Ainz đeo chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown vào ngón tay mình, nó có thể dịch chuyển vô hạn đến bất cứ đâu trong Nazarick. Điểm đến là một thư viện lớn ở tầng 10 Nazarick. Nó có tên là [Ashurbanipal]. Đó là tên của thư viện lâu đời nhất.
Như lúc chuyển kênh TV, màn hình tối thui rồi mới chuyển qua cảnh khác.
Có một căn phòng hình mái vòm lớn, có 2 cánh cửa lớn đối diện Ainz.
Những cánh cửa đó có kích thước có thể so sánh với cánh cửa của Throne Room, và 2 bên là Iron Golem cao 3 mét.
“Mở cửa ra.”
Đáp lại lời của Ainz, Iron Golem ở 2 bên từ từ đặt tay lên cửa và mở nó ra. Âm thanh nặng nề vang lên, Ainz đi qua cánh cửa mà có thể cho nhiều người qua cùng lúc.
Thay vì gọi là thư viện, thì có một từ khác phù hợp hơn nhiều――nó giống như một viện bảo tàng. Sàn nhà và kệ sách được trang trí vô số, những cuốn sách được xếp trên kệ như thể là một phần trong thiết kế.
Không có một hạt bụi nào, sàn nhà loáng bóng có chỗ lát gỗ được khắc những hoa văn tinh xảo.
Phía trên là một giếng trời, tầng hai có một ban công nhô ra khỏi nó, và bao quanh vô số kệ sách hướng vào nó. Trên trần bán nguyệt có một bức họa tuyệt đẹp, được làm một cách khéo léo đến nỗi không thể nhìn thấy vết nứt nào.
Trong phòng có một vài tủ kính, có một số cuốn sách được xếp thành hàng trong đó.
Mặc dù có vô số nguồn ánh sáng, nhưng nó không quá chói. Cường độ ở mức khiến cho một người sẽ nheo mắt lại khi tiếp xúc với ánh sáng trong bóng tối.
Kích thước của căn phòng không thể xác định chỉ bằng một thoáng nhìn. Không, đúng hơn là vì tầm nhìn đã bị vô số những kệ sách che đi mất.
Một sự yên ắng giống như ở thư viện, cánh cửa sau Ainz từ từ đóng lại. Khi ánh sáng từ lối vào biến mất, bên trong trở nên tối hơn. Với sự tĩnh lặng có thể nghe thấy những tiếng động nhỏ nhất, tạo ra một bầu không khí kỳ lạ.
Dĩ nhiên, Ainz có đôi mắt có thể nhìn trong bóng tối, mọi thứ xung quanh anh vẫn sáng như ban ngày, vì vậy anh không cảm thấy gì khác lạ.
Ainz nhìn vào trong, và nhanh chóng bước đi.
Hiện tại anh đang ở trong căn phòng [Phòng Logic]. Thư viện này gồm [Phòng Tri Thức], [Phòng Ma Thuật] và những phòng riêng nhỏ được dùng tùy vào mục đích khác nhau――mỗi căn phòng được chia như phòng riêng của mỗi thành viên. Xem xét điều đó, đích đến của anh có hơi xa.
Ở bên trái và phải trên lối đi mà Ainz đang đi――Có vô số sách trên kệ xếp hàng hàng.
Sách trong Yggdrasil tồn tại cho nhiều mục đích khác nhau.
Đầu tiên là dữ liệu về Monster được triệu hồi như một lính đánh thuê.
Monster trong Nazarick được chia thành 3 loại, loại đầu tiên là những NPC được tạo ra bởi Player. Tiếp theo là loại POP tự động tạo ra là những con Monster có Lv thấp 30. Và cuối cùng là những con Monster có Lv lên đến 80.
Để triệu hồi những con Monster này, phải thực hiện nghi thức được chỉ định trong cuốn sách, và lượng vàng tương ứng với Lv. Do đó không thể triệu hồi nếu không có cuốn sách này.
Tiếp theo là Magic Item.
Một số pha lê dữ liệu chỉ tồn tại dưới dạng sách. Các Item có hình dạng như một cuốn sách đơn thuần phải sử dụng Magic Item. Khác biệt của nó với Scroll, là Srcoll chỉ có thể sử dụng bởi một số Class nhất định, còn cuốn sách này có thể sử dụng được bởi bất cứ ai.
Và những Item Event.
Để thay đổi Class thành những loại đặc biệt, sẽ không có gì lạ khi cần những Item ở dạng một cuốn sách. Để thay đổi từ Skeleton Mage thành Lich, Ainz cần [Book of the Dead]. Cũng có những cuốn khác như [Martial Art Research Book / Sách nghiên cứu Võ Kĩ], và [Strange Report of the Four Great Spirit / Bảng báo cáo kì lạ của Tứ Đại Thần].
Cuối cùng là dữ liệu hình dạng.
Nó là những cuốn sách có dữ liệu về kiếm, khiên, và giáp được ghi vào. Những Skill rèn, với những vật liệu thích hợp, hình dạng bên ngoài sẽ được tạo ra.
Vô số những quyển sách có ở trong thư viện của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, hầu hết được thu thập cho mục đích đầu tiên hoặc cuối cùng. Tất nhiên là không cần thiết phải thu nhập đến như vậy.
Thực tế dù cho sử dụng toàn bộ tài sản của Ainz Ooal Gown, 1/100.000 con cũng không thể triệu hồi.
Hơn nữa, dù cho sử dụng tất cả tài nguyên, như là những khoáng vật khác nhau được tích trữ, 1/100.000 vật cũng không thể chế tạo ra được.
Thế thì tại sao? Những quyển sách có đến tận bây giờ không phải là không tốn nhiều chi phí, mà là do sở thích thái quá của thành viên trong Guild.
Ainz bước đi trong khi liếc nhìn những cuốn sách.
Và như thể bị chặn đường lại, bỗng nhiên, một hình bóng giống như một con ma xuất hiện ở giữa khoảng trống kệ sách.
Mặc một cái áo choàng trùm đầu màu đen huyền hòa hợp với bóng tối của thư viện. Một cây Wand được treo ở thắt lưng và đầu của nó đước đính nhiều viên ngọc, và đeo một chuỗi ngọc ma thuật.
Khuôn mặt bên dưới cái mũ trùm đầu――là một Skeleton dính chút da, khuôn mặt trắng nhợt nhạt như một xác ướp. Tay chỉ còn da bọc xương. Mỗi khi di chuyển, bóng tối bao phủ cũng di chuyển theo.
