Tòa tháp bảo vệ nghĩa trang.
Cái tên ấn tượng thế thôi, nhưng nó trông giống như một nơi tồi tàn bị bỏ hoang được làm bằng gỗ. Mô tả dễ hiểu nhất là như một cái chòi.
4 hướng dài khoảng 10 mét. Ở góc phòng có một cái bàn thờ gồm 4 vị thần. Ở một góc khác, có một cái lò sưởi và bên cạnh có đống củi xếp chồng lên nhau để làm nhiên liệu. Gần lối vào là các vật dụng để đào mộ. Một số có bằng chứng cho thấy chúng đã được sử dụng――nếu là xẻng thì có thể thấy lớp đất còn dính trên đó.
Bức tường làm bằng gỗ có những khoảng trống, giúp cho không khí ấm áp bên ngoài thổi vào trong phòng. Theo dự đoán, sẽ rất khó khăn khi sống ở đây vào mùa đông, nhưng hiện tại vẫn là mùa hè. Không cần phải lo lắng về điều đó.
Nhưng trái lại, những con côn trùng có thể chui vào, vì vậy cũng không thoải mái lắm.
Trong một tòa tháp tồi tàn như vậy, dưới ánh sáng từ cái đèn lồng (lantern), Momon trãi một tấm chăn trên sàn và nằm xuống.
Xung quanh cái đèn lồng, côn trùng bị thu hút bởi ánh sáng, trong số đó có những con thiêu thân lớn, phát ra tiếng “bạch bạch”.
Bài thi thăng cấp của Momon.
Nội dung là dành 1 đêm tại nghĩa trang và tuần tra như một người gác đêm. Và nếu có Undead xuất hiện vào ban đêm thì có nhiệm vụ là đánh bại nó. Tất nhiên, nếu không có Undead nào xuất hiện thì công việc của một người canh gác đã hoàn thành. Tuy nhiên, không có cách nào mọi thứ lại diễn ra êm đẹp tại một nơi như vậy.
Nghĩa trang to lớn này được chia thành 4 phần: khu phía Đông, Tây, Nam và Bắc. Mỗi khu vực được ngăn chặn bởi một bức tường với ma thuật thần thánh đặc biệt, dù cho có một số lượng lớn Undead xuất hiện, các bức tường sẽ áp sát vào chúng, giúp cho việc giết từng con một dễ dàng hơn. Sự khôn ngoan này có được từ việc rút kinh nghiệm của những thất bại trước đó.
Hơn nữa, có những nơi trú ẩn được thiết lập trong mỗi khu vực, và trong trường hợp khẩn cấp có thể sử dụng nó như một lối thoát hiểm.
Đây là nghĩa trang được làm ra với ý định khiến cho những con quái vật Undead không xuất hiện nữa, cho đến nay bất cứ ai cũng hiểu được điều đó. Nhưng đây cũng là nơi chôn cất vô số người đã chết trên chiến trường――nơi tập trung nhiều xác chết nhất.
Nói điều này có hơi quá đáng, nhưng đây là một vùng đất bị nguyền rủa.
Momon chán nản nhìn những con côn trùng bu trên cái đèn lồng.
Nhiệm vụ là tuần tra 3 lần. Đầu tiên là vào lúc 20:00 giờ, lần thứ 2 là vào 1:00 giờ ngày mai, và cuối cùng là lần thứ 3 vào lúc 5:00 giờ. Mất khoảng 30 phút cho đến 1 tiếng cho mỗi lần tuần tra. Vì vậy, việc ngủ là không thể.
Thời gian hiện tại là khoảng 0:00 giờ. Anh đã đi tuần 1 lần và kết thúc mà không gặp vấn đề gì.
Không, nói chính xác hơn là đó là một trận chiến một chiều.
Theo lời của linh mục bảo hộ, một phần phía Đông của nghĩa trang đang được đào lên. Vì thế, đó là nơi cần chú ý, bởi dường như Undead sẽ xuất hiện. Momon cẩn thận quan sát xung quanh, và phát hiện ra 4 con Skeleton ở đó.
4 con Skeleton tép riu, không nhất thiết phải sử dụng ma thuật. Momon bình thản tiến tới, vung thanh kiếm vẫn còn vỏ bọc 4 lần.
Kể từ đó không còn phát hiện ra con Undead nào, chuyến tuần tra đầu tiên đã hoàn thành.
Guildmaster cũng đã nói rằng khả năng quái vật mạnh xuất hiện là cực kỳ thấp. Momon nằm xuống sàn và ngáp dài một cái.
Đối với nhiệm vụ lần này, anh đã mượn nhiều Item khác nhau từ Ainz, nhưng anh không chắc chúng sẽ được sử dụng.
――Khi nghĩ thế, Momon từ từ đứng dậy. Sau đó bước đến cánh cửa được gắn một cách sơ sài và mở nó ra. Khi cánh cửa mở ra với tiếng “két két”, không khí của nghĩa trang chảy vào.
Momon nhìn ra ngoài, như đang quan sát thế giới tĩnh lặng này.
Mùi của xác chết thấp thoáng bay qua.
Và mùi của nó, rất khó để có thể giải thích bằng lời. Chỉ những người bước vào tầng 1 đến tầng 3 của Lăng Mộ Nazarick mới có thể hiểu được, sẽ tốt hơn khi gọi nó là không khí của cái chết.
“Có gì đó……”
Momon thu hẹp tầm mắt, và nhìn xuyên qua bóng đêm.
Ngay cả với đôi mắt có thể nhìn xuyên qua bóng tối, nhưng anh vẫn không hề thấy có dấu hiệu chuyển động nào trong nghĩa trang. Tai anh cũng không nghe thấy điều gì bất thường.
Anh không thể cảm thấy được nó từ đây, và cũng không thể xác nhận những cái bóng di chuyển. Tuy nhiên, trong bóng tối, anh cảm nhận được sự hiện diện của một Undead. Nhưng, nó không quá mạnh. Đó là sức mạnh may mắn được Momon chú ý đến.
Undead yếu này――chắc tầm Skeleton hoặc Zombie thôi nhở?
Trong khi lẩm bẩm điều đó, Momon đeo thanh kiếm ở bên hông và chuẩn bị rời đi, mặc dù còn hơi sớm.
Momon đi tuần tra quanh nghĩa trang, được 10 phút. Ở phần phía Đông, có 2 ngọn đuốc nhấp nháy. Và có thể nhìn thấy nhiều bóng người do bị ánh sáng chiếu vào.
Thấy thế, Momon dừng lại và ẩn mình vào trong bóng tối. Anh cân nhắc đến việc hạ thấp người xuống nhưng cho rằng thế vẫn chưa đủ nên nhanh chóng núp vào đằng sau những bia mộ. Momon không mang theo bất kỳ thứ phát ra ánh sáng nào, ở một nơi không có ánh sáng, vì thế không có khả năng nào anh bị phát hiện ở một khoảng cách như vậy. Tuy nhiên, có những ma thuật tăng khả năng nhìn trong bóng đêm và cảm nhận sự hiện của sự sống. Anh không thể bất cẩn được.
