Sau khi đánh bại 4 con Ghoul bất ngờ tấn công họ, ở dưới chân của nhóm Hekkeran [Foresight]. Xuất hiện một cái vòng tròn ma thuật. Khoảnh khắc tiếp theo, như không thể tránh khỏi, họ bị một ánh sáng trắng nuốt chửng. Và họ nhận ra rằng khung cảnh trong mắt mình đã thay đổi.
“Gì vậy?”
Hekkeran lẩm bẩm như một ông cụ già, anh vội vã nhìn quanh. Nắm bắt được tình hình hiện tại là một điều quan trọng, nhưng với anh, sự an nguy của những người đồng đội anh còn quan trọng hơn điều đó. Đảo mắt nhìn quanh, anh xác nhận được ngay những người đồng đội của mình.
Imina, Arche, Roberdyck.
Các thành viên của nhóm [Foresight] vẫn giữ nguyên đội hình như trước khi bước vào cái vòng tròn ma thuật, và không ai bị thất lạc cả. Xác nhận rằng họ vẫn bình an vô sự, trước khi kịp thở phào nhẹ nhõm, cả 4 người họ cẩn trọng quan sát xung quanh.
Nơi họ đang đứng có một lối đi thẳng và trông âm u. Nó khá rộng và cao. Kiểu kiến trúc mà dù cho là người khổng lồ cũng có thể đi vừa. Ngọn lửa bập bùng của những cây đuốc trong lối đi tạo ra những cái bóng, và trông như thể chúng đang nhảy múa vậy. Ở cuối con đường, có một cái cửa song sắt. Những ánh sáng ảo diệu như ánh sáng trắng lọt qua những khoảng trống trên cái cửa đó. Nhìn về phía ngược lại cái cửa, là một lối đi rất dài, và họ có thể nhìn thấy có rất nhiều cánh cửa dọc trên đường đi, và chúng được thắp sáng bởi những ngọn đuốc.
Toàn bộ xung quanh tĩnh lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng của những ngọn đuốc.
Có vẻ như sẽ không có con quái vật nào sẽ tấn công bất ngờ. Dù cho có nghĩ như thế, anh vẫn quan sát xung quanh một cách cẩn trọng.
“Tuy không biết đây là đâu, nhưng bầu không khí khá khác với những nơi trước đó.”
Đúng thật là nó rất khác so với lăng mộ vừa nãy. Nơi này trông như có mùi của nền văn minh vậy. Trong khi các thành viên khác của Foresight đang nhìn xung quanh và cố gắng xác nhận xem nơi này là đâu, thì chỉ mỗi thái độ của Arche là khác với họ.
“――Nơi này là……”
Nhận thấy được cảm xúc của cô qua những lời nói đó, Hekkeran liền hỏi Arche.
“Cô biết nơi này sao?”
“――Tôi biết một nơi cũng giống như vậy. Đấu Trường của Đế Quốc.”
“Ah, có vẻ đúng như những gì cô nói.”
Roberdyck lên tiếng đồng ý với điều đó. Hekkeran và Imina tuy không nói gì, nhưng 2 người họ đã gật đầu, cho thấy họ cũng đồng ý.
Đấu trường là nơi ai đó sẽ phải chiến đấu với những con quái vật hoặc những con thú hoang dã. Điều đó không có gì là lạ đối với những Worker. Những Worker thường được thuê để múa vui cho những khán giả không cảm thấy hài lòng với những trận chiến thông thường đó. Phải, nhiều lúc những Worker còn phải chiến đấu với những Worker khác.
Các thành viên của Foresight cũng đã từng chiến đấu với những con quái vật ở đấu trường. Khung cảnh lúc đó――khi họ đi qua lối đi từ phòng chờ đến đấu trường, lối đi và nơi này có bầu không khí rất giống với nơi đó.
“Nếu vậy, đằng sau đó sẽ là một cái đấu trường.”
Roberdyck chỉ về hướng cái cửa song sắt.
“Chắc vậy. Có lẽ đó là lý do vì sao…...chúng ta bị dịch chuyển tới nơi này.”
Điều đó có nghĩa là chúng ta phải đi tới cái đấu trường. Mình không thể mường tượng được là thứ gì đang chờ đợi ở đó.
“――Điều này thật nguy hiểm. Tôi chưa bao giờ nghe nói về một cái bẫy có khả năng dịch chuyển cả. Có thể là một sự tồn tại nào đó có thể sử dụng một loại ma thuật mà chưa từng ai biết đến? Hoặc người đó có những kỹ năng ma thuật rất cao? Dù là gì đi nữa, thì việc trở thành kẻ thù của chủ nhân lăng mộ này là một điều rất nguy hiểm.”
Ngay cả với những người không có nhiều hiểu biết về các kỹ năng ma thuật, cũng biết được rằng ma thuật dịch chuyển có cấp độ cao như nào. Việc có thể sử dụng nó như một cái bẫy, cho thấy trình độ ma thuật của người đó không phải là dạng vừa. Nếu kẻ đó không sử dụng ma thuật――mà ngay cả Arche cũng không biết, thì họ đã không thể hình dung được sức mạnh của đối phương ra sao rồi.
Nói cách khác, việc trở thành kẻ thù của một người như vậy, chả khác nào tự đâm đầu vào lửa.
Tuy nhiên, đối với những kẻ đã làm vấy bẩn nơi ở của mình, thì ít có ai có thể đối xử với họ một cách thân thiện. Không, không có gì lạ khi nói rằng là không có ai sẽ làm như thế. Khoảnh khắc khi nhóm Hekkeran bước vào Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, thì số phận của họ đã được định đoạt một nửa rồi. Họ mong rằng những cái bẫy trong lăng mộ, không phải do những người còn đang sống trong lăng này đặt. Nếu những cái bẫy này đã được đặt ra từ lâu, thì cơ hội sống sót của họ vẫn còn.
“――Có thể nơi này là một tàn tích từ 500 năm trước.”
“Ah, chẳng phải vào thời xưa thì kỹ năng sử dụng ma thuật rất cao sao?”
“Đã từng có một quốc gia thống trị một lục địa, và nhanh chóng bị lụi tàn. Giờ đây chỉ còn lại thủ đô thôi phải không?”
“――8 Vị Vua Tham Lam. Họ là những người được cho là đã truyền bá ma thuật đến thế giới này. Nơi này, có lẽ là một tàn tích của thời đại đó……”
Các thành viên của Foresight nhìn nhau, rồi thở dài. Càng ở lại đây lâu thì họ sẽ còn gặp thêm nhiều rắc rối. Vì thế họ cần phải đưa ra một quyết định.
“......Chúng ta có nên điều tra chỗ đó không?”
“Ngoài đi tới đó, chúng ta không có sự lựa chọn nào khác. Tôi nghĩ rằng những con đường khác đã bị chặn hết rồi.”
“Chỉ còn 1 con đường. Hy vọng rằng chủ nhân của nơi này sẽ tha mạng cho người chiến thắng…”
Lời nói của Hekkeran, giúp họ củng cố thêm phương châm của mình.
Hekkeran đi phía trước, theo sau lần lượt là Roberdyck, Imina và Arche.
Khi họ đến gần cái song sắt, nó được nâng lên một cách nhanh chóng. Thứ đầu tiên xuất hiện trong mắt họ khi bước qua nó là những hàng ghế bao quanh khu trung tâm.
Đây chính xác là một cái đấu trường.
Nó có hình Elip, dài 188 mét, rộng 156 mét và chiều cao là 48 mét. Nó không thua kém gì kho so với Đấu Trường của Đế Quốc. Không, nơi này thậm chí còn được xây dựng tốt hơn. Nhiều chỗ được thắp sáng bằng ma thuật <Continual Light/Ánh Sáng Vĩnh Hằng>, và ánh sáng trắng đó tỏa ra khắp xung quanh.
Do đó, họ có thể nhìn xung quanh như là trời đang giữa trưa vậy.
Các thành viên của Foresight nhìn vào chỗ ghế của khán giá, họ kinh nhiên đến mức không thể thốt lên lời nào.
Điều này là do vô số những cái ghế đều đã được vô số những vật thể làm bằng đất lắp đầy. Chúng là những hình nộm được gọi là Golem.
Golem là một sinh vật vô tri vô giác, được tạo ra bằng ma thuật, và sẽ làm theo những gì mà chủ nhân sai bảo. Nó không cần ăn, ngủ hay bị mệt mỏi, và thậm chí cũng không bị lão hóa. Sẽ rất hữu ích khi dùng nó làm người canh gác cổng, lính canh hay lao công. Phải mất rất nhiều thời gian và tiền bạc để tạo ra nó, ngay cả những con yếu nhất cũng sẽ tiêu tốn một lượng tiền đáng kể.
Ngay cả nhóm Hekkeran, được biết đến là những Worker tài giỏi, cũng khó có thể mua được một con Golem. Bởi vì giá của chúng rất đắt đỏ.
Và ở trong cái đấu trường này, có vô số con đang ngồi ở đó. Nhóm Hekkeran nhìn thấy cảnh tượng đó, họ tự hỏi không biết chủ nhân của cái đấu trường này giàu có và cô đơn như nào.
Họ nhìn nhau, rồi lặng lẽ bước vào trong cái đầu trường.
“Bên ngoài?”
Phản ứng lại với lời nói của Imina, họ nhìn lên trời và nhìn thấy một bầu trời đêm. Bởi vì cường độ sáng xung quanh rất cao, ánh sáng của các ngôi sao đã bị lu mờ và gần như không thể nhìn thấy. Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, phía trên đấu trường là một bầu trời đêm rộng lớn.
“Chúng ta bị dịch chuyển ra bên ngoài sao?”
“――Nếu vậy, chúng ta có thể sử dụng ma thuật bay để trốn thoát――”
“Hây da!”
Từ một nơi giống như chỗ VIP, có một cái bóng nhảy xuống.
Cái bóng nhảy với độ cao tương đương với một tòa nhà 6 tầng, nó nhào lộn trong không trung và đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng như thể có một đôi cánh vậy. Hơn nữa, không có dấu hiệu cho thấy nó đã sử dụng ma thuật. Chỉ đơn giản là sử dụng khả năng thể chất. Ngay cả một Đạo Tặc như Imina cũng đã rất kinh ngạc trước động tác đầy sự uyển chuyển đó.
Hấp thụ hoàn toàn lực va chạm bằng cách nhún nhẹ cái chân, và có thể nhìn thấy một biểu hiện đầy tự hào trên khuôn mặt đó.