Đó là một Monster khá nổi tiếng trong số các Undead Spell Caster, Lich. Tuy nhiên, trong Yggdrasil, White Lich là một Monster có Lv 31 và đứng thứ 2 từ dưới đếm lên trong các Monster hệ Lich. Và như vậy, những Monster Lich có màu khác nhau như Red Lich và Black Lich cũng tồn tại trong Yggdrasill.
Tuy nhiên, sự khác biệt so với những Lich bình thường là dải băng quấn quanh cánh tay trái của nó.
Một dòng chữ [Thủ Thư J] được viết trên đó.
“Chào mừng Ngài, Ainz-sama.”
Một giọng nói khàn khàn hơi khó nghe, Lich chậm rãi――cúi đầu xuống. Rồi hắn đặt tay lên trước ngực.
“Ah. Ngẩng đầu lên.” Anh nói tiếp khi xác nhận Lich đã ngước đầu lên. “Hôm nay, ta đến gặp Thủ Thư Trưởng. Hắn đang ở phòng nào?”
Lich dường như chìm sâu trong suy nghĩ, và mở miệng.
“Thủ Thư Trưởng hiện tại, đang tạo những Scroll, vì vậy đang ở trong phòng chế tạo.”
“Ta hiểu rồi. Hãy dẫn đường cho ta.”
“Vâng thưa Ngài. Mời Ngài đi lối này.”
Lich đi phía trước.
Tất nhiên, không phải là vì Ainz không biết căn phòng đó ở đâu. Tuy nhiên, sẽ rất kỳ lạ khi người cai trị đi một mình.
Trên đường đến đó, Ainz liếc nhìn những Lich và Caster hệ Undead khi bước đi.
Căn phòng anh được dẫn tới, trước đây nó rất rộng rãi.
Tuy nhiên, giờ đây tất cả bốn bên đều bị chiếm bởi các kệ sách lớn, và có rất nhiều thứ được đặt xung quanh.
Có vô số chất xúc tác trên kệ sách――Quặng, kim loại quý, đá nguyên tố, những viên ngọc quý, các loại bột khác nhau, các cơ quan của nhiều loại động vật khác nhau được sắp xếp gọn gàng. Thậm chí còn có cả đống giấy da mà không thể đếm hết được, được bọc lại và không bọc. Có rất nhiều loại khác nhau.
Đó là tất cả những nguyên liệu đang được sử dụng.
Dĩ nhiên, đây không phải là tất cả mọi thứ trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick. Kho bạc có tài nguyên gấp hàng trăm lần so với những thứ trong căn phòng này.
Trong căn phòng này là những Item được thu thập để làm Scroll ngay lập tức. Thật lạ khi những cục Gem lại cần thiết để làm ra Scroll. Hầu hết các Scroll sẽ không cần sử dụng nó――Trong số 3000 ma thuật thì chỉ có 2, 3 cần sử dụng chúng. Vì vậy, để cả đống chúng ở đây có hơi dư thừa.
Một cái bàn chế tạo lớn được đặt ở giữa phòng, và một tờ giấy da được trải rộng trên đó.
Và đứng trước cái bàn là một Skeleton với sự pha trộn xương người và động vật.
Nó không cao lắm. Có thể là khoảng 150 cm.
2 cái sừng giống như Demon mọc ra ở đầu, và có 4 ngón tay. Hình dạng của chân thay vì cũng thẳng đứng, nó lại cong. Và bàn chân của nó là móng vuốt. (TL: giống như heo, ngựa, bò,...)
Hình dáng lạ thường của nó được bao phủ bởi bộ Himation――bộ y phục của Roma cổ đại――với màu Saffron rực rỡ. Hơn nữa, 1 tấm vải được dùng như là mũ trùm vừa giống như để bảo vệ cái sừng nhô ra, và thêm 1 cái dùng để quấn quanh hông. Đếm tổng cộng là 3 cái.
Với một chiếc vòng tay Platium đính những viên Gem đủ 7 màu, một cây thánh giá bằng vàng được đeo ở cổ, ngón tay hắn đeo nhiều chiếc nhẫn, chiếc Himation quấn quanh eo được gắn nhiều viên Gem thay vì thắt lưng. Chúng đều là những Magic Item trung bình.
Với một thanh kiếm đeo ở thắt lưng cùng với một số Scroll.
Mặc dù bề ngoài và trang bị có sự thay đổi, nhưng đó vẫn là Skeleton Mage. Chủng tộc Undead đầu tiên. Là sự tồn tại trước hơn cả Lich đời đầu.
Nhưng Skeleton Mage này là, thủ thư của Thư Viện to lớn này――Titus Annaeus Secundus.
Một sự tồn tại được tạo ra bởi cựu thành viên của [Ainz Ooal Gown], không phải dùng cho chiến đấu mà chuyên về chế tạo.
Vì hoàn toàn không tăng Lv Class chủng tộc, nên Lv của những cái khác thì được tăng thích hợp cho Nghề Pháp Sư hệ chế tạo. Thực tế thì so về Lv của nó với Lich đời đầu thì nó cao hơn. Nhưng nếu so về sức mạnh chiến đầu thì không chắc.
Trên cái bàn nhỏ được đặt bên cạnh cái bàn chế tạo có tờ giấy da, Titus vươn cái tay xương ra. Hướng về phía những đồng tiền phát ra ánh sáng rực rỡ được để giống như một ngọn núi――đồng tiền của Yggdrasil.
Đột nhiên, 1 phần đồng tiền Yggdrasil ở dưới bàn tay xương chảy ra, sau đó nó chuyển động trên tờ giấy như thể bản thân nó có ý chí riêng vậy.
Di chuyển như một con rắn vàng trên tờ giấy, nó lan rộng ra giống như vị trí chỉ định đã được sắp sẵn.
Trong một hơi thở, vòng tròn ma thuật đã được khắc lên trên tờ giấy. Nó trông phức tạp, nhưng cũng vừa tinh xảo.
Ma thuật đã được kích hoạt ở đó.
Thông thường, điều đó cho thấy Scroll đã được hoàn thành. Ainz đã không cảm thấy bất kỳ ấn tượng gì bởi cảnh tượng quen thuộc này.
Cho đến lúc đó――.
Một màu đỏ thẫm.
Một loại màu chưa bao giờ xuất hiện trên bàn chế tạo này.
