Paradigm Parasite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 323

Web Novel - Chương 15 : Tửu quán

“ Tại sao tôi vẫn còn sống á? Tôi cũng tự hỏi lắm đấy.. ”

Ngắt lời Hang, tôi nói trong khi nhìn anh ta đang run lẩy bẩy.

Từ những kí ức tôi có được của Garvis, thì bọn họ không có kế hoạch cụ thể nào để ám sát tôi cả, mà đơn giản là chỉ dụ ra rồi giết thôi. Chính thế nên là kế hoạch của tôi mới thành công mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Đầu tiên thì, tôi buộc chặt cơ thể Baril lên cây, may thay là nó vẫn còn nguyên vẹn. Sau đó thì lấy cây cung của Korau.

Tôi vẫn còn một ít thời gian trước khi nhóm của Hang đến, nên tôi sẽ tập bắn cung để giết thời gian vậy.

Tôi biết rằng việc bắn cung sẽ khá khó bởi tôi chỉ vừa mới biết cách bắn, và cho dù đôi lúc có trúng đi nữa, thì tôi vẫn tốn quá nhiều thời gian để chuẩn bị.

Thực ra thì nếu tôi không bắn trúng đi nữa, tất cả vẫn sẽ ổn thôi.

Sau khi đợi chờ một lúc, Hang cùng đồng bọn mới bắt đầu xuất hiện.

Tôi giương sẵn cây cung lên.

Hmm, tôi nên bắn ai trước đây nhỉ?

Lúc đầu, tôi nghĩ là mình sẽ nhắm vào Hang, nhưng rồi lại đổi sang Quingham. Cá nhân tôi thấy đối đầu với Quingham khá là khoai, cô ta có mấy chiêu rất khó để khắc chế.

Tôi cũng muốn lấy kí ức của chúng nữa, nên tốt hơn hết là không nên bắn thẳng vào đầu.

Vậy thì bắn vào tim vậy..

Tôi nhắm cẩn thận rồi thả dây ra.

Chà, mũi tên trúng đích kìa, tuy có lệch đi một ít, nhưng vẫn là trúng.

Mũi tên trúng vào cổ họng của cô ta. Nhìn thì có vẻ là cô ta chết rồi, nên là ổn thôi.

Sau đó, tôi bắn bừa vào chỗ bọn nó rồi đợi xem chúng xử lí ra sao.

Bọn nó tưởng tôi là Korau nên cứ gào cái mồm lên, nhưng mà tôi kệ mẹ chứ.

Tôi đang nghĩ xem bọn chúng sẽ lao đến chỗ tôi như nào đây. Nhưng chà, xem kìa, chúng lao đến tôi trong khi dùng xác đồng đội như khiên thịt.

Lũ này tệ hại đến mức dùng đồng đội như tấm khiên luôn ấy à.

Chắc đấy là hệ quả khi cùng đội với những người mới quen ấy mà.

À, quên mất. Hang nhìn trông giống như chủ tịch nề nếp của trường tôi ấy.

Thằng cha đấy là bố của rác luôn, tử tế khi xung quanh có nhiều người hoặc thầy cô. Nhưng khi ở gần một đứa thấp cổ bé họng như tôi thì thằng cha đấy mới lộ rõ bản chất.

Thật sự nó làm tôi không thoải mái lắm. Cánh tay cầm cung của tôi cứ thế trở nên lực hơn.

Sau một vài phát bắn nữa, tôi bỏ đi và nấp sau bóng của một cái cây gần đó.

Chúng bắt đầu tiến đến chỗ tôi, nhưng rồi lại thất vọng khi nhìn thấy xác của Baril. Lũ ngu này đâu ngờ là tôi ở sau chúng đâu, tôi lao ra rồi bổ cho Hongram một cái.

Đầu hắn nổ tung luôn. V*I cả c**!

Biết mà, đáng lẽ tôi không nên dùng makana nếu như muốn hút kí ức của bọn chúng. Lần nào não cũng bắn như đậu phụ thì hút cái nỗi gì.

Rồi diễn biến trôi đi đến hiện tại.