Người nhảy xuống và đứng trước mặt họ là cô nhóc Dark Elf.
Đôi tai dài nhô ra khỏi những sợi tóc vàng óng khẽ giật nhẹ, cô nở một nụ cười tươi có thể nói là như ánh mặt trời.
Mặc một bộ giáp da với những lớp vảy rồng đen và đỏ thẫm, khoác một cái áo Vest trắng với những đường viền bằng chỉ vàng bên ngoài. Một biểu tượng gì đó được thêu ở chỗ ngực áo cô.
Nhìn thấy đôi mắt có màu khác nhau, Imina thốt lên kinh ngạc.
“Ôh――”
“Những kẻ thách thức đã bước vào!”
Ngay khi giọng nói tươi vui của Dark Elf cất lên, cả đấu trường như bị rung lắc.
Họ nhìn quanh, những con Golem bất động từ nãy đến giờ, đang dậm chân tạo ra tiếng “rầm rầm”.
“Kẻ thách thức là 4 tên ngốc dám xâm nhập vào Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick! Và, đối thủ của chúng sẽ là chủ nhân của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, Vị Vua Tối Cao của Cái Chết. Ainz Ooal Gown-sama!”
Đáp lại lời nói của Dark Elf, cái cửa đối diện mở ra. Khi cánh cửa mở ra hoàn toàn, có một bóng người đang bước đi từ cái lối đi tăm tối tới đấu trường. Nếu miêu tả người đó trong 2 từ, thì đó sẽ là “bộ xương”.
Toàn phần đầu trắng xóa. Nhưng, trong hốc mắt rỗng có một ngọn lửa màu đỏ.
Mặc bộ giáp Full Plate Mail khá là đắt tiền, nó có màu đen tuyền sáng bóng, và những biểu tượng màu vàng và tím khắc trên đó. Tay phải cầm một thanh kiếm không có vỏ.
Tiếng dậm chân “rầm rầm” dừng lại, thay vào đó là tiếng vỗ tay.
Đó là sự chào đón cho vị vua của họ.
Giữa tràng pháo tay không ngớt của những con Golem, người trông như bộ xương chậm rãi bước vào. Với những trang bị trên người và thanh kiếm cầm trên tay, họ đủ biết chuyện gì sắp diễn ra.
“――Thành thật xin lỗi.”
Arche khẽ nói.
“――Chuyện thành ra vậy là do tôi.”
Trận chiến diễn ra sau đây sẽ là trận chiến khốc liệt nhất mà Foresight từng đối mặt. Một trong số họ có thể sẽ phải bỏ mạng tại đây. Và họ bị đẩy vào tình cảnh như vậy, là do khoản nợ của Arche. Nếu không có nó, công việc đi đến một lăng mộ mà họ không có đầy đủ thông tin đã không được chấp thuận.
“Đừng bận tâm.”
“Phải. Mọi người đã cùng nhau quyết định chọn công việc này mà. Nó không phải là lỗi của cô đâu.”
“Đúng vậy đó.”
Hekkeran và Roberdyck mỉm cười khi nói, còn Imina thì vỗ nhẹ đầu Arche.
“Giờ, tôi nghĩ điều đó là không thể, nhưng thử nói chuyện với người đó xem sao.”
Ainz bước vào trong đấu trường, vẫy cái tay không cầm kiếm. Hành động đó giống như anh đang lau chùi một cái gì đó vậy.
Rồi sự im lặng bao trùm. Toàn bộ tràng pháo tay của những con Golem đột ngột dừng lại, sự im lặng đến đau cả tai lần nữa quay trở lại. Quay sang hướng đối mặt với Ainz, người đang bước đi chậm rãi, Hekkeran nói với giọng điệu nghiêm túc.
“Đầu tiên, chúng tôi muốn gửi lời xin lỗi tới ngài――”
“......Ainz Ooal Gown.”
“――Ainz Ooal Gown-dono.”
Ainz dừng lại, đặt thanh kiếm lên vai, và ngước cằm một cái như kêu anh hãy nói tiếp.
“Chúng tôi xin lỗi vì đã bước vào lăng mộ của ngài mà không được cho phép. Nếu ngài tha lỗi cho chúng tôi, chúng tôi sẽ đền bù xứng đáng với tội lỗi của mình.”
Một khoảng thời gian trôi qua trong im lặng. Rồi Ainz thở dài “phù”. Dĩ nhiên, vì là một Undead nên Ainz không cần phải hít thở. Anh làm như thế để truyền tải thông điệp của mình.
“Đối với những kẻ dám bước chân vào Nazarick mà không được phép, chưa có kẻ nào mà toàn mạng quay trở về. Ngay cả các ngươi có nói là do nhầm lẫn hay do thiếu sự hiểu biết đi nữa, thì cũng vậy thôi. Hãy trả giá cho sự ngu ngốc đó bằng cái mạng của mình.”
Nói chỉ nhiêu đó, Ainz hạ thanh kiếm trên vai xuống, và bắt đầu chuyển sang tư thế chiến đấu.
“Nếu chúng tôi được cho phép thì sao?”
Động tác của Ainz dừng lại như bị đóng băng. Và có thể nhận thấy anh đang rất lung lay. Hekkeran đã rất ngạc nhiên khi lời nói vô tình thốt ra lại có ảnh hưởng mạnh như vậy, nhưng anh đã không biểu hiện điều đó lên trên mặt. Ngay khi chỉ còn một con đường là chiến đấu, thì đột nhiên có một con đường khác mở ra. Anh phải tận dụng nó.
“......Cái gì?”
Ainz nói bằng giọng nói nhỏ, như sắp tan biến.
“Nếu như chúng tôi được cho phép thì sao?”
“......Không thể nào…...Không…...Điều đó không hẳn là không thể? Vậy tại sao các ngươi…...lại tới đây……”
Những lời nói ấy làm hắn lung lay sao? Ainz lắc đầu liên tục khi chìm trong biển suy nghĩ.
Đầu của Hekkeran cũng đang quay cuồng. Mình nên chém như nào để tăng cơ hội sống lên đây…
“......Ai cho phép các ngươi?”
“Ngài không biết người đó sao?”
“Người đó……?”
“Tuy không nói tên cho chúng tôi biết, nhưng người đó trông giống như một con quái vật to lớn.”
“To lớn? Đó là……”
Hekkeran tuyệt vọng suy nghĩ xem chỗ nút thắt nào sẽ giúp anh thoát khỏi sự nguy hiểm này.
Ainz nghi ngờ, anh bị mắc kẹt trong một tình huống không biết lời nói đó là thật hay bịa đặt. Đó là lý do vì sao anh lại hỏi lại.
“Nói cho ta nghe, ngoại hình người đó trông như thế nào?”
“Rất bóng loáng.”
“Bóng loáng……?”
Nhận thấy Ainz một lần nữa chìm trong suy nghĩ, Hekkeran lần nữa đã tránh khỏi được nguy hiểm, anh thở phào nhẹ nhõm trong tâm trí.
“Người đó đã nói gì?”
“Người đó muốn gửi lời hỏi thăm đến Ainz ở trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.”
“......Ainz?”
Đột nhiên Ainz dừng lại. Biểu hiện của Hekkeran trông như anh đã nói gì đó sai.
“......Người đó nói gửi lời hỏi thăm đến Ainz?”
“Phải.”
“Khư hahahahahaha!”
Nghe câu trả lời của Hekkeran, Ainz bật cười. Đó không phải là một nụ cười vui vẻ. Mà là một nụ cười phẫn nộ như một ngọn núi lửa sắp phun trào.
“...... Ngu ngốc. Ta thật là ngu ngốc. Bị những tên ngốc lừa, thì ta đúng thật là ngu mà!”
Ainz đứng yên, nhìn về phía nhóm Hekkeran. Ngọn lửa đỏ bừng trong mắt anh đang tối dần đi. Hekkeran và những người khác lùi lại một bước sau khi nhận phải ánh mắt đó, như thể nó đã đẩy lùi họ lại.
Và trong ánh mắt còn có một cơn thịnh nộ.
Là một người cai trị tuyệt đối, Ainz đứng ở một vị thế cao hơn rất nhiều so với những người trong nhóm Hekkeran, giờ đây anh lại thể hiện sự tức giận với họ, chả khác nào anh tự hạ mình xuống ngang hàng với họ.
Có một câu nói là “Đổ nước vào Igonick”.
Igonick là một con ma thú có 4 chân với bộ lông dài và mượt, nó thường sống ở vùng thảo nguyên khô cằn. Nó có một cái sừng nhọn trên đầu, và to tương đương với một con bò. Nó cũng được biết đến là thịt rất ngon.
Bởi vì nó là một con ma thú khá hiền lành và không thích chiến đấu, nên nó thường bị săn lùng để lấy thịt. Tuy nhiên, có một lý do tại sao con ma thú này lại không được thuần hóa.
Nó bắt đầu hóa điên lên khi bị đổ nước vào.
Nó trở nên dữ đến mức, dù cho có là một con ma thú có kích thước cơ thể gấp nhiều lần cơ thể nó, nó cũng sẽ lao tới tấn công.
Hơn nữa, bộ lông nó khi hấp thụ nước sẽ trở nên cứng còn hơn cả sắt thép. Nó giống như một cục sắt lao tới một tốc độ không tưởng, giết chết đối phương bằng cái sừng nhọn trên đầu. Đó là cách chiến đấu của nó.
Đổ nước vào Igonick. Nó là một câu nói ví von về một hành vi ngu ngốc, chọc tức một đối thủ đang hiền lành trở nên tức giận.
Sẽ không có câu nói nào khác phù hợp hơn dành cho tình huống hiện tại của nhóm Hekkeran.
“Lũ, lũ rác rưởiiiiii!! Đây là nơi!! Ta và những người bạn, đã cùng nhauuuuuuuuu!! Đã cùng nhau xây dựng lên nơi này, sao các ngươi lại dám bước cái bàn chân dơ bẩn ấy vào trong Nazarick của chúng taaaa!”
Ainz không thể kiềm chế sự tức giận của mình trong lời nói. Vai anh di chuyển như đang hít thở sâu, rồi anh tiếp tục nói một cách dữ dội.
“Hơn nữaaa! Lại còn dám, sử dụng tên của một người bạn quan trọng của ta, để lừa taaa! ĐCM!! Các ngươi nghĩ ta có thể tha thứ cho điều đó saoooo!!”
Ainz hét lên với giọng điệu giận dữ. Sự tức giận của anh lớn đến nỗi nó gần như sẽ kéo dài vô tận.