Trong lúc Ainz đang ngạc nhiên, lửa bật cháy giống như tờ Scroll bị tẩm rượu vậy, lửa đã tắt trong khoảng 2 phút.
Như thể cảnh tượng vừa nãy chỉ là ảo ảnh, hầu như không có dấu hiệu nào cho thấy có lửa bốc lên trong căn phòng. Mùi cháy trong không khí cũng không.
Nhưng mà, những gì còn lại để chứng minh rằng sự việc đã xảy ra trên thực tế vẫn còn ở trên bàn.
Đó là tàn phần còn lại của Scroll――đống tro tàn.
Với sự bình tĩnh như mong muốn, Titus hướng về Ainz.
“Đã để Ngài thấy một cảnh tượng khó coi. Ainz-sama.”
Nghe thấy giọng của người đàn ông lạnh lùng, Ainz vẫy tay ra hiệu không bận tâm. Có một điều còn quan trọng hơn.
“Tại sao, chuyện như lúc nãy lại xảy ra?”
“Để bảo tồn giấy da của chúng ta, thần cho rằng nguyên nhân là do sử dụng loại thường được dùng ở thế giới này. Tất nhiên, với tình hình hiện tại thật đáng thất vọng――có lẽ thế, đó là từ mà thần thêm vào cuối câu nói của mình.”
Ngoài ra có nhiều loại giấy khác. Vì thế, có thể dễ hiểu bởi sự khác biệt rõ ràng về chất lượng.
Một ví dụ đơn giản――1 tờ giấy da bình thường có thể làm vật liệu thành Scroll chứa ma thuật Cấp 2, nhưng nó không thể trở thành Scroll chứa những ma thuật cao hơn. Còn nếu như sử dụng loại giấy tốt nhất――da của rồng thì Scroll có thể chứa được tới ma thuật Cấp 10.
Dĩ nhiên, da rồng là vật liệu hạng nhất, không thể có được nếu không săn rồng.
Do đó trước đây, tất cả các thành viên của Guild Ainz Ooal Gown đã thực hiện một chiến dịch lớn để săn bắt rồng, nhưng đó là câu chuyện ở Yggdrasil. Cho đến khi xác nhận được sự tồn tại của các sinh vật và――rồng trong thế giới này, việc hạn chế sử dụng loại Scroll được làm bằng loại da đó là điều đương nhiên.
Sẽ thật ngu ngốc khi tiêu thụ nó mà không có nguồn cung cấp. Vì thế, chỉ sử dụng vào những thời khắc thật sự cần thiết.
“Ý ngươi là loại giấy trong thế giới này không thích hợp để chế tạo Scroll?”
Ánh mắt của Ainz hướng về đống tro tàn.
“Thần cho rằng khả năng này là rất cao. Đó là thứ được sử dụng không khác gì của các Spellcaster trong thế giới này, chắc chắn là cùng chất lượng nhưng…… Tất nhiên thật khó có thể nghĩ rằng trong vô số Shadow Demon, lại mang về những loại kém hơn.”
“Thế nhưng, ngươi không thể cho rằng đó là lỗi của loại giấy chỉ với với một lần thất bại sao?”
Mặc dù Ainz cũng tin rằng nguyên nhân là do loại giấy.
Khả năng khác là, sau khi đến thế giới này, kĩ năng chế tạo Scroll bị bất thường. Nhưng mà, cho đến bây giờ những thử nghiệm sử dụng ma thuật, vật phẩm ma pháp, và kĩ năng chế tạo Item không hề gặp vấn đề gì, khả năng bất thường này xảy ra là rất thấp.
“Thần đã thực hiện nhiều thí nghiệm với những loại giấy được mang về từ bên ngoài, nhưng tất cả chúng đều có cùng một kết quả――kết thúc trong đống lửa. Việc nó bị cháy, có lẽ là do loại giấy này không thể chứa được ma lực, đó là ý kiến ngu ngốc của thần.”
“......Nhưng các Spellcaster trong thế giới này đều sử dụng loại giấy này…… Có sự khác biệt về cách chế tạo Scroll không? Có thể chúng rất giỏi trong việc sử dụng những vật liệu kém chất lượng?”
“Khả năng đó cũng cao. Nếu ngài cho phép……”
“Aa, bắt 1 hay 2 người để xem cách chế tạo Scroll hoặc hỏi chúng cũng là cách tốt.”
“Nếu thần có thể làm điều đó, thần nghĩ rằng thần có thể tiến một bước đến thành công chế tạo Scroll, bằng cách sử dụng loại giấy thường dùng của thế giới này.”
“Hmm……”
Titus tiếp tục nói với Ainz, người đang suy nghĩ về những lợi ích và bất lợi của việc bắt cóc.
“Nếu như phương pháp chế tạo Scroll tương tự những gì thần biết, chẳng phải tìm hiểu loại giấy là việc cần thiết sao?”
“......Ta hiểu rồi. Người chịu trách nhiệm phân phối là Sebas và Narberal, ta sẽ giao cho những người khác như là Aura và Demiurge để nhanh chóng tìm ra. Có thể có một con quái vật đặc biệt tồn tại trong thế giới này.”
“Vậy thì thưa Ainz-sama, việc bảo tồn các loại giấy chế tạo Scroll, với tình hình hiện tại tạm hoãn chẳng phải tốt hơn sao?”
“Chẳng còn cách nào khác rồi nhỉ.”
“Thần đã rõ.”
Titus bày tỏ lòng trung thành của mình và Ainz quay bước đi.
Trong khi đi về hướng lối ra của thư viện mà không sử dụng chiếc nhẫn để dịch chuyển, Ainz chìm trong suy nghĩ.
Anh nhớ lại những việc cần phải làm.
Trước tiên là trong khi nghe Aura báo cáo, anh sẽ ra lệnh cho cô cùng với Demiurge tìm kiếm loại giấy.
Tiếp theo là nghe báo cáo của thuộc hạ mới của Shalltear, và xem xét có nên bắt cóc hay không. Hơn nữa, anh còn phải xem hành động bí mật mà anh giao cho Narberal có ổn không.
Vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Nhờ cơ thể Undead này, mình cảm thấy may mắn khi có thêm thời gian vì không cần phải ngủ.
“Không, chẳng phải xui xẻo sao?”
Điều xui xẻo hơn bất cứ thứ gì, là vấn đề không có ai khoác ngoài Ainz, người quản lý tổ chức. Hiện tại, anh đang đưa ra nhiều công việc phù hợp, nhưng kết quả là mọi người đều nghiêng đầu không hiểu.
