Sau bữa ăn, bọn tôi quyết định sẽ thay phiên nhau nghỉ ngơi và canh gác để đảm bảo thể trạng tốt nhất cho mỗi người. Cuối cùng, sau khi đã hồi phục sức khỏe, bọn tôi lên đường đến pháo đài.
Lúc đấy, thời gian đã quá nửa đêm và đã gần sáng.
Theo Hang, đây cũng chính là thời điểm thuận lợi nhất trong ngày để đánh úp lũ người khả nghi.
Lúc này, chúng sẽ mất tập trung hơn và hơn hết, chúng không hề biết bọn tôi sẽ tấn công.
Anh ta còn tự tin bảo rằng : “ Đột kích vào thời gian này chắc chắn sẽ làm tăng tỉ lệ thành công của chúng ta. ”
..
Chúng tôi di chuyển một cách lén lút, cố gây ra ít tiếng động nhất có thể. Từ phía xa, pháo đài đã dần hiện ra.
Tuy có một vài lỗ hổng, một vài cây cột bị đổ xuống, nhưng nhìn chung, nó vẫn giữ được chức năng của một pháo đài.
Chắc chắn rằng, điều này sẽ rất khó khăn nếu như nhóm người Hang chỉ có 3 người.
Nhưng nghĩ kĩ lại, liệu đây có thực sự là công việc của một mạo hiểm giả không nhỉ?
Bình thường thì, nếu như có những vụ việc như thế này, hiệp sĩ hoặc quân đội hoàng gia sẽ được cử đến để xử lí chứ nhỉ?
Và, kể cả khi nó là thật đi nữa, thì điều kì lạ ở đây là chúng tôi cứ tiến thẳng vào pháo đài ngay cả khi chưa có bất cứ cuộc trinh sát nào. Làm sao mà nhóm Hang lại chắc chắn rằng nhóm cướp sẽ có ở đó nhỉ?
Với lại, yêu cầu của nhiệm vụ chỉ là điều tra thôi đúng không?
Càng nghĩ, tôi càng thấy vụ này có gì đó rất là khả nghi.
Phải chăng Hang đang bị lũ cướp lừa? Hay thậm chí, chính Hang mới là người đang che dấu điều gì đó?… liệu tôi có nên nói với Hang điều tôi đang nghĩ đến không?
Tôi tự hỏi không biết Garvis và những người khác đang nghĩ gì.
Hoặc có thể Garvis và Hang đang hợp tác với nhau thì sao?
Hmm..tôi chả biết nữa.
Tôi đoán là chẳng thể tin tưởng được bất kì ai nữa rồi. Vậy thì hãy nghi ngờ tất cả bọn họ là được rồi.
Có khi tất cả bọn họ đang cố gài bẫy tôi cũng nên.
“ Được rồi. Vậy thì hãy chia ra và bắt đầu đột kích chúng thôi. Tôi, Hongam và Quingham sẽ dẫn đầu. Những người còn lại thì sẽ đi vòng ra và tấn công từ sau lưng bọn chúng. Garvis, cậu sẽ đi cùng bọn họ. ”
“Nhớ để ý Baril, Korau và Ro nữa nhé. ”
Baril và Korau lặng lẽ gật đầu. Tôi cũng làm theo họ.
Korau, sau khi nói anh ta sẽ đi kiểm tra bẫy, đã biến mất ngay trước mặt chúng tôi.
Sau khi tách với nhóm Hang, bọn tôi quyết định sẽ đi xuyên qua rừng để vòng qua pháo đài.
Tôi đi đầu để dẫn đường, hai người còn lại thì đi hai bên của tôi.
Mặt trời thì vẫn chưa mọc lên, nên xung quanh tôi giờ đang tối om.
Tôi không định nói chuyện với ai cả, nên tôi cứ bước đi và vờ như không thấy hai người họ.
Tôi nhận ra từ lúc tách khỏi nhóm của Hang cơ, hai người đi bên cạnh tôi đang liếc nhìn tôi khá là nhiều.
Họ cứ nhìn chằm chằm vào tôi ấy, khá chắc là do họ không biết là tôi đã nhận ra bởi xung quanh đang còn tối..
Tôi nghĩ là mọi thứ sẽ diễn ra theo đúng những gì tôi đã dự đoán.
“ Đợi chút. ”
Garvis nói với tôi.
“ Có chuyện gì vậy? ”
“ Tôi cảm nhận được thứ gì đó, hãy giữ cảnh giác vào. ”
Baril ngồi xuống, vào tư thế ngồi chiến đấu.
Tôi bắt chước anh ấy và cũng làm theo, ngồi xổm xuống.
…
Ahhh.. lũ này. Hiểu rồi, lũ này chắc chắn có tội.
Tiếng hút sáo nhẹ nhàng khẽ vang lên trong đêm thanh vắng. Một mũi tên vụt qua, đâm thẳng vào cổ họng tôi.