Tuy nhiên, Ainz đột nhiên bình tĩnh lại.
Sự thay đổi được ngột đó giống như sợi dây tức giận đã bị cắt đây. Sự thay đổi đó đủ khiến cho nhóm Hekkeran, những người đang phải đối mặt với Ainz, cảm thấy có gì đó sai sai.
“......Có lẽ những cảm xúc mạnh mẽ ấy đã bị kìm nén lại?”
Ainz nói như thể là một người hoàn toàn khác. Ainz nói với nhóm Hekkeran, những người đang không hiểu anh nói gì, bằng một giọng điệu nhẹ nhàng như đang vui vậy.
“Kể từ khi ta trở thành như này, nỗi đau hay cảm xúc nếu vượt quá một mức độ nhất định sẽ bị kìm nén lại. Liệu các ngươi có thể chiến đấu với cánh tay phải bị chặt đứt không? Các ngươi sẽ bị cơn đau dữ dội tấn công, và gần như không thể chiến đấu, đúng chứ? Tuy nhiên, ta thì lại khác. Ngay cả khi bị cắt cánh tay phải, ta vẫn có thể chiến đầu mà không gặp vấn đề gì. Bởi vì ta sẽ không cảm thấy đau nếu cơn đau vượt quá mức. Cơn đau do cánh tay bị cắt đứt, khi bị kìm nén lại, chắc cũng chỉ giống như cơn đau bị đánh nhẹ vào thôi nhỉ? Cảm xúc cũng tương tự thế. Cơn thịnh nộ của ta đã bị đè nén, và khiến ta nhanh chóng trở nên bình tĩnh lại. Thế nhưng…...hậu quả do nó bị kìm nén là cơn giận yếu ớt đó sẽ kéo dài rất lâu.”
Thái độ của Ainz cho thấy anh đã nói xong. Rồi anh nắm chặt lấy thanh kiếm trên tay, dang rộng chân ra――đó là một tư thế chuẩn bị giao chiến.
“Aura.”
“Vâng, thưa Ainz-sama.”
Cô nhóc nãy giờ vẫn im lặng quan sát, lên tiếng. Ánh mắt cô đầy sự thù địch khi nhìn về hướng nhóm Hekkeran. Điều đó có nghĩa nhóc đó cũng tham chiến sao? Hekkeran và những người khác vào vị trí chuẩn bị chiến đấu với cô nhóc Dark Elf.
“Vậy, hãy làm theo như kế hoạch đề ra. Việc dọn dẹp giao cho ngươi.”
“Vâng thưa ngài.”
Aura lùi về phía sau, chỉ còn mỗi Ainz đối mặt với họ.
“Giờ, bắt đầu thôi.”
Đối đầu với người Chiến Binh có tên là Ainz, điều đầu tiên Hekkeran nghĩ là đối thủ trước mặt anh không phải là một Chiến Binh hay Kiếm Sĩ. Nếu phải nói ra, thì anh thấy Ainz giống như một con quái thú, sử dụng khả năng thể chất vượt trội để đối đầu với họ.
Đó là một tư thế sai, trông giống như một kẻ nghiệp dư. Thế nhưng, anh cảm nhận được một áp lực nặng nề. Áp lực đó khiến cho anh cảm thấy người Ainz trông rất to lớn.
Khi đối mặt với một người như vậy, thì điều đáng sợ nhất là ra tay tấn công trước.
“Không nhào dô à? Vậy thì để ta?”
Nói xong, Ainz lao tới. Và vung nhát chém từ trên xuống.
Đòn tấn công đầy uy lực, tuy nó có khá nhiều sơ hở nhưng với khả năng thể chất phi thường, nó trở thành một nhát chém có sát thương rất cao.
――Nhận phải nó sẽ rất nguy hiểm.
Hekkeran nghĩ thế khi anh nhận thấy lưỡi kiếm đang lao rất nhanh tới mình. Nếu anh đưa kiếm lên đỡ, nó sẽ trở thành một cuộc đọ sức mạnh. Trong trường hợp đó, anh chắc chắn sẽ bị hất văng do sự chênh lệch về sức mạnh thể chất.
Nếu vậy, chỉ còn 1 cách――.
Thanh kiếm của Ainz chém thẳng xuống đất, để lại một tiếng “két” như thanh kiếm bị cạ vào thứ gì đó.
――Làm chệch nó qua một bên.
Dù cho nhát chém ấy có đầy uy lực đi nữa, nhưng nếu như nó bị làm chệch thì chẳng có gì phải lo lắng cả. Sau khi bị làm chệch, cơ thể to lớn ấy đổ nhào trước mặt Hekkeran. Do bộ giáp Ainz mặc có lẽ là loại hạng nhất. Nên có khả năng thanh kiếm Hekkeran đang sở hữu không thể xuyên thủng được nó. Vì vậy, anh nhắm vào đầu của Ainz. Anh kích hoạt võ kĩ――
“Double――Slash!” (Song sát)
Song kiếm vẽ một vệt sáng, cắt vào đầu Ainz.
Hekkeran sở hữu vũ khí tầm gần. Do đó, nó có một bất lợi là anh phải lao lại gần tằm chém của đối phương. Thế nhưng, điều đó cũng có nghĩa là anh có thể tận dụng điều đó để gây một vết thương trí mạng.
Trái lại, nếu đối phương sử vũ khí có chiều dài trung bình trong phạm vi của Hekkeran, sẽ rất khó để chặn được nó.
2 thanh kiếm lao nhanh vào đầu đối phương.
Một đối thủ bình thường sẽ lãnh trọn đòn đó.
Một đối thủ thuộc hàng top sẽ có thể bị trầy xước. Vậy――đối thủ ở đẳng cấp siêu cao thì sao?
“Hự!”
Ainz phát ra một tiếng kỳ lạ rồi nhảy bật lên. Anh giơ tay trái lên, sử dụng nó như một cái khiên tạm thời, chặn thanh kiếm đang nhắm vào đầu mình. Âm thanh kim loại vang lên, Ainz tặc lưỡi nhưng không hề bị thương gì cả.
Điều này nhờ cái găng tay (Gauntlet) anh đang đeo, và điều đó cho thấy bộ giáp Full Plate Mail anh đang mặc là xịn như nào.
“――<Magic Arrow/Mũi Tên Ma Thuật>”
“<Lesser Dexterity/Tăng Nhanh Nhẹn Cấp Thấp>”
Những mũi tên ánh sáng bắn vào Ainz khi Arche kích hoạt ma thuật. Còn Roberdyck kích hoạt ma thuật tăng sự nhanh nhẹn cho Hekkeran.
“Trò trẻ con!”
Ainz không thèm nhìn. Hoàn toàn phớt lờ đi những mũi tên ánh sáng, rút ngắn khoảng cách với Hekkeran.
Những mũi tên ánh sáng bị chặn lại trước khi kịp chạm vào người Ainz, và trong khi Arche đang bị bất ngờ về điều đó, Ainz lao tới đâm. Mũi của thanh kiếm đang hướng vào ngực của Hekkeran.
Thanh kiếm được đâm với tốc độ ánh sáng, khi nó gần như đâm xuyên ngực, Hekkeran lách người sang một bên.
Một tiếng “xoạc” được nghe thấy ở ngực Hekkeran, những sợi xích của bộ giáp xích đang nhảy múa trong không trung.
1 phút bất cẩn.
Không, vì đòn tấn công của Ainz quá nhanh, anh đã không thể tránh kịp, nên nói anh bất cẩn thì cũng không đúng. Nếu không nhờ ma thuật của Roberdyck hỗ trợ, thì việc anh né được đòn trí mạng đó đã không xảy ra.
Dù cho bộ giáp bị xé toạc, Hekkeran vẫn giữ nguyên tư thế, anh kích hoạt võ kĩ một lần nữa.
“Double Slash!”
“Ôhh!”
Ainz cúi người xuống để né nó một cách vụng về, và cố gắng lùi về sau để tạo khoảng cách.
“Tính thoát――sao!”
Trong lúc Ainz đang lùi lại, Hekkeran lao tới. Có một thứ gì đó, sượt ngang mặt Hekkeran.
Đó là một mũi tên.
Mũi tên được Imina bắn, nhắm vào mặt Ainz.
“Chậc!”
Từ sau lưng Hekkeran――một mũi tên đang lao nhanh tới, nó đã bị người anh che khuất. Nếu là một người bình thường, chắc chắn sẽ không thể nào tránh được nó. Nhưng quả nhiên, Ainz với phản xạ siêu phàm đã tránh được nó vào phút cuối.
“――<Flash/Tia Sáng>”
“<Lesser Strength/Tăng Sức Mạnh Cấp Thấp>”
Một tia sáng chói mắt phát ra trước mặt Ainz. Thế nhưng, ma thuật làm cho mất tầm nhìn không có nghĩa lý gì với Ainz. Nó chỉ khiến anh cảm thấy bực mình.
“Thật ngáng đường!”
Hekkeran nhờ vào sức mạnh đã được tăng cường, anh đã thu hẹp được khoảng cách. Ainz tạch lưỡi.
“――<Reinforce Armor/Tăng Cường Giáp>”
“<Anti-Evil Protection/Kháng Sức Mạnh Tà Ác>”
Ma thuật của Arche và Roberdyck giúp cho khả năng phòng thủ của Hekkeran tăng lên.
Sau khi né được đòn tấn công của Hekkeran và làm chệch được thanh kiếm, Ainz tính phản công thì một lần nữa, một mũi tên bay vào mặt anh.
“Chết tiệt! Lại ngáng đường!”
Mũi tên bị cái găng tay chặn lại, nhưng khi thấy Ainz dừng di chuyển, Hekkeran liền lao tới tấn công. Arche và Roberdyck tiếp tục kích hoạt ma thuật, gia tăng sức mạnh cho Hekkeran.
Ainz quá mạnh.
Với khả năng thể chất quá vượt trội con người. Khả năng kháng phép. Và mặc một bộ giáp thuộc hàng top. Có thể nói rằng, Ainz sở hữu tất cả những gì mà một Chiến Binh muốn có.
Thế nhưng, Ainz cũng có điểm yếu. Dù anh có khả năng thể chất mạnh mẽ, nhưng lại không có kĩ năng. Chỉ trông giống như một con thú hoang dã. Mỗi đòn tấn công đều rất là uy lực, nhưng lại thiếu đi sự tính toán cho đòn tiếp theo. Hơn nữa, Ainz không hề biết tung ra những đòn nhử, mà chỉ đơn giản là lao tới tấn công.
