0:00:00……1, 2, 3
“……?”
Momonga mở mắt dần ra.
Anh vẫn chưa trở về căn phòng quen thuộc của mình. Đây vẫn là Throne trong Yggdrasil.
“......Chuyện gì đang xảy ra?”
Thời gian chắc chắn chính xác. Anh lẽ ra đã bị đăng xuất ngay rồi.
Anh kiểm tra thời giờ lần nữa.
0:01:18
Nó chắc chắn đã qua 0 giờ, đồng hồ hệ thống chắc chắn không sai.
Trong sự bối rối, không có thông tin nào được thông báo. Trước đó, khi anh nhắm mắt lại anh đang ở Throne Room và giờ vẫn thế, không có gì thay đổi.
“Chẳng lẽ việc Shut down Sever đã được hoãn lại?”
Có thể vì một lý do gì đó mà việc đóng Sever được hoãn lại. Trong trường hợp này, nếu đúng là thế thì thường GM sẽ thông báo về vấn đề này. Momon vội vàng tìm những tin tức về tắt Sever trong phòng Chat.
Bảng điều khiển không hoạt động.
“Cái gì……?”
Không chỉ bảng điều khiển không hoạt động. Hệ thống cung cấp cho bạn nhìn thấy máu, tên, bản đồ, v.v cũng không xuất hiện. Momonga điên cuồng thử các chức năng khác. Shout, GM Call, Cưỡng chế truy cập hệ thống. Nhưng không có bất cứ sự phản hồi nào.
Nó giống như anh đã hoàn toàn bị loại bỏ khỏi hệ thống.
“Chuyện gì đang diễn ra?”
Tiếng hét giận dữ của Momonga vang lên khắp phòng và biến mất. Anh hoàn toàn không mong đợi bất kỳ một trong 8 Thủ Vệ sẽ trả lời. Nhưng ngay lúc đó…
“-Có vấn đề gì sao, Momonga-sama?”
Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy giọng của người đàn ông ấy. Momonga nhìn vế phía nơi phát ra âm thanh, trong khi vẫn đang chết lặng.
Nó thuộc về quản gia đang ngẩng đầu lên.
“Có chuyện gì sao, Momonga-sama?”
Ông quản gia lặp lại câu hỏi của mình.
Tâm trí Momonga dần dần quay trở lại, nhưng suy nghĩ anh đang hoàn toàn rối tung.
Nhưng tốt nhất là tâm trí anh nên trở lại mặc dù vần còn một hoàn cảnh khó hiểu.
“......Không, không có gì…... Không có gì cả.” - Anh lặp lại nhiều lần.
Họ là những NPC, không cần thiết phải tôn trọng hay lịch sự với họ.
Trong khi đang chìm trong suy nghĩ của chính bản thân mình, sự hoảng loạn và sốc đang lấn át tâm trí anh. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là thu thập thông tin và tiêu hóa nó. Nhưng anh không thể suy nghĩ ra bất kỳ ý tưởng tốt nào.
Trong đầu Momonga bây giờ là hình ảnh của một con Hamster chạy trong bánh xe, và bằng một cách thần kỳ nào nó, nó đã giúp anh bình tĩnh lại.
“Bây giờ ta nên làm gì?”
“Ý ngài là sao?”
“......Chức năng GM Call không hoạt động.”
“Thần sợ rằng thần không biết gì về GM Call, nhưng Momonga-sama muốn thần làm điều gì? Nếu Momonga-sâm ra lệnh, thần chắc chắn sẽ thực hiện ngay lập tức.”
Họ đang đối thoại với nhau. Khi anh nhận ra điều này là sự thật, anh như bị đóng băng.
Không thể nào…
Họ chỉ là NPC, điều này không bao giờ có thể xảy ra. Mặc dù các NPC cũng có thể nói nhưng do chương trình AI được cài đặt sẵn.
Lúc đầu, anh nghĩ rằng cuộc nói chuyện này do một chương trình AI nào đó của họ làm ra. Anh muốn khẳng định điều này và bắt đầu cuộc nói chuyện nhưng…
Momonga cảm thấy cái gì đó không đúng ở đây. Nó bắt ngồn từ chính bản thân anh và người quản gia.