“ Không không! Tôi đang hỏi cậu đấy, sao cậu lại giết đồng đội của mình vậy? ”

Hể, tôi có hiểu lầm gì không đây.

Hehehehehehehehehehaehhahahahah.

Bạn đùa tôi à? Thằng cha này đang nói cái quái gì vậy? Hắn vẫn nghĩ là tôi không biết gì cả à.

Hay là..hắn chỉ đang cố sống thêm chút nữa?

Kệ đi, tôi nhún vai rồi nói.

“ Garvis và mấy người kia nói với tôi hết rồi. Anh đang bàn kế hoạch để giết tôi mà nhỉ? ”

Chà, ít nhất thì tôi vẫn nói thật mà. Rõ ràng tôi là một người trung thực, trái ngược hoàn toàn với cái lũ này.

Hang quỳ ở đấy, há hốc miệng.

Thằng này muốn bị tôi tử hình luôn à?

Cần gì phải làm thế, sớm hay muộn thì tôi cũng giết hắn mà.

Tôi giơ cây makana lên, cố gắng tránh xa phần đầu và nhắm vào thân của hắn.

“ Ôi, cậu định giết tôi à? Chờ chút, cậu không muốn biết chuyện gì đã xảy ra sao? Nếu cậu giết tôi, cậu sẽ không biết tí gì đâu! ”

“ Không cần nói nhiều quá làm gì, tôi chỉ hỏi người chết thôi. ”

“ Khốn khiếp. ”

Hang rút thanh kiếm của mình ra, sẵn sàng chiến đấu lại với tôi.

Tôi vụt cây dùi cui vào phần bụng của Hang.

Có lẽ hắn ta biết sẽ không phải là ý hay nếu như đỡ đòn đấy, nên hắn lùi lại và né nó.

Tôi lao thẳng về phía hắn ta, bất ngờ hơn, hắn ta cũng hạ thấp trọng tâm và rút ngắn khoảng cách với tôi.

Khá tốt đấy, chắc chắn là khả năng vụt trúng hắn khi hắn ở thấp hơn tầm đánh của tôi là rất thấp rồi.

Tôi khá chắc hắn đang nhắm vào cổ tôi, hắn không thể nào đánh vào đầu tôi được bởi tôi vẫn còn đang mang giáp mũ.

Tôi nắm lấy thanh kiếm của hắn bằng tay còn lại nhằm dừng hắn lại. Tuy rằng lưỡi kiếm có chút gì đó gọi là làm rách tay tôi, nhưng không cần phải lo lắng về việc đấy.

“ Cái? ”

Tôi kéo lưỡi kiếm về phía tôi một cách mạnh nhất có thể, kéo luôn cả Hang theo.

Và bởi hắn không chịu thả thanh kiếm của mình ra, nên cơ thể hắn cũng bay theo luôn.

Tôi ném cây makana sang một bên rồi nắm lấy tóc hắn.

Tôi kéo cổ hắn đến một vị trí thuận lợi nhất có thể, sau đó cắn đứt cổ hắn.

Ngay lúc cổ hắn lìa ra, tôi ném luôn phần thân trước khi máu kịp bắn ra.

Tôi cần phải đảm bảo rằng máu sẽ không bắn lên người tôi được.

Tôi rút kinh nghiệm từ lần cắn vào đầu con goblin xong rồi bị máu bắn tung tóe hết lên người.

Tôi ngày càng quen với việc này rồi.

Nhưng mà..tôi ngày càng cảm thấy việc giết người không khác gì so với việc giết một con goblin cả.

Không hề cảm thấy tội lỗi một chút nào.

Chắc cơ bản là do chúng đã cố giết tôi trước mà.

Chúng xứng đáng bị như vậy thôi.

Vậy thì. Cùng xem xem Hang biết những cái gì nào.

| Thợ Săn Linh Hồn |

Có vẻ như đấy là tên hội nhóm của lũ này.

Thợ săn linh hồn cơ à..ừ thì..Tôi nghĩ nó ngầu đấy chứ? Chắc vậy?