Tất cả những đòn tấn công của Ainz đều là những đòn chí mạng, thứ mà những Chiến Binh luôn khao khát có được, và ở một đẳng cấp rất khác so với con người. Tuy nhiên, nếu biết được đường đi nước bước của Ainz, thì họ vẫn có cách để đối phó.
Tất nhiên, ranh giới để giành được chiến thắng đang rất mong manh. Lỡ như Hekkeran đưa thanh kiếm lên đỡ ở một góc sai, thì thanh kiếm sẽ bị phá hủy, anh sẽ nhận phải một vết thương nặng. Còn nếu đoán sai khoảng cách và tốc độ của thanh kiếm, thì người Hekkeran có thể sẽ bị chém thành đôi.
Cho đến giờ, Hekkeran đã luôn gặp may mắn như lúc tung đồng xu lên. Nó đã bảo vệ tính mạng của anh. Tuy nhiên, còn có 1 thứ bảo vệ tính mạng của anh nữa. Đó là Teamwork. Vì đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu tình huống sinh tử, nên họ có thể dễ dàng nắm bắt được cách di chuyển của nhau, họ hành động như thể――họ là một sinh vật có tên là Foresight vậy.
Điều đó có nghĩa, miễn Foresight còn tồn tại, thì họ sẽ không bao giờ thua.
Một nụ cười yếu ớt hiện ra trên mặt Hekkeran.
Thanh kiếm của anh đang từng chút một tiến vào người Ainz. Hiện tại, Ainz vẫn chưa bị thương tích nào. Tuy nhiên, bộ giáp thuộc hàng top của Ainz, đã bị kiếm của Hekkeran làm trầy. Nếu mọi thứ cứ diễn ra thuận lợi như này và không bị căng thẳng, Hekkeran sẽ có thể tung một đòn chí mạng vào Ainz.
Tin rằng mình sẽ làm được, anh vung 2 thanh kiếm.
“――!”
Ainz di chuyển để tránh một tia sáng sượt ngang mình, và chặn thanh kiếm đang nhắm thẳng vào đầu bằng cái găng tay. Còn mũi tên đang lao tới thì chặn bởi thanh kiếm. Arche và Roberdyck tiếp tục sử dụng ma thuật tăng cường cho Hekkeran.
“Chết tiệt!”
Ainz hét lên trong tức giận, vung thanh kiếm thành một vòng cung lớn như muốn phá hủy thanh kiếm của Hekkeran. Tất nhiên, với tốc độ mà con người sẽ không bao giờ có thể chạm tới. Để tránh được nó, Hekkeran đã phải dừng đòn tấn công, và lùi lại để tạo khoảng cách.
Sau khi cân nhắc xem có nên lao tới tấn công tiếp hay không, Hekkeran quyết định lùi lại và điều chỉnh lại hơi thở đang hơi gấp của mình. Một Undead như Ainz sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi dù cho có liên tục vận động như nào, nhưng nhóm Hekkeran chỉ là con người, họ đang thấm dần mệt mỏi. Trận chiến càng kéo dài họ càng gặp bất lợi. Cho nên, họ sẽ nghỉ ngơi ngay khi có thể.
“Tại sao?”
Bị nhóm Hekkeran giữ khoảng cách, Ainz lẩm bẩm.
“Tại sao, bọn chúng vẫn chưa chết?”
“Hả?”
Những lời Ainz nói như thể cái chết của họ đã được định đoạt. Đúng thật là sức chiến đấu của Ainz rất cao. Tuy nhiên, việc Ainz nói như đúng rồi, khiến cho bất cứ ai nghe thấy cũng sẽ rất tức giận.
“Cocytus!”
Một giọng nói đáp lại ở khu vực VIP. Từ chỗ đó, giống như Aura vừa nãy――nhưng với hình dạng hoàn toàn khác, nhảy xuống.
Nó giống như một khối bạch kim. Phản chiếu lại những ánh sáng ở xung quanh, và rất lấp lánh.
Thân hình to lớn, và cao khoảng 2,5 mét, khi ai đó nhìn thấy nó sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh một con bọ đi bằng 2 chân. Trông như một con quỷ kết hợp giữa một con kiến và một con bọ ngựa. Một lớp sương lạnh bao bọc toàn bộ người nó, và phát ra những ánh sáng lấp lánh như bụi kim cương*. (TL: mọi người search “bụi kim cương” để hình dung rõ hơn nhé)
Cocytus tính quỳ xuống thì bị Ainz ngăn lại.
Một sự tồn tại trông mạnh hơn Ainz rất nhiều. Khi nó xuất hiện, các thành viên của Foresight đã rùng mình. Một mình Ainz thôi cũng đã khiến họ vất vả như thế rồi, giờ đây số lượng còn tăng thêm, cơ hội thắng họ gần như bằng không.
“......Nói ta nghe, Cocytus. Tại sao bọn chúng vẫn còn sống?”
Bỏ qua các thành viên của Foresight, Ainz nói chuyện với một sinh vật dị dạng――là Cocytus.
“Ta có sức mạnh tương đương với một Chiến Binh Level 33. Vì thế, chẳng phải ta sẽ có thể giết chúng một cách dễ dàng sao, Cocytus? Nhưng sao chúng vẫn chưa chết? Dù chỉ 1 tên? Tại sao hả, Cocytus? Có phải do ngươi dự đoán Level của chúng sai không? Để biết được sức mạnh thể chất thực của ta, ta đã phải gỡ bỏ hầu hết trang bị đi, sao mọi chuyện lại thành như vậy hả?”
“THẦN chắc chắn RẰNG LÀ dư đoán CỦA mình VỀ sức mạnh Của chúng Là không sai.”
“Vậy thì, tại sao? Ta không thể giết chúng?”
“Đó LÀ do CÓ sự chênh lệch VỀ kinh nghiệm THƯA Ngài. Đúng thật LÀ VỚI sức mạnh CỦA Ainz-sama THÌ SẼ có thể dễ dàng giết ĐƯỢC chúng. Nhưng, VỚI điều kiện LÀ Ngài phải tận dụng TOÀN BỘ sức mạnh CỦA mình. Nếu KHÔNG, Ngài SẼ không thể GIẾT chúng một CÁCH dễ dàng.”
“Là vì ta đã không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình sao?”
“Đúng VẬY, thưa Ngài.”
“Ra vậy…...vậy kinh nghiệm là thứ còn thiếu trong Skill của mình sao? Hm…...thì ra là vậy, nếu vậy chắc không có vấn đề gì phát sinh trong kế hoạch phát triển của mình đâu nhỉ? Nó chỉ tồn tại như một dạng dữ liệu không có kinh nghiệm trong đó, nhưng kinh nghiệm thì lại có thể tích lũy từ từ. Ra vậy…...là kinh nghiệm sao?”
Gật đầu nhiều lần, và trông có vẻ hài lòng với câu trả lời nhận được, Ainz lần nữa quay sang nhóm Foresight.
Nhận thấy được sự thay đổi trong bầu không khí, Hekkeran cảm thấy có gì đó tồi tệ sắp xảy ra.
Cái trực giác đã được mài dũa sau bao lần đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết của anh đang gào thét. Nó hét rằng nguy hiểm đang tới gần.
“Chắc nên cởi bộ giáp ra.”
Ainz như đang tự nói chuyện với chính mình.
Các thành viên Foresight đang tự hỏi “Hắn ta nói cái quẹo gì vậy?”.
Để cởi bộ giáp Full Plate Mail sẽ mất rất nhiều thời gian. Dù cho có ai đó giúp đỡ thì cũng sẽ mất tận 3 phút. Nếu một mình cởi nó ra, sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Nhưng làm thế thì có lợi ích gì, khi nó đang bảo vệ người anh?
Thật khó để tin được rằng sẽ có người cởi bỏ bộ giáp trong khi đối phương đang chĩa kiếm vào phía mình, các thành viên của Foresight nhìn chằm Ainz trong sự ngỡ ngàng. Không, nói đúng hơn là một nửa trong tâm trí họ đang xem Ainz là một tên ngốc. Lý do họ không tấn công là vì, mỗi khi Hekkeran khẽ di chuyển tay mình, là Cocytus ngay lập tức bắt chước theo.
Đó là một hành động thay cho lời đe dọa.
Nếu các ngươi muốn, thì ta chiều*. Cocytus thể hiện điều đó một cách mạnh mẽ, khiến họ không dám hành động. (TL: *If u want, i’ll afternoon.)
Và rồi Ainz bắt đầu cởi bỏ bộ giáp đi, trong khi im lặng quan sát một cảnh tượng ngu ngốc, họ lặng lẽ đưa ra chiến lược. Thật nực cười khi có kẻ thông thả cởi bỏ bộ giáp trước mặt kẻ thù. Nhưng, cảnh tượng xảy ra trước mặt các thành viên Foresight hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của họ.
Ainz vẫy tay cái nhẹ. ――Vào lúc đó, một làn khói đen bốc lên từ bộ giáp.
Và trước khi nhóm Hekkeran kịp ngạc nhiên trước những gì đã diễn ra, thì bộ giáp của Ainz đã hoàn toàn biến mất. Phải, cánh tượng đó giống như bộ giáp của anh được làm từ hơi nước đông đặc lại vậy.
Toàn bộ thân hình Ainz lộ ra.
Mặc một cái quần dài màu đen được làm khá tốt, và có những hoa văn kỳ lạ được may bằng chỉ bạc ở hông. Còn phần trên thì trần truồng.
Đầu và tay Ainz chỉ toàn là xương. Chỉ có xương sườn là có chút mớ da thịt còn dính lại. Phía dưới nó, bởi vì phần bụng trống rỗng nên có thể nhìn thấy được cái cột sống của Ainz. Dưới chỗ quả tim――có một quả cầu màu đỏ thẫm, trông như một trái tim đang đập
Mỗi khi di chuyển, biểu tượng vàng trên cái vòng cổ anh sẽ bị rung lắc.
“......Cái, cái gì?”
“Đùa sao. Nó được làm bằng ma thuật à?”
“Đó là bộ giáp ma thuật có những khả năng đặc biệt sao?”
Mặc kệ nhóm Hekkeran đang nháo nhào, Ainz vứt thanh kiếm đi. Nó rơi xuống mặt đất của đấu trường và phát ra một ánh sáng mờ ảo.
Thấy thế, Hekkeran và những thành viên khác một lần nữa mắt mở to.
Vứt bỏ thanh kiếm――đó là một hành động chấp nhận thua cuộc. Nhưng, thái độ của Ainz hoàn toàn không cho thấy điều đó, và Ainz cũng không đang rơi vào một tình huống mà phải đầu hàng.