Để chắn chắn về nguồn gốc của sự khó hiểu, Momonga nhìn chằm chằm vào người quản gia.
“Có chuyện gì sao? Thần đã làm gì đó xúc phạm đến ngài sao?”
“......Ah!”
Momonga đã xác nhận ra nguồn gốc của cám giác khó hiểu của mình là gì và anh không nói nên lời.
Những biểu hiện của khuôn mặt của ông ấy đang thay đổi.
Miệng ông ấy đang chuyển động, và anh có thể nghe thấy những lời ông ấy nói.
“...Điều này…không thể xảy ra!”
Momonga hoảng hốt và đặt tay lên miệng, sau đó phát ra âm thanh tiếng nói của mình.
Miệng anh đang chuyển động.
Bình thường đối với DMMORPG, chuyện này chắc chắn không xảy ra, miệng không thể chuyển động khi nói chuyện.
Các biểu hiện trên vẻ bề ngoài của một người là cố định. Còn có một cách khác để làm được điều đó là tạo ra Macro và các biểu hiện cảm xúc cụ thể. Bằng cách đăng ký nó, bạn có thể thay đổi biểu hiện của khuôn mặt như cười, khóc, giận,v.v…
Bạn có thể tạo ra 5 biểu hiện khuôn mặt và khi đó khi bạn vừa nói chuyện vừa thay đổi các biểu hiện khuôn mặt mình. Nhưng không thể dễ dàng tạo ra những biểu hiện của từng từ phù hợp với cử động cửa miệng. Cho dù bạn có làm được thì chỉ có miệng là chuyển động, còn khuôn mặt bạn vẫn không thay đổi.
Giả sử cho rằng người quản gia được làm một cách chi tiết như vậy đi, nhưng còn Momoga thì sao? Anh không hề làm gì cả. Tuy nhiên, miệng anh chuyển động như đời thực vậy.
“Không thể nào……”
Momonga cảm thấy tinh thần của mình đang tan vỡ ra kể từ khi anh đến đây. Anh cố trấn áp một sự thôi thúc muốn hét lên để giải tỏa bức rối của bản thân.
“Ta nên làm gì…... Điều gì là tốt nhất……?”
Đây là một tình huống hoàn toàn khó hiểu, ngay cả anh có tức giận cũng không ai có thể giúp được.
Điều đầu tiên anh nghĩ nên làm là…
“......Thông tin.--Sebas.”
“Vâng.”
Người quản gia--Sabes cúi đầu.
Có vấn đề gì không nếu mình ra lệnh? Liệu tất cả các NPC trong lăng mộ đều trung thành với mình? Hay chỉ có mỗi Sebas?
Dù sao đi nữa, nghĩ đến những người khoác ngoài Sebas, không ai khác có thể phù hợp cho việc khỏa sát bên ngoài.
“Rời khỏi Lăng Mộ và kiểm tra môi trường xung quanh. Nếu gặp bất kỳ loài có trí tuệ nào mời họ về đây. Bán kính tìm kiếm là 1 km. Tránh giao tranh nếu có thể.”
“Đã hiểu thưa Momonga-sama.”
Liệu có thể rời khỏ Lăng Mộ? Momonga lẩm bẩm trong đầu. Điều quan trọng nhất bây giờ là cần tìm hiểu tình hình hiện tại.
“Mang theo một trong những Maids theo. Nếu rơi vào một trận chiến, nhanh chóng rút lui và mang thông tin về đây.”
“Thần sẽ làm như những gì ngài nói.”
Bước đầu tiên đã xong. Bây giờ, mình nên làm gì tiếp theo đây?
Thu thập thông tin là điều cần thiết, nhưng bây giờ còn có những thứ khác cần phải làm.
Momonga buông tay khỏi cây quyền trượng Aiz Ooal Gown.
Cây trượng đã không rơi xuống đất và nó nổi lơ lưng trên không như thể đang chờ đợi ai cầm nó lên. Đó là cảnh tượng mà hoàn toàn bỏ qua các quy luật vật lý, với Momonga nó không có gì đáng ngạc nhiên. Vì ở Yggdrasil, các Item dù chất lượng thấp cũng có thể làm được như vậy.
