mặc áo choàng của mình sau khi kết thúc điệu nhảy và sau đó gọi Falma, khi ông chỉ sang phía bên kia của trang trại. Cha của cậu không hướng về vùng đất nông nghiệp, mà là một vùng đất trước đây vốn đã là một đồng cỏ chăn nuôi. Một đồng bằng rộng đã được tắm trong ánh nắng mặt trời trải dài ra trước mắt họ. Cũng có thể thấy một xa lộ gần đó.
"Bây giờ, đó là mảnh đất tốt nhất mà Adam đã chọn ở phía bên kia."
"Vâng. Đó là một nơi tốt."
"Ngoài ra, con sẽ có thể sản xuất bất kỳ dược liệu thảo dược con muốn ở đó. Nếu để con quyết định, con sẽ làm gì?"
‘Nó có thể là vườn thảo dược không?’. Đó là những gì Bruno đã hỏi. Trong khi lợi dụng ngành công nghiệp địa phương, nó cũng sẽ tạo thêm việc làm mới.
Tại vị trí tuyệt vời này, cậu có thể làm gì cho tương lai, vì lợi ích của người dân của thế giới song song này? Dựa vào tất cả những điều này mà xem xét, thì chuyện đó khá tự nhiên mà câu trả lời của Falma sẽ là?
Nó sẽ là một điều cơ bản để thực hiện.
"Nếu đó là con, con sẽ xây dựng một phòng thí nghiệm dược phẩm hoặc nhà máy và sử dụng nó cho việc nghiên cứu nguồn cung cấp y tế và dược phẩm"
Cậu sẽ xây dựng một nhà máy dược phẩm, thuê người dân địa phương và sắp xếp một hệ thống sản xuất dược phẩm. Hàng hoá sau đó sẽ được vận chuyển đến thủ đô Hoàng gia, nơi chúng sẽ được bán cho mỗi nhà thuốc và dược phẩm, không chỉ cho hiệu thuốc Diversis Mundi Pharmacy.
"Tại sao con lại làm vậy? Con đã có lợi nhuận cao từ hiệu thuốc. Con vẫn có ý định kiếm thêm tiền chứ? "
"Không phải vì lợi ích của việc kiếm tiền. Ngay cả sau khi con biến mất, người dân của thế giới này vẫn sẽ tiếp tục sống. Con không muốn bất cứ ai phải chịu đựng bệnh tật, vì vậy cần có phương pháp điều trị thích hợp. "
Dưới cơ thể của một đứa trẻ, công việc của Thần y sẽ bắt đầu.
Bruno cảm thấy hững dấu hiệu mạnh mẽ cho thấy thế giới sẽ thay đổi.
"Nó như thể cha đã thấy việc điều trị của ngành y tế hàng trăm năm sau vậy."
Những lời mà Bruno nói với Falma biến mất trong gió và bị che khuất bởi tiếng ồn xung quanh đồng cỏ.
"Hãy thử bất cứ điều gì con muốn. Cha sẽ giúp con bằng mọi cách trong khả năng của mình."
Người con trai nhìn vùng đất trống trong khi những tia sáng chiếu trên cậu, cậu cảm ơn và gật đầu mạnh mẽ.