Trong tầm nhìn của Momon, khi anh liếc nhìn từ phía sau một tấm bia mộ, nhiều bóng người được rọi sáng bởi ngọn lửa đỏ của ngọn đuốc.
Đầu tiên là 2 con Skeleton cầm đuốc dẫn đầu. Đằng sau chúng, có 1 người, và 3 cặp đi thành 2 hàng, tổng cộng có 7 người.
Người đi đầu là một người đàn ông mặc áo choàng đen với cách đi ấn tượng.
Làn da trắng ốm yếu của hắn phản chiếu dưới ánh đuốc, như thể đang lấp lánh.
Không có cọng tóc nào trên đầu. Hơn nữa, lông mày, lông mi――hay bất cứ loại lông trên người nào――điều không có dấu hiệu nào cho thấy chúng có tồn tại. Vì thế, hình dạng xấu xí của hắn gợi nhớ đến những con bò sát.
Cánh tay chỉ còn da bọc xương, móng tay vàng bẩn đang giữ chặt một cây trượng màu đen. Thay vì là con người, hắn trông giống như một Undead.
Ngoại trừ người đàn ông ở hàng đầu, những người còn lại có ngoại hình tương tự nhau.
Phủ một cái áo choàng màu đen che đi toàn bộ người. Áo choàng được nhuộm đen khá thô, xuất hiện những đốm màu khác trên nó. Cho dù có đánh giá khách quan như nào, nó cũng không phải là một mặt hàng tốt. Và đầu của họ trùm một cái mũ hình tam giác, che đi khuôn mặt.
Trong tay họ là những cây trượng tương tự. Chỉ có những hoa văn trên đầu cây trượng là thay đổi.
Chiều cao của họ khá khác biệt, nhưng từ vóc dáng người, có lẽ tất cả đều là đàn ông.
Nhìn vào một tình huống như vậy, Momon cảm thấy phiền phức.
Đánh giá qua vẻ ngoài, họ trông rất đáng ngờ, có lẽ anh nên tấn công. Câu hỏi tự nhiên được đặt ra là những kẻ như thế đang làm gì ở nghĩa trang. Hơn nữa, những tên dẫn đầu cầm đuốc lại là Undead, Skeleton.
Tuy nhiên, nếu đó là một buổi lễ nghi đặc biệt mà Momon không biết đến, sẽ rất tệ khi sử dụng ma thuật diện rộng vào họ mà không suy nghĩ gì.
Momon đã ở trong thành phố này được khoảng 15 ngày. Anh đã thu thập được rất nhiều thông tin khác nhau, những vẫn chưa biết hết mọi thứ về thành phố.
Lỡ như có một sự việc gì đó xảy ra bất ngờ vào giữa đêm, và vì lý do nào đó họ phải đến đây chôn cất người chết.
Trong khi nhìn những người đàn ông di chuyển chậm rãi, Momon suy nghĩ.
Nội dung của yêu cầu là tiêu diệt những con Undead. Sẽ không có vấn đề gì khi loại trừ người sống? Suy nghĩ một cái cớ, anh nhớ lại từ “ứng biến”.
“Nếu nó chỉ là vô tình……”
Momon khẽ thở dài.
Tất nhiên, điều đó là không thể xảy ra.
Theo cảm xúc của chính mình, Momon muốn giết họ và chôn xác đi. Tuy nhiên, Momon đã nhận được mệnh lệnh từ Ainz và không thể thất bại trong nhiệm vụ chỉ vì cảm xúc cá nhân.
“Ah, thật là phức phức mà.”
Khi Momon đưa mắt nhìn một cách xa xăm, anh bắt đầu chậm rãi bước đi. Hơn nữa, giết chóc không phải là giải pháp tốt nhất, ít nhất anh có thể hỏi họ tại sao lại đến đây. Loại thông tin đó nên được lấy, và những thông tin cần thiết khác.
Sau đó giết họ cũng chưa muộn.
========#========
Momon đi theo sau, và đi đến một góc của khu nghĩa trang. Ở đó, không có dấu hiệu cho thấy Momon đã bị phát hiện.
Dường như họ đã tới nơi, và bắt đầu làm gì đó ở nghĩa trang. Như thể một thứ gì đó bị chôn ở gần đây, mùi đất tràn ngập trong không khí.
Họ đứng thành vòng tròn, và thì thầm điều gì đó cùng một lúc.
Theo tiếng gió, tiếng thì thầm bay tới tai Momon. Đôi khi cao, đôi khi thấp. Nghe như thể họ đang cầu nguyện.
Tuy nhiên, nó không phải là lời tôn kính hay trang trọng cho những người đã chết. Trái lại, nó như là lời những mạo phạm và không có cảm giác tốt lành gì, trông như một nghi lễ tà ác.
Vậy thì có ổn khi mình tấn công?
Quả nhiên, Momon vẫn chưa có câu trả lời.
“Mình thật sự không thích ma thuật này lắm…”
Momon đã chọn ra ma thuật mà anh sẽ kích hoạt, anh sẽ sử dụng ma thuật ẩn thoát. Theo sở thích riêng của mình, đó là ma thuật mà anh không thực sự thích lắm. Về cơ bản, sở thích của Momon là ma thuật tấn công hào nhoáng. Tuy nhiên, dù ma thuật này khá đơn giản, nhưng đủ để đạt được kết quả như mong muốn. Bởi không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nên anh duy trì sự cảnh giác ở mức tối thiểu. Nếu như bị tấn công, anh nên sử dụng ma thuật này.
Đừng đánh giá thấp con người.
Đó là điều mà Ainz đã nói với anh rất nhiều lần. Momon không hiểu vì sao nhưng anh chấp nhận điều đó. Bởi vì không có tên ngốc nào ở Nazarick lại dám phủ nhận lại lời nói của Ainz, người có vị trí cao nhất.
Nếu Ainz nói rằng màu trắng là màu đen, thì đó sẽ là màu đen. Nếu ai đó không chấp nhận đó là màu đen, thì họ buộc phải thế. Đó là điều nên làm để thể hiện lòng trung thành với Ainz.
“Chà, mình có nên làm không?”
Momon thì thầm, anh kích hoạt ma thuật.
========#========
Khajiit đọc một câu thần chú. Nó giống như một lời nguyền hơn là câu thần chú.
Trong đó là lời cầu nguyện cho cái chết, một lời cầu nguyện cho một sự tồn tại bóp méo sự sống.
Bóng tối xung quanh trở nên dày hơn. Cảm giác như cái chết đang lớn dần lên. Trong bầu không khí ấm, làn da của họ như dần bị nuốt chửng. Những thứ có đầy ở nghĩa trang――là thứ mà Khajiit rất quen thuộc.
Khajiit Nolife.