Đôi khi, những linh hồn với khuôn mặt đau khổ xuất hiện từ cây trượng. Nhưng anh không hề để tâm tới chung, Momonga khẽ xoay ngón tay, thế là những linh hồn tan biến đi.
Anh cảm thấy một cảm giác quen thuộc…… hoặc không. Momonga nở một nụ gượng trên khuôn mặt mình. Anh nắm chặt những ngón tay và đẩy những suy nghĩ ấy đi.
Momonga đặt tay lên cằm và suy ngẫm.
Điều tiếp theo là--
“......Liên lạc.”
Dù sao đi nữa, điều quan trọng là phải liên lạc được với GM. Có thể GM là người biết chuyện gì đang diễn ra.
Nhưng làm thế để anh có thể liên lạc với họ.
Bình thường, bạn có thể dùng Shout hoặc GM Call để liên lạc ngay với GM. Tuy nhiên, cả hai hiện tại đều không thể sử dụng được.
Còn một chức năng khác. Bỗng nhiên nó hiện ra trong đầu của Momonga.
“<Message>?”
Đó là một phép thuật cho phép người chơi liên lạc với nhau.
Thông thưởng chỉ có thể sử dụng chức năng này trong những tình huống đặc biệt hoặc tại các địa điểm cụ thể, nhưng ngay lúc này liệu nó có thể sử dụng được? Tuy nhiên, vấn đề cơ bản là nó là phép thuật được sử dụng để người chơi liên lạc với nhau, vì vậy anh không chắc rằng nó có thể sử dụng để liên lạc với GM hay không.
“......Nhưng……”
Liêu ma thuật vẫn có thể sử dụng bình thường trong lúc này. Dù sao, quan trọng là phải xác nhận điều này. Momonga là một Magic Caster. Nếu như anh không thể sử dụng ma thuật, thì khả năng chiến đấu của anh sẽ bị giảm đi 1/3.
Mặc dù tình hình hiện tại không chắc chắn, điều cần thiết là phải kiểm tra xem anh có thể sử dụng được ma thuật hay không.
Điều đó sẽ đòi hỏi một khu vực có diện tích rộng. Có một nơi phù hợp cho trường hợp này. Một khi ở đó, anh có thể thử bất cứ điều gì.
Còn có một điều nữa. Anh muốn xác nhận sức mạnh và quyền lực của chính bản thân mình.
Liệu sức mạnh của thủ lĩnh Ainz Ooal Gown vẫn được duy trì.
Tất cả các NPC mà anh đã gặp cho đến nay đều có lòng trung thành tuyệt đối với anh. Tuy nhiên, còn có 5 sự hiện hữu khác trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick có thể tương đương với anh. Anh cần phải xác nhận sự trung thành của họ.
Đầu tiên là kiểm tra xem Legemeton’s Golems chỉ nghe theo lệnh của anh để bảo đảm an toàn cho nơi này.
Sau đó, anh sẽ kiểm tra sự trung thành của các NPC mạnh mẽ khác.
Tuy nhiên…
Momonga nhìn xuống những người đang quỳ là Sebastian và các Maid.
Sự trung thành của họ vẫn không thay đổi? Nếu một ông chủ có những hành đồng ngu ngốc, cấp dưới chắc chắn sẽ mất lòng tin về người chủ của mình. Điều này có thể sẽ dúng ở đây. Hoặc có lẽ nếu như anh thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của mình dành cho họ, họ sẽ không phản bội lại anh.
Nếu như lòng trung thành của họ thay đổi, anh nên làm gì để lấy lại nó.
Có thể là phần thưởng? Có rất nhiều kho báu có giá trị nằm bên trong Kho bạc. Anh vẫn còn những đồng tiền của Yggdrasill. Nhưng anh không chắc về mức lương của họ.
Hoặc có thể thăng chức cho họ. Tuy nhiên, để cải thiện Dungeon, anh không chắc điều này sẽ tạo ra thành công vượt trội nào.