Bọn chúng chủ yếu hoạt động ở thủ đô hoàng gia, nhưng lần này, một trong những người điều hành đã nhận được yêu cầu từ một khách hàng có quan hệ mật thiết với họ.

Thông tin của khách hàng thì không được tiết lộ. Nữa sao.

Tên của người điều hành đã giao nhiệm vụ cho Hang cũng không được tiết lộ luôn.

Cơ bản thì ngay từ đầu, chẳng có ai chịu để thông tin của mình lộ ra cả.

Hội nhóm này hoạt động như một hội kín ấy, tên của thành viên cấp cao cũng như là khách hàng đều không được tiết lộ.

Nhưng ít nhất thì tôi biết, nếu như tôi không hành động ngay bây giờ, một đám người khác sẽ được cử đến để giết tôi.

Bây giờ chắc chắn là tôi đã vướng vào đống rắc rối này rồi.

Đáng lẽ ra tôi đã được sống một cuộc sống đơn giản, khiêm tốn và không liên quan đến ai mới phải.

Và như là hệ quả, việc đi đến thủ đô hoàng gia theo như kế hoạch ban đầu không còn khả thi nữa.

“ ….haizz.. ”

Tôi lặng lẽ thở dài.

Rắc rối thật đấy, và sẽ còn phiền hơn nếu như tôi cứ mặc kệ nó, nên là, tôi đoán tôi sẽ phải đến thủ đô để giải quyết triệt để tất cả chuyện này.

Trước đó thì…

“ Ăn cái đã nhỉ. ”

Vài ngày sau.

Hiện giờ, tôi đang đợi một người ở vùng ngoại ô của Enkau.

Chỗ này là nơi lí tưởng để trò chuyện bí mật, căn bản là bởi không có gì đặc biệt đáng chú ý ở đây, và cũng có ít người xung quanh nữa.

Nhưng mà, tôi không đến đây để trao đổi.

Sau một vài phút chờ đợi, một người đàn ông xuất hiện, nhìn xung quanh một cách đầy cảnh giác.

Tôi nấp đằng sau cây và bắt đầu theo dõi ông ta.

Được rồi, bây giờ ông ta đang ở một mình.

Tôi xuất hiện từ trong bóng tối.

Người đàn ông bắt đầu nhìn vào tôi và giơ tay lên định xung đột.

“ Chờ đã, Hang bảo tôi đến đây. ”

“ Hang gửi cậu đến đây à? ”

“ Đúng vậy, Hang cũng bảo ông đến đây mà đúng không? ”

“ Thế, cậu cần gì? ”

“ Tôi có thứ này cho ông. ”

Tôi đưa tay không cầm vũ khí của mình ra và lấy túi xu vàng từ trong người ra.

Khi ông ta thấy tôi không cầm vũ khí, ông đã bắt đầu thả lỏng cảnh giác ra một chút.

Mắt ông ta cứ dán vào đống xu bị rơi ra túi khi tôi lôi nó ra.

Nhanh chóng, ông ta ấy túi xu từ tay tôi.

“ Trời, nhìn đống này mà xem! Toàn là xu vàng cả! Tại sao Hang lại..?”

Không thể ông ta nói xong, tôi tóm lấy gáy ông ta rồi xoay ông ta quay vòng.

Người đàn ông choáng váng sau khiị bị xoay một cách bạo lực, nằm gục xuống ngay khi tôi thả anh ta ra.

…Thằng cha này rõ ràng không phải là người Hang gửi đến, một sát thủ không nên mất cảnh giác một cách dễ dàng như vậy.

Tôi rút một cái rễ ra từ tay, cho vào tai của hắn ta để hút kí ức của hắn.

Ohh, thằng cha này có rất nhiều tiền.

Vũ khí mà hắn có là..dao găm à.. tôi không cần nó lắm, chắc tôi sẽ bán nó sau.

Sau đó, tôi sẽ quay trở lại thành phố và đi săn tất cả bạn bè của Hang.

Tôi sẽ giết từng người một cách bất ngờ, hút lấy kí ức của chúng rồi đi giết tiếp những người khác.