Đó là tên của một trong những người lãnh đạo giáo phái tà ác Zuraron. Hắn có thể sử dụng ma thuật Bậc 3, và có Skill tạo ra những con Undead, là 1 trong 10 người có quyền lực nhất trong giáo phái.
Trả một số tiền không hề rẻ, cùng với quyền lực của mình, hắn bước đi một cách bình thản trong nghĩa trang của thành phố.
Và những người đứng tạo thành một vòng tròn cùng với Khajiit, là những đệ tử được hắn dạy dỗ. Họ có thể sử dụng ma thuật tốt hơn so với những pháp sư bình thường.
Đối với Khajiit, thành phố này vô cùng tuyệt vời. Ông muốn trao cho nó 5 sao.
Nhưng có một lý do vì sao Khajiit lại ở trong nghĩa trang siêu to khổng lồ này.
Có nhiều Undead được sinh ra trong những vùng lân cận của thành phố này――nhiều trong số chúng được sinh ra ở nơi xảy ra nhiều cuộc chiến. Và những người chết ở đó được chôn cất trong nghĩa trang này. Khi chôn cất, họ sẽ thực hiện những nghi lễ thiêng liêng cho những người đã chết. Nhưng do nghĩa trang quá rộng lớn, nhiều linh hồn oán hận vẫn lưu lại, khiến cho oan hồn càng nhiều hơn, bất kể dù cho có thực hiện nghi lễ siêu thoát bao nhiêu lần. Vào ban đêm, nơi đây trông như bị biến thành một cõi khác.
Không có nơi nào khác phù hợp hơn cho việc sinh ra Undead như nơi này.
Mặc dù đây là một nơi phù hợp, nhưng hầu hết chỉ sinh ra các Undead cấp thấp. Thế nhưng, với Khajiit, hắn có thể tập trung sức mạnh ở nơi này lại, để tạo ra một nơi sinh ra những Undead cấp cao.
Lần này, hắn đến đây cũng vì mục đích đó.
Hắn đã làm việc này nhiều lần. Sau đó rời đi mà không hề gặp bất cứ vấn đề gì. Lần này chắc cũng sẽ thế.
“――À, ông đang làm gì ở đây vậy?”
Đột nhiên một giọng nói nhỏ nhẹ đến tai Khajiit và những người còn lại.
Dừng niệm chú lại, những môn đệ quay sang chủ nhân của lời nói đó. Trong màn đêm, xuất hiện một hình dạng mơ hồ. Về hình dạng đó, sẽ là một con người.
Vào nghĩa trang này nhiều lần, việc lần đầu tiên xuất hiện một bên thứ ba khiến họ bỡ ngỡ. Trước mặt họ là một người đàn ông điềm tĩnh.
“――Khajiit-sama.”
“Đừng hoảng sợ.”
Đối với lời nói như đang yêu cầu gì đó của người đệ tử, Khajiit trả lời với giọng trầm và trách mắng.
“Ngươi là ai?”
“Chỉ là một Mạo Hiểm Giả thôi. Tôi đang tuần tra ở nghĩa trang này.”
Khajiit hướng mắt nhìn xung quanh. Mình không nghĩ rằng có ai khác ngoài gã này, nhưng không thể nào chỉ có 1 người. Vậy làm thế nào để những kẻ ẩn trốn xuất hiện? Và tại sao, tên này lại xuất hiện trước mặt mình? Mục đích của hắn là gì?
Càng nghĩ, hắn càng không thể hiểu được ý định của người đàn ông. Khajiit bối rối, và ra hiệu bằng các ngón tay cho các môn đệ của mình cảnh giác xung quanh.
“Chỉ mình ngươi? Những tên khác đâu?”
“Chỉ có mình tôi thôi.”
“Một mình? Một mình ngươi, làm gì ở đây?”
“Tôi mới là người nói câu đó. Ông đang làm gì ở đây? Khajiit-san?”
Khajiit liếc tên đệ tử ngốc nghếch đã gọi tên ông ra. Nhận ra sai lầm của mình, hắn rời mắt khỏi tên đệ tử ngu ngốc đang cố giơ tay giải thích gì đó. Hiểu rằng bản thân sẽ bị lãnh hình phạt gì khi trở về. Vai của tên đệ tử bủn rủn.
“――Tên ngươi là?”
“Momon.”
Đó là một cái tên hắn chưa từng nghe qua. Hiện tại, hắn đã có được tất cả các thông tin về các Mạo Hiểm Giả cấp cao trong thành phố này. Nhưng trong số đó, không có người nào tên là Momon. Rốt cuộc tên này là ai? Hay hắn sử dụng tên giả? Suy nghĩ đến đó, Khajiit gạt bỏ đi những nghi ngờ. Dù sao đi nữa, chỉ có 1 cách giải quyết――là giết hắn.
“Đồng đội của người đâu?”
“Đã bảo tôi chỉ có một mình.”
“......Tại sao ngươi lại ở đây?”
“Tuần tra. Còn ông đang làm gì vậy?”
Tại sao hắn lại có thể trả lời một cách đơn giản như vậy? Vì câu trả lời của anh quá đơn giản nên khó có ai tin được. Khajiit kích hoạt <Dark Vision/Tầm Nhìn Đêm> và <See Through Invisible/Nhìn xuyên tàn hình>, sử dụng đôi mắt đã được tăng cường tầm nhìn kiểm tra xung quanh. Nhưng rốt cuộc hắn vẫn không phát hiện ra bất cứ điều gì.
Nếu vậy, gã này chỉ là một tên ngốc, chắc mình nên thực hiện bước tiếp theo.
Khajiit đã quyết định nên làm gì với Momon.
“Ngươi là…...tên ngốc hả?”
Một lời nói phát ra từ sâu thẳm trong tim Khajiit. Khuôn mặt Momon trông ngơ ngác. Không có lời nào đáp lại, Khajiit ra lệnh.
“Skeleton. Ném đuốc vào người hắn.”
2 con Skeleton nghe mệnh lệnh, ném đuốc về phía Momon. Dù không bay tới chân Momon, nhưng ánh sáng của những ngọn đuốc đủ chiếu sáng người Momon.
Trái lại, vì họ ngoài tầm sáng của ngọn đuốc, nên bóng tối quay trở lại với Khajiit và đệ tử của hắn. Cùng với đó, giọng nói lạnh lùng của Khajiit vang lên.
“――Giết hắn.”
Ngay lập tức, Khajiit và những đệ tử xung quanh bắt đầu kích hoạt ma thuật tấn công mà không ngần ngại. Ma thuật đó là <Magic Arrow/Mũi Tên Ma Thuật>. Khajiit bắn 3 mũi tên ánh sáng, mỗi người đệ tử của hắn thì 2 mũi tên, tổng cộng là 15 mũi tên ánh sáng lao về phía Momon, người đang đứng yên ở đó.