Và trong việc quản lý một tổ chức, bây giờ, điều cần thiết nhất là xử lý thông tin, ngay cả khi anh giao nó cho Shalltear, Ainz cũng không thể tưởng tượng được kết quả sẽ như mong muốn. Liệu một con rồng to lớn có bận tâm đến con kiến đang bò trên chân nó? Anh đã lo lắng đến mức đó.
Trong vô số thông tin, tìm kiếm những người có giá trị, Ainz cho rằng nó tương tự như tìm kho báu. Tuy nhiên, ngay cả khi Shalltear tìm thấy một kho báu, có khả năng cô sẽ không nhận ra đó là kho báu.
“Tại sao chúng ta không tạo ra một NPC giỏi điều hành một tổ chức……” (TL: Albedo???)
Dù anh có phàn nàn về những người bạn cũ thì cũng không giúp ích được gì.
Ainz lấy lại tinh thần, và nghĩ ra một số phương pháp.
Một số ý tưởng nảy ra trong đầu anh, và ý tưởng tốt nhất trong số chúng là chỉ cần thuê người.
Tuy nhiên, có một vấn đề là liệu người được thuê có đáng tin tưởng hay không. Anh cần suy nghĩ về khả năng kẻ thù sẽ gửi gián điệp để thu thập thông tin. Nếu có một kẻ thù mà không thể đánh bại bằng sức mạnh, thì việc thu thập thông tin để tìm cách đánh bại chúng là điều cơ bản.
Nếu như Ainz trở thành kẻ thù của một tổ chức như Nazarick, họ sẽ chuẩn bị một sự tồn tại có thể đánh bại anh. Cơ bản, chúng sẽ dùng một số cách để chiêu mộ những người như Shalltear hay Sebas về phe chúng. Dùng sắc đẹp, tiền bạc, hoặc bất cứ thứ gì cũng được. Miễn là sử dụng dục vọng của họ để khiến họ phản bội Ainz.
Để làm được điều đó, cần phải có thông tin bên trong Nazarick.
Tóm lại, sau khi nghĩ về điều đó, anh không thể thuê một người nếu không biết rõ lai lịch cười người đó.
Rốt cuộc thì phiền toái cũng không có gì thay đổi.
Ainz suy nghĩ đến đó, và chợt nhận ra.
“Chẳng phải tốt khi sử dụng thao túng và tẩy não sao…… Vậy thì mình phải bắt và thử nghiệm kẻ thù ở đâu đó. Trước tiên, làm thử trên Vampire đó xem sao……?”
==========■==========
2 bên giống như hầm mộ, một cái hố được đào, cái xác chết được bọc trong vải và chất thành 3 lớp cao. Một ánh sáng giống như một ngọn đuốc thấp thoáng trong bóng tối, nó tạo ra bóng đêm, và trông như các xác chết đang di chuyển.
Không khí ẩm mốc và đôi khi có mùi thịt thối rữa. Trong số đó, có thể nghe thấy những tiếng rên dài của người chết nguyền rủa người sống, khao khát tiêu thụ sự sống và xác thịt ấm áp trộn lẫn trong đường hầm.
Ở một nơi mà Undead có khả năng tấn công bất ngờ, Brain đi một cách thản nhiên.
Một thế giới mà một người thường đi bộ vài bước sẽ trở nên cứng đờ vì sợ hãi, thậm chí là những Mạo Hiểm Giả thì tinh thần của họ cũng nhanh chóng suy sụp. Nhưng, đối với Brain, sau khi trở thành Vampire, cảm giác hạnh phúc của thế giới mà anh đang sống đã xuất hiện bên trong anh.
Cảm giác chết chóc quấn lấy anh. Sự lạnh lẽo của ngôi mộ thấm vào anh. Một bầu không khí đầy mùi xác chết.
Nhưng thế vẫn chưa đủ.
Brain thở một hơi dài. Dĩ nhiên, vì là một Vampire khiến cho việc thở là không cần thiết, nên hít thở chẳng có ý nghĩa gì. Đó chỉ là một cảm giác giống như con người.
Trên đường đi, trong khi hướng tới đích đến, Brain nhìn những Undead có trí thông minh thấp hoặc cao hơn mà anh sắp đối mặt.
Khi anh còn sống, Undead chỉ là sự tồn tại gớm ghiếc bám lấy sự sống và khá là rắc rối khi bị kiểm soát bởi các Spell Caster.
Đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ.
Anh đã hiểu về nó sau khi bản thân thay đổi.
“Aa, chủ nhân……”
Anh vô thức thở dài. Không, Brain nghĩ về hình bóng đó, tâm trí của anh đã lạc trôi vào một thế giới khác.
Mắt, tóc, mũi, tai, miệng, ngón tay, giọng nói, quần áo, mùi hương. Tất cả đều là sự tồn tại hoàn hảo. (TL: thiếu Oppai nhở =)) )
Shalltear Bloodfallen.
Là hóa thân của vẻ đẹp tuyệt vời nhất của thế giới này.
Đẹp nhất, đáng yêu và thanh lịch nhất trên thế giới này. Đó là chủ nhân của anh, là biểu tượng của vẻ đẹp tối thượng.
Là một trong những hậu cần mới nhất của Shalltear, tâm trí anh bị chi phối bởi cảm giác vượt trội này. Trước đó, anh hối hận vì mình sinh ra là một con người, một loài sinh vật thấp kém. Anh cho rằng nếu anh được sinh ra trong một chủng tộc khác, sở hữu khả năng thể chất vượt xa loài người, thì anh đã trở thành một kiếm sĩ mạnh đến mức nào rồi.
Tuy nhiên, bây giờ khi nghĩ về điều đó, anh hiểu rằng mình sinh là con người là để phục vụ cho chủ nhân của anh, sự kết tinh của vẻ đẹp tuyệt trần.
Vì thế anh không hề có cảm xúc ác cảm đối với những thuộc hạ của chủ nhân.
Tầng 9 đúng thật là tuyệt vời, Brain thừa nhận điều đó.
Ngay cả một gia đình hoàng gia cũng không thể có được, một thế giới hoàn toàn xa xỉ. Dù Brain đã từng vào lâu đài hoàng gia của Vương quốc Re-Estise, nhưng nó gần như cũng không thể so sánh được. Sẽ không quá lời khi gọi nơi này là cung điện của các vị thần, sau khi chứng kiến một khung cảnh như vậy. Vô số các tác phẩm nghệ thuật được trang trí dọc hành lang, chắc chắn không một ai dám nghi ngờ về giá trị của nó.