Do đó, Hekkeran không biết Ainz đang nghĩ gì, trông anh khá bối rối. Thường anh sẽ không hỏi Ainz tính làm gì. Nhưng vì không hiểu, anh quyết định hỏi thử.
“......Ngươi tính làm gì?”
Với câu hỏi đó, Ainz chỉ khẽ cười. Rồi từ từ dang tay ra. Nó giống như hành động của một thiên sứ chấp nhận một tín đồ, hoặc giống như một người mẹ đang dang tay ôm lấy con, một vòng tay mở rộng đang chào đón họ.
“Không biết ta đang làm gì sao? Vậy để ta giải thích cho các ngươi hiểu.”
Ainz mỉm cười.
“Ta sẽ không đùa giỡn nữa. Tới đây, lũ nhân loại――”
Bầu không khí đã thay đổi――.
Một bầu không khí hoàn toàn khác so với Ainz lúc nãy. Đáng ra, khi vứt bỏ vũ khí――trang bị đi, sức mạnh của Ainz sẽ bị suy giảm. Tuy nhiên, Hekkeran cảm thấy rằng Ainz đứng trước mặt anh còn mạnh hơn cả trước. Hekkeran cảm thấy một áp lực, giống như người Ainz đang phình to ra hơn nữa vậy.
Một sự tồn tại trở nên tự tin hơn khi vứt bỏ thanh kiếm.
Nếu nghĩ về điều này thì chỉ có 2 câu trả lời. 1, Ainz là Monk (Tu Sĩ), sử dụng cơ thể của chính mình như một món vũ khí. Tuy nhiên, do cách chiến đấu――và cách né đòn trước đó, khiến họ nghĩ Ainz không thể nào là một trong số đó.
Nếu vậy, chỉ còn 1 câu trả lời là khả dĩ nhất――
“――Hắn là một Spellcaster-?!”
Cho đến lúc này, Arche mới nhận ra. Người đang đứng trước mặt họ, Ainz Ooal Gown. Là một Pháp Sư sao?
Lý do họ không nhận ra điều đó khá đơn giản. Sao mà họ có thể hình dung được rằng một Pháp Sư lại có thể chiến đấu ngang hàng với Hekkeran, người mạnh nhất trong Team họ? Các Pháp Sư thường sẽ có thể chất yếu hơn một Chiến Binh. Thay vì dành thời gian để rèn luyện cơ thể, họ sẽ dành thời gian để học ma thuật. Do đó, không có một Pháp Sư nào lại có thể chiến đấu ngang hàng với một Chiến Binh.
Đó là――lẽ thường của thế giới này.
Một sự tồn tại có thể phá vỡ quy luật đó. Làm sao mà họ có thể biết được một người như thế đang đứng trước mặt mình?
Do đó, trong giọng nói của Arche có chút hi vọng rằng đó không phải là sự thật, và mong muốn rằng giải thuyết của cô sẽ bị bác bỏ. Bởi nếu giải thuyết của cô đúng, Ainz sẽ trở nên tự tin vào bản thân với tư cách là Pháp Sư hơn khi là một Chiến Binh.
Điều đó có nghĩa là gì? Không cần phải nói.
Ngay cả sử dụng một vài ma thuật thôi cũng đã đủ khiến cho khả năng chiến đấu của người đó tăng lên. Họ sẽ trở nên rất mạnh khi sử dụng những ma thuật tăng cường, điển hình như Hekkeran.
Tuy nhiên, sự tự tin của Ainz không phải là một thứ đơn giản. Một sự tự tin tuyệt đối――còn hơn cả Arche.
Tuy nhiên, Arche có lý do để phủ nhận điều đó.
“Cuối cùng cũng nhận ra rồi sao? Những tên ngốc. Không, những tên chuột nhắt dám bước đôi chân dơ bẩn vào Nazarick của ta――của chúng ta. Mà cũng đúng thôi, chuột thì chỉ thông minh ở mức đó thôi nhỉ?”
“――Điều đó là không thể! Ta không hề cảm nhận thấy bất kỳ sức mạnh ma thuật nào từ ngươi!”
Ainz nghiêng đầu và thắc mắc với câu nói đó. Rồi như nhận ra điều gì đó, anh nhún vai.
“Ngươi có thể nhận thấy được ma lực (mana) của Pháp Sư sao?”
“―――Phải! Cho đến giờ, ta hoàn không――”
Và rồi, mặt Arche biến sắc. Hekkeran và những người khác không biết tại sao Arche lại không nói tiếp, và khuôn mặt cô trông kỳ lạ. Vào lúc đó, chỉ có một người hiểu được vì sao cô lại như thế, đó là kẻ thù của họ, Ainz.
“Cho đến giờ――ngươi hoàn toàn không cảm nhận được ma lực của ta đúng không? Mặc dù ta nói rằng ta là một Spellcaster?”
Phải.
Đúng là như vậy. Arche không hề cảm nhận thấy bất kỳ ma lực nào từ Ainz. Tuy nhiên, nếu Ainz có thể sử dụng ma thuật của những Mục Sư (Priest), thì điều này không sai. Thế nhưng, nếu là vậy thì họ sẽ hoàn toàn không biết gì về sức mạnh của Ainz.
“Đúng vậy.”
Ainz dang tay ra cho Arche và những người khác thấy. Bàn tay ban nãy được bảo vệ bởi cái găng tay, là một bàn tay chỉ toàn xương, đúng nghĩa là một Undead. Mỗi ngón tay đều có đeo một chiếc nhẫn. Nhìn sơ qua thôi, cũng biết rằng chúng chứa nhiều sức mạnh ma thuật như nào rồi.
“Một khi ta tháo cái nhẫn này ra, ngươi sẽ hiểu ngay thôi. Ta cũng đã cho các thuộc hạ của mình mượn nó.”
Ainz vừa nói vừa tháo 1 cái nhẫn ra. Và rồi――
“――Ọeeeeeeee!”
Tiếng nôn mửa phát ta từ chỗ Arche. Chất dịch nhớt nhát bắn đầy trên mặt đất đất trường. Và một mùi chua tỏa ra xung quanh.
“Ngươi đã làm gì!”
Imina chạy tới xoa lưng cho Arche, cô tự hỏi Ainz đã làm gì Arche. Ainz cảm thấy khó hiểu, và trả lời một cách khó chịu.
“Ta có làm gì cô ta sao? Tự nhiên lại ói, bất lịch sự cũng vừa vừa phải phải thôi chứ.”
“――Mọi người, chạy ngay đi!”
Arche hét lên trong khi nước mắt đang chảy ra ở khóe mắt.
“Hắn là một con quái――ọeeeee!” (TL: quái ọe là quái gì?)
Trong khi Arche lại tiếp tục nôn do không thể chịu đựng được nữa, Hekkeran cuối cùng đã hiểu. Anh đã hiểu lý do vì sao Arche lại nôn.
Người đứng trước mặt họ, Ainz, hoàn toàn không làm gì cả. Lý do Arche nôn là vì cô không thể chịu nổi áp lực và sợ hãi trước ma lực khổng lồ của Ainz.
Điều đó có nghĩa là――
“――Chúng ta sẽ không thể nào đánh bại được hắn! Sức mạnh của hắn ở một đẳng cấp khác! Từ quái vật cũng không đủ để mô tả sức mạnh của hắn!”
Arche hét lên như một đứa trẻ đang khóc.
“Cuối cùng cũng nhận ra rồi sao?” Ainz cười. “Nhưng, các ngươi không thoát được đâu.”
“――Không thể không thể không thể nào!”
Imina ôm lấy Arche, cô đang lắc đầu như phát điên.
“Bình tĩnh lại nào! Roberdyck!”
“Tôi biết rồi! <Lion’s Heart/Tim Sư Tử>”
Ma thuật của Roberdyck bay đến Arche, nỗi lo lắng của Imina tan biến khi thấy Arche đã bớt sợ hãi. Arche cầm cây trượng đứng dậy, chân cô lảo đảo giống như một hươu con mới chào lòng.
“――Mọi người, chạy ngay đi. Đó là một sự tồn tại mà chúng ta không thể đánh bại.”
“......Tôi hiểu rồi, Arche.”
“Ừ, tôi cũng hiểu đại khái rồi.”
“Ah. Đó đúng thật là một con quái vật nhở.”
3 người họ nhận thấy sự đổi của Arche, đã nâng mức cảnh giác lên tối đa.
Sợi dây thần kinh của họ đã căng hơn trước đó, các thành viên của Foresight lườm Ainz. Trên mặt họ lộ rõ biểu hiện rằng là chỉ cần lơ là 1 giây thôi thì cũng đủ khiến họ mất mạng.
“Có vẻ như chúng ta không thể chạy thoát được đâu.”
“Sẽ rất nguy hiểm khi quay lựng lại chạy.”
“Chúng ta phải tìm cách nào đó, dù nó chỉ câu được một chút thời gian.”
“......Không tới sao?”
Hekkeran sẽ không mắc bẫy khị bị Ainz khiêu khích. Sức mạnh của kẻ thù dựa trên thái độ của Archie trước đó, cho thấy đây là đối thủ mạnh hơn rất rất nhiều so với những thứ mà họ đã từng gặp. Thay vì tìm cách đánh bại Ainz, anh tìm cách câu thời gian rồi trốn thoát.
Nếu vậy, chỉ còn 1 cách.
Khi bắt đầu niệm phép――là lúc mà hầu hết các Pháp Sư sẽ không phòng bị.
Đúng thật Ainz là một Chiến Binh với sức mạnh kinh khủng, nhưng Hekkeran cũng có lý do để đặt cược vào nó. Nếu Ainz niệm ma thuật ngầm thì mọi chuyện coi như kết thúc, nhưng kể cả vậy thì thì họ vẫn có một cơ hội nhỏ nhoi.
Như thể đang kéo căng dây cung, Hekkeran tập trung toàn bộ sức mạnh trong người lại.
“Vậy, ta lên trước vậy.”
Ainz từ từ di chuyển tay――
――Ngay lúc này!
Mũi tên Hekkeran được bắn đi. Hekkeran lao với một tốc độ có lẽ là nhanh nhất mà anh từng đạt được. Với một tốc độ mà khiến cho những viên đá văng lên khỏi mặt đất.
Vào lúc đó.
Bỏ qua thanh kiếm dường như vừa dịch chuyển đến trước mắt mình, Ainz niệm 1 ma thuật.