Bị trúng những mũi tên ánh sáng, người Momon bị văng đi. Bị đẩy bay đi khỏi tầm của ánh sáng ngọn đuốc, Momon ngã gục xuống đất――
“Cảnh giác xung quanh.”
Khajiit lại kích hoạt một Skill phát hiện bất kỳ sự sống nào, nhìn xem liệu có dấu hiệu chuyển động trong khu vực này không. Các đệ tử tạo thành một vòng tròn xung quanh hắn, cảnh giác xung quanh. Nhưng trong màn đêm xung quanh, không hề có sự chuyển động nào. Ngay cả khi lắng nghe một cách kĩ càng, điều xảy ra cũng tương tự. Nghĩa trang vẫn im lặng không đáp lại lời nào.
“......Thật đúng là tên ngốc. Dám đến đây một mình.”
Xác nhận rằng Momon vẫn bất động, Khajiit cất tiếng cười khinh bỉ về phía Momon. Những đệ tử của hắn nghe thấy thế, cũng cười hùa theo.
“Giờ, nếu hắn vẫn chưa chết thì bắt hắn lầm vật hiến tế. Kiểm tra đi.”
Ngước cằm một cái, một trong những tên đệ tử đã phạm lỗi trước đó nhanh chóng tiến lại gần Momon.
Người Momon lúc bị đẩy đi rồi ngã gục trên đất, trông giống như một con búp bê rách rưới bị ném đi. Tay chân bất động không có dấu hiệu nhúc nhích. Tên đệ tử trước đó lại gần Momon, kiểm tra khuôn mặt anh.
Dù không thể nhìn thấy rõ ràng trong bóng tối, nhưng có thể thấy máu chảy ra ở miệng và đôi mắt trắng bệch. Từ những dấu hiệu đó, cho thấy chắc chắn đã chết.
Hơn nữa, tên đệ tử đặt tay vào cổ Momon. Dù vẫn cảm nhận được hơi ấm, nhưng nhịp tim thì không. Để yên tay ở đó trong hơn chục giây, nhưng vẫn không thấy nhịp tim quay trở lại.
Quay về, tên đệ tử nhìn Khajiit và gật đầu nói.
“......Hắn chết rồi.”
“Vậy…...hắn là ai?”
“Như những gì hắn đã nói trước đó, chỉ là một Mạo Hiểm Giả.” Tên đệ tử nhìn Momon và tiếp tục nói “Cấp…...đồng.”
“Đồng?” Nghe thế, Khajiit cười. “Hm. Những Mạo Hiểm Giả đồng đoàn toàn những tên ngu ngốc.”
Khajiit cười từ tận đáy lòng.
Những đệ tử mà hắn mang đến đây, tất cả họ đều có thể sử dụng ma thuật Bậc 2. Nếu sử dụng ma thuật <Magic Arrow/Mũi Tên Ma Thuật> cùng một lúc như nãy, dù cho là chiến binh cấp D thì cũng lên bảng đếm số. Nói chi chỉ là một Mạo Hiểm Giả cấp đồng.
Có hơi quá tay.
Làm thế hơi dư thừa.
“Đồ đạc của hắn thì sao?”
Ánh mắt của tên đệ tử hướng về phía cái găng tay, nhưng Khajiit lắc đầu. Đối với pháp sư, vũ khí chính là ma thuật. Kiếm hay giáp, hay thứ bảo vệ tay hoàn toàn vô dụng. Đại khái, nếu suy xét một cách cẩn thận, thì một Mạo Hiểm Giả cấp thấp sẽ không thể sở hữu bất cứ Item nào mà Khajiit muốn.
“Đúng là tên ngốc. Mặc kệ đống rác đó đi. Tiếp tục nghi lễ. Quay lại nhanh lên.”
“Vâng! Xin lỗi sư phụ.”
Tên đệ tử nhặt ngọn đuốc gần đó và quay trở lại với mọi người. Cơ thể Momon dần bị bóng tối nuốt chửng.
“Chỉ vì thứ rác rưởi, mà nghi thức bị gián đoạn. Tất cả các ngươi tập trung hoàn thành nghi lễ nhanh lên.”
Tiếng “vâng” của tất cả các môn đệ vang lên. Khajiit giơ cao cái xương như một cánh tay trong ánh đuốc, rãi một loại bột lạ lấy ra từ cái túi da. Ngay lúc đó, màu của ngọn lửa đã thay đổi từ màu đỏ thành màu xanh trời và xanh lá cây.
Từ ánh sáng của những ngọn đuốc được cầm bởi những con Skeleton, Khajiit bước vào vòng tròn và nói.
“Nào, hãy tập trung tất cả vào món Artifact tối cao này, Viên Ngọc Tử Thần.”
Khajiit vừa nói, một tay giữ cây trượng (Staff) và tay còn lại cầm Magic Item, giơ nó lên trời. Vô số những cái bóng bay quanh hắn, đó không phải là những cái bóng được tạo ra bởi ánh đuốc.
Sự im lặng quay trở lại nghĩa trang.
Bóng tối bắt đầu bao quanh.
Màu không giống như là lửa, ánh sáng kỳ lạ đó rọi sáng khu vực xung quanh. Cùng với mùi mỡ động vật cháy từ ngọn đuốc. Chúng cùng nhau tạo ra một cảnh tượng có thể gọi là huyền ảo.
Các đệ tử xung quanh như thể rất phấn khích, khoảnh khắc khi họ rơi vào cõi lạc――
“Tóm lại, vì tất các ngươi là kẻ thù nên vấn đề đã được giải quyết rồi nhỉ――”
――Một giọng nói như buồn phiền cất lên.
Khajiit và các để tử của hắn quay người lại nhìn về phía giọng nói. Và rồi họ thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Trong bóng tối không rõ ánh sáng của ngọn đuốc có chiếu tới hay không, nhưng Momon đáng lẽ ra là đã chết, lại đứng đó với khuôn mặt bình tĩnh.
Magic Arrow là ma thuật Bậc 1―― là ma thuật tấn công không có thuộc tính có cấp thấp nhất, nhưng ưu điểm của nó là có độ chính xác rất cao. Khi đã kích hoạt, tránh là điều không thể. Bởi vì không có thuộc tính, nên không thể ngăn chặn nó bằng ma thuật phòng thủ (kháng thuộc tính). Nhận tổng cộng 12 phát từ ma thuật đó, không có cách nào mà một Mạo Hiểm Giả đồng có thể sống sót được.
Tuy nhiên, vẫn giữ bình tĩnh khi đứng trước mặt họ, có nghĩa anh có thể đã ngăn chặn được nó bằng cách nào đó. Nhưng chỉ có một cách duy nhất để chặn nó. Đó là sử dụng ma thuật Bậc 3 và nó sẽ miễn mọi sát thương.
Thế nhưng, điều này gây ra một mâu thuẫn.
Không có cách nào mà một bậc đồng có thể sử dụng ma thuật Bậc 3.
Các đệ tử trở nên hoang mang, vừa nhìn người hoang mang nhất. Đó là người đã kiểm tra xem Momon đã chết hay chưa.