Và những lính canh bảo vệ nơi này cũng không phải là một sự tồn tài bình thường. Sự tồn tại giống như đang cười vào mặt bất kỳ con quái vật nào mà Brain đã từng gặp cho đến giờ. Nếu anh chiến đấu 1 vs 1 với chúng, sử dụng toàn bộ các Item theo ý muốn, anh cũng chỉ có thể trụ hơn 5 phút. Những con quái vật như thế đúng trong đội hình, tuần tra hành lang. Nhìn một cảnh tượng như thế, anh chỉ có thể cảm thấy rằng mình chỉ là hạt cát.
Những lính gác tương tự như những con bọ khổng lồ bảo vệ ở 2 bên góc căn phòng, sức mạnh của nó được cho rằng vượt qua khả năng hiện tại của Brain. Khoảng cách giữa họ quá lớn, anh không thể tưởng tượng được chúng mạnh đến mức lào.
Và chủ nhân của căn phòng được bảo vệ bởi chúng.
Người cai trị tuyệt đối của lăng mộ ngầm này.
Vị vua thao túng cả chủ nhân tối cao của anh.
Một pháp sư với hiện thân của cái chết.
Giải phóng một vòng xoáy sức mạnh vào xung quanh, sự tồn tại đó.
Người cai trị tuyệt đối――Ainz Ooal Gown.
Một nhân vật oai phong và toàn năng ngồi trên ngai vàng như những ma vương trong những câu chuyện huyền thoại.
Khoác trên mình một cái áo choàng sang trọng, giá trị của nó sánh ngang với ngân sách hàng năm của một quốc gia lớn. Các vật phẩm trên người vượt quá bất kỳ Item thần thánh nào được biết đến.
Và trên hết, sau khi nói chuyện với người đó, Brain nhận thấy rằng có một bến đỗ trong kiến thức chung của anh với mọi người trên thế giới này, một cảm giác rùng rợn như anh đã bị phong ấn trong một thời gian dài.
Thế giới rất rộng lớn. Đó là thực tế mà ai cũng biết.
Tuy nhiên, không ai hiểu rõ điều này hơn Brain hiện tại.
Chỉ một vài con quái này có thể dễ dàng tàn phá cả một thành phố. Ai có thể tưởng tượng được rằng ở nơi này nó chỉ là một thuộc hạ cấp thấp chứ?
Với người đứng đầu là Shalltear, chủ nhân của anh, và cũng có một số sự tồn tại có thể một mình đánh bại bất kỳ quốc gia nào. Brain sau khi trờ thành thành viên của đội quân có thể xâm chiếm được lục địa này, anh cảm thấy một niềm vui khôn xiết đang trỗi dậy từ trong tim mình.
Nhìn xuống thanh kiếm mới ở thắt lưng.
Nhìn bề ngoài nó là một vật phẩm hạng nhất. Nếu so sánh với những tác phẩm nghệ thuật, cho dù người đó có thiếu kinh nghiệm đến đâu cũng sẽ nhảy lên vì phấn khích.
Đó là sự thay thế cho thanh kiếm mà anh sử dụng trước đây, đó là món quà từ chủ nhân tối cao của anh. Mặc dù chỉ có một chút khác biệt về chiều dài và trọng lượng, nhưng anh vẫn chưa quen được với lưỡi kiếm.
Brain rút thanh kiếm ra.
Có thể nghe thấy âm thanh trong trẻo như tiếng chuông, không khí lạnh bao phủ xung quanh. Lưỡi kiếm giống như khiến cho người nhìn nó như thể linh hồn bị đánh mất, và nó phát ra không khí lạnh màu xanh nhạt.
Đó là một thanh kiếm ma thuật tuyệt vời đến nỗi anh không thể tưởng tượng được nó đáng giá bao nhiêu. Thanh kiếm trước đây của anh có giá là 5000 đồng vàng. Tuy nhiên, thanh kiếm này ước tính có thể là vài chục ngàn đồng vàng.
Nhớ lại sự vĩ đại của chủ nhân khi cô đưa cho anh thanh kiếm này, người Brain trở nên run rẩy.
“A-, mình sắp ra rồi……” (TL: ra gì ko bik nhaaaaa!!!)
Gõ vào bức tường giữa Tầng 2 và Tầng 3, được đặt tên là [Giếng của người chết].
Đó là một căn phòng hình trụ lớn có đường kính khoảng 150m và sâu 45m. Phía trên nó là một đường đi rộng 15m, được chia thành 2 làn.
Brain phấn khích nhìn xuống.
Vô số xác chết xếp chồng chất như một ngọn núi. Những cái xác mục nát, xác chết đuối, những bộ xương khô, đôi lúc những cái xác rơi xuống, khiến ngọn núi sụp đổ và tạo ra những ngọn núi mới. Một cảnh tượng địa ngục như vậy đang trải rộng trước mắt anh.
Chính nơi này, tạo ra các Undead cấp thấp. Hiện tại không có nào xuất hiện, trường hợp chúng bị giảm bởi những kẻ xâm lược, những Undead yếu mới sẽ ban cho cuộc sống giả ở đây.
Brain bước xuống lối đi vừa đi vừa nhìn xuống, băng qua Giếng Của Người Chết. Đi được một đoạn, anh rẽ phải ở ngã tư và có một cảnh cửa. Đó là đích đến của Brain.
Đó là loại đá khác với những loại mà anh đã thấy cho đến nay, cánh cửa được làm bằng đó tương tự thế, nhưng được trang trí độc đáo.
Tiếng gõ cửa lặp đi lặp lại.
Cuối cảnh cửa mở ra cùng với một tiếng động lớn.
Từ cánh cửa, xuất hiện đầu một Vampire. Brain không biết khuôn mặt đó, nhưng anh biết rằng miễn là ở trong căn phòng này thì cô ta là thuộc hạ của Shalltear. Vị thế của cô có thể giống như Brain hoặc cao hơn anh.
“Tôi đã hoàn thành yêu cầu mà Shalltear-sama giao. Xin hãy báo với ngài ấy.”
“......Shalltear-sama hiện đang ở trong bồn tắm.”
Vampire lạnh lùng nhìn với ánh mắt vô cảm và khinh bỉ trả lời.
“Thông báo là……”
Brain tự hỏi mình có phải là một thành ngốc không.