Hoặc có lẽ…
“-Sức mạnh?”
Momonga đưa bàn tay trái ra, quyền trượng Ainz Ooal Gown tự bay đến.
“Một sức mạnh áp đảo?”
7 viên ngọc trên cây quyền trượng tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Nó xuất hiện như muốn chứng tỏ sức mạnh ma thuật của mạnh tới mức nào.
“......Thôi, mình sẽ xem xét nó sau.”
Anh thả cây quyền trượng ra. Nó rơi xuống sàn nhà và như đang hờn dỗi với chủ nhân của nó vậy.
Dù sao, anh vẫn phải hành động như một người cai trị. Không có dấu hiệu của sự thù hận nào muốn chống lại anh. Dù là động vật hay là người, khi bạn chưa để lộ điểm yếu thì kẻ địch cũng không tấn công bạn liền.
Momonga đứng lên khỏi ngai vàng và giơ tay lên.
“Trừ những Maid đi theo Sebas, các Maid khác hãy liên lạc với các Thủ Vệ của các tầng khác, và thông báo họ tập hợp tại đây - Không, tại Đấu trường tầng 6. Thời gian là 1 tiếng kể từ bây giờ. Sau đó, đi đến tầng 9 đề phòng có kẻ xâm nhập. Không cần thông báo với Aura, ta sẽ tự mình làm.”
“TUÂN LỆNH.”
Trong khi tất cả những Maid đều cúi đầu nhận lệnh, thì có một người không làm như vậy. Trước khi đến phòng Throne, cô là người hầu gái đầu tiên anh gặp. Anh nhớ rằng cô ta có cấp độ 1. Cô gần như không có khả năng chiến đấu.
“À, ngươi.”
“Um, thưa Chủ Nhân, thần nên làm gì?”
“Ngươi…...sẽ ở lại đây. Ta sẽ ra lệnh cho người sau.--Được rồi đi đi!”
Sebas và các Maid chiến đấu đứng lên ngay lập tức và nhanh chóng rời đi.
Anh nhìn họ rời đi và nhặt cây quyền trượng lên và bước xuống những bậc thang.
Và anh đứng trước người hầu đang quỳ gối.
Anh cảm thấy cô hầu gái đang nhìn về hướng của anh.
“Đứng dậy.”
“Vâng.”
Cô hầu gái đứng dậy và đưa tay ra.
Đó là một bàn tay mỏng manh, Và khi anh nắm lấy nó…
“......Nn.”
“Hmm?”
Khuôn mặt cô hầu gái thể hiện đang rất đau đớn. Momonga hoảng hốt và ngay lập tức buông ra.
(TL: buông tay nhau ra đôi ta chia xa…)
Sau khi suy nghĩ về tất cả những khả năng có thể xảy ra, anh đưa đến kết luận.
Điều kiện tiên quyết để trở thành một Overlord là phải có một Lich. Khi các Lich lên cấp, họ đã có được một kỹ năng là khi chạm vào ai đó - Họ sẽ gây thương tổn cho người bị chạm phải.
Có thể là nó.
Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề khác.
Trong Yggdrasil, các quái vật và NPC trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick đều thuộc về Ainz Ooal Gown. Nếu cùng một Guild, dù những người trong Guild cố gắng để gây thiệt hại cho nhau, hệ thống sẽ phủ nhận điều đó và họ sẽ không bị thiệt hại.
Vậy, có phải họ không thuộc về Guild?
Hay hệ thống ấy không hoạt động và bây giờ có thể gây sát thương lên họ?
Khả năng đó là rất cao.
Momonga nghĩ như vậy.
Vậy, làm sao để anh có thể dừng Skill mà nó luôn luôn hoặc động.
Não anh hoạt động hết công suất…
Bỗng nhiên, Momonga nghĩ ra cách để dừng được nó.
Giải thích làm thế nào để làm được điều là gần như không thể. Chỉ có hành động mới mang lại lời giải đáp ấy.