Rồi, người đàn ông xác nhận rằng Momon đã chết. Nếu vậy, hắn không phải là Undead, mà được hồi sinh?
“Không thể nào! Ngươi đã chết rồi mà!”
“Chết thế nào được.”
Momon đưa 2 tay như thể chứng minh mình vẫn còn sống. Các tên đệ tử cảm thấy sốc và nhìn sư phụ của mình, hy vọng nhận được chỉ thị nên làm gì. Hành động đó không sai khi là một cấp dưới, nhưng trong một tình huống sinh tử, nó sẽ khiến tính mạng họ gặp nguy hiểm.
“Giờ, vì các ngươi đã tấn công trước, nên chắc sẽ không có vấn đề gì khi giết hết bọn ngươi nhỉ?”
Một ngọn lửa bùng lên trong lòng bàn tay của Momon, tạo thành một quả cầu nhỏ. Đó là một ma thuật mà họ không biết rõ là ma thuật gì. Và đó cũng là ma thuật mà sư phụ của họ đã sử dụng. Nhận thấy điều đó, các đệ tử của hắn nhanh chóng kích hoạt ma thuật. Nếu ma thuật đó được kích hoạt, họ hiểu rằng khả năng cao là sẽ chết.
Người thì cố gắng kích hoạt ma thuật phòng thủ. Người thì cố gắng kích hoạt ma thuật Magic Arrow. Người thì sử dụng ma thuật mê hoặc. Người cố gắng kích hoạt ma thuật làm giảm sức mạnh. Người cố gắng sử dụng ma thuật gây choáng. Có người thì cố bắn những mũi tên lửa. 2 con Skeleton cầm đuốc trong tay, bắt đầu chạy tới tấn công.
――Tuy nhiên, Momon đã bắt đầu kích hoạt, không có ai đủ nhanh để có thể cản anh lại.
<Twin Maximise Magic Fireball/Cường Hóa Gấp Đôi Ma Thuật - Quả Cầu Lửa>
Từ lòng bàn tay của Momon, hai quả cầu lửa phình to gấp đôi kích thước bình thường. Nó được bắn đi cùng một lúc.
――Chạm mục tiêu.
Ngọn lửa bùng cháy trong phạm vi ma thuật, ngay lúc đó nghĩa trang được thắp sáng. Ngọn lửa sinh ra từ ma thuật nhanh chóng lụi tàn. Tuy nhiên, sức hủy diệt của nó rất là kinh khủng.
6 tên đệ tử trong phạm vi ảnh hưởng, tất cả đều ngã gục xuống đất. 2 con Skeleton thì bị banh xác, những khúc xương biến thành tro và bị gió cuốn đi.
Trong số họ, vẫn còn một người đứng đó.
“Hm. Ngươi đã chịu được nó. Là <Energy Immunity Fire/Vô Hiệu Hóa Thuộc Tính Lửa> sao?”
Khi hỏi điều đó, anh nhận thấy có một vết bỏng nhẹ trên khuôn mặt Khajiit.
Nếu vậy, đó là ma thuật phòng thủ yếu hơn <Energy Immunity Fire/Vô Hiệu Hóa Thuộc Tính Lửa>. Có lẽ là <Protection Energy Fire/Kháng Thuộc Tính Lửa>. Để ngăn chặn đòn hảo lực đó, hắn đã sử dụng bao nhiêu ma lực (mana)?
Momon cảm thấy hơi thất vọng khi anh không thể kết liễu tất cả chỉ trong một đòn duy nhất, mà, anh tự an ủi mình rằng kết quả này vẫn nằm trong dự tính. Thực tế, anh sẽ cảm thấy rất tẻ nhạt nếu kết thúc chỉ trong một đòn đánh. Với lại anh cũng muốn trả thù cho điều chúng đã làm trước đó.
“Xem ra không phải là một tên ngốc tầm thường, mà còn là một tên ngốc có thể sử dụng Bậc 3 sao!”
“......Tên ngốc? Phàm nhân như ngươi dám……”
Momon nhăn mày.
“Ta sẽ không giết ngươi một cách nhẹ nhàng đâu?”
“Ta mới là người nói câu đó! Việc chuẩn bị đã xong! Viên Ngọc Tối Cao đã thu thập đủ số lượng oan hồn!”
Khajiit giơ viên ngọc trên tay lên.
Một viên ngọc trai đơn sơ, phát ra ánh kim loại đen. Bề mặt của viên ngọc trông như thể chưa được đánh bóng để làm mịn bề mặt. Do đó hình dạng của nó trông hơi mơ hồ, sẽ chính xác hơn khi mô tả nó như một viên đá cổ xưa.
Bỗng nhiên, 6 tên đệ tử đáng lý ra linh hồn đã bị thiêu rụi, bất ngờ đứng dậy. Đó không phải là chuyển động của người sống. Đó là chuyển động của người đã bị kiểm soát bởi cái chết.
Họ tiến tới đứng giữa Momon và Khajiit. Nhìn điều đó, khuôn mặt Momon trông khó hiểu.
“Zombie? Chúng là đối thủ của ta sao?”
“Fuhahahaha. Đúng vậy. Nhưng, như vậy cũng được! Tấn công!”
Zombie là Undead có cấp thất nhất nên chúng không thể sử dụng ma thuật. Những tên đệ tử đang tấn công bằng móng vuốt trên tay. Momon nhàm chán nhìn chúng, rồi kích hoạt ma thuật.
“<Fireball/Quả Cầu Lửa>”
Quả cầu lửa lần nữa được phóng đi, nuốt chủng toàn bộ các tên đệ tử. Sau khi ngọn lửa biến mất dần đi, những tên đệ tử của hắn ngã xuống lần nữa. Khuôn mặt Momon trông u ám khi chúng dễ dàng bị xóa sổ.
<Animate Dead/Thao Túng Xác Chết> không thể biến nhiều xác chết thành Undead cùng một lúc Vậy thì vừa nãy hắn đã làm gì?
Momom hướng mắt đến khối màu đen mà Khajiit đang cầm. Lời tuyên bố trước đó không phải là xàm ngôn, có thể lúc nãy là do sức mạnh của Item này. Nếu vậy, Item đó có hiệu ứng cho phép người sử dụng có khả năng điều khiển nhiều Zombie sao?
Sử dụng từ “tối cao” chỉ với một hiệu ứng như vậy thôi sao?
“Tối cao” là từ chỉ phù hợp với Ainz-sama và 40 người còn lại. Đó không phải suy nghĩ của Momon, mà là của Narberal――
Như thể trả lời cho thắc mắc của Momon, có thể nghe thấy tiếng vui mừng của Khajiit.
“Đủ rồi! Nó đã hấp thụ đủ cái chết rồi!”
Quả cầu trong tay Khajiit, hấp thụ bóng tối xung quanh, và phát ra ánh sáng mờ nhạt. Trông như một trái tim đang đập.