Ánh mắt của Vampire trở nên lạnh hơn. Không, nó có lẽ thực sự trở nên lạnh hơn.
“......Shalltear-sama yêu cầu ta thông báo cho ngươi rằng nếu ngươi quay lại, không được để ai vào cổng này.”
“Ha! Tôi hiểu rồi. Mạng sống này――cơ thể này miễn còn cử động được thì tôi sẽ không để ai bước qua.”
“......Thế thì trông cậy vào ngươi.”
Vampire đóng cánh cửa lại.
Brain phấn khởi với mệnh lệnh được giao bởi chủ nhân tối cao của anh, anh nhất quyết sẽ không để ai bước qua cánh cửa. Dùng cả mạng sống để bảo vệ cánh cửa, với mong muốn nhỏ nhoi là được khen thưởng.
Brain tiếp tục giữ nguyên tư thế bất động trước cánh cửa.
Có lẽ đã được khoảng 30 phút.
Bỗng nhiên, không gian trước mắt Brain dao động.
“Mm!”
Tay anh di chuyển nhanh đến eo, và đầu gối anh hơi hạ xuống. Anh đặt nửa người về phía trước một chút, một tư thế mà anh có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Không gian dao động ngay lập tức trở về trạng thái ban đầu. Tuy nhiên, có một người đang đứng ở đó mà lúc nãy thì không có.
Với một cái roi quấn trên vai, mặc bộ quần áo dễ di chuyển.
Đứng đó là một cô gái Dark Elf nhỏ.
Dark Elf.
Với làn da ngăm đen, họ hàng gần gũi với Elf, được biến đến rằng tuổi thọ dài hơn con người. Đó là một chủng tộc gần như bất tử nếu là dòng dõi hoàng tộc. Nhưng, ngoại hình họ cũng giống như con người, thay đổi theo tuổi tác. Dựa vào điều này, tuổi của một cô gái sẽ giống với ngoại hình cô.
Và Elf có vẻ đẹp như con người, vì thế vẻ ngoài của họ vô cùng xinh đẹp. Cô gái đó cũng có ngoại hình xinh như trong số họ.
Dĩ nhiên, cô ta không thể đánh bại chủ nhân của anh, người mang vẻ đẹp tuyệt trần, Shalltear Bloodfallen.
“Ôu, dừng lại ở đó.”
Anh không thể tấn công bởi vì anh không cảm thấy bất cứ sự thù địch nào.
Hơn nữa, anh chưa từng nghe về có một người như vậy ở trong Lăng Mộ Ngầm Nazarick nhưng, vì cô có thể tự do đi lại, anh có thể dễ dàng đoán rằng Dark Elf này là một thành viên của Nazarick. Nếu không, cô chắc chắn đã bị giết bởi những con quái vật trên đường này.
Dark Elf đang nở nụ cười ngây ngô với chiếc nhẫn đeo trên ngón tay, sau khi nghe những lời của Brain, cô trở nên không vui.
“Ettou, ai vậy?”
Đó là những từ đầu tiên cô nói, Brain hiểu rằng đó là điều đương nhiên. Ngày hôm nay anh mới trở thành cấp dưới của Shalltear. Đó là điều hiển nhiên khi mà Dark Elf trước mặt không biết anh.
“Tôi là thuộc hạ trung thành của Shalltear-sama. Và Brain Unglaus này nhận được mệnh lệnh bảo vệ cánh cửa này với cả mạng sống.”
“Haa.”
Dark Elf trả lời giống như chả có tí sức lực.
“Ta á. Nhận được lệnh của Ainz-sama đến đây để gặp còn nhỏ ngốc đó. Ngươi hiểu hôn?”
Phản ứng lại với từ ngốc, anh kìm nén cảm xúc muốn vung kiếm. Đó là bởi vì đây có thể là một người bạn của chủ nhân anh. Chủ nhân có lẽ chắc chắn sẽ tức giận nếu giết chết cô ta.
“Vâng. Nhưng mà, chủ nhân tôi đã nói rằng không để một ai qua.”
“Hmm. Dám ngăn cản người được Ainz giao đến đây để truyền lệnh…… Cái con nhỏ ngốc này, bị điên rồi sao? Hay cô ta không biết dạy dỗ cấp dưới của mình?”
Haa. Dark Elf khẽ thở dài từ tận đáy lòng.
“......Tên ta là Aura Debay Fiora. Là Thủ Vệ giống con ngốc đó. Ta vào được chứ?”
Một cái tên mà anh chưa từng nghe thấy. Brain cố lục trí nhớ, nhưng một cái tên như vậy, anh chưa từng nghe qua.
Tuy nhiên, người này có lẽ là một người có thực lực trong lăng mộ này. Ngoài ra, cô là một Thủ Vệ giống chủ nhân anh. Tất nhiên, gọi chủ nhân anh là ngốc là không thể chấp nhận được.
Nhưng, có nên để cô ta qua không?
Brain do dự, rồi quyết định.
“Xin lỗi, như tôi đã nói. Chủ nhân đã nói không để ai qua, vì vậy tôi sẽ không cho ai qua.”
Giống như cô đang nhìn vào một thứ gì đó không thể hiểu được, hoặc một tên điên, mắt Aura mở to. Miệng cô mở to nhưng không có lời nào thốt ra. Có lẽ nói không nên lời là phù hợp nhất để mô tả cô lúc này.
“Thật sao? Dù là vậy…...con nhỏ ngốc đó…...xem ta như một kẻ thù…… À phải, vậy thì vượt qua bằng vũ lực thì ổn thôi.”
Đối đầu với Aura, người đang bắt đầu phía anh, Brain hít thở và hạ thấp người, đưa tay về thanh kiếm.
Sẵn sàng rút kiếm.
Hít một hơi nhẹ và dài.
Thu hẹp toàn bộ ý thức tập trung vào một điểm, cho đến thời điểm đạt đến giới hạn, giác quan trở nên nhạy hơn. Âm thanh xung quanh, không khí, hơi thở. Anh cảm nhận được toàn chúng, như đến một thế giới khác. Đây chính là một trong những võ ký của anh―― [Field/khu vực].
Không, cái này khác.
Phạm vi hiệu quả của [Khu vực] là trong bán kính 3m. Nhưng mà, lần này nó gấp đôi, có thể nhận thấy rằng bán kính lên đến 6m. Hơn nữa, nó có thể phát hiện sự hiện diện của một sự sống. Đây là [Khu vực] vượt qua [Khu vực] cũ.
“Nói cách khác là [God’s Realm/Thần vực].”