Tôi gục xuống, quằn quại. Đau thật đấy, nếu như không phải là tôi mà là ai khác thì họ đã chết rồi.
“ Whew. Vậy là xong rồi chứ nhỉ. ”
“ Làm tốt lắm, Korau.“
Korau bước ra từ sau cái cây phía sau bọn tôi.
Garvis đánh lạc hướng tôi bằng cách cảnh báo tôi về nguy hiểm, vậy nên tôi sẽ chú ý xung quanh. Và khi tôi không chú ý, Korau, người đang nấp trên cây sẽ giết tôi bằng cung tên.
Chà, tôi hiểu tất cả rồi.
“ Nhưng mà chúng ta có thật sự phải trải qua tất cả những rắc rối này chỉ để đóng vai này không vậy? ”
“ Không còn cách nào khác, chính Hang đã ra lệnh như vậy. ”
“ Haiz, anh ta quá thân trọng rồi. Nhìn thử xem kìa, chỉ cần trúng một mũi tên của tôi thôi. ”
Vậy là tôi lại đúng lần nữa, tất cả bọn họ đều cùng một giuộc.
Trời ạ, tôi vừa mới có mối quan hệ rất tốt với họ, vậy mà…
Rõ ràng là không thể tin tưởng người lạ cho dù là ở bất cứ đâu mà.
Thôi thì tôi đã suy đoán được gần hết diễn biến rồi, bây giờ thì hỏi chi tiết bằng cơ thể của họ tôi… hoặc chỉ mình đầu
là đủ rồi.
Tôi nhảy lên, tóm lấy cổ của Korau, người ở gần tôi hơn và xoay người anh ta lại.
Cảm ơn vì đã bắn mũi tên vào tôi nhé, giờ thì tôi trả ơn đây.
“ C-cái.. ”
Chà, quả là một âm thanh dễ chịu.
Tôi quay sang, tung một cú đấm vào thẳng hàm của Baril -người vẫn còn đang giật mình. Lập tức, hàm của anh ta bay
đi.
Nắm lấy phần đầu của Baril, tôi ném thẳng nó vào Garvis.
Thấy thế, Garvis nhanh chóng cúi đầu xuống và rút từ sau lưng ra hai thanh kiếm.
“ Tôi khá là ngạc nhiên đấy, sao cậu vẫn có thể sống được nhỉ ? ”
“ Tôi cũng bất ngờ lắm, chắc là do cơ thể con người cứng cáp hơn tôi và anh nghĩ. ”
Nhân tiện thì, Baril giờ đã nằm co giật trên mặt đất rồi. Chắc anh ta sẽ không thể di chuyển được đâu, nên tôi cứ để anh ta ở đó thôi.
Tôi giơ makana của mình lên.
“ Cậu không hỏi tôi tại sao à? ”
“ Nếu anh muốn tôi hỏi, tôi có thể hỏi anh. ”
Anh ta không nhìn thẳng vào mắt tôi mà đảo mắt xung quanh.
Có vẻ như anh ta đang lo lắng. Tôi cũng đã từng như vậy khi giáo viên chủ nhiệm nổi giận với tôi.
Tốt thôi.
Tôi sẽ đập anh ta ra bã với cây makana của mình.
Bỏ qua phần đầu đi, tôi sẽ giáng một cú thật mạnh vào cơ thể của anh ta.
Garvis cố với tới thanh kiếm của mình.
Ngu dốt, anh ta nghĩ gì mà làm thế trong khi địch đứng trước mặt vậy?
Mà, nhặt lên được thì cũng đã quá muộn rồi. Cây kiếm trên tay anh ta vỡ nát khi đối đầu với Makana của tôi, và dĩ nhiên, nó tiếp tục lao vào anh ta.
Hề, hình như tôi cảm nhận được xương anh ta đang gãy vậy.
Người Garvis dường như muốn nổ tung sau khi nhận lấy cú đập, máu từ miệng anh ta phun ra khá là nhiều.
Khả năng là anh ta sẽ không cử động được nữa rồi.
Tôi thận trọng tiếp cận cái xác chỉ để chắc chắn thôi, và xác nhận rằng anh ta thật sự đã chết.
Và 2 người còn lại cũng chết luôn rồi.
Tôi rút mũi tên đang cắm ở cổ họng mình ra rồi ném nó sang bên đường.
Được rồi, giờ thì xem thực hư câu chuyện ra sao nào.
Tôi rút ra một cái rễ rồi chĩa thẳng về phía xác của Garvis.
…
Ờm, để mà nói thì..Tôi thực sự không hiểu lắm.
Đúng thật là Hang và những người còn lại đều là mạo hiểm giả cả, nhưng mà hình như đó là nghề tay trái thôi. Nghề
chính của họ là sát thủ thì phải.
Bọn họ nhận được yêu cầu ám sát tôi, nên họ đã giả bộ gặp tôi khi đang cần sự giúp đỡ, dụ tôi vào nhóm rồi thủ tiêu.