Thằng cha đang nằm trước mặt tôi bây giờ là người thứ năm, và tôi cứ liên tục có thêm mục tiêu mới vào danh sách xử tử của mình.

Sau cùng thì, họ cũng chỉ là người mà Hang “ biết “

Zev, người mà tôi vừa mới giết, có một sự ám ảnh nặng nề với tiền và thường xuyên vướng vào những rắc rối vì sự ám ảnh đấy. Chính thế nên chỉ cần tôi đưa ra một đống tiền, thì hắn ta dễ dàng bị dụ.

Cứ như thế thôi, tôi đi xung quanh thị trấn và thủ tiêu bất cứ sát thủ nào mà tôi bắt gặp.

Tôi căn bản là biết căn cứ của bọn chúng ở đâu, nhưng mà bọn chúng đông quá, nên tôi phải giảm số lượng của bọn chúng trước khi mà công kích căn cứ trước.

Kế hoạch đấy đích thị là hoàn hảo.

Giờ thì tôi phải đi chôn tên Zev này đã.

Tiếp theo là đến tên mê trai Nalua và Kom mê gái.

Cho đến hết ngày, cả hai bọn chúng đều bị tôi thủ tiêu hết.

Lũ này quá đần để làm sát thủ, tôi đơn giản là bảo rằng tôi muốn giới thiệu cho chúng một cậu bé và một cô bé dễ thương. Sau khi chúng bị dụ, tôi sẽ bẻ gãy cổ chúng ở trong một góc tối nào đó.

Tôi yêu cái cách giết người này quá. Không hề bị dính một giọt máu nào.

Được rồi, đến tiết mục chính thôi nào.

Mày gây rắc rối cho tao., tao giết cả dòng họ nhà mày.

Được rồi, có vẻ như đây là pháo đài của bọn chúng..hay đúng hơn là nơi chúng tiếp nhận các yêu cầu.

Nhìn bên ngoài thì, rõ ràng nó là một quán bar, nhưng sâu bên trong thì..

Bây giờ đã là nữa đêm rồi, tôi ngước mắt nhìn lên trời..Ôi chà, trăng đêm nay đẹp thật.

Tôi sẽ không biến thành sói hay gì được đâu.

Cửa quán bar vẫn đang hơi hé mở, ánh sáng từ bên trong chiếu hắt ra ngoài.

Tôi tiến vào bên trong quán bar.

Bên trong, tôi nhanh chóng nhận ra một vài gương mặt quen thuộc. Có một anh chàng nhìn như mạo hiểm giả và đồng đội của anh ta đang uống rượu ở trong góc.

Số ghế trong bar đã được lấp đầy khoảng hơn 80%.

Tuy bây giờ đã là khá muộn rồi, nhưng lượng khách hiện giờ vẫn còn rất đông.

Hừm, nhưng có gì đó khá là lạ, hôm nay đồ ăn ngon hơn à? Từ những gì mà tôi nhớ, tôi không nghĩ đây là lí do.

Nhưng sao nay lại có nhiều người quen thế nhờ, có vụ gì à?

Mà kệ đi, tôi đi vào và ngồi vào bàn gần nhất.

Theo như kí ức của Hang thì.

Gọi đồ uống, sau đó nói mật mã và giao tiền thì phải?

Khi tôi đang chuẩn bị gọi quản lý..

“ Gugu! ”

Từ sau, dao và mũi tên bay đến phía tôi.

May thay, nhờ mặc đống giáp xích này, đống mũi tên và dao đấy không hề gây nguy hiểm cho tôi.

Tôi quay đầu lại.

Những người lúc trước đang ngồi ăn uống vui vẻ, giờ trên tay đã đều cầm vũ khí.

C-cái!??

Một cuộc tập kích ngay bây giờ á? Sao mà lộ được vậy?

Có vẻ như là, không còn thời gian mà nghĩ rồi.

Tôi nhảy lên quầy, nắm lấy cổ tay của quản lý, kéo về phía tôi rồi nhanh chóng bẻ gãy cổ ông ta.