“Vậy à.”
Aura trả lời một cách thờ ơ với lời lẩm bẩm của Brain.
“Nếu cô tiến thêm 1 bước nữa, tôi sẽ không còn cách nào khác ngoài việc khiến cho 1 trong 4 chi của cô rời ra.”
Tất nhiên, anh không có ý định giết cô. Tuy nhiên, đối thủ là một kẻ thù mạnh. Vì thế, anh sẽ tấn công một đòn không giết được cô. Với cơ thể trong trạng thái được tăng cường, [Thần tốc] của anh cũng được cải thiện vượt xa [Thần Tốc] cũ.
“Đây là――[Thần Tốc 2 (tên tạm thời)].”
Đối với Brain, người không thể nghĩ ra một cái tên hay, Aura nhìn anh với câu hỏi trong đầu Hắn đang cố làm cái quẹo gì vậy?
Không hề có cảnh giác nào.
Brain đoán rằng Aura không biết gì về vung kiếm của mình.
“Tới đây.”
“Vâng vâng.”
Aura bình thản trả lời và hỏi Brain. Còn khuôn mặt anh ngày càng trở nên bối rối.
“Ổn chứ?”
“Đến đây.”
Cô ta đang tính làm gì?
Đó là câu hỏi của Brain.
Aura nhận được câu trả lời và nghiêng đầu. Với một biểu hiện như đang gặp một tình huống không thể hiểu được. Dĩ nhiên, đối với một người không biết về kĩ thuật vung kiếm, sẽ nghĩ rằng đây là một hành động kỳ lạ. Thế nhưng, nếu bước vào tầm của kiếm, phải hiểu rằng tình huống này giống như một con thú hoang sẽ tấn công bất cứ lúc nào.
Hơn nữa, đây là một hình phạt cho những lời thô lỗ với chủ nhân của ta.
Phải, hãy giữ lấy nỗi đau này――.
Thời gian trôi qua khi cả 2 thăm dò lẫn nhau, rồi Aura bắt đầu di chuyển.
Ngu ngốc.
Người di chuyển bước đầu tiên sẽ gặp bất lợi. Đó là bởi vì có khả năng hành động của đó sẽ bị đối thủ đọc được. Và trên hết vung kiếm là thanh kiếm đang trạng thái chờ đợi. Không biết một điều như vậy――Aura giống như vẻ ngoài của cô, một đứa nhóc thiếu kinh nghiệm. Nếu vậy, nhát chém đầu khựng lại như một lời đe dọa có khiến cô ta sợ không?
Brain đưa quyết định như vậy, và giảm ý định giết chóc của mình.
Aura không di chuyển đến khu vực đó, sau khi làm khuôn mặt khó hiểu, cô kích hoạt ma thuật.
Khác với suy nghĩ của mình――Brain cho rằng cô sẽ tiến gần hơn, trước khi anh hoảng loạn, ma thuật đã phát huy hiệu quả.
<Various Magical-Beast Eye Of Catoblepas/Nhiều loại Ma Thú Con mắt của Ma Thú Hóa Đá) (TL: dịch nghe hơi ngu…)
Đôi mắt Aura biến thành đôi mắt giống như của một con thú dữ tợn.
“......Tính làm gì?”
――Giọng nói kỳ lạ của Aura là, những lời cuối cùng đến tai Brain, người đang nhanh chóng bị hóa thành đá.
Aura như thể quen thuộc――dù trước đây cô chưa từng đi đến đây, khi vào bên trong, Vampire cố ngăn cô lại bằng những biểu hiện tay, cô tiếp tục đi một cách thờ ơ. Cô cũng sẽ không quên việc nhìn thoáng qua với ngụ ý như không muốn đi theo ở Vampire trông như đang hoảng sợ.
Ở tầng thứ 2 của Lăng Mộ Ngầm Nazarick, phòng riêng của Shalltear nằm ở trong số căn phòng ở đó――bề ngoài của nó không giống với bất kỳ phòng nào trong lăng mộ trước đó. Căn phòng giống như ngôi nhà của quý tộc, sang trọng. Không khí có mùi thơm dễ chịu, ánh sáng trong phòng cũng vừa đủ.
Thế nhưng, căn phòng không được liên kết bởi một hành lang, những căn phòng được sắp xếp một cách khá độc đáo.
Một căn phòng với một chiếc giường lớn khác thường có thể chứa tới hàng chục người――với những Vampire Bride nằm trên đó hầu như khỏa thân. Một căn phòng khác được trang bị nhiều dụng cụ lạ mà biết được cách sử dụng chúng chỉ trong chớt mắt là không thể, còn có những căn phòng dự trữ vũ khí như vậy.
Sau khi đi qua một số căn phòng kỳ dị, cô đi đến một căn phòng khá ẩm ướt.
Trong phòng đầy những Vampire trần trụi, trong số họ, Aura tìm thấy mục tiêu cần tìm.
Tại một nơi có vẻ như là phòng thay đồ, có vô số mỹ phẩm trang điểm và một chiếc gương lớn.
“Ngươi đến đây có việc gì?”
Shalltear mặc áo choàng tắm màu trắng, nói với Aura khi đang ngồi trên ghế.
Giọng điệu của cô là sự pha trộn giữa ngạc nhiên và trách mắng, nghe thế Aura cau mày. Mặc dù chính cô là người từ chối Vampire cố gắng tiến lại gần. Từ góc nhìn của Shalltear, nó giống như ai đó đang xông vào khu của cô vậy. Aura đồng ý về vấn đề này.
Nếu có ai đó đột nhiên xông vào phòng riêng, người ta chắc chắn sẽ hỏi tại sao không chờ ở phòng khách.
“Hmm. Cô vẫn có thể trách móc mà không có vẻ thất vọng nhỉ.”
Đôi mắt của Shalltear bắt đầu nheo lại trong sự tức giận, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường. Aura thấy sự thay đổi đó, nhưng cô không biểu hiện những điều cô nghĩ ra.
“Eee. Mà cũng phải, mình không thể phủ nhận đó là lỗi của mình a-rin-sư.”
Những lời đó không nói với Aura, Shalltear như đang lẩm bẩm với bản thân mình.
“Tôi đã sốc. Bởi tôi là người duy nhất mắc sai lầm trong số những Thủ Vệ. Đầu lúc nào cũng đau a-rin-sư.”
“......Ra lệnh cho họ rời khỏi đây.”