<――/――>
Khi lưỡi kiếm chỉ còn cách trước mặt Ainz vài cm, nó cắt vào hư không. Và rồi――người Hekkeran nổ tung.
Màu và thịt văng khắp trên mặt đất của đấu trường.
Chuyện quái gì vừa xảy ra?
Roberdyck, Imina và Arche hoàn toàn không hiểu cái gì vừa diễn ra. Họ không hiểu vì sao Hekkeran lại nhắm trượt Ainz, và không giảm tốc độ lại khiến cho anh ngã nhào xuống đất và lăn vài vòng.
Họ không hiểu vì sao Hekkeran lại ngã lăn trên đất và bất động. Không hiểu vì sao có những miếng thịt còn đỏ tươi đang rơi xuống đất trước mặt mình. Và cũng không hiểu vì sao người Hekkeran lăn trên mặt đất lại không có đầu.
Phải, không một ai nói nên lời, họ không thể hiểu được nguyên do vì sao Hekkeran―Leader của team, và là người đàn ông đáng tin cậy nhất――lại chết.
“He-Hekkeran?”
Imina thầm thì. Người đầu tiên lấy lại bình tĩnh là Roberdyck. Đáng ra hắn phải đứng ở phía đối diện Hekkeran chứ. Hắn biến đâu mất rồi? Roberdyck vội vã nhìn xung quanh để tìm Ainz. Và rồi anh cứng họng――
Ainz đang đứng đằng sau tất cả bọn họ. Ngay phía sau Arche. Sau đó chậm rãi nâng tay lên ――trên cái tay đó phát ra một ánh sáng kim loại.
“Ahhh――!”
Trước khi Roberdyck kịp hét lên, con dao trên tay Ainz đã đâm vào vai Arche――.
“――Gưưưư.”
Một cơn đau dữ đột nhiên xuất hiện. Arche hét lên. Chuyện gì vừa xảy ra? Sao lại đau như này? Arche hoảng sợ và co người lại do cơn đau. Cô cố gắng bỏ chạy. Lết tới chỗ Roberdyck.
Khi cô chạy, một cơn đau khác đã được sinh ra, nhưng Arche cố gắng chịu đựng nó.
“......Quả nhiên, mình vẫn không hề cảm tội lỗi khi làm thế nhỉ? Có phải là do mình ít tiếp xúc với con người không? Hay là tính người của mình đã bị ăn mòn? …...Tuy nhiên, nhìn thấy cô ta cố gắng cầu cứu sự giúp đỡ mình lại cảm thấy thương xót. Một bên thứ ba nhìn vào, chắc sẽ nghĩ sự thương xót ấy là của một người đứng ở trên dành cho kẻ thấp hèn ở dưới nhỉ?”
Thay vì đuổi theo Arche, người đang cố gắng chạy thoát, Ainz lại vừa lẩm bẩm vừa chà ngón tay vào con dao dính máu.
Roberdyck không biết Ainz đang nói gì, và cũng không có ý định muốn biết Ainz đang nghĩ gì.
Ainz rời mắt khỏi con dao. Hướng về phía Roberdyck, người đang sử dụng ma thuật trị thương cho Arche.
“Mà, thôi kệ. Dù sao đi nữa, điều đầu tiên cần làm giết hết tất cả bọn chúng.”
Con dao trong tay Ainz rơi xuống đất, nó tan biến trong không trung. Giống như bộ giáp trước đó.
“Rốt cuộc, ngươi đã làm gì hả?”
Roberdyck hỏi với giọng run run.
Ainz đã sử dụng ma thuật dịch chuyển, dịch chuyển ra phía sau Arche. Trong khi Roberdyck và những người khác đang bối rối, thì Ainz đã lấy con dao ra. Roberdyck biết rằng Ainz đã làm thế.
Và anh nhận ra rằng Ainz là một con quái vật có thể sử dụng ma thuật Bậc 6.
Nhưng hắn đã giết Hekkeran như thế nào? Hắn đã kích hoạt ma thuật giết Hekkeran và ma thuật dịch chuyển cùng một lúc sao? Nhưng không thể nào hắn có đủ thời gian để làm thế.
“Có gì lạ sao? Nó không phải là thứ quá to tát.”
Ainz giải đáp cho mọi câu hỏi của Roberdyck. Với câu trả lời khiến cho những người còn sống tan nát cõi lòng.
“Trước tiên, ta sử dụng ma thuật Bậc 10 <Time Stop/Ngưng Đọng Thời Gian>. Rồi sử dụng ma thuật Bậc 8 <Explode/Nổ> lên người hắn.” Ainz chỉ ngón tay về phía xác Hekkeran. “Và rồi sử dụng ma thuật Bậc 3 <Dimensional Move/Dịch Chuyển Không Gian> để vòng ra phía sau các ngươi, rồi tạo ra con dao bằng ma thuật Bậc 7 <Create Greater Item/Chế Tạo Trang Bị Cấp Cao>.”
Có gì to tát đâu? Ainz nói tiếp.
Một sự im lặng giống như mọi thứ xung quanh đã bị đóng băng. Đó là bởi vì Roberdyck và những người còn lại đã bị chìm trong nỗi sợ hãi. Vào lúc đó, Imina trong tuyệt vọng――lấy hết can đảm hỏi Ainz.
“......Ngươi đã dừng thời gian lại sao? Và, sử dụng ma thuật Bậc 10 sao……?”
“Phải. Chẳng phải biện pháp chống lại ngưng đọng thời gian là thứ bắt buộc phải có sao? Khi các ngươi đạt Level 70, đó là thứ các ngươi phải có.”
Tiếng răng run cầm cập phát ra. Không chỉ từ Imina, mà còn từ Arche và Roberdyck.
Nói dối. Họ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc nếu như có thể hét lên 2 từ đó. Và có lẽ họ sẽ cảm thấy khá hơn khi có thể bịt tai và thu mình lại, mặc kệ những lời của một con quái vật đang đứng trước mặt họ――một sự tồn tại sánh ngang với những vị thần.
Họ biết rằng Ainz rất mạnh. Đặc biệt là Arche. Tuy nhiên, họ không thể mường tượng được rằng Ainz lại mạnh đến như vậy.
Ma thuật Bậc 10. Ngay cả những vị thần cũng không thể chạm tới. Nó chỉ tồn tại trên lý thuyết. Có người nói rằng 8 Vị Vua Tham Lam đã sử dụng nó, nhưng cho đến nay vẫn chưa có bằng chứng xác thực.
Và sử dụng nó để ngưng đọng thời gian. Nó chả khác nào là một trò đùa mang tính toàn thế giới.
Một sự tồn tại có thể ngừng thời gian. Dòng chảy thời gian là thứ mà con người không thể kiểm soát hay chi phối nó. Họ nên làm gì với một đối thủ có thể thao túng nó? Ai lại có thể chặt tất cả các cái cây trong khu rừng siêu rộng lớn chỉ với thanh kiếm?
Đó là Ainz Ooal Gown.
Một sự tồn tại mà con người sẽ không bao giờ có thể đánh bại.
“Arche! Chạy ngay đi!”
Lý do Roberdyck vẫn đứng vẫn và giữ được tinh thần chiến đấu, là vì tình cảm của anh dành cho những người đồng đội của mình.
“Hãy nhìn lên trời! Nơi này có lẽ là ở ngoài! Cô có thể trốn thoát bằng bằng cách bay đó! Hãy chạy đi, dù chỉ mình cô! Chúng tôi sẽ cố câu thời gian cho cô, 1 phút…...không 10 giây!”
Nắm chặt cái chùy bằng cả 2 tay――
――Roberdyck bị đánh vào vai một cái “bốp”.
“Ah……”
Người Roberdyck ngừng di chuyển. Anh không cần quay lại nhìn cũng biết ai là người đã đánh vào vai mình. Người đáng lẽ đang đứng trước mặt anh――Ainz Ooal Gown. Một sự tồn tại giống như một vị thần có thể thao túng dòng chảy thời gian. Đã biến mất khỏi tầm nhìn của anh.
Một luồng khí lạnh chảy ra từ cái tay đang đặt trên vai Roberdyck, khiến anh trở thành một bức tượng băng. Cơ thể anh thậm chí không thể thoải mái cảm nhận điều đó.
“――Mặc dù điều đó là không thể nhỉ?”
Roberdyck nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng――không hề có sự thù địch nào trong đó. Tay Roberdyck như chẳng còn tí sức lực nào, anh buông lỏng khiến cho cây chùy rơi xuống mặt đất――.
“Ngươi muốn biết ta đã làm gì đúng không?” Trong khi ai cũng bị đóng băng và không thể di chuyển, Ainz giải thích với một tâm trạng khá tốt. “Ta chỉ đơn giản là niệm ngầm ma thuật <Time Stop/Ngưng Đọng Thời Gian> thôi. Có gì to tát lắm đâu? Tuy nhiên, ta nghĩ ngươi không thể câu được 10 giây đâu?”
Giờ thì..., Ainz lẩm bẩm, và nhìn 3 người họ đang mất dần tinh thần chiến đấu.
“......Phải. Ta đang nghĩ về một việc tốt. Chắc ta nên cho 1 người nào trong các ngươi có cơ hội trốn thoát khỏi đây nhỉ? Nếu muốn thoát thì tốt hơn là chạy hướng đó. Tuy nhiên, sẽ có thứ đuổi theo ở phía sau. Nếu không thoát được…...Mah, sẽ rất đáng thương lắm đó. ――Aura, mở cửa thoát ra.”
“Vâng thưa Ngài.”
Ainz chỉ hướng cái cửa mà họ đã dùng để đi vào. Aura nhảy lên, đôi giày phát ra một ánh sáng mờ nhạt, rồi người cô biến mất.
“Nào, Aura đã dịch chuyển và mở cái cửa. Hãy chạy đi. Bỏ mặc những người đồng đội của mình. Ai sẽ là người bỏ chạy?”
Ainz giơ tay về phía họ. Với một biểu hiện trên khuôn mặt đầy xấu xa. Khuôn mặt anh lộ rõ muốn biết ai sẽ là người bỏ chạy. Có lẽ anh muốn thấy tình bạn của họ bị rạn nứt.
Không giống như các Mạo Hiểm Giả, các Worker thường gắn bó với nhau chỉ vì tiền.
Thế nhưng, Foresight thì lại khác.
“......Hãy chạy đi, Arche.”
“Phải đó, đi đi Arche.” Imina mỉm cười. “Chúng tôi thì chỉ có mỗi cái Team này, nhưng cô thì vẫn còn những đứa em mà phải không? Nếu vậy, chỉ cần bỏ mặc chúng tôi. Đó là điều cô nên làm đó.”