“ Này, này, sao mà hắn ta có thể di chuyển với đống mũi tên đang găm vào người như vậy? ”

“ Kệ đi, không cần phải lo lắng. Đống mũi tên đó đều được tẩm độc hết rồi, hắn ta sẽ bị tê liệt ngay thôi. ”

À, ra vậy.

Độc..ừ chắc rồi, tôi đang cảm thấy hơi khó thở đấy.

..Nhưng kệ đi, không cần bận tâm. Căn bản thì độc không có tác dụng với tôi mà.

Bây giờ thì chỉ cần cố thủ sau quầy thôi, chắc chắn chúng nó sẽ phải tiến đến đây.

Như tôi đang đoán, rõ là chúng nó đang tiến đến đây, nên là thay vì ngồi đợi, tôi kéo đứa gần nhất vào chỗ tôi luôn.

Tôi lấy con dao từ chỗ quản lý, cắt phăng cổ họng hắn ra.

Máu bắn khắp nơi ra ngoài, và bắn tung tóe lên người tôi.

Móa nó, bẩn hết cả người tôi rồi.

“ Này! Tôi tưởng các cậu bảo là độc sẽ hoạt động mà ”

“ Chắc nó mặc giáp nhẹ hay gì đấy! Hẳn là tên chưa ghim vào người nó! ”

Không lũ đần này, nó cắm hết vào lưng bố đây này, chúng mày mù à?

Tiếng chân xung quanh tôi càng lúc càng gần.

Chắc chúng nó đang bao vây lấy quầy.

Tôi rút tên từ sau lưng ra.

Giờ thì,.. nên làm gì nhỉ.

Xác của tên quản lí và một thằng đần đang chắn đi tầm nhìn của tôi.

À..Hang và đồng bọn của hắn cũng dùng trò này mà.

Tôi nhặt xác của tên quản lí lên rồi nhảy ra khỏi quầy.

Mũi tên cứ thi nhau bay về phía tôi, nhưng tôi chặn chúng lại bằng xác của tên quản lý rồi.

Tôi chạy về phía lũ dùng nỏ trước, ném xác của tên quản lí về phía chúng.

Một vài tên bị cái xác bay trúng và ngã ra đấy.

Ngay lập tức, tôi rút cây makana ra và đập nổ đầu tên đang đứng gần mình nhất.

Ug,

Tôi bị đánh lén bởi hai tên cầm kiếm từ phía sau.

Quay lại, tôi vung makana về phía kiếm của chúng.

Cả hai thanh kiếm đều vỡ vụn ra.

Cùng lúc, tôi đấm vào mặt của tên gần tôi hơn, làm cho mắt của hắn lòi cả ra ngoài.

Tên còn lại thì bị tôi đá thẳng vào hạ bộ.

Hình như tôi cảm giác như hai “ hài dón ” của hắn nổ tung rồi.

Từ xa, một mũi tên bay xuyên qua vai tôi. Đau đấy, thằng khốn!

Vừa chạy về phía kẻ vừa bắn tên, vừa rút mũi tên từ vai ra.

Tôi cắm thẳng mũi tên xuyên qua đầu thằng cha đấy luôn.

Nhìn ra phía khác, lại có thêm một thằng nữa tiến về phía tôi.

Chả đợi cho hắn kịp trở tay, tôi vụt một gậy vào đầu hắn. Hắn phun ra máu rồi gục luôn ngay tại chỗ.

Agg.

Lưng tôi lại bị chém nữa rồi, chân cũng bị một thằng khác bắn tên vào nữa chứ. Dừng lại để nghỉ ngơi bây giờ thật sự là một ý tồi.

Tôi tóm lấy đầu của tên vừa chém vào lưng mình rồi vặn người hắn một vòng.

Vứt xác của tên đó xuống, giơ makana lên và đập tên gần nhất đến chết bằng sức mạnh của mình.

Tuy rằng có một vài mũi tên vẫn bay đến, nhưng giờ tôi đã dùng mấy cái xác như tấm khiên của mình, nên cũng không phải là vấn đề gì.

Sau một hồi đánh nhau, bọn chúng cũng bắt đầu khôn ra một chút. Cụ thể là sau khi thấy việc chém cũng như là găm tên vào người tôi chả có tác dụng gì, thậm chí là quân số của bọn chúng còn đang giảm dần nữa, chúng bắt đầu thấy sợ hãi.