Vấn đề đầu tiên là, sao tôi lại là mục tiêu nhỉ?
Không may mắn là, tôi không nhớ mình đã gây thù chuốc oán với ai ngoài lũ goblin nữa cơ.
Liệu có phải là đồng bọn của mấy con goblin tôi đã giết không?
Nah, chắc chắn là tôi đã ăn sạch bọn chúng rồi mà, làm gì còn chân để mà chạy đi báo thù cơ chứ.
Tôi thậm chí còn mang theo hết tất cả đồ của bọn chúng rồi cơ mà.
Hay là…lũ này đuổi theo để giết Rothfeldt nhỉ?
Nhưng mà.. đuổi theo để tìm rồi giết một người đã chết để làm gì cơ chứ?
Haiz, tôi chả nghĩ ra lí do nào hợp lí hơn là vì tiền cả.
Thôi thì, cứ hỏi thẳng cái đầu của Hang là được ấy mà.
…
Tôi – Hang – bước vào tòa lâu đài với sự thoải mái cũng như chẳng hề lo lắng về xung quanh. Dĩ nhiên là xung quanh chỗ này chả có nguy hiểm gì rồi, không hề có một tên cướp nào luôn. Cái lí do đó chỉ để dụ Ro bước vào khu vực xung quanh đây thôi.
Chính tôi cũng không hiểu sao anh ta lại bị nhắm đến nữa, nhưng mà kệ đi, bọn tôi chỉ làm theo nhiệm vụ được giao thôi.
“ Mong là Garvis và hai người còn lại sẽ ổn. ”
“ Họ sẽ ổn thôi, chắc vậy. Họ cứ suốt ngày nói rằng sẽ ổn kể cả khi không có chúng ta đó sao. Nếu như họ thật sự thất bại thì tôi sẽ cười đến đau cả bụng mất. ”
“ Kể cả họ có thất bại đi nữa, thì đó không phải là vấn đề. Tôi đã trộn lẫn cả thuốc độc vào thức ăn của Ro rồi, có khi bây giờ nó đang phát huy tác dụng đấy.
Tôi đã cho một lượng lớn độc tác dụng chậm vào bát và cốc nước của anh ấy rồi.
Giờ này có khi anh ta đã bị Garvis giết chết hoặc chết vì độc rồi cũng nên.
À mà, anh ta ăn nhiều một cách đáng ngạc nhiên.
Anh ta đã gần như làm hầu bao của chúng tôi cạn kiệt trong lần đầu gặp mặt. Chính tôi cũng chẳng ngờ lại phải tốn nhiều tiền đến như vậy.
“ Hang, anh chơi kì thật đấy. Tôi thậm chí còn không nghĩ ra trò đấy cơ. ”
“ Dĩ nhiên là ta cần một phương án dự phòng đúng chứ? Cậu nhìn thấy những gì anh ta có thể làm với lũ goblin rồi chứ, cả cây dùi cui kì lạ kia nữa. ”
“ Công nhận, thứ vũ khí đấy quả thật là rất mạnh. Cứ một bổ là đầu mấy con goblin nổ tung luôn ấy. ”
“ Có lẽ cây cậy đấy được làm từ hắc diện thạch, xong rồi còn được phù phép nữa. Tôi đoán là khi đánh vào mục tiêu thì sẽ tạo ra sóng xung kích chăng? ”
“ Tò mò quá đi, cậu không phiền nếu tôi lấy nó chứ? ”
“ Ừ, cứ lấy bất cứ thứ gì cậu muốn ”
“ Thế thì tôi sẽ lấy vàng, anh ta kiếm được rất nhiều tiền. ”
“ Không, số tiền đấy sẽ được chia đều cho chúng ta. ”
Tôi khá là tò mò sao mà anh ta có thể kiếm được nhiều tiền đến vậy. Anh ta cứ di chuyển liên tục giữa nhiều nơi khác nhau mà không hề thuê lấy một chỗ để nghỉ ngơi, anh ta ngủ ở chô nào được cơ chứ. ”
Nhờ ơn anh ta mà có mấy đêm tôi đã mất ngủ để tìm hiểu đấy.
“ Tại sao mà Garvis với những người khác lâu thế nhỉ. Họ đã trễ quá giờ hẹn một lúc rồi đấy. ”
“ Chắc họ đang cố gắng xóa đi dấu vết của Ro chăng? Dù sao thì họ làm việc cũng khá lề mề đấy chứ. ”
Ừ, có lẽ thế, tôi nghĩ tôi nên đi kiểm tra một tí.
-------------------------------
Lên tạm một phần đã t sủi nốt tuần sau r dịch lại tại sắp tổng kết trên trường nhiều việc vcd.
Ae có muốn thêm tên sau lời nói của nhân vật cho dễ hiểu ko nhờ, nhiều câu hơi khó đoán do ai nói.