Anh giơ tay lên như thể lấy một cốc nước trước mặt. Anh không thể giải thích cho hành động của mình. Chỉ có thể giải thích là lệnh từ não và truyền qua hệ thần kinh. Đó cũng là cách để ngừng những Skill gây thiệt hại luôn luôn bật. Lệnh của anh đã được truyền từ não đến thần kinh. Tất cả là do nó.
Một Overlord có thể dễ dàng kiểm soát được những Skill. Nên với Momonga, việc này đơn giản như là hít thở của con người.
“Fuu.”
Vô tình bị đưa đến một thế giới khác, Momonga chỉ có thể cười trong đau khổ mà thôi. Anh cảm thấy không còn gì ngạc nhiên nếu tình trạng này cứ tiếp diễn. Cảm giác quen thuộc dần thật đáng sợ.
“Ta sẽ chạm vào người.”
“Ah.”
Anh đưa tay và chạm vào bàn tay mỏng manh ấy. Anh muốn cảm thấy nhịp đầu của cô.
Là ở đây. Anh có thể cảm nhận được nhịp tim cô đang đập. Điều đó có nghĩa cô là một sinh vật sống.
Tất nhiên đó là một sinh vật sống.
Anh buông tay cô ra và nhìn xuống bàn tay mình.
Tay anh chỉ toàn xương và một ít da. Anh không thể cảm nhận được nhịp đập của mình. Phải, Overlord là một Undead. Anh là sự tồn tại của cái chết. Không có lý do nào anh có được điều đó.
Anh chuyền hướng và nhìn chằm chằm vào cô hầu gái. Cảm nhận được điều đó, cô hoảng sợ và sự ngại ngùng hạ thấp tầm nhìn mình xuống.
“......Cái gì đây?”
Đây là một NPC, không phải chỉ là một dữ liệu chương trình thôi sao? Nhưng dường như nó đang sống. Loại AI nào có thể làm được như vậy. Nó thực sự giống như thế giới này là thật.
Momonga suy nghĩ rằng điều đó là không thể. Không thể nào tưởng tượng được rằng điều đó là sự thật. Tuy nhiên, anh suy nghĩ ra một ý tưởng để xác nhận chuyện này.
“......Nâng váy lên.”
“......Eh?”
Bầu không khí như đóng băng.
Cô hầu gái trông như không hiểu những gì anh nói. Điều đó là hoàn toàn tự nhiên. Ai sẽ làm theo điều đó chứ…
Cô cảm thấy xấu hổ và muốn nghe lại mệnh lệnh đó.
Momonga mở miệng và lặp lại mệnh lệnh đó lần nữa.
“Nâng váy lên.”
“......Eh!”
“Có vấn đề gì sao?”
“Nhưng, thưa ngài…”
Cô hầu gái gần như sắp khóc. Điều đó cho thấy cô không phải là một chương trình, cô có cảm xúc-- Cô là một con người.
Momonga cảm thấy anh đang có một hành động hơi quá lố, và anh cảm thấy những cảm xúc tội lỗi trong mình đang dâng lên. Nhưng, điều này là cần thiết. Những lời anh nói làm cho anh cảm thấy mình thật sự Hentai…
“......Đó là mệnh lệnh.”
“......Thần, thần đã hiểu.”
Người hầu gái run rẩy và nâng váy lên. Cô trông giống như một con vật nhỏ bé sợ hãi, Momonga cảm thấy một niềm vui tàn ác và cả sự ghê tởm với chính bản thân mình, nhưng anh chỉ dừng lại ở đó. Anh không hề có ý định gì khác.
Trắng tinh khiết.
Những từ đó có hiện ra trong đầu anh. Momonga quay đầu đi và nhìn xung quanh.
Không có gì thay đổi. Tại sao không có hình phạt với hành vi này? Liệu anh có được phép đi xa hơn?
Momonga do dự và quyết định dừng lại.
Những giọt nước mắt đang sắp tràn ra của cô hầu gái.
“Bây giờ ngươi có thể hạ nó xuống.”
“...!”
Cô nhanh chóng hạ váy xuống.
Momonga tìm được ra 2 câu trả lời cho tình hình hiện tại.