Đột nhiên, mặt đất rung chuyển.
――Một thứ gì đó rất lớn sắp di chuyển.
Và rồi mặt đất vỡ ra.
――Thứ gì đó rất lớn đang cố gắng chui lên.
Từ chỗ nứt, một thứ màu trắng từ từ xuất hiện.
Đó là một thứ tập hợp đống xương người, và dài khoảng 3 mét. Vô số khúc xương người, hình dạng một con thú 4 chân với một cái cổ dài――một con rồng. Đuôi của nó làm bằng những mãnh xương xếp thành hàng với nhau, đập xuống đất một cái “rầm”.
Đó là con quái vật có tên là Skeletal Dragon.
Dựa vào Level của con quái, với Momon nó không quá mạnh. Thậm chí còn yếu hơn Vampire. Tuy nhiên, con Skeletal Dragon có một điều khiến nó trở nên rất nguy hiểm với Momon.
Lần đầu tiên Momon trông ngạc nhiên, và rồi bực mình khó chịu.
“Fuhahahaha!”
Tiếng cười hả hê của Khajiit vang vọng khắp khu vực xung quanh.
“Giờ, Skeletal Dragon với khả năng kháng phép tuyệt đối. Đối với những Spellcaster, thì nó sẽ là một đối thủ bất bại!”
Đúng là vậy.
Skeletal Dragon ngoài sở hữu những khả năng đặc biệt của Skeleton, nó còn có khả năng kháng phép. Điều đó có nghĩa ma thuật của Momon sẽ không có tác dụng với Skeletal Dragon. Nếu thế――
Momon lấy thanh kiếm vẫn để trong vỏ ra.
Buộc vỏ bọc và thanh kiếm bằng một sợi dây, để nó không dễ dàng bị tuột ra.
“――Ta sẽ đập nó tới chết!”
Momon tiến lên.
Khéo léo né đòn tấn công từ cái chân của Skeletal Dragon. Trong lúc tóc bị bay phấp phới do dư chấn được tạo ra bởi cái chân của con quái, Momon nhảy vào phía ngực của Skeletal Dragon.
Và dùng toàn bộ sức mạnh của mình――chém một phát.
Con Skeletal Dragon dài 3 mét bị đẩy văng lùi.
Một lát sau, một tiếng “ầm” phát ra và làm mặt đất rung chuyển.
“Cái gì!”
Người trông ngạc nhiên là Khajiit.
Ngoài việc có thể sử dụng ma thuật Bậc 3, mà còn sở hữu khả năng chiến đấu như một chiến binh, đánh bay cả Skeletal Dragon. Một người như thế hắn chưa từng nghe hoặc thấy qua bao giờ. Hắn tự hỏi phải có bao nhiêu tài năng mới làm được như thế.
Đặc biệt là sức mạnh thể chất đó.
Vì toàn bộ vẻ ngoài của con Skeletal Dragon là bằng xương nên nhìn nó có vẻ nhẹ. Nhưng, thật sự nó nặng hơn vẻ ngoài nhiều. Theo đuổi sức mạnh ma thuật mỗi ngày, sức mạnh cơ bắp của pháp sư là không đủ để làm điều đó.
Trong khi di chuyển vội vã và núp đằng sau Skeletal Dragon, Khajiit hét lên.
“――T-Tên khốn nhà ngươi rốt cuộc là ai! Mạo Hiểm Giả cấp A+ sao! Ngươi đã nói tên giả!”
“Không không, chỉ là Tập Sự thôi.”
“Đừng có xạo lờ! Kẻ có thể làm được điều đó chỉ có cấp A+! Không có ai như thế trong thành phố này, ngươi đã theo dõi ta sao!”
Vừa nói như phun nước bọt, Khajiit trừng mắt nhìn Momon với sự căm ghét.
“Sao lại nóng giận như vậy? Hạ nhiệt chút nào.”
“Đ-đồ khốn!”
Mất 2 tháng trời cho buổi nghi thức để triệu hồi Skeletal Dragon. Để rồi thất bại trước một tên vô danh sao? Khajiit cắn chặt môi như muốn nghiền nát nó.
Skeletal Dragon từ từ đứng dậy với những âm thanh nứt vỡ. Vừng ngực bằng xương của bị nứt, những mảnh xương vỡ vụn rơi xuống đất.
<Ray of Negative Energy/Hào Quang Hắc Ám>
Một tia sáng đen phát ra từ tay Khajiit, bắn vào còn Skeletal Dragon, nhờ năng lượng hắc ám, nó nhanh chóng hồi phục vết thương.
“Trong khi sở hữu khả năng kháng pháp tuyệt đối, thật kỳ lạ khi ma thuật phục hồi lại có tác dụng.”
(TL: ý là nói nó miễn nhiễm mọi Skill phép, nhưng Skill Heal xài lên nó thì vẫn đc?)
Bỏ qua lời nhãm nhãm của Momon, Khajiit sử dụng ma thuật.
<Reinforce Armour/Tăng Cường Giáp>
<Lesser Strength/Tăng Sức Mạnh Cấp Thấp>
<Undead Flame/Ngọn Lửa Bất Tử>
<Shield Wall/Tường Chắn>
Khajiit liên tục sử dụng ma thuật tăng cường sức mạnh cho Skeletal Dragon.
Thân thể xương cốt của Skeletal Dragon trở nên cứng hơn, sức mạnh của nó nhờ ma thuật mà cũng được tăng lên, một ngọn lửa đen hắc ám bao chùm lấy người nó, và một lá chắn vô hình bao phủ nó như một tấm khiên.
“Nếu vậy ta cũng làm thế.”
<Reinforce Armour/Tăng Cường Giáp>
<Shield Wall/Tường Chắn>
<Protection Energy Negative/Kháng Thuộc Tính Hắc Ám>
Momon cũng sử dụng ma thuật phòng ngự.
Cuối cùng, khi 2 bên đã sử dụng ma thuật phòng ngự xong, như tiếng chuông báo hiệu, họ bắt đầu lao vào cuộc chiến.
Momon vung thanh kiếm.
Đánh vào chân trước của Skeletal Dragon, vừa khẽ nhăn mày.
Mặc dù quyết định trước đó là khá tốt, nhưng tình hình vẫn không mấy tốt đẹp. Trước hết là do vũ khí của anh.
Vì cơ thể của Skeletal Dragon là bằng xương, nên nó phủ nhận mọi sát thương từ vũ khí đâm, sát thương của vũ khí chém cũng bị giảm một nửa. Vũ khí gây sát thương hiệu quả nhất là vũ khí đập, thứ mà Momon không có. Vì thế, vỏ kiếm được sử dụng cho tình huống hiện tại. Mặc dù, Momon hiện đang có lợi thế, nhưng thực tế trong mỗi lần vung kiếm, sự cân bằng không được ổn cho lắm, do đó không thể chắc rằng anh đã gây một lượng sát thương đáng kể với con Skeletal Dragon.