Shalltear ra lệnh cho các Vampire rời khỏi sau khi nghe những lời của Aura.
“Giờ thì sao ngươi lại đến đây hả? Nếu được thì hãy nói ngắn gọn dùm a-rin-sư. Vì mị còn phải đi tắm nữa a-rin-sư.”
Đối với Aura, người thích tắm vòi sen, cô không hiểu được niềm vui của việc đắm mình trong bồn nước nóng. Thế nhưng, sau khi nghe những lời nói tiếp theo liệu Shalltear có đủ khả năng thư giãn tiếp không.
“Ờ phải, tôi đã gặp một tên lính gác kỳ quặc.”
“Aa, tên đó hả.”
Shalltear mặt nhăn nhó như thể nghe thấy cái tên của một thứ gì đó phiền toái.
“Là sao? Tên đó?”
“Tên đó là một con người mà tôi bắt được theo lệnh của Ainz-sama, trong khoảng thời gian hôm qua a-rin-sư. Ban đầu, tôi định giết hắn vì hắn dám cản trở, nhưng trong hắn khá hiểu biết. Do đó tôi mang hắn trở về theo lệnh của Ainz-sama. Vì tôi không thực sự muốn nhìn thấy khuôn mặt đó của hắn, nên đã ra lệnh cho hắn đứng gác cổng a-rin-sư.”
“Vì hắn là một tên lính gác, sẽ tốt hơn đưa cho hắn một vũ khí tốt hơn.”
“Mah, sẽ rất phiền phức khi đi tìm nó. Vì thế, tôi đã ném đại một thanh quanh đây a-rin-sư. Thật sự, cây kiếm có sẵn của hắn quá nát.”
Mùi tỏi sẽ ngấm vào xung quanh nếu ai đó cứ vung món đồ chơi nhỏ đó, Shalltear cười thầm. Nhưng cô cảm thấy thấy có gì đó không ổn sau khi nhận thấy Aura đang nhìn cô với vẻ mặt lạnh lùng và cô ngậm miệng lại.
“......Vậy, có vấn đề với tên lính gác trước đó. Dù tôi đã nói tên của Ainz-sama, hắn cũng không tôi qua.”
Aura nhìn xuống với một cái nhìn lạnh lùng. Thấy biểu hiện như vậy, Shalltear sững người trong giây lát trước khi cô bắt đầu hoảng loạn. Miệng cô di chuyển nhưng không có lời nào thốt ra.
Aura đưa tay về phía chiếc roi trên vai.
Hành động rõ ràng là sẵn sàng cho một trận chiến. Hiểu được ý nghĩa đằng sau hành động đó, biểu cảm của Shalltear trở nên đóng băng.
“......Thật sao?”
“Thật.”
“Tôi thật lòng xin lỗi.”
Cô đột ngột đứng dậy khỏi cái ghế đang ngồi, Shalltear cúi đầu thật sâu với Aura.
“Vì hắn không rút vũ khí, và vẫn giữ một tư thế như đang nghe lời nên tôi đã không giết hắn, chỉ hóa đá hắn thôi…...Cô có thật sự đã huấn luyện hắn một cách nghiêm túc?”
“Tôi không có lời nào để bào chữa.”
“......Chẳng phải việc chỉ dạy hắn kể từ khi trở thành thuộc hạ ngày hôm nay là điều đầu tiên cô nên làm sao. Giao vị trí lính gác cho một người có thái độ như vậy, nếu như người đến đây không phải tôi mà là Ainz-sama thì chuyện đã trở nên nghiêm trọng rồi.”
“Đúng như lời cô nói. Tôi đã không suy nghĩ một cách thấu đáo.”
Haa―, Shalltear và Aura thở một hơi dài. Cô quấn tròn dây roi quanh vai lại. Aura tiếp tục nói xối xả với Shalltear, người vẫn đang cúi đầu xuống.
“Chẳng phải cô có hơi bất cẩn sao?”
“Vâng, tôi thành thật xin lỗi.”
“Thật là, làm sao một sai lầm như vậy lại có thể xảy ra. Cô đánh giá thấp nhiệm vụ được giao sao?”
“Thành thật xin lỗi.”
“Cô là một Thủ Vệ. Làm thế nào mà cứ lặp đi lặp lại sai lầm này quài vậy?”
“Vâng, tôi xin lỗi.”
“Nếu như mắc lỗi, chẳng phải cô nên làm việc chăm chỉ hơn để bù đắp sao. Thế cô đã làm gì rồi?”
“Vâng, đầu óc đã không còn hoạt động.”
“Vậy thì cô còn lý do để đi tắm?”
“Không, điều đó thật vô nghĩa.”
“Vậy thì. Việc xảy ra trước khi đến đây tôi sẽ không nói nữa.”
“Uh, những lời đáng xấu hổ đã được thốt ra từ việc thiếu chú ý của tôi. Vì thiếu tôn trọng mệnh lệnh mà Ainz-sama giao, tôi thành thật xin lỗi.”
“Dù cô đã nói xin lỗi. Cô thật sự đã hiểu sai lầm của mình chưa?”
“Vâng, tôi hiểu.”
“............Hmm.”
Nhìn Shalltear gật đầu liên tục, Aura thở dài một tiếng. Hiện tại, cô đã lấy lại tâm trạng, đã đến lúc nói lý do vì sao cô đến đây. Việc mãi giảng đạo cho Shalltear mà quên truyền lệnh từ Ainz sẽ là một vấn đề lớn.
Tốt hơn là kết thúc vấn đề này một cách nhanh chóng và trở về cấp bậc của cô vì còn những tay sai mới cần hướng dẫn.
“......Giờ thì, trở lại chủ đề chính.”
“Uh.”
“Tôi sẽ truyền mệnh lệnh từ Ainz-sama.”
“Xin tiếp nhận.”
“Shalltear hãy chuẩn bị một đội quân Undead――từ Lv thấp nhất đến Lv 2, khi đã sẵn sàng thì chuẩn bị hành quân.”
Shalltear ngước đầu lên và nhìn Aura. Thông điệp của Aura, nói cách khác là――
“Đã đến lúc tấn công.”
“......Chỉ huy là?”
“Cocytus.”
Câu trả lời ấy đã loại bỏ những hy vọng nhoi và yếu ớt của Shalltear.
“Xin hãy truyền lại với Ainz-sama là tôi đã rõ. Nếu không có vấn đề gì thì cho tôi hỏi, chúng ta tấn công ở đâu?”
“Ah, về điều đó――”