Một là đây là một DMMORPG mới. Về cơ bản, sau khi Yggrasil kết thúc, Yggrasill 2 đã bắt đầu ngay sau đó.
Tuy nhiên, khả năng đó thật sự rất thấp.
Yggdrasil hoàn toàn cấm các hành động 18+. Ngay cả các hành động 15+ cũng bị hạn chế. Việc vi phạm sẽ dẫn đến tên người vi phạm sẽ được đăng trên trang chủ của Game và tài khoản của người đó sẽ bị xóa.
Nếu bạn thực hiện một hành vi 18+, tất cả sẽ được lưu lại trong dữ liệu của game, và nó sẽ là bằng chứng để chống lại bạn.
Nếu đây vẫn là trong game - thế giới Yggdrasil, những hành động đó sẽ không được phép thực hiện và sẽ có báo cáo vi phạm khi thực hiện diều đó. Đầu tiên, nếu nhà sản xuất thấy điều này, họ sẽ ngăn chặn anh. Tuy nhiên. điều đó đã không xảy ra.
Ngoài ra, trông luật của DMMORPG, nếu không có sự đồng ý của người chơi, ép buộc họ chơi game này được coi là hành vi bắt cóc. Nếu họ buộc người chơi chơi trò chơi, họ sẽ bị tố cáo. Sẽ không có gì lạ khi họ bị đưa vào tù khi người chơi không thể đăng xuất.
Thêm nữa, mỗi tuần anh phải nộp bản báo cáo cho công ty. Nếu họ không thấy Momonga đến công ty, ai đó sẽ đi tìm anh, và sự việc sẽ được giao cho cảnh sát.
Liệu hành vi phạm tội của họ có được ghi lại đầy đủ?
Nhưng nhà phát triển Game không thể làm điều nguy hiểm như vậy vì họ chẳng được lợi gì nhiều mà còn có thể đi tù nữa.
Nếu điều đó là không đúng thì tình hình hiện tại là...
Đây không phải là sản phẩm của một công ty nào, anh không thể nghĩ ra bất kỳ khả năng nào khác. Dù anh đã thay đổi cách nhìn nhận của mình, vẫn không thể nghĩ ra được một trường hợp nào khác.
Mọi vấn đề đều không rõ ràng. Nhưng chỉ có một khả năng còn lại…...
…...Trò chơi đã trở thành hiện thực.
Điều đó là không thể.
Momonga tin như vậy. Điều đó thật vô lý và không thể nào tồn tại.
Tuy nhiên, càng suy nghĩ lâu hơn về nó anh lại càng thấy điều đó đúng hơn.
Và…
“Ta xin lỗi.”
“......”
Momonga cúi đầu xuống.
Anh không hiểu chính xác chuyện gì đã xảy ra nhưng anh biết một điều rằng, những NPC có cảm xúc.
Có nên nói rằng cô ấy gần như giống người không? Hay đây là con người?
“......Không, Momonga-sama phải có lý do……”
Những giọt nước mắt tràn ra. Điều đó là tự nhiên.
Điều gì xảy ra nếu chính anh bị ra lệnh như thế? Momonga cảm thấy sụp đổ trong lòng và ghê tởm bản thân mình.
Nhưng, anh phải làm sao để ngưng những giọt nước mắt của cô ấy. Anh nên hành động như một ông chủ cũ của mình và anh sẽ cố gắng xin lỗi trong tuyệt vọng. Thậm chí anh thấy rằng nếu mình quỳ xuống sẽ tốt hơn.
Nhưng anh không thể làm điều đó. Cho đến khi anh hoàn toàn hiểu được vị trí của mình, anh không được phép thể hiện sự yếu đuối trong mình. Khi anh cúi đầu xin lỗi, cô hầu gái đã hoàn toàn bất ngờ về hành động đó. Nếu thêm một hành động nào khác sẽ tệ hơn.
“Đừng khóc nữa. Ngươi có thể đi.”
“......Vâng.”
Cô hầu gái cúi đầu và bước đi nhẹ nhàng ra khỏi phòng.
Trong khi nhìn cô rời đi, Momonga thở dài một tiếng.