Hơn nữa, vì vẫn còn vỏ bọc kiếm, khi vung kiếm chém, sự thăng bằng của anh cũng bị giảm.
Nếu là một chiến binh thì có thể dễ dàng giữ thăng bằng, nhưng Momon là một Spellcaster. Không thể bắt anh làm tốt được như vậy.
Chân trước của Skeletal Dragon sượt qua đầu Momon, khi anh hạ người xuống. Ngọn lửa màu đen bao phủ Skeletal Dragon bám vào người Momon sau khi anh né được đòn tấn công, nhưng ngay lập tức tan biến nhờ hiệu ứng phòng thủ của <Protection Negative Energy/Kháng Thuộc Tính Hắc Ám>.
Nếu không phòng ngự, dù cho có tránh được, anh vẫn sẽ chịu sát thương bởi các hiệu ứng khác.
<Ray of Negative Energy/Hào Quang Hắc Ám>
Một tia sáng ma thuật phát ra từ Khajiit, chữa lành vết thương của Skeletal Dragon.
Đó cũng là một trong những lý do khiến Momon nhăn mày. Ngay cả khi gây một vài vết trầy xước, Khajiit đang điều khiển ở phía sau sẽ ngay lập tức phục hồi cho nó. Sau đó, anh đưa ra ý tưởng nên tấn công Khajiit trước, nhưng Momon và Khajiit đang đứng thẳng hàng với nhau, những đòn tấn công đều sẽ bị Skeletal Dragon chặn.
Ngay cả khi sử dụng ma thuật bắn xuyên như <Lighting/Lôi Điện>, cũng sẽ bị ngăn chặn bởi khả năng kháng phép tuyệt đối của Skeletal Dragon. Phạm vi chịu ảnh hưởng của ma thuật <Fireball/Quả Cầu Lửa> cũng sẽ không có mấy tác dụng với Khajiit, do hắn đã sử dụng ma thuật phòng ngự.
Nếu vậy ma thuật hệ tinh thần thì sao? Nếu hắn không có khả năng kháng tốt thì đó là ma thuật có thể kết thúc trận chỉ trong một đòn――
<――Charm Person/Mê Hoặc Con Người>
<――Mind of Undeath/Tinh Thần Bất Tử>
Momon và Khajiit kích hoạt ma thuật cùng một lúc. Momon thì sử dụng ma thuật mê hoặc. Còn Khajiit thì sử dụng ma thuật hóa giải hiệu ứng ma thuật tinh thần đó.
Kết quả――Khajiit nở nụ cười đắc thắng. Momon nhăn nhó tặc lưỡi.
Có lẽ anh bực mình bởi nụ cười của Khajiit. Một cái bóng lướt qua mặt Momon.
Một cái bóng trắng che hết đi tầm nhìn của Momon.
――Tránh là điều không thể.
Trong phút chốc, anh đưa ra một quyết định, giữ thanh kiếm như một cái khiên bằng cách đặt mũi kiếm trên vai. khi lưỡi kiếm chạm vào vai, một lực tê dại lan tỏa khắp người, người Momon bị hất cao lên không.
Anh bị đẩy văng đi bởi đòn tấn công của Skeletal Dragon nhắm vào mặt anh.
“Chậc…”
Trong khi vẫn giữ một tư thế tuyệt vời mà không bị mất thăng bằng khi đáp xuống đất, Momon bị đẩy lùi một đoạn.
Mặc dù đó là một cơ hội tuyệt vời, nhưng Skeletal Dragon không tấn công. Nó không thể rời quá xa Khajiit vì đang phải bảo vệ hắn. Trong khi quan sát Skeletal Dragon, Momon vẫy tay, như để xua đuổi sự tê dại.
Lúc đó, Khajiit ló mặt từ phía sau con Skeletal Dragon.
<――Acid Javelin/Lao Axit>
<――Lighting/Lôi Điện>
Một thứ trông giống như cây lao màu xanh lá từ Khajiit bắn vào người Momon. Nó có khả năng gây thiệt hại ăn mòn, nhưng trước khi còn vài cm chạm vào giáp Momon, hiệu ứng của ma thuật bị biến mất. Cùng lúc đó, đòn sét bắn ra từ ngón tay của Momon, bị Skeletal Dragon đứng trước mặt vô hiệu hóa.
Khajiit và Momon tạch lưỡi.
“Sử dụng ma thuật phòng ngự sao?”
“Sao ngươi không ra đây mà cứ thích núp đằng sau đó nhỉ?”
“Tại sao, ta phải làm thế chứ?”
“Chẳng phải càng mất nhiều thời gian ngươi càng gặp bất lợi sao?”
“......”
Bị nói trúng tim đen, Khajiit lườm Momon. Trái lại, Momon vẫn bình thản và cười.
“......Không còn cách nào khác.”
Như quyết định một điều gì đó, Khajiit lần nữa giữ quả cầu kỳ lạ với thái độ kiên quyết. Và hắn giơ nó lên trời.
“Giờ thì nghe đây! Ngươi nghĩ rằng chỉ có 1 con thôi phải không! Xem đây! Sức mạnh của Viên Ngọc Tử Vong.”
Người Momon rung lắc. Một lần nữa, mặt đất bị rung chuyển.
Mặt đất lần nữa nứt ra, và một con rồng được tạo ra bằng vô số khúc xương người xuất hiện.
“......Con thứ 2 sao?”
“Hm! Thật tiếc khi phải sử dụng thành quả của một nghi lễ mất nửa năm trời ở đây, nhưng để giết ngươi, rồi sau đó tàn sát cả thành phố này, chắc sẽ hồi lại được chút!”
Trước mặt người vẫn không có mấy cảm xúc, giọng nói của Khajiit như pha trộn giữa sự giận dữ, bối rối và thứ gì đó, hét lên như chiến thắng đã nằm chắc trong tay.
“Hứ!”
Với hơi thở gấp, Momon lao tới. Anh chạy với một tốc mà một người bình thường không thể nào tưởng tượng nổi. Khajiit với biểu hiện kinh ngạc trên mặt, Momon phớt lờ đi.
Skeletal Dragon cố gắng tấn công Momon bằng chân trước, khi anh bước vào phạm vi tấn công của nó.
Momon xoay người, né qua đòn tấn công chân của con Skeletal Dragon bên phải. Nhưng, con Skeletal Dragon bên trái đang chờ đợi và quất cái đuôi xuống sát mặt đất.
Momon nhảy lùi lại. Trước mắt anh, khi nó quất cái đuôi to lớn, không khí bị dao động và tạo tiếng gió lớn. Và bất ngờ chuyển hướng, vung lên. Rồi đập vào Momon, người vẫn đang lùi.
Momon lách qua trái để tránh một đòn có thể làm rung chuyển mặt đất, nhưng con Skeletal Dragon bên trái nhanh chóng tiếp cận, đá anh bằng cái chân trước của nó.
“Ư!”