“――Sao có thể như thế được! Đây là lỗi của tôi!”
Thấy Ainz không có ý định tấn công ngay, Roberdyck tiến tới chỗ Arche. Sau đó lấy ra một cái túi nhỏ từ trong người.
“Không sao đâu. Chúng tôi sẽ đuổi theo sau cô sau khi đánh bạn con quái vật có tên Ainz.”
“Đúng vậy―. Khi đó, nhớ đãi chúng tôi 1 chầu đấy.”
Imina cũng lấy ra một cái túi nhỏ và đưa nó cho Arche.
Điều đó có nghĩa là gì? Ainz đứng bên cạnh không hiểu những hành động đó, nhưng Arche thì có. Roberdyck đi tới cái xác của Hekkeran, lấy ra một cái túi tương tự, ném nó cho Arche.
“Ta chỉ muốn nói điều này, ta sẽ giết hết những tên trộm cắp.”
Trong khi họ quyết định Arche sẽ là người bỏ chạy, Ainz tỏ ra không hài lòng và chen ngang vào. Không hề có sự ẩu đả, anh cảm thấy khó chịu khi mọi thứ diễn ra êm đẹp. Khác với Ainz, 3 người họ nhìn nhau một cách buồn bã. Không, chỉ có mỗi Arche nhìn Imina.
Imina mỉm cười với Arche. Nhìn thấy nụ cười tươi sáng đó, khiến Cocytus đứng nhìn từ bên cạnh lắc đầu nhiều lần.
“......Nào, chạy ngay đi. Cứ sử dụng số tiền của tôi cho cái nhà trọ nào mà cô thích.”
“Của tôi cũng vậy.”
“......Tôi sẽ làm thế. Vậy tôi đi trước nhé.”
Tất nhiên, cả 3 người họ đều không tin vào những lời nói đó.
Thậm chí họ không hề nghĩ rằng sẽ có thể đánh bại được sự tồn tại nằm ngoài sức tưởng tượng của mình, là Ainz. Arche biết rằng đây là lời vĩnh biệt cuối cùng giữa họ, cô nói không nên lời, mà chỉ có thể biết phát ra những tiếng nức nở. Arche bắt đầu niệm ma thuật.
“Trên trời có những con quái vật, dù ngươi có chạy thì chúng cũng sẽ bắt được ngươi.”
“――<Fly/Bay>”
Bỏ qua lời cảnh báo của Ainz, Arche kích hoạt ma thuật. Sau khi nhìn đồng đội của mình lần cuối, cô lặng lẽ bay đi.
“......Ah, ra vậy. Nó sẽ nhanh hơn và đỡ tốn sức hơn.” Trông Ainz như đã quên mất điều đó. “Đưa ra quyết định mà không có sự rạn nứt. Ta cứ nghĩ sẽ được thấy những hành động xấu xa đúng với những tên trộm cắp chứ.”
“Cô ta là người có cơ hội cao nhất để trốn thoát khỏi đây.”
“Phải. Vì đang ở bên ngoài và cô ta có thể sử dụng ma thuật bay, nên cô ta là người có thể thoát khỏi đây.”
“......Bên ngoài sao.”
Ainz nhìn lên bầu trời đầy sao và nở một nụ cười. 2 người họ nhận thấy có điều gì đó không lành.
“Để ta nói cho các ngươi biết――”
“――Ainz-sama.”
“Gì vậy, Cocytus.”
Đột nhiên bị chen ngang, Ainz cảm thấy khó chịu, nhưng anh vẫn đáp lại một cách nhẹ nhàng.
“Nếu Ngài GIẾT chúng NGAY bây giờ, thần TIN rằng hét CỦA chúng SẼ chạm TỚI tai cô TA.”
“Ôh! Ngươi mà cũng nghĩ tới một điều đáng sợ như vậy sao. Tuy nhiên, ma thuật bay có tốc độ bay khá nhanh. Nên tiếc thay, điều đó có hơi khó. Ta cám ơn ngươi vì đã đưa ra một ý tưởng hay, Cocytus.”
“Cảm ơn ngài.”
“......Mah, ta tin chắc rằng cô ta sẽ có thể nghe thấy nếu khiến chúng khóc thật to. Giờ, ta sẽ giết những tên trộm này. Các ngươi đã chuẩn bị tinh thần để nói lời vĩnh biệt với thế giới này chưa?”
Roberdyck giơ cây chùy lên, tiếp cận Ainz. Ainz cười nhạt với Roberdyck, người đang lao về phía mình.
Imina thở dài một tiếng――
“――Ahhhhh!!”
Trong khi hét lớn, Imina giương cung. Và rồi――thả ra. Cho dù Roberdyck đang đứng cạnh Ainz, nhưng cô cũng không tệ đến mức bắn trúng anh. Với một khoảng cách mà cô sẽ không thể nào trượt được.
Nhưng rồi――mũi tên bị bật ra trước khi chạm vào người Ainz, như thể có một bức tường chặn lại vậy.
“Vô ích thôi. Nhưng…...ta sẽ chơi đùa với ngươi một chút. <Triplet Magic - Greater Magic Accumulation/Tăng Gấp 3 Lần Ma Thuật - Tích Tụ Ma Thuật Cấp Cao*>” (TL:* tên hơi củ chuối…)
3 vòng tròn ma thuật hiện ra trước mặt Ainz.
“Ôhhhhhhh!”
Hét với một tone giộng không phù hợp với mình, Roberdyck đập cái chùy vào mặt Ainz. Một đòn tấn công không hề có sự suy tính gì. Anh đánh với toàn bộ sức mạnh của mình, và tin rằng Ainz sẽ không tránh được nó.
Thế nhưng, nó đã dễ dàng bị đẩy lùi. Cảm thấy một cơn đau dữ dội ở cổ tay, Roberdyck làm rơi cái chùy của mình. Ainz thậm chí không thèm nhìn về hướng Roberdyck. Với thái độ rằng là đòn tấn công của Roberdyck chẳng đáng để bận tâm.
“<Triplet Maximise Magic - Magic Arrow/Cường Hóa Ma Thuật Gấp 3 Lần - Mũi Tên Ma Thuật>”
Ainz niệm ma thuật vào 1 trong những vòng tròn ma thuật trong không trung.
“<Middle Cure Wounds/Chữa Lành Vết Thương Cấp Trung>!”
Ma thuật hồi phục của Roberdyck nhắm vào Ainz. Bởi Undead sẽ bị sát thương khi nhận phải ma thuật hồi phục. Tuy nhiên, giống với ma thuật Arche đã sử dụng trước đó, nó bị chặn lại và biến mất như thể có một bức tường vô hình ở đó vậy.
“<Triplet Maximise Magic -Magic Arrow/Cường Hóa Ma Thuật Gấp 3 Lần - Mũi Tên Ma Thuật>”
Mặc kệ những đòn tấn công của 2 người họ, Ainz lần nữa niệm ma thuật vào một cái vòng tròn ma thuật khác.
Khi mũi tên sắp trúng vào mặt Ainz, nó lại tiếp tục bị bật văng đi. Thấy thế, Imina vứt cây cung đi. Cô cho rằng cung tên sẽ không có tác dụng.
“<Triplet Maximise Magic - Magic Arrow/Cường Hóa Ma Thuật Gấp 3 Lần - Mũi Tên Ma Thuật>”
“<Magic Weapon/Vũ Khí Ma Thuật>”
Rút thanh kiếm ngắn ở thắt lưng ra, Imina lao tới tấn công với sự hỗ trợ ma thuật của Roberdyck. Đó cũng là lúc mà Ainz đã niệm xong ma thuật vào cái vòng tròn cuối cùng.
Và――Ainz nhẹ nhàng kích hoạt.
Ainz chỉ tay về phía Imina. Tuy cảm thấy rất bất ngờ, nhưng cô biết Ainz đang nhắm vào tim cô. Cô nở một nụ cười buồn bã. Roberdyck cố gắng xen vào giữa, nhưng ma thuật của Ainz đã nhanh hơn anh rất nhiều.
“Vất vả cho ngươi rồi――<Triplet Maximise Magic - Magic Arrow/Cường Hóa Ma Thuật Gấp 3 Lần - Mũi Tên Ma Thuật> và <Release/Giải Phóng>.”
“Ah…...Thiên thần.”
Tổng cộng có 120 mũi tên ánh sáng được bắn ra, 90 từ vòng tròn ma thuật và 30 từ Ainz.
Những mũi tên lao tới với hình cung từ 2 phía, khiến Imina nhìn thấy nó trông giống như đôi cánh của một thiên thần. Nhưng, vị thiên thần ấy không tới đây để cứu rỗi cô.
Những mũi tên liên tiếp đâm và đâm và đâm vào người Imina.
Xuyên qua đầu, ngực, bụng, tay, chân và phần dưới của cô――.
120 mũi tên ánh sáng. Toàn bộ người Imina đã lãnh trọn sức mạnh của ma thuật đó. Những mũi tên ánh sáng đâm vào người cô, giống như một bầy cá đang lao vào đốp miếng mồi. Có lẽ ngay lúc đó, Imina cũng đã mất đi ý thức rồi.
Giữa cơn đau như bị cây gậy liên tiếp đập vào người, cô vẫn im lặng. Thậm chí khi xương bị gãy và nội tạng bên trong bị phá hủy, cũng không hề nghe thấy tiếng la rên rỉ nào từ cô.
Trong thoáng chốc.
Chẳng còn ai tên Imina ở đó nữa. Chỉ có những mớ thịt nhỏ lải rải trên mặt đất. Bộ giáp của cô bị móp méo, và những thứ cô mặc trên người được trộn lẫn trong máu và thịt cô.
“Imina……!”
“Dám làm vấy bẩn nơi mà ta và những người đồng đội xây nên. Đó là cái chết thích đáng cho những tên trộm dơ bẩn.”
Roberdyck giận dữ, trừng mắt nhìn Ainz, người đang nói với giọng điệu khá là nhàm chán. Nhưng khuôn mặt giận dữ của anh không đến mức là sắp nổi trận lôi đình. 2 người cách nhau khoảng 70 cm, Roberdyck nhìn vào hốc mắt trống rỗng của Ainz với sự thù hận.
Đó là ánh mắt mà bất cứ ai nhận phải cũng sẽ tránh mặt đi, nhưng Ainz thì không. Không, có lẽ bởi vì Ainz đã mất đi cảm xúc rồi.