“ Tên này là cái quái gì vậy…hắn ta không chết ngay cả khi tao chém hắn này?? ”

“ Tao khá chắc là tao bắn trúng hắn nhiều lắm rồi mà ”

Hê hê, phản ứng của lũ này y hệt như nạn nhân trong mấy phim kinh dị ấy.

“ Tao chịu! Tao không muốn chết ở đây đâu! Tao té đây.”

“ Này, mày đùa tao à? ”

Nào, nào các cô bé của anh, đừng có chạy đi chứ.

Tôi nhặt thanh kiếm từ cái xác gần nhất rồi ném về phía tên đang chạy trốn.

Thanh kiếm găm ngay vào giữa lưng hắn và xuyên qua ngực.

Tôi đang dần cảm nhận được cảm giác của mấy sinh vật trong phim kinh dị rồi đấy.

Tôi nhắm đến tất cả những tên nào có ý định chạy trốn khỏi chỗ này, và như hệ quả. Sau khi một vài tên nằm lại do cố chạy trốn khỏi tôi, không còn tên nào dám chạy đi nữa.

Còn một đống kiếm và dao dưới chân tôi mà, nên là không cần lo tôi không còn vũ khí ném.

Chán lũ này quá, nếu tôi mà là chúng, tôi sẽ dùng đồng đội như một miếng mồi nhử rồi chạy khỏi chỗ này.

Còn nếu như mà chúng không làm thế, ắt hẳn là có thế lực phía sau ngăn không cho chúng trốn thoát.

Trong trường hợp đó thì, tốt cho tôi thôi.

Sẽ rất khó để lùng từng đứa một khi bọn chúng chạy tán loạn đi khắp nơi.

Thôi thì làm nhanh cho xong đi nào.

..

Một vài phút sau đó, chiến trường đã được dọn dẹp hoàn toàn rồi.

Khi còn ít hơn năm đứa, thì bọn chúng cố gắng chạy thoát khỏi cái chỗ này, chúng cứ chạy lộn xộn hết cả lên, nhưng mà cuối cùng thì tôi cũng giết hết được bằng cách nào đó.

Chỗ này từng nhìn giống như quán bar, vậy mà giờ thì nhìn như hầm chứa xác ấy.

…Nhìn cũng không tệ cho lắm…

Sau khi hút kí ức của đống xác kia, thì hầu hết đều là mạo hiểm giả cả, nên tôi đoán lũ này cơ bản chả phải sát thủ hay gì mà chỉ là lũ người thích gây chuyện thôi.

Tôi cứ nghĩ là sẽ được gặp ninja hay gì chứ, nhưng chắc chỉ có ở trong phim thôi.

Nhân tiện thì, nơi này cơ bản là một căn cứ của hội thợ săn linh hồn mà nhỉ, nhưng mà tôi có thấy ai nhìn giống như là chủ ở đây đâu ta?

Hay là tôi giết hắn từ đầu rồi?

Nếu như vậy thì, sẽ rất tuyệt nếu như đầu hắn vẫn còn ở đâu đó quanh đây…

Tôi đang khá là mất kiên nhẫn trong việc kiểm tra từng cái xác một, quá là mất thời gian..

Đột nhiên, tôi cảm nhận được sự hiện diện kì lạ nào đó. Cái gì vậy nhỉ?

Oh, tôi nhớ ra rồi.

Tôi đã từng thấy nó ở trong kí ức của Quingham rồi.

Đấy là dấu hiệu của ma thuật.

Khoảng khắc tôi nhớ ra, một vụ nổ khủng khiếp xuất hiện từ lối vào quan bar, chấn động và sức công phá từ vụ nổ lập tức nhấn chìm đi cơ thể của tôi.

-------------------------------

I'm back lmao.

Vì truyện kể ngôi 1 nên một vài chỗ t sẽ tự thêm vào biểu cảm hoặc lời nói sao cho ae đọc cảm giác như đang nghe nvc kể nhé :v