Anh sử dụng thanh kiếm để chặn cái chân của nó. Trọng lượng của nó cũng không phải dạng vừa, nhưng Momon đã chặn đứng được, và đẩy lùi nó. Con Skeleton Dragon tấn công đã lùi về sau, xuất hiện một khoảng thời gian trống trong trận chiến.
“......Người là ai? Có thể ngăn chặn mà không sử dụng vũ kĩ…...Làm thế nào mà ngươi có được sức mạnh thể chất đó!”
“Rèn luyện bình thường.”
“Đùa với ta à!”
“Ngươi khá dễ nóng nảy nhỉ. Khá hợp với người phụ nữ đó…...Khiến ta có hơi tức giận.”
Momon liếc nhìn Khajiit với sự thù địch. Khajiit cảm thấy ớn lạnh, lùi lại một bước để né khỏi ánh mắt đó.
“Lên đi! Skeletal Dragon!”
Lần nữa, 2 con Skeletal Dragon tấn công Momon trong khi vẫn duy trì khoảng cách không quá xa khỏi Khajiit.
Né đòn tấn công của Skeletal Dragon, anh cố gắng tiếp cận, nhưng do đòn tấn công từ con còn lại khiến anh mất đi cơ hội đó. Trận chiến đó lặp đi lặp lại không biết bao lần. Với một trận chiến như vậy, nó có thể tiếp tục cho đến khi mặt trời mọc, và rồi một yếu tố quyết định xảy ra.
<Acid Javelin/Lao Axit>
Tránh cây lao ma thuật bay về phía mặt mình, Momon vô thức ngoảnh mặt đi
Đó là một sai lầm. Dù cho trúng nó cũng gây ảnh hưởng gì. Tuy nhiên, khi nó bay tới mặt, anh tránh nó theo phản xạ. Điều này không gay thiệt hại trực tiếp, nhưng nếu là một Spellcaster thì đây là một sai lầm.
Đây là một sai lầm nghiêm trọng.
Tầm nhìn của Momon thay đổi một cách đột ngột với mốt tiếng động lớn. Anh bị văng sang một bên.
Nếm mùi không trọng lực một lúc. Rồi chạm xuống mặt đất. Cánh tay trái đã nhận phải một lực tấn công của cái đuôi Skeletal Dragon. Lăn trên đất, khiến anh không biết chuyện gì vừa mới xảy ra.
Lăn nhiều vòng trên mặt đất.
Momon cuối cùng đã dừng lại, nhưng do được bảo vệ bởi nhiều ma thuật phòng thủ nên anh không cảm thấy đau đớn gì. Tuy nhiên, Momon sau khi lăn nhào trên đất, trước mặt anh là 2 con Skeletal Dragon. Cả 2 đều đang đưa chân lên.
Một tình huống vô vọng. Phải, nếu nghĩ một cách bình thường.
“Nếu ngươi đầu hàng, ta sẽ tha mạng cho ngươi?”
Khajiit tin rằng mình đã nắm chắc phần thắng, chờ đợi câu trả lời của Momon với nụ cười tàn ác.
Tất nhiên, ngay cả khi có cầu xin, hắn cũng không có ý định tha mạng cho người đã khiến hắn phải giải phóng toàn bộ sức mạnh của Viên Ngọc Tử Vong mà hắn đã phải tích trữ trong nửa năm. Tuy nhiên, sau khi cầu xin, hắn muốn xem biểu hiện của Momon là như nào trước khi bị nghiền nát. Khajiit không thể tránh khỏi việc mong chờ điều đó.
Còn Momon đang cố nâng phần thân lên với biểu hiệu nhăn nhó tức giận.
“......Chỉ...là...phàm nhân.”
“......Cái gì?”
Vì Momon ở quá xa nên hắn không thể nghe rõ lời của anh. Vì nghĩa trang được bao trùm bởi sự im lặng, đó là một giọng nói nhỏ mà bằng cách nào đó đã có thể nghe được.
Momon lườm Khajiit. Đó là ánh mắt cực kì khó chịu gửi cho Khajiit. Đáng ra phải là nhìn từ dưới lên, nhưng anh lại nhìn từ trên xuống.
Lần này Khajiit có thể nghe thấy rõ. Đó là――
“Chì là phàm nhân mà dám mở miệng lên tiếng, thứ rác rưởi.”
“――Hả?”
Chỉ là phàm nhân.
Khajiit bối rối trước những lời nói của Momon như thể anh không phải là con người, quyết định không nhây nữa, hắn ra lệnh.
“Đè bẹp hắn, Skeletal Dragon!”
Khi 2 cái chân chuyển động, Momon cười như thể anh rất ngạc nhiên.
“......Thế…...Ngươi nghĩ rằng đã thắng rồi à?”
Cái chân xương của con Skeletal Dragon dậm xuống để nghiền nát Momon. Trong khoảnh khắc sắp bị đè bẹp, vào lúc đó Momon đã kích hoạt ma thuật.
<Teleportation/Dịch Chuyển>
Tầm nhìn của Momon thay đổi ngay lập tức.
Momon đang bay cách mặt đất 500 mét.
Tất nhiên, vì Momon không có cánh nên đang rơi thẳng xuống mặt đất. Nếu không tính tới sức cản của không khí, người Momon sẽ đập xuống đất trong vòng chưa tới 10 giây.
Trong thế giới đen huyền rất khó để biết đâu là trên đâu là dưới, gió thổi khắp người anh. Nếu một người bình thường ở trong một thế giới như vậy, họ sẽ bị mắc kẹt trong sợ hãi, nhưng Momom vẫn vô tư cười.
<――Fly/Bay>
Tốc độ rơi giảm dần, và Momon dừng lại giữa không trung. Nếu nhìn xuống thì sẽ thấy nơi chiến trường trước đó. Khajiit và 2 con Skeletal Dragon. Cả 3 trông kinh ngạc khi thấy Momon biến mất, và đang loay hoay tìm xung quanh.
Momon di chuyển tầm nhìn, quan sát xung quanh nghĩa trang. Anh tim xem có ai khác ngoài Khajiit không, nhưng không thấy bất kỳ ai. Tuy nhiên, cẩn thận không phải hành động dư thừa.
<Detect Life/Phát Hiện Sự Sống>
Bằng cách kích hoạt ma thuật, anh cảm nhận được toàn bộ sự sống ở xung quanh. Kết quả là không hề có dạng sống nào lớn như con người ở quanh đây. Nếu vậy thì――.
“......Mình sẽ dừng đóng vai Momon lại, và trở lại là Narberal thì tốt hơn nhỉ?”
========DNE========
Còn 460 người nữa thôi cố lên (T_T)!!! Cám ơn những bạn đã ủng hộ nha. Mọi người nhấn theo dõi Page Sakusei để ủng hộ và để nhận thông báo chương mới nhất (LINK dưới cmt nha :D). Team đang sắp mở cuộc thi vẽ nữa đấy!!!