Roberdyck nắm chặt tay, và tung ra nấm đấm. Nhắm vào một thứ. Đó là quả cầu đang đập ở phần xương sườn Ainz.
Anh tin rằng đó chính là điểm yếu của Ainz.
Nắm đấm như thể bị nó hút vào――rồi một âm thanh chói tai vang lên.
Nhận phải một tác động mạnh, nắm đấm của Roberdyck bật ra. Với một lực va chạm mạnh không tưởng, găng tay sắt của Roberdyck đã bị phá hủy hoàn toàn và rơi xuống đất.
Roberdyck lùi lại và ngã xuống đất, anh bàng hoàng khi nhìn vào nắm tay của mình. Dù cái găng tay sắt của anh bị vỡ vụn, nhưng tay anh lại không có một vết xước. Đó là điều rất bất thường. Tuy nhiên, khi Roberdyck nghĩ về người có tên là Ainz, thì anh thấy chuyện đó chẳng có gì là bất thường cả.
“Hãy tỏ lòng biết ơn đi. Ngươi vừa được chạm vào Magic Item mạnh nhất đấy. Trong số những World Item mà ta sở hữu thì nó là thứ mạnh nhất, World Item có khắc tên ta trên đó. Trong một trận chiến trước đây, nó là thứ đã giết hầu hết những Player dám bản mặt tới đây. ――Shalltear!”
Ainz thản nhiên quay lưng lại với Roberdyck, hét về phía khu vực VIP. Thái độ của Ainz――như ý nói rằng là Roberdyck sẽ không bao giờ có thể làm tổn hại tới anh.
Không, đó là sự thật. Dù cho có tấn công như nào thì cũng vô ích. Ainz biết điều đó nên mới làm thế. Roberdyck không có cách nào có thể gây sát thương lên con quái vật có tên Ainz. Đó là lý do vì sao, anh cần phải bình tĩnh suy nghĩ. Dù trong tình huống tệ nhất, anh cũng cần phải câu giờ cho Arche trốn thoát.
Trong khi cố lùi lại thật xa và suy nghĩ điên cuồng, thì có một cô gái nhảy xuống từ khu vực VIP, giống với cách mà Aura và Cocytus đã làm.
Đó là một cô gái mang vẻ đẹp giống như ánh bạc kim. Dù Roberdyck đang chìm trong sự giận dữ, nhưng anh cũng không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp của cô ta.
Với một tiếng thở dài “phù”, Shalltear di chuyển hướng mắt. nhìn trực diện vào Roberdyck. Đó là đôi mắt đỏ thẫm tuyệt đẹp. Roberdyck cảm thấy như tim mình đang bị bóp chặt. Chịu phải một áp lực kinh khủng đang đè nặng, anh cảm thấy khó thở――và cử động.
Kể cả khi cô gái rồi mắt đi, Roberdyck vẫn không thể cử động.
“Shalltear. Hãy đi bắt con nhỏ kia.”
“Dạ vâng, Ainz-sama.”
Cô gái――tên Shalltear mỉm cười với Ainz. Thế nhưng, nhìn nụ cười rạng rỡ ấy từ bên cạnh, Roberdyck cảm thấy lạnh cả sống lưng. Theo trực giác của anh, đó là một con quái vật mang vẻ ngoài tuyệt trần.
“Tại sao, ngươi không nhìn thẳng vào mắt ta?”
“À ừm, đó là vì……”
Trông Shallrear khá ngại ngùng. Ainz nhìn xuống người mình, rồi lắc đầu.
“Chỉ toàn xương thôi mà?”
“Bởi vì Ainz-sama rất là đặc biệt! Mồ~, đừng bắt thần phải nói ra điều đó nữa. Nó có hơi xấu hổ……”
Lấy 2 tay lên ôm mặt, cô lắc đầu trông ngại ngùng.
“Shalltear…...Ngươi vẫn không thay đổi gì hết…… Có thể nào nghiêm túc một chút được không…… Mà thôi. Đi bắt cô ta đi. Tuy nhiên, chúng ta có thể sử dụng cô ta. Nên ngươi tuyệt đối không được làm tổn thương con mồi.”
“Vâng thưa Ngài. Thần sẽ bắt cô ta mà vẫn còn nguyên vẹn.”
“Nhớ tận hưởng cuộc săn nhé.”
“Vâng. Đó là dự định của thần.”
Shalltear cúi đầu thật sâu với Ainz, rồi từ từ bước đi. Roberdyck biết rằng mỗi bước đi của cô là sinh mệnh của Arche sẽ bị rút ngắn, nhưng anh không thể làm gì được.
Shalltear đi ngang qua Roberdyck mà không thèm đưa mắt nhìn. Với khoảng cách mà anh có thể dễ dàng bắt kịp cô bằng cách chạy. Nhưng, anh lại cảm thấy nó lại xa vời vợi.
Tiếng bước chân của Shalltear khuất dần. Rồi Ainz bắt đầu nói với Roberdyck.
“Giờ, ngươi có muốn thỏa thuận không?”
“Thỏa thuận điều gì?”
“Miễn là ngươi chịu hợp tác, thì ta hứa cô gái tên Arche sẽ không chết.”
“Hợp tác…...gì cơ?”
Chắc chắn đây không phải là một sự hợp tác mang nghĩa tốt đẹp. Roberdyck biết điều đó, nhưng với anh đó là một lời đề nghị hấp dẫn, bởi anh có thể cứu sống đồng đội của mình.
“Thuộc hạ mà ta sai vừa nãy có hệ Linh Mục (Cleric), nhưng vị thần cô ta tin tưởng hoàn toàn khác với những vị thần của các ngươi. Với lại, ta cũng không biết gì nhiều về 4 Đại Thần mà các ngươi đang tôn thờ. Vì vậy ta muốn biết những kẻ có thể sử dụng ma thuật hệ Linh Mục, có thực sự là nhận được sức mạnh của các vị thần hay không.”
“......Ngươi đang tính nói gì…?”
“......Ngươi đã bao giờ thấy vị thần của mình chưa?”
“Ngài ấy luôn bên cạnh ta!”
“Với câu trả lời đó, có nghĩa là ngươi chưa bao giờ được nhìn thấy tận mắt?”
“Không! Khi sử dụng ma thuật, ta có thể cảm nhận được thực thể to lớn. Đó chính là Ngài ấy.”
“......Ai có thể chắc chắn rằng đó là một vị thần? Vì thần đó sao? Hay là do người nào đó sử dụng một sức mạnh nào khác?”
Roberdyck nhớ lại những nội dung trong các buổi bàn luận về “thần học”. Với câu hỏi Ainz đặt ra. Không có câu trả lời nào xét đoán cho câu hỏi ấy. Cho đến tận bây giờ, đó có phải là bằng chứng cho thấy các vị thần có tồn tại hay không, các Linh Mục vẫn đang tranh cãi về điều đó.
Ainz tiếp tục nói như để ngăn chặn Roberdyck, người tính lên tiếng.
“......Mah, khi nghĩ về những tồn tại cao siêu đó――mà ta tạm gọi là Thần, ta tự hỏi là liệu ban đầu đó có phải là những thực thể không màu? Hay chỉ là một khối sức mạnh? Và màu sắc của nó thay đổi do bị nhỏ những giọt chất lỏng có màu sắc khác nhau?...... Mà, trong một thế giới tồn tại những quy luật ma thuật, ta chỉ muốn tìm hiểu thêm về nó. Sẽ không tốt chút nào khi Thần thực sự tồn tại.”
“............”
“Xin lỗi. Ta có hơi lan man. Sức mạnh của những vị thần mà các ngươi tin vào. Ta tự hỏi liệu ta có thể lĩnh hội được gì từ nó không? …...Cho nên ta muốn làm thử một thí nghiệm lên cơ thể con người.”
Những lời Ainz nói, cho thấy điều đó rất xấu xa.
“......Thí nghiệm lên cơ thể con người?
“Phải. Ví dụ như điều gì sẽ xảy ra xảy ra nếu như ta thay đổi vị thần ngươi đang tin thành một vì thần khác trong ký ức của ngươi?”
Tên này bị điên rồi. Đó là những suy nghĩ thực lòng của Roberdyck.
Người đang đứng trước mặt anh, suy nghĩ đã đạt tới cảnh giác của một kẻ bị điên.
Roberdyck lùi lại 1 bước khi bị nhìn Ainz một cách hứng thú. Cảnh tượng giống như một nhà nghiên cứu đang quan sát con vật bị thí nghiệm, khiến Roberdyck cảm thấy buồn nôn.
“Nếu ngươi chịu hợp tác, như một phần thường, ta sẽ đảm bảo cho sự an toàn của cô gái có tên Arche.”
“Sao ta có thể biết được rằng ngươi sẽ giữ lời……”
“Tuy không có cách để chứng minh điều đó. Nhưng ngươi nên tin rằng ta sẽ làm thế. Mà, nếu ngươi không tin cũng chẳng sao. Ta cũng sẽ ép buộc ngươi phải hợp tác. Nếu vậy, cô ta cũng sẽ trở thành vật thí nghiệm.”
“......Ngươi không có chút lòng thương xót nào sao?”
“Thật nực cười. Sao ta phải thương xót những kẻ xâm nhập và làm dơ bẩn Nazarick chứ?”
Roberdyck ngước lên bầu trời. Nhìn những vì sao đang lấp lánh.
Rồi nhìn xuống đất. Nhìn cái đấu trường, nơi xác 2 người bạn của anh đang nằm rải rác.
Hít một hơi thật sâu. Vô số những suy nghĩ xuất hiện, và anh xem xét từng cái một. Rồi đưa ra câu trả lời cuối cùng.
“Tôi muốn thêm 1 điều kiện nữa. Hãy cho tôi được chôn cất xác của những người đồng đội của tôi.”
“......Không còn cách nào khác vậy. Hãy tỏ lòng biết ơn đi. Ta sẽ rộng lượng tha cho những kẻ làm vấy bẩn Nazarick và dám mạo danh tên của những người đồng đội ta…… Ta sẽ không sử dụng xác của những người đồng đội của ngươi.”
Cái chết là một sự tồn tại tuyệt đối. Hồi sinh người chết là một điều không thể. Ít nhất mình có thể giúp cho linh hồn của những người đồng đội của mình được an nghỉ, và cứu sống được Arche. Với tư cách là một Linh Mục. Roberdyck bắt đầu cầu nguyện.
======つづく======
Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ. Nhớ nhấn theo dõi Page để nhận thông báo chương mới nhất nhé!!! Link ở bên dưới nhé!!!